Mục Thần Ký
Chương 651: Huyền Không Giới
Sau năm, sáu tháng, Xích Khê và Ban Công Thố cùng bọn họ bình an vô sự, Xích Khê chủ động hiện thân, chào hỏi Sơ tổ Nhân Hoàng. Sơ tổ Nhân Hoàng tuy rằng rất suy yếu, nhưng vẫn chưa đến mức trốn không gặp. Xích Khê không nhìn ra hư thực của hắn, chỉ đành phải kìm chế xuống, toàn tâm toàn ý khống chế chiếc thuyền xanh lục này đi về phía Huyền Không Giới.
Lâu thuyền tổn hại nghiêm trọng, sáu cánh đều bị bẻ gẫy, tốc độ giảm đi. Xích Khê sử dụng cánh quạ của hỏa nha thần nhân để thay thế cánh ban đầu, tốc độ cũng không lớn bằng trước, tuy rằng con đường gần hơn nhưng tốn thời gian vẫn dài hơn so với dự tính rất nhiều.
Trong thời gian mấy tháng này, Tần Mục ngoại trừ tu luyện nguyên thần với Linh Dục Tú ra, chính là cùng Ban Công Thố đối luyện, phỏng đoán kỹ năng chiến đấu ba đầu sáu tay.
Ban Công Thố tu luyện chính là Vô Lậu Đấu Chiến Thần Công do Xích Khê truyền lại, cực kỳ lợi hại. Lúc trước Tần Mục đã từng một chưởng khiến Ban Công Thố tổn thương nặng nề, bởi vậy đối với công pháp thần thông của thời đại Xích Minh có chút khinh thường, chỉ có điều nhìn thấy được Xích Khê đánh với Đại Nhật Tinh Quân một trận cũng làm cho hắn thấy hứng thú đối với ba đầu sáu tay.
Ban Công Thố nơm nớp lo sợ, đánh trong tâm lý khiếp sợ hắn, bởi vậy khi Tần Mục đưa ra ý định đối luyện hắn không chút nghĩ ngợi trực tiếp từ chối, bị Tần Mục đánh một trận sau đó hắn mới đành miễn cưỡng gật đầu.
Hai người đối luyện, lĩnh ngộ của Ban Công Thố đối với Vô Lậu Đấu Chiến Thần Công càng lúc càng nhiều, đột nhiên một ngày trong lòng phát sinh ra ý niệm:
- Tu vi thực lực của ta tiến bước nhanh như vậy, nếu đột nhiên hạ sát thủ, nhất định có thể giết chết Tần tiểu tử!
Hắn ở trong đối luyện đột ngột phát sinh sát chiêu, cố gắng giết chết Tần Mục, sau đó hắn nằm hơn mười ngày lúc này mới phục hồi như cũ.
Sau khi thương thế của Ban Công Thố khỏi hẳn, lại cũng không đồng ý cùng Tần Mục đối luyện nữa, cho dù Tần Mục nói lời thề son sắt không nặng tay với hắn, hắn cũng không làm.
Tần Mục bất đắc dĩ, để cho Linh Dục Tú cùng Ban Công Thố đối luyện, mình ở bên cạnh nhìn.
Linh Dục Tú tu luyện chính là Tổ Long Thái Huyền Công, công phu thần thông trình độ Đế Tọa. Nàng tuy rằng không phải là Long tộc nhưng thuở nhỏ tu luyện chính là Cửu Long Đế Vương Công, bởi vậy tiến bước thần tốc.
Hơn nữa, Phách Sơn Tế tửu giúp nàng chỉ rõ con đường sách lược và phương pháp tác chiến hợp lưu, Linh Dục Tú ở trên con đường này tiến bước dũng mãnh, bão táp giống như rồng, tu luyện đến toàn thân có lực lượng như rồng vậy.
Thực lực của nàng cùng lực lượng của Ban Công Thố ngang nhau, uy lực trên lực lượng và thần thông phải vượt xa Ban Công Thố, nhưng ở trên thân thể biến hóa kém hơn ba đầu sáu tay của Vô Lậu Đấu Chiến Thần Công.
