Muôn Kiếp Tương Phùng
Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
___Phân Cách Tuyến___
" Tỷ tỷ...tỷ tỷ " - Y Trân yếu ớt kêu lên, cô đã nhiễm phải độc tính của loại dây leo kia. Nếu là Y Trân trước đây có thể dễ dàng phá giải, nhưng bảo vật Tam Châu của cô đã bị ả Cửu Vĩ Hồ kia lấy đi khiến thân thể cô suy nhược không ít
Linh Bảo đại pháp sư khi trao Tam Châu cho Y Trân đã từng dặn cô phải luôn giữ Tam Châu ở cạnh mình, vì Tam Châu là linh vật đại diện cho sức mạnh của cô, nếu khoảng cách của cô và bảo vật này càng xa, công lực của cô sẽ suy yếu đáng kể. Y Trân tuân mệnh lúc nào cũng cất giữ chiếc hộp chứa Tam Châu kĩ càng ấy vậy mà ả Bạch Ly kia lại cướp mất, còn nhốt cô dưới dây leo độc này, chỉ còn có thể cầu cứu Dương Hiển:
" Tỷ tỷ..."
Mặc khác, Dương Hiển đang ở gian sau vốn đã nghe thấy tiếng của Bạch Ly và Y Trân, nhưng ả vẫn dửng dưng không ra giải nguy. Trong lòng Dương Hiển giờ đây đã có đố kỵ với Y Trân, được Linh Bảo đại pháp sư ưu ái dạy phép thuật, còn ả phải tự học lỏm lấy, lại còn thân thiết với Na Tra. Sự xuất hiện của Bạch Ly khiến Dương Hiển thêm phần ganh tị với vị tiểu muội này:
" Trân nhi " - sau một khoảng dằn vặt, Dương Hiển cuối cùng vẫn chọn cứu Y Trân, chạy đến bên muội muội, Dương Hiển đưa tay làm phép chỉ về số dây leo kia. Lạ thay, phép thuật của Dương Hiển cũng không tệ, nhưng không cách nào phá vỡ vòng siết của loại dây này. Cố thử thêm lần nữa cũng vô ích. Thấy Y Trân sắc mặt càng lúc càng khó coi, Dương Hiển dùng hết sức, dồn lực về hướng Y Trân phát ra một tia phép màu sắc kì lạ, nếu là theo Linh Bảo đại pháp sư học đạo, tia sáng của phép thuật phải là màu vàng hoặc trắng. Nhưng sao Dương Hiển lại phát ra tia phép màu lục thẫm, không để tâm nhiều đến vậy, Dương Hiển vẫn ra sức phá bỏ dây leo độc giúp Y Trân:
" Trân nhi, muội ráng lên, tỷ nhanh sẽ giúp muội thoát ra khỏi thứ này "
" Tỷ tỷ...hình như...không có tác dụng, muội cảm thấy nó càng siết chặt, cứ thế này muội e sẽ không trụ được "
" Trân nhi muội thử dùng sức đi " - nói đoạn Dương Hiển càng ra sức phá vỡ vòng siết, dùng hết công lực đẩy tia sáng xanh lục kia về phía Y Trân
" Tỷ tỷ...dừng lại đi muội không thở được " - không hiểu sao Dương Hiển càng thi triển phép thì Y Trân càng cảm thấy khó thở, dường như cả hai vẫn chưa phát hiện ra điều gì bất thường
Tình hình hiện tại hết sức hỗn loạn, Dương Hiển vẫn ra sức cứu Y Trân nhưng lại không biết bản thân đã bị nhiễm độc từ dây leo, mới khiến cho phép thuật bị biến sắc, càng thi triển càng như muốn lấy mạng Y Trân. Bỗng nhiên Na Tra từ đâu xuất hiện, thấy Y Trân dưới tay Dương Hiển mà thoi thóp, không nghĩ nhiều, Na Tra trực tiếp đánh vào vai Dương Hiển để tay ả lệch hướng không tiếp tục làm hại Y Trân:
" Y Trân! Cô làm gì vậy hả " - Na Tra quát lên rồi chạy về phía Y Trân. Đưa tay lên làm ấn ký, thoắt cái đã cứu được Y Trân
" Na Tra..." - Y Trân kêu lên một tiếng như mèo kêu rồi ngất đi, da cô trở thành màu xanh nhợt nhạt, chắc hẳn đã bị nhiễm độc của ả Bạch Ly kia
Thấy Y Trân ngất đi, Na Tra tức giận đặt Y Trân xuống, giận dữ quay sang Dương Hiển vẫn còn đang ôm lấy vai trái của mình:
" Cô vừa làm cái gì vậy hả? Sao cô lại làm hại Y Trân, cô ấy là muội muội của cô mà, cô có thật sự đã khống chế được bản tính xấu xa tàn bạo của cô không vậy " - nhất thời kích động khiến Na Tra không nhịn được, buông những lời khó nghe đối với người mà không lâu trước đó hắn đã xem là hảo bằng hữu
" Na Tra, huynh nói cái gì vậy, sao ta có thể làm hại Trân nhi...ta... " - nghe Na Tra nói khiến Dương Hiển không khỏi uất ức, liền ra sức biện minh cho mình, chỉ mong hắn có thể tin mình. Nhưng chưa nói hết câu thì lại bị cắt ngang:
