My Engineer: Có Áo Thực Tập Kỹ Thuật, Có Bánh Răng, Có Vợ Chưa?

Chương 68: 68: Bông Hoa Số 67 Người Đeo Bánh Răng Chính Là Vợ Kỹ Sư

1098@-


[Duen lạnh]
Rầm
Rầm
"Mở cửa!" Tôi đập vào cánh cửa vang lên những tiếng động lớn.

Từ lúc bị bắt chia cách với thằng Bohn.

Tôi bị bịt mắt bằng một tấm vải đen, bị còng tay lại thật chặt cho đến tận căn phòng này mới được thả tự do.

Đây là tôi bị bắt cóc tống tiền có phải không vậy.

Nếu đúng thật thì nó có lẽ sẽ trở thành một trò đùa khủng khiếp vì người bắt cóc chính là ba tôi.
Ba làm cái trò gì của ông ấy thế này.
"Ở đây là ở đâu thế" Tôi quan sát căn phòng ngủ rộng, nó có lẽ là một căn phòng trong khách sạn.

Tôi thấy nó quen quen giống như tôi đã từng đến trước đây.
"Gọi tìm thằng Bohn trước cái đã" Trước để khi ba với nó kiếm chuyện với nhau, không biết là bây giờ sống chết ra sao.

Thấy vậy thôi chứ ba giỏi chuyện chiến đấu lắm nhé, nếu bị ba tẩn xác chắc chắn sẽ không đẹp.
Này...
Khốn nạn mà! Điện thoại trong túi, tòn túi thì ở chỗ Supachai!
"Điên mà, biết thế này thì có lẽ đã mang theo cùng.

Đáng lẽ ra không nên lười cầm mà tao" Lúc đó tôi cầm một túi đầy bánh trái nên tôi không muốn mang theo cùng.

Đây là tôi ngu hay là điên khi mà để điện thoại lại xe.

Không sợ trộm hay sao thằng Duen! Húi, mày đó không thông minh chút nào hết.
Tôi vứt người nằm xuống chiếc giường cùng với sự lo lắng.

Thằng Bohn sẽ bị làm sao không, mặt ba tàn bạo đến nỗi tôi không dám nhìn thẳng vào.

Ba từng làm vẻ mặt như này vài lần và lần nào cũng đều liên quan đến chuyện gia đình...!Tôi không nghĩ là ba sẽ giận khi mà tôi có người yêu là con trai vì ba luôn thích nói đùa rằng Kiểu này tao có lẽ không có con dâu rồi chăng, phải chuẩn bị tinh thần làm bố vợ chắc rồi.
Tôi đây suy nghĩ thật là nông cạn.
Két!
"Bohn!" Tôi nhanh chóng quay về phía cánh cửa ngay lập tức khi nghe thấy tiếng động, hy vọng là người đang nghĩ đến.

Nhưng không...người đang bước vào là binh sĩ thân cận của ba.

Hứ, mang cơm vào làm gì! Tôi không có đói! Tôi muốn ra khỏi đây! Tôi muốn đi gặp thằng Bohn!!
"Đồ ăn ạ"
"PSinnnnn, thả Duen ra đi màaaaa"
"Không được ạ, phải đợi cho ông chủ ra lệnh trước" Đối phương trả lời với vẻ mặt khó sử.

Này là anh bị ba ép buộc phải không, như này là không được đâu!
"Cái gì chứ, như này là sai nhé.

Ba đang lợi dụng quyền hạn và chức vụ!" Tôi hét lên.

Thì nó đúng mà, anh ấy đến là để làm việc nhưng ba lại cho làm mấy chuyện như thế này mà được sao! Nếu tôi mà ra được nhé.

TÔI SẼ MÉC MẸ!!
"Ơ...không phải đâu ạ.

Chúng tôi rảnh nên là đến làm bạn với ngài ấy nhưng chắc là quen tính cách quân đội nên là nhìn mới giống như thế" Đối phương nhẹ nhàng xoa đầu mình...!Há? Đến làm bạn cùng với xe sang gắn cờ quân đội? Nó không phải là quá phô trương rồi sao.

"Đấy, mặc dù có là như thế thật nhưng dù sao em cũng muốn ra ngoài! Đây nó là giam giữ bất hợp pháp!" Tôi kiếm cớ lần nữa.

Được thôi, đến đây, muốn chơi trò gì thì đến đây.
"...chết rồi, tôi phải đi ăn cơm tối trước rồi nhé"
Rầm!
Aww!! Gian lận đây mà!
"Mẹ nó!" Tôi hét lên một cách bực bội.

Muốn nhảy xuống từ ban công giống như trong phim nhưng không dám.

Uớc chừng bằng mắt thì...chỗ mà tôi đang ở có lẽ là tầng mười hoặc không thì hơn thế.

Càng nhìn thì càng thấy quen mắt, càng đi nhìn ở cửa sổ thì lại càng thấy quen hơn nữa.

Tôi nghĩ rằng là đã từng đến khách sạn này rồi, thật đó.
Kệ mẹ nó đi, dù cho biết là khách sạn gì đi nữa tôi cũng không thể nào trốn thoát ngoại trừ trường hợp tôi là bạn của con của chủa khách sạn.
"Thằng Bohn có làm sao không đây" Nếu ba làm gì nó con sẽ giận ba thật đó.

Thằng Bohn không làm gì sai hết.
Két!
"Em không ăn, mang ra hết đi" Tôi vùi mặt xuống gối, chắc lại là PSin như trước đó thôi...!Hay là tôi nên leo qua phòng bên cạnh? Không muốn đâu, lỡ rơi xuống thì chết chắc luôn đó, xác không đẹp nữa là đằng khác.
Rầm!
Cạch.
Sau đó không lâu thì tôi nghe thấy tiếng đóng cửa cùng với tiếng khóa chốt.

Làm cái gì thế này, đến mức phải lấy chốt cửa để nhốt lại luôn hả.

Chờ xem tôi sẽ để cho mẹ xử lý từng người một luôn!
"Áh" Tôi giật mình la lên khi cảm nhận được lực ôm mạnh từ phía sau.

Định hét lên nhưng mùi hương quen thuốc khiến tôi chấp nhận ở yên.
"Nhớ tao không"
"Không" Tôi lắc đầu phủ nhận trước khi quay lại nhìn đối phương khi nhận ra rằng trước đó đã xảy ra chuyện gì.
"Tại sao thế, xa nhau đúng lâu" Nó nhăn mặt giả vờ tủi thân.

Tôi không quan tâm lời nó của nó vì đang kiểm tra gương mặt sắc sảo.

Ở trên mặt có một vết thương nhỏ nhưng không sao, ba không thích đấm vào mặt đâu...!Ông ấy thích đấm vào bụng với ném xuống đất.
"Cởi áo ra" Tôi ra lệnh.
"!"
"Tao bảo là cởi áo ra" Tôi khoanh chặt tay.

Tao chỉ muốn xem vết thương cho, tại sao lại phải làm ra vẻ sốc đến cỡ đó vậy chứ.
"Hửm, hôm nay kỳ lạ ghê" Khi nói xong thì nó giơ tay cởi áo cở áo ra cho đến khi tôi nhìn thấy làn da dưới lớp áo...!Ở bụng có vết bầm đúng như dự đoán.

Điên thật mà, con sẽ giận ba thật đó nhé.
"Đau không" Tôi xoa ngón quanh chỗ vùng da bắt đầu chuyển sang màu tím, thấy rồi mà đau thay.

Tôi từng đi va vào tủ rồi đầu bị sưng lên, lúc đó chỉ bị một chút xíu thôi còn đau vãi.

Rồi còn vết thương lớn như này đây thì đau cỡ nào.
"Ừm, đau.

Em bác sĩ giúp chữa cho chút đi ạ" Thằng Bohn cười cười nói, nó bắt lấy eo tôi kéo lại cho gần người mình.

Nếu là bình thường tôi có lẽ đã hét lên và chửi rồi...
"Xin lỗi"
"Chuyện gì?"
"Xin lỗi vì khiến cho mày bị thương" Thấy nó đau, tôi cảm thấy tội lỗi vô cùng.

Nó bị thương là vì tôi, lần trước đáng lẽ ra tôi nên bị bố nó đấm để được đau bằng nhau.
"Chỉ có một xíu thôi mà, không chết được đâu" Đối phương đung đưa người tôi qua lại, có lẽ không muốn cho tôi nghĩ nhiều.
"Ba nói như thế nào" Việc mà nó đến ngồi cùng tôi ở trong căn phòng này có nghĩa là ba thông qua cho nó nến hoặc không thì trốn đến.

Nhưng có lẽ là không phải là vế sau, vì ở trước phòng có người của ba tận ba người.

Nếu nó xông vào thì có lẽ đã nghe thấy tiếng ầm ĩ rồi.
"Thì cũng không nói gì, mẹ mày đến xử lý hết mọi chuyện cho"
"Hèn gì..." Hiện giờ không biết ba sao rồi, bị mẹ giết rồi chôn xác rồi chăng.

Thồ...con yêu ba nhé.
"Mày bị ba làm cái gì không"
"Cũng không nhiều lắm, chỉ đấm vào bụng với ném xuống đất thôi.

Bố mày sức đúng nhiều luôn á, haha" Thằng Bohn pha trò nói, tôi không thích nó cười lấp liế.m như thế này chút nào.

