Mục Thần Ký
Chương 593: Cửu phượng trên thanh ngô
Người què giận dữ, quát:
- Mục nhi, truyền thống tốt đẹp của gia gia què đều bị ngươi vứt không còn chút nào, hết lần này tới lần khác đi theo đồ tể cái tên giết lợn học tranh đấu thích tàn nhẫn, sớm hay muộn ngươi cũng sẽ bị người ta một đao cắt thành hai đoạn... Giết lợn, ngươi lộ ra biểu tình như vậy là sao? Thả đao xuống, có chuyện từ từ nói, ta cũng muốn tốt cho Mục nhi...
Hắn cẩn thận từng li từng tí đẩy thanh đao trên cổ ra.
Tần Mục cười nói:
- Gia gia què yên tâm, ta tự có chừng mực. Cái gọi là công pháp Đế Tọa chẳng qua là do tiền bối sáng chế, không phải là của mình, có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực lại còn phải xem lĩnh ngộ và tu hành của mình, cái này phải thấp hơn một cấp bậc, công pháp Đế Tọa biến thành công pháp Lăng Tiêu. Hơn nữa, Duyên Khang cải cách, Thiên Đình cũng không có trải qua cải cách, công pháp Đế Tọa của Tề Cửu Nghi cũng không có khả năng trải qua thử thách cải cách, còn muốn thấp hơn một cấp bậc nữa, từ công pháp Lăng Tiêu biến thành công pháp Ngọc Kinh.
Hắn đôi câu vài lời, trực tiếp hạ thấp công pháp Đế Tọa xuống hai đẳng cấp.
Người què lạnh lùng nói:
- Công pháp Ngọc Kinh cũng muốn so với cao hơn so với công pháp Chân Thần mấy đẳng cấp! Chân Thần, Dao Trì, Trảm Thần đài, sau đó mới là Ngọc Kinh!
Tần Mục với lòng tin tràn đầy, nói:
- Tự nghĩ ra công pháp Chân Thần, bởi vì là tự mình nghĩ ra, cho nên có thể phát huy ra tất cả uy lực, muốn nâng cao một cấp bậc, có thể so với công pháp Dao Trì. Lại thêm ta là phách thể, trên cơ bản đã có thể cùng đặt song song với công pháp Trảm Thần đài, chênh lệch cũng không lớn.
Người què chán nản.
Tư bà bà nói:
- Người què, đây là nguyên nhân ngươi đến nay còn chưa vượt qua Thần Kiều tiến vào Thiên Cung. Lá gan của ngươi quá nhỏ, sợ đầu sợ đuôi, sợ mình không có cách nào vượt qua Thần Kiều, thật ra lấy tu vi của ngươi đủ để vượt qua Thần Kiều. May là Mục nhi không có học ngươi, học ngươi khó thành người tài.
Người què không thể làm gì được nàng, cả giận:
- Các ngươi lại nuông chiều hắn, ta không hỏi, xem hắn sớm hay muộn có bị người đánh chết hay không!
Tuy nói như vậy, hắn vẫn cực kỳ quan tâm Tần Mục. Năm đó Tư bà bà nhặt Tần Mục từ bờ sông trở về, trong thôn người đầu tiên tiếp nhận Tần Mục chính là hắn. Tư bà bà ngại Tần Mục đái dầm, tặng Tần Mục cho người khác, là người què hết lần này tới lần khác không ngại phiền trộm Tần Mục trở về.
Tần Mục lớn một chút sau, không có bạn chơi, cũng là lão ngoan đồng này bình thường chơi cùng Tần Mục, đương nhiên phần lớn là khi dễ Tần Mục, cướp mứt quả Tư bà bà mua cho Tần Mục, cướp đồ chơi Mã gia làm cho Tần Mục, mỗi lần đều khiến Tần Mục khóc, làm hại bản thân bị Tư bà bà đánh một trận tơi bời mới cam tâm.
Những năm đó, thôn trưởng mất hết can đảm, người mù bị Tinh Ngạn phá đạo tâm, Tư bà bà lo lắng ẩn nấp ở trong đạo tâm của Lệ Thiên Hành, câm điếc cắm đầu rèn sắt không nói chuyện với người khác, dược sư chìm trong tình ái, người điếc cũng không để ý tới người nào. Mã gia nhìn thấy được Tần Mục liền nghĩ tới thê nhi bị chết oan. Đồ tể bởi vì biết được chân tướng của trời xanh thường phát điên.
Khi đó, bọn họ đều có khúc mắc không giải quyết được. Trong thôn chỉ có người què là bị quốc sư đẩy vào Tàn Lão thôn, không có gánh nặng, cho nên mới phải toàn tâm toàn ý đối xử tốt với Tần Mục.
