Mạt Thế, Mèo Nhỏ Hung Dữ Của Đại Lão Vừa Ngọt Ngào Vừa Quyến Rũ

Chương 26: Phải tin vào cậu ấy

150@-

Đoạn Vân Trạch bước ra, bắt đầu xắn tay áo: “Được thôi, nhóc con tốt nhất là thật sự lợi hại như những gì cậu nói, để anh đây hảo hảo luyện tay một chút.”


 


"Anh không phải đối thủ của tôi." Phủ Tang với khuôn mặt trắng trẻo tuấn tú nói ra những lời hết sức đáng ghét.


 


"Ái chà, nhóc con này tự tin thái quá rồi đấy." Đoạn Vân Trạch lập tức biến thành dị thú của mình, một con sói trắng cường tráng uy phong lẫm lẫm, miệng vẫn nói tiếng người: “Nhào vô đi nhóc.”


 


Phủ Tang nhìn về phía Bạch Lạc: “Chủ nhân, hắn không phải đối thủ của tôi, tôi thật sự phải đánh với hắn sao?”


 


“Đánh thử xem sao.”


 


“Vâng, chủ nhân.”


 


Bạch Lạc vừa nói, Phừ Tang ngoan ngoãn biến về hình thú.


 


Lập tức, Kiều Tuyết và Đoạn Vân Trạch, những người chưa từng thấy hình thú của cậu ta, đều kinh ngạc.


 


"Má ơi, nhóc con cậu biến thành cái thứ quái gì vậy?" Đoạn Vân Trạch hóa thành sói nói.


 


Kiều Tuyết: “Mặt giống sư tử, mọc sừng hươu, lông vàng dài như vậy, còn mọc thêm một đôi cánh vàng to nữa, đây là loài động vật mà tôi chưa từng thấy bao giờ, rốt cuộc cậu là cái gì?”


 


Phủ Tang trả lời với vẻ mặt ngây thơ: “Tôi là thần thú Phủ Tang đó.”


 


Kiều Tuyết và sói đồng loạt nhìn về phía Cố Cảnh Thừa.


 


“Lão đại, anh từng thấy hình thú của thằng nhóc này rồi đúng không?”


 


"Từng thấy, các cậu không cần xoắn xuýt nữa, cậu ta không phải sinh vật trên Trái Đất." Đối với những người anh em vào sinh ra tử, Cố Cảnh Thừa không hề giấu giếm.


 


"Má nó, lão đại, anh để tôi đánh với sinh vật ngoài hành tinh hả, nhìn thế này đã biết nó lợi hại hơn tôi rồi mà." Sói nói.



 


“Cậu còn chưa đánh đã muốn nhận thua rồi sao?”


 


“Sao có thể, Đoạn Vân Trạch tôi chỉ có chiến tử, tuyệt đối không đầu hàng.”


 


"Vậy thì đừng lảm nhảm nữa." Cố Cảnh Thừa quay đầu hỏi Bạch Lạc: “Tôi muốn bọn họ dốc hết sức, khó tránh khỏi bị thương, đến lúc đó cậu chữa trị, không vấn đề gì chứ?”


 


Cố Cảnh Thừa muốn biết nếu Phủ Tang dùng hình thú, giá trị vũ lực có thể đạt đến mức nào.


 


Bạch Lạc gật đầu: “Không vấn đề gì.”


 


Cố Cảnh Thừa lúc này mới quay sang hai người: “Cứ thả lỏng mà đánh, bị thương thì Bạch Lạc sẽ kịp thời chữa trị.”


 


Đoạn Vân Trạch nhìn Phủ Tang đã biến thành hình thú, hối hận vì đã đi theo, cũng chỉ có thể cắn răng xông lên.


 


“Đến đây.”


 


Phủ Tang ra tay tấn công trước, sói không hề né tránh, cũng nhảy lên nghênh chiến.


 


Hai loài thú đánh nhau vô cùng kịch liệt, cây cỏ gần đó đều chết hết, sinh vật cấp 0 và cấp 1, 2 đều bị dọa sợ chạy tán loạn.


 


Sói bị thương, đánh càng lúc càng khó khăn, Phủ Tang lại không hề hấn gì.