Thì cũng biết rằng nó không muốn cho tôi lo, nhưng dù sao tôi cũng không thích...
"Xin lỗi" Tôi cúi xuống áp môi của mình lên trên vết bầm của đối phương, di chuyển nụ hôn khắp vết bầm.

Nó không phải là việc chữa trị, tôi chỉ muốn làm.

Muốn cho nó biết rằng tôi cảm thấy như thế nào.
"Chữa trị cho tao chút đi" Người mà dựa lưng vào đầu giường đỡ mặt tôi lên để cho đối mắt với nhau.

Chữa trị? Ý là chườm lạnh đó hả.

Tôi gật đầu trước khi rướn người đứng dậy khỏi giường, ở đây có bán túi chườm nóng lạnh hay đá viên không nhỉ.
"Đi đâu?" Thằng Bohn nắm tay tôi giữ lại trước khi nhướng mày hỏi.

Aww, cái gì của mày nữa.

Nói với tao rõ ràng là muốn cho chữa trị, trí nhớ ngắn lắm hay gì.
"Đi lấy nước đá để chườm lạnh chứ sao" Tôi chỉ vào vết bầm.

Nhân tiện...vóc dáng của thằng khốn Bohn cực kỳ đáng ghen tỵ.

Nó có sáu múi con luôn đó nhé...người ta có gọi là múi con không nhỉ.

Mà thôi kệ nó đi, tôi sẽ gọi như thế này nghe cho đỡ tởm, hihi.
"Không cần đi đâu" Nó giật cánh tay khiến cho người tôi ngã xuống ngã xuống nằm bên cạnh.

Mày có bị ảo giác không vậy, vừa rồi mới nói là để cho tao chữa trị rõ ràng.
"Aww, rồi tao chữa cho mày thế nào được"
"Hôn"
"Há, mày đùa tao hả? Hôn không có giúp chữa trị cho tình trạng đau của mày đâu nhé thằng ngu" Tôi nghiêng đầu nhìn người yêu một cách khó hiểu.

Chắc là ba bắt nó ném sai tư thế nên đầu va xuống đất rồi chăng.
"Tao chỉ muốn để cho mày hôn tao, không được sao?" Đối phương hỏi một cách ngây thơ.
"Không"
"Tại sao chứ?" Nó vẫn còn giả bộ ngây thơ.

Tại sao mày làm như này rồi tao lại cảm thấy ngứa chân, lần nào cũng muốn đá vào trong miệng mày hết đó Bohn.
"Tao không muốn"
"Nếu muốn thì sẽ làm?" Thằng Bohn nở nụ cười ranh ma.

Tao đấm bồi thêm vào vết thương cũ được không vậy.

Cho nó thủng ra sau, cầu cho ruột thừa sẽ tan nát luôn.
"Không phải đâu, cơ mà...không phải không muốn á nhưng bây giờ chúng ta nên chườm lạnh trước không phải hay sao"
"Nghĩa là muốn?"
"Không, ưm!" Tôi định phản đối nhưng phải giật mình khi đối phương cưỡi lên trên người cùng với bịt miệng tôi bằng đôi môi nóng bỏng ngay lập tức.
"ả a ằng ốn" (Dịch: Thả ra thằng khốn) Tôi cố gắng đẩy vai người phía trên cho tránh xa ra nhưng cũng không có bao nhiêu tác dụng.

Nó không nhích xa ra được chút nào cộng thêm còn ngã người xuống áp sát hơn trước nữa.
"Ưm, hehe"
He bố mày.

Đừng để cho tao thoát ra được đó mày.

Tao sẽ cho linh hồn rap monster nhập vào rap cho lỗ tai của mày tê liệt luôn, chờ mà xem.
"Áh"
Suy nghĩ được một lúc thì tôi phải giật mình khi đối phương luồn lưỡi vào trong khoang miệng.

Chiếc lưỡi nóng bỏng luồn lách qua lại trong khoang miệng khiến tóc gáy dựng đứng.

Tôi cố gắng lẩn tránh theo các ngóc ngách để muốn truyền đạt rằng không muốn hôn.

Nhưng đối phương lại r.ên rỉ một cách thỏa mãn rồi còn tấn công nụ hôn mãnh liệt hơn trước.

Chúng tôi hôn nhau lâu đến mức tôi bắt đầu không nổi nữa nó mới chịu rời ra.
"Ưm, hặc.

Bỏ cái tay ra" Tôi nói giọng hổn hển khi nó luồn tay vào áo mơ.n trớn dọc theo làn da.

Đây là tôi tự nghĩ quá hay nó chính là bầu không khí giống như bị thất thân như trong phim?
"Làm sao thế, không thích sao" Nó cười ranh mãnh nhưng tay vẫn đặt trên eo của tôi.

Mày định xoa cho nó hiện lên cái gì.

Nó không có con số may mắn hiện lên đâu thằng chó, nếu có thì có ghét của tao đây nè, nó sẽ rớt ra.


Húi!
"Ờ! Không thích, cả hôn cả cái tay luôn" Khi nói xong thì tôi bắt đầu tìm đường chạy trốn, thằng điên này nhất định không chịu thả tôi đi một cách dễ dàng.
"Tại sao? Nó cảm thấy tệ lắm sao.

Xin lỗi...anh sẽ không làm nữa"
Người phía trên nhỏ giọng nói trước khi rút tay mình lại.

Đây là tôi nói cái gì đó làm tổn thương tâm hồn của nó phải không vậy.

Tại sao nó nhìn thảm thương một cách kỳ lạ.


"Bohn, đi đâu" Tôi giật mình hỏi, nắm cánh tay đối phương lại thật chặt.

Khi đang mãi suy nghĩ gì đó thì đối phương đã đứng dậy.
"Đi làm bài ở nhà thằng Tee, gặp lại ở chung cư nhé" Nó nói cùng với gửi một nụ cười đến cho.

Đó là một nụ cười gượng gạo nhất từ lúc mà tao quen biết mày đó, thằng kỳ đà...
"Này là mày dỗi có phải không vậy khi mà tao nói là không thích?"
"Không...tao chỉ đau lòng chút thôi" Đối phương đưa tay lên xoa gáy.

Điên thật, tôi không thích nó làm bản mặt kiểu này chút nào.
"Cơ mà chuyện tao nói là không thích...!nó là...Hừ!! Tao không thích vì khi mày làm như thế rồi tao không biết phải làm gì tiếp!!" Không đợi nhìn mặt của đối phương, tôi kéo chăn lên đắp trùm kín người.

Ngại quá đi!! Giống như tuyên bố rằng bản thân mình yếu kém vậy đó.

Nhưng mà tôi không thích thật nhé, bạn chưa từng bị hay sao khi không biết phải làm gì tiếp, nó tệ lắm.

Tôi không biết làm, trong khi đối phương lại thành thạo.

Nó không phải thế! Nó không công bằng! Thằng Bohn biết phải làm gì tiếp nhưng tôi thì không! Tôi không thích những cảm giác này!!
"...Duen ra đây nói chuyện với anh trước nhanh lên, hehe" Người phía ngoài huých người tôi.

Lén nghe thấy tiếng cười trong cổ họng của nó nữa.

Cười hả chó, không là tao không hiểu đâu.
"Im đi thằng kỳ đà, muốn đi đâu thì đi đi" Tôi đuổi nó đi, siết chặt tấm chăn cho chặt hơn trước.

Nếu tôi ngạt thở chết vì ở trong chăn quá lâu, nó có thảm thương quá không.
"Tại sao không nói đi là không biết làm" Giọng nói bắt đầu mỗi lúc một gần bên tai.

Mày nhích vào làm gì vậy chứ, sao lúc đầu nói là đi làm bài mà.
"Nhìn thôi cũng biết rồi không phải sao"
"Thì biết...muốn dạy không?" Tim tôi đập thình thịch ngay khi nghe thấy câu nói đó.

Dạy bố mày ấy...!Mấy chuyện kiểu này dạy nhau được nữa hả.

Ehh...có lẽ là được đó, không như thế thì người ta có lẽ đã không biết hôn nhau.

Dù sao thì cũng kệ nó đi, để cho làm mấy chuyện kiểu như thế nó xấu hổ muốn chết!
"Không muốn.

Hới!" Lại một lần nữa mà tôi bị giật mình, không cho giật mình sao mà được.

Thằng man rợ nó giật phắt cái chăn ra khỏi người tôi.

Vừa rồi tôi suýt bay theo cái chăn luôn đó...sức trâu chết mẹ.
Rồi chừng nào mày mới chịu mặc lại áo!
"Nhưng tao muốn dạy, he" Vừa dứt lời thì nhanh chong phi thẳng lên cưỡi trên người tôi.

Cả hai cánh tay rắn chắc chặn đường thoát thân, trên gương mặt đẹp trai được tô điểm bằng nụ cười của kẻ xảo quyệt.
"Đứng đậy đi ra, tao nặng" Tôi ngoảnh mặt đi để giấu khuôn mặt đang đỏ bừng của mình.

Dạy quỷ dạy yêu cái gì, tao không học cái gì hết.

Vớ vẩn hết sức...
"Không muốn.

Lại đây nào em học sinh, để thầy sẽ dạy cho nhé.

Đầu tiên em phải nhìn chằm chằm vào mắt của người mình sẽ hôn trước" Thằng thầy giáo man rợ nói, mắt nó nhìn chằm chằm vào tôi.

Lúc đầu, tôi cũng không có gì nhưng...!mày có nhìn chằm chằm lâu quá không.
"...không muốn đâu Bohn, không chơi" Tôi tránh ánh mắt khi chịu không nổi.

