Ngã Dục Phong Thiên
Chương 1904: Biển thứ chín phản lại
Thân thể Hứa Thanh run lên, chậm rãi ngẩng đầu, như nhìn bầu trời Đệ Nhất Thiên, nàng cảm nhận được ánh mắt Mạnh Hạo, cảm nhận được Mạnh Hạo ở phía trên.
Hứa Thanh cười, trong nụ cười mang theo mong đợi, mang theo nhu hòa, mang theo vui sướng, suy nghĩ cùng hồi ức đó toát lên trong mắt nàng có thể hòa tan hết thảy băng tuyết trong thiên địa này.
Trong tiếng nổ vang, trong thế giới Sơn Hải Điệp, vô số thân ảnh lúc này ầm ầm bay ra, người dẫn đầu chính là ngoại công của Mạnh Hạo cùng với Địa Tạng, còn có con rối Chí Tôn, còn có... Kha Cửu Tư!
Ba người cộng thêm con rối Chí Tôn, chính là lực lượng mạnh nhất trong Sơn Hải Giới, lúc này ầm ầm đi ra, trực tiếp giết chóc trên Đệ Nhất Thiên.
Tu vi của bọn họ lúc này so với dĩ vãng sôi sục vô số lần, lực lượng khôi phục của bọn họ,thần thức của bọn họ, lực lượng của bọn họ, đạo pháp của bọn họ, vào lúc này tăng gấp bội, khiến cho toàn bộ chiến lực long trời lở đất.
Nhất là con rối Chí Tôn kia, con rối này ở hơn ngàn năm này, mặc dù chiến lực Chí Tôn hoàn chỉnh như lại chưa linh hoạt, không linh động, nhưng chớp mắt, trên người nó nổ ầm ầm, bùng phát ra chiến lực, cùng quá khứ không giống nhau, dường như đã từng đoạn tuyến lần này liên liếp lần nữa.
Thiên địa run rẩy, tiếng nổ ngập trời, bốn người cầm đầu Chí Tôn, sau lưng bọn họ là mập mạp, Vương Hữu Tài, Tôn Hải, Phương Du, Lý Linh Nhi, Chỉ Hương, từng khuôn mặt quen thuộc với Mạnh Hạo vào lúc này đều xuất hiện, sau lưng bọn họ còn lại rất nhiều tu sĩ Sơn Hải, những lão nhân kia đều là người từng trải qua hủy diệt Sơn Hải, mà những người trẻ kia sinh tra trong hơn ngàn năm này, từ nhỏ đã sinh hoạt trong truyền thuyết về Mạnh Hạo.
Lúc này toàn bộ bùng phát, chém giết ngập trời.
Mạnh Hạo đè nén hơn một ngàn năm, tu sĩ Sơn Hải Giới đồng dạng cũng đè nén hơn ngàn năm, Mạnh Hạo cần phát tiết, cần báo thù, những tu sĩ Sơn Hải cũng cần như vậy.
Còn Đệ Nhất Thiên đến Đệ Thập Thiên này chính là nơi báo thù Mạnh Hạo để lại cho tu sĩ Sơn Hải Giới.
Chỉ có hoàn toàn chặt đứt căn nguyên cừu hận mới có thể từ nay về sau không còn ràng buộc, Mạnh Hạo nhìn tu sĩ Sơn Hải, trong mắt hắn lộ ra nhu hòa.
Tiếng động rầm rầm quanh quẩn, rất nhiều tu sĩ Sơn Hải Giới lúc này toàn bộ sát nhập vào đại lục Đệ Nhất Thiên, hét thảm thiết truyền ra từ trong miệng từng dị tộc, nhưng tu vi bọn họ bị áp chế, thần thức của bọn họ bị trừ đi, uy lực thuật pháp thần thông của bọn họ không đủ, thậm chí mơ hồ tựa hồ bị tu sĩ Sơn Hải Giới khắc chế!
