Mãng Hoang Kỷ
Chương 447: Thủy tổ Thiếu Viêm tộc
Phía trên không cái vực sâu ở dãy núi Trần Ngọc, đột nhiên xuất hiện bốn bóng người, đứng đầu là gã một sừng mặc áo bào màu vàng, ánh mắt thâm trầm như nước. Phía sau hắn là ba người khác, theo thứ tự là tên áo đen đầu trọc Hắc Vũ Thiên Tiên, cô gái tóc vàng Kim Vân Thiên Tiên và Huyền cơ Thiên Tiên.
Ba gã Thiên Tiên đứng sau đều tỏ thái độ cung kính.
"Người một sừng kia là ai?"
"Đây chẳng phải là Huyền Cơ lão tổ sao? Huyền Cơ lão tổ cũng phải cung kính đứng sau? Còn hai người bên cạnh Huyền Cơ lão tổ nữa, khí tức cũng mạnh mẽ, cường đại phi thường, hẳn là cấp độ Thiên Tiên. Vậy mà cũng phải cung kính người kia nữa?"
Một nhóm Tán Tiên Địa Tiên của Thiếu Viêm tộc đứng trong trận pháp cấm chế phía xa quan sát, bọn họ cũng có chút kinh sợ.
Trước đó, bọn hắn đã tận mắt thấy năm vị Thiên Tiên rồi.
Giờ lại xuất hiện thêm bốn Thiên Tiên nữa.
Huyền Cơ Thiên Tiên, trong suy nghĩ của bọn hắn, đã có địa vị cực cao trong Thiếu Viêm tộc, bọn hắn vốn chỉ có thể ngẫu nhiên gặp Huyền Cơ Thiên Tiên. Giờ đây, Huyền cơ Thiên Tiên lại cung kính đứng sau người một sừng kia, ngay cả hai gã Thiên Tiên kia cũng thế. Khiến bọn hắn không thể không nghĩ tới một điều.
"Chẳng lẽ người một sừng kia, mới là tồn tại mạnh nhất của Thiếu Viêm tộc ta?"
"Trước đây là năm Thiên Tiên, hiện tại lại có bốn vị nữa. Vậy chẳng lẽ Thiếu Viêm tộc ta có chín vị Thiên Tiên. Thiếu Viêm tộc ta chẳng lẽ lại mạnh mẽ như vậy? Hay là, người một sừng này không phải là Thiên Tiên, mà là Thiên Thần Chân Tiên trong truyền thuyết?"
Dòng suy nghĩ không ngừng lan chảy trong đầu nhóm Tán Tiên Địa Tiên của Thiếu Viêm tộc, bọn họ vô cùng khẩn trương.
…….
Gã một sừng áo vàng nhìn xuống phía dưới, trong vực sâu không đáy, một cột đồng màu lửa đỏ, bên cạnh đó, năm gã Thiên Tiên kiệt lực công kích, tận lực chậm lại. Cuối cùng, sáu cánh tay của người khổng lồ ba trăm trượng Kỷ Ninh điên cuồng kiệt lực nhổ lên trụ đồng này.
"Đụng đến Đồng Lô của ta, đáng chết." Gã một sừng áo vàng sắc mặt âm trầm, hạ lệnh, "Các ngươi ra tay, đè trụ đồng xuống."
"Vâng."
Kim Vân Thiên Tiên, Hắc Vũ Thiên Tiên, Huyền Cơ Thiên Tiên, ba người đồng thời tuân mệnh, lập tức tung người bay xuống phía dưới.
Gã một sừng áo vàng lại hé miệng.
Vèo! Vèo! Vèo!
Ba điểm nhỏ màu đen bay ra, gặp gió vội tăng vọt, trong nháy mắt đã trở thành ba quái vật to vạn trượng cực kỳ đáng sợ. Trong đó, một con như trùng giáp xác quái dị có mười sáu cái chân
như đao phong, có con lại toàn thân đầy da dày che kín, nhìn kỹ, như con tê giác cực kỳ to lớn, mà trên lưng nó lại có mười hai đôi cánh. Con còn lại là một con độc xà, đầu có từng vòng từng vòng hoa văn màu đen, hoa văn ấy cực kỳ đẹp đẽ, nhìn xa như vương miện hoa lệ.
Gã một sừng áo vàng kia cưỡi con Phi Dực tê giác, cùng hai con quái vật cao vạn trượng, như sấm sét đánh xuống dưới.
"Loảng xoảng" "Loảng xoảng" "Loảng xoảng"
Lửa đỏ ẩn trên nham thạch từng đợt nổ mạnh.
"Ồ?" Vừa nhổ xong, Kỷ Nình lờ mở cảm thấy, bên dưới trụ đồng cực lớn này, ở chỗ lửa đỏ đang bùng phát, một cỗ lực lượng đang dần mạnh mẽ lên, cảm giác như Cự Thú đáng sợ đang cố gắng đẩy trụ đồng lên trên.
