Ngã Dục Phong Thiên
Chương 348: Một trời một vực
- Các ngươi chỉ quan tâm tới hiệu quả nhưng lão phu lại muốn biết viên đan dược này rốt cuộc có thể phát huy mấy thành dược lực của thảo mộc. Chỉ là dược phấn đã ghê gớm như vậy, ta đoán viên đan dược này ít nhất cũng phát huy được năm thành dược lực của thảo mộc.
- Năm thành, lẽ nào đây là độc đan do Chủ Lô luyện chế.
Cả hội đấu giá trong nháy mắt này đều chấn động. Tiếng bàn tán nổi lên hệt như khi Trúc Cơ Thiên xuất hiện. Tất cả đều chăm chú nhìn viên đan dược màu đen trước mắt, có người nhìn thấy trên đan dược có khắc hình một chiếc đỉnh.
- Có ấn kí.
- Đó là một chiếc đỉnh, trên viên đan dược này có một chiếc đỉnh.
- Đây nhất định là kí hiệu riêng của đan sư, chỉ có khi luyện chế ra loại đan dược mà mình mãn ý nhất, đan sư mới lưu lại ấn kí, đỉnh.... ta chưa từng nghe nói có đan sư nào lấy đỉnh làm ấn kí.
- Ta muốn yêu cầu phòng đấu giá, thử nghiệm xem đan dược này phát huy được mấy thành dược lực của thảo mộc!!
- Đúng, chúng ta yêu cầu phòng đấu giá thử nghiệm!
Theo lời yêu cầu vang lên, không khí hội đấu giá đã lần nữa nóng lên. Nam tử trung niên kia hít sâu một hơi, y không ngờ được sau Trúc Cơ Thiên còn có loại đan dược làm các tu sĩ điên cuồng như vậy.
Thấy chúng tu sĩ càng lúc càng lớn tiếng yêu cầu thử nghiệm, nam tử trung niên cũng không chậm trễ, y phất tay phải liền có hai lão giả bước ra từ cánh cửa ánh sáng.
Hai lão giả này, tóc trắng xóa, chính là đan lão, đan sư có tư cách lâu đời tại Đan Đông nhất mạch của Tử Vận Tông, phụ trách kiểm tra dược hiệu của đan dược trong lần Đan Phách này. Hai người đó khoan thai bước ra, thái độ của nam tử trung niên lập tức trở nên khách khí.
Hai lão giả vẻ mặt ngạo nghễ, không thèm nhìn mười vạn tu sĩ phía dưới, một người trong đó vung tay phải lên bắt lấy đan dược, ánh mắt đảo qua ấn kí trên đó với vẻ không vui. Lão cho rằng, đan sư không đến Chủ Lô thì không có tư cách lưu lại ấn kí trên đan dược. Nếu không phải lúc này đang bị chúng tu sĩ nhìn chằm chằm, thì với tính cách của lão, lão đã trực tiếp xóa ấn kí này đi rồi.
Mang vẻ khó chịu, lão đem đưa đan dược lên mũi ngửi một chút, vừa ngửi một cái thì thân thể lão đã chấn động, hai mắt lộ vẻ không thể tin nổi. Lão mạnh mẽ cúi đầu nhìn kĩ, càng nhìn càng mất bình tĩnh, dần dần thân thể lão run lên, hai mắt mở to lộ vẻ không thể tin nổi.
- Không thể nào... không thể nào có loại đan dược như vậy, không thể nào...
Lão giả lẩm bẩm, thanh âm của lão vang lên, các tu sĩ xung quanh nghe thấy đều kích động. Bọn họ không tưởng tượng nổi, rốt cuộc loại đan dược này đạt tới phẩm cấp nào mà khiến một đan sư lâu năm phải hoảng sợ thất sắc như vậy.
Lão giả bên cạnh thấy vậy, cũng bước qua nhìn kĩ đan dược rồi ngửi thử một cái, dần dần hai mắt lộ vẻ kì dị, giống như muốn nhìn thấu viên đan dược trong tay, nhưng rất nhanh sắc mặt lão tái nhợt, lộ vẻ vừa sợ hãi vừa không thể tin nổi
- Đây...đây là...
