Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 692: Cô gái, đã nói em sẽ nuôi tôi 45
Edit: Thuha5802
Beta: Tinh Niệm
Nhưng mà, nơi này lớn như vậy, mà chỉ có ba người.
Dù cho là thanh âm rất thấp cũng có thể nghe thấy.
Huống chi, Diệp Tiêu tiên sinh nói chuyện giống như cũng không có ý muốn hạ giọng.
Thế cho nên vừa mới nói, hắn đều nghe rành mạch.
Thật đúng là người.... lòng dạ hẹp hòi, tâm ghen ghét quá mạnh a.
Triệu Lâm trong lòng yên lặng phun tào.
Thực mau tổ chế tác ba ngày sinh hoạt tình lữ tới.
Tổng đạo diễn tự mình tới chỉ huy.
Đây chính là quay chụp sinh hoạt cá nhân của chiến thần Tô Yên trong truyền thuyết a.
Chỉ hai chữ thôi, vinh hạnh.
Triệu Lâm trước tiên theo chân bọn họ giao thiệp sơ qua, Tô Yên sợ ồn ào, cho nên người tới trừ nhân viên quay chụp còn có hai đạo diễn thì không còn ai khác.
Vốn dĩ, chủ tịch công ty tính muốn mình tới bái kiến.
Nhưng nghe Tô Yên đưa ra yêu cầu tận lực an tĩnh, không cần có nhiều hoạt động khách sáo.
Cuối cùng vẫn chỉ có nhân viên công tác tới.
Tổng đạo diễn đi đến bên người Tô Yên, bắt tay cùng Tô Yên và Diệp Tiêu.
"Tô Yên thượng tướng, Diệp Tiêu tiên sinh, chúng ta quay chụp gameshow rất đơn giản, hai người tận lực làm lơ máy quay, chỉ cần biểu hiện ra như bình thường là được."
Tô Yên gật đầu
"Được"
Tổng đạo diễn lại nói
"Chúng tôi muốn xếp cameras ở các góc trong phòng ngài, còn mong ngài thứ lỗi."
Tô Yên lại lần nữa gật đầu
"Hợp đồng bên trong đã ghi rõ, tôi đã xem qua."
Tổng đạo diễn gật đầu, giơ tay hô.
Sau đó, mọi người đều chạy nhanh, ai bận việc nấy chuẩn bị.
Phòng ngủ, phòng bếp, thư phòng, bốn phương tám hướng, các góc.
Một biệt thự nhỏ hai tầng, xếp vào hơn một trăm cameras.
360 độ không góc chết.
Một giờ sau, mọi thứ đã bắt đầu đi vào quỹ đạo.
Chờ đến khi bố trí xuôi, tổng đạo diễn cười nói
"Tô Yên thượng tướng, Diệp Tiêu tiên sinh,chương trình của chúng tôi sắp bắt đầu rồi. Thời gian quay chụp từ giữa trưa hôm nay đến giữa trưa ngày thứ tư."
Tô Yên gật đầu,
"Ân"
Diệp Tiêu ngồi ở bên cạnh Tô Yên, một câu đều không nói.
Tổng đạo diễn lại nói
"Còn có, tôi muốn cùng hai vị nói một chút.
Tiết mục của chúng ta có thay đổi, vẫn là quay chụp ba ngày, nhưng là tổng cộng phân ra sáu kỳ.
Mỗi ngày hai kỳ, mỗi nửa ngày sẽ ra một kỳ tiết mục, mỗi kỳ hai mươi phút."
Sau đó tổng đạo diễn nói
"Vì có thể bảo đảm khán giả cảm thấy mới mẻ, chiều nay thu, buổi tối sẽ phát luôn.
Ngày hôm nay thu xong, cùng ngày sẽ phát ra. Hai người cũng có thể xem qua."
Cái tốc độ như thế này, là dựa vào tài lực để chống đỡ.
Sáu nhân viên đồng thời tiến hành biên tập cắt nối.
Vì để có thể kịp thời thu hoạch tin tức Tô Yên thượng tướng cùng tiểu lão công.
Chờ tổng đạo diễn giới thiệu xong, tiết mục cũng đã mở màn.
Triệu Lâm cũng rời đi.
Trong phòng vẫn giống trước kia, chỉ còn lại có Tô Yên cùng Diệp Tiêu
Ách, còn cộng thêm một cái người máy Tiểu Hoa.
Bọn họ hằng ngày..... giống như không khác gì.
Ngủ, dính ở bên nhau, xem phim, ăn cơm.
Vẫn luôn là như thế.
Hiện giờ nghĩ lại, Diệp Tiêu rất ít khi ra cửa.
Trừ bỏ quân khu, chỗ nào cũng chưa đi qua.
Cô nghiêng đầu hỏi
"Đi dạo phố không?"
Diệp Tiêu nghi hoặc
"Cái gì?"
"Đi mua quần áo cho anh."
Diệp Tiêu nhìn quần áo của mình, nhìn nhìn lại quần áo trên người Tô Yên, lắc đầu
"Anh rất thích quần áo này."
Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Beta: Tinh Niệm
Nhưng mà, nơi này lớn như vậy, mà chỉ có ba người.
Dù cho là thanh âm rất thấp cũng có thể nghe thấy.
Huống chi, Diệp Tiêu tiên sinh nói chuyện giống như cũng không có ý muốn hạ giọng.
Thế cho nên vừa mới nói, hắn đều nghe rành mạch.
Thật đúng là người.... lòng dạ hẹp hòi, tâm ghen ghét quá mạnh a.
Triệu Lâm trong lòng yên lặng phun tào.
Thực mau tổ chế tác ba ngày sinh hoạt tình lữ tới.
Tổng đạo diễn tự mình tới chỉ huy.
Đây chính là quay chụp sinh hoạt cá nhân của chiến thần Tô Yên trong truyền thuyết a.
Chỉ hai chữ thôi, vinh hạnh.
Triệu Lâm trước tiên theo chân bọn họ giao thiệp sơ qua, Tô Yên sợ ồn ào, cho nên người tới trừ nhân viên quay chụp còn có hai đạo diễn thì không còn ai khác.
Vốn dĩ, chủ tịch công ty tính muốn mình tới bái kiến.
Nhưng nghe Tô Yên đưa ra yêu cầu tận lực an tĩnh, không cần có nhiều hoạt động khách sáo.
Cuối cùng vẫn chỉ có nhân viên công tác tới.
Tổng đạo diễn đi đến bên người Tô Yên, bắt tay cùng Tô Yên và Diệp Tiêu.
"Tô Yên thượng tướng, Diệp Tiêu tiên sinh, chúng ta quay chụp gameshow rất đơn giản, hai người tận lực làm lơ máy quay, chỉ cần biểu hiện ra như bình thường là được."
Tô Yên gật đầu
"Được"
Tổng đạo diễn lại nói
"Chúng tôi muốn xếp cameras ở các góc trong phòng ngài, còn mong ngài thứ lỗi."
Tô Yên lại lần nữa gật đầu
"Hợp đồng bên trong đã ghi rõ, tôi đã xem qua."
Tổng đạo diễn gật đầu, giơ tay hô.
Sau đó, mọi người đều chạy nhanh, ai bận việc nấy chuẩn bị.
Phòng ngủ, phòng bếp, thư phòng, bốn phương tám hướng, các góc.
Một biệt thự nhỏ hai tầng, xếp vào hơn một trăm cameras.
360 độ không góc chết.
Một giờ sau, mọi thứ đã bắt đầu đi vào quỹ đạo.
Chờ đến khi bố trí xuôi, tổng đạo diễn cười nói
"Tô Yên thượng tướng, Diệp Tiêu tiên sinh,chương trình của chúng tôi sắp bắt đầu rồi. Thời gian quay chụp từ giữa trưa hôm nay đến giữa trưa ngày thứ tư."
Tô Yên gật đầu,
"Ân"
Diệp Tiêu ngồi ở bên cạnh Tô Yên, một câu đều không nói.
Tổng đạo diễn lại nói
"Còn có, tôi muốn cùng hai vị nói một chút.
Tiết mục của chúng ta có thay đổi, vẫn là quay chụp ba ngày, nhưng là tổng cộng phân ra sáu kỳ.
Mỗi ngày hai kỳ, mỗi nửa ngày sẽ ra một kỳ tiết mục, mỗi kỳ hai mươi phút."
Sau đó tổng đạo diễn nói
"Vì có thể bảo đảm khán giả cảm thấy mới mẻ, chiều nay thu, buổi tối sẽ phát luôn.
Ngày hôm nay thu xong, cùng ngày sẽ phát ra. Hai người cũng có thể xem qua."
Cái tốc độ như thế này, là dựa vào tài lực để chống đỡ.
Sáu nhân viên đồng thời tiến hành biên tập cắt nối.
Vì để có thể kịp thời thu hoạch tin tức Tô Yên thượng tướng cùng tiểu lão công.
Chờ tổng đạo diễn giới thiệu xong, tiết mục cũng đã mở màn.
Triệu Lâm cũng rời đi.
Trong phòng vẫn giống trước kia, chỉ còn lại có Tô Yên cùng Diệp Tiêu
Ách, còn cộng thêm một cái người máy Tiểu Hoa.
Bọn họ hằng ngày..... giống như không khác gì.
Ngủ, dính ở bên nhau, xem phim, ăn cơm.
Vẫn luôn là như thế.
Hiện giờ nghĩ lại, Diệp Tiêu rất ít khi ra cửa.
Trừ bỏ quân khu, chỗ nào cũng chưa đi qua.
Cô nghiêng đầu hỏi
"Đi dạo phố không?"
Diệp Tiêu nghi hoặc
"Cái gì?"
"Đi mua quần áo cho anh."
Diệp Tiêu nhìn quần áo của mình, nhìn nhìn lại quần áo trên người Tô Yên, lắc đầu
"Anh rất thích quần áo này."
Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Đánh giá:
Truyện Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Story
Chương 692: Cô gái, đã nói em sẽ nuôi tôi 45
6.1/10 từ 212 lượt.