Phía đối diện, Phược Nhật La thoáng nhìn những người này tranh cãi với nhau, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Giữa các Thần Ma luôn luôn khách khí, cho dù là hai phe địch ta cũng đối đãi với nhau bằng lễ ngộ, giống như các Thần Ma ở Tàn Lão thôn mỗi ngày cãi nhau ngược lại rất hiếm thấy.
- Triết Hoa Lê, cùng Tề công tử giao đấu, ngươi cần phải cẩn thận.
Phược Nhật La vẫn không ngăn cản Triết Hoa Lê, nói:
- Ngươi bây giờ xuất sư, ta đã không có thứ gì có thể dạy cho ngươi. Một sư phụ khác của ngươi Lạc Vô Song cũng vậy, sau này cần nhờ bản thân ngươi tu hành tự mình tìm hiểu. Đánh với Tề công tử một trận là tâm nguyện của ngươi, ta không ngăn cản ngươi, ngươi chỉ cần để ý một chút.
Thân là tôn vương của Ma tộc, hắn có khí độ khác thường, tuy là hai phe địch ta, nhưng Phược Nhật La vẫn khiến người ta khâm phục.
Triết Hoa Lê bái tạ, nhìn về phía Tề Cửu Nghi, trong mắt hình như có đao quang đang va chạm ngang dọc.
Đao pháp của hắn mới thành lập, nóng lòng muốn đánh với người một trận để xác minh thực lực!
- Phược Nhật La, đệ tử này của ngươi không phải là đối thủ của Tề công tử.
Lục Ly khẽ nói:
- Ngươi căn bản không biết truyền thừa của hắn kinh khủng tới mức nào! Sư thừa của hắn là Tuyên cổ cự phách của Thiên Đình, là tồn tại viễn cổ! Đại Khư chính là bị vị tồn tại kia chế tạo ra!
Gương mặt bên trái của Phược Nhật La thản nhiên nói:
- Thì tính sao? Từ viễn cổ đến nay, đạo pháp thần thông biến hóa nhiều lần như vậy, thứ từ viễn cổ chưa chắc lại mạnh mẽ. Ngươi quá thần thánh Thiên Đình,
Triết Hoa Lê tuy không phải là Ma tộc, nhưng truyền thừa tinh thần, gặp mạnh lại càng mạnh mẽ, càng đánh càng hăng! Hắn lại có ngộ tính cực cao, vị Đao Thần này chém giết Dương Tinh Quân một đao lại có thể cho hắn ngộ đạo, ai có thể có ngộ tính kinh người như vậy? Một trận chiến này, Triết Hoa Lê chưa chắc đã thua!
Coong...
Đao quang sáng lên, Triết Hoa Lê hung hãn ra tay!
Hắn vừa ra tay chính là đao pháp của Lạc Vô Song, đao quang tách ra, yêu đao trong tay nhất thời hưng phấn, yêu nhãn mở ra, yêu nhãn khóa chặt Tề Cửu Nghi, đao quang tách ra, số lượng tăng lên gấp bội!
Tề Cửu Nghi đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích, đột nhiên phía sau lưng hắn có ánh lửa tung bay, giống như là cánh và linh vũ của phượng hoàng nghênh đón đao quang lao đi. Cánh chim tung bay, lông chim rực rỡ cùng yêu đao va chạm vào nhau không ngờ không có bị yêu đao chặt đứt.
Chỉ trong nháy mắt, đao pháp của Triết Hoa Lê tách ra lại chia ra thành mấy vạn đạo đao quang, nhưng mà khi va chạm cùng lông chim phượng hoàng, nhưng trước sau khó có thể công phá được lông chim phượng hoàng.
Từng ánh lửa linh vũ trái lại phá tan đao quang lao thẳng đến Triết Hoa Lê.
Thân hình của Triết Hoa Lê đột nhiên biến mất, sau một khắc thân hình vụt sáng hiện ra, từng bước tiến về phía trước. Chợt thân hình hắn ngừng lại một lát, yêu đao trong tay hung hãn đánh xuống. các loại đao thức căn bản của đao pháp được thi triển ra, hoặc giống như mặt trời lớn bạo phát, hoặc giống như Ma Thần chém núi, hoặc giống như hoa lá trong ao sen, các loại hiện tượng kỳ lạ ùn ùn, khắp bầu trời đều là đao quang chém về phía Tề Cửu Nghi.
Tốc độ của hắn cực nhanh, thân thể thiếu niên Chân Thần có thể khiến cho tốc độ của hắn lưu lại từng ảo ảnh, loại tốc độ này tuyệt đối vượt qua Tần Mục hiện tại.
