Mục Thần Ký
Chương 374: Nụ cười thật thà
Thân thể Hoạn Long Quân là thần thể, lại có năm con Giao Long quấn quanh cơ thể hắn, hai con Giao Long hóa thành vũ khí, lực lượng của hắn gia tăng gấp đôi.
Mặc dù Ngự Long môn cũng là môn phái do Hoạn Long Quân sáng lập nhưng Ngự Long môn chỉ khống chế điều khiển long xà dị chủng mà thôi, cũng không có mượn năng lực của rồng. Ngự Long quyết của Hoạn Long Quân lại có thể mượn lực lượng Giao Long lớn mạnh bản thân.
Không chỉ như thế, hắn giao Hoạn Long kinh cho Tần Mục cũng không phải tất cả công pháp của hắn, còn có lưu lại thủ đoạn. Mặc dù Hoạn Long kinh trong tay Tần Mục quyển hoàn chỉnh hơn Ngự Long môn rất nhiều, Hoạn Long Quân không ghi chép pháp môn chiến đấu cực kỳ trọng yếu vào bên trong.
Hắn biến Giao Long thành song giản, lực lượng mạnh mẽ. Chỉ một đòn đánh vào cung điện chấn động màng nhĩ đám người Tần Mục, cũng mất đi thính giác trong nháy mắt, hoàn toàn không nghe thấy cái gì.
Không chỉ như thế, một kích này còn chấn động không khí, giống như không gian bị đánh sập một khối lớn, không khí bốn phía rút đi thật nhanh.
Đây chính là khác biệt khi cường giả chiến đấu với nhau.
Tần Mục đã nhìn thấy không ít cường giả chiến đấu, cường giả cấp giáo chủ tranh đấu, thậm chí còn tận mắt nhìn thấy Duyên Khang quốc sư bình định chiến tranh. Đạo pháp thần thông của những cường giả này tạo thành xung kích vùi lấp không gian, hơn nữa còn lan tỏa khắp bốn phía, tính hủy diệt cực mạnh.
Lực lượng thân thể Hoạn Long Quân quá mạnh, tạo thành xung kích vùi lấp vào một khu vực, cũng không khuếch tán ra khắp nơi. Bất cứ lực lượng phá hoại nào cũng tụ tập vào một điểm, khi đó lực lượng của chúng không bị lãng phí.
Nhiều khi lực xung kích mênh mông lan ra khắp bốn phía tạo thành lực phá hoại kinh người, nhưng lực lượng của chúng đã phân tán, đạo pháp thần thông công kích lên người đối thủ cũng yếu đi rất nhiều.
Việc này cũng chứng tỏ Hoạn Long Quân khống chế sức mạnh đạt tới mức cực hạn.
Đây chính là vẻ đẹp của lực lượng, loại vẻ đẹp này chỉ có cực ít người tu hành tới cảnh giới nhất định mới phát hiện ra.
Trong cung điện, đám người Tần Mục không kịp tán thưởng, không khí trong đại điện bị rút sạch. Tần Mục, Vương Mộc Nhiên, Mộ Thanh Đại và Long Du cảm giác ngột ngạt, không khí trong lồng ngực bọn họ bị rút sạch.
Bốn phía bọn họ sinh ra áp lực kinh người giống như muốn bóp nát bọn họ. Cùng lúc đó không khí bị rút sạch còn mang lại cảm giác khác, đó là thân thể bành trướng ra ngoài. Đôi mắt, trái tim, phế phủ, bàng quang đang căng phồng lên, máu, nước tiểu không bị khống chế chảy ra ngoài.
Bên ngoài đại điện sinh ra cơn gió lốc ùa vào cuốn bọn họ bay lên không trung, bay về hướng công kích của Hoạn Long Quân, giống như bọn họ đang tự tìm đường chết.
Nếu bọn họ bị hút vào long giản trong tay Hoạn Long Quân, có lẽ sẽ bị nghiền nát như con kiến hôi, không có khả năng sống sót.
Tần Mục vội vàng vươn tay nắm lấy sừng hươu thô to, một tay khác nắm lấy tay Mộ Thanh Đại. Dây thắt lưng của Mộ Thanh Đại tung bay quấn lấy hai chân Long Du, Long Du nắm lấy hai tay Vương Mộc Nhiên.
