Mị Ảnh

Chương 977: Các vị, tái kiến

 
Tựa hồ Kim trưởng lão đang muốn tránh né gì đó, cho dù hiện trạng hắn đang thương nặng, vẫn mạnh mẽ đề cao đấu khí, bất chấp thương thế trong cơ thể, hóa thành một đạo bóng hình, lấy tốc độ cực nhanh chạy trốn đi.
Nhìn Kim trưởng lão càng lúc càng gần, đáy lòng Nghệ Phong thầm tính toán lộ trình, tại khi sắc mặt Kim trưởng lão vừa hơi thả lỏng, Nghệ Phong trốn ở một bên, thân ảnh cũng mạnh mẽ biến mất.
- Thuấn di!
Kim trưởng lão chỉ lo chạy trối chết, làm sao nghĩ có người chặn đón công kính hắn, cảm thụ được lực lượng dâng trào đang bay nhanh về phía mình, hắn lúc này cũng không kịp dừng lại, chỉ có thể vội vàng vận khởi đấu khí, một quyền oanh kích về phía lợi kiếm đang bay nhanh đến, trên mặt đầy vẻ kinh khủng.
- Xuy…
Không chút lo lắng, Kim trưởng lão không thể ngưng tốc độ đang chạy trốn, dường như chính hắn đang muốn đâm thẳng tới hướng Tiêm Hổ Kiếm của Nghệ Phong, Tiêm Hổ Kiếm hội tụ lực lượng toàn thân của Nghệ Phong, chỉ chút lực lượng vận khởi trong lúc vội vàng của hắn sao có thể chống đỡ, trong nháy mắt, Tiêm Hổ Kiếm của Nghệ Phong đã đâm tới thần quyền hắn, đâm thẳng tới ngực đối phương. Trong ánh mắt mở trừng kinh khủng của đối phương, Nghệ Phong mạnh mẽ dùng lực, Tiêm Hổ Kiếm lập tức đâm xuyên qua người đối phương.
- Là ngươi!
Kim trưởng lão nói ra một lời kinh khủng cuối cùng, nhìn động tác rút kiếm của Nghệ Phong kéo theo ra một đạo hoa máu, khí tức rốt cuộc bắt đầu tiêu tán. Yêu Ngọc không hề buông tha cơ hội này, bay nhanh ra khỏi trong lòng Nghệ Phong, chộp lên tới đầu đối phương, miệng rắn mạnh mẽ hấp một ngụm, hồn thể của đối phương đã bị thôn phệ, sau đó một lần nữa quay trở lại trong lòng Nghệ Phong.
Tất cả chuyện này, đều phát sinh trong lúc chớp nhoáng, rất nhanh đã hoàn thành xong. Nghệ Phong nhìn thoáng qua chúng Tôn cấp đang cướp đoạt hộp ngọc giữa hư không, Nghệ Phong cắn răng một cái, chuẩn bị buông tha thánh quả.
Cũng đúng lúc này, một đạo năng lượng của một vị Tôn cấp đánh vào trên hộp ngọc. Nguồn truyện: Truyện FULL
Rắc…
Theo hộp ngọc hóa thành đá vụn rơi lả tả trong như không, nhìn bên trong đó trống rỗng, cái gì cũng không có, chúng Tôn cấp liền sửng sốt, lập tức nổi giận nói:

- Đây là giả, lão gia hỏa kia lừa chúng ta.
Nhìn thấy một màn này Nghệ Phong đồng dạng ngẩn ra, thế nhưng hắn rất nhanh phản ứng tới, lợi kiếm trong tay vung lên, ngón tay có đeo nạp linh giới của Kim trưởng lão liền bị cắt đứt, Nghệ Phong bắt được, thu lấy nạp linh giới rồi thi triển thuấn di, rời đi trong nháy mắt.
- Đừng cho tiểu tử kia rời đi!
Mọi người nhìn thi thể Kim trưởng lão nằm dưới đất, lại nhìn Nghệ Phong hóa thành tàn ảnh biến mất trong mắt bọn họ, cả đám đều nổi giận, lập tức phản ứng rồi truy đuổi theo hướng Nghệ Phong.
Một câu này khiến Thiết trưởng lão chỉ lo chạy trốn cũng quay đầu lại, nhìn Kim trưởng lão ngã nằm trên mặt đất, lại nhìn bóng lưng vừa biến mất trong tầm mắt, hắn lập tức bùng phát lửa giận, hét lên:
- Nghệ Phong, ta muốn giết ngươi!
Tại lúc mọi người truy đuổi theo Nghệ Phong, Thiết trưởng lão cũng bay nhanh đến bên người Kim trưởng lão, nhìn Kim trưởng lão đã không còn chút sinh khí, sắc mặt Thiết trưởng lão âm trầm đến cực điểm, nắm tay chăm chú nắm chặt, gân xanh bắt đầu cuộn lên, trong mắt đầy vẻ dữ tợn.
Hắn thế nào cũng không ngờ được, lần này dẫn đi nhiều người như vậy, cư nhiên toàn bộ đều chết trong tay một thiếu niên, trong đó có vô số đệ tử, còn có cả hai Tôn cấp. Hai Tôn cấp a, hơn nữa một người trong đó còn là tứ giai đỉnh phong, thế nhưng đều phải ngã xuống trong tay một thiếu niên Vương cấp, chuyện này nói ra ai tin nổi?
Thế nhưng, tất cả đều phát sinh trước mặt hắn, mỗi một Tôn cấp, đối phương đều trực diện chém giết ngay trước mắt hắn. Nghĩ vậy, Thiết trưởng lão thở nhẹ một hơi, chậm rãi dẹp loạn lửa giận trong lòng.
- Cho dù Kim Ưng Tông lên trời xuống đất, cũng phải chém giết ngươi bằng được!
Thiết trưởng lão cắn răng, hắn không có tiền vốn đuổi theo Nghệ Phong, đành chậm rãi ôm lấy Kim trưởng lão đã biến thành cỗ thi thể băng lạnh, bay nhanh về phía Kim Ưng Tông.
Chuyến này, sợ là từ ngày Kim Ưng Tông kiến lập tới nay, chính là một lần thiệt hại thảm trọng nhất, trừ bỏ máu của đối phương, không có gì rửa được mối nhục này.
Nghệ Phong đang chạy trốn, nhận thấy được phía sau có rất nhiều cỗ khí thế kinh khủng đuổi theo, sắc mặt biến đổi, đấu khí trong cơ thể được phát huy tới tận cùng, thi triển thân pháp Mị Ảnh, lưu lại đạo đạo tàn ảnh trên hư không.