Hai lão giả nhìn nhau, mỗi người đều thấy vẻ kinh hãi trong mắt người kia, hai người run rẩy, hơi thở gấp rút.
- Hai vị đan lão, đan dược này...
- Viên đan dược này không thể bán!
Hai vị đan lão này gần như nói cùng lúc, lời này vừa nói ra, cả hội đấu giá liền chấn động.
- Theo quy tắc của Đan Phách, bọn ta có quyền yêu cầu thử nghiêm đan dược, nay thử nghiệm chưa có kết quả đã nói không bán?
- Bọn ta muốn biết kết quả thử nghiệm, đan dược này...rốt cuộc có mấy thành dược lực!
Tiếng la ó của mười vạn tu sĩ vang lên ầm ầm, đặc biệt là tên mập lại càng to giọng gào thét. Nam tử trung niên phụ trách đấu giá kia biến sắc, loại chuyện này vẫn là lần đầu tiên y gặp phải trong đời, trong lúc y đang lo lắng thì bên cạnh y lại xuất hiện một cánh cửa ánh sáng.
Từ trong cánh cửa ánh sáng có bảy người đi ra.
Bảy người này vừa bước ra, sắc mặt nam tử trung niên lập tức đại biến, vội vàng ôm quyền, cúi đầu thật sâu. Về phần hai vị đan lão kia, vẻ mặt cũng là cực kỳ cung kính, ôm quyền bái kiến.
Mười vạn tu sĩ bốn phía trong phòng đấu giá đều trở nên yên lặng trong khoảnh khắc, nhưng mỗi người đều mở to mắt, lộ ra vẻ chấn động, bởi vì bảy người này... toàn bộ đều là Chủ Lô trong Đan Đông nhất mạch của Tử Vận Tông.
Thậm chí danh tiếng của từng người này với các tu sĩ đều như sấm bên tai, trong khi chúng tu sĩ đều thấy chấn động, thì bảy người lại đi thẳng tới Nhập Ma Đan, một người trong đó, vươn tay phải cầm lấy Nhập Ma Đan, cẩn thận nhìn kĩ một chút, cánh tay run lên, lộ vẻ rung động.
Rung động này tuy đã bị che dấu một cách nhanh chóng, nhưng nơi đây, dưới ánh mắt vạn chúng chú mục của mười vạn người, vẫn bị người nhìn thấy. Mà vẻ mặt rung động của Chủ Lô, làm cho những tu sĩ khi nhìn thấy, đáy lòng đã giống như có mười vạn lôi đình đồng thời nổ vang.
- Đan Đông nhất mạch của Tử Vận Tông ta, nhiều lần Đan Phách, chỉ có thể cho chư vị một lần cơ hội để thử nghiệm dược hiểu. Chư vị xác định, muốn dùng cho loại đan dược này?
Chủ Lô đan sư đang cầm đan, chậm rãi lên tiếng, ánh mắt đảo qua mười vạn tu sĩ phía dưới. Sau khi thấy được ánh mắt của mọi người, y thầm than một tiếng, ném Nhập Ma Đan trôi nổi giữa không trung, còn bản thân thì khoanh chân ngồi xuống.
- Mỗi đan lô được đốt lên ứng với một thành dược hiệu. Việc này là công bằng, bởi vì đan dược trong Đan Phách đều được luyện ra từ thảo mộc do Đan Đông nhất mạch ta trồng. Trừ phi đan dược này không phải do Đan Đông nhất mạch ta luyện chế, nếu không ắt sẽ thử ra được mấy thành dược hiệu.
Dứt lời, thì dưới ánh mắt chú mục của mười vạn tu sĩ, bảy vị Chủ Lô đan sư thanh danh hiển hách, đức cao vọng trọng nhắm hai mắt lại, một luồng đan hương nháy mắt tràn ngập bốn phía, cảm giác mông lung khuếch tán ra. Trong khoảnh khắc, một đan lô sáng lên, ngay sau đó, cái đan lô thứ hai, thứ ba, thứ bốn, toàn bộ sáng lên!