Lực lôi kéo biến đám người thành đường thẳng, con hươu lớn bị lôi kéo tới mức bốn móng vuốt run rẩy, cào tới cào đi nhưng không thể ngăn cản bọn họ đang bị cuốn ra ngoài cung điện.
Hươu lớn hé miệng cắn vào đuôi Long Kỳ Lân, Long Kỳ Lân đau đớn gầm lên giận dữ, cho dù lực hút rất kinh người nhưng Long Kỳ Lân vẫn lù lù bất động.
Ầm ầm!
Ngoài điện sinh ra tiếng nổ kinh thiên động địa, có lẽ uy lực một kích của Hoạn Long Quân đã bộc phát và va chạm với người câm. Bốn người bị chấn động run rẩy, giống như bị vô số lôi đình đánh trúng cơ thể.
Bọn họ không phải bị lôi đình đánh trúng, vào lúc công kích của người câm và Hoạn Long Quân va chạm với nhau, lực lượng thân thể tạo thành chấn động không gian. Không gian nhấp nhô giống như gợn sóng, không gian chung quanh bọn họ chập chờn không chịu nổi.
Khóe miệng bốn người chảy máu, chấn động không gian không chỉ làm bọn họ chấn động, thậm chí còn vặn vẹo không gian trong cơ thể bọn họ. Lục phủ ngũ tạng của bọn họ đã sai vị trí, xương cốt phát ra âm thanh răng rắc đáng sợ, đã xuất hiện từng vết nứt.
- Quá mạnh!
Long Kỳ Lân la lên:
- Ta suýt ói ra!
Bốn người Tần Mục và hươu lớn suýt ói máu, chỉ có Long béo bình an vô sự.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài có ánh sáng bộc phát, ánh sáng như tuyết làm ánh mắt bọn họ không nhìn thấy gì. Sáng đến cực hạn chính là bóng tối, không biết là thần thông của ai, cảnh vật trước mắt bọn họ tối tăm. Nước mắt bốn người chảy ra như suối, bọn họ lập tức thúc giục thần thông bảo vệ đồng tử không bị hao tổn.
Ầm ầm ầm!
Ba ba ba, đám người Tần Mục dính chặt vào đại điện.
- Đây là cung điện do ai xây dựng cho bà bà mà rắn chắc như thế?
Tần Mục va chạm chảy máu, hắn nuốt máu tươi vào bụng, tức giận oán trách.
Trước kia Tần đại giáo chủ chuyên đi phá hoại cung điện, hắn có khi nào đụng phải cung điện cứng rắn như thế bao giờ?
Cho dù cung điện Thiên Ma giáo trên Thánh Lâm sơn, hắn nói phá liền phá. Cho dù cung điện trong hoàng cung, Thái Học viện, Hoàng Kim cung, hắn muốn phá lúc nào cũng được. Không chỉ phá cung điện, hắn còn phá long mạch.
Nhưng tòa cung điện của Tư bà bà cứng rắn tới mức khó tưởng tượng. Bọn họ đụng vào đỉnh cung điện, xương cốt sắp vỡ nát, cung điện vẫn bình yên vô sự, cũng không có dấu hiệu sụp đổ.
Chấn động lần giao chiến thứ ba sinh ra, đám người Tần Mục và cả Long Kỳ Lân lại rơi xuống đất, chồng chất lên nhau. Mộ Thanh Đại nằm dưới cùng, Vương Mộc Nhiên tiếp theo, sau đó là Long Du, Tần Mục, hươu lớn, Long Kỳ Lân.
Mọi người vội vàng đứng dậy, chỉ thấy Mộ Thanh Đại đại sư tỷ Tiểu Ngọc Kinh bị đè tới mức mắt trợn trắng.
Tần Mục vội vàng cạy miệng nàng ra, cho nàng uống một bình Long tiên, lúc này mới cứu nàng trở về.
Chấn động thứ tư cách nơi này xa hơn nhưng chấn động vẫn không nhỏ, thân thể bọn họ chấn động và run rẩy. Không gian ba động làm thân thể bọn họ chợt cao chợt thấp, béo một lúc gầy một lúc. Thời điểm béo, cho dù Mộ Thanh Đại nhỏ gầy cũng bị không gian kéo căng thành một người mập mạp tròn như quả bóng. Thời điểm gầy, cho dù béo như Long Kỳ Lân cũng bị đè ép nhỏ như cây tăm.
