Mục Thần Ký
Chương 1102: Hai cái tặc, một cái bộ khoái (2)
Hỏa Thiên Tôn thu về bàn tay, hờ hững nói:
- Ngươi hay nghĩ đến biến pháp, ngươi cùng Tần Thiên Tôn vậy ngu xuẩn mất khôn. Mục Thiên Tôn, thời đại thuộc về Thập Thiên Tôn đã tới, Cổ Thần mục nát cuối cùng rồi sẽ bị vùi sâu vào nắm mồ lịch sử, mà loại người như ngươi thuộc về thời đại ngoan cố này, vĩnh viễn cũng sẽ không đến.
Tần Mục nắm chặt nắm đấm, lớn tiếng nói:
- Thi thể Nam Đế ở đâu?
Hỏa Thiên Tôn xoay người sang chỗ khác, Hỏa Diễm Luân sau đầu điên cuồng hấp thu đại đạo hào quang nơi này, Nam Cực cấm khu lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được thu nhỏ.
- Cổ Thần mới là đầu nguồn làm thiên hạ náo động rung chuyển, Khai Hoàng mượn lực lượng Cổ Thần mưu đồ tạo phản, bởi vậy có Khai Hoàng kiếp, Thượng Hoàng có Địa Mẫu Nguyên Quân đến đỡ Bắc Thượng Hoàng, ba mươi ngàn năm chinh chiến giết chóc, dân chúng lầm than, Xích Minh thời đại, Long Hán thời đại, đều là do Cổ Thần ở sau lưng gây sóng gió!
Hỏa Thiên Tôn nghiêng đầu, lạnh lùng nói:
- Duyên Khang thời đại của ngươi, bên trong không có Cổ Thần ở sau lưng quấy phong vân? Mục Thiên Tôn, nếu ngươi để ý Nam Đế như vậy, chính là đối địch với ta!
Nam Cực cấm khu đang điên cuồng co vào, càng ngày càng nhỏ, đại đạo hào quang ngoại vi dần dần biến mất, cho dù Đạo Hỏa cửu trọng thiên cũng đang từ từ trở nên mờ nhạt. Tần Mục lấy ra bút mực, phi tốc viết một thiên tuyệt giao thiếp, quơ quơ ống tay áo, tuyệt giao thiếp bay về phía Hỏa Thiên Tôn, đạm mạc nói:
- Đã ngươi cảm thấy ta đang đối địch với ngươi, như vậy lên tên của ngươi lên tuyệt giao thiếp này kí! Ta đã ký xong tên của ta, ngươi viết xuống tên của ngươi, từ nay về sau, ngươi và lại không tương quan!
Hỏa Thiên Tôn cầm bốc lên bút, bá bá bá, viết lên tên của mình trên tuyệt giao thiếp. Tuyệt giao thiếp bay trở về trong tay Tần Mục. Tần Mục tiếp nhận thiếp mời, nghiêm túc nhìn một chút Hỏa Thiên Tôn kí tên, thu tuyệt giao thiếp vào trong lòng, lớn tiếng nói:
- Thi thể Nam Đế ở đâu?
Hỏa Thiên Tôn ngồi xuống, hờ hững nói:
- Mục Thiên Tôn, ngươi có thể rời đi. Ngươi bất quá là một con chó săn khác do Cổ Thần bồi dưỡng ra, không nên ép ta giết ngươi. Nếu ta động thủ, không sẽ cùng cảnh giới với ngươi đánh một trận đâu. Ta sẽ
đánh ngươi chết tươi.
Tần Mục lấy ra một chiếc gương, chiếu chiếu hướng về phía Phi Hương điện trong bầu trời, nói:
- Hỏa Thiên Tôn, còn xin cho ta một kiện di vật của Nam Đế, ta và nàng dù sao quen biết một trận.
Hỏa Thiên Tôn không nhúc nhích, thanh âm truyền đến:
- Nhục thân Nam Đế đã bị ta luyện hóa, ta tuyệt sẽ không cho nàng, cho bất luận Cổ Thần nào có cơ hội sống lại!
- Công tử..
Yên nhi run giọng nói.
- Chúng ta đi thôi.
Tần Mục đi ra Đạo Hỏa cửu trọng thiên, nắm Yên nhi ngơ ngơ ngác ngác leo lên bảo liễn, nói:
- Long Bàn, khởi giá.