Kể từ đó, bọn chúng vùng vẫy, chỉ là để trận báo thù này, có thể nhẹ nhàng hơn, lại không đả thương tu sĩ Sơn Hải Giới chút nào.
Một người Mạnh Hạo đã điên cuồng báo thù, càng không phải nói đến tất cả tu sĩ Sơn Hải Giới đồng thời điên cuồng.
Bọn chúng chảy nước mắt, bọn chúng gào thét, thi triển toàn bộ tu vi, trực tiếp xé rách tất cả dị tộc nơi này, bẻ gãy nghiền nát, nhất là những lão nhân trải qua hủy diệt Sơn Hải Giới, bọn họ trong giết chóc có rất nhiều khóc lên.
- Sư tôn, ngài thấy không, ta vì ngài báo thù!! Một lão nhân tóc trắng, trên mặt đều là nếp nhăn, hắn thoạt nhìn già nua, trên thực tế lại là trung niên, lúc này giống như điền cuồng, kêu khóc khắp nơi, không ngừng giết chóc dị tộc, trên người hắn đều là máu tươi, nhưng hắn lại không chút mệt mỏi.
- San San lúc trước ngươi chắn trước mặt ta, thay ta nhân một kích của dị tộc, ngươi đi rồi, lòng của ta xé rách, sở dĩ ta còn sống là bởi vì cừu hận, ta muốn báo thù, ta muốn giết sạch dị tộc, ta muốn toàn bộ dị tộc phải chết hết! Trên chiến trường, một tu sĩ trung niên, thanh âm già nua, cặp mắt đỏ thẫm, hắn khóc, cười giết hết thảy dị tộc bên cạnh, ầm ầm bay ra, tiếp tục giết chóc.
- Cha, mẹ, ca ca, cừu hận năm đó, ta cả đời cũng không thể quên, hiện tại, ta báo thù các ngươi! Một lão già, điên cuồng gầm thét, cắn nát một dị tộc mở to mắt, cổ họng phát ra thanh âm sợ hãi, máu tươi đầy miệng, tiếng cười của hắn quanh quẩn khắp bốn phương tám hướng.
- Toàn tông ta chỉ còn lại lão phu một người, hôm nay, lão phu muốn giết chóc trăm ngàn dị tộc, đến hiến tệ tông anh liệt của ta!
- Giết giết giết!
- Chống đỡ ta còn sống, chính là báo thù! Tu sĩ Sơn Hải Giới nhất là những người trải qua hủy diệt Sơn Hải Giới năm đó, đều điên cuồng, trên người bọn họ lệ khí ngập trời, không ngừng đánh chết, trực tiếp diệt sát toàn bộ dị tộc trên đại lục Đệ Nhất Thiên, rồi sau đó xông lên Đệ Nhị Thiên.
Bên người bọn họ, những tu sĩ Sơn Hải Giới sinh ra trong hơn ngàn năm này, cừu hận bọn họ hiển nhiên không nhiều như vậy, nhưng bọn họ từ khi sinh ra, đã được trưởng bối kể chuyện từng xảy ra năm đó, bọn họ nghe được chuyện xưa thảm thiết mà lớn lên, bọn họ còn biết đỉnh đầu có 33 Thiên.
Bọn họ vô số lần thấy được trưởng bối nhớ lại Sơn Hải Giới trong quá khứ, bọn họ cũng nghe qua, Sơn Hải Giới năm đó có chín ngọn núi, chín vùng biển.
Nhưng những thứ kia dù sao cũng chỉ là chuyện xưa, dù sao cũng chỉ là miêu tả, bọn họ đối với Sơn Hải Giới trong quá khú chỉ có hình dáng mơ hồ, đối với cừu hận cũng không phải khắc sâu, cho đến hiện tại!
Cho đến khi nhìn thấy các lão nhân trải qua Sơn Hải chiến, bọn họ mất đi ấn tượng trầm ổn thường ngày trong lòng những người trẻ tuổi, biến thành điên cuồng, trong lòng những người trẻ tuổi này bị đánh sâu mãnh liệt.