Lúc chấn động thứ năm sinh ra, ảnh hưởng lên bọn họ rất nhỏ, mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn. Mặc dù bọn họ là người nổi bật trong thần thông giả nhưng đối mặt với cường giả giao thủ, hơi không cẩn thận sẽ chết thảm đương trường.
- Mã Ha! Mã Ha!
Bên ngoài phát ra tiếng kêu kỳ lạ, Tần Mục vừa mới thở phào nhẹ nhõm, trái tim hắn lại đập mạnh, hắn vội vàng nhìn sang. Một con Huyết Giao Long nhảy từ đỉnh cung điện xuống, bốn chân thon dài rơi xuống đất, còn có hàng trăm con Huyết Giao Long khác đang vây quanh bốn phía, cũng ngăn cản bọn họ trong đại điện.
Tần Mục thổi sáo vàng, từng con Giao Long quấn quanh các cây cột rơi xuống, chúng canh giữ trước cửa điện.
Trong điện, tâm tình mọi người khẩn trương.
Thần huyết biến thành Huyết Giao Long, số lượng quá nhiều. Thần huyết có uy lực mạnh cỡ nào, người Tiểu Ngọc Kinh cũng có nghe thấy. Dù sao cũng là truyền nhân đệ nhất thánh địa của Duyên Khang quốc, bọn họ biết bí mật không ít hơn Tần Mục.
Tần Mục không chỉ một lần gặp được máu thần ma. Hắn đi theo trưởng thôn vào trong Đại Khư đã nhìn thấy uy lực máu thần ma, cũng nhìn thấy máu thần ma uẩn dưỡng Căn Yêu tại Khô Tịch lĩnh. Hắn còn nhìn thấy quốc sư tranh phong với thần Thượng Thương, chiến đấu chém thần bị thương, thần huyết văng tung tóe.
Máu của Hoạn Long Quân biến thành Huyết Giao Long, rốt cuộc mạnh cỡ nào, nội tâm hắn không có nắm chắc.
Mặc dù hắn mượn sáng vàng cảm ứng Giao Long nhưng khống chế Giao Long, có thể ngăn cản Huyết Giao Long vây công hay không, nội tâm hắn không chắc chắn. Đối với bọn họ mà nói, nguy hiểm nhất chính là năng lượng quỷ dị chứa trong thần huyết.
Từng con Huyết Giao Long di chuyển nhanh chóng, nhảy tới nhảy lui, giống như bầy linh cẩu đói khát đang chờ cơ hội công kích.
Đột nhiên, một con Huyết Giao ngẩng đầu kêu hai tiếng, vô số Huyết Giao Long gào lên và tấn công đại điện.
Tiếng sáo của Tần Mục mạnh hơn trước, Giao Long thủ hộ đại điện phát ra từng tiếng long ngâm, chúng nghênh chiến đám Huyết Giao Long.
Tần Mục khống chế đám Giao Long thực lực cường đại. Dù sao cũng là rồng do Hoạn Long Quân hao tốn không biết bao nhiêu năm mới nuôi lớn, thực lực cực kỳ cao cường, có thể ngăn cản hàng trăm Huyết Giao Long.
Từng con Huyết Giao Long bị hơn mười con Giao Long đánh nát, hóa thành từng đám huyết vụ. So sánh với Giao Long do Hoạn Long Quân nuôi lớn, thực lực Huyết Giao Long yếu hơn quá nhiều.
Bên ngoài, tiếng gào thét dần dần ngừng lại, chỉ còn lại tiếng sáo du dương của Tần Mục.
Tiếng sáo ngừng lại.
Tiếng mưa rơi càng lúc càng lớn, sắc mặt người trong đại điện khẩn trương, nội tâm bọn họ không dám thả lỏng. Bọn họ nhìn bên ngoài cung điện, lôi đình liên tục nổ vang, chiếu sáng hắc ám, chiếu sáng gương mặt đám người Tần Mục trong đại điện.
Một con Giao Long chậm rãi lui về phía sau, từ cửa điện lui về trong điện.
