Mị Ảnh
Chương 866: Tôn cấp truy sát
- Muốn chết!
Nghệ Phong thấy đối phương cư nhiên cấu thành một trận pháp nhằm ngăn trở mình đột phá, hắn tức giận mắng một tiếng, đấu khí trong cơ thể ầm ầm tuôn ra.
Nghệ Phong không bảo lưu, vừa ra tay liền đánh ra công kích cực mạnh. Tinh Bạo Thiên Hạ trong nháy mắt lấy đi toàn bộ đấu khí trong cơ thể vừa được hồi phục nhờ Lăng Thần Quyết.
Nhưng như vậy, hiệu quả cũng rất rõ ràng. Nắm tay Nghệ Phong cắt vào hư không, toàn bộ hư không dưới cỗ lực lượng này gây ra cảm giác như bị uốn cong. Trên năm ngón tay, năng lượng ngưng tụ thành một quang đoàn thật lớn, với khí thế phá vỡ tất cả, hung hăng oanh tạc lên trận hình phòng ngự do hơn mười gã địch nhân tạo thành.
Nắm tay đánh thẳng lên trên trận pháp, chỉ nghe thấy một tiếng "Răng rắc", trận hình phòng ngự đã bị đánh nát triệt để.
Hơn nữa, hơn mười tên cấu thành trận hình phòng ngự đều phải phun ra một búng máu, bị hất mạnh ra ngoài xa, thân hình hung hăng nện vào các bức tường của cung điện khiến chúng ngả nghiêng rồi đổ sập xuống. Những tên này lại một lần nữa phải phun ra một ngụm máu lớn.
Số người vây công lên đến hai mươi tám người, thấy trận pháp do cao thủ Vương cấp cấu thành, cư nhiên không chịu nổi một kích của đối phương, đám người còn lại nhìn Nghệ Phong đầy kinh hãi, trong ánh mắt toát ra cảm giác kinh hoàng.
Cỗ lực lượng bá đạo, khí thế phá tan tất cả vừa rồi, khiến tâm linh bọn họ phải chấn động mãnh liệt.
- Hừ!
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, cảm giác trong cơ thể trống không, hắn lấy từ trong nhẫn ra một viên đan dược, nhìn viên đan dược tản mát ra hương thơm và quang mang, Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi liền nuốt vào.
- Đan dược lục giai!
Có người biết hàng, nhìn thấy viên đan dược được Nghệ Phong nuốt vào, không khỏi kinh hô lên một tiếng. Cho dù là trong cốc của bọn họ, có thể sở hữu đan dược lục giai cũng không có mấy người.
Đối với tiếng kinh hô của đám người, Nghệ Phong như mắt điếc tai ngơ, đan dược lục giai đối với hắn mà nói cũng coi như trân quý, thế nhưng tình huống lúc này lại không cho phép hắn tiết kiệm, bất luận thứ gì luyến tiếc, đều không thể giữ mạng hắn lại.
Nuốt viên đan dược lục giai xong, mặc dù đấu khí trong người Nghệ Phong không thể khôi phục lại toàn bộ, thế nhưng cũng được hơn phân nữa, điều này khiến Nghệ Phong đôi chút an tâm.
Nhìn hai mươi tám tên đang vây công tới, cả hai tám tên này vừa rồi đều không đứng trong trận pháp. Tiêm Hổ Kiếm trong tay Nghệ Phong huy động, hướng về phía trận doanh đối phương bay nhanh đi. Lợi kiếm trong tay xẹt qua thành từng đường hình cung sắc bén. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hai mươi tám tên này đang định hình thành trận pháp phòng ngự, thế nhưng dưới tiến công sắc bén của Nghệ Phong, dự định ban đầu liền thất bại, chỉ có thể liều mạng chống đỡ lợi kiếm của Nghệ phong.
Chỉ bất quá, Nghệ Phong là truyền nhân của Tà Đế, kinh nghiệm vô cùng, hầu như mỗi đường kiếm đều đâm về phía đối phương theo cách tàn nhẫn nhất, xảo quyệt nhất. Mỗi kiếm đi qua đều vang lên những tiếng kêu thảm thiết.
Nhưng mặc dù là vậy, Nghệ Phong cũng không có vẻ hài lòng, hắn phát hiện võ giả kéo đến xung quanh ngày càng nhiều, dường như toàn bộ người phong tỏa cung điện đều có xu hướng đổ dồn về đây.
Tình huống như vậy khiến Nghệ Phong không khỏi gấp gáp. Nhưng người này còn dễ đối phó, thế nhưng vị Tôn cấp kia mới là bùa đòi mạng.
- Muốn chết!
Nghệ Phong cũng bất chấp tất cả, lấy ra mấy bình ngọc từ trong nhẫn, đấu khí mạnh mẽ ép về phía những bình ngọc.
- A! Có độc…
Một tên võ giả bị một giọt dịch thể bắn lên mặt, hắn lập tức lấy hai tay ôm mặt, hoảng hốt kêu lên, khuôn mặt đã bị ăn mòn, bắt đầu hư thối, khiến người ta phải buồn nôn và kinh hãi.
Mọi người nhìn thấy một màn này, trong lòng cả đám hoảng hốt, thân ảnh chớp động, trốn nhanh ra khỏi chỗ này, không dám tiếp xúc với dịch thể và bột phấn. Những người không kịp tránh né, đều ngã lăn trên mặt đất, kêu gào thảm thiết.
Trong khoảng thời gian ngắn, khu vực xung quang Nghệ Phong cư nhiên trống trải hẳn lên.
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, thân ảnh mạnh mẽ chớp động, bắn nhanh ra phía ngoài xa.
Thế nhưng hắn cũng không đi được bao lâu, một bóng người xuất hiện liền chặn lại trước mặt hắn.