Tốc độ nhanh như vậy, thân thể cường đại như vậy, khiến cho ảo ảnh của hắn gần như xuất hiện ở khắp nơi trong phạm vi một trăm mẫu xung quanh Tề Cửu Nghi. Trong phạm vi trăm mẫu này không ngờ giống như đồng thời xuất hiện mấy trăm Triết Hoa Lê, đồng thời vung đao ra chiêu về phía Tề Cửu Nghi!
Không chỉ có như vậy, thậm chí ngay cả trên bầu trời cũng đều là bóng người của Triết Hoa Lê, hoặc ngang thân, hoặc nằm thẳng, hoặc đứng nghiêng, hoặc đầu dưới chân trên, lấy các loại góc độ quỷ dị xảo quyệt xuất đao!
Tề Cửu Nghi vẫn đứng ở nơi đó, thân thể bất động, nhưng hắn lại dường như có thể nhìn thấy được trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, lông chim phượng trên toàn thân hắn không ngừng tăng lên, phóng ra, càng nhiều lông chim, phượng Phượng linh xuất hiện. Lông chim phượng dần dần tràn ngập phạm vi kích thước chừng mấy trượng, không gian kích thước chừng mấy trượng này khiến cho yêu đao của Triết Hoa Lê hoàn toàn không có cách nào đánh vào được.
Phượng linh lại truy kích Triết Hoa Lê, mặc dù Triết Hoa Lê có tốc độ cực nhanh, chiến lực rất mạnh, nhưng mà đám người Tần Mục lại có thể nhìn ra được những lông chim phượng tạo thành uy hiếp cực lớn cho Triết Hoa Lê!
Tốc độ của Triết Hoa Lê gần như sét đánh, nhưng mà mỗi một bước của hắn cũng giống như được đo chuẩn, mỗi một bước tiến về phía trước đều có khoảng cách giống nhau như đúc.
Vị trí từng bước chân của hắn giẫm lên ra nếu như sử dụng sợi dây gắn kết cùng một chỗ, vừa vặn là mép của một hình tròn, ba bước tam giác, bốn bước hình vuông, năm bước ngũ giác, như vậy suy ra.
Bước đi càng nhiều, lại càng là tiếp cận với hình viên.
Những bước đi này lấy Tề Cửu Nghi làm tâm điểm, xoay quanh Tề Cửu Nghi, hơn nữa cũng không phải là ở trên cùng một bình diện, mà ở trong không gian lập thể, hoặc xa hoặc gần, hoặc lên hoặc dưới, chợt trái chợt phải, sử dụng sợi dây gắn kết lại, tất nhiên là cực kỳ đẹp mắt.
Cũng chính bởi vì vậy, thân pháp của hắn thay đổi liên tục, đao pháp càng thay đổi liên tục.
Thân pháp của hắn chắc là kế thừa từ Đao Thần Lạc Vô Song, bước chân của Lạc Vô Song đã là như thế, quy định trong đao có thể nói là nghiêm khắc đến cực điểm.
Nhưng mà bước chân Triết Hoa Lê di chuyển, khoảng cách với Tề Cửu Nghi lại càng lúc càng xa.
Tề Cửu Nghi vẫn đứng tại chỗ không di chuyển bước nào, lông chim phượng Phượng linh chiếm cứ không gian càng lúc càng nhiều, khiến cho Triết Hoa Lê không ngừng lui về phía sau.
Những lông chim phượng Phượng linh là thần thông của hắn, hắn vẫn chưa vận dụng linh binh, chỉ là thần thông lại khiến cho Triết Hoa Lê không có cách nào gần người!
Không chỉ có như vậy, lông chim phượng Phượng linh dần dần hình thành một loại hiện tượng kỳ lạ.
Đó là một gốc cây, một gốc ngôi đồng xanh biếc phát ra ánh sáng.
Cây lớn che trời đứng vững ở phía sau hắn, tán cây che khuất bầu trời, tán cây chiếu xuống ánh sáng tràn đầy màu sắc, Tề Cửu Nghi đắm chìm ở trong từng ánh sáng các màu, giống như thần chỉ ở dưới tàng cây.
Mọi người ở xung quanh quan sát cuộc chiến, sắc mặt không nhịn được trở nên nghiêm trọng. Nhất là Tư bà bà.
Tư bà bà trên phương diện pháp thuật thần thông ở Tàn Lão thôn là số một, có lĩnh ngộ kinh người đối với thần thông, nhất là sau khi Lệ Thiên Hành chết, nàng từng trải qua thử thách rèn luyện đạo tâm ma loại, ở trên thần thông pháp thuật đã bước sát biên giới của nhập đạo, có tiền đồ sáng lạng.
