Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 461: Chủ nhân Nhiếp Chính Vương, muốn thân thân* 1
*Thân thân: chính là hôn hôn đó các nàng:)))
Edit: Tinh Niệm
Tiểu Hoa yên lặng nói.
Tô Yên nghe, lại nhìn nhìn ấn ký kia, không nói gì nữa.
Tiểu Hoa nói
"Ký chủ, lần này công lược chị chỉ đạt được có 4 trị số."
"Hiện tại trị số của ta là bao nhiêu?"
"Trị số của chị hiện tại là
Dung lượng não: 18
Giá trị thể lực: 25"
"Đều thêm vào giá trị thể lực đi."
".... ký chủ hình như rất là để ý với thể lực chính mình?"
"Ân, đánh không lại cũng có thể chạy thoát."
Nếu vướng phải sự tình không có cách giải quyết, gặp được nguy hiểm thì có thể chạy thoát mới là quan trọng nhất.
"Được ký chủ."
"Leng keng, trước mặt chị là bảng trị số
Dung lượng não: 18
Giá trị thể lực: 29"
"Leng keng, ký chủ, có tiến hành vị diện tiếp theo hay không?"
"Ân"
"Vị diện công lược sắp bắt đầu, mời ký chủ chuẩn bị sẵn sàng."
Rất nhanh, trước mắt Tô Yên tối sầm.
Hình ảnh vừa chuyển.
Trong một tòa nhà cao cửa rộng.
Chỉ thấy không trung có một ngôi sao băng xẹt qua.
Trong một góc xó xỉnh của căn nhà.
Một cục đá hình quả trứng dính bụi bặm, hình như lung lay.
Trời không hề nổi gió, nhìn qua có vẻ thực quỷ dị.
Sau đó, liền nghe, một thanh âm răng rắc vang lên.
Như là thanh âm vỏ trứng vỡ vụn mở ra.
Nửa ngày, một móng vuốt trắng trắng duỗi ra từ trong cục đá kia.
Sau đó, " cục đá " kia lại vang lên vài tiếng.
Răng rắc! răng rắc!
Không bao lâu, một nửa vỏ trứng bị móng vuốt kia khảy rớt sang một bên.
Lộ ra một cái đầu.
"Ô...."
Thứ trắng trắng kia phát ra vài tiếng ô ô.
Đôi mắt bị chất lỏng bên trong vỏ trứng dán lại.
Chỉ có thể nhìn cái đầu tròn tròn kia, cái mũi đôi mắt miệng đều nhăn dúm dó vào nhau.
Không có động vật nhỏ nào vừa sinh ra đã manh manh đáng yêu cả.
Thứ này nhìn qua.... có chút xấu.
Sau đó, liền nhìn vật nhỏ này, vươn đầu lưỡi phấn nộn, liếm một cái dịch trứng trên mặt mình, giống như tìm được đồ ăn ngon vậy.
Nó liếm sạch sẽ dịch trứng trên người mình.
Nhưng mà liếm không đến chỗ đôi mắt, thế cho nên vẫn không mở ra được.
Nhưng mà việc đó cũng không trì hoãn thứ này ăn cơm.
Đầu tiên là ăn dịch trứng, tiếp đến, đó là một nửa vỏ trứng phía dưới mông mình.
Răng rắc răng rắc cắn vang.
Cũng không biết đây là chủng loại gì.
Chờ đến khi ăn xong vỏ trứng phía dưới, giật giật cái mũi.
Bước bốn chân, thất tha thất thểu chạy đến chỗ một nửa vỏ trứng khác.
Này, mới vừa sinh ra, sao có thể biết đi?
Thế cho nên chỉ thấy nó đi hai bước, đong đưa trong chốc lát, sau đó ngã lăn xuống đất.
Bước chân run rẩy, đi hai bước lại quỳ rạp trên mặt đất nghỉ một lát.
Dựa vào nghị lực thật đúng là đi đến được trước mặt vỏ trứng kia.
Mới vừa đến nơi, thình thịch liền ngã ở trên mặt đất, nó cứ duy trì cái tư thế như vậy, răng rắc răng rắc cắn vỏ trứng.
Chưa đến một lát đã ăn xong rồi.
Duỗi chân bốn hướng mà nằm....ngủ rồi.
Tiểu Hoa yên lặng nhìn ký chủ mình này bày ra bộ dáng " ngu xuẩn " này.
Sau đó, thử liên hệ với ký chủ của mình.
"Ký chủ?? Chị tỉnh tỉnh a, em là Tiểu Hoa."
Vật nhỏ nào đó ăn no, như cũ ngủ đến không biết trời trăng.
Vừa ngủ, chính là một ngày một đêm.
Ngủ tới đêm ngày hôm sau mới dần tỉnh lại.
Đáng tiếc, lúc này đây, đôi mắt hoàn toàn bị dịch trứng dán lại, không mở ra được.
______________
Nghe chừng vị diện này là thú nhân a!
Phấn khích quớ đi (ω)(ω)
Các nàng ngủ ngon nhaaaaa.
Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Edit: Tinh Niệm
Tiểu Hoa yên lặng nói.
Tô Yên nghe, lại nhìn nhìn ấn ký kia, không nói gì nữa.
Tiểu Hoa nói
"Ký chủ, lần này công lược chị chỉ đạt được có 4 trị số."
"Hiện tại trị số của ta là bao nhiêu?"
"Trị số của chị hiện tại là
Dung lượng não: 18
Giá trị thể lực: 25"
"Đều thêm vào giá trị thể lực đi."
".... ký chủ hình như rất là để ý với thể lực chính mình?"
"Ân, đánh không lại cũng có thể chạy thoát."
Nếu vướng phải sự tình không có cách giải quyết, gặp được nguy hiểm thì có thể chạy thoát mới là quan trọng nhất.
"Được ký chủ."
"Leng keng, trước mặt chị là bảng trị số
Dung lượng não: 18
Giá trị thể lực: 29"
"Leng keng, ký chủ, có tiến hành vị diện tiếp theo hay không?"
"Ân"
"Vị diện công lược sắp bắt đầu, mời ký chủ chuẩn bị sẵn sàng."
Rất nhanh, trước mắt Tô Yên tối sầm.
Hình ảnh vừa chuyển.
Trong một tòa nhà cao cửa rộng.
Chỉ thấy không trung có một ngôi sao băng xẹt qua.
Trong một góc xó xỉnh của căn nhà.
Một cục đá hình quả trứng dính bụi bặm, hình như lung lay.
Trời không hề nổi gió, nhìn qua có vẻ thực quỷ dị.
Sau đó, liền nghe, một thanh âm răng rắc vang lên.
Như là thanh âm vỏ trứng vỡ vụn mở ra.
Nửa ngày, một móng vuốt trắng trắng duỗi ra từ trong cục đá kia.
Sau đó, " cục đá " kia lại vang lên vài tiếng.
Răng rắc! răng rắc!
Không bao lâu, một nửa vỏ trứng bị móng vuốt kia khảy rớt sang một bên.
Lộ ra một cái đầu.
"Ô...."
Thứ trắng trắng kia phát ra vài tiếng ô ô.
Đôi mắt bị chất lỏng bên trong vỏ trứng dán lại.
Chỉ có thể nhìn cái đầu tròn tròn kia, cái mũi đôi mắt miệng đều nhăn dúm dó vào nhau.
Không có động vật nhỏ nào vừa sinh ra đã manh manh đáng yêu cả.
Thứ này nhìn qua.... có chút xấu.
Sau đó, liền nhìn vật nhỏ này, vươn đầu lưỡi phấn nộn, liếm một cái dịch trứng trên mặt mình, giống như tìm được đồ ăn ngon vậy.
Nó liếm sạch sẽ dịch trứng trên người mình.
Nhưng mà liếm không đến chỗ đôi mắt, thế cho nên vẫn không mở ra được.
Nhưng mà việc đó cũng không trì hoãn thứ này ăn cơm.
Đầu tiên là ăn dịch trứng, tiếp đến, đó là một nửa vỏ trứng phía dưới mông mình.
Răng rắc răng rắc cắn vang.
Cũng không biết đây là chủng loại gì.
Chờ đến khi ăn xong vỏ trứng phía dưới, giật giật cái mũi.
Bước bốn chân, thất tha thất thểu chạy đến chỗ một nửa vỏ trứng khác.
Này, mới vừa sinh ra, sao có thể biết đi?
Thế cho nên chỉ thấy nó đi hai bước, đong đưa trong chốc lát, sau đó ngã lăn xuống đất.
Bước chân run rẩy, đi hai bước lại quỳ rạp trên mặt đất nghỉ một lát.
Dựa vào nghị lực thật đúng là đi đến được trước mặt vỏ trứng kia.
Mới vừa đến nơi, thình thịch liền ngã ở trên mặt đất, nó cứ duy trì cái tư thế như vậy, răng rắc răng rắc cắn vỏ trứng.
Chưa đến một lát đã ăn xong rồi.
Duỗi chân bốn hướng mà nằm....ngủ rồi.
Tiểu Hoa yên lặng nhìn ký chủ mình này bày ra bộ dáng " ngu xuẩn " này.
Sau đó, thử liên hệ với ký chủ của mình.
"Ký chủ?? Chị tỉnh tỉnh a, em là Tiểu Hoa."
Vật nhỏ nào đó ăn no, như cũ ngủ đến không biết trời trăng.
Vừa ngủ, chính là một ngày một đêm.
Ngủ tới đêm ngày hôm sau mới dần tỉnh lại.
Đáng tiếc, lúc này đây, đôi mắt hoàn toàn bị dịch trứng dán lại, không mở ra được.
______________
Nghe chừng vị diện này là thú nhân a!
Phấn khích quớ đi (ω)(ω)
Các nàng ngủ ngon nhaaaaa.
Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Đánh giá:
Truyện Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Story
Chương 461: Chủ nhân Nhiếp Chính Vương, muốn thân thân* 1
6.1/10 từ 212 lượt.