Này, Học Sinh Chuyển Trường
Chương 40
Tới sân bay, Hải Tinh nhìn đội ngũ kiểm tra an ninh, lại nhìn Minh Hi, rốt cuộc cũng bắt đầu miễn cưỡng buông tay.
Lớn như vậy, lần đầu tiên thích nữ sinh, lo lắng cho người ta, thật vất vả mới có thể gặp lại một chút, lại rất mau liền phải tách ra.
Anh ta chung quy lại vẫn cảm thấy trái tim của mình đã bị treo lại ở đây, cho dù thật sự quay về, bảy hồn nghèo túng của anh ta cũng không được đầy đủ.
Chỉ cần Minh Hi không ở bên cạnh, e rằng anh ta không thể bình tĩnh được.
“Có thể ôm cậu lần cuối không? Lần gặp mặt kế tiếp có lẽ phải chờ đến sau khi thi đại học.” Hải Tinh nhìn Minh Hi nói, vành mắt hơi hồng, một tên tự cho mình là nam tử hán siêu phàm mà lúc này cũng có chút xúc động muốn khóc nhè.
“Không được.” Ấn Thiếu Thần cự tuyệt đầu tiên.
Minh Hi chần chờ một chút vẫn lắc đầu: “Thôi bỏ đi, Hải Tinh, tôi không muốn một lần mềm lòng của mình làm cậu khổ sở lâu dài.”
Hải Tinh cười.
Cười đến có hơi khó coi.
Nụ cười gượng ép nhưng vẫn xem như là tao nhã, ít nhất là không quá xấu hổ.
“Được rồi, tạm biệt.” Hải Tinh xua tay, sau đó nhìn về phía Ấn Thiếu Thần, “Người nối nghiệp, chăm sóc tốt cho cô ấy, nghe chưa?”
“Ừ, tôi biết.” Ấn Thiếu Thần trả lời.
Minh Hi nhìn nhịn không được cảm thán: Hải Tinh, cậu gửi gắm sai người rồi……
*
Trên đường trở về, Ấn Thiếu Thần gọi xe của gia đình.
Minh Hi nhìn chiếc Maybach này, rồi lại nhìn Ấn Thiếu Thần, luôn cảm thấy hai phong cách không hợp nhau.
Vẫn là chiếc Ferrari lúc trước hợp với loại hình tượng thiếu niên cấp hai ấu trĩ của Ấn Thiếu Thần.
Hai người cùng ngồi ở phía sau, Ấn Thiếu Thần không để tài xế chở về trường học, mà là chạy đến hiệu sách gần đó.
“Cậu muốn mua sách à?” Minh Hi hỏi.
“Muốn làm đề không nhất thiết phải bảo cậu ta gửi qua, tự mình mua không phải được rồi sao?” Ấn Thiếu Thần trả lời xong, dẫn Minh Hi xuống xe đi vào trong hiệu sách.
Minh Hi đi bên cạnh Ấn Thiếu Thần, giải thích với Ấn Thiếu Thần: “Cậu không hiểu đâu, trường học của chúng tôi khá là có tiếng, các đề thi thường do giáo viên tự mình ra, vô cùng thú vị, còn mang tính đại diện, dường như là được cô đọng trong sự nghiệp giảng dạy của họ vậy, cực kì bá đạo, cậu chỉ cần làm hai bộ là có thể hiểu được.”
