Mị Ảnh

Chương 542: Truyền thừa kết thúc

 
Bảy ngày! Tròn bảy ngày trôi qua, cánh cửa đại môn đóng chặt vẫn không chút phản ứng!
Năm vị trưởng lão thấy vậy không khỏi lo lắng, bảy ngày trôi qua đừng nói phải nhận dằn vặt, cho dù không ăn không uống cũng không phải Nghệ Phong chỉ có thực lực Tướng Cấp kháng cự được a! Thế nhưng khi năm vị trưởng lão muốn gọi lão đầu tử vào trong xem thế nào thì phát hiện lão đầu tử đang nhàn nhã uống trà. Điều này khiến năm vị trưởng lão không khỏi tức giận thế nhưng không ai có biện pháp. Mà bọn họ cũng không dám tiếp xúc với nơi ở của Tà Tông. Cuối cùng năm vị trưởng lão cấp bách đến độ như kiến bò chảo lửa.
Tuy rằng biểu hiện của lão đầu cực kỳ bình tĩnh thế nhưng đáy lòng cũng nổi sóng lớn. Nguyên bản hắn tưởng rằng Nghệ Phong có thể kiên trì ba bốn ngày đã tốt rồi, thật không ngờ có thể kiên trì tới ngày thứ bảy. Lão đầu tử đang hoài nghi không biết Nghệ Phong có phải đã gặp chuyện gì ngoài ý muốn hay không.
Lão đầu tử nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng vẫn quyết định đi vào trong xem sao. Tuy rằng từ xưa tới nay truyền thừa Tà Đế chưa từng xảy ra việc gì thế nhưng khó bảo toàn Nghệ Phong gặp phải chuyện ngoài ý muốn bên trong. Năm vị trưởng lão thấy rốt cuộc lão đầu tử cũng động đậy, lúc này mới thở phào một hơi đi theo phía sau lão đầu tử.
Ngay trong lúc năm vị trưởng lão và lão đầu tử chuẩn bị đẩy cửa bước vào. Đại môn đột nhiên mở, Nghệ Phong bước từ trong đó ra ngoài.
Nghệ Phong vừa bước ra, nếu không phải khuôn mặt hắn không có biến hóa thì nhất định mấy người không nhận ra. Nguyên bản mái tóc ngắn của Nghệ Phong hiện giờ đã dài như tấm áo choàng, từng sợi tóc bi gió thổi phiêu động lên, tiêu sái dị thường. Một bộ thanh bào khoác lên người hắn thoạt nhìn đơn bạc nhưng hiển lộ vẻ đạm nhiên không gì sánh được. Lúc này Nghệ Phong giống như một người bình thường, vẻ phong mang trong dĩ vãng đã biến mất không còn chút gì. Thật ra mơ hồ có khí chất tương đồng với lão đầu tử.
Mấy người nhìn trân trân khí chất mang vẻ cổ xưa của Nghệ Phong dần dần tiêu tán. Cả đám mặt mày dại ra, thầm nghĩ truyền thừa Tà Đế thật là kinh khủng, ngay cả khí chất một người cũng có thể thay đổi. Đại trưởng lão không khỏi cảm thấy thương cảm cho những người sau này tiếp xúc với Nghệ Phong, lấy khí chất đạm nhiên hiện giờ của hắn đi gạt người, không biết sẽ có bao nhiêu cô nương bị lừa.

Lão đầu tử quan sát Nghệ Phong một phen từ trên xuống dưới, trong lòng cũng vô cùng kinh hãi không gì sánh bằng. Lúc đó hắn lấy thiên phú ngạo tuyệt thiên hạ cũng chỉ có thể kiên trì năm ngày. Thật không ngờ Nghệ Phong có thể kiên trì bảy ngày dưới truyền thừa cuồng bạo như vậy!
Kiên trì suốt bảy ngày nhận truyền thừa Tà Đế, toàn bộ lịch sử Tà Tông cũng chỉ có vị thống nhất Tà Tông kia mới sánh bằng, đó là người được xưng là Tà Đế có hy vọng đạt đến Thần Cấp nhất.
Lão đầu tử hít sâu một hơi, thầm nghĩ nguyên hồn cường đại quả nhiên có uy thế, hơn nữa trước đây đã trọng tố kinh mạch nên thích ứng dễ hơn. Cuối cùng để không chỉ thiên phú Nghệ Phong đề cao mấy lần mà ngay cả truyền thừa Tà Đế cũng là truyền thừa kéo dài nhất trong lịch sử Tà Tông.
Lão đầu tử hít sâu một hơi, quay sang Nghệ Phong nói:
- Cảm giác thế nào?
Nghệ Phong cười hắc hắc nói:
- Vô cùng sảng khoái! Còn thời gian tắm qua một lần, nướng chút đồ ăn, thay đổi quần áo toàn thân rồi mới ra ngoài.
Nghệ Phong đâu chỉ vô cùng sảng khoái, quả thật hắn sảng khoải muốn chết. Trước đừng nói truyền thừa ý thức chiến đấu, chỉ cần thực lực đề thăng đã khiến hắn vui mừng điên cuồng. Trải qua bảy ngày cư nhiên để hắn đột phát tới thất giai đỉnh phong. Thất giai đỉnh phong a! Điều này cũng đồng nghĩa với việc thực lực Nghệ Phong đã vào hàng ngũ Tướng Cấp cao giai!