- Có bốn đan lô sáng lên có nghĩa là phát huy được bốn thành dược hiệu của thảo mộc...
- Thì ra chỉ có bốn thành, không bằng Trúc Cơ Thiên lúc trước. Nhưng nhờ có Trúc Cơ Thiên để so sánh, mới có thể dễ dàng phân biệt được dược hiệu. Nhưng đây là độc đan có vẻ không cùng loại, cho nên nhìn không...Hả?”
Tất cả đang bàn tán vừa ra liền như bị nghẹn lại ở cổ, trong nháy mắt lại trở nên yên tĩnh.
Lúc này mười vạn tu sĩ đều như ngừng thở, vẻ mặt chấn động, ngơ ngác nhìn đan lô thứ năm, thứ sau, cho đến đan lô thứ bảy, tại trong phút chốc, toàn bộ sáng ngời.
- Bảy...bảy thành?
- Chẳng lẽ là Chủ Lô tự tay luyện chế, đây.. đây..
- Đây không phải là bảy thành, nếu có thêm đan lô thứ tám...
Trong lúc mọi người đang bàn tán, thì vẻ mặt bảy vị Chủ Lô kia đại biến, tâm thần nổ vang một cái, đột nhiên từ trong cánh cửa ánh sáng, lại có thêm ba vị Chủ Lô khác đi ra. Ba người này đều mang theo vẻ mặt ngưng trọng cất bước đến, sau khi ngồi xuống, cũng thả đan lô của mình ra.
Mười đan lô cùng nhau sáng lên, hào quang ngập trời. Lúc này tất cả đều tĩnh lặng, bởi vì mười vạn tu sĩ nơi này đều đã ngẩn người.
Còn mười vị Chủ Lô thử nghiệm đan dược lúc này cũng đều ngây ngốc, đầu óc rung lên, hơi thở gấp rút, ánh mắt lộ vẻ chấn kinh chưa từng có trong cuộc đời này, sắc mặt toàn bộ nháy mắt đại biến.
Điên cuồng, mười vạn tu sĩ tham dự Đan Phách tại đây, trong nháy mắt đã kịp tỉnh lại. Cho dù đầu óc vẫn ong ong, nhưng từ cặp mắt đỏ ngầu cùng hơi thở gấp rút của bọn họ có thể thấy, bọn họ đã thực sự... điên cuồng!
Đan dược mười thành, có thể nói là tuyệt phẩm, Đan Phách từ xưa đến nay chưa từng xuất hiện!
Trúc Cơ Thiên lúc trước so với Nhập Ma Đan này chính là một trời một vực!
Từ khi Tử Vận Tông có Đan Phách đến nay, chưa từng xuất hiện tuyệt đan đạt mười thành dược hiệu. Đừng nói là tuyệt đan đạt mười thành, cho dù là đan dược đạt tám thành do Tử Lô đan sư luyện chế, cũng chưa từng xuất hiện qua.
Đan dược, nếu có thể phát huy tám thành dược lực của thảo mộc trở lên là cực đan! Mà đạt từ chín thành trở lên... chỉ có một danh xưng... tuyệt đan!
Chín thành là tuyệt đan, mười thành cho dù cũng gọi là tuyệt đan, nhưng đã bước vào bán tiên.
Từ khi đan đạo của Tử Vận Tông quật khởi tới này, tu sĩ có thể luyện ra cực đan là vô cùng hữu hạn. Những người này không ai không phải là Tử Lô, không ai không phải là người danh chấn Nam Vực, mà tuyệt đan mười thành...
Đan Đông nhất mạch của Tử Vận Tông, vài vạn năm nay, chỉ xuất hiện hai người, người đầu tiên chính là người khai sáng Tử Vận Tông tức Tử Đông chân nhân, mà người thứ hai đó là Đan Quỷ đại sư hiện nay.
Chỉ có hai người này đã từng luyện chế ra tuyệt đan, bởi vì tuyệt đan không chỉ là vật nghịch thiên mà bản thân nó còn đại biểu cho một ranh giới, ranh giới bước lên cảnh giới đại sư!
