Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc

Chương 125: Tin em mới lạ!

87@-

Khu ẩm thực nằm ở trung tâm của Thế giới Vui chơi, là nơi giao nhau của các trò chơi hot nhất.


Nơi đây được thiết kế theo kiểu sân vườn, các cửa hàng nằm rải rác như những hòn đảo nhỏ.


Lâm Huyền men theo thông tin hệ thống cung cấp, đi dọc con đường nhỏ đến một khoảng đất trống không quá lớn.


Trên khoảng đất có một gian bếp mở, còn lại là vài bộ bàn ghế.


"Tôi thấy chỗ này hơi hẻo lánh thì phải, chắc ít khách du lịch đi về phía này lắm."


Dư Dao ngó nghiêng xung quanh rồi nói.


"Cậu nói vớ vẩn gì thế, trình của ông chủ Lâm mà cần phải lo chuyện ít khách à?"


"Nói cho cậu biết nhé, không quá hai ngày, chỗ này sẽ là gian hàng ngầu nhất khu ẩm thực này cho xem."


Ngô Mộng Mộng quá rành thành tích của ông chủ Lâm rồi.


Địa điểm hẻo lánh thì có là gì?


Cô nghi ngờ là dù ông chủ Lâm có bay lên sao Hỏa mở tiệm, thì mấy ông trong nhóm chat cũng chẳng ngần ngại mà phóng tên lửa đuổi theo đâu.


Lâm Huyền mặc kệ hai người họ, hắn vào bếp kiểm tra điện nước, thiết bị, chén đũa các thứ, xác nhận ngày mai chỉ cần nguyên liệu được giao đến là có thể mở bán ngay.


Đối với công tác hậu cần của hệ thống, hắn thực sự không chê vào đâu được. Những gì hắn nghĩ đến, hay chưa nghĩ đến, về cơ bản đều có đủ cả.


Sau đó, Lâm Huyền mở điện thoại ra đặt mua nguyên liệu.


Ngay khoảnh khắc hắn bước xuống từ tàu lượn siêu tốc, công thức món Cơm thố lạp vị đã được mở khóa.


Vẫn là công thức học cấp tốc nhưng trình độ cực cao như mọi khi.



Lần này, hệ thống cung cấp ba lựa chọn cho món Cơm thố lạp vị: lạp xưởng, thịt lợn muối, hoặc thập cẩm cả hai.


Lạp xưởng Quảng Đông, thịt lợn muối, nấm hương khô, gạo dẻo Mã Bá...


Trong lúc Lâm Huyền đang mua nguyên liệu, Ngô Mộng Mộng nhận được điện thoại của ông anh Ngô Dật.


"Em gái ơi! Mấy đứa đang ở đâu thế? Ông chủ Lâm có ở cạnh em không?"


"Ông chủ Lâm đang ở đây ạ, mà chốt kèo rồi nhé, tuần sau bán ở đây luôn!"


"Em đang đứng ngay chỗ ông chủ Lâm bán tuần sau đây này!"


Trong điện thoại, giọng Ngô Dật mừng rơn.


"Ha ha ha! Tuyệt vời! Em đúng là linh vật của nhà họ Ngô mình, đi công viên giải trí thôi mà cũng gặp được ông chủ Lâm!"


"Gửi ngay vị trí cho anh!"


"Anh vội cái gì, ông chủ Lâm lại chẳng đột nhiên bị người ngoài hành tinh bắt cóc đâu."


Ngô Mộng Mộng nở một nụ cười gian xảo đầy mong đợi, nói: "Anh cứ mua vé vào trước đi, rồi ra cổng đợi em một lát, em với Dao Dao qua tìm anh ngay."


"Đúng lúc có chuyện cần nói với anh."


"Nói luôn trong điện thoại đi..."


"Không được, phải nói trực tiếp mới được."


"Được rồi, được rồi, thế em nhanh lên nhé, làm gì mà thần bí thế."


Nói xong, Ngô Mộng Mộng cúp máy, cười hì hì.


Dư Dao chỉ biết đảo mắt, dùng ngón chân cũng đoán được cô bạn thân của mình đang âm mưu gì.



Chẳng qua là muốn tận mắt chứng kiến vẻ mặt của Ngô Dật sau khi biết điều kiện gọi món của ông chủ Lâm vào tuần sau mà thôi.


Bên này, Ngô Dật xếp hàng mua vé vào cổng, tìm một chỗ dễ thấy để đợi cô em gái tới.


Màn hình điện thoại của anh vẫn đang ở trong nhóm chat [Hội Vây Bắt Ông Chủ Lâm].


Ngô Dật không vội đăng tin lên nhóm ngay, đương nhiên là muốn đợi tin tức chính xác hơn, tốt nhất là có thể đăng kèm một tấm ảnh chụp chung với ông chủ Lâm.


Lúc này trong nhóm.


"Ngày thứ hai không được ăn cơm rang hải sản, cơm rang bò Wagyu, nhớ ông chủ Lâm quá đi."


"Từ ngày ăn cơm của ông chủ Lâm, tiêu chuẩn cơm rang của tôi cao hẳn lên. Quán tôi hay ăn bây giờ nuốt không trôi một miếng nào."


"@HồLâm, ông chủ Hồ, đã đến lúc điều động người của ông đi rồi đó."


"Tín nữ nguyện cả đời ăn uống healthy, đổi lấy lịch bán tuần sau của ông chủ Lâm."