Bạn thử bị nó nhìn chằm chằm trong khoảng cách gần đến cỡ này đi, không ngại tôi cho đá luôn.
"Thì đâu có chơi, tao đang dạy mày nghiêm túc luôn đó nha.

Được rồi, tiếp theo em phải khiến cho người đó thả lỏng.

Muốn làm cái gì cũng được mà khiến cho người đó cười, chẳng hạn như...! Anh yêu Duen nhé" Đối phương cúi xuống thì thầm vào tai, chỉ nghe thấy vậy thôi mà tôi đã vô tình nở một nụ cười đến khi người trước mặt nhướng mày một cách ghẹo gan giống như muốn nói rằng Thấy chưa, mày cười rồi.
"Đủ rồi"
"Sau đó bắt lấy gương mặt của người đó rồi từ từ di chuyển ánh mắt đến chỗ miệng, gửi ánh mắt đến cho người đó biết rằng mình cần họ" Thầy giáo bộ môn khoa học d.âm đãng bắt lấy gương mặt của tôi nhẹ nhàng nâng lên.

Tiếp theo đó thì nó làm như những gì đã nói.
"Không phải thế, mọi lần không thấy mày làm gì đó nguyên tắc như thế này hết" Mọi lần chỉ có bước tới khóa cổ rồi hôn, không thấy có cái vụ di chuyển anh mắt cầu xin này một tẹo nào.
"Không quan tâm, tôi đang dạy, đề nghị giữ im lặng"
"Đồ độc tài!"
"Tiếp theo em phải thơm má người đó.

Để, để làm gì không biết nhưng tôi muốn thơm" Dứt lời, đôi môi đầy đặn của đối phương ấn xuống má tôi.

Lý do khùng điên gì thế này.
"Này là mày không chịu thả tao ra thật phải không?" Tôi thở dài chịu thua khi thấy cái người phía trên nhất định không nhượng bộ.
"À há, sau đó cúi xuống tìm kiếm đôi môi của người đó từng chút một...hôn mẹ nó luôn đi" Lúc đầu thì từ từ di chuyển gương mặt lại gần tôi bây giờ thì cúi xuống áp sát bằng tốc độ nhanh chóng rồi...
"Ư!" Tôi rê.n rỉ phản đối, giơ nắm đấm lên đập vào vai đối phương.

Nụ hôn lần này không khác gì so với lần vừa rồi mấy vì tôi vẫn chưa biết phải làm như thế nào tiếp theo.
"Ưm, quấn lưỡi của mày quanh lưỡi tao" Nó rời ra để nói với tôi.

Không lâu sau thì lại ấn môi xuống lần nữa.

Cái gì của mày! Quấn quanh lưỡi này nó là kiểu nào vậy...kiểu này hả.

Tôi lúng túng đưa lưỡi mình quấn quanh chiếc lưỡi nóng bỏng của đối phương.

Khi thấy tôi làm như thế thì nó cười trong cổ họng rồi rồi bắt đầu tân công tôi nặng hơn.

Xấu hổ muốn chết, này tôi đang làm cái gì vậy chứ?
"...hặc, muốn đợi cho tao chết trước hay sao rồi mới hẵng buông"
"Hehe"
"Im đi thằng Bohn!"
"Cái gì, tao chỉ cười thôi mà không có nói một cái gì hết"
"Mày..."
"Trong lúc hôn em muốn làm cái gì để trêu chọc người đó cũng được.

Giống như việc cắn vào môi, kéo môi của người đó hoặc cái gì đó cũng được.

Xong rồi" Hổ, chưa bào giờ mà vui mừng đến cỡ này từ trước đến giờ.
"Xong rồi thì đứng dậy đi ra đi" Nó nói là xong thì đúng thật nhưng không chịu đứng dậy đi ra khỏi người tôi.

Bây giờ nó không đè nặng lên người nữa nhưng tôi cũng không thích...mẹ nó ngại.
"Vẫn chưa đâu, em học sinh phải thực hành với thầy trước" Cái trường học quái quỷ gì thế này.

Lạm dụng tình d.ục học sinh chết mẹ, tao sẽ kiện Bộ Giáo dục!!
"Đừng nha thằng Bohn, tao không làm"
"Không làm thì tao không thả"
"Kệ mày chứ" Tôi nằm nghiêng người nhìn đi hướng khác mặc dù vẫn ở trong vòng tay của nó.

Một lát nếu mày mỏi cũng tự thả tao ra thôi.

Tao nằm chơi chơi thôi mà mày cũng phải gồng tay gồng chân, nhìn thôi cũng biết ai thoải mái hơn ai.

Không đời nào mà tao hết kiên nhẫn trước...!Nhìn chằm chằm làm gì, cười làm gì, thổi gió vào tai tao làm gì!!!
"Wối! Cút ra nha!" Cuối cùng tôi là bên hết kiên nhẫn trước, thằng man rợ mẹ nó giỏi!
"Sức chịu đựng thấp, hehe"
"Nhiều chuyện! Đã nói là đứng dậy đi mà"
"Thực hành đi"
"Thằng d.âm dục..."
"Tao thừa nhận"
"Húi! Chỉ cần làm là xong phải không" Nhìn tư thế thằng Bohn nó không chịu thả tôi chắc.

Nếu chỉ hôn chắc có lẽ không sao đâu...dù sao cũng là người yêu.
"À há, bắt đầu lại từ đầu luôn đó"
Thằng điên này cũng lắm chuyện thật!
Tôi bắt đầu nhìn thẳng vào mắt đối phương.

Không có gì đâu, tôi chỉ muốn cho nó kết thúc thật nhanh chóng.

Nó phải làm như nào nhỉ.

Nhìn mắt, khiến cho người đó buông lỏng, gửi ánh mắt để cho biết rằng muốn, thơm má, tiếp tục hôn.

Tôi phải làm cho nó buông lỏng chứ gì.

Thằng d.âm dục nói rằng muốn làm cái gì cũng được để cho người mình hôn cười...!Tôi phải nói yêu nó hả?
"Bị cái gì thế, tôi cắt điểm này rồi em sẽ không đạt đó" Từng nói chưa rằng mày có một tật xấu.

Hối tao làm cái gì chứ, không thấy hay sao là tao đang cân nhắc kĩ lưỡng và thấu đáo sao!! Ờ, tao nói cũng được, điên mà.
"Thằng man rợ, tao thích mày" Khi nói ra thì tôi nhìn phản ứng của người phía trên.

Lúc đầu nghĩ rằng nó sẽ cười hay là làm cái gì đó mà nói là ngại nhưng không hề...
"Hửm? Nói cái gì ạ, tôi không thấy muốn cười gì hết"
"...thằng Bohn, tao yêu mày"
"Cái gì ạ, tôi không muốn nghe những lời thô lỗ" Mày đó lắm chuyện quá! Mặt tao sắp nổ tung rồi này, giúp thông cảm cho nhau chút được không thằng chó! Muốn nghe cái gì sao không nói ngay từ đầu đi...
"Duen yêu PBohn nhé"
Wốiiiiiiiiiiiii!!
Ngại hơn này có nữa không!!!!
"Được điểm si mê một trăm điểm, hehe" Thử không được đi, tao bắt mày ném cho Alex ăn luôn.
"Tiếp theo là gì nhỉ...!Ỏ" Nhìn kiểu mong muốn...!Cái nhìn kiểu mong muốn này nó là thế nào vậy, giống như muốn ăn cái gì đó hả.

Nhưng miệng thằng Bohn ăn không được mà, nhìn như này đi vậy.
"Đó là nhìn kiểu mong muốn hay là nhìn kiểu kinh tởm?" Thằng Bohn nhìn tôi kiểu phát chán.

Đây là tôi vô ý nhìn nó kiểu nào vậy chứ.
"Thì tao chưa từng làm á!"
"À à, tao cho qua cũng được, chỉ vì nghĩ đến cảm giác tuyệt vời vừa nảy" Tốt lắm, tiếp theo là gì nhỉ.

Thơm má?
Chụt!
Tôi áp môi và mũi lên trên má của đối phương rồi nhanh chóng rời ra.

Tôi nghĩ có lẽ là khoảng một phần ba giây.

Chỉ vậy thôi coi như là thơm má rồi.
"Mày vội lắm hả thằng Duen"
"Ờ"
"Vậy thì vội, hôn đi, hehe"
Tao ghét câu nói của mày!! Thì biết là tao không dám...
Tôi từng hôn nó trước chỉ đúng một lần, lúc ở Phu Soi Dao.

Lúc đó không xấu hổ vì đang buồn ngủ nhưng bây giờ xấu hổ vô cùng.

Nhìn mặt thằng khốn Bohn đi, đúng dâm tà luôn.

Còn trong tình trạng của hai người chúng tôi nữa.
"Trừ điểm"
"Wối!"
Tôi túm cổ đối phương cho cúi xuống để nhận nụ hôn.

Miệng của chúng tôi va vào nhau đến mức cảm nhận được nỗi đau.

Nhưng mà kệ nó đi, tôi muốn cho nó kết thúc nhanh chóng.

Chờ xem đi, nếu về căn hộ khi nào tôi sẽ chuyển sang ngủ ở phòng ngủ nhỏ.

Hôm nay thật sự không thể ngủ với nó được.

Tôi có lẽ nhìn mặt thằng Bohn không quen trong một thời gian dài nữa.

"Đưa lưỡi vào" Mé thằng bệnh, nói dễ ghê.