" Cô không phải che giấu, ta đã thấy hết rồi, là cô đã dùng yêu pháp làm làm Y Trân trở thành bộ dạng nhue vậy, tôi nói cho cô biết, Y Trân mà có xảy ra chuyện gì, ta sẽ không bao giờ tha thứ cho cô " - nói đoạn Na Tra tức giận chỉ vào mặt Dương Hiển, hành động thô lỗ như vậy nếu là Na Tra trước đây sẽ không bao giờ làm, đặc biệt là với nữ nhi. Nhưng vì tính mạng của Y Trân liên quan đến Chiêu Đệ, liên quan đến chấp niệm chung của hắn và Khương Tử Nha. Trong công cuộc phục sinh cho Chiêu Đệ, hắn chưa từng sơ xuất việc gì, nên cũng không có gì lạ khi hắn đã chỉ trích khi tận mắt thấy Dương Hiển làm hại Y Trân. Nếu là tiểu Na Tra ngang bướng trước đây, đã dùng Vòng Càn Khôn mà đả thương
" Huynh không tin ta? "
" Tin? Ta dựa vào cái gì mà tin cô, chính mắt ta thấy cô dùng yêu pháp, không tin cô tự vận khí đi "
" Ta... " - Nghe những lời mông lung của Na Tra, Dương Hiển nhìn vào tay mình, đích thực là tia phép màu xanh lục thẫm, hệt như yêu pháp
" Không nói nhiều với cô nữa, ta đưa Y Trân đi, đợi khi Y Trân bình phục ta sẽ cùng Sư thúc làm rõ mọi chuyện với cô " - nói rồi Na Tra bế phốc Y Trân lên rồi biến đi, lại lần nữa bỏ mặt Dương Hiển ngơ ngác:
" Na Tra, vì ả mà huynh đả thương ta, vì ả mà huynh nghi ngờ ta, ta chỉ là muốn cứu ả, nhưng sao huynh không tin ta chứ...Hàn Y Trân..." - Dương Hiển nghĩ đến Na Tra và Y Trân, trong mắt ánh lên sự hận thù cay nghiệt. Rõ ràng là bản thân cứu người, lại còn bị hiểu lầm.
Lửa hận trong lòng từ lâu đã nổi lên, kèm theo độc tính của dây leo khiến Dương Hiển không kiểm soát được bản thân, bản tính độc ác lại trỗi dậy, từ một cô gái vẻ ngoài thanh tú phút chốc lại trở thành bộ dạng ban đầu vốn có của ả - Dê Trắng tu luyện thành tinh, một trong bảy yêu quái lợi hại nhất của núi Mai Sơn. Ngoại hình thay đổi, bản chất lương thiện từ đó cũng chẳng còn, xem như mấy ngàn năm tích công đức để có thể vào tiên giới đã bị hủy, Dương Hiển giờ đây trên người nồng nặc yêu khí, nhìn theo hướng của Na Tra và Y Trân với ánh mắt đầy thù hận, Dương Hiển xoay mình biến mất
___Phân Cách Tuyến___
" Khương Tử Nha, ngươi còn nhận ra ta chứ? "
" Ngươi là? " - Khương Tử Nha nghi hoặc
" Không gặp mới có mấy ngàn năm, Sư huynh đây đã không nhận ra tiểu đệ này rồi " - nói đoạn tên ngông cuồng không rõ danh tính này tiện tay ngắt một cành hoa dại đưa lên miệng, động tác quen thuộc này chỉ có thể là hắn:
" Thân Công Báo " - cái tên vừa lóe lên trông đầu khiến cho Khương Tử Nha có chút bất ngờ, hắn chẳng phải đã chết rồi sao, vả lại trông người trước mắt này không giống Thân Công Báo chút nào
" Ha...phải, là ta... Thân Công Báo " - vứt cành hoa dại sang một bên, dang tay ra tự nhìn ngắm bản thân, hắn tỏ vẻ vô cùng hài lòng, xoay một vòng tiện cho Khương Tử Nha kia mở mang tầm mắt
" Không thể, Thân Công Báo vốn đã bị..."
" Phải, ta vốn đã bị các âm hồn đánh đến tiêu biến, thân xác của ta cũng đã không còn nguyên vẹn. Sau đó ta đã xuống âm giới, may mắn thay, ta là người có đạo gia pháp. Nên bọn tay sai ở dưới đó chả là cái thá gì với ta cả. Ha...ở dưới đó sẵn ta cũng có đủ thời gian để hấp thụ âm khí, mở ra khe hở liên kết với dương gian này. Nhờ vậy mà ta có thể thoát khỏi cái nơi chết tiệt đó " - nói đoạn hắn đắc ý vô cùng
" Khi ta về lại với dương gian, vô tình ta gặp được đồ tử đồ tôn của Đại Tỷ - Bạch Ly đã giúp ta tìm được thân xác cường tráng, trắng trẻo, lại còn rất soái... Ha, cứ ngỡ đợi ta tu luyện thêm mấy trăm năm nữa sẽ đến tìm ngươi đại chiến, ấy vậy mà hôm nay lại gặp ngươi ở đây, Khương Tử Nha, mối thù của chúng ta chất cao thành núi, ngày nào ta còn sống, ta quyết không để ngươi yên " - Thân Công Báo giọng đầy khiêu khích, động thủ là điều không thể tránh, dường như hắn đã chuẩn bị cho trận đánh này rất kỹ càng
[ Sư thúc người mau đến Miếu của con nhanh đi, Y Trân...Y Trân trúng phải loại độc rất kì lạ, đến phép thuật của con cũng không giải được, cô ấy hiện đang rất yếu, người đang ở đâu vậy Sư thúc...Sư thúc...] - giọng Na Tra hối thúc kèm theo chút lo sợ, Khương Tử Nha còn nghe rõ tiếng nấc của Na Tra, dường như tiểu hoa sen đang sợ...sợ rằng nếu Khương Tử Nha không đến kịp, họ sẽ không còn cơ hội gặp lại cố nhân