Thần thông của nàng ở Tàn Lão thôn có thể sắp xếp vào hàng thượng đẳng, ở Duyên Khang quốc cũng là người đứng đầu.
Nhưng mà thần thông của Tề Cửu Nghi lại làm cho nàng nhìn thấy trình độ thần thông thành tựu càng cao thâm hơn, từng gốc ngô đồng xanh biếc này cũng không phải là thần thông Tề Cửu Nghi lĩnh ngộ ra, mà là thần thông trong công pháp của hắn.
Tề Cửu Nghi chỉ học cách sử dụng, nhưng mà cho dù là học sử dụng, loại uy lực của thần thông này dĩ nhiên vượt xa cùng thế hệ.
Chỉ dựa vào thần thông tinh diệu, nàng đã tự nhận không bằng.
Từng gốc ngô đồng xanh biếc là do vô số linh vũ thần thông ngưng kết thành, cấu tạo tinh diệu tinh mỹ nhất nàng từng gặp từ trước tới nay!
Hiện tại, đại thế của Tề Cửu Nghi đã thành!
- Mục nhi, giống như gia gia què của ngươi nói vậy, nhận lấy kinh sợ.
Tư bà bà về phía Tần Mục nói:
- Người ta còn chưa vận dụng linh binh, cũng đã làm đến một bước này, tu vi của hắn hùng hậu đến mức đáng sợ, pháp thuật thần thông đã có thể xưng là đạo pháp! Chịu thua cũng không mệt.
Tần Mục nắm chặt nắm đấm, khẩn trương nhìn chằm chằm vào chiến trường, đối với lời của nàng nói lại nhắm mắt bịt tai.
Cây ngô đồng xanh biếc vẫn đang không ngừng lớn lên, không ngừng mở rộng, trở nên càng hoàn mỹ hơn!
Thậm chí, trên cây còn xuất hiện một tổ phượng, tổ phượng là do từng linh vũ két thành. Lúc này, Triết Hoa Lê đã cách Tề Cửu Nghi mười sáu trượng xa, thế tấn công tuy rằng kịch liệt, nhưng đã khó có thể uy hiếp được Tề Cửu Nghi.
Từng chấn động không hiểu nổi đang chậm rãi nổi lên, phượng hoàng càng lúc càng hoàn mỹ, đó là chín đầu phượng hoàng, chín cái cổ tuyệt đẹp từ trong tổ phượng hoặc vươn lên hoặc rũ xuống, quan sát xung quanh.
Tần Mục từ trong cơ thể Tề Cửu Nghi cảm nhận được khí tức của dị thú hồng hoang, hơn phân nửa chính là nguyên nhân này.
Chấn động càng lúc càng mạnh, chín cái đầu phượng hoàng cũng càng lúc càng đẹp, càng lúc càng giống thật!
Chín phượng và ngô đồng xanh biếc này không chỉ gây cho Triết Hoa Lê áp lực lạ thường không thể nói được, đối với quan sát cuộc chiến những người khác cũng có áp lực cực kỳ đáng sợ!
- Tần huynh, ngươi không phải muốn xem một chút về thần thông của ta sao?
Dưới cây ngô đồng xanh biếc, khuôn mặt của Tề Cửu Nghi vô cùng thần thánh. Dưới áp lực cực lớn Triết Hoa Lê cuối cùng bạo phát, một đao chém xuống. Đây là chiêu thứ nhất đao pháp của hắn khai sáng ra sau khi nhập đạo!
Phía sau hắn đột nhiên xuất hiện một con yêu nhãn cực lớn, yêu nhãn mở ra, một đường ánh sáng bắn ở trên đao quang hắn chém xuống, uy lực một đao này của hắn nhất thời tăng vọt, có uy năng giống như Khai Kiếp của Tần Mục kiếm có sức mạnh vô địch không gì không phá hủy được!
- Đao pháp tốt! Có lực đánh với ta một trận!
Ngón cái và ngón trỏ tay phải của Tề Cửu Nghi bóp lại, ấn pháp giống như là một cái đầu phượng, nghênh đón đao quang đang muốn phá vỡ cây ngô đồng xanh biếc!
Tiếng phượng hót lảnh lót vang lên, trong tổ phượng chín đầu phượng hoàng vỗ cánh, nhưng không có bay về phía Triết Hoa Lê, mà một đạo lưu quang bắn về phía Tần Mục!
Yêu đao của Triết Hoa Lê lại nghênh đón một ấn này của Tề Cửu Nghi. Một ấn này đánh ra, cây ngô đồng xanh biếc nghênh đón yêu đao rơi xuống. Tề Cửu Nghi không ngờ đồng thời phát ra một đòn mạnh nhất về phía Triết Hoa Lê và Tần Mục!