Rút ra càng nhiều, lực đẩy trụ đồng càng mạnh hơn, không ngừng cường đại hơn, làm cho Kỷ Ninh nhổ trụ đồng rất nhẹ nhàng, cảm tưởng chỉ giữ trụ, còn trụ đồng như tự bay lên.
"Đừng phối phó Kỷ Ninh, vô dụng." Si Tâm Thiên Tiên nhìn sang nhóm Huyền Cơ Thiên Tiên, đợi bọn hắn tới gần, vội vàng truyền âm :"Kỷ Ninh có bát cửu huyền công hộ thể, chúng ta không thể gây thương tổn cho hắn được. Hắn hiện tại còn bận lo trụ đồng, chúng ta tốt nhất nên tranh thủ thời gian, ngăn cản trụ đồng bay lên."
"Ân" Ba vị Thiên Tiên lúc này cũng rõ ràng, vội vàng thi triển thủ đoạn, cố gắng áp chế trụ đồng lại.
Khi còn cách tám vị Thiên Tiên chừng hơn ba ngàn dặm, người khổng lồ hơn ba trăn trượng Kỷ Ninh ngẩng đầu lên, hai con ngươi xuất hiện ánh lửa, nhìn thấy rõ ràng hết thảy, thấy ba tên nhóm Huyền Cơ Thiên Tiên gia nhập, cũng thấy ba con quái vật bay tới, cũng thấy gã một sừng mặc áo vàng ngồi trên Phi Dực tê giác.
"Càng ngày càng nhiều." Kỷ Ninh nhếch miệng cười cười, "Có thể ở trong mười bộ tộc cổ xưa hàng đầu của vương triều Đại Hạ, tộc Thiếu Viêm này cường đại thật, xem ra lần này ta chọc tổ ong rồi, Thiếu Viêm tộc thật sự nóng nảy."
Đối với Thiếu Viêm tộc chính xác mà nói thì trải qua mấy trăm năm đã thay đổi hầu như toàn bộ tộc nhân bình thường rồi! Đối với bộ tộc thì phàm nhân, tu tiên giả đều không phải là trọng yếu nhất. Mặc dù toàn bộ tộc nhân trong dãy núi Trần Ngọc có chết hết, đối với bộ tộc cũng chỉ là mất chút mặt mũi chứ không ảnh hưởng nhiều lắm tới thực lực. Bọn hắn dù sao cũng còn hai hang ổ khác, có thể đem nhân khẩu tới đây nhanh chóng sinh sôi nảy nở để chiếm lại toàn bộ dãy núi Trần Ngọc này lại một lần nữa.
Mà lại ngoại trừ ba hang ổ bên ngoài, Thiếu Viêm tộc còn chiếm lĩnh một phần lớn Tiểu Thế Giới, huyết mạch đã sớm tràn ngập ra, chuyện diệt tộc căn bản không phải lo lắng.
Nếu hủy diệt dãy núiTrần Ngọc , lão tổ hắn cũng không nguyện ý đi ra. Nhưng Kỷ Ninh lại động vào vô tận Đồng Lô, liên lụy tới căn cơ Thiếu Viêm tộc, lão tổ hắn không nhịn được rồi.
"Tám gã Thiên Tiên thì sao, ngăn được ta chăng." Kỷ Ninh nhanh chóng tiếp tục nhổ trụ đồng lên, kỳ thật dưới sức mạnh của tám gã Thiên Tiên liên thủ, áp lực mạnh phi thường. Nhưng trụ đồng tiếp tục bị nhổ lên, lực lượng phía dưới trụ đồng đã ngày càng lớn mạnh, thậm chí có thể đạt tới tầm của Kỷ Ninh. Cho nên dù tám gã Thiên Tiên liên thủ, Kỷ Ninh cũng không bị ảnh hưởng mấy.
"Oanh!"
Giáp xác độc trùng cực lớn tung mười sáu chân hoàn toàn ôm chặt lấy trụ đồng lửa đỏ đó, đối với nó, trụ đồng này nhỏ cực kỷ nhỏ, nó phát lực một lần nữa, khiến cho Kỷ Ninh cảm giác trụ đồng bị kéo mạnh xuống.
Nhìn quái vật độc trùng, Kỷ Ninh không khỏi lạnh gáy, "Quái vật kia mạnh thật, ta hóa thân ba đầu sáu tay vẫn còn kém nó."
"Xôn xao."
Mà con hắc xà kia cũng to lớn không kém, từng vòng quấn chặt lấy hỏa hồng đồng trụ, một cỗ khí tức khủng khiếp không kém gì con độc trùng kia tỏa ra, Kỷ Ninh càng lúc càng cảm thấy trầm trọng.
