Một Vòng Tròn - Cửu Đâu Tinh
Chương 112
138@-
Trong những ngày tiếp theo, ngoại trừ vài bài kiểm tra đơn giản mà cô phải hoàn thành, Sầm Tây gần như đều dành thời gian ở bên Chu Thừa Quyết. Hầu hết thời gian còn lại, cô đều mang máy tính đến phòng làm việc của anh, ngồi bên cạnh anh, cùng nhau làm việc.
Dù cô cũng không thể giúp gì nhiều cho công việc của Chu Thừa Quyết, nhưng chỉ cần có cô ở bên, tâm trạng của anh sẽ dễ chịu hơn rất nhiều. Còn cô, những công việc gấp gáp cũng có thể giải quyết qua laptop, không cần phải ngồi ở một nơi cố định. Trong những ngày đặc biệt này, cô có thể ở bên anh nhiều một chút cũng tốt.
Suốt mấy ngày liền, phần lớn thời gian của Sầm Tây chỉ là ngồi yên trên sô pha, ôm laptop viết bản thảo. Nếu không có chuyện gì cần thiết, cô sẽ không làm phiền Chu Thừa Quyết.
Nhưng thực ra, Chu Thừa Quyết cũng chẳng mấy khi để công việc chiếm hết thời gian. Thỉnh thoảng, anh sẽ đứng dậy, đi đến sô pha, dựa vào người cô, nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc, rồi như được tiếp thêm năng lượng, lại quay về bàn làm việc tiếp tục công việc.
Hai người cứ vậy qua lại, không biết mệt mỏi.
Sau hai ngày, Sầm Tây nhìn anh nghỉ ngơi bên cạnh mình, không nhịn được hỏi: "Em cứ ở đây có làm phiền anh không?"
"Phiền gì chứ?" Chu Thừa Quyết siết chặt tay ôm cô hơn một chút, "Kể từ khi em đến đây, hiệu quả công việc của anh cao hơn rất nhiều, còn có thể tranh thủ nghỉ ngơi nữa."
Biết vậy, Sầm Tây cũng chỉ có thể nằm yên cho anh nghỉ ngơi.
Nhưng mà, sau một thời gian dài ở trong phòng làm việc, Sầm Tây cũng thấy hơi nhàm chán. Thỉnh thoảng cô sẽ đi xuống dưới lầu, dạo một vòng quanh các cửa hàng ăn uống, rồi mua một ít đồ ăn mang về cho cả hai.
Nhiều khi, cô còn tiện thể mua thêm trái cây, trà sữa, đồ ăn vặt gì đó mang về cho anh và các đồng nghiệp đang tăng ca.
Trong công ty mạng hầu hết là những người trẻ tuổi. Nhiều người có hoàn cảnh giống với Chu Thừa Quyết, cũng là sinh viên mới ra trường, nên bọn họ khá gần gũi và thân thiện với cô. Thậm chí có người cùng tuổi với cô, thỉnh thoảng lại trò chuyện vui vẻ, nói đùa cùng không cần kiêng kỵ, gọi Tây Tây cũng đã thành quen miệng.
Ở bên ngoài chia đồ ăn vô cùng náo nhiệt, vài tiếng “ Tây Tây” cũng trực tiếp truyền đến tai Chu Thừa Quyết.
Anh nghe thấy liền bỏ công việc trong tay xuống, bước ra khỏi phòng làm việc. Anh lười biếng dựa vào cửa, nhìn bạn gái anh đang quang minh chính đại mua chuộc lòng người.
Khi cô chia xong, trên tay chỉ còn lại một ít đồ ăn nhẹ. Ngoại trừ hai phần cơm trưa thì chỉ còn hai ly nước cam.
Sầm Tây xách đồ đi về hướng văn phòng của Chu Thừa Quyết, nhưng chưa kịp vào thì đã đụng phải ánh mắt cười như không cười của anh.
Chu Thừa Quyết nghiêng người, nhường lối cho cô vào trong. Sau khi cô vào, anh nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi dựa vào, hất cằm về phía bên ngoài, nói một cách bình thản: " Nhiều trò quá nhỉ?"
Sầm Tây cười rồi liếc anh một cái: "Cũng là học theo anh thôi."
"Gì cơ?" Chu Thừa Quyết đi theo cô, ngồi xuống sô pha đối diện.
