Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1938: Ta là Trời

Theo kéo lên, thần thức của Mạnh Hạo tăng mạnh với một tốc độ khủng khiếp, ầm ầm, gấp đôi, gấp ba... không ngừng tăng lên.

Thân thể của hắn cũng như vậy, vốn dĩ đã cực hạn, nhưng giờ này theo hấp thu bộ phần tinh hoa của La Thiên, lại đột phá cực hạn, lần nữa cường hãn.

Bao gồm thần hồn của Mạnh Hạo, cũng trong một chớp mắt, tăng trưởng trước nay chưa từng có.

Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, hai mắt của hắn đỏ thẫm, hô hấp dồn dập, hắn cảm nhận được sau khi mình cắn nuốt La Thiên, chẳng những tu vi tăng trưởng, thậm chí cảnh giới cũng đều kéo lên, đang tăng tốc hướng tới cảnh giới Tổ hoàn chỉnh!

Cắn nuốt La Thiên, hắn chính là người chủ Thương Mang tinh không này!

Mạnh Hạo trong mắt tràn ra sát ý, hóa thành biển máu cuồn cuộn ngập trời, bao phủ đá vụn núi Tiên, lần nữa cắn nuốt.

Ngược lại với phấn chấn của Mạnh Hạo lúc này, thân ảnh phân thân La Thiên phát ra tiếng hét thảm, loại cảm giác hết thảy của mình đang nhanh chóng bị cắn nuốt đoạt đi, là chuyện cả đời của hắn chưa từng có. Thời khắc này trong run rẩy, phân thân La Thiên hiểu rõ, lần này mình không thể trốn ra. Đừng nói trốn ra khỏi Thương Mang tinh không, trở về bản thể, ngay cả trong Thương Mang tinh không này, cũng không có đất cho mình dung thân.

Trước đó hắn, có thể tưởng tượng được Mạnh Hạo cường hãn, nhưng không nghĩ tới, mình lại bị đánh bại triệt để như thế, ở dưới sáu cấm quy nhất kia, mình lại bị trực tiếp chém đứt thần hồn.


- Ta là La Thiên, người chủ tinh không! Phân thân La Thiên mắt thấy nguy cơ, mắt thấy một nửa lực lượng của mình hóa thành đá vụn núi Tiên, đang không ngừng bị Mạnh Hạo cắn nuốt, mới không bao lâu, hắn ngửa mặt lên trời gào thét.

Trong tiếng gào thét, hắn vứt bỏ bỏ chạy, trong mắt lộ ra ánh sáng đỏ, hô hấp dồn dập, hai tay nâng lên xé mạnh ngay ngực một cái, không ngờ hắn lại trực tiếp xé mở thân thể của mình thành một cái khe nứt.

Ở bên trong khe nứt là vô số sương mù Thương Mang, những sương mù này trong nháy mắt cuồn cuộn, như bị lực lượng vô hình tách ra, lộ ra... chín ngọn núi, chín vùng biển giấu ở bên trong sương mù!

- La Thiên biến thứ bảy, Sơn Hải Biến Yêu!!!

Phân thân La Thiên nói giọng thê lương vang vọng, thân thể hắn ầm ầm tiêu tán, tất cả sinh mạng, tất cả ý chí, tất cả suy nghĩ, đều ngưng tụ vào bên trong Sơn Hải Giới do hắn từ không nói có biến hóa ra.

Trong tiếng nổ "rầm rầm", Sơn Hải Giới được La Thiên Biến hóa ra này, xuất hiện trong tinh không.

Vì Sơn Hải Giới vốn đã tồn tại, cho nên giờ khắc này Sơn Hải Giới do La Thiên biến hóa, liên hệ với Sơn Hải Giới chân chính, một khi bị hao tổn có thể liên đới làm cho Sơn Hải Giới chân chính, cũng bị hao tổn.

Cũng đúng lúc này, Mạnh Hạo hóa thành biển máu, cắn nuốt một khối đá vụn núi Tiên cuối cùng, tu vi của hắn tăng cao đến cực hạn, tới mức không kịp tiêu hóa, lập tức biển máu ngưng tụ chung một chỗ, hóa thành một cái huyết ảnh, từ từ lộ ra gương mặt của Mạnh Hạo.



- Biến thứ bảy, Sơn Hải Biến sao... Mạnh Hạo trong ánh mắt lộ ra một chút ánh sáng đỏ máu, liên tưởng tới biến thứ ba, biến thứ bốn, biến thứ năm, biến thứ sáu trước đó, nếu Quỷ, Ma, Thần, Tiên đều xuất hiện, như vậy có thể nghĩ ra được biến thứ bảy này, hẳn là Yêu mới đúng.

Đáng tiếc hiện tại, biến này không hoàn chỉnh!

Trong tiếng nổ "ầm ầm", La Thiên hóa thành Sơn Hải Giới, chín biển đồng thời dâng lên, chín núi đồng thời nổ vang, tạo thành một lực lượng kinh người còn mạnh hơn trước, "ầm ầm" chạy thẳng tới phía Mạnh Hạo.

Chín biển nối tiếp vào nhau, như muốn nghiền nát Mạnh Hạo; chín núi, ngang dọc nối thành liền mạch, muốn trấn áp Mạnh Hạo. Hết thảy xảy ra trong phút chốc! Mạnh Hạo nhìn chín núi chín biển kia, vung tay một cái, nhàn nhạt lên tiếng.

- Phong Yêu cấm chế, đệ thất cấm!