Bọn họ bỗng nhiên chân chính hiểu rõ,trong những chuyện xưa, cừu hận trong những miêu tả kia là mãnh liệt cỡ nào, là khắc sâu cỡ nào, là khiến người cắn răng nghiến lợi cỡ nào... cỡ nào, không đội trời chung.
Trong chấn động mãnh liệt, nhiệt huyết của bọn họ lan truyền, trong huyết mạch của bọn họ, tựa hồ kích phát ra từng mảnh vỡ, đó là ký ức kế thừa trong tu sĩ Sơn Hải Giới, đó là quá khứ người Sơn Hải vĩnh viễn không thể quên.
Những mảnh vỡ ký ức này lúc này cùng những tu sĩ Sơn Hải sinh ra trong hơn một ngàn năm này nổ tung trong đầu, hơn nữa ngoại giới kia mọi nơi đều gào thét điên cuồng, những người trẻ tuổi này, bọn họ trong run rẩy, phát ra gầm nhẹ, cặp mắt đỏ thẫm, cùng chung với các tiền bối, thi triển báo thù điên cuồng.
Mập mạp khóc rồi, thân thể hắn rất béo, giống như một quả cầu thịt, nhưng lại vô cùng linh hoạt, xông về phía trước, diệt sát hết thảy dị tộc.
- Các ngươi giết hơn ba trăm đạo lữ của ta, chết tiệt, súc sinh các ngươi, các ngươi giết hơn ba trăm đạo lữ!
- Còn có những đứa con của ta, còn có các cháu của ta, chết tiệt, dị tộc các ngươi, mập gia liều mạng với các ngươi!
Bốn phía mập mạp bất ngờ có hơn mười ngàn người vây quanh, bọn họ la lên lão tổ, đi theo ở bên, hướng về bốn phía giết chóc, trong những người này có nam có nữ, có già có trẻ, trong bọn họ là đạo lữ mới nạp trong hơn ngàn năm nay của mập mạp, mà những người khác đều con cháu đời sau của hắn.
Một mình hắn đã hợp thành một gia tộc khổng lồ, có lẽ chỉ có phân thân đời thứ tám của Mạnh Hạo mới có thể so sánh với mập mạp.
Đại lục Đệ Nhị Thiên rất nhanh tan vỡ ầm ầm, đại quân tu sĩ Sơn Hải đỏ mắt, giết chóc trên Đệ Tam Thiên, Đệ Tứ Thiên, liên tục thành công, liên tục điên cuồng.
Cả tinh không, nổi lơ lửng trên biển máu, Vương Hữu Tài nhắm hai mắt, hắn cầm thanh kiếm trong tay, tu vi tản ra, nơi đi qua, từng dị tộc tan vỡ, chia năm xẻ bảy, duy chỉ có đầu hoàn chỉnh, bị hắn cuốn phía sau, rất nhanh, phía sau hắn tạo thành dòng sông đầu.
Vô số đầu trong dòng sông này giống như áo choàng của hắn, khiến cho hắn nơi này dường như hóa thân sát tinh, khiến tất cả dị tộc khi thấy đều giật mình.
Trong tu sĩ còn có một gia tộc, đó là Phương gia, trong tấn công này, giống như ở phía trước, chém giết không ngừng.
Khi mỗi ngày tan vỡ, tu sĩ Sơn Hải Giới đánh đến Đệ Lục Thiên, trận báo thù này, đạt tới đỉnh phong, tất cả tu sĩ Sơn Hải, đều hoàn toàn đỏ bừng mắt, hận ý của bọn họ, đè nén của bọn họ, toàn diện bùng phát.
Lý Linh Nhi chảy nước mắt nhớ lại Hải Mộng Chí Tôn, lúc này cắn răng, nơi đi qua, mặc dù nàng là thân nữ tử nhưng giết chóc vẫn mãnh liệt, nàng đã mất đi xinh đẹp năm đó, lúc này không phải người già nhưng thoạt nhìn cũng đã thăng trầm, vì tu hành truyền thừa Hải Mộng Chí Tôn, nàng không quản hết thảy, bất kỳ giá nào cũng có thể bỏ ra.