Nghe được truyền âm của Na Tra, Khương Tử Nha mới ý thức được Y Trân đang đối mặt với loại độc có dược tính rất mạnh đến tiểu hoa sen cũng không thể giải được, bản thân lại còn phải đối đầu với tên Thân Công Báo. Với tính cách của hắn, chắc chắn sẽ đấu với Khương Tử Nha một trận ra trò. Nếu cứ như vậy mà đến Miếu Na Tra, tên Thân Công Báo này sẽ gây rắc rối cho bá tánh, còn nếu ở đây phân cao thấp, sẽ không kịp về cứu Y Trân
" Thừa tướng " - một giọng nói quen thuộc cất lên, xuất hiện bên cạnh Khương Tử Nha giờ là Thổ Hành Tôn cùng Đặng Thiền Ngọc
" Sao hai người lại đến đây " - Khương Tử Nha hỏi
" Không quan tâm được nhiều đến vậy đâu Thừa tướng " - Thổ Hành Tôn đưa tay lên phòng thủ
" Thân Công Báo, ta không ngờ ngươi vẫn còn sống, nhưng ân oán giữa chúng ta vốn đã chấm dứt. Nếu đã hồi dương, ta mong ngươi sẽ quay đầu, chuyên tâm tu đạo thật tốt, đừng gây tai tiếng cho đạo gia " - Khương Tử Nha chỉ vào mặt Thân Công Báo với giọng kiên quyết
Từ trước đến nay, đối mặt với nguy hiểm hắn chưa từng bỏ chạy, thế nhưng giờ đây, khi nghe tin Y Trân bị thương, hắn lại không cầm lòng được mà xoay người bay đến Miếu Na Tra. Hèn nhát cũng được, yếu kém cũng được, muốn nghĩ sao cũng được, trong lòng hắn giờ đây chỉ muốn đến xem Y Trân thế nào, dù bị người đời gán cái mác hèn hạ thì đã sao. Hắn không sợ bị thiên hạ chê cười, cũng chẳng màng kẻ thù nghĩ mình ra sao, điều hắn sợ nhất bây giờ là để vụt mất cơ hội cứu lấy nương tử.
" Khương Tử Nha, ngươi là không dám đối đầu với ta " - Thân Công Báo nói với theo bóng của Khương Tử Nha khuất dần
" Thân Công Báo, ngươi làm đủ việc ác, cũng đã gọi là báo ứng. Nếu may mắn sống sót, ta nghĩ ngươi đừng cố chấp nữa " - Thổ Hành Tôn chỉ vào Thân Công Báo
" Tên củ cải nhà ngươi không xứng, đừng tưởng được phong thần thì lên mặt với ta. Đối với ta ngươi chỉ là tên nhãi ranh! " - Thân Công Báo khinh bỉ
" Ngươi dám nhục mạ tướng công ta! " - Đặng Thiền Ngọc kế bên cũng không nghe lọt được những lời Thân Công Báo nói, liền động thủ
" Há...Thiền Ngọc, cô vẫn nhanh nhẹn như ngày nào, nhưng thật tiếc, chiêu thức của nữ ma đầu cô, đều được ta nắm thóp! " - né được Đá Ngũ Sắc của Đặng Thiền Ngọc, Thân Công Báo tỏ ra khoái chí
" Ngươi! " - Đặng Thiền Ngọc tức giận
" Ha...với đạo hạnh của ngươi mà cũng đòi đấu với ta, nực cười "
" Đừng nhiều lời, tiếp chiêu "
Thổ Hành Tôn lao đến Thân Công Báo, hắn vốn đã chuẩn bị tiếp chiêu thì bất ngờ Thổ Hành Tôn độn thổ và xuất hiện từ phía sau của Thân Công Báo. Dồn pháp thuật vào tay định đánh vào lưng hắn, nhưng Thân Công Báo lại biết trước được đường đi nước bước của Thổ Hành Tôn, hắn xoay người dùng tay đỡ lấy tay của Lão Thổ, tay còn lại thì chưởng thẳng vào ngực khiến Thổ Hành Tôn nôn ra một ít máu nơi khóe miệng.
" Thiền Ngọc! " - Thổ Hành Tôn kêu lên ra hiệu. Nữ nhân kia liền hiểu ý, phóng loạt Đá Ngũ Sắc về phía tên Thân Công Báo, do không phòng thủ, lại còn khinh địch nên hắn bị dính chưởng hết số đá của Đặng Thiền Ngọc
Về phần Thân Công Báo đã bị dính bẫy của phu thê Lão Thổ. Thứ hắn đả thương chỉ là thuật phân thân mà Thổ Hành Tôn biến ra. Người thật vẫn còn đang dưới lòng đất bỗng chồi lên đánh một đòn chí mạng sau gáy của Thân Công Báo
" Ha...ngươi nói ai không đủ đạo hạnh để đối đầu với ngươi chứ " - Thổ Hành Tôn khoái chí đưa tay vuốt vuốt hàm râu cong ngoắt, nhìn qua Thiền Ngọc đang không khỏi nhịn cười
" Lão Thổ, không phí công chàng luyện thuật phân thân này lâu đến như vậy...ha " - Đặng Thiền Ngọc khoác tay lên tay của Thổ Hành Tôn cười khúc khích
" Các ngươi dám! " - chỉ tay về cặp phu thê đang hả hê hơn bao giờ hết, Thân Công Báo nôn ra một ít máu. Đòn đánh này quả thực rất mạnh, công lực của Thổ Hành Tôn đã tăng lên không ít. Chỉ cần lệch thêm một chút, ắt sẽ đánh vào Thiên Linh Cái của hắn, khiến Thân Công Báo mất hết đạo hạnh