Long Kỳ Lân không dám nói lời nào, yên lặng khống chế lấy Thiên Long Bảo Liễn hướng ra phía ngoài chạy tới. Bàn tay Tần Mục lạnh buốt, buông tay Yên nhi ra, từ trong ngực lấy ra tuyệt giao thiếp, lại lấy ra một quyển sách nhỏ, hắn mở ra sách nhỏ, phía trên có Hỏa Thiên Tôn, Lăng Thiên Tôn bọn người Thiên Tôn kí tên. Đây là lúc hắn trở lại Long Hán năm đầu, gặp được Viễn Cổ Thất Thiên Tôn, mặt dày mày dạn cầu tới kí tên. Tần Mục đặt chữ ký của Hỏa Thiên Tôn kí tên trên sách nhỏ cùng kí tên trên tuyệt giao thiếp chung một chỗ, so sánh hai cái, hai chữ viết Hỏa Thiên Tôn giống nhau như đúc.
- Hắn là Hỏa Thiên Tôn lúc trước kia, cũng không phải Thái Đế hoặc Thiên Đế, nhưng mà hắn đã không phải là Hỏa Thiên Tôn lúc trước.
Tần Mục thở dài, kẹp tuyệt giao thiếp ở trong sách nhỏ, hướng Yên nhi hỏi:
- Ngươi có di vật mẫu thân ngươi không? Nhất định phải là bảo vật mang theo tinh khí nàng. Có bảo vật như vậy, ta có thể thử chiêu hồn, thời điểm không thể gọi ra hồn phách bị trấn áp ở trong Phi Hương điện, cũng có thể gọi đến hồn phách sắp phá toái tán rơi vào giữa thiên địa.
Yên nhi lắc đầu, nói:
- Ta chỉ thấy qua nàng vài lần, nàng chưa bao giờ cho ta thứ gì..
Tần Mục nhíu mày, an ủi nàng nói:
- Quan hệ giữa Nam Đế cùng Nguyệt Thiên Tôn vô cùng tốt, nói không chừng chỗ Nguyệt Thiên Tôn nơi đó sẽ có vật liệu mẫu thân ngươi, không cần lo lắng.
Bên ngoài truyền đến Long Kỳ Lân thanh âm, nói:
- Giáo chủ, Xích Đế cầu kiến.
Tần Mục đưa tay, rèm châu tự động hướng hai bên tách ra, Xích Đế Tề Hạ Du tại ngoài xe khom người mà đứng, nói:
- Thiên Tôn.
Tần Mục khép lại rèm châu, nói:
- Ngươi đi đi. Nam Đế đã chết.
Thân thể Tề Hạ Du đại chấn, sau một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng nói:
- Như vậy Thiên Tôn..
Trong thanh âm Tần Mục tràn đầy vô lực:
- Ta không phục sinh được nàng. Long Phi, lên đường đi Nguyên giới. Hắc hắc, các ngươi những người này..
Mấy ngày sau, Thiên Long Bảo Liễn dừng ở rừng đào bên ngoài Nguyên giới, Tần Mục xuống xe, đi vào rừng đào, Yên nhi khều đèn lồ ng đi ở phía trước. Qua không lâu, cung khuyết Nguyệt Thiên Tôn ngay trước mắt.
- Yên nhi, ngươi cùng Long Bàn chờ đợi ở bên ngoài.
Tần Mục phân phó một tiếng, lẻ loi một mình đi vào phía trước cung khuyết.
- Nam Đế cũng không bỏ sót vật lưu chỗ ta.
Yên nhi ngầm trộm nghe đến Nguyệt Thiên Tôn thanh âm, nói:
- Mục Thiên Tôn vì nàng chiêu hồn, còn cần di vật?
- Tốt nhất là nhục thân, thứ yếu là di vật, không có di vật, ta cũng vô pháp chuẩn xác gọi đến tàn hồn của nàng. Bất quá Hỏa Thiên Tôn đưa nàng một bộ phận hồn phách trấn áp ở trong Phi Hương điện, ta cũng không thể tránh được.
Thanh âm Tần Mục rất nhẹ, nói:
- Nguyệt Thiên Tôn, Nam Đế phải chăng có phần ra một hồn chuyển thế?
- Cái này ta không biết. Ta và nàng quan hệ mặc dù rất tốt, nhưng chuyển thế thân cực kỳ trọng yếu, nàng không có khả năng nói cho ta biết.
Tần Mục trầm ngâm một lát, nói:
- Tỷ tỷ, không gian thần thông của ngươi cực kỳ rộng rãi, có thể hay không vì ta tìm được mấy người?
- Ngươi muốn tìm người nào?
- Hai tên tặc, một tên bộ khoái. Bọn hắn đang gây án tại Nguyên giới các đại Chư Thiên.