- Cút ngay!
Kiểm tra thấy đối phương chỉ có thực lực Vương cấp, Nghệ Phong giận dữ, thoắt cái ngưng tụ ra Toái Phá, cả năng lượng Phệ Châu và Tà Đế chi lực cũng đều điên cuồng đánh ra, hung hăng vẫy động cánh tay đập về phía đối phương.
Phốc…
Một tên Vương cấp bình thường, sao có thể chống lại một kích cực mạnh trong lúc nổi giận của Nghệ Phong, trong nhát mắt hắn liền bị đánh bay ngược ra ngoài, miệng hộc máu.
Nghệ Phong đánh bay gã chặn đường, thân ảnh tiếp tục hóa thành một đạo tàn ảnh, một lần nữa bay nhanh về phía trước, bình ngọc trong tay ném lên cao trên khung trung, bị đấu khí oanh kích lập tức nổ tung, dịch thể bên trong liền hóa thành mưa rơi xuống, ngăn trở đám người truy đuổi phía sau.
Thế nhưng, Nghệ Phong có thể ngăn trở được Tướng giai và Sư giai, nhưng lại không cản được Vương cấp. Một gã Vương cấp từ một phương hướng khác bay nhanh đến, trọng kiếm hung hăng bổ về phía Nghệ Phong.
Bị đối phương ngăn trở, Nghệ Phong tức giận, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ bùng phát, toàn bộ đều đổ dồn vào lợi kiếm, năng lượng Phệ Châu cũng đồng dạng hội tụ lại, ngưng tụ thành một điểm trên mũi kiếm, hung hăng đâm về phía đối thủ. Nghệ Phong vừa ra tay, chính là chiêu thức tàn nhẫn, muốn đoạt mệnh đối thủ.
- Hừ!
Đối phương hừ một tiếng, trọng kiếm trong tay không chút né tránh, đánh thẳng về phía lợi kiếm của Nghệ Phong.
Binh…
Một tiếng va chạm vang lên, vô số kình khí bắn ra bốn phía hư không.
- Ngũ giai!
Nghệ Phong cảm giác hơi chút tê dại ở cánh tay, trong lòng thoáng kinh hãi. Một tên võ giả Vương cấp ngũ giai hắn không để trong lòng, thế nhưng tại hoàn cảnh lúc này lại không cho phép hắn có thời gian.
Nghệ Phong quay đầu nhìn thoáng qua, quả nhiên thấy hai điểm đen trên hư không đang bay nhanh về phía này. Tốc độ Tôn cấp nhanh cỡ nào? Sợ rằng chỉ chút nữa là có thể đến được chỗ này.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Nghệ Phong nhìn tên Vương cấp trước mặt càng thêm sắc bén, một tên Vương cấp ngũ giai muốn kìm chân hắn một chút là điều hoàn toàn có thể.
- Lẽ nào thực sự thúc thủ chịu trói?
Trong mắt đối phương hiện lên một tia châm chọc, trọng kiếm hung hăng bổ lại phía Nghệ Phong.
Đối phương nguyên tưởng rằng Nghệ Phong sẽ đối kiếm với hắn, thế nhưng hắn kinh hãi phát hiện, lợi kiếm của Nghệ Phong lại xẹt qua một đường cong quỷ dị, cư nhiên chuyển hướng đâm thẳng về phía đầu hắn.
Đồng dạng, trọng kiếm của hắn không chịu bất luận phòng ngự nào của Nghệ Phong, cũng đang bổ thẳng về phía đầu Nghệ Phong.
Nhìn lợi kiếm tới trong chớp mắt, mặc dù trọng kiếm của hắn có thể bổ thẳng vào đầu Nghệ Phong, thế nhưng nếu vậy đầu hắn cũng sẽ bị đâm thủng, đây hoàn toàn là đấu pháp lấy mạng đổi mạng.
Lợi kiếm sẽ lập tức đâm vào đầu đối phương, khiến hắn nhanh chóng làm ra quyết định, thu hồi trọng kiếm, thân ảnh hơi nghiêng, tránh qua một bên.
Nghệ Phong thấy đối phương như vậy, khóe miệng thoáng hiện lên một dáng cười quỷ dị, chỉ trong chốc lát đó, hắn liền nương theo phương hướng đối phương né tránh, trốn ra khỏi vòng vây.
Vù vù…
Nghệ Phong vừa chạy ra khỏi vòng vây, đám người nhất thời ồ lên một mảnh, thật không ngờ đối phương cư nhiên đủ tàn nhẫn đến vậy, không chỉ ngoan độc với địch nhân, thậm chí còn ngoan độc hơn cả với mình, dùng loại đấu pháp lấy mạng đổi mạng để chạy thoát.
Tốc độ của Nghệ Phong, cho dù hắn muốn đuổi theo cũng không kịp, rất khoảng cách đã được kéo lên rất xa.
Mà lúc này, lão giả lúc trước cũng xuất hiện tại chỗ này, nhìn Nghệ Phong đã sắp hóa thành một điểm đen, hắn thậm chí không thèm liếc mắt nhìn những người này, thân ảnh mạnh mẽ chớp động, hóa thành một đạo tàn ảnh, truy đuổi theo hướng Nghệ Phong.
Nam tử đầu lĩnh thấy lão giả đuổi theo, hắn cũng thở dài một hơi, đối phương còn chưa biến mất trong tầm nhìn, lấy thực lực Tôn lão, muốn thoát khỏi là rất khó, cho dù tốc độ đối phương xác thực rất mạnh.
Mị Ảnh
Đánh giá:
Truyện Mị Ảnh
Story
Chương 866: Tôn cấp truy sát
10.0/10 từ 23 lượt.