Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Chương 1656: Phong Thuỷ Chi Tranh (1)
Tào Vũ giới thiệu bọn họ là một đôi vợ chồng, đều đến từ sở nghiên cứu nào đó của kinh thành, là chuyên gia địa chất.
Một người hơn năm mươi tuổi, họ Chu, nghe nói là sở trường Sở nghiên cứu nào đó của trung khoa viện, là nhà khảo cổ học.
Diệp Thiếu Dương không hiểu những thứ này, Tứ Bảo là hòa thượng, So với hắn thì gần nhân gian hơn nhiều, vừa nghe nói trung khoa viện, nhất thời có chút giật mình, đây chính là chuyên gia thật sự, không phải loại chuyên gia gà mờ kia trên mạng nói.
Một giáo sư Lưu khác, ngoài sáu mươi, thì đến từ đại học nào đó, một vị chuyên gia nghiên cứu mộ táng, còn kiêm rất nhiều chức danh, cũng rất dọa người.
“Hai vị này, chính là cái gọi là cao nhân phong thuỷ để chúng ta đợi đã lâu nhỉ.” Không đợi Tào Vũ mở miệng giới thiệu, giáo sư Lưu dẫn đầu nói, ngữ khí rất bất thiện, nâng mắt, đánh giá cao thấp hai người một hồi, nhíu mày nói: “Hai vị đều rất trẻ tuổi nha.”
Diệp Thiếu Dương nhìn bộ dáng này của ông ta đã không thích, trả lại một câu: “Là chưa già như ông.”
Tứ Bảo bật cười.
Giáo sư Lưu biến sắc, ánh mắt dừng ở trên mặt Tứ Bảo, nói: “Vị này còn là hòa thượng.”
Lập tức hướng Chu sở trưởng bên cạnh cười cười, nói: “Chu sở trưởng, chúng ta cần trao đổi nhiều hơn với hai vị cao nhân này.”
Chu sở trưởng nhìn rất rộng lượng cười cười, nói: “Người Tào khoa trưởng mời đến, khẳng định sẽ không có sai, nếu không lấy tuổi của hai vị này, tôi thật sự có chút hoài nghi năng lực của các cậu.”
Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo nghe ra hắn đây là cố ý châm chọc, dứt khoát không nói lời nào.
Lúc này, bên ngoài có người của Tào Vũ đưa đồ vào, là một ít thực phẩm, trứng, chân gà… đóng gói chân không, còn có một chai rượu vang cùng mấy chai bia đóng thùng.
Một trợ thủ của Tào Vũ bày chén rượu ở trên bàn, rót rượu vang cho mấy chuyên gia. Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo đều uống bia. Qua Qua ngồi ở trên vai Diệp Thiếu Dương, người khác không nhìn thấy nó, nó cũng không nói chuyện.
“Hòa thượng cũng uống rượu?” Mấy chuyên gia đều có chút kinh ngạc.
“Tôi còn ăn thịt cơ.” Nói chuyện không hợp, Tứ Bảo cũng lười nhiều lời với bọn họ, cầm một cái chân gà bắt đầu gặm.
Giáo sư Lưu bất đắc dĩ cười cười, nói: “Hòa thượng uống rượu ăn thịt, thật ra cũng không có gì, tôi trước nay không chủ trương thanh tu cái gì, tôi lúc trước nói như vậy, hai vị cũng đừng trách móc, tôi cũng không phải nhằm vào các cậu, tôi nghiên cứu mộ táng cả đời, đối với phong thuỷ cũng từng nghiên cứu.”
Tứ Bảo lau miệng, nói: “Hóa ra là đồng nghiệp.”
Giáo sư Lưu xua tay nói: “Hoàn toàn ngược lại, bởi vì tôi từng nghiên cứu phong thuỷ, tôi mới biết được, cái gì phong thuỷ kham dư, đều là cặn bã của xã hội phong kiến. Xin lỗi, tôi là nghiên cứu học vấn, nói chuyện có chút ngay thẳng, hai vị chớ trách, tôi cho rằng trên đời căn bản không có thuyết phong thuỷ gì cả, những cái gọi là lý luận phong thuỷ kia, cũng đều là lừa mình dối người, vốn thứ này chính là trái với chủ nghĩa duy vật quy luật khoa học…”
Loại người này Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo cũng gặp không ít, thường tình con người, nhưng giống giáo sư Lưu trực tiếp như vậy, vừa gặp đã bắt đầu phun vẫn là ít.