Một ngày này, Ban Công Thố đột nhiên đột phá, mở ra thần tàng sinh tử, Linh Dục Tú lập tức không phải là đối thủ, thua trận.
Ban Công Thố dương dương đắc ý, liếc nhìn về phía Tần Mục, trong lòng đột nhiên lại tuôn ra lòng tin vô cùng mãnh liệt:
- Ta phá tường thần tàng sinh tử, hắn vẫn là cảnh giới Thất Tinh, giết chết hắn không phải quá dễ dàng sao? Ta cần thi thể của hắn, liều mạng đánh ra một chữ phục thật lớn... Chỉ có điều Sơ tổ che chở hắn, không tiện hạ thủ...
Đúng vào lúc này, Xích Khê đột nhiên khẩn trương nói:
- Sắp đến Huyền Không Giới!
Tần Mục và Linh Dục Tú lập tức đi tới trong rừng rậm đầu thuyền, nhìn ra ngoài, lại không có nhìn thấy cái gì cả. Sơ tổ Nhân Hoàng cũng đã đi tới, hắn cũng không thấy bất kỳ vật gì.
Mấy ngày nay Tần Mục giúp hắn trị liệu thương thế, khí sắc của hắn đã tốt hơn nhiều, nhưng Thiên Khuynh Tam Thức mang đến tổn hao quá lớn, sắc mặt của hắn vẫn có phần tái nhợt, ốm đau bệnh tật.
Đột nhiên, thuyền nát chấn động kịch liệt, vô cùng xóc nảy, Xích Khê phát ra tất cả pháp lực liều mạng khống chế chiếc thuyền này, để tránh thuyền nát vỡ ra.
Tần Mục nhìn ra ngoài, xung quanh vẫn là một mảnh u ám, không nhìn thấy được bất kỳ vật gì, không biết là vật gì khiến cho lâu thuyền xóc nảy. Trong lòng hắn đang vô cùng kinh ngạc, đã thấy lâu thuyền càng lúc càng dài, càng lúc càng nhỏ.
Không chỉ có lâu thuyền biến thành dài và nhỏ, ngay cả bọn họ cũng trở nên càng dài ra càng nhỏ đi, nhỏ giống như sợi tóc, dài đến trăm nghìn dặm!
Tốc độ của đầu thuyền càng lúc càng nhanh, nhưng tốc độ của đuôi thuyền lại còn chưa có nhanh lên. Lúc này, Tần Mục mới chú ý tới bọn họ và lâu thuyền cùng bị hút vào trong một cái cửa động tinh không!
Cái cửa động kia hoàn toàn dung hòa cùng bóng tối xung quanh, căn bản không nhìn thấy được!
Vèo...
Lâu thuyền và đám người Tần Mục trên thuyền đều bị cửa động cắn nuốt, đột nhiên không gian tối tăm giống như là nơi ướp lạnh cá, nhảy lên hai cái, khôi phục lại sự yên tĩnh, mà chiếc thuyền nát mọc đầy cây cối lại biến mất không thấy bóng dáng.
Sau khi đi qua cửa động không nhìn thấy được này, lâu thuyền khôi phục trở lại bình thường.
Trên thuyền, cảnh tượng trước mắt mọi người nhất thời trở nên rực rỡ, sắc thái các màu sặc sỡ giống như đèn kéo quân vậy nhanh chóng mất đi. Bọn họ giống như là đang chạy ở trong một mê cung do ánh sáng các màu tạo thành, Xích Khê đang khẩn trương khống chế hướng đi của con thuyền, không dám có bất kỳ qua loa nào.
- Ở đây là nơi nào?
Tần Mục kinh ngạc không hiểu, ánh sáng xung quanh cho hắn một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm, hình như chỉ cần khẽ đụng vào lại sẽ thân chết đạo tiêu, hồn phi phách tán.
