Ngài Cố Thân Mến!
Chương 310: - Chương 310
129@-
Hoắc Vi Vũ về đến công ty đã là một rưỡi chiều.
Ngụy Tịch Phàm bảo hai giờ mở cuộc họp mà cô còn chưa chọn được diễn viên thích hợp. Đang không biết xoay xở thế nào thì Thẩm Mặc Thần lại gọi điện đến.
Hoắc Vi Vũ nghe máy như kẻ chết đuối vớ được cái phao. Anh Hai cô là tay lão làng trong ngành giải trí, nhất định anh ấy có thể cho cô ý kiến chuyên nghiệp rồi.
“Anh Hai à, em đang định gọi cho anh đây. Em đang làm cho Công ty giải trí Kình Thiên, phải phụ trách một hạng mục mới là phim chuyển thể từ tiểu thuyết “Ỷ Thiên Ngạo”. Bây giờ phải chọn diễn viên rồi, anh có ý kiến nào cho em không?” Hoắc Vi Vũ xin anh chỉ bảo.
“Anh thấy thông báo của Công ty giải trí Kình Thiên rồi, Cố Thị đầu tư đúng không? Nhà sản xuất của phim này khá lớn, không thiếu tiền thuê diễn viên, em cứ chọn mấy người có thứ hạng cao nhất trong bảng xếp hạng độ hot ấy, không phải lịch làm việc của ai cũng khớp với đoàn làm phim đâu. Quá trình này tốn thời gian lắm, từ từ rồi quyết định sau cũng được. Hôm nay anh hẹn mọi người đến Lê Viên làm một bữa, em có thời gian không?” Thẩm Mặc Thần hỏi.
Đúng là đã lâu lắm bọn họ không ngồi với nhau rồi.
Ánh mắt Thẩm Mặc Thần tối đi, sắc mặt sa sầm xuống: “Tối nay gặp rồi nói sau, để anh gửi số phòng cho em, cúp máy trước nhé.”
Nói xong, Thẩm Mặc Thần ngắt điện thoại cái rụp.
Hoắc Vi Vũ thấy hôm nay anh Hai cô cứ là lạ làm sao ấy. Cô gọi cho Lâm Thừa Ân: “Thừa Ân, anh Hai vừa gọi em đến Lê Viên tụ họp này, anh đi không?”
“Có, mà Tiểu Vũ này, có chuyện này anh muốn nói với em. Em có nhớ Thủy Diểu Diểu không?”
“Nhớ, chị Thủy Diểu Diểu đáng yêu lắm, em cũng thích chị ấy. Sao thế?” Hoắc Vi Vũ hỏi lại với vẻ khó hiểu.
“Anh Hai chia tay với cô ta rồi. Em đừng có nhắc đến cô ta trước mặt anh Hai đấy nhé. Dù anh ấy không để lộ ra nhưng cứ hễ ai nhắc đến là anh ấy lại đau lòng.” Lâm Thừa Ân nhắc nhở.
“Sao lại chia tay? Lần trước em thấy tình cảm của hai người họ tốt lắm mà. Chẳng phải anh Hai yêu chị ấy lắm sao?”
“Yêu thì làm được quái gì? Anh Hai bán cả công ty, bỏ cả người nhà vì cô ta, mấy lần xông pha khói lửa suýt mất cả mạng, chẳng thiết gì cả, chỉ cần một mình cô ta. Thế mà cô ta thì sao? Cô ta chỉ yêu Dạ Lăng Dật! Cho nên yêu ai thì yêu, chớ có yêu cái đám đã có người trong lòng, dù có nỗ lực thế nào rồi cũng thành công dã tràng hết!” Lâm Thừa Ân nhắc đến chuyện này là lại thấy tức anh ách.
Hoắc Vi Vũ chau mày, khó hiểu.
Cô thấy Thủy Diểu Diểu ở bên anh Hai tình cảm lắm mà, hẳn là cô ấy yêu anh Hai chứ nhỉ?
Sao có thể như vậy được? Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
Trong cả cuộc họp buổi chiều, Hoắc Vi Vũ cứ như hồn vía lên mây, chẳng ngấm được cái gì vào đầu cả.
Vừa tan tầm cô liền đến Lê Viên, mở cửa phòng riêng, bước vào.
Anh Hai và Lâm Thừa Ân đã đến rồi, Giang Nam Phong cũng ở đó. Trừ bọn họ ra còn có một cô nàng xinh xắn trẻ trung đang liếc mắt đưa tình với anh Hai cô. Xem ra cô nàng này có gì đó với anh ấy đây.
Hoắc Vi Vũ chẳng thoải mái chút nào.
Có phải đàn ông đều như thế không? Trong lòng họ yêu một người, nhưng vòng tay lại có thể ôm ấp một người khác.
Tiếng gõ cửa vang lên.
Hoắc Vi Vũ nhìn ra ngoài.
Cố Hạo Đình bước đến, nhìn cô bằng ánh mắt sắc như dao, sau đó quay sang Thẩm Mặc Thần mà nói: “Xin lỗi, tôi đến muộn.”
“Không sao, tôi tìm anh và Vi Vũ đến để hỏi một chút, bao giờ thì hai người kết hôn?” Thẩm Mặc Thần hỏi một câu thẳng vào vấn đề.
Ngài Cố Thân Mến!
Chương 310 CƯỚI THÔI, TƯ LỆNH SỢ À?
Cố Hạo Đình im lặng.
Hắn không nói gì làm Thẩm Mặc Thần tưởng tín hiệu điện thoại bị ngắt quãng.
“Alo.” Thẩm Mặc Thần gọi một tiếng.