Ngỡ tưởng Thân Công Báo đã bị trọng thương nhưng không ngờ, tên bán người bán yêu này lại có khả năng hồi phục nhanh đến lạ thường, phút chốc đã hoàn toàn bình phục
" Ha...các ngươi thật sự nghĩ Thân Công Báo ta dễ bị đánh bại như vậy sao " - Thân Công Báo cười khẩy
" Sao...sao ngươi lại " - Đặng Thiền Ngọc bất ngờ
" Đôi phu phụ các người xem thường ta quá rồi, xem đây " - nói đoạn Thân Công Báo vận công, lập tức phóng ra loại pháp thuật màu xám kì dị, dường như không phải là thuật của đạo gia
Chiêu thức bay thẳng đến, Thổ Hành Tôn dính chưởng liền bị đẩy ra xa, sau đó ngã xuống đất. Lấy tay ôm lấy lòng ngực, Thổ Hành Tôn nhăn mặt cố ngăn máu trào ra khỏi miệng
" Lão Thổ " - Đặng Thiền Ngọc thét lớn chạy đến bên tướng công của mình, gương mặt lo lắng hốt hoảng
Tia xám kia lao thẳng về phía Đặng Thiền Ngọc, cô nhanh chóng đứng lên tiếp chiêu, đẩy ra một vòng tròn vàng kim che chắn cho cả hai. Thiền Ngọc thiên về thiện xạ hơn, vì thế phép thuật không thể sánh bằng được với Thân Công Báo, không thể trụ lâu. Ngay khoảnh khắc sắp chịu không nổi đòn đánh thì chợt mọi thứ trở nên nhẹ nhàng. Đặng Thiền Ngọc không còn phải gồng mình gánh chịu pháp thuật của Thân Công Báo, cùng lúc đó cô nghe thấy tiếng nói:
" Không cho ngươi làm hại phu phụ họ " - Lôi Chấn Tử từ đâu bay đến dùng Gậy Phong Lôi một phát đã đánh bay chướng khí, nhanh đi đến đỡ Thổ Hành Tôn đứng dậy
" Đa tạ Tiểu Công Tử " - Đặng Thiền Ngọc cùng Thổ Hành Tôn đồng thanh
" Người này là ai " - Lôi Chấn Tử nhìn chằm chằm tên ngông cuồng trước mắt rồi quay qua hỏi Đặng Thiền Ngọc
" Hắn...là Thân Công Báo " - Đặng Thiền Ngọc cẩn thận dìu tướng công của mình. Vì đã trúng chiêu của Thân Công Báo nên khiến Thổ Hành Tôn trọng thương, cố kiềm máu đang dâng lên trong vòm miệng nhưng lại vô thức nôn ra. Gương mặt tối sầm lại, Thổ Hành Tôn chao đảo rồi ngất đi khiến Đặng Thiền Ngọc hốt hoảng
" Hả...Thổ Hành Tôn huynh sao vậy " - Lôi Chấn Tử cau mày, đang lúc đang cảm thấy lúng túng chưa biết chuyện gì, trước mắt lại là tên Thân Công Báo vốn đã chết kia nay lại được tái sinh, sau lưng lại là bằng hữu đang thổ huyết, thật không biết phải xử lý ra sao
" Tiểu Công Gia ta ở đây, kẻ nào dám làm càn " - Na Tra đột ngột xuất hiện, Lụa Hỗn Thiên bay phấp phới tựa như một vị thần, cũng đúng, Na Tra vốn là một vị thần
Sau màn xuất hiện không kém phần oai phong, Na Tra liền ngồi sụp xuống, từ trong tay lấy ra viên đan nhét vào miệng Thổ Hành Tôn:
" Thiền Ngọc, cô mau để Thổ Hành Tôn ngồi dậy rồi điều khí cho huynh ấy đi " - Na Tra ra hiệu cho Thiền Ngọc xong thì đứng lên cạnh Lôi Chấn Tử, ánh mắt cẩn trọng nhìn Thân Công Báo
" Na Tra sao đệ lại đến đây " - Lôi Chấn Tử thắc mắc
" Y Trân bị trúng độc của yêu quái, đáng lẽ ta đang ở cùng với Y Trân, nhưng may là Sư thúc đã đến kịp, hiện đang chữa trị cho cô ấy ở Tiên Giới. Người kêu ta đến đây để giúp mọi người "
" Hưm...Lôi Chấn Tử, bọn người các ngươi quả là không biết sống chết, thôi được đến một tên ta giết một tên, đến hai tên ta giết cả hai " - Thân Công Báo cắt ngang lời Na Tra, sỗ sàng tung chiêu
Na Tra và Lôi Chấn Tử nhìn nhau, gật đầu hiểu ý, người cầm Gậy Phong Lôi, người cầm Vòng Càn Khôn thủ sẵn thế tiếp chiêu. Thét lên một tiếng như khích lệ tinh thần, cả hai cùng một lúc xông lên
___hết chap 7___
Tui đã quay lại rồi nè, mọi người đợi tui có lâu không. Tui trễ hẹn ra chap cả 2 tuần luôn, thiệt ra là vì tui phải ôn thi đó, hôm nay vừa thi xong là cắm đầu vào viết truyện nè. Chap 7 này tui viết hồi tuần trước rồi, mà do cảm thấy chưa đủ nên ngâm tới giờ mới đăng, để chuộc lỗi chap này viết hơn 3000 từ luôn á, chớ mấy chap kia có 2000 từ à hihi. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ tui, thấy tui ra chap trễ là nhắn hỏi liền, quý vô cùng luôn á. Tui còn phải thi nhiều môn nên chắc lịch ra chap vào cuối tuần sẽ hủy nha, mọi người thông cảm. Khi thời gian ổn định lại rồi sẽ có lịch mới nha. Cảm ơn các đọc giả rất nhiều, hẹn mọi người ở chap 8 nha
?