Mục Thần Ký
- Mục nhi, truyền thống tốt đẹp của gia gia què đều bị ngươi vứt không còn chút nào, hết lần này tới lần khác đi theo đồ tể cái tên giết lợn học tranh đấu thích tàn nhẫn, sớm hay muộn ngươi cũng sẽ bị người ta một đao cắt thành hai đoạn... Giết lợn, ngươi lộ ra biểu tình như vậy là sao? Thả đao xuống, có chuyện từ từ nói, ta cũng muốn tốt cho Mục nhi...
Hắn cẩn thận từng li từng tí đẩy thanh đao trên cổ ra.
Tần Mục cười nói:
- Gia gia què yên tâm, ta tự có chừng mực. Cái gọi là công pháp Đế Tọa chẳng qua là do tiền bối sáng chế, không phải là của mình, có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực lại còn phải xem lĩnh ngộ và tu hành của mình, cái này phải thấp hơn một cấp bậc, công pháp Đế Tọa biến thành công pháp Lăng Tiêu. Hơn nữa, Duyên Khang cải cách, Thiên Đình cũng không có trải qua cải cách, công pháp Đế Tọa của Tề Cửu Nghi cũng không có khả năng trải qua thử thách cải cách, còn muốn thấp hơn một cấp bậc nữa, từ công pháp Lăng Tiêu biến thành công pháp Ngọc Kinh.
Hắn đôi câu vài lời, trực tiếp hạ thấp công pháp Đế Tọa xuống hai đẳng cấp.
Người què lạnh lùng nói:
- Công pháp Ngọc Kinh cũng muốn so với cao hơn so với công pháp Chân Thần mấy đẳng cấp! Chân Thần, Dao Trì, Trảm Thần đài, sau đó mới là Ngọc Kinh!
Tần Mục với lòng tin tràn đầy, nói:
- Tự nghĩ ra công pháp Chân Thần, bởi vì là tự mình nghĩ ra, cho nên có thể phát huy ra tất cả uy lực, muốn nâng cao một cấp bậc, có thể so với công pháp Dao Trì. Lại thêm ta là phách thể, trên cơ bản đã có thể cùng đặt song song với công pháp Trảm Thần đài, chênh lệch cũng không lớn.
Người què chán nản.
Tư bà bà nói:
- Người què, đây là nguyên nhân ngươi đến nay còn chưa vượt qua Thần Kiều tiến vào Thiên Cung. Lá gan của ngươi quá nhỏ, sợ đầu sợ đuôi, sợ mình không có cách nào vượt qua Thần Kiều, thật ra lấy tu vi của ngươi đủ để vượt qua Thần Kiều. May là Mục nhi không có học ngươi, học ngươi khó thành người tài.
Người què không thể làm gì được nàng, cả giận:
- Các ngươi lại nuông chiều hắn, ta không hỏi, xem hắn sớm hay muộn có bị người đánh chết hay không!
Tuy nói như vậy, hắn vẫn cực kỳ quan tâm Tần Mục. Năm đó Tư bà bà nhặt Tần Mục từ bờ sông trở về, trong thôn người đầu tiên tiếp nhận Tần Mục chính là hắn. Tư bà bà ngại Tần Mục đái dầm, tặng Tần Mục cho người khác, là người què hết lần này tới lần khác không ngại phiền trộm Tần Mục trở về.
Tần Mục lớn một chút sau, không có bạn chơi, cũng là lão ngoan đồng này bình thường chơi cùng Tần Mục, đương nhiên phần lớn là khi dễ Tần Mục, cướp mứt quả Tư bà bà mua cho Tần Mục, cướp đồ chơi Mã gia làm cho Tần Mục, mỗi lần đều khiến Tần Mục khóc, làm hại bản thân bị Tư bà bà đánh một trận tơi bời mới cam tâm.
Những năm đó, thôn trưởng mất hết can đảm, người mù bị Tinh Ngạn phá đạo tâm, Tư bà bà lo lắng ẩn nấp ở trong đạo tâm của Lệ Thiên Hành, câm điếc cắm đầu rèn sắt không nói chuyện với người khác, dược sư chìm trong tình ái, người điếc cũng không để ý tới người nào. Mã gia nhìn thấy được Tần Mục liền nghĩ tới thê nhi bị chết oan. Đồ tể bởi vì biết được chân tướng của trời xanh thường phát điên.
Khi đó, bọn họ đều có khúc mắc không giải quyết được. Trong thôn chỉ có người què là bị quốc sư đẩy vào Tàn Lão thôn, không có gánh nặng, cho nên mới phải toàn tâm toàn ý đối xử tốt với Tần Mục.