- Nhân Quả Cấm!

Mạnh Hạo nói vừa dứt lời, bỗng nhiên điểm một lóng tay về hướng Sơn Hải Giới của La Thiên hóa thành, lập tức chín biển chín núi đang cuốn tới liền xuất hiện những sợi dây nhân quả đếm không hết, đủ để cho tất cả người có thể thấy được, đều giật mình hít một hơi lạnh.

Nhưng Mạnh Hạo không thèm để ý, trong mắt hắn lóe sáng, tay phải bấm quyết, điểm tiếp một lóng tay về phía chín núi tới trước muốn trấn áp mình.


- Nhân quả phong núi! Lời nói của Mạnh Hạo vang vọng, lời ra pháp theo, tu vi bùng phát, ý chí nổ vang, tạo thành một lực lượng mạnh mẽ, hóa thành một cây đao vô hình chặt đứt nhân quả, chém thẳng tới chín núi, chém không phải chín núi, mà là chém đứt... nhân quả liên hệ giữa Sơn Hải Giới chân chính cùng với tinh không này!

"Rầm rầm rầm!"

Đao qua, nhân quả đứt đoạn!

Chín núi nổ vang run rẩy, giờ khắc này, đồng loạt vỡ vụn, truyền ra tiếng La Thiên hét thảm thê lương, hắn không cam lòng, nhưng không có biện pháp, vả lại chuyện này vẫn chưa xong!

- Nhân quả phong biển! Mạnh Hạo hai tay bấm quyết, lần nữa điểm một lóng tay. Lần này là điểm vào chín biển đang gào rú cuốn tới kia. Ngón tay vừa rơi xuống, chín biển rung chuyển, nhưng bất luận rung chuyển dữ dội thế nào, đều không có truyền ra mảy may sóng gió, dường như bị áp chế đến cực hạn.

Mà những sợi dây liên hệ giữa chín biển này cùng với Sơn Hải Giới chân chính, cũng ngay khoảnh khắc ngón tay Mạnh Hạo rơi xuống, "ầm ầm" vỡ tan, hoàn toàn bị chặt đứt!

- Không!!! Tiếng thét của La Thiên truyền khắp tinh không, truyền vào tâm thần của mỗi sinh mạng, vô cùng thê lương, hắn muốn phản kháng, muốn vùng vẫy, muốn phản kích, hắn không thể tin biến thứ bảy của mình, lại cứ như vậy bị chém đứt.

Cho dù biến thứ bảy này không hoàn chỉnh, cho dù biến thứ bảy này hắn dùng phân thân để thi triển, vô cùng miễn cưỡng, nhưng hắn vẫn không nghĩ tới, Mạnh Hạo lại phá giải biến thứ bảy này dễ dàng như thế.

Thời khắc này trong tiếng thét thê lương, Sơn Hải vỡ tan, thân thể hắn sắp ngưng tụ lại lần nữa, nhưng Mạnh Hạo chờ đợi, cũng chính là giờ khắc này!

- Nhân quả phong ngươi và Thương Mang tinh không! Trong mắt Mạnh Hạo lóe lên tia sáng lạnh, ngay lúc này dường như giá lạnh hơn.

- Từ nay về sau, mặc dù là bản thể của ngươi, cũng không cách nào bước chân vào trong Thương Mang nửa bước, thân thể của ngươi không thể bước chân vào, thần hồn của ngươi không thể lan tràn, ý chí của ngươi, bị ta thay thế! Mạnh Hạo tay phải bấm quyết, Nhân Quả Cấm được thi triển đến mười thành, hung hăng nhấn một cái!

Dưới một cái nhấn này, Sơn Hải đều vỡ nát sụp đổ, thân thể của La Thiên sắp ngưng tụ thành, cũng ngay lúc này, như bị một thanh đao vô hình chặt đứt thân thể, chặt đứt liên hệ cuối cùng giữa hắn cùng với Thương Mang tinh không.

Trong tiếng nổ "ầm ầm", Thương Mang tinh không run rẩy kịch liệt, theo liên hệ giữa La Thiên cùng cả tinh không không ngừng bị từng nhát đao chặt đứt, ý chí của Mạnh Hạo ầm ầm phát ra chiếm cứ trong Thương Mang tinh không, thay thế tất cả.

Theo đó, tất cả chúng sinh bên trong Thương Mang tinh không, đều trong một chớp mắt này, rõ ràng cảm nhận được... Trời, dường như thay đổi!

- Chém chết phân thân La Thiên, từ nay về sau trong Thương Mang, ta là Trời! Mạnh Hạo phất tay áo, một lực lượng mạnh mẽ nổ vang. Lực lượng này không chỉ đến từ Mạnh Hạo, còn đến từ cả Thương Mang tinh không, dường như trong cái phất tay của hắn, chính là lực lượng của Thương Mang tinh không.

Loại lực lượng này bất đồng với Siêu Thoát của Mạnh Hạo, nhưng cứ nhìn xem sự kinh khủng của La Thiên, là biết được lực lượng này thao túng cả thiên địa.

Đúng lúc này, trong run rẩy La Thiên ở vào trạng thái tan vỡ, đột nhiên nhìn Mạnh Hạo, ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười của hắn mang theo ý điên cuồng...

Ngã Dục Phong Thiên
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ngã Dục Phong Thiên Truyện Ngã Dục Phong Thiên Story Chương 1938: Ta là Trời
10.0/10 từ 16 lượt.
loading...