Muôn Kiếp Tương Phùng
___Phân Cách Tuyến___
" Tỷ tỷ...tỷ tỷ " - Y Trân yếu ớt kêu lên, cô đã nhiễm phải độc tính của loại dây leo kia. Nếu là Y Trân trước đây có thể dễ dàng phá giải, nhưng bảo vật Tam Châu của cô đã bị ả Cửu Vĩ Hồ kia lấy đi khiến thân thể cô suy nhược không ít
Linh Bảo đại pháp sư khi trao Tam Châu cho Y Trân đã từng dặn cô phải luôn giữ Tam Châu ở cạnh mình, vì Tam Châu là linh vật đại diện cho sức mạnh của cô, nếu khoảng cách của cô và bảo vật này càng xa, công lực của cô sẽ suy yếu đáng kể. Y Trân tuân mệnh lúc nào cũng cất giữ chiếc hộp chứa Tam Châu kĩ càng ấy vậy mà ả Bạch Ly kia lại cướp mất, còn nhốt cô dưới dây leo độc này, chỉ còn có thể cầu cứu Dương Hiển:
" Tỷ tỷ..."
Mặc khác, Dương Hiển đang ở gian sau vốn đã nghe thấy tiếng của Bạch Ly và Y Trân, nhưng ả vẫn dửng dưng không ra giải nguy. Trong lòng Dương Hiển giờ đây đã có đố kỵ với Y Trân, được Linh Bảo đại pháp sư ưu ái dạy phép thuật, còn ả phải tự học lỏm lấy, lại còn thân thiết với Na Tra. Sự xuất hiện của Bạch Ly khiến Dương Hiển thêm phần ganh tị với vị tiểu muội này:
" Trân nhi " - sau một khoảng dằn vặt, Dương Hiển cuối cùng vẫn chọn cứu Y Trân, chạy đến bên muội muội, Dương Hiển đưa tay làm phép chỉ về số dây leo kia. Lạ thay, phép thuật của Dương Hiển cũng không tệ, nhưng không cách nào phá vỡ vòng siết của loại dây này. Cố thử thêm lần nữa cũng vô ích. Thấy Y Trân sắc mặt càng lúc càng khó coi, Dương Hiển dùng hết sức, dồn lực về hướng Y Trân phát ra một tia phép màu sắc kì lạ, nếu là theo Linh Bảo đại pháp sư học đạo, tia sáng của phép thuật phải là màu vàng hoặc trắng. Nhưng sao Dương Hiển lại phát ra tia phép màu lục thẫm, không để tâm nhiều đến vậy, Dương Hiển vẫn ra sức phá bỏ dây leo độc giúp Y Trân:
" Trân nhi, muội ráng lên, tỷ nhanh sẽ giúp muội thoát ra khỏi thứ này "
" Tỷ tỷ...hình như...không có tác dụng, muội cảm thấy nó càng siết chặt, cứ thế này muội e sẽ không trụ được "
" Trân nhi muội thử dùng sức đi " - nói đoạn Dương Hiển càng ra sức phá vỡ vòng siết, dùng hết công lực đẩy tia sáng xanh lục kia về phía Y Trân
" Tỷ tỷ...dừng lại đi muội không thở được " - không hiểu sao Dương Hiển càng thi triển phép thì Y Trân càng cảm thấy khó thở, dường như cả hai vẫn chưa phát hiện ra điều gì bất thường
Tình hình hiện tại hết sức hỗn loạn, Dương Hiển vẫn ra sức cứu Y Trân nhưng lại không biết bản thân đã bị nhiễm độc từ dây leo, mới khiến cho phép thuật bị biến sắc, càng thi triển càng như muốn lấy mạng Y Trân. Bỗng nhiên Na Tra từ đâu xuất hiện, thấy Y Trân dưới tay Dương Hiển mà thoi thóp, không nghĩ nhiều, Na Tra trực tiếp đánh vào vai Dương Hiển để tay ả lệch hướng không tiếp tục làm hại Y Trân:
" Y Trân! Cô làm gì vậy hả " - Na Tra quát lên rồi chạy về phía Y Trân. Đưa tay lên làm ấn ký, thoắt cái đã cứu được Y Trân
" Na Tra..." - Y Trân kêu lên một tiếng như mèo kêu rồi ngất đi, da cô trở thành màu xanh nhợt nhạt, chắc hẳn đã bị nhiễm độc của ả Bạch Ly kia
Thấy Y Trân ngất đi, Na Tra tức giận đặt Y Trân xuống, giận dữ quay sang Dương Hiển vẫn còn đang ôm lấy vai trái của mình:
" Cô vừa làm cái gì vậy hả? Sao cô lại làm hại Y Trân, cô ấy là muội muội của cô mà, cô có thật sự đã khống chế được bản tính xấu xa tàn bạo của cô không vậy " - nhất thời kích động khiến Na Tra không nhịn được, buông những lời khó nghe đối với người mà không lâu trước đó hắn đã xem là hảo bằng hữu
" Na Tra, huynh nói cái gì vậy, sao ta có thể làm hại Trân nhi...ta... " - nghe Na Tra nói khiến Dương Hiển không khỏi uất ức, liền ra sức biện minh cho mình, chỉ mong hắn có thể tin mình. Nhưng chưa nói hết câu thì lại bị cắt ngang:
" Cô không phải che giấu, ta đã thấy hết rồi, là cô đã dùng yêu pháp làm làm Y Trân trở thành bộ dạng nhue vậy, tôi nói cho cô biết, Y Trân mà có xảy ra chuyện gì, ta sẽ không bao giờ tha thứ cho cô " - nói đoạn Na Tra tức giận chỉ vào mặt Dương Hiển, hành động thô lỗ như vậy nếu là Na Tra trước đây sẽ không bao giờ làm, đặc biệt là với nữ nhi. Nhưng vì tính mạng của Y Trân liên quan đến Chiêu Đệ, liên quan đến chấp niệm chung của hắn và Khương Tử Nha. Trong công cuộc phục sinh cho Chiêu Đệ, hắn chưa từng sơ xuất việc gì, nên cũng không có gì lạ khi hắn đã chỉ trích khi tận mắt thấy Dương Hiển làm hại Y Trân. Nếu là tiểu Na Tra ngang bướng trước đây, đã dùng Vòng Càn Khôn mà đả thương
" Huynh không tin ta? "
" Tin? Ta dựa vào cái gì mà tin cô, chính mắt ta thấy cô dùng yêu pháp, không tin cô tự vận khí đi "
" Ta... " - Nghe những lời mông lung của Na Tra, Dương Hiển nhìn vào tay mình, đích thực là tia phép màu xanh lục thẫm, hệt như yêu pháp
" Không nói nhiều với cô nữa, ta đưa Y Trân đi, đợi khi Y Trân bình phục ta sẽ cùng Sư thúc làm rõ mọi chuyện với cô " - nói rồi Na Tra bế phốc Y Trân lên rồi biến đi, lại lần nữa bỏ mặt Dương Hiển ngơ ngác:
" Na Tra, vì ả mà huynh đả thương ta, vì ả mà huynh nghi ngờ ta, ta chỉ là muốn cứu ả, nhưng sao huynh không tin ta chứ...Hàn Y Trân..." - Dương Hiển nghĩ đến Na Tra và Y Trân, trong mắt ánh lên sự hận thù cay nghiệt. Rõ ràng là bản thân cứu người, lại còn bị hiểu lầm.