Phía đối diện, Phược Nhật La thoáng nhìn những người này tranh cãi với nhau, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Giữa các Thần Ma luôn luôn khách khí, cho dù là hai phe địch ta cũng đối đãi với nhau bằng lễ ngộ, giống như các Thần Ma ở Tàn Lão thôn mỗi ngày cãi nhau ngược lại rất hiếm thấy.
- Triết Hoa Lê, cùng Tề công tử giao đấu, ngươi cần phải cẩn thận.
Phược Nhật La vẫn không ngăn cản Triết Hoa Lê, nói:
- Ngươi bây giờ xuất sư, ta đã không có thứ gì có thể dạy cho ngươi. Một sư phụ khác của ngươi Lạc Vô Song cũng vậy, sau này cần nhờ bản thân ngươi tu hành tự mình tìm hiểu. Đánh với Tề công tử một trận là tâm nguyện của ngươi, ta không ngăn cản ngươi, ngươi chỉ cần để ý một chút.
Thân là tôn vương của Ma tộc, hắn có khí độ khác thường, tuy là hai phe địch ta, nhưng Phược Nhật La vẫn khiến người ta khâm phục.
Triết Hoa Lê bái tạ, nhìn về phía Tề Cửu Nghi, trong mắt hình như có đao quang đang va chạm ngang dọc.
Đao pháp của hắn mới thành lập, nóng lòng muốn đánh với người một trận để xác minh thực lực!
- Phược Nhật La, đệ tử này của ngươi không phải là đối thủ của Tề công tử.
Lục Ly khẽ nói:
- Ngươi căn bản không biết truyền thừa của hắn kinh khủng tới mức nào! Sư thừa của hắn là Tuyên cổ cự phách của Thiên Đình, là tồn tại viễn cổ! Đại Khư chính là bị vị tồn tại kia chế tạo ra!
Gương mặt bên trái của Phược Nhật La thản nhiên nói:
- Thì tính sao? Từ viễn cổ đến nay, đạo pháp thần thông biến hóa nhiều lần như vậy, thứ từ viễn cổ chưa chắc lại mạnh mẽ. Ngươi quá thần thánh Thiên Đình,
Triết Hoa Lê tuy không phải là Ma tộc, nhưng truyền thừa tinh thần, gặp mạnh lại càng mạnh mẽ, càng đánh càng hăng! Hắn lại có ngộ tính cực cao, vị Đao Thần này chém giết Dương Tinh Quân một đao lại có thể cho hắn ngộ đạo, ai có thể có ngộ tính kinh người như vậy? Một trận chiến này, Triết Hoa Lê chưa chắc đã thua!
Coong...
Đao quang sáng lên, Triết Hoa Lê hung hãn ra tay!
Hắn vừa ra tay chính là đao pháp của Lạc Vô Song, đao quang tách ra, yêu đao trong tay nhất thời hưng phấn, yêu nhãn mở ra, yêu nhãn khóa chặt Tề Cửu Nghi, đao quang tách ra, số lượng tăng lên gấp bội!
Tề Cửu Nghi đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích, đột nhiên phía sau lưng hắn có ánh lửa tung bay, giống như là cánh và linh vũ của phượng hoàng nghênh đón đao quang lao đi. Cánh chim tung bay, lông chim rực rỡ cùng yêu đao va chạm vào nhau không ngờ không có bị yêu đao chặt đứt.
Chỉ trong nháy mắt, đao pháp của Triết Hoa Lê tách ra lại chia ra thành mấy vạn đạo đao quang, nhưng mà khi va chạm cùng lông chim phượng hoàng, nhưng trước sau khó có thể công phá được lông chim phượng hoàng.
Từng ánh lửa linh vũ trái lại phá tan đao quang lao thẳng đến Triết Hoa Lê.
Thân hình của Triết Hoa Lê đột nhiên biến mất, sau một khắc thân hình vụt sáng hiện ra, từng bước tiến về phía trước. Chợt thân hình hắn ngừng lại một lát, yêu đao trong tay hung hãn đánh xuống. các loại đao thức căn bản của đao pháp được thi triển ra, hoặc giống như mặt trời lớn bạo phát, hoặc giống như Ma Thần chém núi, hoặc giống như hoa lá trong ao sen, các loại hiện tượng kỳ lạ ùn ùn, khắp bầu trời đều là đao quang chém về phía Tề Cửu Nghi.
Tốc độ của hắn cực nhanh, thân thể thiếu niên Chân Thần có thể khiến cho tốc độ của hắn lưu lại từng ảo ảnh, loại tốc độ này tuyệt đối vượt qua Tần Mục hiện tại.
