Mỗi Ngày Đều Bị Trúc Mã Mê Gian
19: Nếu Lần Sau Thi Đạt Tiêu Chuẩn Sẽ Bắn Đầy Ŧiиɦ ᗪịƈɦ Lên Thân Thể Em…
57@-
“Thoải mái không…Yên Yên…Ưm…” Tiêu Dật Việt thấp giọng thở dốc, cả cơ thể bao trùm lên người thiếu nữ, không ngừng tham lam liếʍ mυŧ đôi môi đỏ tươi của cô, bàn tay cầm côn ŧᏂịŧ thô to nóng bỏng vùi sâu hai vυ của thiếu nữ, chậm rãi di chuyển thắt lưng mà cọ xát.
Gậy thịt màu đỏ tím kề sát hai vυ tròn trịa, tùy ý ra vào.
Phần đỉnh nóng rực của qυყ đầυ không ngừng chạm vào cánh môi đỏ thắm, lỗ nhỏ trên qυყ đầυ hưng phấn rỉ ra dịch thể trắng đυ.
c, dính lên cánh môi cô.
Thiếu niên gầm nhẹ một tiếng đầy từ tính, qυყ đầυ thô to vì thỏa mãn mà run rẩy phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi đậm đặc, dính hết lên hai vυ của thiếu nữ và cánh môi đỏ thắm…
“Yên Yên…thích không…” Tiêu Dật Việt ngồi bên mép giường của thiếu nữ, rút ra mấy tờ khăn giấy lau chùi hạ thể của mình, nhìn môi cô dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.
c của bản thân, nhịn không được nhét nó vào trong miệng thiếu nữ, ép cô phải ăn.
“Nếu lần thi lại tiếp theo đạt yêu cầu…” thiếu niên tham lam mυŧ hôn cánh môi và khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ “Sẽ bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên thân thể em được không…bao gồm cả cái miệng nhỏ mất hồn này nữa…” thiếu niên nói xong, đẩy hai chân cô ra, đặt côn ŧᏂịŧ đã dần khôi phục lại trạng thái trước âʍ ɦộ thiếu nữ, chầm chậm đút vào.
Lời nói của anh đương nhiên sẽ không được thiếu nữ đáp lại, tự mình tiếp tục đùa bỡn cơ thể cô.
Thẳng đến khi trút được du͙© vọиɠ của bản thân, lúc này mới ôm lấy thân thể thiếu nữ, tham lam hít vào mùi hương trên người cô.
Khi trời hửng sáng, anh mới lau sạch thân thể thiếu nữ rồi rời đi.
Cửa kính lại một lần nữa đóng lại, thiếu nữ suốt đêm căng thẳng chưa từng chìm vào giấc ngủ lúc này mới mở mắt ra, cảm giác được sự đau nhức như có như không thì vừa thẹn thùng vừa bối rối.
Cho tới bây giờ, cảm giác bị thiếu niên tùy ý đùa bỡn thân thể ngày hôm qua vẫn còn sót lại rõ ràng, cô cũng không bài xích sự đυ.
ng chạm của anh, ngược lại càng khát khao muốn nhiều hơn, nhất là khi anh dùng đầu lưỡi liếʍ láp hoa huyệt cho cô…
“Ưm…ừm…a…ưm…” Diệp Yên Yên nghĩ vậy liền đưa tay vào thăm dò nơi tư mật của chính mình, học động tác vừa rồi anh làm với mình, chọc ngón giữa vào hoa huyệt, từ từ chọc vào rút ra, nhịn không được phát ra tiếng rêи ɾỉ.
Đến khi thỏa mãn cô mới rút ngón tay ra, nhìn dâʍ ɖị©ɧ trên đầu ngón tay vẫn còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà thiếu niên chưa kịp lau sạch sẽ, há miệng nuốt vào…
Mùi tanh nhàn nhạt thuộc về anh lan tràn trong miệng, Diệp Yên Yên cũng không ghét mùi vị này, xấu hổ đỏ bừng mặt vuốt ve nơi tư mật, ngẫm nghĩ về vết tích của thiếu niên còn đang sót lại trong cơ thể mình…
Mỗi Ngày Đều Bị Trúc Mã Mê Gian
Editor: Claudia
“Ưm…ư a….
ưm…” toàn thân thiếu nữ run rẩy mà rêи ɾỉ, hai chân cân xứng bị thiếu niên tách ra rồi nâng lên cao, tùy ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ hoa huyệt ẩm ướt, mυŧ mát dâʍ ɖị©ɧ ngọt ngào…
Dâʍ ɖị©ɧ của thiếu nữ vừa thơm vừa ngọt, mê người và ngọt ngào giống như cô vậy, khiến thiếu niên hận không thể hút toàn bộ luồng ái dịch vô tận ấy vào trong bụng.