Nhưng tao sẽ làm theo những gì yêu cầu cũng được nhé...
Tôi từ từ đưa lưỡi vào trong miệng của đối phương.

Bên trong nóng bỏng đến mức khiến mặt tôi đỏ hơn trước.

Khi thấy rằng tôi không chịu làm gì thì đối phương đẩy lưỡi tôi nhè nhẹ như một sự kí.ch thích.

Thôi mà, tao biết rồi, cho quấn quanh cái gì của mày chứ gì.

Làm sao nhỉ...
Kiểu này chăng...
"Tốt, ưm" Người phía trên bắt đầu tấn công tôi mãnh liệt hơn, nó rời ra để m.út lấy đôi môi của tôi nhè nhẹ.

Thành công trêu chọc tôi rồi lại hôn tôi lần nữa.

Không biết rằng chúng tôi đã hôn nhau như thế này bao lâu.

Đối phương khiến cho tôi mê mẩn đến mức vô ý mú.t lấy môi dưới của nó trong vô thức.
"Ưm! Đủ rồi" Tôi la lên ngăn cản khi nhận ra được rằng chiếc áo sinh viên đang tuột ra khỏi người.

Nỗi sợ hãi bắt đầu xâm nhập khiến trái tim tôi run rẩy.

Mặc dù tôi ngơ nhưng cũng không ngu đến mức không biết nó sắp làm gì.
"Vẫn chưa đủ" Người phía trên thì thầm cạnh tai, nó rải những nụ hôn khắp nơi khiến tôi phải rụt cổ lại trốn.
"Bohn, sao nảy bảo là hôn rồi sẽ thả mà!" Tôi kêu lên thất thanh khi đối phương dùng ngón tay xoa lên đỉnh ngực của tôi nhẹ nhàng.

Nó cảm giác lạ lùng đến nỗi tôi phải ôm ngực thật chặt rồi nhìn người khiến mình đỏ mặt.
"Có gì với nhau nhé" (*Câu này còn có nghĩa đen là xin làm chuyện đó*)
"..."
Tôi mở to mắt nhìn khuôn mặt người yêu đang ở trước mặt.

Vừa nảy tôi tự tin là tai mình không nghe nhầm.

Nó nói như thế thật thì cũng đủ để biết rằng những gì nó đã làm trước đó chính là dụ.c vọng...Sẽ có chuyện như này xảy ra cũng không lạ nhưng tôi không nghĩ rằng nó sẽ xin thẳng thừng như này.
"Được không?" Khi hỏi xong rồi thì nó cúi xuống hôn lên trán tôi một cách dịu dàng.

Đây là nó đang nhận thức được hay không rằng mình đang làm cái gì.
"...tao với mày là con trai nhé"
"Ừm, tao biết"
"Biết hay không rằng họ làm nhau như nào" Tôi hỏi để nhắc nhở đối phương.

Cả hai người chúng tôi đều là con trai nghĩa là chúng tôi không làm nhau giống nam nữ.

Nếu dùng chỗ đó...nó sẽ đau.

Mày vẫn muốn cho tao làm như thế nữa hả thằng Bohn.
Là thụ nó sẽ đau đó mày.
"Biết chứ"
"Biết rồi mà vẫn muốn làm nữa hả" Tôi sững sờ nhìn nó.

Mày đây là kẻ khổ dâm hả thằng Bohn.

Tao trong sáng, có lẽ làm cái gì đó bạo lực như mày mong muốn không được đâu nhé.
"Ừm, không cần sợ nhé" Tao đây mới phải nói như thế, tao là người làm đó nha.

Thồ, chắc là không muốn khiến cho tao căng thẳng.

Không sao đâu nhé Bon Bon, nếu tao sẵn sàng rồi tao sẽ đến tìm mày.

Bây giờ xin phép đi nghiên cứu trước đã nhé là họ phải làm như thế nào đã.
"Đồng ý có gì với nhau nhé" Đối phương cười cười hỏi.

Sao mà mày có vẻ ngây thơ dữ vậy.

Thồ, mày có lẽ không biết chứ gì rằng nó có nguy cơ tổn thương rất cao.

Đáng thương thật sự.
"Tao sợ đau đó" Tao sợ làm mày đau...!Nếu bị như thế thật, tao sẽ cảm thấy có lỗi trong suốt phần đời còn lại chắc luôn.

Từng nghe thằng Phu kể cho nghe rằng nếu không có kiến thức nó sẽ đau đớn vô cùng.

Tốt hay xấu gì, thậm chí có thể chảy máu.

Nó thô bạo lắm đó nha thằng Bohn!
"Không phải sợ đâu, tao nghiên cứu rồi" Thằng Bohn...mày là top phải không...! top nhún giống như nữ hoàng hay gì đó đại loại thế.

Hổ, tao có lẽ phải dằn lòng khi mà có một người vợ như mày rồi đây.
"Nhưng tao cũng vẫn sợ"
"Không phải sợ, tao sẽ làm nhẹ nhàng" Khi nói xong thì liền hôn lên ngực của tôi.

"Nhưng mà tao chưa từng đó nha" Tôi giữ vai đối phương lại khi nó cúi xuống ngày càng thấp cho đến khi đến điểm đó.
"Biết rồi, đó là lý do mà tao đã đi nghiên cứu về đó" Này là tôi trông có vẻ không đáng tin đến cỡ đó luôn hả.

Bình thường có bên thụ nào mà họ làm kiểu như thằng Bohn đâu.
"...nếu nó tệ thì đừng có mà trách nhau nhé" Tôi lật người lên phía trên xuống giống với những gì nó làm.

Không giống chứ, thằng Bohn nó cưỡi lên người nhưng tôi ngồi trên mặt bụng nó.
"Wow, muốn ở phía trên hả cưng" Người phía dưới mỉm cười cùng lúc vòng cánh tay ôm hờ ở eo tôi.
"Nói cái gì, thì tao là công chắc chắn rồi"
"..."
"Cái gì?"
"Thằng Duen, mày nghĩ rằng mình là công?"...hỏi như này nghĩa là sao.
"Thì không phải hay sao" Tôi là công, nó là thụ, không đúng ở chỗ nào?
"Hahaha"
Tôi nhìn người yêu đang nằm cười, mẹ nó cười đến nỗi rung cả người.

Mà rung là vì tôi đang ngồi trên bụng nó chứ sao.

Khi nó cười bụng thì rung, khi bụng rung tôi đang ngồi trên bụng nó thì cũng rung theo.

Cái gì mà cười đến cỡ đó, bố anh.
"Cười gì chứ" Tôi khoanh tay nhìn đối phương, tin không là bây giờ nó vẫn chưa hề ngưng cười.

Nó lâu lắm rồi đó nha.

Tóm lại là mày muốn làm với PDuen không vậy, PDuen sắp không còn tâm trạng nữa rồi!
"Cười mày, ha ha ha" Nói xong thì nó đưa tay lên quẹt dòng nước trong đọng trên khóe mắt.

Đến mức chảy nước mắt luôn hả? Tao làm cái gì cho mày vậy, vẫn chưa nhận ra luôn.
"Cái gì chứ, nếu mày không ngừng cười tao sẽ về ngủ ở căn hộ đó nha!"
"Ngừng rồi ạ, hehe" Làm gì mà mày cắn miệng để nhịn cười đến cỡ đó.

Cùng với sự đáng ghét thế là tôi đập vào ngực nó một cái chát tiếng vang khắp phòng, đáng đời!
"Tóm lại là cười tao chuyện gì"
"Chuyện mà mày nghĩ mình là công đó"...!có gì mà đáng cười chứ.

Tao nghĩ là cũng không có gì đễ cười, rồi cười làm gì.
"Thì không phải sao?"
"Không đúng đâu bé ngoan, Duen là vợ anh nữa là khác" Thằng Bohn đưa tay lên bẹo má tôi nhè nhẹ, không lâu thì bị tôi gạt ra.
"Điên, lấy cái gì để xác định.

Nếu là chuyện chiều cao tao xin nói luôn là nó không liên quan" Về chiều cao nó không ảnh hưởng gì trong lúc nằm ngang.

Trông giống như bây giờ, tôi cao hơn nó rồi thấy không.
"Thì biết, nhưng thế nào mày cũng làm công không được đâu Duen"
"Tại sao chứ?"
"Vì người mà đeo bánh răng...chính là vợ kỹ sư"
Khi nói hết câu thì đối phương lấy gì đó ra từ trong túi quần.

Nó đeo cái đó vào cổ cho tôi.

Đó là một sợi dây mày đen, có một cái bánh răng nhỏ, ở bánh răng có khắc một dãy mã số gì đó.

Đây chính là thứ mà các cô gái ở trường đại học muốn có được.
"Nó hợp với mày lắm nhé, giữ gìn cẩn thận, đây là trái tim của tao đó nha.

Để có được nó, tao đã rất vất vả lắm đó biết không.

Từ lúc có được tao chưa từng cho ai hết...nhưng tao muốn tặng cho mày" Tôi vùi mặt xuống tấm ngực rắn chắc, cả mười ngón tay bấu xuông ra giường để giải tỏa sự ngượng ngùng.
"..."
"Nói gì đi chứ"
"..."
"Bị cái gì, hửm" Nó gãi gãi má tôi, tôi cầm bánh răng lên và xem xét nó một cách cẩn thận.

Từng nghe thằng Ram với thằng Phu phàn nàn cho nghe rằng để có được vô cùng khó khăn.