Ngã Dục Phong Thiên
- Năm thành, lẽ nào đây là độc đan do Chủ Lô luyện chế.
Cả hội đấu giá trong nháy mắt này đều chấn động. Tiếng bàn tán nổi lên hệt như khi Trúc Cơ Thiên xuất hiện. Tất cả đều chăm chú nhìn viên đan dược màu đen trước mắt, có người nhìn thấy trên đan dược có khắc hình một chiếc đỉnh.
- Có ấn kí.
- Đó là một chiếc đỉnh, trên viên đan dược này có một chiếc đỉnh.
- Đây nhất định là kí hiệu riêng của đan sư, chỉ có khi luyện chế ra loại đan dược mà mình mãn ý nhất, đan sư mới lưu lại ấn kí, đỉnh.... ta chưa từng nghe nói có đan sư nào lấy đỉnh làm ấn kí.
- Ta muốn yêu cầu phòng đấu giá, thử nghiệm xem đan dược này phát huy được mấy thành dược lực của thảo mộc!!
- Đúng, chúng ta yêu cầu phòng đấu giá thử nghiệm!
Theo lời yêu cầu vang lên, không khí hội đấu giá đã lần nữa nóng lên. Nam tử trung niên kia hít sâu một hơi, y không ngờ được sau Trúc Cơ Thiên còn có loại đan dược làm các tu sĩ điên cuồng như vậy.
Thấy chúng tu sĩ càng lúc càng lớn tiếng yêu cầu thử nghiệm, nam tử trung niên cũng không chậm trễ, y phất tay phải liền có hai lão giả bước ra từ cánh cửa ánh sáng.
Hai lão giả này, tóc trắng xóa, chính là đan lão, đan sư có tư cách lâu đời tại Đan Đông nhất mạch của Tử Vận Tông, phụ trách kiểm tra dược hiệu của đan dược trong lần Đan Phách này. Hai người đó khoan thai bước ra, thái độ của nam tử trung niên lập tức trở nên khách khí.
Hai lão giả vẻ mặt ngạo nghễ, không thèm nhìn mười vạn tu sĩ phía dưới, một người trong đó vung tay phải lên bắt lấy đan dược, ánh mắt đảo qua ấn kí trên đó với vẻ không vui. Lão cho rằng, đan sư không đến Chủ Lô thì không có tư cách lưu lại ấn kí trên đan dược. Nếu không phải lúc này đang bị chúng tu sĩ nhìn chằm chằm, thì với tính cách của lão, lão đã trực tiếp xóa ấn kí này đi rồi.
Mang vẻ khó chịu, lão đem đưa đan dược lên mũi ngửi một chút, vừa ngửi một cái thì thân thể lão đã chấn động, hai mắt lộ vẻ không thể tin nổi. Lão mạnh mẽ cúi đầu nhìn kĩ, càng nhìn càng mất bình tĩnh, dần dần thân thể lão run lên, hai mắt mở to lộ vẻ không thể tin nổi.
- Không thể nào... không thể nào có loại đan dược như vậy, không thể nào...
Lão giả lẩm bẩm, thanh âm của lão vang lên, các tu sĩ xung quanh nghe thấy đều kích động. Bọn họ không tưởng tượng nổi, rốt cuộc loại đan dược này đạt tới phẩm cấp nào mà khiến một đan sư lâu năm phải hoảng sợ thất sắc như vậy.
Lão giả bên cạnh thấy vậy, cũng bước qua nhìn kĩ đan dược rồi ngửi thử một cái, dần dần hai mắt lộ vẻ kì dị, giống như muốn nhìn thấu viên đan dược trong tay, nhưng rất nhanh sắc mặt lão tái nhợt, lộ vẻ vừa sợ hãi vừa không thể tin nổi
- Đây...đây là...
Hai lão giả nhìn nhau, mỗi người đều thấy vẻ kinh hãi trong mắt người kia, hai người run rẩy, hơi thở gấp rút.