Diệp Thiếu Dương nghĩ đến có thể bởi lão là giáo sư, thích biện luận với người ta, không quá hiểu đạo lí đối nhân xử thế, cũng có thể lý giải, dứt khoát không để ý tới, chỉ để ý ăn cơm, nói với Tứ Bảo: “Món hướng này hương vị cũng không tệ.”
“Là không tệ, tôi đi mua thêm vài cái.” Tứ Bảo vừa đứng dậy, lập tức bị một trợ lý ấn xuống, đi mua thay cậu ta.
Trên mặt giáo sư Tôn có chút ngượng ngùng, nói: “Hai vị có thể nghe tôi nói chuyện hay không, thảo luận với tôi một phen.”
Diệp Thiếu Dương cười nói: “Ông cũng đã nói không tin phong thuỷ, chúng tôi cũng không có cách nào thuyết phục ông, có cái gì phải thảo luận, việc ai người ấy làm là được.”
Giáo sư Tôn ngây ra một lúc, nói: “Nhưng các cậu coi đây là nghề nghiệp, bản thân các cậu là tin thứ này, hay là… Thứ lỗi tôi nói thẳng, chỉ là lăn lộn kiếm bát cơm?”
Khí thế ép người như vậy, ngay cả Qua Qua cũng có chút nhìn không được, ghé tai nói với Diệp Thiếu Dương: “Lão đại, cần nhập vào người, để lão ta xấu mặt hay không?”
“Đừng làm bậy, ngươi kệ lão ta là được.”
Mấy người bọn giáo sư Tôn sửng sốt, vội hỏi: “Cậu đang nói chuyện với ai?”
“Không có gì, tự nói chuyện với bản thân.”
Giáo sư Tôn nói: “Tôi thấy hai vị cũng không giống lừa đảo, hai vị có thể trả lời tôi vài cái vấn đề phương diện phong thuỷ hay không, tôi dùng mấy vấn đề này liền có thể chứng minh, phong thuỷ là một môn ngụy khoa học!”
Tứ Bảo khoanh chân ngồi, đặt tay trên đầu gối, cúi người nhìn lão, bày ra tư thái ứng chiến, nói: “Hỏi đi.”
Trên mặt giáo sư Tôn lộ ra mỉm cười, nói: “Thứ nhất, phong thuỷ hẳn là chia ra dương trạch phong thuỷ cùng âm trạch phong thuỷ, như vậy hiện tại người sống cũng ở nhà cao tầng, người chết cũng mua nghĩa địa công cộng, người chen người, người đè người, lý luận phong thuỷ của các người còn đi thông sao?”
Sau khi nói xong, có chút đắc ý.
Tứ Bảo nói: “Tôi còn tưởng ông hỏi vấn đề phong thuỷ gì cao thâm, thì ra là cái này.”
Giáo sư Tôn nói: “Mời cao nhân trả lời.” Cố ý đem hai chữ “cao nhân” nói rất nặng.
Trong lúc nhất thời, tính cả Tào Vũ, còn có mấy nhân viên tạm thời cùng trợ lý đều mở to mắt nhìn Tứ Bảo, đối với bọn họ những người không hiểu phong thuỷ này mà nói, đây quả thật là cái vấn đề phi thường muốn biết.
Tứ Bảo nói: “Nhà lầu, nghĩa địa công cộng, đều có phong thuỷ. Cho nên rất nhiều nhà đầu tư bán nhà trước khi xây, đều sẽ tìm phong thuỷ sư định bàn…”
Lời còn chưa nói hết, giáo sư Tôn lập tức ngắt lời: “Cậu không cần dùng đại bàn phong thuỷ để lừa dối ta, tôi nói là nhà cao tầng cùng tầng, hoặc là cùng phương vị cao thấp, chẳng lẽ cũng có phong thuỷ khác nhau, hay là đều có phong thuỷ giống nhau?”
“Đương nhiên là có khác nhau, lầu trên lầu dưới, lấy ánh sáng khác nhau, trình độ đón gió cũng khác nhau, hơn nữa phong thuỷ xưa nay có phân chia lớn nhỏ, hướng phòng ốc cùng vị trí, chỉ là đại phong thuỷ, bài trí trong phòng, thuộc tính đồ gia dụng cùng vị trí khác nhau, tự nhiên cũng sẽ ảnh hưởng khí vận con người.”