Lửa hận trong lòng từ lâu đã nổi lên, kèm theo độc tính của dây leo khiến Dương Hiển không kiểm soát được bản thân, bản tính độc ác lại trỗi dậy, từ một cô gái vẻ ngoài thanh tú phút chốc lại trở thành bộ dạng ban đầu vốn có của ả - Dê Trắng tu luyện thành tinh, một trong bảy yêu quái lợi hại nhất của núi Mai Sơn. Ngoại hình thay đổi, bản chất lương thiện từ đó cũng chẳng còn, xem như mấy ngàn năm tích công đức để có thể vào tiên giới đã bị hủy, Dương Hiển giờ đây trên người nồng nặc yêu khí, nhìn theo hướng của Na Tra và Y Trân với ánh mắt đầy thù hận, Dương Hiển xoay mình biến mất
___Phân Cách Tuyến___
" Khương Tử Nha, ngươi còn nhận ra ta chứ? "
" Ngươi là? " - Khương Tử Nha nghi hoặc
" Không gặp mới có mấy ngàn năm, Sư huynh đây đã không nhận ra tiểu đệ này rồi " - nói đoạn tên ngông cuồng không rõ danh tính này tiện tay ngắt một cành hoa dại đưa lên miệng, động tác quen thuộc này chỉ có thể là hắn:
" Thân Công Báo " - cái tên vừa lóe lên trông đầu khiến cho Khương Tử Nha có chút bất ngờ, hắn chẳng phải đã chết rồi sao, vả lại trông người trước mắt này không giống Thân Công Báo chút nào
" Ha...phải, là ta... Thân Công Báo " - vứt cành hoa dại sang một bên, dang tay ra tự nhìn ngắm bản thân, hắn tỏ vẻ vô cùng hài lòng, xoay một vòng tiện cho Khương Tử Nha kia mở mang tầm mắt
" Không thể, Thân Công Báo vốn đã bị..."
" Phải, ta vốn đã bị các âm hồn đánh đến tiêu biến, thân xác của ta cũng đã không còn nguyên vẹn. Sau đó ta đã xuống âm giới, may mắn thay, ta là người có đạo gia pháp. Nên bọn tay sai ở dưới đó chả là cái thá gì với ta cả. Ha...ở dưới đó sẵn ta cũng có đủ thời gian để hấp thụ âm khí, mở ra khe hở liên kết với dương gian này. Nhờ vậy mà ta có thể thoát khỏi cái nơi chết tiệt đó " - nói đoạn hắn đắc ý vô cùng
" Khi ta về lại với dương gian, vô tình ta gặp được đồ tử đồ tôn của Đại Tỷ - Bạch Ly đã giúp ta tìm được thân xác cường tráng, trắng trẻo, lại còn rất soái... Ha, cứ ngỡ đợi ta tu luyện thêm mấy trăm năm nữa sẽ đến tìm ngươi đại chiến, ấy vậy mà hôm nay lại gặp ngươi ở đây, Khương Tử Nha, mối thù của chúng ta chất cao thành núi, ngày nào ta còn sống, ta quyết không để ngươi yên " - Thân Công Báo giọng đầy khiêu khích, động thủ là điều không thể tránh, dường như hắn đã chuẩn bị cho trận đánh này rất kỹ càng
[ Sư thúc người mau đến Miếu của con nhanh đi, Y Trân...Y Trân trúng phải loại độc rất kì lạ, đến phép thuật của con cũng không giải được, cô ấy hiện đang rất yếu, người đang ở đâu vậy Sư thúc...Sư thúc...] - giọng Na Tra hối thúc kèm theo chút lo sợ, Khương Tử Nha còn nghe rõ tiếng nấc của Na Tra, dường như tiểu hoa sen đang sợ...sợ rằng nếu Khương Tử Nha không đến kịp, họ sẽ không còn cơ hội gặp lại cố nhân
Nghe được truyền âm của Na Tra, Khương Tử Nha mới ý thức được Y Trân đang đối mặt với loại độc có dược tính rất mạnh đến tiểu hoa sen cũng không thể giải được, bản thân lại còn phải đối đầu với tên Thân Công Báo. Với tính cách của hắn, chắc chắn sẽ đấu với Khương Tử Nha một trận ra trò. Nếu cứ như vậy mà đến Miếu Na Tra, tên Thân Công Báo này sẽ gây rắc rối cho bá tánh, còn nếu ở đây phân cao thấp, sẽ không kịp về cứu Y Trân
" Thừa tướng " - một giọng nói quen thuộc cất lên, xuất hiện bên cạnh Khương Tử Nha giờ là Thổ Hành Tôn cùng Đặng Thiền Ngọc
" Sao hai người lại đến đây " - Khương Tử Nha hỏi
" Không quan tâm được nhiều đến vậy đâu Thừa tướng " - Thổ Hành Tôn đưa tay lên phòng thủ
