Mắt Phải Của Tôi Nhìn Thấy Quỷ

Chương 36: Chương kết

91@-
Mưa lớn buông mành nặng, cô mộng cách thu cung.

Lò đỏ chín hoa tối, hương tan mùi còn vương.

Chưa kịp thấy niềm vui, tin hạc đưa ai biết.

Chỉ biết khen rìu ngọc, nào biết ai tạo nên.

“Trong mưa ngắm núi Bồng Lai” tác giả Trương Quân Phòng.

Phía trên núi Bồng Lai suốt ngày đều là sương mù mênh mông, người không biết sẽ tưởng cây cối nhiều cho nên mới có sương mù tận trời. Trên thực tế là bởi vì nơi này nhiều yêu quái, sương mù tràn ngập kia nói là yêu khí thì càng đúng hơn. Nơi này khắp chốn đều là yêu quái và tràn ngập nguy hiểm, nhưng còn may có cây liễu già che chở cho nên Lăng Hư và Lâu Vũ Tranh vẫn sống rất thoải mái ở Bồng Lai. Chỉ còn chờ Lâu Vũ Tranh ăn xong Vi Thảo khôi phục dáng vẻ vốn có là có thể rời khỏi nơi tràn ngập nguy hiểm này rồi.

Lâu Vũ Tranh cũng lớn lên từng ngày vì ăn Vi Thảo, trí lực cũng trưởng thành rõ ràng. Nhưng mỗi lần Lâu Vũ Tranh trưởng thành một chút, đều sẽ quên chuyện xảy ra một ngày trước.

Đối với loại chuyện này, Lăng Hư có chút lo lắng, sợ sau khi Lâu Vũ Tranh khôi phục sẽ quên chuyện cũ năm xưa.

Anh lo lắng tìm đến cây liễu già. Sau khi nghe xong ý đồ đến và lo lắng của Lăng Hư, cây liễu già cười trấn an: “Không cần lo lắng, đây là tình huống bình thường. Chờ sau khi đứa nhỏ này hoàn toàn khôi phục, sẽ không quên quá khứ của cô ấy, nhưng sẽ hoàn toàn quên những thứ đã trải qua trong những ngày ăn Vi Thảo.”


đây... Ngày đó anh nhất thời nói chuyện của mình cho Lâu Vũ Tranh nghe, anh bày sự yếu


ngày yếu ớt đó như một


quái kỳ quái đến quấy rầy. Điều duy nhất làm Lăng Hư


còn làm cô ta bị thương, ai ngờ cô


trước đó A Lục nói Đằng Yêu


ta. Lúc trước bởi vì không biết cậu là người quen của bác


Hư không dám nói gì nữa, chỉ gật đầu: “Lúc trước vì


ra một cái chai đưa cho Lăng Hư:




đã khôi phục bình thường nhìn cái chai


là tiểu thuyết, tâm tính cô vẫn còn là thiếu niên quả thực vô cùng tò mò về nơi này. Hiện tại


Hư vẫn bình tĩnh đưa bình nhỏ cho Lâu Vũ Tranh: “Uống mấy chai này vào, về


Vũ Tranh sáng


chỉ là một con người bình thường, rõ ràng không nên trải qua những


mềm mại của Lâu Vũ Tranh: “Cô bé


Hư như anh như cha, trước nay đều chưa từng lừa cô,


uống bình thuốc kia trong


Anh cõng cô lên lưng, cầm lấy đồ chuẩn bị sẵn



nào, cho dù cõng cô cũng


không biết tình cảm là thứ gì, nhưng có lẽ chính là như


đây là lần đầu tiên anh lừa


của cô, nhìn khuôn mặt đáng yêu ngủ say kia, Lăng


lực, quên chuyện cũ năm xưa. Mà đây là bản cải tiến,


là xuất hiện vào ngày


gặp lại, cô



giấc mơ thật dài. Trong mơ đã xảy ra rất



Rõ ràng chỉ là cảnh ở trong mơ, rõ ràng không liên quan chút nào đến hiện thực, lại làm cô không có cách nào tiêu tan nổi.

Người bên cạnh lúc đối mặt với cô lại luôn lộ ra ánh mắt muốn nói lại thôi, làm Lâu Vũ Tranh cảm thấy rất phiền não và rất bối rối.

Làm một người tham ăn mà đến cơm cô cũng ăn không vào nữa.

Cô cảm thấy nếu còn không làm rõ loại cảm giác không hiểu được này, dường như ở ngực thiếu hụt gì đó, cô thật sự muốn điên mất rồi.

Tránh Lâm Giai và Ba La, tùy ý lên mạng tìm phòng khám tâm lý có đánh giá tốt nhất trong thành phố, Lâu Vũ Tranh một mình đến nơi tương đối hẻo lánh kia.

Không phải loại nhà tầng thoạt nhìn hiện đại hóa mà là một tứ hợp viện bình thường. Rõ ràng cô chưa từng tới nơi này, nhưng lại cảm thấy từng chỗ ở đây đều vô cùng quen thuộc.

Đi vào văn phòng bác sĩ, bác sĩ nam vẫn luôn cúi đầu kia ngẩng đầu. Trong khoảnh khắc hai mắt chạm nhau, Lâu Vũ Tranh cảm thấy chỗ trống trong tim mình kia như được lấp đầy.

“Xin chào, tôi là Lâu Vũ Tranh.”

“... Lăng Hư, một bác sĩ tâm lý.”

_ Hết truyện _
Mắt Phải Của Tôi Nhìn Thấy Quỷ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Mắt Phải Của Tôi Nhìn Thấy Quỷ Truyện Mắt Phải Của Tôi Nhìn Thấy Quỷ Story Chương 36: Chương kết
10.0/10 từ 18 lượt.
loading...