“Đây.” Cố Hạo Đình đáp lại, đôi mắt sâu thăm thẳm ẩn chứa gió lớn sóng to, hắn nói: “Gọi cả Hoắc Vi Vũ đến nữa.”
“Đúng lúc tôi đang có chuyện muốn nói với hai người đây. Tí nữa tôi sẽ nhắn địa chỉ vào số di động của anh.” Nói xong, Thẩm Mặc Thần cúp máy.
***
Hoắc Vi Vũ về đến công ty đã là một rưỡi chiều.
Ngụy Tịch Phàm bảo hai giờ mở cuộc họp mà cô còn chưa chọn được diễn viên thích hợp. Đang không biết xoay xở thế nào thì Thẩm Mặc Thần lại gọi điện đến.
Hoắc Vi Vũ nghe máy như kẻ chết đuối vớ được cái phao. Anh Hai cô là tay lão làng trong ngành giải trí, nhất định anh ấy có thể cho cô ý kiến chuyên nghiệp rồi.
“Anh Hai à, em đang định gọi cho anh đây. Em đang làm cho Công ty giải trí Kình Thiên, phải phụ trách một hạng mục mới là phim chuyển thể từ tiểu thuyết “Ỷ Thiên Ngạo”. Bây giờ phải chọn diễn viên rồi, anh có ý kiến nào cho em không?” Hoắc Vi Vũ xin anh chỉ bảo.
“Anh thấy thông báo của Công ty giải trí Kình Thiên rồi, Cố Thị đầu tư đúng không? Nhà sản xuất của phim này khá lớn, không thiếu tiền thuê diễn viên, em cứ chọn mấy người có thứ hạng cao nhất trong bảng xếp hạng độ hot ấy, không phải lịch làm việc của ai cũng khớp với đoàn làm phim đâu. Quá trình này tốn thời gian lắm, từ từ rồi quyết định sau cũng được. Hôm nay anh hẹn mọi người đến Lê Viên làm một bữa, em có thời gian không?” Thẩm Mặc Thần hỏi.
Đúng là đã lâu lắm bọn họ không ngồi với nhau rồi.
Ánh mắt Thẩm Mặc Thần tối đi, sắc mặt sa sầm xuống: “Tối nay gặp rồi nói sau, để anh gửi số phòng cho em, cúp máy trước nhé.”
Nói xong, Thẩm Mặc Thần ngắt điện thoại cái rụp.
Hoắc Vi Vũ thấy hôm nay anh Hai cô cứ là lạ làm sao ấy. Cô gọi cho Lâm Thừa Ân: “Thừa Ân, anh Hai vừa gọi em đến Lê Viên tụ họp này, anh đi không?”
“Có, mà Tiểu Vũ này, có chuyện này anh muốn nói với em. Em có nhớ Thủy Diểu Diểu không?”
“Nhớ, chị Thủy Diểu Diểu đáng yêu lắm, em cũng thích chị ấy. Sao thế?” Hoắc Vi Vũ hỏi lại với vẻ khó hiểu.
“Anh Hai chia tay với cô ta rồi. Em đừng có nhắc đến cô ta trước mặt anh Hai đấy nhé. Dù anh ấy không để lộ ra nhưng cứ hễ ai nhắc đến là anh ấy lại đau lòng.” Lâm Thừa Ân nhắc nhở.
“Sao lại chia tay? Lần trước em thấy tình cảm của hai người họ tốt lắm mà. Chẳng phải anh Hai yêu chị ấy lắm sao?”
“Yêu thì làm được quái gì? Anh Hai bán cả công ty, bỏ cả người nhà vì cô ta, mấy lần xông pha khói lửa suýt mất cả mạng, chẳng thiết gì cả, chỉ cần một mình cô ta. Thế mà cô ta thì sao? Cô ta chỉ yêu Dạ Lăng Dật! Cho nên yêu ai thì yêu, chớ có yêu cái đám đã có người trong lòng, dù có nỗ lực thế nào rồi cũng thành công dã tràng hết!” Lâm Thừa Ân nhắc đến chuyện này là lại thấy tức anh ách.
Hoắc Vi Vũ chau mày, khó hiểu.
Cô thấy Thủy Diểu Diểu ở bên anh Hai tình cảm lắm mà, hẳn là cô ấy yêu anh Hai chứ nhỉ?
Sao có thể như vậy được? Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
Trong cả cuộc họp buổi chiều, Hoắc Vi Vũ cứ như hồn vía lên mây, chẳng ngấm được cái gì vào đầu cả.
Vừa tan tầm cô liền đến Lê Viên, mở cửa phòng riêng, bước vào.
Anh Hai và Lâm Thừa Ân đã đến rồi, Giang Nam Phong cũng ở đó. Trừ bọn họ ra còn có một cô nàng xinh xắn trẻ trung đang liếc mắt đưa tình với anh Hai cô. Xem ra cô nàng này có gì đó với anh ấy đây.
Hoắc Vi Vũ chẳng thoải mái chút nào.
Có phải đàn ông đều như thế không? Trong lòng họ yêu một người, nhưng vòng tay lại có thể ôm ấp một người khác.
Tiếng gõ cửa vang lên.
Hoắc Vi Vũ nhìn ra ngoài.
Cố Hạo Đình bước đến, nhìn cô bằng ánh mắt sắc như dao, sau đó quay sang Thẩm Mặc Thần mà nói: “Xin lỗi, tôi đến muộn.”
“Không sao, tôi tìm anh và Vi Vũ đến để hỏi một chút, bao giờ thì hai người kết hôn?” Thẩm Mặc Thần hỏi một câu thẳng vào vấn đề.
Ngài Cố Thân Mến!
Đánh giá:
Truyện Ngài Cố Thân Mến!
Story
Chương 310: - Chương 310
10.0/10 từ 20 lượt.