- Nơi này là nơi Xích Hoàng đời thứ nhất tìm được, Xích Hoàng tiến vào nơi đây, qua trăm ngàn năm cũng không có hiện thân, Thần Ma tiến vào nơi đây tìm kiếm cũng không một ai sống sót trở về. Thời đại Xích Minh lại rơi vào thời đại hỗn loạn, có người nói quần hùng trong thiên hạ tranh giành, có Thần Ma đánh cắp đế vị, thành lập Ngụy triều, còn có Thần Ma chiếm cứ khắp nơi, nhân gian chướng khí mù mịt.
Xích Khê nói:
Đám người Tần Mục và Linh Dục Tú nghe đến nhập thần, giữa thời đại Đông Xích Minh và Tây Xích Minh, nhất định là quần hùng đều lên đấu võ thiên hạ, khi đó tất nhiên là quần tinh chói lòa, rực rỡ khác thường.
- Đáng tiếc không được sinh ra ở thời đại kia, gặp anh hùng hào kiệt thời điểm đó một lần.
Tần Mục cảm khái nói.
Sáu con mắt của Xích Khê liếc hắn, cười lạnh nói:
- Ngươi sinh ra ở thời đại kia cũng là vô dụng, Minh Hoàng chính là thiên mệnh chi tử, ngươi chạy tới chỉ có số mạng bị thiên mệnh chi tử nghiền ép mà thôi!
- Thiên mệnh chi tử? Là người thuộc về Thiên Mệnh sao?
Trong lòng Tần Mục thoáng động, nói:
- Như vậy Xích Minh thần tử cũng là người thuộc về Thiên Mệnh?
Xích Khê không đáp, đến điểm cuối của ánh sáng mê cung, phía trước đột nhiên xuất hiện một mảnh đại lục lơ lửng ở trong ánh sáng các màu, trên đại lục mới có nhật nguyệt vận hành, còn có mấy ngôi sao.
Tần Mục nhìn lại xung quanh, chỉ thấy đại lục bị ánh sáng hoàn toàn bao vây xung quanh, không nhìn thấy được bên ngoài, cũng không nhìn thấy được bất kỳ ngôi sao nào khác.
Ở đây hoàn toàn cắt đứt với bên ngoài, gọi là Huyền Không Giới cũng không quá đáng!
Thuyền rừng rậm xanh lục trải rộng tiến về phía trung tâm của đại lục, Sơ tổ Nhân Hoàng hữu khí vô lực nói:
- Mục nhi, nhìn mặt trời.
Trong lòng Tần Mục thoáng động:
- Hắn gọi ta là Mục nhi, là dự định kéo gần quan hệ của chúng ta sao? Hừ, ta còn chưa có tha thứ cho ngươi...
Tuy nói như vậy nhưng trong lòng hắn lại không hận nổi Sơ tổ.
- Kết cấu trận pháp?
Tần Mục kinh ngạc nói:
- Vòng mặt trời này là nhân tạo?
Sơ tổ lắc đầu:
- Là con mắt.
Tim Tần Mục chợt đập mạnh, thất thanh nói:
- Mắt của Xích Hoàng? Vậy ý của ngươi là muốn nói, Xích Hoàng chết ở chỗ này, con mắt của hắn hóa thành mặt trời sao?
- Còn có mặt trăng.
Sơ tổ có vẻ bệnh giơ tay lên, chỉ về phía mặt trăng sáng trên không trung, cũng có ba mặt trăng, nói:
- Mặt trăng chắc cũng là do mắt của Xích Hoàng biến thành. Ngôi sao trên bầu trời chỉ sợ chính là ngũ diệu thần tàng của Xích Hoàng. Vị này Xích Hoàng sợ rằng chết ở chỗ này, thân thể hóa thành đại lục này, biến thành đất đai màu mỡ, máu biến thành sông lớn, Khí Hải biến thành biển rộng mênh mông.
Trong lòng Tần Mục hoảng sợ, lẩm bẩm nói:
- Xích Hoàng sử dụng thân thể của mình sáng tạo ra Huyền Không Giới, cho hậu nhân của hắn một nơi sống yên ổn, vị Xích Hoàng này khiến người ta phải khâm phục.