Tần Mục trong lòng cảm giác nặng nề, lại nhìn thấy đầu thứ hai Giao Long lui vào trong điện, sau đó là đầu thứ ba, đầu thứ tư...
Cái kia mười mấy con Giao Long phảng phất như gặp phải khắc tinh, gặp làm bọn hắn sợ hãi đồ vật. Nguyên một đám chậm rãi lui về phía sau, hướng bên cạnh bọn họ thối lui.
- Bên ngoài là cái gì?
Long Du lên tiếng hỏi.
Bên ngoài phát ra âm thanh hu hu, dường như có thứ gì đó đang bước tới. Sau đó tiếng bước chân giống như đạp mạnh vào trái tim mọi người, đang đi từng bước vào trong đại điện.
Tần Mục lắc sáo vàng, mười mấy con Giao Long cúi đầu nghe theo nằm rạp trên mặt đất, chúng không dám nhúc nhích.
Tần Mục đổ mồ hôi lạnh, cửa đại điện xuất hiện một bóng người cao to, cũng lấp kín cửa điện. Đó là Hoạn Long Quân do thần huyết ngưng tụ thành, hắn xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Long Kỳ Lân nhìn thấy bóng dáng kia, gân cốt nó bủn rủn, nằm rạp trên mặt đất không dám nhúc nhích.
Khóe mắt Tần Mục co giật, Hoạn Long Quân có áp bách tự nhiên với đám Giao Long do hắn nuôi lớn. Hơn nữa thân thể hắn tỏa ra khí tức kỳ lạ, cho dù Long Kỳ Lân có long huyết cũng không dám phản kháng.
- Các ngươi mời tên rèn sắt tới đây, thực lực hắn rất mạnh.
Hoạn Long Quân do thần huyết tạo thành lên tiếng, lộ ra hàm răng màu máu. Đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Tần Mục, hắn nói:
- Nhưng hắn không thể bảo vệ các ngươi, tiểu tử, ngươi lại nở nụ cười thật thà cho ta xem.
Tần Mục miễn cưỡng nở nụ cười, hắn nói với mọi người:
- Một đống thần huyết mà thôi, chúng ta tiến lên đánh ngã hắn!
Mục Thần Ký
Mặc dù Ngự Long môn cũng là môn phái do Hoạn Long Quân sáng lập nhưng Ngự Long môn chỉ khống chế điều khiển long xà dị chủng mà thôi, cũng không có mượn năng lực của rồng. Ngự Long quyết của Hoạn Long Quân lại có thể mượn lực lượng Giao Long lớn mạnh bản thân.
Không chỉ như thế, hắn giao Hoạn Long kinh cho Tần Mục cũng không phải tất cả công pháp của hắn, còn có lưu lại thủ đoạn. Mặc dù Hoạn Long kinh trong tay Tần Mục quyển hoàn chỉnh hơn Ngự Long môn rất nhiều, Hoạn Long Quân không ghi chép pháp môn chiến đấu cực kỳ trọng yếu vào bên trong.
Hắn biến Giao Long thành song giản, lực lượng mạnh mẽ. Chỉ một đòn đánh vào cung điện chấn động màng nhĩ đám người Tần Mục, cũng mất đi thính giác trong nháy mắt, hoàn toàn không nghe thấy cái gì.
Không chỉ như thế, một kích này còn chấn động không khí, giống như không gian bị đánh sập một khối lớn, không khí bốn phía rút đi thật nhanh.
Đây chính là khác biệt khi cường giả chiến đấu với nhau.
Tần Mục đã nhìn thấy không ít cường giả chiến đấu, cường giả cấp giáo chủ tranh đấu, thậm chí còn tận mắt nhìn thấy Duyên Khang quốc sư bình định chiến tranh. Đạo pháp thần thông của những cường giả này tạo thành xung kích vùi lấp không gian, hơn nữa còn lan tỏa khắp bốn phía, tính hủy diệt cực mạnh.
Lực lượng thân thể Hoạn Long Quân quá mạnh, tạo thành xung kích vùi lấp vào một khu vực, cũng không khuếch tán ra khắp nơi. Bất cứ lực lượng phá hoại nào cũng tụ tập vào một điểm, khi đó lực lượng của chúng không bị lãng phí.