Trong tiếng nổ vang, Đệ Lục Thiên tan vỡ, trên đại lục Đệ Thất Thiên, thân ảnh Chỉ Hương giống như u hồn, nàng năm đó được xưng là yêu nữ nhưng giờ này là chưởng giáo Yêu Tiên Tông, trong thế giới Sơn Hải Giới đã sớm trở thành một trong ba tông môn lớn, bởi vì... Kha Cửu Tư, tu vi hắn đột phá, trở thành Chí Tôn ở Yêu Tiên Tông.
Còn trận báo thù giết chóc này làm cho người ta chú ý nhất không phải bốn Chí Tôn cùng Chí Tôn chư thiên mà là... trên chiến trường này, một con rùa vô cùng lớn!
Trên người con rùa này có vô số tu sĩ bay ra, hướng về bốn phía giết chóc đồng thời con rùa đụng đầu vào đại lục Đệ Thất Thiên, khiến cho đại lục Đệ Thất Thiên ầm ầm tan vỡ, nó ngửa mặt lên trời rống to.
- Bà nội ngươi, đệ tử lão tổ phải trở về, lão tổ muốn phát uy rồi, các ngươi đừng chạy, chết tiệt, lão tổ muốn tạo cho ngươi một cuộc tạo hóa! Lão rùa đen này rống lớn, phóng ầm ầm về phía đại lục Đệ Bát Thiên.
Nhưng ngay khi nó muốn xung phá, đột nhiên đại lục Đệ Bát Thiên này, xuất hiện từng tầng sóng gợn, sóng gợn này quanh quẩn, cả tầng đại lục thứ tám, trong chớp mắt, trực tiếp hóa thành... một vùng biển!
Vùng biển ở đó xuất hiện trong nháy mắt, ánh mắt Mạnh Hạo rơi vào vùng biển này.
- Sơn Hải phản lại, biển thứ chín.
Ngã Dục Phong Thiên
Hứa Thanh cười, trong nụ cười mang theo mong đợi, mang theo nhu hòa, mang theo vui sướng, suy nghĩ cùng hồi ức đó toát lên trong mắt nàng có thể hòa tan hết thảy băng tuyết trong thiên địa này.
Trong tiếng nổ vang, trong thế giới Sơn Hải Điệp, vô số thân ảnh lúc này ầm ầm bay ra, người dẫn đầu chính là ngoại công của Mạnh Hạo cùng với Địa Tạng, còn có con rối Chí Tôn, còn có... Kha Cửu Tư!
Ba người cộng thêm con rối Chí Tôn, chính là lực lượng mạnh nhất trong Sơn Hải Giới, lúc này ầm ầm đi ra, trực tiếp giết chóc trên Đệ Nhất Thiên.
Tu vi của bọn họ lúc này so với dĩ vãng sôi sục vô số lần, lực lượng khôi phục của bọn họ,thần thức của bọn họ, lực lượng của bọn họ, đạo pháp của bọn họ, vào lúc này tăng gấp bội, khiến cho toàn bộ chiến lực long trời lở đất.
Nhất là con rối Chí Tôn kia, con rối này ở hơn ngàn năm này, mặc dù chiến lực Chí Tôn hoàn chỉnh như lại chưa linh hoạt, không linh động, nhưng chớp mắt, trên người nó nổ ầm ầm, bùng phát ra chiến lực, cùng quá khứ không giống nhau, dường như đã từng đoạn tuyến lần này liên liếp lần nữa.
Thiên địa run rẩy, tiếng nổ ngập trời, bốn người cầm đầu Chí Tôn, sau lưng bọn họ là mập mạp, Vương Hữu Tài, Tôn Hải, Phương Du, Lý Linh Nhi, Chỉ Hương, từng khuôn mặt quen thuộc với Mạnh Hạo vào lúc này đều xuất hiện, sau lưng bọn họ còn lại rất nhiều tu sĩ Sơn Hải, những lão nhân kia đều là người từng trải qua hủy diệt Sơn Hải, mà những người trẻ kia sinh tra trong hơn ngàn năm này, từ nhỏ đã sinh hoạt trong truyền thuyết về Mạnh Hạo.