Hai người tụi nó cất giữ trong tủ kính rất cẩn thận.
"Tao không có gì cho mày hết đó, muốn có một con dao mổ không" Tôi hỏi, đây là tôi nói thật đó nhé.

Nếu nó muốn tôi sẽ chạy đi lấy ở bệnh viện về cho, sẽ đi trộm của PThara về cho luôn.
"Điên, ai mà muốn có chứ thằng ngơ, haha"
"Cảm thấy thật là tệ khi không có gì để trao đổi với mày"
"Mày cho tao trái tim rồi đó"
"Nhưng nó không phải đồ vật á" Đồ vật với trái tim nó không giống nhau chút nào.
"Cây hoa hồng mini kia đó" Ờ đúng vậy thật.

Bạn biết không thằng man rợ nó chăm sóc cây mà tôi tặng cho tốt lắm luôn nhé.

Thấy là cho người có hiểu biết đến dạy phương pháp trồng tận nơi.

Không phải ai xa lạ đâu...chính là thần King đó.
"...nó cũng đúng nhưng mày không muốn có được thứ gì mà nó là đồ trang sức sao" Lấy cái cây đặt lên đầu nó thì kỳ cục lắm nhé.
"Thì cũng biết rồi là ngoại trừ khuyên tai thì tao cũng không đeo trang sức nào khác" Thật vậy, ở căn hộ nó không lấy một món đồ trang sức nào ngoại trừ khuyên tai.

Thực sự chỉ có một cặp...
"Vậy muốn có khuyên tai không" Tôi chống người lên hỏi.

Thì sẽ có nhiều sự lựa chọn chứ sao.

Lấy màu gì thì được nhỉ, hiện giờ của nó mày đen.

Trước đây có màu bạc nhưng bị vỡ vì bị bánh xe scoot của thằng Bin cán.

Thằng điên đó cũng hay, chơi xe scoot trong nhà.
"Ừm...muốn có khuyên tai nhưng mày phải đeo chung với tao nhé" Nó chống người ngồi dậy kiểu nữa ngồi nữa nằm, lưng dựa vào đầu giường.

Tình trạng của hai người chúng tôi đây nguy hiểm chết mẹ.

Một người không mặc áo, còn người còn lại áo gần như tuột ra.
"Điên à, không muốn" Tôi lắc đầu phản đối.

Lần trước xỏ lỗ tai vì thằng Ram nó mua khuyên tai cho.

Bây giờ thì vẫn chưa bị tắc, nhưng tôi không muốn đeo cái gì hết.
"Mày cũng bấm tai này" Nó vươn tay ra sờ vào d.ái tai của tôi.

Tim tôi đập thình thịch ngay khi đối phương làm như thế.
"Ưm, đừng có sờ" Tôi gửi anh mắt lườm nguýt cho đối phương.

Tôi không thích cho ai chạm vào d.ái tai, bị chạm vào nó cảm giác là lạ.

Tóc gáy dựng lên, tim đập mạnh, cũng không biết là bị cái gì.
"Tao nghi ngờ lâu rồi...chỗ d.ái tai này là điểm nhạy cảm của mày phải không.

Sờ vào lần nào thì mặt cũng đỏ lần đó.


Khi hôn chỗ d.ái tai thì mày làm vẻ mặt đê mê nữa"
"Không phải.

Á Bohn!" Tôi la thất thanh khi nó vân vê chỗ d.ái tai.

Chết tiệt, chỉ cần chạm vào thôi thì tao mất ý thức thức rồi.

Làm như thế mày mày muốn cho tao chết hả thằng điên.
"He he" Khi thấy rằng tôi biểu hiện triệu chứng như thế thì nó càng được nước vân vê dữ dội hơn trước nữa.

Tất nhiên là PDuen người tàn tạo chịu đựng không nổi! Thế nên...rúc mặt xuống vai nó, mé đểu.

Đúng nhục luôn tao.
"Đủ rồi! Nói chuyện khuyên tai trước đã!" Tôi lảng tránh sang chuyện khác.

Không biết người ta goi là điểm nhạy cảm hay gì nhưng tôi không thích nó chút nào.

Nó khiến cho tôi thành ra như thế này.

Chờ xem, tôi sẽ cắt tai ra...
"Tóm lại là đeo cặp với nhau nhé, mỗi người một bên"
"Không thấy điên hay sao, thêm một chuyện nữa là tao không thích khuyên tai bự, mẹ nó đeo nặng tai" Từng thấy mấy người man rợ họ thích bấm tai đeo mấy cái khuyên mà bự bự.

Tôi không thích vậy, thấy rồi mà nặng thay.
"Không lớn đâu, chỉ là một chấm nhỏ thôi, đeo với anh nhé" Nó siết chặt vòng tay khiến tôi ngả người xuống nằm đè lên ngực nó.

Đừng có mà năn nỉ thằng chó, tưởng là tao không dám trái ý mày hay gì?!
"...ừ"
"Đáng yêu nhất luôn" Thằng Bohn thơm má tôi cả hai bên.

Nếu nó kết thúc chỉ ở đó thôi thì tôi không nói làm gì đâu...!nhưng mà không hề.

Nó tiếp tục rúc xuống chỗ hõm cổ của tôi, tay luồn xuống dưới từ từ cởi từng chiếc khuy quần.

Đừng tưởng là tao không thấy nha chó, giờ mắt tao tinh lắm đừng có mà lươn.
"Tao thấy bắt đầu quá rồi đó, thả ra thằng đểu" Tôi dùng cả hai tay để bịt miệng của người yêu lại nhưng chỉ được một lúc vì sức của nó nhiều hơn.
"Không khuốn á, tiếp tục cùng nhau đi"
"Không có tiếp cái gì hết! Á!" Trời ơi...biết không là tôi hét lên vì cái gì.

Thằng Bohn nó nắm tay tôi đặt vào chỗ đũn.g quần của mình.

Ngay cả bây giờ khi nó đang mặc quần, tôi vẫn có thể cảm nhận được trạng thái đang lớn dần của nó.

"Không tội nghiệp anh hả" Lại còn trơ trẽn năn nỉ tao nữa.

Lúc đầu tao tưởng mày là thụ nên là đồng ý cho muốn làm gì thì làm nhưng khi biết là không phải thì có lẽ phải xin bái bai.
"Nếu mày là thụ tao sẽ đồng ý có gì đó cũng được nhé" Tôi cười ranh mãnh khiến đối phương giơ tay lên búng một cái póc.

Ối thằng Bohn, nó đau đó nha.
"Mơ đi, mày đó mới là thụ.

Đã nói rồi đó là mày có bánh răng nên phải làm vợ tao"
"Không liên quan gì hết, như này thì lấy lại đi" Tôi giả vờ tháo nó ra khỏi cổ và trả lại cho chủ nhân ban đầu.

Tính chọc cho nó vui nhưng không...nó nhìn tôi trong yên lặng.
"..."
"Bị cái gì, tao đùa thôi" Đối phương đứng dậy đi ngồi ở sofa.

Tất nhiên là tôi bị lăn rớt xuống nằm trên giường vì thằng Bohn đứng dậy mà không nói gì trước.
"Tao đã nói rồi là rất khó để có được nó, mày trả lại tao dễ dàng quá không.

Nó là trái tim của tao đó" Thằng Bohn ngồi ở chiếc ghế sofa dài cùng sự bực mình.

Chết chưa, tôi không kịp nghĩ đến chuyện này, chỉ nói chơi chơi không nghĩ là nó sẽ thực sự tức giận.

Quên mất người yêu mình rất nhạy cảm trong chuyện tình yêu.
"Bohn, Duen đùa thôi" Tôi bước xuống ngồi bên cạnh nó, chủ nhân của bánh răng vẫn khoanh tay nhìn ra ngoài cửa sổ.

Nó có gì đẹp đâu, chỉ là hoàng hôn thôi mà.
"..."
"Không muốn mà, đừng dỗi.

Làm hòa với nhau nhé, nhé" Thề luôn đây là cách năn nỉ tốt nhất mà có thể làm được.

Cái việc mà ôm cánh tay đối phương thật chặt rồi xoa xoa đầu, xấu hổ muốn chớt.
"..." Mày vẫn còn im lặng được nữa hả thằng man rợ...
"Bohn...xin lỗi, vừa nảy chỉ đùa thôi" Tôi tựa đầu xuống bờ vai rộng của đối phương.

Thằng Bohn giống như một ông già nghĩ nhiều, nhìn bề ngoài có thể là không có gì nhưng bên trong lại là một người rất nhạy cảm.

Nó sẽ rất căng thẳng nếu đó là chuyện của người yêu hoặc chuyện gia đình.

Tôi không chán tính cách này của nó nhé.

Nó cũng đáng yêu đó nếu có thêm tí bụng phệ nữa phải không, ông già hay tủi thân.
"Lại ngồi trên đùi tao"
"Há?" Tôi nghiêng mặt nhìn đối phương, vừa rồi nó nói là cho ngồi lên đùi nó phải không? Tôi đợi cho nó trả lời nhưng đối phương thì im lặng.

Ờ, tao làm theo là được chứ gì.
"..." Tôi ngồi xuống trên đùi của đối phương và quay vào đối mặt với nhau.

Mặt thì đẹp trai nhưng tính cách như ông già thế này, hửm thằng man rợ.
"Yêu tao không?" Hỏi cái gì của mày vậy chứ.
"Yêu chứ"
"Tao cũng yêu mày nhé.

