Mị Ảnh
Chương 931: Tôn cấp đuổi đến
Nắm tay của Nghệ Phong dần buông ra, mặt Âm Quỷ lien tục biến sắc, một lực thôn phệ khiến hắn kinh sợ đang tuôn ra từ bàn tay của Nghệ Phong, Âm Quỷ cảm thấy lực lượng trong cơ thể cuộn chảy như dòng nước, hoàn toàn bị hút ra ngoài.
Mà thiếu niên trước mặt lại mang theo nụ cười xán lạn rạng ngời, bàn tay mạnh mẽ ấn về phía hắn.
Âm Quỷ nhìn vào quả cầu màu xanh lam có mang theo một tia đỏ trong lòng bàn của Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy kinh sợ, không chút nghĩ ngợi liền thi triển thân pháp thoái lui ra ngoài, hắn làm sao ngờ được thiếu niên trước mặt lại có được món đồ nghịch thiên như vậy, nếu như hắn biết được, đánh chết hắn cũng sẽ không xuất thủ với Nghệ Phong.
Thế nhưng, lúc này đã muộn rồi, vừa rồi sinh lòng muốn giết chết Nghệ Phong, nắm đấm hầu như đã tiến sát đến Nghệ Phong, khoảng cách gần như vậy, cho dù hắn là Tôn cấp, cũng không chống đỡ được lực thôn phệ khổng lồ của Phệ Châu kia, hầu như chỉ trong nháy, lực lượng trong cơ thể đã bị hút đi hơn phân nửa.
Nghệ Phong nhìn Âm Quỷ đang muốn chạy trốn, trong mắt chớp động hàn quang, giận dữ hừ một tiếng nói:
- Trốn ư? Còn chưa hỏi bổn thiếu gia có đồng ý hay không mà!
- Thuấn di!
Nghệ Phong lại lần nữa thi triển thuấn di, chắn trước mặt Âm Quỷ, lòng bàn tay dính chặt Phệ Châu, ấn về phía ngực của Âm Quỷ.
Tuy Âm Quỷ không phải Tôn cấp bình thường, thế nhưng trước mặt Phệ Châu cũng không dám hó hé, liên tục hai lần bị thôn phệ trong khoảng cách ngắn đã khiến sắc mặt hắn trắng bệch. Thế nhưng hắn vẫn miễn cưỡng tự nâng cao đấu khí, thi triển tốc độ nhanh nhất của hắn để thoát đi.
Tôn cấp chính là Tôn cấp, sau khi bị Phệ Châu hai lần tập kích, mà vẫn còn sức chạy trốn, Nghệ Phong nhìn Âm Quỷ đang vội vàng chạy trốn, hô lớn với Liễu lão:
- Liễu lão, chặn hắn lại!
Từ khi Nghệ Phong lấy ra Phệ Châu, Liễu lão cũng đã hoàn toàn sợ đến ngây người. Cho dù lão đứng cách xa Nghệ Phong, nhưng vẫn cảm nhận được một lực thôn phệ cổ đáng sợ, khiến lão liên tục thoái lui hơn mười thước, khó khăn lắm ngăn trở được lực thôn phệ này. Lúc này thấy Âm Quỷ bị Phệ Châu tập kích đang chạy trốn, tuy trong lòng kinh hãi, thế nhưng cũng không cần Nghệ Phong nhắc nhở, lão đã lắc mình xông lên ngăn chặn Âm Quỷ.
Bình...
Âm Quỷ đang nháo nhào chạy trốn, nhưng sao có thể trốn thoát được một quyền tích đầy sức lực của Liễu lão, một quyền trực tiếp đánh lên người hắn, trong miệng liền ói ra một vòi máu, giống như con diều đứt dây, ở trên không trung vẽ thành một đường quỹ tích hình tròn rồi đập mạnh trên mặt đất, từng ngụm máu liên tục trào ra từ trong miệng hắn.
Mà cùng lúc đó, Nghệ Phong và Triệu Liễu lão đồng thời từ không trung bay xuống, đứng trên mặt đất loang lổ nhìn Âm Quỷ nằm trên mặt đất.