Sầm Tây không trả lời ngay, chỉ đưa ly nước cam cho anh, rồi nói với giọng điệu nhẹ nhàng, giống như hồi cấp 3 anh từng nói với cô: "Uống đi, mọi người đều có mà."
Chu Thừa Quyết nhận lấy ly nước cam, ngây người một chút, rồi sau đó bật cười, cố tình kéo dài giọng điệu: "À… vì muốn mua cho anh mà mua cho cả mọi người nữa, đúng không?"
"Muốn theo đuổi anh à, bạn cùng bàn?" Chu Thừa Quyết trêu đùa.
Sầm Tây không nhịn được cười: “...”
Ăn xong bữa trưa, Chu Thừa Quyết nhanh chóng quay lại làm việc. Sầm Tây cũng chỉnh sửa lại bản thảo, gửi đi để ký kết hợp đồng, rồi bắt đầu tìm kiếm thông tin liên quan đến tai nạn đuối nước của Chu Thừa Quyết năm xưa, định giúp anh một chút, nhưng cô cũng không dám chắc sẽ có kết quả tốt, nên chưa nói với anh.
Cả hai cứ làm việc đến tận 8 giờ tối. Chu Thừa Quyết nhìn đồng hồ, bỏ công việc xuống, nhẹ nhàng nói: "Lại đây, đi ăn khuya cùng anh nào."
Sầm Tây không từ chối, chỉ chỉnh lại quần áo một chút rồi cùng anh xuống bãi đỗ xe.
Xe bắt đầu chạy ra khỏi khuôn viên công ty, Sầm Tây nhìn qua cửa sổ xe, vô tình nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc.
Cô không khỏi nhíu mày, dán mặt vào cửa kính, nhìn kỹ thêm một chút, rồi không khỏi cảm thấy bất an.
" Tại sao lại như vậy?" Sầm Tây thì thầm.
"Chuyện gì thế?" Chu Thừa Quyết đánh tay lái, thuận miệng hỏi.
"Em vừa thấy Giang Cách."
" Ừ."
" Sao cậu ấy lại quen Triệu Nhất Cừ?" Sầm Tây cảm thấy có gì đó không ổn, nỗi lo trong lòng ngày càng dâng lên.
Cô vừa dứt lời, vô thức liếc nhìn về phía Chu Thừa Quyết, thấy anh không hề có biểu hiện bất ngờ, thậm chí còn có vẻ bình tĩnh như đã biết trước. Cô không nhịn được, hỏi: "Sao anh không bất ngờ chút nào vậy?"
"Ngày trước không phải anh đã nói với em rồi sao, vụ việc trên mạng đó, có người ở phía sau cố tình gây rối." Chu Thừa Quyết dừng lại một chút rồi nói tiếp, "Là Triệu Nhất Cừ và công ty của cậu ta."
"Công ty game này khá có tiếng trong ngành, cũng coi như là một tên tuổi lớn. Ông chủ của công ty này gần bằng tuổi ba anh. Ngày xưa, khi ba anh mới bắt đầu sáng lập công ty game, ông ta đã đi theo ba anh. Tuy nhiên, ông ta chẳng có đạo đức gì, cách làm việc rất bỉ ổi, không lâu sau đã rời đi và tự mở công ty riêng."
"Trong suốt những năm qua, ông ta vẫn cứ thích chơi mấy trò dơ bẩn, nhưng vẫn luôn bị ba anh đè ép, có lẽ cũng cảm thấy không cam lòng. Không làm gì được ba anh, nên lại quay sang đối phó anh." Chu Thừa Quyết nhếch môi cười lạnh, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Sầm Tây, anh bình tĩnh nói, "Nhưng em đừng lo, ba anh vì chút tình xưa nên mới cho ông ta một con đường sống, không muốn xử lý ông ta. Còn anh thì khác. Anh chỉ là một sinh viên bình thường, chẳng có gì liên quan đến ông ta. Nếu ông ta dám động đến anh, anh sẽ không dễ dàng bỏ qua."
Sầm Tây quay mặt đi, nhìn về phía anh, cảm thấy có chút mơ hồ: " Sao…Giang Cách lại…?"
"Em tin tưởng cậu ấy không?" Chu Thừa Quyết đột nhiên hỏi.