Giáo sư Tôn trầm ngâm một phen, nói: “Vậy mộ địa thì sao? Trong toàn bộ phần mộ kết cấu đều là giống nhau, cái gọi là đại phong thuỷ của cậu dưới tình huống giống nhau, vậy hai ngôi mộ liền nhau, phong thuỷ cũng có khác biệt?”
Tứ Bảo nói: “Âm trạch phong thuỷ, rất dễ giải thích, nguyên nhân chết của người chết, thời gian tử vong, ngũ hành trong mệnh, thời gian hạ táng, đều có quan hệ tương sinh tương khắc. Ông phải biết, phong thuỷ cũng không phải vật chết, là xảy ra phản ứng với người ở lại, mới có thể hình thành tác dụng. Đừng nói là hai ngôi mộ liền nhau, cho dù là cùng phần mộ, chôn người khác nhau, tác dụng phong thuỷ cũng khác nhau.
Sâu hơn thì không nói cho ông nữa, lấy cái ví dụ cho ông, tựa như một phố buôn bán, cũng có phong thuỷ khác biệt, cái gọi là hai chữ ‘Vượng phô’, chính là như vậy mà có. Nhưng người khác dùng vượng, ông dùng không nhất định vượng, phải xem bát tự hợp hay không.”
Nói một thôi một hồi, đám người giáo sư Tôn nghe mà trợn mắt há hốc mồm. Trên mặt Tào Vũ cũng lộ ra một tia cười không dễ phát hiện, cảm thấy mình không tìm lầm người.
Giáo sư Tôn nói: “Vậy tôi hỏi cậu, các cậu trên phong thuỷ không phải nói, mộ phải xây ở trên núi sao, cái gì thanh long bạch hổ, vậy địa khu bình nguyên thì sao, hơn nữa giống vùng Gobi này sa mạc mênh mông vô bờ, có thuyết phong thuỷ hay không, nếu có, không phải trái với quy luật phong thuỷ sao?”
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Một người hơn năm mươi tuổi, họ Chu, nghe nói là sở trường Sở nghiên cứu nào đó của trung khoa viện, là nhà khảo cổ học.
Diệp Thiếu Dương không hiểu những thứ này, Tứ Bảo là hòa thượng, So với hắn thì gần nhân gian hơn nhiều, vừa nghe nói trung khoa viện, nhất thời có chút giật mình, đây chính là chuyên gia thật sự, không phải loại chuyên gia gà mờ kia trên mạng nói.
Một giáo sư Lưu khác, ngoài sáu mươi, thì đến từ đại học nào đó, một vị chuyên gia nghiên cứu mộ táng, còn kiêm rất nhiều chức danh, cũng rất dọa người.
“Hai vị này, chính là cái gọi là cao nhân phong thuỷ để chúng ta đợi đã lâu nhỉ.” Không đợi Tào Vũ mở miệng giới thiệu, giáo sư Lưu dẫn đầu nói, ngữ khí rất bất thiện, nâng mắt, đánh giá cao thấp hai người một hồi, nhíu mày nói: “Hai vị đều rất trẻ tuổi nha.”
Diệp Thiếu Dương nhìn bộ dáng này của ông ta đã không thích, trả lại một câu: “Là chưa già như ông.”
Tứ Bảo bật cười.
Giáo sư Lưu biến sắc, ánh mắt dừng ở trên mặt Tứ Bảo, nói: “Vị này còn là hòa thượng.”
Lập tức hướng Chu sở trưởng bên cạnh cười cười, nói: “Chu sở trưởng, chúng ta cần trao đổi nhiều hơn với hai vị cao nhân này.”
Chu sở trưởng nhìn rất rộng lượng cười cười, nói: “Người Tào khoa trưởng mời đến, khẳng định sẽ không có sai, nếu không lấy tuổi của hai vị này, tôi thật sự có chút hoài nghi năng lực của các cậu.”
Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo nghe ra hắn đây là cố ý châm chọc, dứt khoát không nói lời nào.