cậu muốn đề, tôi liền dùng một số tiền lớn mời
Minh Hi
thay đổi hương
chọn một số sách bài tập, lật xem sau đó
quyển, Ấn Thiếu Thần cầm
nhân.” Minh Hi nhỏ
làm Ấn Thiếu Thần
sách, cuối cùng cũng đến hiệu sách
tốn sức, gọi tài xế tới
Ấn Thiếu Thần chủ
đến giờ ăn tối, cô lấy điện thoại di
nhanh đi,
hai người
tôi, cuối cùng tôi ngủ dưới đất.” Nhắc tới cái này Ấn Thiếu Thần lại cảm thấy bực, anh
địch, hai người bọn họ cũng không có đánh
không được cười, cười vô
trong bụi hoa nháy mắt nở rộ, đoạt đi màu sắc của những bông
trong lòng Ấn Thiếu Thần xuất
Mạn Mạn rất thường xuyên cười. Nhưng lúc ở bên cạnh anh sẽ câu
đi mua nước.” Ấn Thiếu Thần nói
biết, Minh Hi
nhận, nói một câu:
thuận
thiếu chút nữa đã giơ tay hô to Bắc Kinh đấu thầu thành công cho
khụ một tiếng sau đó quay mặt sang
gương, Ấn Thiếu Thần dừng lại nhìn về phía
cao hơn em
nói không chừng dài hơn tôi đó.” Nói rồi
vẫn là Ấn Thiếu
chân dài
cũng là một
cầm cà phê lên vai cô,
Minh Hi
của mình lấy điện thoại di
kim, trên đó có
đứng vừa vặn tránh được đồ
Hôm nay Minh Hi không trang điểm, chỉ cột một cái đuôi ngựa đơn
quần áo sống, dáng cao, mặt nhỏ, ngũ
Hi, giống như đang ôm lấy Minh Hi
phản đối, phản đối xong rồi mới phát hiện ra có
hiện khá xứng đôi nên định
nhìn Ấn Thiếu
một cái bàn nhỏ, mở ảnh chụp
quả thật rất đẹp, lớn lên đẹp có
tiệt này không thể nào
Thần, liền nhìn thấy vừa rồi Ấn Thiếu Thần vậy mà lại đang cười, còn cười
như thế này: Ấn Thiếu Thần mặt ủ mày ê,
ngang ngược, Minh
có Đường Tử
vui, cực kì không vui, ghen, càng không vui, lại ghen
làm gì thế, ghét quá đi, cậu tránh ra, muốn đi hoàn thành nhiệm vụ, hừ tôi mới không
ngứa mắt tên này, tôi cũng ngứa mắt tên này nữa, làm
ảnh chụp, lấy điện thoại làm gì
và Yoshinoya, còn có một tiệm Pizza
lầu gặp chỗ
người đi gặm
chính là
đăng một bài lên vòng bạn bè, đặc biệt keo kiệt một chữ cũng không
bình luận anh cũng không
và Minh Hi, bức ảnh vừa mới chụp
giống nhau một
Fuck? Thông
Hàn Mạt: Chuyện gì thế? Tôi mới ngủ một giấc tỉnh lại thì trời đất đã thay đổi rồi à?
Phùng Mạn Mạn: Cậu lừa gạt Minh Hi nhà tôi à?
Lưu Tuyết: Đây là tự vả à?
Hà Nhiên: Hành động nhanh ghê ha?
……
Nhưng mà Minh Hi người không thêm bạn tốt WeChat với Ấn Thiếu hoàn toàn không biết chuyện gì, còn đang nghiêm túc ăn pizza.
Ăn được một nửa, Minh Hi nhận được ảnh chụp màn hình của Phùng Mạn Mạn, hỏi Minh Hi là chuyện gì đã xảy ra.
Minh Hi nhìn ảnh chụp màn hình có chút khó hiểu, ngẩng đầu nhìn Ấn Thiếu Thần, lại nhìn ảnh chụp, nhanh chóng gõ chữ: Tiện tay chụp ảnh chung thôi, không có quen nhau.
Phùng Mạn Mạn: lần đầu tiên Ấn Thiếu Thần đăng lên vòng bạn bè chính là ảnh chụp chung với cậu, cái này có hàm ý gì thì quá rõ rồi.
Minh Hi bắt đầu nhớ lại những chuyện gần đây.
Ấn Thiếu Thần và Đường Tử Kì không có tiến triển, thậm chí còn như những người xa lạ, Đường Tử Kì trở nên thù địch với cô.
Mà nam chính Ấn Thiếu Thần bây giờ lịch trình sinh hoạt là: Ăn, ngủ, giám sát cô.
Có phải hơi kì lạ không?
Cô có một phỏng đoán vô cùng lớn mật, ngay sau đó lại nhanh chóng phủ định.
Ai sẽ thích người có mối thù sâu như biển với mình chứ?
“Ấn Thiếu Thần.” Minh Hi đột nhiên ngẩng đầu lên nói với Ấn Thiếu Thần.
“Ừ?” Ấn Thiếu Thần hỏi.
“Trên thế giới có rất nhiều chuyện không thể xảy ra giống như là gà mái không thể đẻ ra trứng vịt, trời sẽ không thể sập xuống.”
“Rồi sao nữa?” Sao lại nói chuyện này?. Truyện Trinh Thám
“Hai người chúng ta cũng không thể nào hòa hợp với nhau được.”
Nụ cười của Ấn Thiếu Thần dần cứng lại……
Lần đầu tiên anh bị Minh Hi từ chối.
Này, Học Sinh Chuyển Trường