Sầm Tây im lặng hai giây rồi trả lời: "Tin."
"Vậy em có tin anh không?" Chu Thừa Quyết lại hỏi.
Lần này, Sầm Tây không còn do dự như lúc trước, cô gật đầu chắc chắn: "Tin."
Chu Thừa Quyết bị câu trả lời không chút ngần ngại của cô lấy lòng. Sau đó anh bình thản nói: "Vậy em còn lo lắng gì nữa? Tin tưởng bọn anh là đủ rồi."
Sầm Tây có vẻ như đã hiểu ra điều gì đó, lấy điện thoại ra tìm kiếm thông tin về các công ty và những biến động trong ngành. Trong hai ngày qua, cô bận rộn với việc viết bài và thu thập thông tin tai nạn năm đó, bỏ lỡ không ít tin tức mới nhất.
Các công ty lớn đang cạnh tranh đấu thầu một công nghệ mới. Trong đó phải kể đến sự đối đầu giữa công ty của Chu Thừa Quyết và công ty của Triệu Nhất Cừ. Giá cả đã lên tới con số cao ngất ngưởng, nhưng cả hai bên đều không chịu nhượng bộ.
Theo tin tức trên mạng, dự án mới này là do Giang Cách sáng tạo ra, nói trắng ra là do anh ấy đã mang công nghệ từ công ty của Chu Thừa Quyết ra ngoài.
Sầm Tây không thể không cảm thấy lạnh toát trong lòng khi đọc được thông tin này. Nhưng khi nhớ lại câu hỏi của Chu Thừa Quyết, "Em tin tưởng cậu ấy không?", cô lập tức lấy lại bình tĩnh. Chỉ trong vài phút, cô đã sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
" Chẳng trách mấy ngày nay các anh đều phớt lờ mấy tin đồn kia." Sầm Tây chợt hỏi, "Các anh muốn đẩy giá lên cao để Triệu Nhất Cừ tiếp tục đàm phán đúng không?"
"Thông minh đấy, bạn gái." Chu Thừa Quyết cười nhẹ.
Việc làm nóng dư luận sẽ khiến nhiều người nhận định rằng công ty của Chu Thừa Quyết lung lay sắp đổ, không còn cách nào xoay sở. Từ đó Triệu Nhất Cừ sẽ cho rằng Giang Cách bất đắc dĩ phải tự tìm đường lui cho bản thân, giao bán “ công nghệ cốt lõi” là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của công ty Chu Thừa Quyết.
Chu Thừa Quyết đang bị dư luận làm cho sứt đầu mẻ trán nhưng vẫn phải tham gia đấu thầu để giữ lấy tia hy vọng cuối cùng cho công ty. Cứ thế, bọn họ sẽ tiếp tục đẩy giá lên mà không nghi ngờ gì.
Khi giá cả đã tăng đến một mức độ nhất định, chỉ cần Chu Thừa Quyết buông tay, Triệu Nhất Cừ sẽ tưởng rằng mình đã thắng, rồi anh ta sẽ cách ngày phải bán lại công ty để trả nợ không còn bao xa.
Chu Thừa Quyết không coi trận chiến dư luận này là gì. Từ đầu đến cuối mục đích của anh vẫn luôn là nuốt trọn công ty của đối phương.
Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, Sầm Tây lại hỏi: "Vậy Triệu Nhất Cừ sẽ thế nào?"
" Còn phải xem cậu ta có kiêu ngạo đến mức dám tự chủ trương làm liều, đoạt lấy chương trình kỹ thuật trong tay Giang Cách sau lưng ông chủ mình hay không." Chu Thừa Quyết nói, đồng thời lái xe dừng lại trước một nhà hàng. "Nếu cậu ta dám, thì ông ta kia sẽ không tha cho Triệu Nhất Cừ đâu. Cơm tù chắc chắn là ăn không hết."
Trước khi rời khỏi công ty, Chu Thừa Quyết đã nhắn tin đặt bàn nên khi bọn họ bước vào trong, đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn, hai người có thể ngồi xuống ăn luôn.