- Đê tiện!
Âm Quỷ vô cùng âm trầm nhìn Nghệ Phong rồi nổi giận mắng nhiếc, nếu như đối phương dùng Phệ Châu tập kích, hắn lại há có thể bị rơi vào tình trạng này.
Nghệ Phong cười hì hì nói:
- Quá khen quá khen!
Đối với Tôn cấp, nếu như không đánh lén, cho dù sử dụng Phệ Châu thì hiệu quả cũng không lớn, đây cũng là nguyên nhân Nghệ Phong vẫn luôn không sử dụng, thậm chí tình nguyện thi triển Phệ Linh Nộ Bạo để che giấu mục đích thực, bằng vào trình độ của Tôn cấp, nếu như không thể một kích giết chết, thế thì hắn hoàn toàn có thể né tránh lực thôn phệ của Phệ Châu.
- Hừ!
Âm Quỷ hừ một tiếng, một ngụm máu đỏ tươi lại lần nữa trào ra từ miệng của hắn. Nhìn Nghệ Phong với ánh mắt âm trầm tới cực điểm, hắn nằm mơ cũng thật không ngờ Nghệ Phong lại có món đồ nghịch thiên thế này, lực thôn phệ của Phệ Châu không phải là thứ mà Tôn cấp có thể chống đỡ được.
Liễu lão cũng hết sức kinh hãi, Liễu lão vốn tưởng rằng chiêu bài mà Nghệ Phong giao thủ với Tôn cấp chính là một chiêu Phệ Linh Nộ Bạo kia. Thế nhưng ngàn vạn lần cũng không ngờ, chiêu bài chân chính của Nghệ Phong lại là Phệ Châu.
- Phệ Châu a! Món đồ nghịch thiên này làm sao hắn có được? Hơn nữa còn có thể sử dụng?
Trong đáy lòng Liễu lão nổi sóng ba đào, vận dụng đấu khí cũng không thể áp chế rung động trong lòng, đơn giản là danh tiếng của Phệ Châu quả thật quá lớn.
- Liễu lão già, hiện tại có thể giao thứ đó ra đây rồi chứ?
Nghệ Phong nhìn Âm Quỷ, trong mắt lấp láy quang mang, đó là quang mang của sự tham lam, vừa nghĩ đến nửa bộ Phệ Cốt Tà Quyết, Nghệ Phong liền không kiềm chế được rung động trong lòng.
- Phệ Cốt Tà Quyết ở trong giới chỉ của ta, có bản lĩnh ngươi cứ đến lấy.
Âm Quỷ dữ tợn cười nói, theo tiếng cười của hắn, khóe miệng lại lần nữa tuôn ra một ngụm máu tươi.
- Nghệ Phong, chạy mau. Hắn muốn tự bạo!
Nghe Liễu lão nói, Nghệ Phong cũng phát lạnh trong lòng, cường giả Tôn cấp tự bạo kinh khủng đến mức nào? Đó gần như là ngưng tụ lực lượng cả đời của cường giả Tôn cấp, lực lượng cả đời của Tôn cấp trong nháy mắt toàn bộ bùng phát ra thì xung lực sẽ lớn đến mức nào? Cho dù là Phệ Linh Nộ Bạo của Nghệ Phong cũng còn kém xa.
- Khặc khặc... Chậm rồi!
Âm Quỷ cười tà hai tiếng, thân thể hắn mạnh mẽ trương phồng lên, Liễu lão nhìn thấy cảnh này, sắc mặt càng kinh khủng, dưới sự bùng nổ của Tôn cấp, lão cũng còn phải tránh đi sức mạnh của nó, huống chi là Nghệ Phong cách đối phương gần như vậy.
Thế nhưng, điều khiến Liễu lão càng thêm kinh hãi chính là, Nghệ Phong lại không lùi mà tiến tới, thuấn di đến trước mặt Âm Quỷ, bàn tay ấn lên ngực Âm Quỷ, khóe miệng lộ ra một tia hàn ý tàn nhẫn:
- Tự bạo? Bản thiếu gia cho ngươi muốn bùng nổ cũng không được!