 


Sói bị Phủ Tang đá ngã xuống đất, vừa lộn người muốn xông lên tiếp thì bị Cố Cảnh Thừa gọi lại.


 


“Đi tìm Bạch Lạc chữa trị đi.”


 


Bỏ lại lời này, Cố Cảnh Thừa nhảy vọt tới, đánh nhau với Phủ Tang đang ở hình thú.


 


Anh chỉ vận dụng nguyên tố Hỏa, chỉ giao đấu vài chiêu với Phủ Tang rồi lui về.



 


“Thôi, không đánh nữa.”


 


Phủ Tang biến về hình người, đi về phía Cố Cảnh Thừa nói: “Chúng ta còn chưa phân thắng bại mà, sao lại không đánh nữa, tôi bị treo lên lâu như vậy, đã lâu lắm rồi không được động gân cốt.”


 


Xem ra thằng nhóc này còn đánh nghiện rồi.


 


Cố Cảnh Thừa: “Nếu tiếp tục đánh nữa, tôi không phải đối thủ của cậu.”


 


Phủ Tang cười hì hì: “Nếu anh chỉ dùng nguyên tố Hỏa, đánh tiếp chắc chắn không phải đối thủ của tôi, nhưng nếu anh dùng nguyên tố Thủy thì tôi đánh không lại anh đâu, tôi sợ lạnh, ghét nhất những người dùng nguyên tố Thủy thích chơi băng.”


 


Cố Cảnh Thừa: “...Đây là điểm yếu của cậu, sau này đừng nói với ai.”


 


“Tôi biết mà, tôi đâu phải đồ ngốc, sẽ không tự vạch điểm yếu cho người ngoài đâu, chẳng phải thấy chủ nhân đối với anh đặc biệt nên tôi mới nói với anh sao.”


 


Kiều Tuyết và Đoạn Vân Trạch đều đi tới, Cố Cảnh Thừa không nói tiếp nữa.


 


Đoạn Vân Trạch tiến lên ôm cổ Phủ Tang: “Nhóc con cậu trâu bò quá, vậy mà đánh ngang tay với lão đại chúng tôi, thật không ngờ đó.”


 


Trong mạt thế này, nơi mà sức mạnh quyết định tất cả, đối với những người có sức mạnh cường đại, ai cũng sẽ nhìn bằng con mắt khác.


 


Phủ Tang được người ta khen, cười hì hì: “Tôi là thần thú mà, đương nhiên sẽ lợi hại hơn một chút rồi.”


 


Kiều Tuyết: “Cậu thật sự là sinh vật ngoài hành tinh sao?”


 


“Tôi đến từ hành tinh khác, đừng có gọi tôi là sinh vật sinh vật nữa, tôi là thần thú lợi hại nhất hành tinh đó.”


 


Kiều Tuyết nhìn về phía Bạch Lạc: “Cậu gọi cậu ta là chủ nhân, chẳng lẽ cậu cũng giống Hách Liên Lý Áo, là người ngoài hành tinh sao?”


 


Người ngoài hành tinh xâm lược Trái Đất, mang đến tai họa to lớn cho Trái Đất, những người sống sót đều là những người may mắn, không biết bao nhiêu gia đình tan nát, phàm là con người, đều không có thiện cảm với người ngoài hành tinh.



 


Đặc biệt là Kiều Tuyết.


 


Gia đình cô đều chết thảm vì thiên thạch rơi xuống, một mảnh vỡ vừa vặn rơi trúng khu dân cư nơi gia đình cô ở.


 


Khu dân cư bị đập thành một hố sâu, không một ai sống sót.


 


Bầu không khí nhất thời trở nên có chút nặng nề.


 


"Nói đi, rốt cuộc cậu có phải là người ngoài hành tinh không?" Kiều Tuyết tăng thêm ngữ khí.


 


Bạch Lạc rõ ràng bị dọa sợ: “Tôi... tôi không biết.”


 


Phủ Tang thấy chủ nhân của mình bị dọa sợ, đang muốn đứng ra trước mặt chủ nhân, không ngờ có người nhanh hơn cậu ta.