Không có giận đâu khi mà mày làm như thế vì tao biết là mày đùa thôi" Khi nói xong thì nở ra một nụ cười.

Thằng dở hơi, tao dỗ nảy giờ.

Tao thì đang nghĩ là tại sao người mày lại rung, thì ra là nhịn cười.

Mày mai khỏi phải ăn sáng!!
"Chọc hả, coi chừng cắn cho đứt mũi luôn bây giờ" Tôi làm tư thế định ngoạm mũi của nó nhưng đối phương tránh kịp.

Thân thủ nhanh đó mày, tao đáng lẽ nên để ba đấm cho nát bét để khỏi có sức làm chuyện gì.
"Chuyện có gì với nhau...nếu mày vẫn chưa sẵn sàng thì tao cũng không muốn hối thúc gì đâu.

Vì mày, tao luôn luôn chờ đợi được.
"Ừm" Tóm lại tôi phải là thụ thật phải không vậy.

Haiz, mặc kệ đi, cũng đủ để nhìn thấy dấu hiệu từ lâu rồi.

Muốn đè con trâu đực rựa như thằng Bohn xem ra cũng hơi khó.
"Về căn hộ thôi"
Phặp!
Tôi nắm tay thằng Bohn lại trước khi nó bước đi, cũng không muốn cản đâu nhé nhưng nó có nhận ra không là mình ở trong tình trạng như thế nào.

Nếu ra ngoài bây giờ, người bên ngoài nhốn nháo chắc.
"Mày...định đi trong tình trạng như thế sao" Hỏi xong thì ngượng ngùng quay đi nhìn hướng khác.

Điên thật, tôi cũng là con trai tại sao không thấy tương xứng gì hết vậy chứ.
"Vậy...tao xin phép đi vào phòng tắm một chút" Tôi gật đầu ra hiệu trước khi bước lại ngồi trên giường giống như không có gì làm.

Ngoại trừ ngượng ngùng vì thằng Bohn tặng bánh răng rồi còn phải xấu hổ khi thấy em trai của nó tỉnh giấc nữa chứ.

Xấu hổi vãi! Xấu hổ hơn đây nữa có không.
"Ahhh Duen"
- ---------
[POV Writer]
Duen lạnh đưa tay lên vuốt mặt mình để chữa ngượng, những gì mà cậu ấy vừa nghe thấy khiến cho tim đập mạnh.

Chủ nhân của giọng nói là người yêu đang ở trong phòng tắm không sai đi đâu được.
"Bình thường thì...người ta phải giúp nhau đúng không vậy.

Không đâu, cả hai chúng ta đều là con trai mà...nhưng thằng Bohn nó đang khổ sở đó" Khi nghĩ được như thế, thân hình mảnh khảnh đứng dậy sải bước đi đến trước của phòng tắm ngay lập tức.
Cậu ấy nhìn một lúc lâu cho đến khi quyết định được là tiếp theo sẽ phải làm như thế nào thì đẩy cánh cửa không khóa ra khiến người bên trong giật thót mình giật lấy chiếc khăn che bộ phận đó gần như không kịp.
"Va...vào làm gì thế" Bohn nói một cách lắp bắp.

Đương nhiên rồi, vừa nảy cậu vừa trải qua một hoạt động như thế, làm sao có thể nói giọng bình thường.
"Chuyện là...tao đã suy nghĩ lại rồi, cần tao giúp không" Sinh viên Y lên tiếng hỏi người yêu.

Một ngón tay mảnh khảnh đưa lên gãi gò má trắng nõn giờ đã nhuốm những vệt đỏ ửng.

"Làm sao"
"...tay"
Người trả lời khoanh tay sau lưng và quay mặt đi chỗ khác.

Trong lòng thầm mắng chủ của khách sạn khi mà lắp kính khắp mọi nơi khiến cho cậu thấy rõ mặt của đối phương mặc dù rằng đã quay đi tránh.

Mà không biết rằng chủ khách sạn chính là bạn thân của mình.
"Muốn làm hay là thương hại"
"Cơ mà...đừng dùng từ thương hại đó chứ, tao cảm thấy không hay lắm"
"Tóm lại là sao"
"Là vậy đó! Kệ nó đi mà" Duen lạnh cất tiếng vùng vằng trong cổ họng trước khi bước đến ngồi quỳ xuống trước mặt đối phương.

Cậu dằn lòng mình một lát thì giật tấm khăn nhỏ ra.
Khi không có gì che chắn thì cậu mở to mắt với phần thân giữa của người yêu.

Nó nhịp nhàng đều đặn giống như muốn được giải phóng, xung quanh có các sợ gân nổi lên thấy được rõ ràng.

Kích thước của nó đó thì không cần phải nói đến.

To đến mức mà cậu không muốn nghĩ rằng phụ nữ sẽ đưa thứ này vào được bằng cách nào.

"Mày bị tật hả Bohn, sao nó lại to đến đáng sợ như thế này vậy chứ" Sinh viên Y nghiêng mặt hỏi người yêu.

Cậu hỏi như thế, sự thật chính là không muốn nhìn nó thằng thừng như vậy.
"Bố mày" Bohn khẽ cười với thái độ của đối phương thể hiện ra khi thấy em trai của mình.

Nó cũng không có to đến đáng sợ như Duen lạnh nói đâu.

Chỉ là bây giờ cậu đang ở trong tâm trạng như thế thì nó ngần ấy thôi.
"Cơ mà...tao không biết bắt đầu từ đâu hết.

Đủ rồi, tao không làm đâu"
"Hới! Không được.

Là con trai nuốt lời là không được đâu nha...từng tự xử chưa"
"Từng nhưng nó không giống nhau á..."
"Làm sao?"
"Thì khi tự làm tao biết là tao thích như nào" Thân hình mảnh khảnh trả lời lại mà không nghĩ gì nhiều.

Cậu không biết rằng câu nói đó đã khiến người nghe thầm mỉm cười.
"Mày là trái tim của tao, mày thích như thế nào thì tao thích như thế đó" Khi nói xong thì gửi nụ cười cho người đang ngồi ở phía dưới.

Anh không có kiếm chuyện thả thính nhưng nếu Duen là người làm cho dù có tệ đến đâu...dù sao thì anh cũng sẽ cảm thấy tốt.
"Thằng giỏi thính, lát nữa đừng có mà chê là tệ đó nha" Sinh viên Y bắt đầu nắm phần gốc trước, cậu ngồi yên một lúc thì bắt đầu đưa tay lên xuông chậm rãi xen kẽ với mân mê qua lại.

Cậu xấu hổ đến mức không dám ngước mặt lên nhìn vào mắt đối phương.

Đây là lần đầu tiên mà cậu nắm của người khác và cũng là lần đầu tiên làm cho người khác ngoài mình.
"Ưm, Duen nhanh hơn nữa" Bohn bắt lấy bàn tay mảnh khảnh cùng di chuyển hướng dẫn cho đối phương quen biết nhịp điệu.

Người được hướng dẫn gật đầu trước khi làm theo một cách ngoan ngoãn.

Cậu chống người xuống sàn, đâm sầm vào giữa h.ai chân của người kia để cho dễ dàng giúp đỡ (?)
Trôi qua một lúc lâu thì người trước mặt vẫn không có dấu hiệu gì là sẽ giải phóng dù chỉ là một chút.

Đến nỗi Duen lạnh nghĩ trong lòng rằng Này là tao làm không được việc hay là mày đang kìm nén vậy chứ
"Bohn, sắp đến chưa" Đến cuối cùng khi không chịu đựng được nữa, thân hình mảnh khảnh lên tiếng hỏi.

Trái tim cậu đập run rẩy khi đối phương cười cho và cúi xuống nhẹ nhàng thơm má mình.
"Hửm, thậm chí còn chưa đến gần.

Tao kìm nén...hôn chút đi" Anh không đợi câu trả lời, nâng cằm người yêu lên để đón nhận nụ hôn của mình ngay lập tức.

Duen lạnh khựng tay lại một chút nhưng sau đó lại quay lại tiếp tục nhiệm vụ.

Đôi môi quyến rũ bị nghiền nát và cắn m.út bởi cánh môi của người yêu một cách trêu chọc.

Thân hình mảnh khảnh cố gắng duy trì ý thức không nổi khi bàn tay nóng bỏng say đắm ​​mơ.n trớn dọc theo chiếc cổ thon thả.
"Ưm.

Bohn đừng liế.m chỗ đó!"
Duen lạnh kêu lên thất thanh.

Dừng tay ngay lập tức khi cảm nhận được chiếc lưỡi linh hoạt đang li.ếm d.ái tai.

Bohn ám chỉ mắt nhìn vào thân hình mảnh khảnh đang run rẩy.

Anh quyết định nâng cơ thể của đối phương lên trước khi đưa quay trở lại giường vì trong phòng tắm làm cái gì cũng không mấy thuận tiện.
"...bế ra đây làm gì, kẻo ra giường bị bẩn" Sau khi đến chiếc giường êm ái Duen lạnh lên tiếng hỏi, mắt nhìn người yêu với sự ngờ vực.
"Thì phòng tắm nó hẹp"
"Không thấy liên quan"
"Liên quan chứ, tao không thoải mái"
"Chuyện của mày thằng bệnh.

Tóm lại muốn cho tao giúp không vậy"
"Giúp chứ, đến ngồi ở đây" Duen lạnh mặt đỏ chót khi phải ngồi giáp mặt với đối phương.

Trong lòng ghét cay ghét đắng chửi rủa nhưng cũng đưa cả hai bàn tay nắm lấy thân giữa to lớn lần nữa.