Tốc độ nhanh như vậy, thân thể cường đại như vậy, khiến cho ảo ảnh của hắn gần như xuất hiện ở khắp nơi trong phạm vi một trăm mẫu xung quanh Tề Cửu Nghi. Trong phạm vi trăm mẫu này không ngờ giống như đồng thời xuất hiện mấy trăm Triết Hoa Lê, đồng thời vung đao ra chiêu về phía Tề Cửu Nghi!
Không chỉ có như vậy, thậm chí ngay cả trên bầu trời cũng đều là bóng người của Triết Hoa Lê, hoặc ngang thân, hoặc nằm thẳng, hoặc đứng nghiêng, hoặc đầu dưới chân trên, lấy các loại góc độ quỷ dị xảo quyệt xuất đao!
Tề Cửu Nghi vẫn đứng ở nơi đó, thân thể bất động, nhưng hắn lại dường như có thể nhìn thấy được trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, lông chim phượng trên toàn thân hắn không ngừng tăng lên, phóng ra, càng nhiều lông chim, phượng Phượng linh xuất hiện. Lông chim phượng dần dần tràn ngập phạm vi kích thước chừng mấy trượng, không gian kích thước chừng mấy trượng này khiến cho yêu đao của Triết Hoa Lê hoàn toàn không có cách nào đánh vào được.
Phượng linh lại truy kích Triết Hoa Lê, mặc dù Triết Hoa Lê có tốc độ cực nhanh, chiến lực rất mạnh, nhưng mà đám người Tần Mục lại có thể nhìn ra được những lông chim phượng tạo thành uy hiếp cực lớn cho Triết Hoa Lê!
Tốc độ của Triết Hoa Lê gần như sét đánh, nhưng mà mỗi một bước của hắn cũng giống như được đo chuẩn, mỗi một bước tiến về phía trước đều có khoảng cách giống nhau như đúc.
Vị trí từng bước chân của hắn giẫm lên ra nếu như sử dụng sợi dây gắn kết cùng một chỗ, vừa vặn là mép của một hình tròn, ba bước tam giác, bốn bước hình vuông, năm bước ngũ giác, như vậy suy ra.
Bước đi càng nhiều, lại càng là tiếp cận với hình viên.
Những bước đi này lấy Tề Cửu Nghi làm tâm điểm, xoay quanh Tề Cửu Nghi, hơn nữa cũng không phải là ở trên cùng một bình diện, mà ở trong không gian lập thể, hoặc xa hoặc gần, hoặc lên hoặc dưới, chợt trái chợt phải, sử dụng sợi dây gắn kết lại, tất nhiên là cực kỳ đẹp mắt.
Cũng chính bởi vì vậy, thân pháp của hắn thay đổi liên tục, đao pháp càng thay đổi liên tục.
Thân pháp của hắn chắc là kế thừa từ Đao Thần Lạc Vô Song, bước chân của Lạc Vô Song đã là như thế, quy định trong đao có thể nói là nghiêm khắc đến cực điểm.
Nhưng mà bước chân Triết Hoa Lê di chuyển, khoảng cách với Tề Cửu Nghi lại càng lúc càng xa.
Tề Cửu Nghi vẫn đứng tại chỗ không di chuyển bước nào, lông chim phượng Phượng linh chiếm cứ không gian càng lúc càng nhiều, khiến cho Triết Hoa Lê không ngừng lui về phía sau.
Những lông chim phượng Phượng linh là thần thông của hắn, hắn vẫn chưa vận dụng linh binh, chỉ là thần thông lại khiến cho Triết Hoa Lê không có cách nào gần người!
Không chỉ có như vậy, lông chim phượng Phượng linh dần dần hình thành một loại hiện tượng kỳ lạ.
Đó là một gốc cây, một gốc ngôi đồng xanh biếc phát ra ánh sáng.
Cây lớn che trời đứng vững ở phía sau hắn, tán cây che khuất bầu trời, tán cây chiếu xuống ánh sáng tràn đầy màu sắc, Tề Cửu Nghi đắm chìm ở trong từng ánh sáng các màu, giống như thần chỉ ở dưới tàng cây.
Mọi người ở xung quanh quan sát cuộc chiến, sắc mặt không nhịn được trở nên nghiêm trọng. Nhất là Tư bà bà.
Tư bà bà trên phương diện pháp thuật thần thông ở Tàn Lão thôn là số một, có lĩnh ngộ kinh người đối với thần thông, nhất là sau khi Lệ Thiên Hành chết, nàng từng trải qua thử thách rèn luyện đạo tâm ma loại, ở trên thần thông pháp thuật đã bước sát biên giới của nhập đạo, có tiền đồ sáng lạng.
Thần thông của nàng ở Tàn Lão thôn có thể sắp xếp vào hàng thượng đẳng, ở Duyên Khang quốc cũng là người đứng đầu.
