Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 370: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 44
Edit: Tinh Niệm
"Anh tìm tôi có chuyện gì?"
Cô lại lần nữa hỏi.
Hướng Trùng do dự, thấy Tô Yên cũng không giống như muốn cùng hắn đề cập chuyện trước kia.
Cẩn thận nghĩ lại Tô Yên trước kia tựa hồ thực thích chính mình, nếu nhờ cô giúp một việc mà nói, hẳn là vấn đề không lớn.
Hắn nói
"Bạn anh.... một bằng hữu của anh là nữ, cô ấy cũng là chủ bá trò chơi tuyệt địa cầu sinh, muốn cùng em làm quen một chút, về sau cùng nhau chiếu cố, em cảm thấy sao?"
Tô Yên trầm mặc.
Hướng Trùng chặn lại nói
"Cô ấy thật sự muốn cùng em quen biết một chút, không có ý gì khác."
Tô Yên ra tiếng
"Tôi đưa cho anh món quà đầu tiên anh còn nhớ rõ là gì không?"
Hướng Trùng sửng sốt.
Cho rằng Tô Yên còn thích hắn, nhớ lại tình cũ, hắn khẩu khí so với vừa nãy càng thêm ôn nhu, tới gần Tô Yên
"Anh đều nhớ rõ."
"Là cái gì?"
"Một cái vòng cổ."
"Anh ném đi rồi?"
"Đương nhiên không có! Anh đem nó đặt ở trong ngăn kéo vẫn luôn lưu trữ."
Tô Yên hiểu rõ gật gật đầu
"Vậy quyển nhật ký đâu?"
"Đương nhiên cũng ở cùng chỗ với vòng cổ."
"Chúng nó ở đâu, lấy ra tới cho tôi xem."
Hướng Trùng thở dài
"Tô Yên, em không cần tùy hứng như vậy được không?"
Tô Yên thần sắc có điểm kỳ quái.
Nửa ngày sau, ra tiếng
"Anh nghe không hiểu ý tôi?"
Hướng Trùng có điểm tức giận, nhưng chính mình xác thật lại có việc cầu người.
Cuối cùng vẫn là đứng dậy hướng phòng ngủ đi đến.
Thật lâu sau, hắn lấy ra hộp màu đen.
Chờ đến khi hắn trở ra, cảm xúc đã điều chỉnh tốt.
Hắn ra tiếng
"Em tặng anh, anh vẫn luôn lưu giữ."
Cô duỗi tay, tiếp nhận lấy.
Vừa mở ra, bên trong là một cái vòng bạc, mặt trên treo một cái nhẫn.
Nhìn thoáng qua, Tô Yên liền đóng lại nắp hộp.
Trong đầu Tiểu Hoa nói
"Ký chủ, đây là món quà nguyên thân đưa Hướng Trùng."
Tô Yên nhìn Hướng Trùng
"Chúng ta chia tay, tôi muốn lấy lại món quà này, tuy rằng cảm giác có chút không lễ phép, nhưng tôi phải lấy lại."
Hướng Trùng biểu tình có chút đau thương, cuối cùng vẫn là gật gật đầu
"Em là muốn thật sự, cùng anh nhất đao lưỡng đoạn."
Vừa dứt lời, liền thấy tay cô đem đồ vật bỏ vào túi.
Như là không có nghe được lời hắn nói
"Tôi đưa cho anh sổ nhật ký đâu? cuốn sổ đó, tôi cũng muốn cầm trở về."
Hướng Trùng do dự, cuối cùng, hắn lắc đầu
"Đó là kỷ niệm tình yêu của chúng ta, anh vẫn luôn bảo quản thích đáng, anh không có khả năng trả lại em."
Tô Yên hỏi một câu
"Thật không cho?"
"Không cho."
Cô gật gật đầu, đứng dậy, đi đến bên người Hướng Trùng.
Vỗ vỗ bờ vai của hắn.
Khi tay cuối cùng dừng ở trên vai hắn, liền di động tới cổ rồi nhấn vào huyệt vị nào đó.
Dùng một chút lực.
Hướng Trùng đảo mắt liền hôn mê ngã xuống trên ghế.
Tiểu Hoa không thể tin được.
Hành vi thô bạo như vậy, thế nhưng ký chủ thân thân đáng yêu của nó làm ra.
"Ký chủ???"
Tô Yên đứng lên, đã đi vào trong phòng Hướng Trùng
"Không có thời gian."
Cô nói.
Tiểu Hoa nghi hoặc
"Ân? Ký chủ? chị đang nói cái gì?"
"Ta cùng Kỷ Diễn đã nói tốt thời gian."
Hiện tại cô ra cửa đã một giờ.
Từ nơi này về nhà còn phải đi nửa giờ.
Cô đến nhanh đi nhanh hoàn thành xong nhiệm vụ này.
Tiểu Hoa nhìn hành vi Tô Yên lục soát tìm kiếm
"Ách, ký chủ?? Này, có tính là trong nhà cướp bóc không?"
"Không có thương vong, không có tổn thất tài sản, là chủ nhà tự mình mời ta tiến vào, không phạm vào luật pháp cướp bóc ở thế giới này, cho nên không tính."
Tiểu Hoa
"......."
Tuy rằng cảm thấy ký chủ nói rất giống như ngụy biện, nhưng là nó thế nhưng cảm thấy......còn rất hợp lý a.
Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
"Anh tìm tôi có chuyện gì?"