Cầm vuốt từ từ trước khi bắt đầu chuyển thành nhanh hơn khi nghĩ được rằng đối phương có lẽ đã muốn giải phóng hoàn toàn.
"Ưm, mạnh hơn nữa đi ạ bé ngoan" Người phía trước khàn giọng thì thầm bên chiếc tai trắng, người nghe tim đập rộn ràng.

Mím chặt môi mình khi cảm nhận được rằng em trai mình cũng bắt đầu thức dậy rồi.
"Ahhh Bohn, đừng!" Duen lạnh giật mình khi bàn tay nóng bỏng của người yêu luồn vào trong chiếc quần sinh viên của mình.

Bohn nắm phần thân giữa ở phía trong ra, chủ nhân mặt đò bừng ngay khi thấy nó tỉnh dậy đến cỡ nào.

"Làm tiếp đi, để anh giúp cho"
Bohn lên tiếng, đôi môi nóng bỏng được hôn dọc theo chiếc cổ xinh xắn.

Lướt qua chỗ nào cũng mú.t mát tạo dấu hôn để thể hiện chủ quyền.

Không quên dùng một tay kéo chiếc eo thon lại cho người kia áp sát mình hơn nữa đến mức gần như hợp nhất thành một cơ thể.
"Ahh Bohn, đừng...ức đừng làm đấu" Duen lạnh kêu lên ngăn cản, giọng run rẩy.

Nhưng âm thanh phát ra nhỏ đến mức gần như trở thành tiếng thì thầm.

Cậu phải giữ ý thức để tiếp tục di chuyển bàn tay dù cho sắp chịu đựng không nổi đi nữa.

Làm sao mà chịu đựng nổi trong khi tay của đối phương vừa khéo léo vừa điêu luyện.

Giống như Bohn biết rằng làm kiểu nào rồi cậu sẽ thích mặc dù chỉ mới làm cho lần đầu tiên.
"Ưm, sắp...không nổi"
Thân hình cao lớn tựa cằm vào bờ vai của cậu.

Khi nghe thấy thế, thân hình mảnh khảnh vội vàng tăng tốc nhịp điệu cho nhanh nhất có thể.

Đừng nói chỉ là Bohn, cậu cũng sắp không nổi rồi.

Đối phương có lẽ cũng biết suy nghĩ của người yêu nên mới vội vàng nhanh tay càng nhanh càng tốt.
"Yêu nhé..."
Bohn giữ khuôn mặt của Duen lạnh quay lại để đón nhận nụ hôn mãnh liệt của mình.

Tiếng rê.n rỉ, tiếng lưỡi quấn lấy nhau vang vọng khắp phòng.

Nghe rồi khiến cho người được trao nụ hôn ngượng đến mức phải rời ra để giấu gương mặt đỏ bừng vào bờ vai rộng.

Tay của cả hai người vẫn liên tục làm việc không có ai dừng lại, cho đến cuối cùng cũng đưa bọn họ đến đích.
"Áa...Ahh"
"Ah"
Trước khi phóng thích, Bohn giữ phần thân giữa của cả hai vào tay của mình rồi quay người lại lấy khăn giấy trên đầu giường, để ngăn chất lỏng tràn ra làm bẩn đệm.

"Ưm...đừng, không chơi" Thân hình mảnh gạt tay của đối phương khi mà đang bóp nắn, vân vê đỉnh ngực mình.

Thân hình cao lớn không dừng tay thay vào đó anh trượt xuống vu.ốt ve vòng eo thon của cậu.

"Vừa nảy giọng ngọt ghê"
"Đáng ghét muốn chết"
"Muốn nghe nữa"
"Không muốn, kẻo nó lại quá trớn"
"Thả cho đi mà"
"Sao nói là sẽ đợi tao mà" Duen lạnh nghiêng mặt hỏi, nắm bàn tay của Bohn đang nghịch ngợm lại không cho nhúc nhích.

Cảm nhận được thân giữa của đối phương bắt đầu phồng to lên một lần nữa.

Cậu nghĩ trong lòng rằng Thằng dụ.c vọng ới.
"Mày không muốn có gì với tao thật hả" Bohn tựa cằm lên hỏi như nài nỉ, anh mắt của anh chứa đầy cảm xúc.

Nó tràn ra sự ngọt ngào đến mức Duen lạnh ngượng ngùng.
"...thì muốn nhưng sợ đau"
"Không tin tưởng tao hả"
"Chuyện khác có thể tin tưởng nhưng chuyện này...mày chưa từng với con trai á"
"Thì đúng nhưng tao từng đi cửa sau"
"?"
"Tao thích khi mà mày ngây thơ như thế này ghê, tóm lại là không phải lo chuyện đau đâu vì tao giỏi, chắc chắn không đau" Bohn ưỡn ngực tự hào.
"Nếu đau tao sẽ giết mày" Thân hình mảnh khảnh chỉ vào mặt như đe dọa trừng phạt.
"Như này có nghĩ là đồng ý rồi?"
"Muốn làm cái gì thì nhanh lên.

Làm!"
Thân hình cao lớn mỉm cười cùng sự sung sướng, kéo gương mặt của đối phương lại gần để trao đổi lưỡi với mình.

Bàn tay to lớn nhanh chóng luồn xuống cởi quần của đối phương.

Chẳng mấy chốc, toàn bộ cơ thể của Duen lạnh chỉ còn lại chiếc áo sinh viên mỏng manh chỗ cởi chỗ không.
Tất nhiên là anh cố tình để lại như thế này bởi vì nó siêu gợi cảm.
"Quay về phía tao, bám lấy vai, nhích người lại ngồi lên người tao gần hơn nữa" Đối phương ngoan ngoãn làm theo nhưng khi làm xong thì cúi gằm mặt xuống bờ vai rộng của người trước mặt cùng sự ngượng ngùng xấu hổ.

Bohn muốn cuối xuống trao nụ hôn cho đối phương nhưng phải kiềm chế bản thân rồi quay đi lấy đồ trong túi của mình ra.
"Á...cái gì thế" Sinh viên Y giật mình thốt lên khi cảm nhận được sự mát lạnh ở lỗ nhỏ phía sau.

Muốn biết nhưng không dám quay lại nhìn xem nó là cái gì.

Làm được chỉ có ngước mặt lên hỏi người trước mặt.
"Trâu"
"Gel bôi trơn, nó sẽ khiến cho mày không đau nhiều" Bohn nhào nặn cặp mông xinh đẹp một lúc đến khi bắt đầu tự tin rằng đối phương đã thả lỏng rồi thì từ từ đưa một ngón tay vào mở đường.

Nhưng chỉ được một chút thì Duen lạnh hét lên lớn tiếng một cách đau đớn.
"Đau!"
"Chút thôi, chịu đựng một chút nhé ạ" Anh hôn động viên tinh thần người yêu để đánh lạc hướng và khiến cho đối phương buông lỏng.

Ngón tay từ từ đưa vào từng chút một, đến bây giờ đã vào hết rồi.

Bohn bắt đầu di chuyển vào ra chậm rãi cho Duen lạnh điều chỉnh lại tình trạng cơ thể.

Từ một thành hai, đến bây giờ vào đến ngón tay thứ ba rồi.
"Áhh...chỗ đó"
"Thích hả?" Thân hình cao lớn lên tiếng hỏi.

Anh thích đôi môi của người yêu, đôi mắt nhìn chằm chằm đối phương với dụ.c vọng không che giấu.

Những ngón tay di chuyển qua điểm đó khiến thân hình mảnh khảnh sợ hãi ôm chặt lấy anh.

Bây giờ trong ánh mắt của Bohn, Duen lạnh giống như một con mèo nhỏ khiêu khích, càng nhìn càng muốn nuốt chửng cả người.
"Không...không muốn"
"Nó làm sao, nói cho anh đi" Anh cúi xuống hôn lên giọt nước mắt đang tuôn ra từ khóe mắt xinh đẹp.

Dùng tay còn lại đang rảnh xoa bóp m.ông của đối phương cho thả lỏng bớt.
"Hưuuu"
"Không nói thì anh không dừng nhé" Khi nói xong thì ấn xuống thêm vào điểm ban đầu khiến đối phương rê.n rỉ ầm ĩ cùng sự k.ích thích lan tỏa khắp cơ thể.

Bàn tay mảnh khảnh túm lấy tóc của anh để giải tỏa tâm trạng.

"Á á Bohn đừng, ức, chọc"
"Nói đi là nó như thế nào"
"Ưmm" Duen lạnh có lẽ vẫn không trả lời như trước.

Cậu chuyển thành cắn chặt miệng mình để cố nén không cho âm thanh phát ra nhưng điều đó càng khiến cho người giỏi chọc lại muốn trêu chọc hơn nữa.

Những ngón tay thon dài đưa ra đưa vào nhấn mạnh, lặp đi lặp lại ở điểm đó nhiều hơn trước.

"Nói đi"
"Tốt! Nó tốt, á" Người giỏi chọc nở ra một nụ cười, giảm nhịp điệu cho đến khi trở thằng dừng hẳn.

Anh từ từ rút ngón tay ra vì không muốn cho thân hình mảnh khảnh đau.

"Duen...ngước mặt lên nhìn anh trước đã" Người giỏi chọc nâng cằm người không còn sức lên để nhìn mình.

Ánh mắt của Duen lạnh bây giờ không khác Bohn là mấy...Nó là ánh mắt tràn đầy dụ.c vọng dành cho đối phương.

