Một Kiếp Đau Thương
C30: Không cho em rời đi
80@-
" Đừng nhìn nữa,mau mặc đồ vào chi tôi đi "
" Ừm "
Sau khi mặc xong xuôi thì cô cũng nằm xuống giường rồi kéo chăn lên,bây giờ cô chỉ muốn ngủ mà thôi,cô không muốn nói chuyện với người đàn ông này nữa … Khải Phong thấy cô đang cố tình tránh né mình thì cảm thấy không vui,nhưng anh cũng không thể làm được gì.
Anh cúi người nhặt bộ quần áo bệnh nhân bỏ vào sọt rác rồi đi xuống lầu tìm vệ sĩ thân cận của mình.
" Cậu chủ cậu tìm tôi có việc gì không ’ "
" Lúc mà Yến Chi ở tầng hầm có ai vào trong đó không "
" Dạ có,là thiếu phu nhân,cô ấy có vào hơn 1 tiếng "
" Ừm "
Khải Phong nhận được câu trả lời rồi đi lên phòng,đúng thật là Huyền Nhi đã gây ra.Cô ấy là giết con của mình, nhưng cô ấy cũng là ân nhân vậy cho nên mình phải làm như thế nào đây.
Anh mở cửa phòng ra thì thấy Yến Chi đã ngủ rồi,trên khoé mi còn mấy giọt nước mắt đọng lại nữa.Sau đó thì anh cũng trèo lên giường rồi nằm xuống bên cạnh và ôm cô vào lòng.
" Xin lỗi em "
Yến Chi nghe được, nhưng xin lỗi thì sao,con cô cũng đâu thể trở về được.Và sau này cô cũng không thể sinh con được nữa.
" Đàm Khải Phong,sau này tôi không thể có con được nữa,anh đã hài lòng chưa. Tôi chỉ mong anh buông tha cho tôi mà thôi bởi vì tôi đã mệt mỏi lắm rồi"
" Anh …anh xin lỗi,anh sẽ không thể em rời khỏi đây đâu,mau ngủ đi "
" Dù có như thế nào cũng không cho em đi "
Anh ấy định nhốt cô ở đây cả đời hay sao,cô không muốn chung sống với con người này nữa đâu,anh ấy không có trái tim,một con người lạnh lùng và nhẫn tâm.
Yến Chi nằm đó cứ suy nghĩ mãi về chuyện của hai người cho nên không thể ngủ được,cho đến 3 giờ sáng thì cô mới chìm dần vào giấc ngủ.Bàn tay của người đàn ông khi ngủ hay sờ soạn linh tinh và anh cũng như thế cưa ôm eo của cô mãi,lâu lâu thì chạm lên bầu ngực của cô.
Sáng hôm sau, Khải Phong thức dậy trước còn cô thì vẫn còn ngủ …Anh ngắm nhìn cô một chút rồi cũng rời giường đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân.
8 giờ sáng anh mặc quần áo chỉnh tề rồi đi xuống nhà,sau đó thì căn dặn người hầu và quản gia vài điều rồi mới đến công ty làm việc.
" Anh Phong,anh ở lại ăn sáng với em đi "
" Huyền Nhi anh đã biết được chuyện em hại Yến Chi rồi,sau này anh mong không có chuyện này xảy ra nữa …Đúng như những gì mẹ anh nói cô ấy đang mang thai con của anh …"
" Vậy là Yến Chi quyến rũ anh đúng không "
" Vấn đề này em không cần biết, ngày tháng sau này anh mong em yên phận một chút "
Khải Phong nói xong liền rời đi,bữa sáng anh cũng không thèm nhìn đến.Vũ Huyền Nhi thấy anh vì Yến Chi mà la mắng mình thì cô ta cảm thấy vô cùng bực bội,anh ấy đã biết được mình hại nó rồi.Vậy ló sau này anh ấy biết được chuyện năm xưa rồi sao. Thời gian nó và anh ấy ở bên nhau ngày càng nhiều vậy cho nên mình phải nhanh chóng ra tay mới được,chứ nếu không mọi chuyện sẽ hỏng bét hết cho mà xem. …
Cô ta ăn được vài muỗng thì cũng đi lên lầu,bước chân tiến lại gần căn phòng của Khải Phong.Lúc này cô ta định mở cửa thì mấy tên vệ sĩ đứng gần đó đã cản lại rồi bảo cô ta đi về phòng.