Rất nhanh có thần tướng ba đầu sáu tay bay tới đây kiểm tra, nhìn thấy Xích Khê vội vàng chào, nói:
- Tiên sinh rời khỏi Huyền Không Giới thăm dò tin tức, mấy nghìn năm cũng chưa từng trở về, thần tử lo lắng vạn phần. Lần này tiên sinh trở về, thần tử nhất định sẽ rất vui mừng!
Xích Khê cảm động không thôi, nói:
- Cựu thần lần này trải qua gian nguy, cuối cùng cũng sống sót trở về, nhưng những tộc nhân đi theo ta lại đều gặp bất trắc. Cựu thần tất nhiên chịu đòn nhận tội với thần tử!
- Xích Minh thần tử lẽ nào cũng sẽ giống như là Xích Hoàng, vậy Minh Hoàng là tồn tại khiến cho người ta tôn kính?
Trong lòng hắn thầm nghĩ, tràn ngập chờ mong được gặp mặt Xích Minh thần tử.
Thuyền xanh lục đáp xuống bên ngoài một Thần Thành khí phái không tầm thường, Xích Khê bước nhanh rời khỏi thuyền. Đang muốn đi Hoàng Thành báo cáo với Xích Minh thần tử về những gì đã trải qua thì đột nhiên nhớ tới, hắn nhìn thần tướng ba đầu sáu tay này nói:
- Mấy vị này là sứ giả của Duyên Khang, đến đây bái kiến thần tử, bàn bạc chuyện liên minh. Ngươi an bài trước chỗ ở cho bọn họ, để cho bọn họ an tâm chờ đợi thần tử triệu kiến. Người này là Ban Công Thố, ta thu làm đệ tử, ngươi an bài hắn ở tại trong cung của ta.
Thần nhân sáu tay này nói vâng:
- Sứ giả xin mời đi theo ta.
Tần Mục, Linh Dục Tú, Sơ tổ và Ban Công Thố theo vị thần tướng này đi vào Thần Thành, nhìn lại xung quanh, không nhịn được tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ. Những người ở nơi này đều là ba đầu sáu tay, mọc ba cái đầu sáu con mắt, thậm chí còn mọc chín con mắt, có người tu thành con mắt dựng thẳng ở mi tâm, chắc nguyên nhân là vì công pháp khác nhau.
Trừ điều đó ra, Tần Mục vẫn chú ý tới có rất nhiều dị thú, những dị thú không ngờ cũng là ba cái đầu tám chân, thần thông giả thân phận cao cưỡi những dị thú đi ở trên đường phố.
- Ngay cả công pháp tu luyện của dị thú cũng có chút tương tự với Vô Lậu Đấu Chiến Thần Công của đại tôn!
Linh Dục Tú nhìn một con mèo ngồi xổm trên mái hiên, con mèo kia có hình thể lớn như con hổ, mọc ba cái đầu song song, hắn không nhịn được kinh ngạc nói:
- Văn minh của thời đại Xích Minh hình như đều thành lập ở trên cơ sở ba đầu sáu tay, quá kỳ diệu!
Bọn họ đi tới trung tâm của Hoàng Thành, ở đây trong thành có thành, tường thành dùng Tử Kim chế tạo ra, bên trong có nghìn cung vạn điện, nguy nga đồ sộ. Mà bên ngoài tòa thành này chắc là nơi ở của Thần Ma, cũng là cung điện nặng nề.
Vị thần tướng ba đầu này dẫn theo bọn họ đi tới trước một chỗ cung điện trang viên, nói:
- Sứ giả của Duyên Khang tạm thời ở lại nơi này, hẳn không bao lâu nữa thần tử lại sẽ triệu kiến.
Tần Mục nghe được sát vách truyền đến tiếng đọc sách lanh lảnh, liền đi ra phía trước, ngẩng đầu nhìn về phía xung quanh. Trong điện cực kỳ xa hoa, chắc là trường tư thục của quý tộc Thần Ma, có vài tiểu hài tử ba đầu sáu tay ngồi ở trong điện theo lão sư đọc sách.