- Hai vị đan lão, đan dược này...
- Viên đan dược này không thể bán!
Hai vị đan lão này gần như nói cùng lúc, lời này vừa nói ra, cả hội đấu giá liền chấn động.
- Theo quy tắc của Đan Phách, bọn ta có quyền yêu cầu thử nghiêm đan dược, nay thử nghiệm chưa có kết quả đã nói không bán?
- Bọn ta muốn biết kết quả thử nghiệm, đan dược này...rốt cuộc có mấy thành dược lực!
Tiếng la ó của mười vạn tu sĩ vang lên ầm ầm, đặc biệt là tên mập lại càng to giọng gào thét. Nam tử trung niên phụ trách đấu giá kia biến sắc, loại chuyện này vẫn là lần đầu tiên y gặp phải trong đời, trong lúc y đang lo lắng thì bên cạnh y lại xuất hiện một cánh cửa ánh sáng.
Từ trong cánh cửa ánh sáng có bảy người đi ra.
Bảy người này vừa bước ra, sắc mặt nam tử trung niên lập tức đại biến, vội vàng ôm quyền, cúi đầu thật sâu. Về phần hai vị đan lão kia, vẻ mặt cũng là cực kỳ cung kính, ôm quyền bái kiến.
Mười vạn tu sĩ bốn phía trong phòng đấu giá đều trở nên yên lặng trong khoảnh khắc, nhưng mỗi người đều mở to mắt, lộ ra vẻ chấn động, bởi vì bảy người này... toàn bộ đều là Chủ Lô trong Đan Đông nhất mạch của Tử Vận Tông.
Thậm chí danh tiếng của từng người này với các tu sĩ đều như sấm bên tai, trong khi chúng tu sĩ đều thấy chấn động, thì bảy người lại đi thẳng tới Nhập Ma Đan, một người trong đó, vươn tay phải cầm lấy Nhập Ma Đan, cẩn thận nhìn kĩ một chút, cánh tay run lên, lộ vẻ rung động.
Rung động này tuy đã bị che dấu một cách nhanh chóng, nhưng nơi đây, dưới ánh mắt vạn chúng chú mục của mười vạn người, vẫn bị người nhìn thấy. Mà vẻ mặt rung động của Chủ Lô, làm cho những tu sĩ khi nhìn thấy, đáy lòng đã giống như có mười vạn lôi đình đồng thời nổ vang.
- Đan Đông nhất mạch của Tử Vận Tông ta, nhiều lần Đan Phách, chỉ có thể cho chư vị một lần cơ hội để thử nghiệm dược hiểu. Chư vị xác định, muốn dùng cho loại đan dược này?
Chủ Lô đan sư đang cầm đan, chậm rãi lên tiếng, ánh mắt đảo qua mười vạn tu sĩ phía dưới. Sau khi thấy được ánh mắt của mọi người, y thầm than một tiếng, ném Nhập Ma Đan trôi nổi giữa không trung, còn bản thân thì khoanh chân ngồi xuống.
- Mỗi đan lô được đốt lên ứng với một thành dược hiệu. Việc này là công bằng, bởi vì đan dược trong Đan Phách đều được luyện ra từ thảo mộc do Đan Đông nhất mạch ta trồng. Trừ phi đan dược này không phải do Đan Đông nhất mạch ta luyện chế, nếu không ắt sẽ thử ra được mấy thành dược hiệu.
Dứt lời, thì dưới ánh mắt chú mục của mười vạn tu sĩ, bảy vị Chủ Lô đan sư thanh danh hiển hách, đức cao vọng trọng nhắm hai mắt lại, một luồng đan hương nháy mắt tràn ngập bốn phía, cảm giác mông lung khuếch tán ra. Trong khoảnh khắc, một đan lô sáng lên, ngay sau đó, cái đan lô thứ hai, thứ ba, thứ bốn, toàn bộ sáng lên!
- Có bốn đan lô sáng lên có nghĩa là phát huy được bốn thành dược hiệu của thảo mộc...