"Thế thì thành tâm nỗi gì."


Không còn nghi ngờ gì nữa, các thực khách quen trong nhóm lại một lần nữa rơi vào hội chứng "vật" Lâm Huyền.


Mà thôi, tuần nào vào giờ này, trong nhóm cũng đều na ná như vậy cả.


Ngô Dật nhìn nhóm chat, vào nhóm lâu như vậy rồi, vẫn chưa có ai có thể biết được lịch bán của ông chủ Lâm ngay trong ngày Chủ nhật.


Nếu ở thời xưa, ta ắt hẳn là bậc công thần khai quốc mở cõi, là kẻ như Columbus tìm ra tân lục địa…


Nghĩ đến đây, Ngô Dật không nhịn được mà cười ngây ngô, còn tiện tay nuốt nước bọt một cái.


Một bà mẹ bỉm sữa dắt con đi ngang qua, liếc nhìn Ngô Dật một cách kỳ lạ, rồi ôm con vội vã đi mất.


Thoáng chốc, hình như anh còn nghe thấy đoạn đối thoại giữa hai mẹ con.



Chú kỳ cục cái đầu nhà ngươi! Ranh con ở đâu ra thế!


Ngô Dật cứng mặt, trơ mắt nhìn bà mẹ kia đi đến chỗ một nhân viên, vừa nói gì đó vừa chỉ về phía này.


Tổ sư! Có cần phải báo công an không? Tôi cười hai tiếng thì chọc gì đến nhà cô à!


Anh đang định chuồn lẹ thì thấy Ngô Mộng Mộng đang đi tới từ phía xa.


Hai bên vừa gặp nhau, Ngô Dật đã không nhịn được nói: "Có chuyện gì mà cứ phải nói ở đây, suýt nữa thì bị người ta tóm đi vì tưởng là chú kỳ cục."


"Mặt anh trông gian gian giống chú kỳ cục thật mà, trách ai được."


"Trả lại lì xì đây!"


"Thế thì anh tự đi mà tìm ông chủ Lâm nhé!"


Hai anh em vừa gặp đã chí chóe.


Dư Dao bất lực lắc đầu, cặp anh em này ngày thường vẫn hay cà khịa nhau, cô quen rồi.


"Thôi được rồi, vào việc chính, dẫn anh đi gặp ông chủ Lâm đi."


Ngô Dật nóng lòng xoa xoa hai tay.


"Yên tâm đi, ông chủ Lâm không chạy được đâu. Có điều, nếu ngày mai anh muốn ăn cơm ông chủ Lâm nấu, thì cần phải bỏ ra một chút xíu dũng khí."


Ngô Mộng Mộng cười hì hì, đến rồi, tiết mục mà cô mong chờ nhất.


"Ý gì?"


Ngô Dật quá hiểu cô em gái của mình, cái vẻ mặt này chắc chắn không có chuyện gì tốt đẹp, anh lập tức cảnh giác.


"Lần trước không phải để được ăn cơm của ông chủ Lâm, anh đã đăng ký chạy bán marathon còn gì."



"Lần này cũng tương tự thôi, ngày mai muốn ăn cơm của ông chủ Lâm, anh phải qua bên kia..."


Ngô Mộng Mộng chỉ tay về một hướng trên không.


Ngô Dật ngờ vực nhìn theo, chỉ thấy ở phía xa, giữa khe hở của các tòa nhà và tán cây.


Một đường ray bằng thép cuộn thành những vòng tròn khổng lồ.


Trong lòng Ngô Dật chợt dấy lên một dự cảm chẳng lành.


Chỉ nghe Ngô Mộng Mộng không nhanh không chậm, cố tình đè giọng xuống, nói: "Trải nghiệm một chuyến tàu lượn siêu tốc mười vòng, là ngày mai anh sẽ được mở khóa món Cơm thố lạp vị do chính tay ông chủ Lâm làm đó nha~"


"Anh trai, anh yêu cơm ông chủ Lâm nấu đến thế, chắc chắn là được mà, đúng không."


"Em tin anh đó nha~"


Ngô Dật trợn mắt, nhìn đường ray tàu lượn, dường như còn có thể nghe thấy tiếng la hét vọng lại từ phía đó.


Kết hợp với giọng nói chậm rãi, trầm thấp của Ngô Mộng Mộng bên cạnh.


Ngô Dật cảm thấy như mình đang nghe thấy lời thì thầm của ác quỷ.


Đúng vậy, chính là lời thì thầm của ác quỷ! Một loài ác quỷ mang tên "em gái"!


Ngô Dật ôm lấy tia hy vọng cuối cùng, nhìn Ngô Mộng Mộng nói: "Em gái à, em gái tốt của anh, em chắc chắn đang trêu anh đúng không?"


"Tiếc quá, không phải đâu."


Ngô Mộng Mộng mỉm cười, cuối cùng cũng không trêu Ngô Dật nữa, mà chuyển sang an ủi.


"Thôi nào anh, tàu lượn siêu tốc mười vòng thực ra không đáng sợ chút nào đâu, vui lắm."


"Tin em mới lạ!"


Ngô Dật gào lên trong tuyệt vọng.


Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc Truyện Món Ngon Của Tôi Ngẫu Nhiên Làm Mới, Khách Hàng Thèm Khóc Story Chương 125: Tin em mới lạ!
10.0/10 từ 24 lượt.
loading...