Mượn Danh Nghĩa Hôn Nhân
C14: Xem phim
TV trong phòng ngủ trước nay chỉ là vật trang trí.
Nhưng không ngờ bây giờ Tưởng Thừa Vũ lại lười nhác nằm trên giường thưởng thức điều khiển từ xa trong tay, nhanh chóng chuyển đến phần mở màn của một bộ phim nào đó.
Lâm Gia Thanh từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy cảnh này cô đột nhiên có dự cảm không lành. Nhìn kỹ lại, quả nhiên, Tưởng Thừa Vũ đang phát bộ phim ngày hôm qua.
“Sao… anh… sao anh lại có những tài liệu này?” Lâm Gia Thanh hoảng sợ tới mức thiếu chút nữa nói năng lộn xộn.
“Khương Tuệ gửi.” Tưởng Thừa Vũ nhìn chăm chú vào màn hình, đầu cũng không quay lại, “Tôi hỏi cô ấy gửi tài liệu học tập gì cho em mà em xem tới chảy máu mũi, sau đó cô ấy gửi hết qua cho tôi.”
“Gửi hết?” Lâm Gia Thanh hoảng hốt bắt lấy trọng điểm.
“Ừ.” Tưởng Thừa Vũ thoát khỏi video, kéo vào tập tài liệu, “Tổng cộng hơn hai mươi bộ.”
Khương Tuệ nói mấy thứ này đều là kho báu.
Nhưng Tưởng Thừa Vũ click vào vài bộ xem thử, phát hiện mấy người đàn ông kia cũng chỉ như vậy, bất luận là dáng người, tướng mạo hay thể lực đều kém xa anh.
Điểm mạnh duy nhất chắc có lẽ là đổi được khá nhiều tư thế.
“Không phải em muốn nhiều trò hơn sao?” Tưởng Thừa Vũ đưa ra lời mời, “Cùng học nhé?”
Mặt Lâm Gia Thanh lập tức đỏ bừng: “Ai nói tôi muốn nhiều trò hơn?”
“Vậy sao hôm qua em còn kích động đến chảy máu mũi?”
Tuy rằng anh càng nguyện ý quy kết việc Lâm Gia Thanh chảy máu mũi là do nhìn lén anh, nhưng trước đó những thước phim xxx này cũng góp không ít công lao mà đúng không?
Tưởng Thừa Vũ nhìn chằm chằm Lâm Gia Thanh.
“Không hề!” Lâm Gia Thanh xấu hổ phản bác, vừa định nói là đều tại Tưởng Thừa Vũ, nếu không phải anh khăng khăng vào tắm chung với cô, cô cũng không đến mức miên man suy nghĩ, tưởng tượng anh là nam chính trong phim xxx.
Nhưng điều này rõ ràng càng đáng xấu hổ hơn việc thừa nhận mình xem phim đến chảy máu mũi.
Cô thất bại nhìn anh, giằng co một lúc lâu, cuối cùng cũng chỉ có thể rống lên một câu: “Muốn học thì tự anh học đi!”
Nói xong bò lên giường, trùm chăn kín mít.
Tưởng Thừa Vũ quả thật nghiêm túc tiếp tục “học tập”…
Lâm Gia Thanh dù trốn trong chăn cũng không thể né tránh được thanh âm xấu hổ kia, đặc biệt là tiếng rên rỉ khoa trương lại khiêu dâm của nữ diễn viên.
“Ưm….ưm…ưm.”
Miệng thì kêu đau nhưng ngữ khí lại mang theo sự thoải mái đến sảng khoái. Rõ ràng là đang mời gọi bạn giường dùng lực mạnh hơn.
Trước kia Lâm Gia Thanh từng nghe qua một câu nói, đó là làm tình với người mình ghét cũng có thể sinh ra khoái cảm ngoài sinh lý. Bởi vì nhìn thấy người mình ghét rơi vào trạng thái thèm khát, nỗi tức giận sẽ được xoa dịu một phần —— từ đó mang đến khoái cảm tinh thần.
Lời này thấy thế nào cũng thích hợp hơn cho bên chiếm ưu thế trong cuộc ân ái.
Giống như mỗi lần Tưởng Thừa Vũ ở trên giường nổi giận giày vò cô xong, ngày hôm sau tinh thần anh vô cùng sảng khoái.
Đáng hận chính là, hiện tại tên này còn muốn nghiên cứu trò mới.
Nếu để anh tinh thông hết “Mười tám môn võ nghệ”, liệu một nông nô bị áp bức như cô có cơ hội trở mình ca hát nữa không?