- Thì ra chỉ có bốn thành, không bằng Trúc Cơ Thiên lúc trước. Nhưng nhờ có Trúc Cơ Thiên để so sánh, mới có thể dễ dàng phân biệt được dược hiệu. Nhưng đây là độc đan có vẻ không cùng loại, cho nên nhìn không...Hả?”
Tất cả đang bàn tán vừa ra liền như bị nghẹn lại ở cổ, trong nháy mắt lại trở nên yên tĩnh.
Lúc này mười vạn tu sĩ đều như ngừng thở, vẻ mặt chấn động, ngơ ngác nhìn đan lô thứ năm, thứ sau, cho đến đan lô thứ bảy, tại trong phút chốc, toàn bộ sáng ngời.
- Bảy...bảy thành?
- Chẳng lẽ là Chủ Lô tự tay luyện chế, đây.. đây..
- Đây không phải là bảy thành, nếu có thêm đan lô thứ tám...
Trong lúc mọi người đang bàn tán, thì vẻ mặt bảy vị Chủ Lô kia đại biến, tâm thần nổ vang một cái, đột nhiên từ trong cánh cửa ánh sáng, lại có thêm ba vị Chủ Lô khác đi ra. Ba người này đều mang theo vẻ mặt ngưng trọng cất bước đến, sau khi ngồi xuống, cũng thả đan lô của mình ra.
Mười đan lô cùng nhau sáng lên, hào quang ngập trời. Lúc này tất cả đều tĩnh lặng, bởi vì mười vạn tu sĩ nơi này đều đã ngẩn người.
Còn mười vị Chủ Lô thử nghiệm đan dược lúc này cũng đều ngây ngốc, đầu óc rung lên, hơi thở gấp rút, ánh mắt lộ vẻ chấn kinh chưa từng có trong cuộc đời này, sắc mặt toàn bộ nháy mắt đại biến.
Điên cuồng, mười vạn tu sĩ tham dự Đan Phách tại đây, trong nháy mắt đã kịp tỉnh lại. Cho dù đầu óc vẫn ong ong, nhưng từ cặp mắt đỏ ngầu cùng hơi thở gấp rút của bọn họ có thể thấy, bọn họ đã thực sự... điên cuồng!
Đan dược mười thành, có thể nói là tuyệt phẩm, Đan Phách từ xưa đến nay chưa từng xuất hiện!
Trúc Cơ Thiên lúc trước so với Nhập Ma Đan này chính là một trời một vực!
Từ khi Tử Vận Tông có Đan Phách đến nay, chưa từng xuất hiện tuyệt đan đạt mười thành dược hiệu. Đừng nói là tuyệt đan đạt mười thành, cho dù là đan dược đạt tám thành do Tử Lô đan sư luyện chế, cũng chưa từng xuất hiện qua.
Đan dược, nếu có thể phát huy tám thành dược lực của thảo mộc trở lên là cực đan! Mà đạt từ chín thành trở lên... chỉ có một danh xưng... tuyệt đan!
Chín thành là tuyệt đan, mười thành cho dù cũng gọi là tuyệt đan, nhưng đã bước vào bán tiên.
Từ khi đan đạo của Tử Vận Tông quật khởi tới này, tu sĩ có thể luyện ra cực đan là vô cùng hữu hạn. Những người này không ai không phải là Tử Lô, không ai không phải là người danh chấn Nam Vực, mà tuyệt đan mười thành...
Đan Đông nhất mạch của Tử Vận Tông, vài vạn năm nay, chỉ xuất hiện hai người, người đầu tiên chính là người khai sáng Tử Vận Tông tức Tử Đông chân nhân, mà người thứ hai đó là Đan Quỷ đại sư hiện nay.
Chỉ có hai người này đã từng luyện chế ra tuyệt đan, bởi vì tuyệt đan không chỉ là vật nghịch thiên mà bản thân nó còn đại biểu cho một ranh giới, ranh giới bước lên cảnh giới đại sư!
Ngã Dục Phong Thiên
Đánh giá:
Truyện Ngã Dục Phong Thiên
Story
Chương 348: Một trời một vực
10.0/10 từ 16 lượt.