"Hửm"
"Anh sẽ cho vào đó nhé" Không cần phải nói rằng lấy cho vào chỗ nào bởi vì nó đã cọ xát ở lối vào rồi...!Sự nóng ấm của phần thân giữa người yêu khiến cho Duen lạnh phải rúc mặt vào vai cùng với ôm cổ Bohn lại thật chặt.

Cậu không muốn nhìn thấy bất cứ điều gì sắp xảy ra.

Chỉ bấy nhiêu thôi thì tim đã đập mạnh rồi nếu vô tình nhìn thấy có kẽ suy tim mất.
"...ừm"
"Không phải sợ nhé, anh sẽ khiến cho chúng ta cảm thấy thật tốt"
Thân hình cao lớn hôn an ủi người đang ôm cánh tay anh.

Nhũng ngón tay nóng bỏng nhào nặn từ khuôn ngực xinh đẹp cho đến tận cặp hông để Duen lạnh không căng cứng.

Khi thấy rằng đối phương sẵn sàng rồi thì thoa gel bôi trơn lên trên phần thân giữa của mình, cầm lấy nó chà xát ở lối vào của đối phương qua lại như muốn trêu chọc trước khi từ từ đưa vào trong mộc cách chậm rãi.

Chỉ mới được một chút thôi đã khiến cho Duen lanh giật thót, ôm anh chặt hơn trước.
"Ưm, đau"
"Nhiều không, anh xin lỗi" Bohn rải nụ hôn dọc theo mọi ngóc ngách nơi hõm cổ và gương mặt tròn trĩnh, không quên đưa tay lên xoa tóc như một lời an ủi.

Trong lòng anh thật sự muốn đè người đối phương xuống quách cho xong nhưng làm không được vì sợ người yêu đau.
"Ah...không sao đâu, xi...xin tự đưa vào được không" Câu nó đó khiến Bohn giật mình không ít nhưng cũng gật đầu rồi thay đổi bàn tay sang nắm lấy vòng eo thon.
Người ở phía trên chống một tay xuống mặt bụng săn chắc, tay còn lại chống phía sau người xuống với đầu gối của Bohn.

Duen lạnh hít một hơi dài vào phổi trước khi từ từ nhấn người xuống, cậu dừng lại từng khoảng định kỳ để cơ thể thích nghi.

Người bên dưới nắm chặt eo thon của cậu đến nỗi những ngón tay hằn sâu vào lớp da thịt mềm mại.
"Ưmmm!"
"Ah! Duen lạnh!" Người bên dưới thấp giọng rê.n rỉ khi đột nhiên thân hình mảnh khảnh ấn xuống một sức nặng ngay lập tức.

Lực siết từ bên trong khiến cho Bohn phải cắn chặt môi.

Sinh viên Y từ từ ngả người về phía người yêu định là sẽ ôm lấy nhưng phải giật mình khi vật nóng ấm bên trong chạm vào điểm hưng phấn.
"Áhhh"
"Sắp di chuyển rồi nhé" Khi nói xong thì Bohn nhấc phần hông tròn trịa lên cho đến khi phần thân giữa suýt tuột ra rồi ấn xuống cùng với phần hông.

Thân hình cao lớn di chuyển theo nhịp điệu chậm rãi nhưng thâm sâu khó lường đến khi bắt đầu chuyển thành nhịp điệu nhanh hơn khiến cơ thể của thân hình mảnh khảnh run rẩy.
"Á, mạnh..."
"Hửm, muốn mạnh nữa hả" Bohn ranh ma giả vờ hỏi, tăng lực ở hông cho nhanh hơn trước.

Tiếng da thịt chạm vào da thịt vang vọng khắp căn phòng.

Nhưng giờ đây cả hai người không quan tâm chuyện gì nữa.
"Không!...!Ah mạnh quá rồi.

Uh nhẹ chút!"
"Vâng ạ"
Bohn làm theo mệnh lệnh của Duen lạnh.

Anh di chuyển ra vào một cách chậm rãi, chậm đến nỗi Duen lạnh bức bối và khó chịu với sự chật chội bên trong.

Trong thâm tâm sinh viên Y chửi rủa người kia bằng tất cả tâm trí.

Muốn hét lên bảo rằng tăng nhịp độ nhưng đã không đủ can đảm cho đến cuối cùng sự chịu đựng của cậu cạn kiệt.

"Thằng Bohn! Ah nếu mày muốn trêu chọc, ức đến cỡ này"
"Tao làm gì? Thì mày bảo là chậm chút mà"
"Mạnh nữa...!Áh!!" Vẫn chưa kịp nói xong câu thì Bohn đã lật người đối phương cho nằm xuống giường, cầm đôi chân trắng nõn nà đặt lên vai rồi thúc hông một cách dữ dội.
"Ưm, Duen lạnh, Duen, ah..."
Bohn cuối xuống hôn người phía dưới thật lâu trước khi rời ra tăng thêm nhịp điệu không cho đứt đoạn.

Thân hình mảnh khảnh run rẩy, rê.n rỉ vang vọng khắp phòng cùng với sự sung sướng run cả người.

Mồ hôi chảy dài trên làn da, thân thể ướt đẫm.

Áo đồng phục sinh viên dính sát vào da thịt càng kí.ch thích tâm trí của người phía trên tăng cap hơn nữa.
"...ah Bohn, á!"
"Làm sao ạ"
"Ưm, sắp tới rồi" Khi nghe thấy như thế thì bàn tay to lớn đặt xuống giường rồi đẩy cho cặp hông xinh đẹp nhô lên cao, di chuyển vào ra nhanh hơn nữa.

Chọc mạnh vào điểm kí.ch thích tâm trí của Duen lạnh, đối phương lắc đầu rê.n rỉ cắm xâu móng tay vào tấm lưng rộng.
"Suỵt...Duen lạnh, ah"
"Bohn, ahhhhhhhhhhhhhh"
Duen lạnh co giật giải phóng chất lỏng màu trắng đục ra bám đầy khắp mặt bụng.

Thân hình cao lớn lao người xuống ôm người dưới thân, siết thật chặt cái ôm người yêu, giải phóng chất lỏng tình yêu tràn ngập.

Lỗ nhỏ phía sau của Duen lạnh siết chặt lấy phần thân giữa của anh đến mức khiến anh gần như mất trí.

Bohn cứ để như thế cho đến khi chắc rằng không còn gì tiết ra nữa mới thả người xuống nằm đè lên cơ thể của người dưới thân.
[End POV]
- ----------
"Ah...thằng điên, tại sao không dùng bao cao su!" Tôi hét lên khi bắt đầu nhận ra rằng có thứ gì đó chảy ra từ lỗ nhỏ phía sau.

Mày cũng điên nữa thằng Duen, để cho nó làm mặc dù không có bao cao su mà được!
"Thì nó không có á" Người phía trên nói giọng thều thào cạnh tai tôi.

Đừng có mà giả ngây giả ngô thằng bệnh.
"Mày có gel nhưng không có bao?"
"Ừ..."
"Thằng...! Ối! Rồi ra vào bên trong làm gì chứ! Tôi giơ tay lên đánh vào ngực nó vang lên một cái bép.

Có cả dấu tay nữa nhưng kệ đi, tao đau hơn mày nhiều!
"Duen sẽ có thai chứ sao"
"Đừng có điên! Làm cái khỉ gì cũng không...!Áh" Tôi kêu lên thất thanh, cả người run rẩy khi đối phương rút hông ra rồi lại thúc vào lần nữa.
"Thêm một hiệp không" Thằng Bohn cúi xuống m.út mát đỉnh ngực của tôi đến nỗi đỏ rực.

Lấy luôn không thằng chó, coi bộ thích dữ.
"Không muốn! Ưm! Bohn muốn nữa đâu, mệt" Tôi làm thêm thư thế lắc đầu nguầy nguậy.

Đây là lần đầu của tao đó nha, mày đúng thô bạo luôn.

Sao nảy nói là sẽ dịu dàng, chỉ được cái điêu ngoa là nhất!!
"Ưm, một hiệp nữa thôi"
"Áh"
Cuối cùng thì tôi cũng đành phải buông tay, muốn ra sao thì ra.

À không, phải nói là tôi không có sức để ngăn cản thằng man rợ thì đúng hơn, đồ đểu!
- -------
"Duen là của anh rồi nhé" Thằng Bohn ôm tôi chặt hơn trước, bây giơ giờ tôi đang nằm kê đầu trên cánh tay của nó.

Thằng khốn Bohn đúng đểu, lần đầu của tôi mà nó làm tận mấy hiệp.

Tao sẽ kiện ngài Paween!!!!
"Ưmm, biết rồi"
"Anh cũng là của Duen rồi nhé" Nó rướn mặt xuống để trao nụ hôn cho tôi một lần nữa.

Tao biết rồi mà, bằng chứng mẹ nó vẫn còn ở đó kia kìa..



My Engineer: Có Áo Thực Tập Kỹ Thuật, Có Bánh Răng, Có Vợ Chưa?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện My Engineer: Có Áo Thực Tập Kỹ Thuật, Có Bánh Răng, Có Vợ Chưa? Truyện My Engineer: Có Áo Thực Tập Kỹ Thuật, Có Bánh Răng, Có Vợ Chưa? Story Chương 68: 68: Bông Hoa Số 67 Người Đeo Bánh Răng Chính Là Vợ Kỹ Sư
10.0/10 từ 16 lượt.
loading...