Nghệ Phong vừa dứt lời, thân thể vốn đang trương phình lên của Âm Quỷ lại dần dần xẹp trở xuống.
Âm Quỷ cảm thấy năng lượng hội tụ trong cơ thể đang điên cuồng biến mất, nỗi hoảng sợ trong mắt cũng nữa không kiềm chế được, nhìn Nghệ Phong giống như nhìn ma quỷ, hắn tự bạo nhưng lại bị ngăn cản lại một cách mạnh mẽ, bị một Vương cấp mạnh mẽ ngăn cản lại.
- Bùng nổ? Bổn thiếu giao coi ngươi làm sao bùng nổ!
Nghệ Phong khinh thường nhìn Âm Quỷ, trên mặt tràn đầy ý châm chọc.
Liễu lão nhìn Âm Quỷ ngay cả tự bạo cũng không làm được, Liễu lão cũng ngẩn người ra. Chỉ là lập tức liền hiểu được, tự bạo vốn là ngưng tụ năng lượng suốt đời để bùng nổ, nếu khiến cho năng lượng mà hắn ngưng tụ bị hút đi, năng lượng không ngưng tụ được thì làm sao tự bạo được?
Đối với thôn phệ năng lượng, còn có gì lợi hại hơn Phệ Châu?
Âm Quỷ cảm thấy năng lượng mà hắn ngưng tụ trong chớp mắt đã bị thôn phệ không còn chút nào, trong ánh mắt ngoài sự kinh hoàng thì còn có chút bi ai. Ngay cả tự bạo cũng không làm được, sao không để hắn chết luôn cho rồi, dưới sự thôn phệ của Phệ Châu, hắn rốt cục không cam lòng mất đi sinh mạng.
Sau khi lấy Nạp Linh Giới Chỉ từ ngón tay của Âm Quỷ ra, tay của Nghệ Phong cũng hơi có chút rung động, hồn thể thâm nhập vào trong Nạp Linh Giới, tìm kiếm trong đó. Âm Quỷ vốn là Tôn cấp, đồ vật mà hắn cất dấu tất nhiên bất phàm. Trong đó có rất nhiều bảo vật mà nếu như Nghệ Phong bình thường nhìn thấy thì tất nhiên cũng sẽ bị chấn động. Thế nhưng lúc này, Nghệ Phong nhìn lướt qua bên trong, chủ yếu là tìm kiếm Phệ Cốt Tà Quyết.
Rất nhanh, ở vị trí trung tâm của Nạp Linh Giới, một cái hộp cực kỳ tinh mỹ có đựng Phệ Cốt Tà Quyết bên trong. Như vậy cũng đủ thấy Âm Quỷ rất coi trọng Phệ Cốt Tà Quyết!
Nghệ Phong lấy Phệ Cốt Tà quyết lấy ra khỏi Nạp Linh Giới, thở nhẹ một hơi, cuối cùng cũng chiếm được thứ này.
Liễu lão nhìn món đồ trong tay Nghệ Phong, thoáng ngẩn người, trong mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc. Thứ này vừa nhìn như một quyển bí tịch, đối với Nghệ Phong mà nói, ngay cả Phong Thần quyết cũng có thể tùy ý lấy ra đưa cho Linh nhi, còn thiếu bí tịch gì nữa chứ?
Nhưng chính vì bản bí tịch này, hắn lại chạy đến Nam Đế quốc đến giết chết Tôn cấp. Cái giá này có phải là quá lớn không? Lẽ nào bí tịch này còn trân quý hơn cả Phong Thần quyết?
Tuy Liễu lão nghi hoặc, thế nhưng không truy hỏi, vừa mới chuẩn bị nói gì đó với Nghệ Phong, gương mặt lão bỗng đại biến, quay sang Nghệ Phong gấp giọng nói:
- Nghệ Phong, mau cất giữ thứ đó vào, Tôn cấp của Nam Đế quốc tới.