Trong khi Sầm Tây ăn, Chu Thừa Quyết liên tục gắp đồ ăn vào bát cô, còn cô thì ngạc nhiên hỏi: "Triệu Nhất Cừ làm thế nào mà lại vào được công ty đó? Nhìn qua có vẻ chức vị của cậu ta cũng không thấp. Em nhớ Giai Thư từng nói sau này thành tích của cậu ta càng ngày càng kém, cuối cùng dường như không còn hứng thú với học hành, không tham gia kỳ thi đại học?"
Năm đó Triệu Nhất Cừ không thể kiên trì đến lúc thi đại học nên đã thôi học, nhưng lại không cam tâm, học theo Chu Thừa Quyết muốn tự học IT, tìm mọi cách ở khắp nơi, dự định bước đi trên con đường giống với anh.
Từ đầu đến cuối, anh ta luôn coi Chu Thừa Quyết là kẻ thù không đội trời chung trong tưởng tượng. Anh có thành tích xuất sắc, gia cảnh khá giả, là con cưng của trời, làm cái gì cũng đều rất có thiên phú, luôn cao hơn anh ta một cái đầu. Ngay cả Sầm Tây mà anh ta thích cũng thích anh. Rõ ràng là anh ta gặp được cô trước Chu Thừa Quyết.
Vì vậy, Triệu Nhất Cừ luôn tin rằng việc Giang Cách "làm phản" là hợp lý. Bởi vì Giang Cách cũng giống như anh ta, bị Chu Thừa Quyết đè ép tới không thể ngóc đầu lên được, đều bị anh cướp đi người mình yêu mà không có được.
Chu Thừa Quyết hắng giọng, không muốn nói cho Sầm Tây biết những chuyện dơ bẩn không thể đem ra ngoài ánh sáng kia. Anh cũng không có thói quen buôn chuyện về đời tư của người khác nên chỉ uyển chuyển nói, Triệu Nhất Cừ có nhiều cách. Sau đó anh lại bảo cô tập trung ăn cơm, ăn nhiều một chút, không nên nói tới chuyện của người không liên quan đến mình.
Sau bữa ăn, trở về công ty, Chu Thừa Quyết lại tiếp tục công việc, Sầm Tây thì tò mò hỏi Giang Cách về chuyện của Triệu Nhất Cừ.
Tuy Giang Cách có vẻ lạnh lùng nhưng thực chất lại rất thích hóng hớt, trực tiếp quăng cho cô một tin nhắn thoại 60 giây kể lể chi tiết sự việc.
Đại khái ý mà anh ấy muốn truyền đạt là, Triệu Nhất Cừ là một người không từ thủ đoạn để leo lên vị trí cao. Nếu không có năng lực thì đành phải dùng thân mình nỗ lực. Kẻ này cũng rất liều mạng, không phân biệt tuổi tác hay giới tính, anh ta đều không ngại mà duy trì các mối quan hệ, cứ thế leo lên được đến vị trí cao như ngày hôm nay.
Lần này có vẻ như anh ta đang ở bên một người phụ nữ giàu có hơn 50 tuổi, là vợ của ông chủ công ty đối phương. Bà ta có rất nhiều lịch sử đen nhưng cũng nắm trong tay chút quyền lực.
Sầm Tây không nhịn được, ôm máy tính ngồi khoanh chân trên sofa trong văn phòng của Chu Thừa Quyết, rồi thuận miệng hỏi anh.
Chu Thừa Quyết gật đầu xác nhận, nhưng suy nghĩ lại thấy thật sự ghê tởm.
Anh im lặng hai giây rồi bỗng nhiên cười nhẹ, quay sang Sầm Tây nói: " Sau khi chuyện này kết thúc, chắc chắn chuyện của hai người kia không thể giấu diếm được nữa. Đến lúc đó hai vị bên đó có thể sẽ phải dính vào một vụ kiện ly hôn. Luật sư Sầm, gia sản của hai người đó chắc chắn không ít đâu. Vụ kiện ly hôn này chắc sẽ rất có giá trị, phí mời luật sư cũng không hề nhỏ. Em có hứng thú thử sức không?"
“……..” Sầm Tây nghe vậy, cắn môi, thấy anh vẫn còn có tâm tư đùa giỡn, thì nhẹ nhàng thở phào rồi không nhịn được cười theo: "Ngẫm lại thì đúng là có chút hấp dẫn thật."