Nhưng mà thần thông của Tề Cửu Nghi lại làm cho nàng nhìn thấy trình độ thần thông thành tựu càng cao thâm hơn, từng gốc ngô đồng xanh biếc này cũng không phải là thần thông Tề Cửu Nghi lĩnh ngộ ra, mà là thần thông trong công pháp của hắn.
Tề Cửu Nghi chỉ học cách sử dụng, nhưng mà cho dù là học sử dụng, loại uy lực của thần thông này dĩ nhiên vượt xa cùng thế hệ.
Chỉ dựa vào thần thông tinh diệu, nàng đã tự nhận không bằng.
Từng gốc ngô đồng xanh biếc là do vô số linh vũ thần thông ngưng kết thành, cấu tạo tinh diệu tinh mỹ nhất nàng từng gặp từ trước tới nay!
Hiện tại, đại thế của Tề Cửu Nghi đã thành!
- Mục nhi, giống như gia gia què của ngươi nói vậy, nhận lấy kinh sợ.
Tư bà bà về phía Tần Mục nói:
- Người ta còn chưa vận dụng linh binh, cũng đã làm đến một bước này, tu vi của hắn hùng hậu đến mức đáng sợ, pháp thuật thần thông đã có thể xưng là đạo pháp! Chịu thua cũng không mệt.
Tần Mục nắm chặt nắm đấm, khẩn trương nhìn chằm chằm vào chiến trường, đối với lời của nàng nói lại nhắm mắt bịt tai.
Cây ngô đồng xanh biếc vẫn đang không ngừng lớn lên, không ngừng mở rộng, trở nên càng hoàn mỹ hơn!
Thậm chí, trên cây còn xuất hiện một tổ phượng, tổ phượng là do từng linh vũ két thành. Lúc này, Triết Hoa Lê đã cách Tề Cửu Nghi mười sáu trượng xa, thế tấn công tuy rằng kịch liệt, nhưng đã khó có thể uy hiếp được Tề Cửu Nghi.
Từng chấn động không hiểu nổi đang chậm rãi nổi lên, phượng hoàng càng lúc càng hoàn mỹ, đó là chín đầu phượng hoàng, chín cái cổ tuyệt đẹp từ trong tổ phượng hoặc vươn lên hoặc rũ xuống, quan sát xung quanh.
Tần Mục từ trong cơ thể Tề Cửu Nghi cảm nhận được khí tức của dị thú hồng hoang, hơn phân nửa chính là nguyên nhân này.
Chấn động càng lúc càng mạnh, chín cái đầu phượng hoàng cũng càng lúc càng đẹp, càng lúc càng giống thật!
Chín phượng và ngô đồng xanh biếc này không chỉ gây cho Triết Hoa Lê áp lực lạ thường không thể nói được, đối với quan sát cuộc chiến những người khác cũng có áp lực cực kỳ đáng sợ!
- Tần huynh, ngươi không phải muốn xem một chút về thần thông của ta sao?
Dưới cây ngô đồng xanh biếc, khuôn mặt của Tề Cửu Nghi vô cùng thần thánh. Dưới áp lực cực lớn Triết Hoa Lê cuối cùng bạo phát, một đao chém xuống. Đây là chiêu thứ nhất đao pháp của hắn khai sáng ra sau khi nhập đạo!
Phía sau hắn đột nhiên xuất hiện một con yêu nhãn cực lớn, yêu nhãn mở ra, một đường ánh sáng bắn ở trên đao quang hắn chém xuống, uy lực một đao này của hắn nhất thời tăng vọt, có uy năng giống như Khai Kiếp của Tần Mục kiếm có sức mạnh vô địch không gì không phá hủy được!
- Đao pháp tốt! Có lực đánh với ta một trận!
Ngón cái và ngón trỏ tay phải của Tề Cửu Nghi bóp lại, ấn pháp giống như là một cái đầu phượng, nghênh đón đao quang đang muốn phá vỡ cây ngô đồng xanh biếc!
Tiếng phượng hót lảnh lót vang lên, trong tổ phượng chín đầu phượng hoàng vỗ cánh, nhưng không có bay về phía Triết Hoa Lê, mà một đạo lưu quang bắn về phía Tần Mục!
Yêu đao của Triết Hoa Lê lại nghênh đón một ấn này của Tề Cửu Nghi. Một ấn này đánh ra, cây ngô đồng xanh biếc nghênh đón yêu đao rơi xuống. Tề Cửu Nghi không ngờ đồng thời phát ra một đòn mạnh nhất về phía Triết Hoa Lê và Tần Mục!
Mục Thần Ký
Đánh giá:
Truyện Mục Thần Ký
Story
Chương 593: Cửu phượng trên thanh ngô
10.0/10 từ 49 lượt.