Lúc này toàn bộ bùng phát, chém giết ngập trời.
Mạnh Hạo đè nén hơn một ngàn năm, tu sĩ Sơn Hải Giới đồng dạng cũng đè nén hơn ngàn năm, Mạnh Hạo cần phát tiết, cần báo thù, những tu sĩ Sơn Hải cũng cần như vậy.
Còn Đệ Nhất Thiên đến Đệ Thập Thiên này chính là nơi báo thù Mạnh Hạo để lại cho tu sĩ Sơn Hải Giới.
Chỉ có hoàn toàn chặt đứt căn nguyên cừu hận mới có thể từ nay về sau không còn ràng buộc, Mạnh Hạo nhìn tu sĩ Sơn Hải, trong mắt hắn lộ ra nhu hòa.
Tiếng động rầm rầm quanh quẩn, rất nhiều tu sĩ Sơn Hải Giới lúc này toàn bộ sát nhập vào đại lục Đệ Nhất Thiên, hét thảm thiết truyền ra từ trong miệng từng dị tộc, nhưng tu vi bọn họ bị áp chế, thần thức của bọn họ bị trừ đi, uy lực thuật pháp thần thông của bọn họ không đủ, thậm chí mơ hồ tựa hồ bị tu sĩ Sơn Hải Giới khắc chế!
Kể từ đó, bọn chúng vùng vẫy, chỉ là để trận báo thù này, có thể nhẹ nhàng hơn, lại không đả thương tu sĩ Sơn Hải Giới chút nào.
Một người Mạnh Hạo đã điên cuồng báo thù, càng không phải nói đến tất cả tu sĩ Sơn Hải Giới đồng thời điên cuồng.
Bọn chúng chảy nước mắt, bọn chúng gào thét, thi triển toàn bộ tu vi, trực tiếp xé rách tất cả dị tộc nơi này, bẻ gãy nghiền nát, nhất là những lão nhân trải qua hủy diệt Sơn Hải Giới, bọn họ trong giết chóc có rất nhiều khóc lên.
- Sư tôn, ngài thấy không, ta vì ngài báo thù!! Một lão nhân tóc trắng, trên mặt đều là nếp nhăn, hắn thoạt nhìn già nua, trên thực tế lại là trung niên, lúc này giống như điền cuồng, kêu khóc khắp nơi, không ngừng giết chóc dị tộc, trên người hắn đều là máu tươi, nhưng hắn lại không chút mệt mỏi.
- San San lúc trước ngươi chắn trước mặt ta, thay ta nhân một kích của dị tộc, ngươi đi rồi, lòng của ta xé rách, sở dĩ ta còn sống là bởi vì cừu hận, ta muốn báo thù, ta muốn giết sạch dị tộc, ta muốn toàn bộ dị tộc phải chết hết! Trên chiến trường, một tu sĩ trung niên, thanh âm già nua, cặp mắt đỏ thẫm, hắn khóc, cười giết hết thảy dị tộc bên cạnh, ầm ầm bay ra, tiếp tục giết chóc.
- Cha, mẹ, ca ca, cừu hận năm đó, ta cả đời cũng không thể quên, hiện tại, ta báo thù các ngươi! Một lão già, điên cuồng gầm thét, cắn nát một dị tộc mở to mắt, cổ họng phát ra thanh âm sợ hãi, máu tươi đầy miệng, tiếng cười của hắn quanh quẩn khắp bốn phương tám hướng.
- Toàn tông ta chỉ còn lại lão phu một người, hôm nay, lão phu muốn giết chóc trăm ngàn dị tộc, đến hiến tệ tông anh liệt của ta!
- Giết giết giết!