Cô lại lần nữa hỏi.
Hướng Trùng do dự, thấy Tô Yên cũng không giống như muốn cùng hắn đề cập chuyện trước kia.
Cẩn thận nghĩ lại Tô Yên trước kia tựa hồ thực thích chính mình, nếu nhờ cô giúp một việc mà nói, hẳn là vấn đề không lớn.
Hắn nói
"Bạn anh.... một bằng hữu của anh là nữ, cô ấy cũng là chủ bá trò chơi tuyệt địa cầu sinh, muốn cùng em làm quen một chút, về sau cùng nhau chiếu cố, em cảm thấy sao?"
Tô Yên trầm mặc.
Hướng Trùng chặn lại nói
"Cô ấy thật sự muốn cùng em quen biết một chút, không có ý gì khác."
Tô Yên ra tiếng
"Tôi đưa cho anh món quà đầu tiên anh còn nhớ rõ là gì không?"
Hướng Trùng sửng sốt.
Cho rằng Tô Yên còn thích hắn, nhớ lại tình cũ, hắn khẩu khí so với vừa nãy càng thêm ôn nhu, tới gần Tô Yên
"Anh đều nhớ rõ."
"Là cái gì?"
"Một cái vòng cổ."
"Anh ném đi rồi?"
"Đương nhiên không có! Anh đem nó đặt ở trong ngăn kéo vẫn luôn lưu trữ."
Tô Yên hiểu rõ gật gật đầu
"Vậy quyển nhật ký đâu?"
"Đương nhiên cũng ở cùng chỗ với vòng cổ."
"Chúng nó ở đâu, lấy ra tới cho tôi xem."
Hướng Trùng thở dài
"Tô Yên, em không cần tùy hứng như vậy được không?"
Tô Yên thần sắc có điểm kỳ quái.
Nửa ngày sau, ra tiếng
"Anh nghe không hiểu ý tôi?"
Hướng Trùng có điểm tức giận, nhưng chính mình xác thật lại có việc cầu người.
Cuối cùng vẫn là đứng dậy hướng phòng ngủ đi đến.
Thật lâu sau, hắn lấy ra hộp màu đen.
Chờ đến khi hắn trở ra, cảm xúc đã điều chỉnh tốt.
Hắn ra tiếng
"Em tặng anh, anh vẫn luôn lưu giữ."
Cô duỗi tay, tiếp nhận lấy.
Vừa mở ra, bên trong là một cái vòng bạc, mặt trên treo một cái nhẫn.
Nhìn thoáng qua, Tô Yên liền đóng lại nắp hộp.
Trong đầu Tiểu Hoa nói
"Ký chủ, đây là món quà nguyên thân đưa Hướng Trùng."
Tô Yên nhìn Hướng Trùng
"Chúng ta chia tay, tôi muốn lấy lại món quà này, tuy rằng cảm giác có chút không lễ phép, nhưng tôi phải lấy lại."
Hướng Trùng biểu tình có chút đau thương, cuối cùng vẫn là gật gật đầu
"Em là muốn thật sự, cùng anh nhất đao lưỡng đoạn."
Vừa dứt lời, liền thấy tay cô đem đồ vật bỏ vào túi.
Như là không có nghe được lời hắn nói
"Tôi đưa cho anh sổ nhật ký đâu? cuốn sổ đó, tôi cũng muốn cầm trở về."
Hướng Trùng do dự, cuối cùng, hắn lắc đầu
"Đó là kỷ niệm tình yêu của chúng ta, anh vẫn luôn bảo quản thích đáng, anh không có khả năng trả lại em."
Tô Yên hỏi một câu
"Thật không cho?"
"Không cho."
Cô gật gật đầu, đứng dậy, đi đến bên người Hướng Trùng.
Vỗ vỗ bờ vai của hắn.
Khi tay cuối cùng dừng ở trên vai hắn, liền di động tới cổ rồi nhấn vào huyệt vị nào đó.
Dùng một chút lực.
Hướng Trùng đảo mắt liền hôn mê ngã xuống trên ghế.
Tiểu Hoa không thể tin được.
Hành vi thô bạo như vậy, thế nhưng ký chủ thân thân đáng yêu của nó làm ra.
"Ký chủ???"
Tô Yên đứng lên, đã đi vào trong phòng Hướng Trùng
"Không có thời gian."
Cô nói.
Tiểu Hoa nghi hoặc
"Ân? Ký chủ? chị đang nói cái gì?"
"Ta cùng Kỷ Diễn đã nói tốt thời gian."
Hiện tại cô ra cửa đã một giờ.
Từ nơi này về nhà còn phải đi nửa giờ.
Cô đến nhanh đi nhanh hoàn thành xong nhiệm vụ này.
Tiểu Hoa nhìn hành vi Tô Yên lục soát tìm kiếm
"Ách, ký chủ?? Này, có tính là trong nhà cướp bóc không?"
"Không có thương vong, không có tổn thất tài sản, là chủ nhà tự mình mời ta tiến vào, không phạm vào luật pháp cướp bóc ở thế giới này, cho nên không tính."
Tiểu Hoa
"......."
Tuy rằng cảm thấy ký chủ nói rất giống như ngụy biện, nhưng là nó thế nhưng cảm thấy......còn rất hợp lý a.
Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Đánh giá:
Truyện Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Story
Chương 370: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 44
6.1/10 từ 212 lượt.