Một Vòng Tròn - Cửu Đâu Tinh
Trong những ngày tiếp theo, ngoại trừ vài bài kiểm tra đơn giản mà cô phải hoàn thành, Sầm Tây gần như đều dành thời gian ở bên Chu Thừa Quyết. Hầu hết thời gian còn lại, cô đều mang máy tính đến phòng làm việc của anh, ngồi bên cạnh anh, cùng nhau làm việc.
Dù cô cũng không thể giúp gì nhiều cho công việc của Chu Thừa Quyết, nhưng chỉ cần có cô ở bên, tâm trạng của anh sẽ dễ chịu hơn rất nhiều. Còn cô, những công việc gấp gáp cũng có thể giải quyết qua laptop, không cần phải ngồi ở một nơi cố định. Trong những ngày đặc biệt này, cô có thể ở bên anh nhiều một chút cũng tốt.
Suốt mấy ngày liền, phần lớn thời gian của Sầm Tây chỉ là ngồi yên trên sô pha, ôm laptop viết bản thảo. Nếu không có chuyện gì cần thiết, cô sẽ không làm phiền Chu Thừa Quyết.
Nhưng thực ra, Chu Thừa Quyết cũng chẳng mấy khi để công việc chiếm hết thời gian. Thỉnh thoảng, anh sẽ đứng dậy, đi đến sô pha, dựa vào người cô, nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc, rồi như được tiếp thêm năng lượng, lại quay về bàn làm việc tiếp tục công việc.
Hai người cứ vậy qua lại, không biết mệt mỏi.
Sau hai ngày, Sầm Tây nhìn anh nghỉ ngơi bên cạnh mình, không nhịn được hỏi: "Em cứ ở đây có làm phiền anh không?"
"Phiền gì chứ?" Chu Thừa Quyết siết chặt tay ôm cô hơn một chút, "Kể từ khi em đến đây, hiệu quả công việc của anh cao hơn rất nhiều, còn có thể tranh thủ nghỉ ngơi nữa."
Biết vậy, Sầm Tây cũng chỉ có thể nằm yên cho anh nghỉ ngơi.
Nhưng mà, sau một thời gian dài ở trong phòng làm việc, Sầm Tây cũng thấy hơi nhàm chán. Thỉnh thoảng cô sẽ đi xuống dưới lầu, dạo một vòng quanh các cửa hàng ăn uống, rồi mua một ít đồ ăn mang về cho cả hai.
Nhiều khi, cô còn tiện thể mua thêm trái cây, trà sữa, đồ ăn vặt gì đó mang về cho anh và các đồng nghiệp đang tăng ca.
Trong công ty mạng hầu hết là những người trẻ tuổi. Nhiều người có hoàn cảnh giống với Chu Thừa Quyết, cũng là sinh viên mới ra trường, nên bọn họ khá gần gũi và thân thiện với cô. Thậm chí có người cùng tuổi với cô, thỉnh thoảng lại trò chuyện vui vẻ, nói đùa cùng không cần kiêng kỵ, gọi Tây Tây cũng đã thành quen miệng.
Ở bên ngoài chia đồ ăn vô cùng náo nhiệt, vài tiếng “ Tây Tây” cũng trực tiếp truyền đến tai Chu Thừa Quyết.
Anh nghe thấy liền bỏ công việc trong tay xuống, bước ra khỏi phòng làm việc. Anh lười biếng dựa vào cửa, nhìn bạn gái anh đang quang minh chính đại mua chuộc lòng người.
Khi cô chia xong, trên tay chỉ còn lại một ít đồ ăn nhẹ. Ngoại trừ hai phần cơm trưa thì chỉ còn hai ly nước cam.
Sầm Tây xách đồ đi về hướng văn phòng của Chu Thừa Quyết, nhưng chưa kịp vào thì đã đụng phải ánh mắt cười như không cười của anh.
Chu Thừa Quyết nghiêng người, nhường lối cho cô vào trong. Sau khi cô vào, anh nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi dựa vào, hất cằm về phía bên ngoài, nói một cách bình thản: " Nhiều trò quá nhỉ?"
Sầm Tây cười rồi liếc anh một cái: "Cũng là học theo anh thôi."
"Gì cơ?" Chu Thừa Quyết đi theo cô, ngồi xuống sô pha đối diện.
