Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1919: Không phải nguyện

Gần như khi lời nói hắn truyền ra, đột nhiên, cặp mắt Mạnh Hạo rụt lại, hắn cảm nhận được một luồng khí tức đặc thù, từ trong đại lục Tiên Thần lúc này ầm ầm tuôn ra.

Kia dường như là một đạo ý chí, hay nói là là một đạo thần thức, vô kiên bất tồi, chưa từng có trước đây, sắc bén đến cực hạn, bá đạo đến điên cuồng!

Một chút ánh sáng đỏ từ dưới lòng đất đại lục Tiên Thần, lúc này, ngập trời, đó là ánh sáng cực hạn, đó là máu tươi đỏ, đó là bá đạo, là lớn lối, là điên cuồng, là... quầng sáng sắc bén trực tiếp giết hết thảy chúng sinh!

Gần như khi quầng sáng đỏ xuất hiện, vô số tu sĩ đại lục Tiên Thần, toàn bộ đều phấn chấn kích động.

- Tổ Quang Cực Cảnh!!

- Chúng ta còn không đánh bại, chúng ta còn có thể đánh bại! Bọn họ toàn bộ gào thét, toàn lực chống cự Thương Mang Phái, Mạnh Hao cũng nghe được bốn chữ trong miệng tu sĩ đại lục Tiên Thần.

"Tổ Quang Cực Cảnh!" Mạnh Hạo nhìn quầng sáng đỏ kia, ánh sáng này lóe lên, khuếch tán ầm ầm về bốn phía, tốc độ cực nhanh, chạy thẳng tới tu sĩ Thương Mang Phái.


Mạnh Hạo có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng kinh khủng ẩn chứa trong quầng sáng đỏ này, hắn lập tức có thể đoán được đây không phải thứ tu sĩ Thương Mang Phái có thể chống cự, thậm chí một khi ánh sáng này bao trùm, tu sĩ Thương Mang Phái, sẽ chết hơn phân nửa.

Mạnh Hạo bỗng nhiên cười, thân thể hắn đi về phía trước một bước, bình tĩnh không cấp bách, khi xuất hiện đã ở phía trước quầng sáng đỏ kia, nâng tay lên, nhấn về ánh sáng này.

Dưới cái nhấn này, quầng sáng đỏ từ dưới lòng đất cả đại lục Tiên Thần bùng phát ra, trong chớp mắt dường như nhận được kích thích nào đó, nhưng lại trong chớp mắt rực rỡ cực hạn, vả lại không lan tràn bốn phương tám hướng mà trong nháy mắt ngưng tụ đến cùng nhau, hóa thành cầu vồng màu máu, biến đổi phương hướng, chạy thẳng tới Mạnh Hạo.

Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, trong chớp mắt, quầng sáng đỏ này nhìn kỹ hóa thành tia chớp đỏ, "ầm" một tiếng, rơi vào phía trước Mạnh Hạo, đánh vào tay hắn nâng lên.

Bốn phía Mạnh Hạo, thiên địa nổ vang, tinh không tan vỡ, toàn thân Mạnh Hạo càng có thêm nhiều tia chớp màu đỏ đánh tới, tóc của hắn bay lên, áo của hắn lơ lửng, chung quanh hắn, còn hiện ra ánh sáng đỏ.

Lúc này vô luận là tu sĩ Thương Mang Phái hay là tu sĩ đại lục Tiên Thần đều hô hấp dồn dập, đồng loạt nhìn Mạnh Hạo nơi này.



Dưới cái bóp này, hình như có tiếng "rắc rắc" như lôi đình nổ vang cả thế giới.

Tia chớp màu đỏ kia trực tiếp tan vỡ, trong bàn tay Mạnh Hạo, trở thành màu đỏ tinh điểm, tiêu tán trong tinh không.

- Hay cho một Tổ Quang Cực Cảnh, đủ để diệt sát hết thảy tồn tại dưới Siêu Thoát. Mạnh Hạo nhẹ giọng nói, vung tay áo, vẫn ung dung, đứng ở tinh không, khi cúi đầu, nhìn xuống cả đại lục Tiên Thần.

Ánh mắt của hắn mang theo uy nghiêm vô thượng, khiến cho tất cả tồn tại trên cả đại lục, thân thể đều run lên, nhưng vào lúc này, đột nhiên, gầm lên giận dữ, từ nơi này tràn ngập lên mặt đất.