" Thân Công Báo, ta không ngờ ngươi vẫn còn sống, nhưng ân oán giữa chúng ta vốn đã chấm dứt. Nếu đã hồi dương, ta mong ngươi sẽ quay đầu, chuyên tâm tu đạo thật tốt, đừng gây tai tiếng cho đạo gia " - Khương Tử Nha chỉ vào mặt Thân Công Báo với giọng kiên quyết
Từ trước đến nay, đối mặt với nguy hiểm hắn chưa từng bỏ chạy, thế nhưng giờ đây, khi nghe tin Y Trân bị thương, hắn lại không cầm lòng được mà xoay người bay đến Miếu Na Tra. Hèn nhát cũng được, yếu kém cũng được, muốn nghĩ sao cũng được, trong lòng hắn giờ đây chỉ muốn đến xem Y Trân thế nào, dù bị người đời gán cái mác hèn hạ thì đã sao. Hắn không sợ bị thiên hạ chê cười, cũng chẳng màng kẻ thù nghĩ mình ra sao, điều hắn sợ nhất bây giờ là để vụt mất cơ hội cứu lấy nương tử.
" Khương Tử Nha, ngươi là không dám đối đầu với ta " - Thân Công Báo nói với theo bóng của Khương Tử Nha khuất dần
" Thân Công Báo, ngươi làm đủ việc ác, cũng đã gọi là báo ứng. Nếu may mắn sống sót, ta nghĩ ngươi đừng cố chấp nữa " - Thổ Hành Tôn chỉ vào Thân Công Báo
" Tên củ cải nhà ngươi không xứng, đừng tưởng được phong thần thì lên mặt với ta. Đối với ta ngươi chỉ là tên nhãi ranh! " - Thân Công Báo khinh bỉ
" Ngươi dám nhục mạ tướng công ta! " - Đặng Thiền Ngọc kế bên cũng không nghe lọt được những lời Thân Công Báo nói, liền động thủ
" Há...Thiền Ngọc, cô vẫn nhanh nhẹn như ngày nào, nhưng thật tiếc, chiêu thức của nữ ma đầu cô, đều được ta nắm thóp! " - né được Đá Ngũ Sắc của Đặng Thiền Ngọc, Thân Công Báo tỏ ra khoái chí
" Ngươi! " - Đặng Thiền Ngọc tức giận
" Ha...với đạo hạnh của ngươi mà cũng đòi đấu với ta, nực cười "
" Đừng nhiều lời, tiếp chiêu "
Thổ Hành Tôn lao đến Thân Công Báo, hắn vốn đã chuẩn bị tiếp chiêu thì bất ngờ Thổ Hành Tôn độn thổ và xuất hiện từ phía sau của Thân Công Báo. Dồn pháp thuật vào tay định đánh vào lưng hắn, nhưng Thân Công Báo lại biết trước được đường đi nước bước của Thổ Hành Tôn, hắn xoay người dùng tay đỡ lấy tay của Lão Thổ, tay còn lại thì chưởng thẳng vào ngực khiến Thổ Hành Tôn nôn ra một ít máu nơi khóe miệng.
" Thiền Ngọc! " - Thổ Hành Tôn kêu lên ra hiệu. Nữ nhân kia liền hiểu ý, phóng loạt Đá Ngũ Sắc về phía tên Thân Công Báo, do không phòng thủ, lại còn khinh địch nên hắn bị dính chưởng hết số đá của Đặng Thiền Ngọc
Về phần Thân Công Báo đã bị dính bẫy của phu thê Lão Thổ. Thứ hắn đả thương chỉ là thuật phân thân mà Thổ Hành Tôn biến ra. Người thật vẫn còn đang dưới lòng đất bỗng chồi lên đánh một đòn chí mạng sau gáy của Thân Công Báo
" Ha...ngươi nói ai không đủ đạo hạnh để đối đầu với ngươi chứ " - Thổ Hành Tôn khoái chí đưa tay vuốt vuốt hàm râu cong ngoắt, nhìn qua Thiền Ngọc đang không khỏi nhịn cười
" Lão Thổ, không phí công chàng luyện thuật phân thân này lâu đến như vậy...ha " - Đặng Thiền Ngọc khoác tay lên tay của Thổ Hành Tôn cười khúc khích
" Các ngươi dám! " - chỉ tay về cặp phu thê đang hả hê hơn bao giờ hết, Thân Công Báo nôn ra một ít máu. Đòn đánh này quả thực rất mạnh, công lực của Thổ Hành Tôn đã tăng lên không ít. Chỉ cần lệch thêm một chút, ắt sẽ đánh vào Thiên Linh Cái của hắn, khiến Thân Công Báo mất hết đạo hạnh
Ngỡ tưởng Thân Công Báo đã bị trọng thương nhưng không ngờ, tên bán người bán yêu này lại có khả năng hồi phục nhanh đến lạ thường, phút chốc đã hoàn toàn bình phục
" Ha...các ngươi thật sự nghĩ Thân Công Báo ta dễ bị đánh bại như vậy sao " - Thân Công Báo cười khẩy
" Sao...sao ngươi lại " - Đặng Thiền Ngọc bất ngờ
" Đôi phu phụ các người xem thường ta quá rồi, xem đây " - nói đoạn Thân Công Báo vận công, lập tức phóng ra loại pháp thuật màu xám kì dị, dường như không phải là thuật của đạo gia