Lúc này, bên ngoài có người của Tào Vũ đưa đồ vào, là một ít thực phẩm, trứng, chân gà… đóng gói chân không, còn có một chai rượu vang cùng mấy chai bia đóng thùng.
Một trợ thủ của Tào Vũ bày chén rượu ở trên bàn, rót rượu vang cho mấy chuyên gia. Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo đều uống bia. Qua Qua ngồi ở trên vai Diệp Thiếu Dương, người khác không nhìn thấy nó, nó cũng không nói chuyện.
“Hòa thượng cũng uống rượu?” Mấy chuyên gia đều có chút kinh ngạc.
“Tôi còn ăn thịt cơ.” Nói chuyện không hợp, Tứ Bảo cũng lười nhiều lời với bọn họ, cầm một cái chân gà bắt đầu gặm.
Giáo sư Lưu bất đắc dĩ cười cười, nói: “Hòa thượng uống rượu ăn thịt, thật ra cũng không có gì, tôi trước nay không chủ trương thanh tu cái gì, tôi lúc trước nói như vậy, hai vị cũng đừng trách móc, tôi cũng không phải nhằm vào các cậu, tôi nghiên cứu mộ táng cả đời, đối với phong thuỷ cũng từng nghiên cứu.”
Tứ Bảo lau miệng, nói: “Hóa ra là đồng nghiệp.”
Giáo sư Lưu xua tay nói: “Hoàn toàn ngược lại, bởi vì tôi từng nghiên cứu phong thuỷ, tôi mới biết được, cái gì phong thuỷ kham dư, đều là cặn bã của xã hội phong kiến. Xin lỗi, tôi là nghiên cứu học vấn, nói chuyện có chút ngay thẳng, hai vị chớ trách, tôi cho rằng trên đời căn bản không có thuyết phong thuỷ gì cả, những cái gọi là lý luận phong thuỷ kia, cũng đều là lừa mình dối người, vốn thứ này chính là trái với chủ nghĩa duy vật quy luật khoa học…”
Loại người này Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo cũng gặp không ít, thường tình con người, nhưng giống giáo sư Lưu trực tiếp như vậy, vừa gặp đã bắt đầu phun vẫn là ít.
Diệp Thiếu Dương nghĩ đến có thể bởi lão là giáo sư, thích biện luận với người ta, không quá hiểu đạo lí đối nhân xử thế, cũng có thể lý giải, dứt khoát không để ý tới, chỉ để ý ăn cơm, nói với Tứ Bảo: “Món hướng này hương vị cũng không tệ.”
“Là không tệ, tôi đi mua thêm vài cái.” Tứ Bảo vừa đứng dậy, lập tức bị một trợ lý ấn xuống, đi mua thay cậu ta.
Trên mặt giáo sư Tôn có chút ngượng ngùng, nói: “Hai vị có thể nghe tôi nói chuyện hay không, thảo luận với tôi một phen.”
Diệp Thiếu Dương cười nói: “Ông cũng đã nói không tin phong thuỷ, chúng tôi cũng không có cách nào thuyết phục ông, có cái gì phải thảo luận, việc ai người ấy làm là được.”
Giáo sư Tôn ngây ra một lúc, nói: “Nhưng các cậu coi đây là nghề nghiệp, bản thân các cậu là tin thứ này, hay là… Thứ lỗi tôi nói thẳng, chỉ là lăn lộn kiếm bát cơm?”
Khí thế ép người như vậy, ngay cả Qua Qua cũng có chút nhìn không được, ghé tai nói với Diệp Thiếu Dương: “Lão đại, cần nhập vào người, để lão ta xấu mặt hay không?”
“Đừng làm bậy, ngươi kệ lão ta là được.”
Mấy người bọn giáo sư Tôn sửng sốt, vội hỏi: “Cậu đang nói chuyện với ai?”
“Không có gì, tự nói chuyện với bản thân.”
Giáo sư Tôn nói: “Tôi thấy hai vị cũng không giống lừa đảo, hai vị có thể trả lời tôi vài cái vấn đề phương diện phong thuỷ hay không, tôi dùng mấy vấn đề này liền có thể chứng minh, phong thuỷ là một môn ngụy khoa học!”
Tứ Bảo khoanh chân ngồi, đặt tay trên đầu gối, cúi người nhìn lão, bày ra tư thái ứng chiến, nói: “Hỏi đi.”