Bọn họ mọc ba cái miệng, giọng nói thanh thúy, rõ ràng truyền vào trong tai của Tần Mục:
- Ba phần Tiêu Long Hán, Xích Minh phân hai đoạn! Nam bắc Thượng Hoàng lập, thế hệ Khai Hoàng truyền!
Mục Thần Ký
Lâu thuyền tổn hại nghiêm trọng, sáu cánh đều bị bẻ gẫy, tốc độ giảm đi. Xích Khê sử dụng cánh quạ của hỏa nha thần nhân để thay thế cánh ban đầu, tốc độ cũng không lớn bằng trước, tuy rằng con đường gần hơn nhưng tốn thời gian vẫn dài hơn so với dự tính rất nhiều.
Trong thời gian mấy tháng này, Tần Mục ngoại trừ tu luyện nguyên thần với Linh Dục Tú ra, chính là cùng Ban Công Thố đối luyện, phỏng đoán kỹ năng chiến đấu ba đầu sáu tay.
Ban Công Thố tu luyện chính là Vô Lậu Đấu Chiến Thần Công do Xích Khê truyền lại, cực kỳ lợi hại. Lúc trước Tần Mục đã từng một chưởng khiến Ban Công Thố tổn thương nặng nề, bởi vậy đối với công pháp thần thông của thời đại Xích Minh có chút khinh thường, chỉ có điều nhìn thấy được Xích Khê đánh với Đại Nhật Tinh Quân một trận cũng làm cho hắn thấy hứng thú đối với ba đầu sáu tay.
Ban Công Thố nơm nớp lo sợ, đánh trong tâm lý khiếp sợ hắn, bởi vậy khi Tần Mục đưa ra ý định đối luyện hắn không chút nghĩ ngợi trực tiếp từ chối, bị Tần Mục đánh một trận sau đó hắn mới đành miễn cưỡng gật đầu.
Hai người đối luyện, lĩnh ngộ của Ban Công Thố đối với Vô Lậu Đấu Chiến Thần Công càng lúc càng nhiều, đột nhiên một ngày trong lòng phát sinh ra ý niệm:
- Tu vi thực lực của ta tiến bước nhanh như vậy, nếu đột nhiên hạ sát thủ, nhất định có thể giết chết Tần tiểu tử!
Hắn ở trong đối luyện đột ngột phát sinh sát chiêu, cố gắng giết chết Tần Mục, sau đó hắn nằm hơn mười ngày lúc này mới phục hồi như cũ.
Sau khi thương thế của Ban Công Thố khỏi hẳn, lại cũng không đồng ý cùng Tần Mục đối luyện nữa, cho dù Tần Mục nói lời thề son sắt không nặng tay với hắn, hắn cũng không làm.
Tần Mục bất đắc dĩ, để cho Linh Dục Tú cùng Ban Công Thố đối luyện, mình ở bên cạnh nhìn.
Linh Dục Tú tu luyện chính là Tổ Long Thái Huyền Công, công phu thần thông trình độ Đế Tọa. Nàng tuy rằng không phải là Long tộc nhưng thuở nhỏ tu luyện chính là Cửu Long Đế Vương Công, bởi vậy tiến bước thần tốc.
Hơn nữa, Phách Sơn Tế tửu giúp nàng chỉ rõ con đường sách lược và phương pháp tác chiến hợp lưu, Linh Dục Tú ở trên con đường này tiến bước dũng mãnh, bão táp giống như rồng, tu luyện đến toàn thân có lực lượng như rồng vậy.
Thực lực của nàng cùng lực lượng của Ban Công Thố ngang nhau, uy lực trên lực lượng và thần thông phải vượt xa Ban Công Thố, nhưng ở trên thân thể biến hóa kém hơn ba đầu sáu tay của Vô Lậu Đấu Chiến Thần Công.
Một ngày này, Ban Công Thố đột nhiên đột phá, mở ra thần tàng sinh tử, Linh Dục Tú lập tức không phải là đối thủ, thua trận.