Chiêu thức bay thẳng đến, Thổ Hành Tôn dính chưởng liền bị đẩy ra xa, sau đó ngã xuống đất. Lấy tay ôm lấy lòng ngực, Thổ Hành Tôn nhăn mặt cố ngăn máu trào ra khỏi miệng
" Lão Thổ " - Đặng Thiền Ngọc thét lớn chạy đến bên tướng công của mình, gương mặt lo lắng hốt hoảng
Tia xám kia lao thẳng về phía Đặng Thiền Ngọc, cô nhanh chóng đứng lên tiếp chiêu, đẩy ra một vòng tròn vàng kim che chắn cho cả hai. Thiền Ngọc thiên về thiện xạ hơn, vì thế phép thuật không thể sánh bằng được với Thân Công Báo, không thể trụ lâu. Ngay khoảnh khắc sắp chịu không nổi đòn đánh thì chợt mọi thứ trở nên nhẹ nhàng. Đặng Thiền Ngọc không còn phải gồng mình gánh chịu pháp thuật của Thân Công Báo, cùng lúc đó cô nghe thấy tiếng nói:
" Không cho ngươi làm hại phu phụ họ " - Lôi Chấn Tử từ đâu bay đến dùng Gậy Phong Lôi một phát đã đánh bay chướng khí, nhanh đi đến đỡ Thổ Hành Tôn đứng dậy
" Đa tạ Tiểu Công Tử " - Đặng Thiền Ngọc cùng Thổ Hành Tôn đồng thanh
" Người này là ai " - Lôi Chấn Tử nhìn chằm chằm tên ngông cuồng trước mắt rồi quay qua hỏi Đặng Thiền Ngọc
" Hắn...là Thân Công Báo " - Đặng Thiền Ngọc cẩn thận dìu tướng công của mình. Vì đã trúng chiêu của Thân Công Báo nên khiến Thổ Hành Tôn trọng thương, cố kiềm máu đang dâng lên trong vòm miệng nhưng lại vô thức nôn ra. Gương mặt tối sầm lại, Thổ Hành Tôn chao đảo rồi ngất đi khiến Đặng Thiền Ngọc hốt hoảng
" Hả...Thổ Hành Tôn huynh sao vậy " - Lôi Chấn Tử cau mày, đang lúc đang cảm thấy lúng túng chưa biết chuyện gì, trước mắt lại là tên Thân Công Báo vốn đã chết kia nay lại được tái sinh, sau lưng lại là bằng hữu đang thổ huyết, thật không biết phải xử lý ra sao
" Tiểu Công Gia ta ở đây, kẻ nào dám làm càn " - Na Tra đột ngột xuất hiện, Lụa Hỗn Thiên bay phấp phới tựa như một vị thần, cũng đúng, Na Tra vốn là một vị thần
Sau màn xuất hiện không kém phần oai phong, Na Tra liền ngồi sụp xuống, từ trong tay lấy ra viên đan nhét vào miệng Thổ Hành Tôn:
" Thiền Ngọc, cô mau để Thổ Hành Tôn ngồi dậy rồi điều khí cho huynh ấy đi " - Na Tra ra hiệu cho Thiền Ngọc xong thì đứng lên cạnh Lôi Chấn Tử, ánh mắt cẩn trọng nhìn Thân Công Báo
" Na Tra sao đệ lại đến đây " - Lôi Chấn Tử thắc mắc
" Y Trân bị trúng độc của yêu quái, đáng lẽ ta đang ở cùng với Y Trân, nhưng may là Sư thúc đã đến kịp, hiện đang chữa trị cho cô ấy ở Tiên Giới. Người kêu ta đến đây để giúp mọi người "
" Hưm...Lôi Chấn Tử, bọn người các ngươi quả là không biết sống chết, thôi được đến một tên ta giết một tên, đến hai tên ta giết cả hai " - Thân Công Báo cắt ngang lời Na Tra, sỗ sàng tung chiêu
Na Tra và Lôi Chấn Tử nhìn nhau, gật đầu hiểu ý, người cầm Gậy Phong Lôi, người cầm Vòng Càn Khôn thủ sẵn thế tiếp chiêu. Thét lên một tiếng như khích lệ tinh thần, cả hai cùng một lúc xông lên
___hết chap 7___
Tui đã quay lại rồi nè, mọi người đợi tui có lâu không. Tui trễ hẹn ra chap cả 2 tuần luôn, thiệt ra là vì tui phải ôn thi đó, hôm nay vừa thi xong là cắm đầu vào viết truyện nè. Chap 7 này tui viết hồi tuần trước rồi, mà do cảm thấy chưa đủ nên ngâm tới giờ mới đăng, để chuộc lỗi chap này viết hơn 3000 từ luôn á, chớ mấy chap kia có 2000 từ à hihi. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ tui, thấy tui ra chap trễ là nhắn hỏi liền, quý vô cùng luôn á. Tui còn phải thi nhiều môn nên chắc lịch ra chap vào cuối tuần sẽ hủy nha, mọi người thông cảm. Khi thời gian ổn định lại rồi sẽ có lịch mới nha. Cảm ơn các đọc giả rất nhiều, hẹn mọi người ở chap 8 nha
?
Muôn Kiếp Tương Phùng
Đánh giá:
Truyện Muôn Kiếp Tương Phùng
Story
Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
10.0/10 từ 44 lượt.