Sầm Tây không trả lời ngay, chỉ đưa ly nước cam cho anh, rồi nói với giọng điệu nhẹ nhàng, giống như hồi cấp 3 anh từng nói với cô: "Uống đi, mọi người đều có mà."
Chu Thừa Quyết nhận lấy ly nước cam, ngây người một chút, rồi sau đó bật cười, cố tình kéo dài giọng điệu: "À… vì muốn mua cho anh mà mua cho cả mọi người nữa, đúng không?"
"Muốn theo đuổi anh à, bạn cùng bàn?" Chu Thừa Quyết trêu đùa.
Sầm Tây không nhịn được cười: “...”
Ăn xong bữa trưa, Chu Thừa Quyết nhanh chóng quay lại làm việc. Sầm Tây cũng chỉnh sửa lại bản thảo, gửi đi để ký kết hợp đồng, rồi bắt đầu tìm kiếm thông tin liên quan đến tai nạn đuối nước của Chu Thừa Quyết năm xưa, định giúp anh một chút, nhưng cô cũng không dám chắc sẽ có kết quả tốt, nên chưa nói với anh.
Cả hai cứ làm việc đến tận 8 giờ tối. Chu Thừa Quyết nhìn đồng hồ, bỏ công việc xuống, nhẹ nhàng nói: "Lại đây, đi ăn khuya cùng anh nào."
Sầm Tây không từ chối, chỉ chỉnh lại quần áo một chút rồi cùng anh xuống bãi đỗ xe.
Xe bắt đầu chạy ra khỏi khuôn viên công ty, Sầm Tây nhìn qua cửa sổ xe, vô tình nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc.
Cô không khỏi nhíu mày, dán mặt vào cửa kính, nhìn kỹ thêm một chút, rồi không khỏi cảm thấy bất an.
" Tại sao lại như vậy?" Sầm Tây thì thầm.
"Chuyện gì thế?" Chu Thừa Quyết đánh tay lái, thuận miệng hỏi.
"Em vừa thấy Giang Cách."
" Ừ."
" Sao cậu ấy lại quen Triệu Nhất Cừ?" Sầm Tây cảm thấy có gì đó không ổn, nỗi lo trong lòng ngày càng dâng lên.
Cô vừa dứt lời, vô thức liếc nhìn về phía Chu Thừa Quyết, thấy anh không hề có biểu hiện bất ngờ, thậm chí còn có vẻ bình tĩnh như đã biết trước. Cô không nhịn được, hỏi: "Sao anh không bất ngờ chút nào vậy?"
"Ngày trước không phải anh đã nói với em rồi sao, vụ việc trên mạng đó, có người ở phía sau cố tình gây rối." Chu Thừa Quyết dừng lại một chút rồi nói tiếp, "Là Triệu Nhất Cừ và công ty của cậu ta."
"Công ty game này khá có tiếng trong ngành, cũng coi như là một tên tuổi lớn. Ông chủ của công ty này gần bằng tuổi ba anh. Ngày xưa, khi ba anh mới bắt đầu sáng lập công ty game, ông ta đã đi theo ba anh. Tuy nhiên, ông ta chẳng có đạo đức gì, cách làm việc rất bỉ ổi, không lâu sau đã rời đi và tự mở công ty riêng."
"Trong suốt những năm qua, ông ta vẫn cứ thích chơi mấy trò dơ bẩn, nhưng vẫn luôn bị ba anh đè ép, có lẽ cũng cảm thấy không cam lòng. Không làm gì được ba anh, nên lại quay sang đối phó anh." Chu Thừa Quyết nhếch môi cười lạnh, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Sầm Tây, anh bình tĩnh nói, "Nhưng em đừng lo, ba anh vì chút tình xưa nên mới cho ông ta một con đường sống, không muốn xử lý ông ta. Còn anh thì khác. Anh chỉ là một sinh viên bình thường, chẳng có gì liên quan đến ông ta. Nếu ông ta dám động đến anh, anh sẽ không dễ dàng bỏ qua."
Sầm Tây quay mặt đi, nhìn về phía anh, cảm thấy có chút mơ hồ: " Sao…Giang Cách lại…?"
"Em tin tưởng cậu ấy không?" Chu Thừa Quyết đột nhiên hỏi.
Sầm Tây im lặng hai giây rồi trả lời: "Tin."