Ban Công Thố dương dương đắc ý, liếc nhìn về phía Tần Mục, trong lòng đột nhiên lại tuôn ra lòng tin vô cùng mãnh liệt:
- Ta phá tường thần tàng sinh tử, hắn vẫn là cảnh giới Thất Tinh, giết chết hắn không phải quá dễ dàng sao? Ta cần thi thể của hắn, liều mạng đánh ra một chữ phục thật lớn... Chỉ có điều Sơ tổ che chở hắn, không tiện hạ thủ...
Đúng vào lúc này, Xích Khê đột nhiên khẩn trương nói:
- Sắp đến Huyền Không Giới!
Tần Mục và Linh Dục Tú lập tức đi tới trong rừng rậm đầu thuyền, nhìn ra ngoài, lại không có nhìn thấy cái gì cả. Sơ tổ Nhân Hoàng cũng đã đi tới, hắn cũng không thấy bất kỳ vật gì.
Mấy ngày nay Tần Mục giúp hắn trị liệu thương thế, khí sắc của hắn đã tốt hơn nhiều, nhưng Thiên Khuynh Tam Thức mang đến tổn hao quá lớn, sắc mặt của hắn vẫn có phần tái nhợt, ốm đau bệnh tật.
Đột nhiên, thuyền nát chấn động kịch liệt, vô cùng xóc nảy, Xích Khê phát ra tất cả pháp lực liều mạng khống chế chiếc thuyền này, để tránh thuyền nát vỡ ra.
Tần Mục nhìn ra ngoài, xung quanh vẫn là một mảnh u ám, không nhìn thấy được bất kỳ vật gì, không biết là vật gì khiến cho lâu thuyền xóc nảy. Trong lòng hắn đang vô cùng kinh ngạc, đã thấy lâu thuyền càng lúc càng dài, càng lúc càng nhỏ.
Không chỉ có lâu thuyền biến thành dài và nhỏ, ngay cả bọn họ cũng trở nên càng dài ra càng nhỏ đi, nhỏ giống như sợi tóc, dài đến trăm nghìn dặm!
Tốc độ của đầu thuyền càng lúc càng nhanh, nhưng tốc độ của đuôi thuyền lại còn chưa có nhanh lên. Lúc này, Tần Mục mới chú ý tới bọn họ và lâu thuyền cùng bị hút vào trong một cái cửa động tinh không!
Cái cửa động kia hoàn toàn dung hòa cùng bóng tối xung quanh, căn bản không nhìn thấy được!
Vèo...
Lâu thuyền và đám người Tần Mục trên thuyền đều bị cửa động cắn nuốt, đột nhiên không gian tối tăm giống như là nơi ướp lạnh cá, nhảy lên hai cái, khôi phục lại sự yên tĩnh, mà chiếc thuyền nát mọc đầy cây cối lại biến mất không thấy bóng dáng.
Sau khi đi qua cửa động không nhìn thấy được này, lâu thuyền khôi phục trở lại bình thường.
Trên thuyền, cảnh tượng trước mắt mọi người nhất thời trở nên rực rỡ, sắc thái các màu sặc sỡ giống như đèn kéo quân vậy nhanh chóng mất đi. Bọn họ giống như là đang chạy ở trong một mê cung do ánh sáng các màu tạo thành, Xích Khê đang khẩn trương khống chế hướng đi của con thuyền, không dám có bất kỳ qua loa nào.
- Ở đây là nơi nào?
Tần Mục kinh ngạc không hiểu, ánh sáng xung quanh cho hắn một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm, hình như chỉ cần khẽ đụng vào lại sẽ thân chết đạo tiêu, hồn phi phách tán.
- Nơi này là nơi Xích Hoàng đời thứ nhất tìm được, Xích Hoàng tiến vào nơi đây, qua trăm ngàn năm cũng không có hiện thân, Thần Ma tiến vào nơi đây tìm kiếm cũng không một ai sống sót trở về. Thời đại Xích Minh lại rơi vào thời đại hỗn loạn, có người nói quần hùng trong thiên hạ tranh giành, có Thần Ma đánh cắp đế vị, thành lập Ngụy triều, còn có Thần Ma chiếm cứ khắp nơi, nhân gian chướng khí mù mịt.