Thế nhưng những điều này khong phải quan trong nhất, quan trọng nhất chính là hồn lực của Nghệ Phong trải qua truyền thừa ý thức chiến đấu giống như ăn xuân dược. Tốc độ đề thăng quả thật suýt chút nữa khiến Nghệ Phong bị hù chết.
Hồn lực của Nghệ Phong mơ hồ tiếp xúc bóng dáng Vương Cấp, Vương Cấp a, đó là cảnh giới khiến người ta muốn hướng tới cỡ nào. Nghệ Phong tin tưởng chỉ cần có thêm một cơ hội, nhất định hồn lực sẽ đạt Vương Cấp, chỉ cần hồn lực đạt tới Vương Cấp, còn sợ đấu khí không đuổi theo kịp sao? Chỉ sợ không mất bao lâu, Nghệ Phong sẽ chân chính trở thành cường giả Vương Cấp.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong hận không thể quay lại truyền thừa Tà Đế một lần nữa, cho dù hắn phải chịu thống khổ dằn vặt chết đi sống lại cũng được. Đương nhiên Nghệ Phong biết đây là chuyện tình không có khả năng xảy ra.
- Thực lực của ngươi đạt tới thất giai?
Lão đầu tử chăm chú dò xét Nghệ Phong một phen, giọng nói có chút thất thanh.
- Ách? Có chuyện gì sao?
Nghệ Phong rất ít khi thấy dáng vẻ lão đầu tử như vậy, tuy rằng thăng liền mấy giai có điểm khiến người ta chấn động, thế nhưng cũng không đến mức để nhân vật như lão đầu tử hoảng sợ thất thanh đi.
Thế nhưng Nghệ Phong nào đâu biết rằng, lão đầu tử đâu chỉ hoảng sợ, quả thật trong lòng hắn đang nổi sóng lớn. Đối với truyền thừa Tà Đế tự nhiên hắn biết rõ lực lượng bên trong như thế nào. Nói cách khác, Nghệ Phong đề thăng tới lực lượng thất giai là đều do thu nạp Tà Đế lực.

Có thể hấp thu một chút Tà Đế lực cũng đã là rất kinh khủng, trước đây lão đầu tử cũng chỉ miễn cưỡng tấn cấp hai giai, nói cách khác là hấp thu hai giai Tà Đế lực. Thế nhưng Nghệ Phong hấp thu tới ba giai Tà Đế lực, trong lịch sử Tà Đế, Nghệ Phong được tính là đệ nhất nhân.
Lão đầu tử hít sâu một hơi, cho dù cao ngạo như hắn cũng bị Nghệ Phong đả kích trầm trọng. Thế nhưng lão đầu tử nào đâu biết rằng Nghệ Phong có thể hấp thu nhiều như vậy phần lớn đều do công lao của Ngụy Phệ Châu. Từ lúc bắt đầu Ngụy Phệ Châu thôn phệ Tà Đế lực rất khó khăn, nhưng cũng may Tà Đế lực không chống cự năng lượng của Ngụy Phệ Châu, từng đạo Tà Đế lực bị thôn phệ dung nhập vào trong khí hải, như mới có thể khiến Nghệ Phong biến thái tức mức này.
Tuy rằng hiện giờ Nghệ Phong là thất giai thế nhưng bởi vì trong khí hải của hắn đầy rẫy Tà Đế lực cho nên lực sát thương cao hơn so với thất giai. Sợ rằng chỉ so về lực lượng, bát giai cũng không nhất định là đối thủ Nghệ Phong.
- Tên đệ tử này, thật đúng là ta không chọn sai!
Tuy rằng lão đầu tử bị chấn động, thế nhưng đồng dạng cũng vô cùng vui vẻ, Nghệ Phong càng mạng chứng tỏ ánh mắt của hắn càng tốt.
- Ý thức chiến đấu thế nào?
Rốt cuộc lão đầu tử cũng phản ứng lại, ý thức chiến đấu mới là truyền thừa chính. Nếu như ý thức chiến đấu không truyền thừa được thì tính là thất bại. Chỉ là ý thức chiến đấu truyền thừa suốt bảy ngày liền, có lẽ cũng sẽ không kém đi.
Nghệ Phong nghe được lão đầu tử nói vậy, khóe miệng hơi chút co quắp lại, sự dằn vặt về tinh thần kia thật đúng là không phải người bình thường có thể thừa nhận.

- Thế nào?
Lão đầu tử nhíu mày hỏi.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Tuy rằng ý thức chiến đấu ta không biết thế nào nhưng có lẽ cũng sẽ không quá kém!
Mặc dù Nghệ Phong rất tự tin đối với lần truyền thừa này thế nhưng trước mặt lão đầu tử vẫn phải hạ thấp một chút.
Năm vị trưởng lão nghe Nghệ Phong nói vậy, cả đám đều hưng phấn nói:
- Được được! Ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc truyền thừa Tà Đế kinh khủng thế nào, ý thức chiến đấu được truyền thưa kinh khủng đến đâu? Nghệ Phong, ngươi thi triển một chút cho chúng ta xem!
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía lão đầu tử, thấy lão đầu tử gật đầu. Lúc này Nghệ Phong mới bước một bước lên phía trước, hắn cũng muốn nhìn xem ý thức chiến đấu kinh khủng đến đâu!


Mị Ảnh
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Mị Ảnh Truyện Mị Ảnh Story Chương 542: Truyền thừa kết thúc
10.0/10 từ 23 lượt.
loading...