" Phòng của cậu chủ không được lại gần "
" Nhưng tôi là vợ của anh ấy mà "
" Không được,cậu chủ đã ra lệnh rồi "
Điều này càng chứng tỏ cho cô ta biết được là Khải Phong đang giam cầm Yến Chi ở trong đây. Lúc đầu cô ta cứ nghĩ sau chuyện này sẽ ghét bỏ thậm chí là có thể đuổi Yến Chi ra khỏi nhà. Nhưng không,cô đã lầm rồi dường như anh ấy ngày càng có cảm tình với nó hơn rồi,căn phòng này mình chưa từng được vào ấy vậy mà nó có thể ngủ trên giường cùng với anh ấy …
Cả hai người họ đã có con với nhau rồi,vậy chắc là 3 năm qua nó và Khải Phong đã chung sống với nhau rồi.Càng nghĩ thì càng lại tức,trong lúc mà cô đang nằm viện thì Lạc Yến Chi lại quyến rũ người đàn ông của mình,đúng thật là tức chết mà …
Một Kiếp Đau Thương
Hơn nửa tiếng thì cũng về đến nhà, Khải Phong thấy cô im lặng không nói chuyện thì đành bế cô lên phòng của mình.Giờ này cũng trễ rồi cho nên người hầu và vệ sĩ cũng đi nghỉ bớt,ở trước cổng chỉ còn lác đác vài người mà thôi.
Cạch …
Anh dùng chân đạp cửa rồi đặt cô lên giường sau đó thì lại tủ lấy một bộ váy cho cô thay ra …
" Anh định làm gì"
" Anh thay đồ cho em "
Cô chắn người anh lại rồi giật lấy bộ váy nhưng Khải Phong lại nhanh hơn một bước,cô đè anh xuống giường rồi xé bộ đồ bệnh nhân ra …
" Xoẹt …"
Lúc này anh mới tá hoả ra trên người của Yến Chi có rất nhiều vết roi,vết thương bị đánh chồng chất lên nhau … Điều này chứng tỏ là cô ấy bị đánh đến sảy thai,vậy có khi nào là Huyền Nhi làm hay không …
" Đừng nhìn nữa,mau mặc đồ vào chi tôi đi "
" Ừm "
Sau khi mặc xong xuôi thì cô cũng nằm xuống giường rồi kéo chăn lên,bây giờ cô chỉ muốn ngủ mà thôi,cô không muốn nói chuyện với người đàn ông này nữa … Khải Phong thấy cô đang cố tình tránh né mình thì cảm thấy không vui,nhưng anh cũng không thể làm được gì.
Anh cúi người nhặt bộ quần áo bệnh nhân bỏ vào sọt rác rồi đi xuống lầu tìm vệ sĩ thân cận của mình.
" Cậu chủ cậu tìm tôi có việc gì không ’ "
" Lúc mà Yến Chi ở tầng hầm có ai vào trong đó không "
" Dạ có,là thiếu phu nhân,cô ấy có vào hơn 1 tiếng "
" Ừm "
Khải Phong nhận được câu trả lời rồi đi lên phòng,đúng thật là Huyền Nhi đã gây ra.Cô ấy là giết con của mình, nhưng cô ấy cũng là ân nhân vậy cho nên mình phải làm như thế nào đây.
Anh mở cửa phòng ra thì thấy Yến Chi đã ngủ rồi,trên khoé mi còn mấy giọt nước mắt đọng lại nữa.Sau đó thì anh cũng trèo lên giường rồi nằm xuống bên cạnh và ôm cô vào lòng.