Dưới tình huống Nghệ Phong điên cuồng vận chuyển, tuy rằng không thoát khỏi được những cỗ khí thế tập trung tới, thế nhưng đối phương cũng không làm gì được hắn, chỉ có thể thi triển thân pháp đuổi theo phía xa.
Một chúng Tôn cấp ở phía sau nhìn tới thân ảnh trước mặt, trong lòng bọn họ đều nổi trận sóng dữ. Bọn họ tự nhiên đã nhận ra Nghệ Phong, nguyên lai đồn đại Nghệ Phong chém giết Tôn cấp đã đủ khiến bọn họ cực kỳ kinh sợ, thế nhưng khi thấy được tốc độ của đối phương, bọn họ càng thêm kinh sợ hơn.
- Kháo, tiểu tử này rốt cuộc có phải là Vương cấp nữa không. Mẹ nó, tốc độ cư nhiên không thua kém Tôn cấp chút nào. Cho dù hắn dị, cũng không thể dị hết các phương diện như vậy chứ, một Vương cấp, cái gì cũng sánh ngang được với chúng ta, vậy còn phân chia Vương cấp với Tôn cấp làm gì nữa.
Trong lòng mọi người mắng to, thế nhưng tốc độ không chút nào chậm, hóa thành từng đạo tàn ảnh đuổi nhanh phía sau Nghệ Phong, không dám có chút coi thường. Bọn họ không chút nghi ngờ, chỉ cần bọn họ thả lỏng một hồi, đối phương sẽ chạy tới không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
Chúng Tôn cấp đuổi theo phía sau không bỏ, khiến Nghệ Phong đồng dạng kinh sợ, mặc dù đấu khí trong cơ thể thi triển thân pháp Mị Ảnh, đang bị hao mòn với tốc độ kinh khủng, thế nhưng Nghệ Phong cũng bất chấp nhiều như vậy, nuốt xuống một viên đan dược, không ngừng chớp động thành tàn ảnh.
Dọc đường, thỉnh thoảng có người nhìn thấy một màn này, cả đám hơi bị thất thần, lập tức hung hăng dụi ngang mắt, lúc này mới vững tin mình nhìn thấy là thực.
- Trời ạ! Đây là tốc độ gì? Còn có một đám cường giả như vậy, cư nhiên truy sát một người, còn là một thiếu niên. Thiếu niên này là ai?
Một màn quỷ dị này ngày càng khiến nhiều người chú ý tới, đặc biệt khi có người nhận ra đuổi theo phía sau Nghệ Phong là những Tôn cấp, cả đám càng kinh hô thành tiếng.
- Rốt cuộc thiếu niên này là ai, cư nhiên dẫn tới nhiều Tôn cấp như vậy truy sát? Chuyện này cũng quá điên cuồng đi!
Cả đám đều nuốt sâu xuống một ngụm nước bọt, cũng khiếp sợ vì thực lực cường hãn của đối phương, có thể còn sống hoàn hảo trước nhiền Tôn cấp như vậy, thực lực đối phương tất nhiên không tồi.
Rất nhanh, thân phận Nghệ Phong từ nhiều nguồn tin dần dần được xác nhận, khi biết được Nghệ Phong cư nhiên là thiếu niên đại náo Nam đế quốc, đặc biệt đã chém giết Tôn cấp của Kim Ưng Tông, sắc mặt cả đám liền thay đổi hoàn toàn.
- Khó trách, ta nói thiếu niên nào có được đại thủ bút như vậy, là hắn thì không có gì lạ.
- Chậc chậc, thiếu niên này cũng quá ngưu đi, nghe nói lần này đụng phải Tôn cấp truy sát, là vì hắn cũng thu nốt bốn thánh quả còn lại tới tay, cũng không biết có phải thực hay không.