Nghe Liễu lão nói, trong lòng Nghệ Phong cũng trở nên căng thẳng, vội vàng cất Phệ Cốt Tà Quyết vào, đi theo sau Liễu lão nhanh chóng rời khỏi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhưng chưa chạy được bao xa, Liễu lão bỗng dừng phắt lại, quay sang Nghệ Phong quát to:
- Ngươi đi hướng bên trái, ta đi hướng bên phải.
Nói xong, khí thế toàn thân Liễu lão hoàn toàn phóng xuất ra hết.
Nghệ Phong thấy Liễu lão làm như thế, sắc mặt đại biến, cũng biết Liễu lão có ý gì. Lão muốn thu hút đối phương, dẫn dụ tất cả cường giả chạy theo hướng của lão.
- Đi mau!
Liễu lão thấy Nghệ Phong vẫn còn đứng yên tại chỗ, hét lớn một tiếng.
- Nhưng mà...
Nghệ Phong còn chưa nói hết, lại bị Liễu lão chặn ngang, quay sang nói với Nghệ Phong:
- Ngươi yên tâm, đối phương chỉ có ba Tôn cấp, bằng vào tốc độ của ta, chỉ cần ta muốn chạy trốn thì bọn họ vẫn không làm gì được ta. Nhưng nếu mang theo ngươi, chỉ có nước bị vây công, nhanh lên đi!
Ngay khi Nghệ Phong và Liễu lão vừa rời đi, ba nhân ảnh liền xuất hiện tại chỗ cũ, nhìn mặt đất loang lỗ cùng với thi thể Âm Quỷ lạnh băng nằm trên mặt đất, sắc mặt ba người trở nên cực kỳ âm trầm.
Trong đó có một vị Tôn cấp nắm tay kêu lên răng rắc, một lúc lâu mới hít sâu một hơi nói:
- Đuổi theo!
Hai người kia cũng không nhiều lời, chạy nhanh đi về hướng bên trái, bởi vì bọn họ cảm nhận được một khí thế cường đại ở phía bên trái, khí thế này tuyệt đối chỉ có Tôn cấp mới có thể có được, hơn nữa còn mạnh hơn cả Âm Quỷ, chẳng trách có thể giết chết đối phương.
- Lão tam! Ngươi đuổi theo phía trái!
Vị Tôn cấp thấy hai người đều đuổi theo phía bên trái, hắn bỗng nhiên hô lên.
Vị Tôn cấp bị gọi liền dừng lại, có chút không hiểu nhìn vi Tôn cấp.
Vi nam tử nói:
- Hừ, đối phương phóng xuất khí thế, rất có thể là yểm hộ người khác chạy trốn. Bằng không, hắn đang trong tình trạng chạy trốn, sẽ không ngu ngốc phóng xuất khí thế, ngươi đuổi theo phía bên trái, dám đến Nam Đế quốc khiêu khích, một tên cũng không có thể buông tha.
Nghe vi Tôn cấp nói, một người trong đó gật đầu, nhanh chóng đuổi theo hướng Nghệ Phong chạy trốn.
- Lão nhị, chúng ta đuổi bên phải!
Vi nam tử có sắc mặt cực kỳ âm trầm, bàn tay nắm chặt kêu lên răng rắc, Âm Quỷ là bạn tốt chí giao của hắn, không ngờ lại bỏ xác nơi đây. Vi Tôn cấp không khỏi nhớ tới ma nữ của Thánh Âm Tông, hôm nay đối phương có chút khác thường, dùng các loại lý do lôi kéo bọn hắn.
- Hi vọng ngươi không có liên quan đến chuyện lần này, bằng không cho dù ngươi là thiếu tông chủ của Thánh Âm Tông, ta cũng tuyệt đối không cho ngươi được yên.
Vi Tôn cấp dữ tợn nói một câu, hai Tôn cấp chạy đi về phía bên trái, lưu lại từng đạo tàn ảnh.
Vị Tôn cấp hầu như đã nhận ra được, trong này có liên quan rất lớn.
Mị Ảnh
Đánh giá:
Truyện Mị Ảnh
Story
Chương 931: Tôn cấp đuổi đến
10.0/10 từ 23 lượt.