"Vậy em có tin anh không?" Chu Thừa Quyết lại hỏi.
Lần này, Sầm Tây không còn do dự như lúc trước, cô gật đầu chắc chắn: "Tin."
Chu Thừa Quyết bị câu trả lời không chút ngần ngại của cô lấy lòng. Sau đó anh bình thản nói: "Vậy em còn lo lắng gì nữa? Tin tưởng bọn anh là đủ rồi."
Sầm Tây có vẻ như đã hiểu ra điều gì đó, lấy điện thoại ra tìm kiếm thông tin về các công ty và những biến động trong ngành. Trong hai ngày qua, cô bận rộn với việc viết bài và thu thập thông tin tai nạn năm đó, bỏ lỡ không ít tin tức mới nhất.
Các công ty lớn đang cạnh tranh đấu thầu một công nghệ mới. Trong đó phải kể đến sự đối đầu giữa công ty của Chu Thừa Quyết và công ty của Triệu Nhất Cừ. Giá cả đã lên tới con số cao ngất ngưởng, nhưng cả hai bên đều không chịu nhượng bộ.
Theo tin tức trên mạng, dự án mới này là do Giang Cách sáng tạo ra, nói trắng ra là do anh ấy đã mang công nghệ từ công ty của Chu Thừa Quyết ra ngoài.
Sầm Tây không thể không cảm thấy lạnh toát trong lòng khi đọc được thông tin này. Nhưng khi nhớ lại câu hỏi của Chu Thừa Quyết, "Em tin tưởng cậu ấy không?", cô lập tức lấy lại bình tĩnh. Chỉ trong vài phút, cô đã sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
" Chẳng trách mấy ngày nay các anh đều phớt lờ mấy tin đồn kia." Sầm Tây chợt hỏi, "Các anh muốn đẩy giá lên cao để Triệu Nhất Cừ tiếp tục đàm phán đúng không?"
"Thông minh đấy, bạn gái." Chu Thừa Quyết cười nhẹ.
Việc làm nóng dư luận sẽ khiến nhiều người nhận định rằng công ty của Chu Thừa Quyết lung lay sắp đổ, không còn cách nào xoay sở. Từ đó Triệu Nhất Cừ sẽ cho rằng Giang Cách bất đắc dĩ phải tự tìm đường lui cho bản thân, giao bán “ công nghệ cốt lõi” là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của công ty Chu Thừa Quyết.
Chu Thừa Quyết đang bị dư luận làm cho sứt đầu mẻ trán nhưng vẫn phải tham gia đấu thầu để giữ lấy tia hy vọng cuối cùng cho công ty. Cứ thế, bọn họ sẽ tiếp tục đẩy giá lên mà không nghi ngờ gì.
Khi giá cả đã tăng đến một mức độ nhất định, chỉ cần Chu Thừa Quyết buông tay, Triệu Nhất Cừ sẽ tưởng rằng mình đã thắng, rồi anh ta sẽ cách ngày phải bán lại công ty để trả nợ không còn bao xa.
Chu Thừa Quyết không coi trận chiến dư luận này là gì. Từ đầu đến cuối mục đích của anh vẫn luôn là nuốt trọn công ty của đối phương.
Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, Sầm Tây lại hỏi: "Vậy Triệu Nhất Cừ sẽ thế nào?"
" Còn phải xem cậu ta có kiêu ngạo đến mức dám tự chủ trương làm liều, đoạt lấy chương trình kỹ thuật trong tay Giang Cách sau lưng ông chủ mình hay không." Chu Thừa Quyết nói, đồng thời lái xe dừng lại trước một nhà hàng. "Nếu cậu ta dám, thì ông ta kia sẽ không tha cho Triệu Nhất Cừ đâu. Cơm tù chắc chắn là ăn không hết."
Trước khi rời khỏi công ty, Chu Thừa Quyết đã nhắn tin đặt bàn nên khi bọn họ bước vào trong, đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn, hai người có thể ngồi xuống ăn luôn.
Trong khi Sầm Tây ăn, Chu Thừa Quyết liên tục gắp đồ ăn vào bát cô, còn cô thì ngạc nhiên hỏi: "Triệu Nhất Cừ làm thế nào mà lại vào được công ty đó? Nhìn qua có vẻ chức vị của cậu ta cũng không thấp. Em nhớ Giai Thư từng nói sau này thành tích của cậu ta càng ngày càng kém, cuối cùng dường như không còn hứng thú với học hành, không tham gia kỳ thi đại học?"