- Cái gì?
Những lời này, nhất thời khiến mọi người kinh hãi hô lên thành tiếng, trợn mắt há miệng hô lên:
- Không có khả năng!
- Tin hay không tùy các ngươi, dù sao đi nữa rất nhanh tin tức có thể truyền tới đây, sợ là lệnh truy sát của Kim Ưng Tông cũng được phát ra rồi.
Một câu nói này, khiến sắc mặt mọi người nhăn lại, đều thấy được vẻ kinh sợ và chấn động trong mắt đối phương: Kim trưởng lão của Kim Ưng Tông đã gần đạt được thực lực Tôn cấp ngũ giai a.
- Thiếu niên này, sẽ không sinh ra để dọa người khác chứ?
Yếu hầu mọi người đều cuộn lên xuống, trong lòng dâng lên một ý nghĩ như vậy.

Là nhân vật chính của mọi cuộc nghị luận, hiện tại Nghệ Phong đang chật vật trong vòng chạy trốn của mấy Tôn cấp, tình huống không tốt chút nào. Nếu không phải hắn có thể thuấn di tránh thoát những công kích đuổi theo của đối phương, sợ là đã bị rơi vào trong vòng vây rồi.
Thế nhưng, cho dù là vậy, tốc độ của Nghệ Phong và đối phương cũng dần được kéo gần, điều này khiến cho Nghệ Phong phải liên tiếp thi triển thuấn di, thế nhưng khi liên tiếp thi triển thuấn di lại nẩy sinh vấn đề, đấu khí tiêu hao quá mức kinh khủng, cho dù có đan dược bổ sung, cũng không thể đủ khôi phục.
Đương nhiên, qua nhiều lần sử dụng đan dược, số lượng đan dược còn lại của Nghệ Phong không được bao nhiêu nữa. Nghệ Phong hơi có chút may mắn chính là, trước đó hắn đã có chuẩn bị tốt, bằng không đan dược đã sớm hết sạch từ lâu.
Nhìn thành trì phía xa, Nghệ Phong hít sâu một hơi, trong lòng thầm nhủ:
- Kiên trì thêm một hồi, chỉ cần một hồi nữa, vào được trong thành là có thể an toàn rồi.

Rất hiển nhiên, dự định của Nghệ Phong cũng bị những người này nhìn ra, một người trong đó hô lớn lên:
- Ngăn cản hắn, tuyệt đối không cho phép hắn mượn truyền tống trận chạy đi.
Một câu nói này mọi người càng đẩy nhanh tốc độ, đuổi nhanh hơn theo hướng Nghệ Phong.
- Kháo…
Nhìn khoảng cách một lần nữa được kéo gần, Nghệ Phong tiếp tục thi triển thân pháp, vượt qua tường thành, bay nhanh vào trong.
Binh sĩ canh giữa trên tường thành chỉ cảm thấy một trận phong khiếu lướt qua tai, khi hắn còn chưa kịp phản ứng, vài đạo phong khiếu lại thổi qua, khi hắn hồi phục lại tình thần, đã thấy có vài bóng người biến mất trong tầm mắt.
Một màn này khiến hắn triệt để dại ra tại chỗ, thân là một Nhân cấp, hắn vĩnh viễn không thể nghĩ đến tốc độ có thể nhanh tới trình độ này.
- Cút ngay…
Rất hiển nhiên, so với một mình Nghệ Phong, truy đuổi hắn lẫn theo trong đoàn người càng thêm phiền phức. Phát hiện được điểm này, Nghệ Phong càng chủ ý bay nhanh về phía đông người hơn.
Cử động này của Nghệ Phong khiến mấy người đuổi theo hận tới nghiến răng, thế nhưng cũng chỉ có thể huy vũ đấu khí, đẩy áo đoàn người tránh ra.
Năng lượng kinh khủng, nhất thời khiến người dân hơi bị kinh sợ.
Người trong thành, khi nào gặp được nhiều cường giả như vậy. Toàn bộ thành cũng lâm vào trong kinh hoảng. Lúc này, Nghệ Phong đã tìm được tới vị trí đặt truyền tống trận, hắn thi triển thuấn di, dũng mãnh xông vào trong truyền tống trận, nhìn mọi người truy đuổi đến, cười lên ha ha, dựng lên ngón giữa, cho một viên ma tinh vào truyền tống trận, tay vẫy vẫy lên, cực kỳ kiêu ngạo cười to:
- Các vị, hẹn gặp lại!


Mị Ảnh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Mị Ảnh Truyện Mị Ảnh Story Chương 977: Các vị, tái kiến
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...