Mạt Thế Vị Vương
29: Thu Gặt Cỏ Non
“Thế nhưng…” Tiểu Trương đem nòng súng nhắm vào con zombie đen thui nói: “Chúng ta chỉ có bốn người, ở đây lại có hơn hai mươi con zombie! Hơn nữa chúng ta rất nhanh sẽ hết đạn.
”
Còn lại một người nam tử cũng khuyên: “Lâm ca, hay là chúng ta lui lại, tạm thời chưa nói chúng ta có thể đối phó lũ zombie này không, cho dù chúng ta có giết hết những con zombie này, Lý tướng quân chưa chắc đã còn sống.
”
Người đàn ông trung niên nói chuyện lúc trước thấy bộ dạng sợ chết của hai người, trong lòng thấy tức giận, nhưng lại không thể tránh né được, hắn tên Lý Sơn, là bạ hạ được Lâm Phong tin tưởng nhất, còn ai người kia cùng Lâm Phong giao tình không sâu, không nguyện ý vì hắn mà hi sinh cũng là chuyện bình thường.
Lâm Phong ngầm thở dài, hắn có năng lực hơn người, nhưng lại bị gian nhân hãm hại, Thành Thịnh Cảnh đang trong tình cảnh nguy nan trươc mắt, những người đó còn muốn nội đấu, quả thật làm cho nội tâm của hắn cảm thấy bi thương.
Lâm Phong cũng đang chuẩn bị ra lệnh cho mọi người lui lại, người quân nhân trẻ tuổi tên Tiểu Trương giật mình chỉ về nhóm zombie nói: “các ngươi nhìn xem, bên kia có người.
”
Lâm Phong cùng mọi người nhìn theo phương hương hắn chỉ, quả nhiên ở nhóm zombie phía sau có một thiếu niên cùng thiếu nữ trẻ tuổi đang hướng về mọi người mà đi đến, mà lúc này nhóm zombie cũng bị hai người hấp dẫn, toàn bộ zombie hướng phái hai người trẻ tuổi mà xông đến.
Quân nhân trẻ tuổi tên Tiểu Trương thấy vậy thì mừng rỡ nói: “Lâm ca, thừa dịp ai người này đang hấp dẫn sự chú ý của lũ zombie, chúng ta hãy mau lui lại.
”
Nói xong Tiểu Trương vội vang muốn mở cửa xr tải cạnh bọn họ.
Lâm Phong tức giận, hắn không nghĩ Tiểu Trương này lại nhát gan như thế, hắn trầm giọng quát lên: “Toàn bộ dốc toàn lực nổ súng cho ta, cứu ai người trẻ tuổi kia!”
“Kỳ quái, chuyện này là như thế nào, tại sao toàn bộ những con zombie này lại xông về hướng chúng ta?” Tần Vũ cảm thấy giật mình với tình cảnh trước mắt, những con zombie này đáng lẽ phải bị nhóm binh sĩ hấp dẫn mới đúng, nhưng bọn họ mới vừa đi đến góc phố, những con zombie này đều đổi phương hướng toàn bộ, hướng về bọn họ mà đến, việc này khó tránh khỏi làm cho Tần Vũ thấy kỳ quái.
Nhưng zombie đã đến ngay trước mắt, Tần Vũ không còn thời gian để suy tính nhiều nữa, hắn đối với Tần Tiểu Vũ nói nhỏ: “Ngươi dừng lại đây, quan sát tình hình, đừng vội tiến lên.
“Umh, anh ngươi phải cẩn thận.
” Tần Tiểu Vũ ngoan ngoãn gật đầu, Tần Vũ đem thiết côn trong tay nàng cầm tới, hai tay cầm hai thanh thiết côn, hướng về hơn hai mươi con zombie tiến lên nghênh đón, cùng lúc đó, Tần Tiểu Vũ cũng đem năng lực cường hóa gia trì trên người Tần Vũ, Tần Vũ thân thể lẫn thể chất ngay lập tức tăng lên gấp đôi.
“Đến đây đi!” Tần Vũ trong lòng chiến ý dâng trào, đối mặt với hơn hai mươi con zombie nhưng trong lòng hắn không chút sợ hãi.
“Thình thịch!” Tần Vũ một gậy quất vào đầu một con zombie, sau một gậy vào đầu, đầu của con zombie nổ tung, còn thiết côn bên tay phải cũng quét ngang, quất vào ngực một con zombie khác.
