Mỹ Nhân Sao Chổi

32: Nữ Vu 9

179@-


Đường nét đôi mắt trước mặt này rất sâu, đuôi mắt mảnh mảnh dài dài, nhếch lên một đường vòng cung xinh đẹp.

Thanh Trường Dạ luôn rất thích đôi mắt của Anye, dáng vẻ của một ngôi sao chói lọi như hàm chứa tất cả mị thuật của Nữ vu.

Đáng tiếc là chủ nhân của đôi mắt xinh đẹp này vừa cắt đứt tất cả đường lui của hắn.

Thanh Trường Dạ buông bỏ việc chống cự, hắn trở tay nắm lấy Anye: "Vì sao anh không chịu tin tưởng tôi?"
"Ồ..." Nữ vu cười lắc đầu: "Không ai chơi một trò lừa hai lần, tôi cũng sẽ không ngốc đến nỗi tin em lần thứ hai."
"Tôi thu gom đồ cổ là trước khi gặp anh, A không biết tôi thích anh, hắn chỉ tưởng rằng tôi muốn lợi dụng anh để tháo gỡ huyết vân chú, hắn có phản ứng như vậy rất bình thường." Thanh Trường Dạ giữ sau gáy Anye, đen đậm và xanh thẳm đối ngược nhau: "Anh có thể thấy tương lai và quá khứ, nếu tôi là anh, tôi cũng sẽ không tin tưởng chính bản thân tôi.

Nhưng ít ra bây giờ tôi không lừa dối anh, anh không thấy tự tay chặt đứt tất cả mọi khả năng rất đáng tiếc sao?"
Thứ có sức thuyết phục hơn lời ngon tiếng ngọt của Thanh Trường Dạ là huyết vân trên người hắn, những đường vân đỏ như thiêu đốt theo lời hắn từ từ rút đi.

Huyết vân là thứ chân thật nhất, cho dù một người có thể ra vẻ đến không một dấu vết, thì cảm xúc trong phản ứng của huyết vân cũng sẽ không thay đổi, trừ khi Thanh Trường Dạ có thể lừa gạt cả bản thân mình.

Anye lưỡng lự chốc lát: "Em đừng ép tôi nhốt em vào quan tài."
"Rất có lý." Lực tay thanh niên tóc đen mắt đen dần mạnh lên, hắn áp sát lại gần đôi mắt tối tăm diễm lệ của Nữ vu.

Thừa dịp đối phương sững sờ, Thanh Trường Dạ nhéo nhéo vành tai Nữ vu, âm thanh rơi xuống trong phòng mê hoặc lòng người một cách dị thường: "Nếu muốn làm, tôi muốn ở trên."
"Em muốn chết à?" Anye lạnh lùng hừ một tiếng, sau một khắc chợt nở nụ cười, tốc độ hai nhân cách cắt nhau quá nhanh, Thanh Trường Dạ gần như cảm thấy mình đang đối mặt một bệnh nhân tâm thần: "Được nha, Thanh Thanh."
Chậc.
Thanh Trường Dạ đẩy Nữ vu đang đè nặng mình lên ghế dựa mềm thêu hình cây gỗ keo, hắn dùng lực hơi lớn, chiếc ghế xoay kia lùi về đằng sau mấy bước.

Thanh Trường Dạ nhấc chân kéo nó lại gần, hắn vẫn mặc áo tắm, hắn thấy bản thân in ra một cái bóng nho nhỏ trong cặp mắt xanh rực rỡ kia, Thanh Trường Dạ cúi đầu xuống, đường vai hoàn mỹ dưới ánh sáng hiện ra đường nét vô cùng gợi cảm.

Hông Thanh Trường Dạ rất hẹp, cơ bắp thiên về xinh đẹp, có vẻ eo nhỏ chân dài, độ cong từ phần lưng đi xuống lưu loát như một cây cung kéo căng.

Hắn còn chưa lên tiếng, tác dụng của huyết vân khiến hắn không thể nhúc nhích, Anye kéo hắn vào trong lòng.
"Tư thế này cũng được, chỉ cần tôi không bảo dừng, em không đi đâu được," Đôi môi mềm mại lướt nhẹ qua cằm Thanh Trường Dạ.