Xích Khê nói:
Đám người Tần Mục và Linh Dục Tú nghe đến nhập thần, giữa thời đại Đông Xích Minh và Tây Xích Minh, nhất định là quần hùng đều lên đấu võ thiên hạ, khi đó tất nhiên là quần tinh chói lòa, rực rỡ khác thường.
- Đáng tiếc không được sinh ra ở thời đại kia, gặp anh hùng hào kiệt thời điểm đó một lần.
Tần Mục cảm khái nói.
Sáu con mắt của Xích Khê liếc hắn, cười lạnh nói:
- Ngươi sinh ra ở thời đại kia cũng là vô dụng, Minh Hoàng chính là thiên mệnh chi tử, ngươi chạy tới chỉ có số mạng bị thiên mệnh chi tử nghiền ép mà thôi!
- Thiên mệnh chi tử? Là người thuộc về Thiên Mệnh sao?
Trong lòng Tần Mục thoáng động, nói:
- Như vậy Xích Minh thần tử cũng là người thuộc về Thiên Mệnh?
Xích Khê không đáp, đến điểm cuối của ánh sáng mê cung, phía trước đột nhiên xuất hiện một mảnh đại lục lơ lửng ở trong ánh sáng các màu, trên đại lục mới có nhật nguyệt vận hành, còn có mấy ngôi sao.
Tần Mục nhìn lại xung quanh, chỉ thấy đại lục bị ánh sáng hoàn toàn bao vây xung quanh, không nhìn thấy được bên ngoài, cũng không nhìn thấy được bất kỳ ngôi sao nào khác.
Ở đây hoàn toàn cắt đứt với bên ngoài, gọi là Huyền Không Giới cũng không quá đáng!
Thuyền rừng rậm xanh lục trải rộng tiến về phía trung tâm của đại lục, Sơ tổ Nhân Hoàng hữu khí vô lực nói:
- Mục nhi, nhìn mặt trời.
Trong lòng Tần Mục thoáng động:
- Hắn gọi ta là Mục nhi, là dự định kéo gần quan hệ của chúng ta sao? Hừ, ta còn chưa có tha thứ cho ngươi...
Tuy nói như vậy nhưng trong lòng hắn lại không hận nổi Sơ tổ.
- Kết cấu trận pháp?
Tần Mục kinh ngạc nói:
- Vòng mặt trời này là nhân tạo?
Sơ tổ lắc đầu:
- Là con mắt.
Tim Tần Mục chợt đập mạnh, thất thanh nói:
- Mắt của Xích Hoàng? Vậy ý của ngươi là muốn nói, Xích Hoàng chết ở chỗ này, con mắt của hắn hóa thành mặt trời sao?
- Còn có mặt trăng.
Sơ tổ có vẻ bệnh giơ tay lên, chỉ về phía mặt trăng sáng trên không trung, cũng có ba mặt trăng, nói:
- Mặt trăng chắc cũng là do mắt của Xích Hoàng biến thành. Ngôi sao trên bầu trời chỉ sợ chính là ngũ diệu thần tàng của Xích Hoàng. Vị này Xích Hoàng sợ rằng chết ở chỗ này, thân thể hóa thành đại lục này, biến thành đất đai màu mỡ, máu biến thành sông lớn, Khí Hải biến thành biển rộng mênh mông.
Trong lòng Tần Mục hoảng sợ, lẩm bẩm nói:
- Xích Hoàng sử dụng thân thể của mình sáng tạo ra Huyền Không Giới, cho hậu nhân của hắn một nơi sống yên ổn, vị Xích Hoàng này khiến người ta phải khâm phục.
Rất nhanh có thần tướng ba đầu sáu tay bay tới đây kiểm tra, nhìn thấy Xích Khê vội vàng chào, nói:
- Tiên sinh rời khỏi Huyền Không Giới thăm dò tin tức, mấy nghìn năm cũng chưa từng trở về, thần tử lo lắng vạn phần. Lần này tiên sinh trở về, thần tử nhất định sẽ rất vui mừng!