- Phạm vào người Tiên Thần ta, chết chết chết chết! Khi tiếng hô truyền ra, mặt đất đại lục Tiên Thần vỡ vụn, xuất hiện khe nứt lớn, khe nứt này xuyên qua vài ngọn núi, lại xuyên qua mấy con sông như bị một bàn tay vô hình trực tiếp xé mở, từ trong khe nứt kia trực tiếp lộ ra một thân thể vô biên.

Đó là một người khổng lồ!



- Thần tộc! Đại hán rống giận, thân thể chạy vào trong, vô hạn vô biên, đến cuối cùng, dường như có thể so với tinh tú, đỉnh thiên lập địa, khiến cho mọi người vào lúc này, tinh thần chấn động.

Nếu chỉ như thế thì thôi, gần như khi đại hán này bay ra trong nháy mắt, trên đại lục Tiên Thần, khe nứt xuất hiện trên mặt đất càng nhiều, dưới vài khe nứt, đều có thân thể Thần tộc.

Từng người khổng lồ kia, toàn bộ mở mắt, đồng loạt bay ra, tiếng động rống giận khiến tinh không run rẩy, còn khí thế trên người bọn họ mang theo thăng trầm, lại rung chuyển Thương Mang.

Nội tình đại lục Tiên Thần khi Mạnh Hạo xuất thủ từng tầng xốc lên, còn Mạnh Hạo cũng trong xốc lên dần dần xác định lòng mình với đại lục Tiên Thần, phán đoán thật lâu trước đây!

"Nơi này hết thảy có lẽ cũng không phải chân thật tồn tại." Mạnh Hạo nhìn những người khổng lồ Thần tộc đến tấn công kia, hắn nâng tay lên, tùy ý vung về phía trước.

Dưới cái vung này, hư vô phía trước hắn vặn vẹo, một luồng lực lượng của năm tháng, vô thanh vô tức khuếch tán ra, quy tắc vặn vẹo, ảnh hưởng pháp tắc, tất cả mọi người nhìn lại, cường hãn đến cực hạn. Người khổng lồ Thần tộc lúc này, thân thể toàn bộ run lên, đang dần khô héo, cho đến khi đến phía trước Mạnh Hạo, Mạnh Hạo không biến sắc, những người khổng lồ này, từng tên một nát, trở thành tro bụi.



Hắn rống giận nâng tay lên, một quyền đánh tới Mạnh Hạo, một quyền này, dường như hắn đánh ra toàn bộ, thân thể hắn dù khô héo, cho dù xuất hiện dấu hiệu tiêu tán, nhưng vẫn hoàn toàn đánh ra quyền này.

Giống như từ vô số năm tháng trước nổi lên, đến lúc này, trở thành gió lốc, nổ vang ngập trời, uy lực kinh người, mơ hồ đã vượt qua cửu nguyên, đạt tới tầng thứ Siêu Thoát.

Đó là lực lượng thân thể của Siêu Thoát, không thấy quy tắc, không thấy không thể, thậm chí ngay cả đám lão quái lão thằn lằn cũng bị quyền này chấn động, từng người tinh thần run lên, đối với nội tình đại lục Tiên Thần, bọn họ biết vô cùng rõ ràng.

Nhưng cho dù là vậy, cho dù là Thần tộc cuối cùng này, hắn dùng tinh mạng đánh ra một quyền cường hãn cực hạn, cũng chỉ là quả đấm khi đến gần Mạnh Hạo nửa trượng, hóa thành tro bụi, tiêu tán sạch sẽ.

Bởi vì Siêu Thoát của Mạnh Hạo, chẳng những là thân thể còn có tu vi, còn có hồn của hắn, thậm chí trong cơ thể hắn tồn tại thân nguyên đã đạt đến Bán Tổ.

- Bụi về bụi, đất về đất... ta mời các ngươi, nhưng có lẽ... xuất thủ của các ngươi đây cũng không phải ý nguyện của các ngươi, sợi tơ của tượng gỗ, ta chặt đứt cho các ngươi. Mạnh Hạo nhẹ giọng nói, cất bước đi lên phía trước, hướng đến đại lục Tiên Thần này.

Hắn sắp nhìn thấu bản chất đại lục Tiên Thần này, chỉ là trong lòng hắn còn một chỗ chưa rõ, hắn cần phải đi nghiệm chứng một chút.

Ngã Dục Phong Thiên
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ngã Dục Phong Thiên Truyện Ngã Dục Phong Thiên Story Chương 1919: Không phải nguyện
10.0/10 từ 16 lượt.
loading...