Ánh mắt Thanh Trường Dạ quét qua phần bụng bằng phẳng của thanh niên: "Cho đến khi em có bầu."
"Hình như anh nghĩ sai cái gì rồi, anh..." Thanh Trường Dạ cảm giác được ngón tay lạnh như băng cạ vào sau cổ mình, Anye cắt lời hắn: "Tôi có thể dùng ma chú."

Thanh Trường Dạ ngẩn người.


của người trước mặt thực sự rất ngứa


mà tiếp tục nói: "Thế này đi, tôi cũng thấy em chưa


lần, tôi để em mang thai


tay cái một đường trượt xuống theo gò má trắng nõn


hay là nguyên nhân gì khác,


cái giường này cả đời


được


lại thì đã cách


ma chú lên người hắn, riêng chú


cũng không khác gì mấy, xiềng xích vô hình đeo trên


phòng ngoài hắn ra thì không còn ai


tối đa 15 phút sẽ dừng liên lạc, lúc thời gian sắp tới




video


liên lạc, y nhắm camera vào Thanh


vô sự thì rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, anh ta nhấp một


cuối cùng hắn cũng phải


vỗ lưng A liên tục giúp hắn hít thở, đồng thời


mắt đen hơi cười


quan tâm đơn giản với Thanh Trường Dạ, hai bên đều ăn ý không đề


đổi Giáo


khuất cho Giáo hoàng đời trước, lão Giáo hoàng bị kẻ gian ám sát,



trước sau cho rằng đó không phải hung thủ thực sự," A cách màn hình nhìn về


nhất với Giáo hoàng


Giáo hoàng trẻ tuổi cao gầy, A tạm dừng đoạn hình


ra vẻ mặt hứng thú: "Bộ não của tân Giáo hoàng trống rỗng, hắn


suy luận độc lập, có người nào


thời làm đến mức quỷ không biết thần không hay, trong đám người


cũng nghi ngờ là hắn, nhưng trên


ra cho dù thế nào thì đáp án Liên bang đưa ra chính là đáp án chính


thái quá, suýt nữa dẫn tới sự chú ý của nhóm


sẽ không để cơ quan chủ quản


mấu chốt trong lời dông


"Anh mới là nhược điểm của


tợn trừng mắt lườm hắn một cái, nhưng


một nụ cười ấm áp: "Không nói dối," Hắn ra hiệu Anye nhìn


bằng ánh mắt phức tạp, anh ta và Natasha biết rõ


người như vậy chỉ


bộ hi vọng của hắn, nhưng lúc đối


cặp mắt đen trắng rõ ràng kia chính là tình dục, dưới tình huống như vậy


tâm cơ thâm trầm


nam nam bên kia: "Tiểu


phải Edwin



tôi


anh


nhân của nó lại cứ nói những lời phiến tình


cũng muốn bảo Thanh Trường Dạ đừng cười nữa, cuối


ý dạt dào, dây leo hoa tường vi mảnh dài vươn dọc theo


ngọc lan tươi đẹp chen chúc hai bên


đặn đụng phải gai nhọn, máu đỏ theo tay hắn chảy xuống, vị vua trẻ tuổi cười hướng về phía


cây ngọc lan trắng tuyết rực rỡ bên dưới hoàng thành: "Trong hồ nước ngầm của nhà Thrace có hơn một nghìn bộ xương nhân ngư, chúng nó đều


hỏi, ta để ngươi uống một


trên của nhân ngư này hoàn toàn là dáng vẻ thiếu niên,


hiện vô cùng rõ ràng trên người nó, thị nữ trưởng hoàn


muốn


Thấy thiếu niên không đáp, Edwin tiếp tục



trời sinh có khả năng thu hút chúng nó, thấy đối phương như đói khát


vào của thiếu


kẻ mạnh, người trước mặt mạnh đến như thần ma, nó


biết, nhưng về mặt tình cảm, nó không muốn phản bội Siren


loại như đá quý, vẻ rực rỡ gần như làm chói mắt thiếu niên:



mềm mại của nó, khuôn mặt thiếu


đủ để dễ dàng câu lên dục vọng dưới


máu lại một lần nữa tiến đến


không


cần ngươi


không


với nói: "Đừng



Pháo đài tình cảm sụp đổ trong nháy mắt, nó e sợ người trước mặt này như vậy, nhưng máu của hắn vừa ấm áp vừa êm dịu, cảm giác an toàn chưa từng trải qua từ đầu lưỡi tràn vào linh hồn.