Mục Thần Ký
- Ngươi hay nghĩ đến biến pháp, ngươi cùng Tần Thiên Tôn vậy ngu xuẩn mất khôn. Mục Thiên Tôn, thời đại thuộc về Thập Thiên Tôn đã tới, Cổ Thần mục nát cuối cùng rồi sẽ bị vùi sâu vào nắm mồ lịch sử, mà loại người như ngươi thuộc về thời đại ngoan cố này, vĩnh viễn cũng sẽ không đến.
Tần Mục nắm chặt nắm đấm, lớn tiếng nói:
- Thi thể Nam Đế ở đâu?
Hỏa Thiên Tôn xoay người sang chỗ khác, Hỏa Diễm Luân sau đầu điên cuồng hấp thu đại đạo hào quang nơi này, Nam Cực cấm khu lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được thu nhỏ.
- Cổ Thần mới là đầu nguồn làm thiên hạ náo động rung chuyển, Khai Hoàng mượn lực lượng Cổ Thần mưu đồ tạo phản, bởi vậy có Khai Hoàng kiếp, Thượng Hoàng có Địa Mẫu Nguyên Quân đến đỡ Bắc Thượng Hoàng, ba mươi ngàn năm chinh chiến giết chóc, dân chúng lầm than, Xích Minh thời đại, Long Hán thời đại, đều là do Cổ Thần ở sau lưng gây sóng gió!
Hỏa Thiên Tôn nghiêng đầu, lạnh lùng nói:
- Duyên Khang thời đại của ngươi, bên trong không có Cổ Thần ở sau lưng quấy phong vân? Mục Thiên Tôn, nếu ngươi để ý Nam Đế như vậy, chính là đối địch với ta!
Nam Cực cấm khu đang điên cuồng co vào, càng ngày càng nhỏ, đại đạo hào quang ngoại vi dần dần biến mất, cho dù Đạo Hỏa cửu trọng thiên cũng đang từ từ trở nên mờ nhạt. Tần Mục lấy ra bút mực, phi tốc viết một thiên tuyệt giao thiếp, quơ quơ ống tay áo, tuyệt giao thiếp bay về phía Hỏa Thiên Tôn, đạm mạc nói:
- Đã ngươi cảm thấy ta đang đối địch với ngươi, như vậy lên tên của ngươi lên tuyệt giao thiếp này kí! Ta đã ký xong tên của ta, ngươi viết xuống tên của ngươi, từ nay về sau, ngươi và lại không tương quan!
Hỏa Thiên Tôn cầm bốc lên bút, bá bá bá, viết lên tên của mình trên tuyệt giao thiếp. Tuyệt giao thiếp bay trở về trong tay Tần Mục. Tần Mục tiếp nhận thiếp mời, nghiêm túc nhìn một chút Hỏa Thiên Tôn kí tên, thu tuyệt giao thiếp vào trong lòng, lớn tiếng nói:
- Thi thể Nam Đế ở đâu?
Hỏa Thiên Tôn ngồi xuống, hờ hững nói:
- Mục Thiên Tôn, ngươi có thể rời đi. Ngươi bất quá là một con chó săn khác do Cổ Thần bồi dưỡng ra, không nên ép ta giết ngươi. Nếu ta động thủ, không sẽ cùng cảnh giới với ngươi đánh một trận đâu. Ta sẽ
đánh ngươi chết tươi.
Tần Mục lấy ra một chiếc gương, chiếu chiếu hướng về phía Phi Hương điện trong bầu trời, nói:
- Hỏa Thiên Tôn, còn xin cho ta một kiện di vật của Nam Đế, ta và nàng dù sao quen biết một trận.
Hỏa Thiên Tôn không nhúc nhích, thanh âm truyền đến:
- Nhục thân Nam Đế đã bị ta luyện hóa, ta tuyệt sẽ không cho nàng, cho bất luận Cổ Thần nào có cơ hội sống lại!
- Công tử..
Yên nhi run giọng nói.
- Chúng ta đi thôi.
Tần Mục đi ra Đạo Hỏa cửu trọng thiên, nắm Yên nhi ngơ ngơ ngác ngác leo lên bảo liễn, nói:
- Long Bàn, khởi giá.