- Chống đỡ ta còn sống, chính là báo thù! Tu sĩ Sơn Hải Giới nhất là những người trải qua hủy diệt Sơn Hải Giới năm đó, đều điên cuồng, trên người bọn họ lệ khí ngập trời, không ngừng đánh chết, trực tiếp diệt sát toàn bộ dị tộc trên đại lục Đệ Nhất Thiên, rồi sau đó xông lên Đệ Nhị Thiên.
Bên người bọn họ, những tu sĩ Sơn Hải Giới sinh ra trong hơn ngàn năm này, cừu hận bọn họ hiển nhiên không nhiều như vậy, nhưng bọn họ từ khi sinh ra, đã được trưởng bối kể chuyện từng xảy ra năm đó, bọn họ nghe được chuyện xưa thảm thiết mà lớn lên, bọn họ còn biết đỉnh đầu có 33 Thiên.
Bọn họ vô số lần thấy được trưởng bối nhớ lại Sơn Hải Giới trong quá khứ, bọn họ cũng nghe qua, Sơn Hải Giới năm đó có chín ngọn núi, chín vùng biển.
Nhưng những thứ kia dù sao cũng chỉ là chuyện xưa, dù sao cũng chỉ là miêu tả, bọn họ đối với Sơn Hải Giới trong quá khú chỉ có hình dáng mơ hồ, đối với cừu hận cũng không phải khắc sâu, cho đến hiện tại!
Cho đến khi nhìn thấy các lão nhân trải qua Sơn Hải chiến, bọn họ mất đi ấn tượng trầm ổn thường ngày trong lòng những người trẻ tuổi, biến thành điên cuồng, trong lòng những người trẻ tuổi này bị đánh sâu mãnh liệt.
Bọn họ bỗng nhiên chân chính hiểu rõ,trong những chuyện xưa, cừu hận trong những miêu tả kia là mãnh liệt cỡ nào, là khắc sâu cỡ nào, là khiến người cắn răng nghiến lợi cỡ nào... cỡ nào, không đội trời chung.
Trong chấn động mãnh liệt, nhiệt huyết của bọn họ lan truyền, trong huyết mạch của bọn họ, tựa hồ kích phát ra từng mảnh vỡ, đó là ký ức kế thừa trong tu sĩ Sơn Hải Giới, đó là quá khứ người Sơn Hải vĩnh viễn không thể quên.
Những mảnh vỡ ký ức này lúc này cùng những tu sĩ Sơn Hải sinh ra trong hơn một ngàn năm này nổ tung trong đầu, hơn nữa ngoại giới kia mọi nơi đều gào thét điên cuồng, những người trẻ tuổi này, bọn họ trong run rẩy, phát ra gầm nhẹ, cặp mắt đỏ thẫm, cùng chung với các tiền bối, thi triển báo thù điên cuồng.
Mập mạp khóc rồi, thân thể hắn rất béo, giống như một quả cầu thịt, nhưng lại vô cùng linh hoạt, xông về phía trước, diệt sát hết thảy dị tộc.
- Các ngươi giết hơn ba trăm đạo lữ của ta, chết tiệt, súc sinh các ngươi, các ngươi giết hơn ba trăm đạo lữ!
- Còn có những đứa con của ta, còn có các cháu của ta, chết tiệt, dị tộc các ngươi, mập gia liều mạng với các ngươi!
Bốn phía mập mạp bất ngờ có hơn mười ngàn người vây quanh, bọn họ la lên lão tổ, đi theo ở bên, hướng về bốn phía giết chóc, trong những người này có nam có nữ, có già có trẻ, trong bọn họ là đạo lữ mới nạp trong hơn ngàn năm nay của mập mạp, mà những người khác đều con cháu đời sau của hắn.
Một mình hắn đã hợp thành một gia tộc khổng lồ, có lẽ chỉ có phân thân đời thứ tám của Mạnh Hạo mới có thể so sánh với mập mạp.