“Ầm ầm!” sau đó nữa người trên của con zombie cũng bị vỡ nát, một gậy này Tần Vũ dùng năng lực hỏa diễm, hắn đem năng lực hỏa diễm truyền vào thiết côn rót vào ngực con zombie, cho nên mới làm con zombie nổ ngang phần thân trên.
“Phốc!”
Thanh thiết côn nóng rực tựa như một thanh đao, chặt dứt cổ một con zombie khác, đầu con zombie bị quăng ra xa hơn mười mét, lăn lông lốc trên mặt đất.
“Này…” Lâm Phong cùng đám người đều là sợ ngây người.
Tiểu Trương cùng một người đàn ông khác vừa định rút lui bất chấp mệnh lệnh của Lâm Phong cũng dừng lại, bọn họ nhìn một màn trước mắt đều là trợn mắt há mồm.
Bọn họ rất rõ những con zombie này mạnh mẽ cỡ nào, cho dù quân nhân bọn họ trải qua nhiều năm huấn luyện, nếu như trong tay không có vũ khí, hay khi đơn độc thì không thể nào chiến thắng được zombie, nhưng những con zombie hung hãn này ở trước mặt thiếu niên trẻ tuổi kia giống như rơm rạ có thể bị thiếu niên tùy ý gặt hái.
Đôi côn của Tần Vũ vũ động, mỗi một côn thì một con zombie nằm xuống, không ngoài dự tính, sau khi được Tần Tiểu Vũ cường hóa gia trì, cơ thể hắn thể chất khoản mười bốn lần, lực lượng lẫn thể chất đều vượt trội so vơi những con zombie này, cho nên những con zombie này trươc hắn đều yếu đuối như hài tử ba bốn tuổi.
“ Hắn chẳng lẽ là ẩn cư võ giả trong truyền thuyết? có lẽ ẩn cư võ giả trong truyền thuyết cũng không thể mạnh mẽ bằng hắn!” Lâm Phong không gì sánh nỗi khiếp sợ trươc một màn trươc mắt, bản thân hắn tính thông cận chiến, một mình hắn có thể chiến thắng năm người nam tử, hắn cũng từng gặp qua kỳ nhân dị sĩ, đủ người có công phu cao thâm, nhưng không có ai có thể so sánh với với người thiếu niên trẻ tuổi này.
Tần Vũ thương thuật đã đạt tới cấp 3 A có thể nói là chiêu chiêu chí mạng, trong thời gian chưa tới một khắc, hơn hai mươi con zombie đều đã ngã trên mặt đất, Tần Vũ dẫm trên mặt đất đầy máu tanh, chân cụt, tay đứt hướng về bọn người Lâm Phong đi tới, Tần Tiểu Vũ cũng đi theo, khuôn mặt nàng đầy vẽ sùng bái, bởi vì người này là anh của nàng.
Khi Tần Vũ đi tới trước mặt bốn người Lâm Phong, hắn chợt ngẫn ngơ, bề ngoài Lâm Phong chừng hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt kiên nghị tràn đầy khí tức thiết huyết đặc hữu của quân nhân.
“Quản nhiên…Lâm Phong.
” Tần Vũ ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Lâm Phong.
Bị ánh mắt Tần Vũ nhìn chằm chằm, Lâm Phong không được tự nhiên, ho khan nói: “Ngươi là ẩn cư võ giả sao? Bằng không sao thực lực lại mạnh đến vậy?”
“Ta không phải ẩn cư cổ võ giả.
” Tần Vũ lắc đầu, trên thế giới quả thật có một ít kỳ nhân, dị sĩ, cổ võ giả chính là một trong số đó, bọn họ có thân thủ siêu phàm thoát tục.
Kỹ xảo chiến đấu đạt tới cấp B đã là cữ kỳ khó khăn, đạt đến mức tay không có thể đối phó với bốn năm người cũng khong thành vấn đề, mà cấp A thì là đếm trên đầu ngón tay, ít đến thương cảm, mà trên cấp A còn có cấp S, đạt đến cấp S chính là tông sự, thậm chí bọn họ có thể sinh ra tinh thần cảm ứng, tục truyền cổ võ giả có mấy người có thể đạt đến bước này.
Mạt Thế Vị Vương