Long Kỳ Lân không dám nói lời nào, yên lặng khống chế lấy Thiên Long Bảo Liễn hướng ra phía ngoài chạy tới. Bàn tay Tần Mục lạnh buốt, buông tay Yên nhi ra, từ trong ngực lấy ra tuyệt giao thiếp, lại lấy ra một quyển sách nhỏ, hắn mở ra sách nhỏ, phía trên có Hỏa Thiên Tôn, Lăng Thiên Tôn bọn người Thiên Tôn kí tên. Đây là lúc hắn trở lại Long Hán năm đầu, gặp được Viễn Cổ Thất Thiên Tôn, mặt dày mày dạn cầu tới kí tên. Tần Mục đặt chữ ký của Hỏa Thiên Tôn kí tên trên sách nhỏ cùng kí tên trên tuyệt giao thiếp chung một chỗ, so sánh hai cái, hai chữ viết Hỏa Thiên Tôn giống nhau như đúc.
- Hắn là Hỏa Thiên Tôn lúc trước kia, cũng không phải Thái Đế hoặc Thiên Đế, nhưng mà hắn đã không phải là Hỏa Thiên Tôn lúc trước.
Tần Mục thở dài, kẹp tuyệt giao thiếp ở trong sách nhỏ, hướng Yên nhi hỏi:
- Ngươi có di vật mẫu thân ngươi không? Nhất định phải là bảo vật mang theo tinh khí nàng. Có bảo vật như vậy, ta có thể thử chiêu hồn, thời điểm không thể gọi ra hồn phách bị trấn áp ở trong Phi Hương điện, cũng có thể gọi đến hồn phách sắp phá toái tán rơi vào giữa thiên địa.
Yên nhi lắc đầu, nói:
- Ta chỉ thấy qua nàng vài lần, nàng chưa bao giờ cho ta thứ gì..
Tần Mục nhíu mày, an ủi nàng nói:
- Quan hệ giữa Nam Đế cùng Nguyệt Thiên Tôn vô cùng tốt, nói không chừng chỗ Nguyệt Thiên Tôn nơi đó sẽ có vật liệu mẫu thân ngươi, không cần lo lắng.
Bên ngoài truyền đến Long Kỳ Lân thanh âm, nói:
- Giáo chủ, Xích Đế cầu kiến.
Tần Mục đưa tay, rèm châu tự động hướng hai bên tách ra, Xích Đế Tề Hạ Du tại ngoài xe khom người mà đứng, nói:
- Thiên Tôn.
Tần Mục khép lại rèm châu, nói:
- Ngươi đi đi. Nam Đế đã chết.
Thân thể Tề Hạ Du đại chấn, sau một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng nói:
- Như vậy Thiên Tôn..
Trong thanh âm Tần Mục tràn đầy vô lực:
- Ta không phục sinh được nàng. Long Phi, lên đường đi Nguyên giới. Hắc hắc, các ngươi những người này..
Mấy ngày sau, Thiên Long Bảo Liễn dừng ở rừng đào bên ngoài Nguyên giới, Tần Mục xuống xe, đi vào rừng đào, Yên nhi khều đèn lồ ng đi ở phía trước. Qua không lâu, cung khuyết Nguyệt Thiên Tôn ngay trước mắt.
- Yên nhi, ngươi cùng Long Bàn chờ đợi ở bên ngoài.
Tần Mục phân phó một tiếng, lẻ loi một mình đi vào phía trước cung khuyết.
- Nam Đế cũng không bỏ sót vật lưu chỗ ta.
Yên nhi ngầm trộm nghe đến Nguyệt Thiên Tôn thanh âm, nói:
- Mục Thiên Tôn vì nàng chiêu hồn, còn cần di vật?
- Tốt nhất là nhục thân, thứ yếu là di vật, không có di vật, ta cũng vô pháp chuẩn xác gọi đến tàn hồn của nàng. Bất quá Hỏa Thiên Tôn đưa nàng một bộ phận hồn phách trấn áp ở trong Phi Hương điện, ta cũng không thể tránh được.
Thanh âm Tần Mục rất nhẹ, nói:
- Nguyệt Thiên Tôn, Nam Đế phải chăng có phần ra một hồn chuyển thế?
- Cái này ta không biết. Ta và nàng quan hệ mặc dù rất tốt, nhưng chuyển thế thân cực kỳ trọng yếu, nàng không có khả năng nói cho ta biết.
Tần Mục trầm ngâm một lát, nói:
- Tỷ tỷ, không gian thần thông của ngươi cực kỳ rộng rãi, có thể hay không vì ta tìm được mấy người?
- Ngươi muốn tìm người nào?
- Hai tên tặc, một tên bộ khoái. Bọn hắn đang gây án tại Nguyên giới các đại Chư Thiên.
Mục Thần Ký
Đánh giá:
Truyện Mục Thần Ký
Story
Chương 1102: Hai cái tặc, một cái bộ khoái (2)
10.0/10 từ 49 lượt.