Nhiều khi lực xung kích mênh mông lan ra khắp bốn phía tạo thành lực phá hoại kinh người, nhưng lực lượng của chúng đã phân tán, đạo pháp thần thông công kích lên người đối thủ cũng yếu đi rất nhiều.
Việc này cũng chứng tỏ Hoạn Long Quân khống chế sức mạnh đạt tới mức cực hạn.
Đây chính là vẻ đẹp của lực lượng, loại vẻ đẹp này chỉ có cực ít người tu hành tới cảnh giới nhất định mới phát hiện ra.
Trong cung điện, đám người Tần Mục không kịp tán thưởng, không khí trong đại điện bị rút sạch. Tần Mục, Vương Mộc Nhiên, Mộ Thanh Đại và Long Du cảm giác ngột ngạt, không khí trong lồng ngực bọn họ bị rút sạch.
Bốn phía bọn họ sinh ra áp lực kinh người giống như muốn bóp nát bọn họ. Cùng lúc đó không khí bị rút sạch còn mang lại cảm giác khác, đó là thân thể bành trướng ra ngoài. Đôi mắt, trái tim, phế phủ, bàng quang đang căng phồng lên, máu, nước tiểu không bị khống chế chảy ra ngoài.
Bên ngoài đại điện sinh ra cơn gió lốc ùa vào cuốn bọn họ bay lên không trung, bay về hướng công kích của Hoạn Long Quân, giống như bọn họ đang tự tìm đường chết.
Nếu bọn họ bị hút vào long giản trong tay Hoạn Long Quân, có lẽ sẽ bị nghiền nát như con kiến hôi, không có khả năng sống sót.
Tần Mục vội vàng vươn tay nắm lấy sừng hươu thô to, một tay khác nắm lấy tay Mộ Thanh Đại. Dây thắt lưng của Mộ Thanh Đại tung bay quấn lấy hai chân Long Du, Long Du nắm lấy hai tay Vương Mộc Nhiên.
Lực lôi kéo biến đám người thành đường thẳng, con hươu lớn bị lôi kéo tới mức bốn móng vuốt run rẩy, cào tới cào đi nhưng không thể ngăn cản bọn họ đang bị cuốn ra ngoài cung điện.
Hươu lớn hé miệng cắn vào đuôi Long Kỳ Lân, Long Kỳ Lân đau đớn gầm lên giận dữ, cho dù lực hút rất kinh người nhưng Long Kỳ Lân vẫn lù lù bất động.
Ầm ầm!
Ngoài điện sinh ra tiếng nổ kinh thiên động địa, có lẽ uy lực một kích của Hoạn Long Quân đã bộc phát và va chạm với người câm. Bốn người bị chấn động run rẩy, giống như bị vô số lôi đình đánh trúng cơ thể.
Bọn họ không phải bị lôi đình đánh trúng, vào lúc công kích của người câm và Hoạn Long Quân va chạm với nhau, lực lượng thân thể tạo thành chấn động không gian. Không gian nhấp nhô giống như gợn sóng, không gian chung quanh bọn họ chập chờn không chịu nổi.
Khóe miệng bốn người chảy máu, chấn động không gian không chỉ làm bọn họ chấn động, thậm chí còn vặn vẹo không gian trong cơ thể bọn họ. Lục phủ ngũ tạng của bọn họ đã sai vị trí, xương cốt phát ra âm thanh răng rắc đáng sợ, đã xuất hiện từng vết nứt.
- Quá mạnh!
Long Kỳ Lân la lên:
- Ta suýt ói ra!
Bốn người Tần Mục và hươu lớn suýt ói máu, chỉ có Long béo bình an vô sự.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài có ánh sáng bộc phát, ánh sáng như tuyết làm ánh mắt bọn họ không nhìn thấy gì. Sáng đến cực hạn chính là bóng tối, không biết là thần thông của ai, cảnh vật trước mắt bọn họ tối tăm. Nước mắt bốn người chảy ra như suối, bọn họ lập tức thúc giục thần thông bảo vệ đồng tử không bị hao tổn.
Ầm ầm ầm!
Ba ba ba, đám người Tần Mục dính chặt vào đại điện.
- Đây là cung điện do ai xây dựng cho bà bà mà rắn chắc như thế?