Năm đó Triệu Nhất Cừ không thể kiên trì đến lúc thi đại học nên đã thôi học, nhưng lại không cam tâm, học theo Chu Thừa Quyết muốn tự học IT, tìm mọi cách ở khắp nơi, dự định bước đi trên con đường giống với anh.
Từ đầu đến cuối, anh ta luôn coi Chu Thừa Quyết là kẻ thù không đội trời chung trong tưởng tượng. Anh có thành tích xuất sắc, gia cảnh khá giả, là con cưng của trời, làm cái gì cũng đều rất có thiên phú, luôn cao hơn anh ta một cái đầu. Ngay cả Sầm Tây mà anh ta thích cũng thích anh. Rõ ràng là anh ta gặp được cô trước Chu Thừa Quyết.
Vì vậy, Triệu Nhất Cừ luôn tin rằng việc Giang Cách "làm phản" là hợp lý. Bởi vì Giang Cách cũng giống như anh ta, bị Chu Thừa Quyết đè ép tới không thể ngóc đầu lên được, đều bị anh cướp đi người mình yêu mà không có được.
Chu Thừa Quyết hắng giọng, không muốn nói cho Sầm Tây biết những chuyện dơ bẩn không thể đem ra ngoài ánh sáng kia. Anh cũng không có thói quen buôn chuyện về đời tư của người khác nên chỉ uyển chuyển nói, Triệu Nhất Cừ có nhiều cách. Sau đó anh lại bảo cô tập trung ăn cơm, ăn nhiều một chút, không nên nói tới chuyện của người không liên quan đến mình.
Sau bữa ăn, trở về công ty, Chu Thừa Quyết lại tiếp tục công việc, Sầm Tây thì tò mò hỏi Giang Cách về chuyện của Triệu Nhất Cừ.
Tuy Giang Cách có vẻ lạnh lùng nhưng thực chất lại rất thích hóng hớt, trực tiếp quăng cho cô một tin nhắn thoại 60 giây kể lể chi tiết sự việc.
Đại khái ý mà anh ấy muốn truyền đạt là, Triệu Nhất Cừ là một người không từ thủ đoạn để leo lên vị trí cao. Nếu không có năng lực thì đành phải dùng thân mình nỗ lực. Kẻ này cũng rất liều mạng, không phân biệt tuổi tác hay giới tính, anh ta đều không ngại mà duy trì các mối quan hệ, cứ thế leo lên được đến vị trí cao như ngày hôm nay.
Lần này có vẻ như anh ta đang ở bên một người phụ nữ giàu có hơn 50 tuổi, là vợ của ông chủ công ty đối phương. Bà ta có rất nhiều lịch sử đen nhưng cũng nắm trong tay chút quyền lực.
Sầm Tây không nhịn được, ôm máy tính ngồi khoanh chân trên sofa trong văn phòng của Chu Thừa Quyết, rồi thuận miệng hỏi anh.
Chu Thừa Quyết gật đầu xác nhận, nhưng suy nghĩ lại thấy thật sự ghê tởm.
Anh im lặng hai giây rồi bỗng nhiên cười nhẹ, quay sang Sầm Tây nói: " Sau khi chuyện này kết thúc, chắc chắn chuyện của hai người kia không thể giấu diếm được nữa. Đến lúc đó hai vị bên đó có thể sẽ phải dính vào một vụ kiện ly hôn. Luật sư Sầm, gia sản của hai người đó chắc chắn không ít đâu. Vụ kiện ly hôn này chắc sẽ rất có giá trị, phí mời luật sư cũng không hề nhỏ. Em có hứng thú thử sức không?"
“……..” Sầm Tây nghe vậy, cắn môi, thấy anh vẫn còn có tâm tư đùa giỡn, thì nhẹ nhàng thở phào rồi không nhịn được cười theo: "Ngẫm lại thì đúng là có chút hấp dẫn thật."
Một Vòng Tròn - Cửu Đâu Tinh
Đánh giá:
Truyện Một Vòng Tròn - Cửu Đâu Tinh
Story
Chương 112
10.0/10 từ 44 lượt.