Đại lục Đệ Nhị Thiên rất nhanh tan vỡ ầm ầm, đại quân tu sĩ Sơn Hải đỏ mắt, giết chóc trên Đệ Tam Thiên, Đệ Tứ Thiên, liên tục thành công, liên tục điên cuồng.
Cả tinh không, nổi lơ lửng trên biển máu, Vương Hữu Tài nhắm hai mắt, hắn cầm thanh kiếm trong tay, tu vi tản ra, nơi đi qua, từng dị tộc tan vỡ, chia năm xẻ bảy, duy chỉ có đầu hoàn chỉnh, bị hắn cuốn phía sau, rất nhanh, phía sau hắn tạo thành dòng sông đầu.
Vô số đầu trong dòng sông này giống như áo choàng của hắn, khiến cho hắn nơi này dường như hóa thân sát tinh, khiến tất cả dị tộc khi thấy đều giật mình.
Trong tu sĩ còn có một gia tộc, đó là Phương gia, trong tấn công này, giống như ở phía trước, chém giết không ngừng.
Khi mỗi ngày tan vỡ, tu sĩ Sơn Hải Giới đánh đến Đệ Lục Thiên, trận báo thù này, đạt tới đỉnh phong, tất cả tu sĩ Sơn Hải, đều hoàn toàn đỏ bừng mắt, hận ý của bọn họ, đè nén của bọn họ, toàn diện bùng phát.
Lý Linh Nhi chảy nước mắt nhớ lại Hải Mộng Chí Tôn, lúc này cắn răng, nơi đi qua, mặc dù nàng là thân nữ tử nhưng giết chóc vẫn mãnh liệt, nàng đã mất đi xinh đẹp năm đó, lúc này không phải người già nhưng thoạt nhìn cũng đã thăng trầm, vì tu hành truyền thừa Hải Mộng Chí Tôn, nàng không quản hết thảy, bất kỳ giá nào cũng có thể bỏ ra.
Trong tiếng nổ vang, Đệ Lục Thiên tan vỡ, trên đại lục Đệ Thất Thiên, thân ảnh Chỉ Hương giống như u hồn, nàng năm đó được xưng là yêu nữ nhưng giờ này là chưởng giáo Yêu Tiên Tông, trong thế giới Sơn Hải Giới đã sớm trở thành một trong ba tông môn lớn, bởi vì... Kha Cửu Tư, tu vi hắn đột phá, trở thành Chí Tôn ở Yêu Tiên Tông.
Còn trận báo thù giết chóc này làm cho người ta chú ý nhất không phải bốn Chí Tôn cùng Chí Tôn chư thiên mà là... trên chiến trường này, một con rùa vô cùng lớn!
Trên người con rùa này có vô số tu sĩ bay ra, hướng về bốn phía giết chóc đồng thời con rùa đụng đầu vào đại lục Đệ Thất Thiên, khiến cho đại lục Đệ Thất Thiên ầm ầm tan vỡ, nó ngửa mặt lên trời rống to.
- Bà nội ngươi, đệ tử lão tổ phải trở về, lão tổ muốn phát uy rồi, các ngươi đừng chạy, chết tiệt, lão tổ muốn tạo cho ngươi một cuộc tạo hóa! Lão rùa đen này rống lớn, phóng ầm ầm về phía đại lục Đệ Bát Thiên.
Nhưng ngay khi nó muốn xung phá, đột nhiên đại lục Đệ Bát Thiên này, xuất hiện từng tầng sóng gợn, sóng gợn này quanh quẩn, cả tầng đại lục thứ tám, trong chớp mắt, trực tiếp hóa thành... một vùng biển!
Vùng biển ở đó xuất hiện trong nháy mắt, ánh mắt Mạnh Hạo rơi vào vùng biển này.
- Sơn Hải phản lại, biển thứ chín.
Ngã Dục Phong Thiên
Đánh giá:
Truyện Ngã Dục Phong Thiên
Story
Chương 1904: Biển thứ chín phản lại
10.0/10 từ 16 lượt.