Tần Mục va chạm chảy máu, hắn nuốt máu tươi vào bụng, tức giận oán trách.
Trước kia Tần đại giáo chủ chuyên đi phá hoại cung điện, hắn có khi nào đụng phải cung điện cứng rắn như thế bao giờ?
Cho dù cung điện Thiên Ma giáo trên Thánh Lâm sơn, hắn nói phá liền phá. Cho dù cung điện trong hoàng cung, Thái Học viện, Hoàng Kim cung, hắn muốn phá lúc nào cũng được. Không chỉ phá cung điện, hắn còn phá long mạch.
Nhưng tòa cung điện của Tư bà bà cứng rắn tới mức khó tưởng tượng. Bọn họ đụng vào đỉnh cung điện, xương cốt sắp vỡ nát, cung điện vẫn bình yên vô sự, cũng không có dấu hiệu sụp đổ.
Chấn động lần giao chiến thứ ba sinh ra, đám người Tần Mục và cả Long Kỳ Lân lại rơi xuống đất, chồng chất lên nhau. Mộ Thanh Đại nằm dưới cùng, Vương Mộc Nhiên tiếp theo, sau đó là Long Du, Tần Mục, hươu lớn, Long Kỳ Lân.
Mọi người vội vàng đứng dậy, chỉ thấy Mộ Thanh Đại đại sư tỷ Tiểu Ngọc Kinh bị đè tới mức mắt trợn trắng.
Tần Mục vội vàng cạy miệng nàng ra, cho nàng uống một bình Long tiên, lúc này mới cứu nàng trở về.
Chấn động thứ tư cách nơi này xa hơn nhưng chấn động vẫn không nhỏ, thân thể bọn họ chấn động và run rẩy. Không gian ba động làm thân thể bọn họ chợt cao chợt thấp, béo một lúc gầy một lúc. Thời điểm béo, cho dù Mộ Thanh Đại nhỏ gầy cũng bị không gian kéo căng thành một người mập mạp tròn như quả bóng. Thời điểm gầy, cho dù béo như Long Kỳ Lân cũng bị đè ép nhỏ như cây tăm.
Lúc chấn động thứ năm sinh ra, ảnh hưởng lên bọn họ rất nhỏ, mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp nạn. Mặc dù bọn họ là người nổi bật trong thần thông giả nhưng đối mặt với cường giả giao thủ, hơi không cẩn thận sẽ chết thảm đương trường.
- Mã Ha! Mã Ha!
Bên ngoài phát ra tiếng kêu kỳ lạ, Tần Mục vừa mới thở phào nhẹ nhõm, trái tim hắn lại đập mạnh, hắn vội vàng nhìn sang. Một con Huyết Giao Long nhảy từ đỉnh cung điện xuống, bốn chân thon dài rơi xuống đất, còn có hàng trăm con Huyết Giao Long khác đang vây quanh bốn phía, cũng ngăn cản bọn họ trong đại điện.
Tần Mục thổi sáo vàng, từng con Giao Long quấn quanh các cây cột rơi xuống, chúng canh giữ trước cửa điện.
Trong điện, tâm tình mọi người khẩn trương.
Thần huyết biến thành Huyết Giao Long, số lượng quá nhiều. Thần huyết có uy lực mạnh cỡ nào, người Tiểu Ngọc Kinh cũng có nghe thấy. Dù sao cũng là truyền nhân đệ nhất thánh địa của Duyên Khang quốc, bọn họ biết bí mật không ít hơn Tần Mục.
Tần Mục không chỉ một lần gặp được máu thần ma. Hắn đi theo trưởng thôn vào trong Đại Khư đã nhìn thấy uy lực máu thần ma, cũng nhìn thấy máu thần ma uẩn dưỡng Căn Yêu tại Khô Tịch lĩnh. Hắn còn nhìn thấy quốc sư tranh phong với thần Thượng Thương, chiến đấu chém thần bị thương, thần huyết văng tung tóe.
Máu của Hoạn Long Quân biến thành Huyết Giao Long, rốt cuộc mạnh cỡ nào, nội tâm hắn không có nắm chắc.