" Xin lỗi em "
Yến Chi nghe được, nhưng xin lỗi thì sao,con cô cũng đâu thể trở về được.Và sau này cô cũng không thể sinh con được nữa.
" Đàm Khải Phong,sau này tôi không thể có con được nữa,anh đã hài lòng chưa. Tôi chỉ mong anh buông tha cho tôi mà thôi bởi vì tôi đã mệt mỏi lắm rồi"
" Anh …anh xin lỗi,anh sẽ không thể em rời khỏi đây đâu,mau ngủ đi "
" Dù có như thế nào cũng không cho em đi "
Anh ấy định nhốt cô ở đây cả đời hay sao,cô không muốn chung sống với con người này nữa đâu,anh ấy không có trái tim,một con người lạnh lùng và nhẫn tâm.
Yến Chi nằm đó cứ suy nghĩ mãi về chuyện của hai người cho nên không thể ngủ được,cho đến 3 giờ sáng thì cô mới chìm dần vào giấc ngủ.Bàn tay của người đàn ông khi ngủ hay sờ soạn linh tinh và anh cũng như thế cưa ôm eo của cô mãi,lâu lâu thì chạm lên bầu ngực của cô.
Sáng hôm sau, Khải Phong thức dậy trước còn cô thì vẫn còn ngủ …Anh ngắm nhìn cô một chút rồi cũng rời giường đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân.
8 giờ sáng anh mặc quần áo chỉnh tề rồi đi xuống nhà,sau đó thì căn dặn người hầu và quản gia vài điều rồi mới đến công ty làm việc.
" Anh Phong,anh ở lại ăn sáng với em đi "
" Huyền Nhi anh đã biết được chuyện em hại Yến Chi rồi,sau này anh mong không có chuyện này xảy ra nữa …Đúng như những gì mẹ anh nói cô ấy đang mang thai con của anh …"
" Vậy là Yến Chi quyến rũ anh đúng không "
" Vấn đề này em không cần biết, ngày tháng sau này anh mong em yên phận một chút "
Khải Phong nói xong liền rời đi,bữa sáng anh cũng không thèm nhìn đến.Vũ Huyền Nhi thấy anh vì Yến Chi mà la mắng mình thì cô ta cảm thấy vô cùng bực bội,anh ấy đã biết được mình hại nó rồi.Vậy ló sau này anh ấy biết được chuyện năm xưa rồi sao. Thời gian nó và anh ấy ở bên nhau ngày càng nhiều vậy cho nên mình phải nhanh chóng ra tay mới được,chứ nếu không mọi chuyện sẽ hỏng bét hết cho mà xem. …
Cô ta ăn được vài muỗng thì cũng đi lên lầu,bước chân tiến lại gần căn phòng của Khải Phong.Lúc này cô ta định mở cửa thì mấy tên vệ sĩ đứng gần đó đã cản lại rồi bảo cô ta đi về phòng.
" Phòng của cậu chủ không được lại gần "
" Nhưng tôi là vợ của anh ấy mà "
" Không được,cậu chủ đã ra lệnh rồi "
Điều này càng chứng tỏ cho cô ta biết được là Khải Phong đang giam cầm Yến Chi ở trong đây. Lúc đầu cô ta cứ nghĩ sau chuyện này sẽ ghét bỏ thậm chí là có thể đuổi Yến Chi ra khỏi nhà. Nhưng không,cô đã lầm rồi dường như anh ấy ngày càng có cảm tình với nó hơn rồi,căn phòng này mình chưa từng được vào ấy vậy mà nó có thể ngủ trên giường cùng với anh ấy …
Cả hai người họ đã có con với nhau rồi,vậy chắc là 3 năm qua nó và Khải Phong đã chung sống với nhau rồi.Càng nghĩ thì càng lại tức,trong lúc mà cô đang nằm viện thì Lạc Yến Chi lại quyến rũ người đàn ông của mình,đúng thật là tức chết mà …
Một Kiếp Đau Thương
Đánh giá:
Truyện Một Kiếp Đau Thương
Story
C30: Không cho em rời đi
10.0/10 từ 42 lượt.