Xích Khê cảm động không thôi, nói:
- Cựu thần lần này trải qua gian nguy, cuối cùng cũng sống sót trở về, nhưng những tộc nhân đi theo ta lại đều gặp bất trắc. Cựu thần tất nhiên chịu đòn nhận tội với thần tử!
- Xích Minh thần tử lẽ nào cũng sẽ giống như là Xích Hoàng, vậy Minh Hoàng là tồn tại khiến cho người ta tôn kính?
Trong lòng hắn thầm nghĩ, tràn ngập chờ mong được gặp mặt Xích Minh thần tử.
Thuyền xanh lục đáp xuống bên ngoài một Thần Thành khí phái không tầm thường, Xích Khê bước nhanh rời khỏi thuyền. Đang muốn đi Hoàng Thành báo cáo với Xích Minh thần tử về những gì đã trải qua thì đột nhiên nhớ tới, hắn nhìn thần tướng ba đầu sáu tay này nói:
- Mấy vị này là sứ giả của Duyên Khang, đến đây bái kiến thần tử, bàn bạc chuyện liên minh. Ngươi an bài trước chỗ ở cho bọn họ, để cho bọn họ an tâm chờ đợi thần tử triệu kiến. Người này là Ban Công Thố, ta thu làm đệ tử, ngươi an bài hắn ở tại trong cung của ta.
Thần nhân sáu tay này nói vâng:
- Sứ giả xin mời đi theo ta.
Tần Mục, Linh Dục Tú, Sơ tổ và Ban Công Thố theo vị thần tướng này đi vào Thần Thành, nhìn lại xung quanh, không nhịn được tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ. Những người ở nơi này đều là ba đầu sáu tay, mọc ba cái đầu sáu con mắt, thậm chí còn mọc chín con mắt, có người tu thành con mắt dựng thẳng ở mi tâm, chắc nguyên nhân là vì công pháp khác nhau.
Trừ điều đó ra, Tần Mục vẫn chú ý tới có rất nhiều dị thú, những dị thú không ngờ cũng là ba cái đầu tám chân, thần thông giả thân phận cao cưỡi những dị thú đi ở trên đường phố.
- Ngay cả công pháp tu luyện của dị thú cũng có chút tương tự với Vô Lậu Đấu Chiến Thần Công của đại tôn!
Linh Dục Tú nhìn một con mèo ngồi xổm trên mái hiên, con mèo kia có hình thể lớn như con hổ, mọc ba cái đầu song song, hắn không nhịn được kinh ngạc nói:
- Văn minh của thời đại Xích Minh hình như đều thành lập ở trên cơ sở ba đầu sáu tay, quá kỳ diệu!
Bọn họ đi tới trung tâm của Hoàng Thành, ở đây trong thành có thành, tường thành dùng Tử Kim chế tạo ra, bên trong có nghìn cung vạn điện, nguy nga đồ sộ. Mà bên ngoài tòa thành này chắc là nơi ở của Thần Ma, cũng là cung điện nặng nề.
Vị thần tướng ba đầu này dẫn theo bọn họ đi tới trước một chỗ cung điện trang viên, nói:
- Sứ giả của Duyên Khang tạm thời ở lại nơi này, hẳn không bao lâu nữa thần tử lại sẽ triệu kiến.
Tần Mục nghe được sát vách truyền đến tiếng đọc sách lanh lảnh, liền đi ra phía trước, ngẩng đầu nhìn về phía xung quanh. Trong điện cực kỳ xa hoa, chắc là trường tư thục của quý tộc Thần Ma, có vài tiểu hài tử ba đầu sáu tay ngồi ở trong điện theo lão sư đọc sách.
Bọn họ mọc ba cái miệng, giọng nói thanh thúy, rõ ràng truyền vào trong tai của Tần Mục:
- Ba phần Tiêu Long Hán, Xích Minh phân hai đoạn! Nam bắc Thượng Hoàng lập, thế hệ Khai Hoàng truyền!
Mục Thần Ký
Đánh giá:
Truyện Mục Thần Ký
Story
Chương 651: Huyền Không Giới
10.0/10 từ 49 lượt.