Mặc dù hắn mượn sáng vàng cảm ứng Giao Long nhưng khống chế Giao Long, có thể ngăn cản Huyết Giao Long vây công hay không, nội tâm hắn không chắc chắn. Đối với bọn họ mà nói, nguy hiểm nhất chính là năng lượng quỷ dị chứa trong thần huyết.
Từng con Huyết Giao Long di chuyển nhanh chóng, nhảy tới nhảy lui, giống như bầy linh cẩu đói khát đang chờ cơ hội công kích.
Đột nhiên, một con Huyết Giao ngẩng đầu kêu hai tiếng, vô số Huyết Giao Long gào lên và tấn công đại điện.
Tiếng sáo của Tần Mục mạnh hơn trước, Giao Long thủ hộ đại điện phát ra từng tiếng long ngâm, chúng nghênh chiến đám Huyết Giao Long.
Tần Mục khống chế đám Giao Long thực lực cường đại. Dù sao cũng là rồng do Hoạn Long Quân hao tốn không biết bao nhiêu năm mới nuôi lớn, thực lực cực kỳ cao cường, có thể ngăn cản hàng trăm Huyết Giao Long.
Từng con Huyết Giao Long bị hơn mười con Giao Long đánh nát, hóa thành từng đám huyết vụ. So sánh với Giao Long do Hoạn Long Quân nuôi lớn, thực lực Huyết Giao Long yếu hơn quá nhiều.
Bên ngoài, tiếng gào thét dần dần ngừng lại, chỉ còn lại tiếng sáo du dương của Tần Mục.
Tiếng sáo ngừng lại.
Tiếng mưa rơi càng lúc càng lớn, sắc mặt người trong đại điện khẩn trương, nội tâm bọn họ không dám thả lỏng. Bọn họ nhìn bên ngoài cung điện, lôi đình liên tục nổ vang, chiếu sáng hắc ám, chiếu sáng gương mặt đám người Tần Mục trong đại điện.
Một con Giao Long chậm rãi lui về phía sau, từ cửa điện lui về trong điện.
Tần Mục trong lòng cảm giác nặng nề, lại nhìn thấy đầu thứ hai Giao Long lui vào trong điện, sau đó là đầu thứ ba, đầu thứ tư...
Cái kia mười mấy con Giao Long phảng phất như gặp phải khắc tinh, gặp làm bọn hắn sợ hãi đồ vật. Nguyên một đám chậm rãi lui về phía sau, hướng bên cạnh bọn họ thối lui.
- Bên ngoài là cái gì?
Long Du lên tiếng hỏi.
Bên ngoài phát ra âm thanh hu hu, dường như có thứ gì đó đang bước tới. Sau đó tiếng bước chân giống như đạp mạnh vào trái tim mọi người, đang đi từng bước vào trong đại điện.
Tần Mục lắc sáo vàng, mười mấy con Giao Long cúi đầu nghe theo nằm rạp trên mặt đất, chúng không dám nhúc nhích.
Tần Mục đổ mồ hôi lạnh, cửa đại điện xuất hiện một bóng người cao to, cũng lấp kín cửa điện. Đó là Hoạn Long Quân do thần huyết ngưng tụ thành, hắn xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Long Kỳ Lân nhìn thấy bóng dáng kia, gân cốt nó bủn rủn, nằm rạp trên mặt đất không dám nhúc nhích.
Khóe mắt Tần Mục co giật, Hoạn Long Quân có áp bách tự nhiên với đám Giao Long do hắn nuôi lớn. Hơn nữa thân thể hắn tỏa ra khí tức kỳ lạ, cho dù Long Kỳ Lân có long huyết cũng không dám phản kháng.
- Các ngươi mời tên rèn sắt tới đây, thực lực hắn rất mạnh.
Hoạn Long Quân do thần huyết tạo thành lên tiếng, lộ ra hàm răng màu máu. Đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Tần Mục, hắn nói:
- Nhưng hắn không thể bảo vệ các ngươi, tiểu tử, ngươi lại nở nụ cười thật thà cho ta xem.
Tần Mục miễn cưỡng nở nụ cười, hắn nói với mọi người:
- Một đống thần huyết mà thôi, chúng ta tiến lên đánh ngã hắn!
Mục Thần Ký
Đánh giá:
Truyện Mục Thần Ký
Story
Chương 374: Nụ cười thật thà
10.0/10 từ 49 lượt.