Con mắt màu xanh lục của người nọ sâu đến mức có thể khiến nó chìm vào, như ma xui quỷ khiến, nó sinh ra cảm giác ỷ lại không nói nên lời với người trước mặt.
"Hắn tên Thanh Trường Dạ, đúng không?"
Thiếu niên khóc gật đầu.

Nó nhịn không được vùi đầu vào lòng bàn tay to lớn của đối phương để hấp thụ hơi ấm.

Thị nữ trưởng đối mặt với tất cả những gì phát sinh âm thầm kinh hãi, vua bình thường không hứng thú với đủ loại mỹ nhân được dâng lên, hiếm khi có lúc gần gũi với người khác, có điều nếu là thiếu niên đơn thuần xinh đẹp như vậy, Edwin nổi lên dục vọng cũng...!Cô mở to hai mắt, nhân ngư một giây trước vẫn đang khẽ giọng khóc thút thít ngoẹo đầu ngã xuống ao, Edwin thu tay về, y vừa mới một tay bẻ gãy cổ nó.
"Lydia," Y gọi cô: "Giúp tôi rút ký ức của nó ra, rồi nói cho tôi cô đã thấy cái gì."
"Vâng." Thị nữ trưởng cúi đầu tiến lên, khuôn mặt thiếu niên điềm tĩnh như đang ngủ say, nếu không phải cái cổ kia vẹo đến đáng thương vô cùng, không ai biết được sinh linh như tinh linh trước mặt đã mất đi sinh mệnh.

Dị năng của cô là đọc ký ức, thị nữ trưởng đặt ngón tay lên huyệt thái dương của nhân ngư.

Một lát qua đi, Lydia nhẹ nói: "Bệ hạ, nó từng nhận được mệnh lệnh của một nhân ngư, nó phải tìm được mẫu thể, đưa mẫu thể hoàn hảo không chút tổn hại đến Vatican."
"Nhân ngư kia dáng dấp thế nào?"
"Tóc bạc, mắt đỏ --"
"Đẹp không?"
Cô sửng sốt: "...!Rất đẹp."
"Quả nhiên," Edwin hình như nói gì đó, y bất đắc dĩ cười cười, nỉ no tựa như giữa tình nhân: "Tật xấu này của em đúng là không sửa được..."
"Bệ hạ?"
"Chuẩn bị một chút, 2 ngày sau tôi muốn tới Vatican."
"Nhưng nhóm cơ quan chủ quan bên kia --"
Edwin thản nhiên nhìn cô, thị nữ trưởng lập tức cúi đầu: "Hết sức xin lỗi, bệ hạ."
"Không sao," Vua thu lại ánh mắt, hắn thờ ơ hỏi: "Lồng sắt xây đến đâu rồi?"
"Đã sắp xong."
Trong đầu thị nữ trưởng chợt loé lên toà công trình tựa như nhà thổ ở sâu trong hoàng cung kia, dùng khoáng thạch dạng lỏng khó có thể phá huỷ nhất hiện nay tạo nên một lồng giam vĩ đại, thảm lông thú thật dày, rèm che hoa mỹ, vải nhung, và hồ nước sóng gợn lăn tăn, ngoại trừ xiềng xích và một vài công cụ đặc thù, toà lao tù kia đẹp đến mức không khác gì thiên đường trên mây.

Chỉ cần bên ngoài không mất nguồn tiếp tế thức ăn, sinh vật bên trong có thể bị trói buộc mà sống mãi mãi.

Không ai biết vua muốn nuôi cái gì bên trong, nhưng...
"Tướng quân Joseph nghe nói ngài đang xây dựng thứ này, sai người tặng vu cụ từ tinh cầu xa xôi tới, nghe nói có thể thay đổi tinh thần và ký ức của một người."
"Cảm ơn ý tốt của hắn giúp tôi," Máu chưa đông lại nhỏ giọt trên mặt đất, sợi tóc màu vàng óng rũ xuống bờ vai rộng của người đàn ông, khuôn mặt anh tuấn của vua lộ ra nét vui vẻ nhàn nhạt: "Nhưng tôi không muốn nô lệ, lồng sắt chỉ là cách thức vây khốn dã thú, tự tay thuần phục dã thú mới thú vị chứ, cô thấy đúng không, Lydia?".



Mỹ Nhân Sao Chổi
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Mỹ Nhân Sao Chổi Truyện Mỹ Nhân Sao Chổi Story 32: Nữ Vu 9
10.0/10 từ 36 lượt.
loading...