 


Cố Cảnh Thừa bước lên hai bước, chắn giữa Bạch Lạc và Kiều Tuyết, mặt đối diện với Kiều Tuyết.


 


“Kiều Tuyết, bất kể Bạch Lạc là ai, chỉ cần cậu ấy đứng cùng chiến tuyến với chúng ta, thì cậu ấy là người của chúng ta.”


 


Thế giới hiện tại, những thứ đến cùng với thiên thạch, hoặc những người ngoài hành tinh như Hách Liên Lý Áo không biết còn bao nhiêu, rất nhiều người hiện tại đã là dị chủng hoặc người biến dị.


 


Thế giới này người không còn là người, vật cũng không còn là vật, mọi thứ đều rối tung lên.


 


Điểm này ai cũng rõ ràng.


 


“Lão đại, người ngoài hành tinh dù sao cũng đến từ ngoài vũ trụ, chúng ta...”


 


"Chúng ta tiếp xúc với Bạch Lạc không phải một hai ngày rồi, cậu ấy là người thế nào, tin rằng cậu có phán đoán của riêng mình." Cố Cảnh Thừa không đợi Kiều Tuyết nói xong đã lên tiếng.


 


Kiều Tuyết nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra kể từ khi quen biết Bạch Lạc, nhớ đến việc cậu đã cứu Lão Lâm, cũng nhớ đến việc cậu ấy đứng ra 'cứu' Cố Cảnh Thừa, và bất chấp vết thương của mình để chữa trị cho họ đến khi cạn kiệt năng lượng.



 


Nghĩ đến vô số hình ảnh này, vẻ sắc bén trong mắt Kiều Tuyết cuối cùng cũng tan đi.


 


“Lão đại, là tôi quá mẫn cảm rồi.”


 


Mọi người trở về căn cứ, Cố Cảnh Thừa dẫn theo thành viên mới Phủ Tang đi làm quen với các thành viên chiến đội, đồng thời tuyên bố cậu ta đã thông qua khảo hạch gia nhập căn cứ.


 


Và nhiệm vụ chính của Phủ Tang là bảo vệ người chữa trị duy nhất của căn cứ, chính là Bạch Lạc.


 


Đối với sự sắp xếp này, Phủ Tang vô cùng hài lòng.


 


“Tôi nói cho các cậu biết, đừng thấy Phủ Tang trắng trẻo non nớt thế thôi, biến thành hình thú lợi hại lắm đó...”


 


Đoạn Vân Trạch kể lại trận chiến trên mặt đất vừa rồi cho mọi người trong chiến đội Chín, khiến Giang Viêm cũng muốn đánh một trận với Phủ Tang, nhưng bị Cố Cảnh Thừa ngăn lại.


 


“Thôi được rồi, dù không có nhiệm vụ, mỗi người các cậu đều có việc riêng, mau đi làm việc đi.”


 


Những người trong chiến đội Chín bình thường không đi làm nhiệm vụ, mà ở căn cứ hoặc dạy dỗ hoặc huấn luyện người mới.


 


So với điều này, họ thích đi làm nhiệm vụ hơn.


 


Vừa nghĩ đến việc lại phải đi làm huấn luyện viên, lập tức ai nấy đều ỉu xìu.


 


“Biết rồi.”


 


Đợi bọn họ tản đi, chỉ còn lại Cố Cảnh Thừa và Phủ Tang.


 


“Nói xong hết rồi chứ, tôi có thể đi tìm chủ nhân không?”


 


"Đợi lát." Cố Cảnh Thừa lấy một cái ghế đến, “Ngồi đi.”


Mạt Thế, Mèo Nhỏ Hung Dữ Của Đại Lão Vừa Ngọt Ngào Vừa Quyến Rũ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Mạt Thế, Mèo Nhỏ Hung Dữ Của Đại Lão Vừa Ngọt Ngào Vừa Quyến Rũ Truyện Mạt Thế, Mèo Nhỏ Hung Dữ Của Đại Lão Vừa Ngọt Ngào Vừa Quyến Rũ Story Chương 26: Phải tin vào cậu ấy
10.0/10 từ 30 lượt.
loading...