Càng hận không thể vùi sâu côn ŧᏂịŧ thô to, cương cứng của bản thân vào bên trong hoa huyệt rồi hung hăng đâm vào rút ra, thao cho cô không khép được chân.
“Thoải mái không…Yên Yên…Ưm…” Tiêu Dật Việt thấp giọng thở dốc, cả cơ thể bao trùm lên người thiếu nữ, không ngừng tham lam liếʍ mυŧ đôi môi đỏ tươi của cô, bàn tay cầm côn ŧᏂịŧ thô to nóng bỏng vùi sâu hai vυ của thiếu nữ, chậm rãi di chuyển thắt lưng mà cọ xát.
Gậy thịt màu đỏ tím kề sát hai vυ tròn trịa, tùy ý ra vào.
Phần đỉnh nóng rực của qυყ đầυ không ngừng chạm vào cánh môi đỏ thắm, lỗ nhỏ trên qυყ đầυ hưng phấn rỉ ra dịch thể trắng đυ.
c, dính lên cánh môi cô.
Thiếu niên gầm nhẹ một tiếng đầy từ tính, qυყ đầυ thô to vì thỏa mãn mà run rẩy phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi đậm đặc, dính hết lên hai vυ của thiếu nữ và cánh môi đỏ thắm…
“Yên Yên…thích không…” Tiêu Dật Việt ngồi bên mép giường của thiếu nữ, rút ra mấy tờ khăn giấy lau chùi hạ thể của mình, nhìn môi cô dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.
c của bản thân, nhịn không được nhét nó vào trong miệng thiếu nữ, ép cô phải ăn.
“Nếu lần thi lại tiếp theo đạt yêu cầu…” thiếu niên tham lam mυŧ hôn cánh môi và khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ “Sẽ bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên thân thể em được không…bao gồm cả cái miệng nhỏ mất hồn này nữa…” thiếu niên nói xong, đẩy hai chân cô ra, đặt côn ŧᏂịŧ đã dần khôi phục lại trạng thái trước âʍ ɦộ thiếu nữ, chầm chậm đút vào.
Lời nói của anh đương nhiên sẽ không được thiếu nữ đáp lại, tự mình tiếp tục đùa bỡn cơ thể cô.
Thẳng đến khi trút được du͙© vọиɠ của bản thân, lúc này mới ôm lấy thân thể thiếu nữ, tham lam hít vào mùi hương trên người cô.
Khi trời hửng sáng, anh mới lau sạch thân thể thiếu nữ rồi rời đi.
Cửa kính lại một lần nữa đóng lại, thiếu nữ suốt đêm căng thẳng chưa từng chìm vào giấc ngủ lúc này mới mở mắt ra, cảm giác được sự đau nhức như có như không thì vừa thẹn thùng vừa bối rối.
Cho tới bây giờ, cảm giác bị thiếu niên tùy ý đùa bỡn thân thể ngày hôm qua vẫn còn sót lại rõ ràng, cô cũng không bài xích sự đυ.
ng chạm của anh, ngược lại càng khát khao muốn nhiều hơn, nhất là khi anh dùng đầu lưỡi liếʍ láp hoa huyệt cho cô…
“Ưm…ừm…a…ưm…” Diệp Yên Yên nghĩ vậy liền đưa tay vào thăm dò nơi tư mật của chính mình, học động tác vừa rồi anh làm với mình, chọc ngón giữa vào hoa huyệt, từ từ chọc vào rút ra, nhịn không được phát ra tiếng rêи ɾỉ.
Đến khi thỏa mãn cô mới rút ngón tay ra, nhìn dâʍ ɖị©ɧ trên đầu ngón tay vẫn còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà thiếu niên chưa kịp lau sạch sẽ, há miệng nuốt vào…
Mùi tanh nhàn nhạt thuộc về anh lan tràn trong miệng, Diệp Yên Yên cũng không ghét mùi vị này, xấu hổ đỏ bừng mặt vuốt ve nơi tư mật, ngẫm nghĩ về vết tích của thiếu niên còn đang sót lại trong cơ thể mình…
Mỗi Ngày Đều Bị Trúc Mã Mê Gian
Đánh giá:
Truyện Mỗi Ngày Đều Bị Trúc Mã Mê Gian
Story
19: Nếu Lần Sau Thi Đạt Tiêu Chuẩn Sẽ Bắn Đầy Ŧiиɦ ᗪịƈɦ Lên Thân Thể Em…
10.0/10 từ 12 lượt.