Nghĩ đến đây, Lâm Gia Thanh tức giận không chịu được. Cô mạnh mẽ ngồi dậy khỏi chăn, đoạt lấy điều khiển từ xa trong tay Tưởng Thừa Vũ.
Tưởng Thừa Vũ kinh ngạc nhìn cô.
“Không phải muốn học sao? Cùng học đi.” Lâm Gia Thanh thở ra, “Xem lại từ đầu.”
Cô vừa nói vừa tua lại bộ phim về điểm bắt đầu, nhưng ấn một lúc lâu cũng không ấn được, dứt khoát nhấn sang bộ phim tiếp theo.
Phim Khương Tuệ gửi tới, trên cơ bản đều là phim AV nữ giới cũng có thể tiếp nhận: Cách quay phim khá tinh tế tỉ mỉ, nam chính phần lớn đều khá đẹp, còn có chút cốt truyện.
Nhưng cũng chỉ một chút.
Mở đầu phim hệt như mấy bộ phim ngôn tình trong sáng, nữ chính dắt chó đi dạo trong tiểu khu, nam chính tiến lên bắt chuyện.
Nhưng chẳng mấy chốc, nam nữ chính phải lòng nhau rồi ngày càng thân thiết hơn, sau đó có một lần nam chính mượn cơ hội sang nhà nữ chính giúp sửa máy tính, thuận lý thành chương đè nữ chính lên giường rồi hôn một cách gợi tình.
Quá trình hôn môi được quay rất tỉ mỉ, tiếng nước bọt trao đổi chậc chậc vang lên, còn có tiếng thở dốc nặng nề giữa nam nữ, nghe thấy mà Lâm Gia Thanh mặt đỏ tía tai.
Nhưng nếu đã nói muốn học tập thì phải nghiêm túc quan sát.
Cô hơi đỏ mặt, không chuyển ánh mắt cứ nhìn chằm chằm màn hình, xem nữ chính cởi từng món quần áo một.
Nói thế nào nhỉ.
Lúc nữ chính này mặc quần áo, Lâm Gia Thanh có thể nhìn ra ngực cô ấy rất lớn.
Không ngờ sau khi cởi ra còn lớn hơn.
Hai quả cầu trắng trẻo hoàn toàn đối lập với xương quai xanh rõ ràng và vòng eo thon gọn của nữ chính.
Nam chính đưa tay nâng hai quả cầu thịt, lắc lư lên xuống.
Trọng lượng nặng trịch và tác động thị giác khi bộ ngực xốc nảy lên xuống khiến Lâm Gia Thanh nhịn không được cúi đầu liếc nhìn mình một cái.
Của cô như vậy mà áo ngực đã mặc cúp C, của nữ chính chẳng phải là cup E hay thậm chí là cup F sao?
Bộ đôi vũ khí chí mạng này, chắc cánh đàn ông khó mà cưỡng lại đúng không?
Nhưng bộ ngực ngập nước đó dường như không hề khơi dậy chút dục vọng trong Tưởng Thừa Vũ.
Anh nhìn chằm chằm vào TV với ánh mắt dò xét, biểu cảm không hề dao động, thậm chí còn thấp thoáng lộ ra chút thất vọng.
Lâm Gia Thanh nhịn không được liếc trộm bộ phận giữa đũng quần anh, hoàn toàn không có dấu hiệu muốn phồng lên.
Có vẻ như đây không phải là mẫu người anh thích.
Cô nhất thời cũng không còn hứng thú: “Đổi bộ khác đi.”
“Sao lại đổi?”
“Tôi…” Lâm Gia Thanh, “Tôi tự ti không được sao?”
Cô quyết định nói ra lời đối phương định nói, để cho đối phương không còn gì để nói.
Quả nhiên, ánh mắt Tưởng Thừa Vũ vi diệu liếc nhìn cô, cuối cùng cũng không nói gì, cứ thế nhìn cô tắt đi, lại nhấn vào bộ tiếp theo.
Bộ thứ hai là câu chuyện về nữ sinh trung học và giáo viên.
Cũng giống như bộ trước, sau khi cốt truyện diễn biến nhanh, nữ chính mặc đồ thủy thủ được nam chính là giáo viên ôm vào lòng.
Nữ chính đưa lưng về phía nam chính, mở rộng hai chân, cánh mông trần trụi kề sát vào phần thân dưới đã căng phồng giống như đang trữ nước tiểu của đối phương.
Nam chính hôn lên đầu vai nữ chính, bắt lấy cánh tay của cô ta: “Đừng lộn xộn.”
Nói xong, anh ta dùng bàn tay bao lấy những ngón tay mềm mại của nữ chính, chậm rãi đưa lên môi.
Mượn Danh Nghĩa Hôn Nhân