Trên mặt giáo sư Tôn lộ ra mỉm cười, nói: “Thứ nhất, phong thuỷ hẳn là chia ra dương trạch phong thuỷ cùng âm trạch phong thuỷ, như vậy hiện tại người sống cũng ở nhà cao tầng, người chết cũng mua nghĩa địa công cộng, người chen người, người đè người, lý luận phong thuỷ của các người còn đi thông sao?”
Sau khi nói xong, có chút đắc ý.
Tứ Bảo nói: “Tôi còn tưởng ông hỏi vấn đề phong thuỷ gì cao thâm, thì ra là cái này.”
Giáo sư Tôn nói: “Mời cao nhân trả lời.” Cố ý đem hai chữ “cao nhân” nói rất nặng.
Trong lúc nhất thời, tính cả Tào Vũ, còn có mấy nhân viên tạm thời cùng trợ lý đều mở to mắt nhìn Tứ Bảo, đối với bọn họ những người không hiểu phong thuỷ này mà nói, đây quả thật là cái vấn đề phi thường muốn biết.
Tứ Bảo nói: “Nhà lầu, nghĩa địa công cộng, đều có phong thuỷ. Cho nên rất nhiều nhà đầu tư bán nhà trước khi xây, đều sẽ tìm phong thuỷ sư định bàn…”
Lời còn chưa nói hết, giáo sư Tôn lập tức ngắt lời: “Cậu không cần dùng đại bàn phong thuỷ để lừa dối ta, tôi nói là nhà cao tầng cùng tầng, hoặc là cùng phương vị cao thấp, chẳng lẽ cũng có phong thuỷ khác nhau, hay là đều có phong thuỷ giống nhau?”
“Đương nhiên là có khác nhau, lầu trên lầu dưới, lấy ánh sáng khác nhau, trình độ đón gió cũng khác nhau, hơn nữa phong thuỷ xưa nay có phân chia lớn nhỏ, hướng phòng ốc cùng vị trí, chỉ là đại phong thuỷ, bài trí trong phòng, thuộc tính đồ gia dụng cùng vị trí khác nhau, tự nhiên cũng sẽ ảnh hưởng khí vận con người.”
Giáo sư Tôn trầm ngâm một phen, nói: “Vậy mộ địa thì sao? Trong toàn bộ phần mộ kết cấu đều là giống nhau, cái gọi là đại phong thuỷ của cậu dưới tình huống giống nhau, vậy hai ngôi mộ liền nhau, phong thuỷ cũng có khác biệt?”
Tứ Bảo nói: “Âm trạch phong thuỷ, rất dễ giải thích, nguyên nhân chết của người chết, thời gian tử vong, ngũ hành trong mệnh, thời gian hạ táng, đều có quan hệ tương sinh tương khắc. Ông phải biết, phong thuỷ cũng không phải vật chết, là xảy ra phản ứng với người ở lại, mới có thể hình thành tác dụng. Đừng nói là hai ngôi mộ liền nhau, cho dù là cùng phần mộ, chôn người khác nhau, tác dụng phong thuỷ cũng khác nhau.
Sâu hơn thì không nói cho ông nữa, lấy cái ví dụ cho ông, tựa như một phố buôn bán, cũng có phong thuỷ khác biệt, cái gọi là hai chữ ‘Vượng phô’, chính là như vậy mà có. Nhưng người khác dùng vượng, ông dùng không nhất định vượng, phải xem bát tự hợp hay không.”
Nói một thôi một hồi, đám người giáo sư Tôn nghe mà trợn mắt há hốc mồm. Trên mặt Tào Vũ cũng lộ ra một tia cười không dễ phát hiện, cảm thấy mình không tìm lầm người.
Giáo sư Tôn nói: “Vậy tôi hỏi cậu, các cậu trên phong thuỷ không phải nói, mộ phải xây ở trên núi sao, cái gì thanh long bạch hổ, vậy địa khu bình nguyên thì sao, hơn nữa giống vùng Gobi này sa mạc mênh mông vô bờ, có thuyết phong thuỷ hay không, nếu có, không phải trái với quy luật phong thuỷ sao?”
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Đánh giá:
Truyện Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Story
Chương 1656: Phong Thuỷ Chi Tranh (1)
10.0/10 từ 40 lượt.