"Loảng xoảng! Loảng xoảng! Loảng xoảng!" Kỷ Ninh cảm giác được dưới chân mình, hỏa hồng sắc nham bích ở chỗ sâu trong từng đợt nổ mạnh càng thêm dày đặc, đồng thời lực đẩy phía dưới đang không ngừng gia tăng, thậm chí đã hoàn toàn đã vượt qua Kỷ Ninh, có cổ lực lượng này tương trợ. . . Kỷ Ninh hoàn toàn nhổ trụ đồng lên.
"Rống ~~~" Phi Dực tê giác giẫm một cái chân trước lên đỉnh trụ đồng, lập tức toàn bộ trụ đồng mạnh mẽ rơi xuống.
"Phi Dực tê giác kia giống như quái vật, lực lượng so với kia hắc xà, dị trùng còn mạnh hơn?" Kỷ Ninh cả kinh, "Ta hóa thân ba đầu sáu tay lại thi triển Trích Tinh Thủ, e rằng cũng chỉ ngang con Phi Dực tê giác này."
Kỷ Ninh lập tức ôm chặt kéo mạnh trụ đồng lên.
Lại cảm giác lực đẩy dưới trụ đồng càng thêm mãnh liệt, cùng với lực đạp của Phi Dực tương đương, khiến Kỷ Ninh dễ dàng nhổ trụ đồng lên.
"Nhổ lên." Kỷ Ninh ba đầu sáu tay dùng hết sức, hắn hơn tám gã Thiên Tiên không nhiều lắm, mạnh nhất bên kia chính là Phi Dực tê giác.
"Hả?" "Cái gì?"
Trên lưng Phi Dực tê giác, gã một sừng áo vàng sắc mặt đại biến, Thiên Tiên dưới trướng hắn đều là luyện khí lưu, uy năng khi so đấu trời sinh đã yếu thế, nhưng ba con dị thú này, lực lượng mạnh hơn nhiều, hắn vốn cho rẳng, chỉ cần ba con dị thú của hắn xuất hiện, hắn dễ dàng đè trụ xuống.
Tây Hải, thế giới Đại Hạ , đại điện Vô Gian Môn.
"Thủy tổ Thiếu Viêm tộc?" Tử Thảo hiếu kỳ nhìn người một sừng áo vàng, nàng tuy đã được nghe danh của Thủy tổ tộc Thiếu Viêm, nhưng hiểu rõ thì rất ít. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Ô Tiêu Thiên Tiên cười gật đầu: "Đúng, hắn chính là sư tổ Thiếu Viêm tộc. Thế giới Bàn Cổ thượng cổ lúc trước. . . Có một đại bộ tộc mạnh mẽ vô cùng 'Thần Hỏa tộc", có Đạo Tổ tọa trấn, bộ tộc này trong Nhân Tộc cũng được xếp hạng đỉnh rồi,trong bộ tộc có một nữ tử bị một Thần Ma gian dâm, sinh ra đứa bé mang huyết mạch Thần Ma, đứa bé này từ nhỏ xấu xí, không giống người, ngược lại giống yêu. Bị tộc đàn bài xích. . . Hắn chưa bao giờ cho là mình là người Thần Hỏa tộc, đã sớm thoát ly Thần Hỏa tộc, về sau tự sáng lập Thiếu Viêm tộc này!"
Đứa bé xấu xí ấy là Thủy tổ Thiếu Viêm tộc "Thiểu Viêm Sửu", tính tình cổ quái, chú ý cẩn thận, âm hiểm giảo hoạt, coi là quái vật cũng không sai." Ô Tiêu Thiên Tiên trầm giọng nói, "Hắn tuy chỉ là Thiên Tiên, nhưng ta cũng không muốn đối địch với hắn."
Tử Thảo nhẹ nhàng gật đầu.
Nàng đương nhiên nghe nói qua truyền thuyết về Độc Sửu tiên nhân rồi.
Giữa Tam Giới, có thể thành Thuần Dương Chân Tiên Thiên Thần cũng rất hiếm hoi, như 'Lữ tổ' Lữ Động Tân đám nhân vật lợi hại trong Tam Giới, ngay cả Thiên Đế cũng phải đỗi đãi khách khí. Chân Tiên Thiên Thần quá ít quá ít. . . Thiên Tiên ngược lại nhiều hơn nhiều, nhưng giữa Thiên Tiên thì có một ít quái vật nghịch thiên, tuy khó có thể đột phá đến cấp độ Chân Tiên, lại có được uy danh không thua gì Chân Tiên Thiên Thần.
Ô Tiêu Thiên Tiên là người như vậy.
Độc Sửu tiên nhân cũng thế.
"Độc Sửu tiên nhân có rất nhiều phân thân, tuy nhiên sức mạnh của các phân thân khác nhau." Ô Tiêu Thiên Thiên cảm khái, "Cũng bởi vì có nhiều phân thân, nên giết hắn rất khó khăn. Độc Sửu xuất hiện này, cũng chỉ là một phân thân của hắn thôi."
"Lực chiến của Độc Sửu, hắn luyện trùng rất lợi hại, năng lực nuôi độc trùng của hắn đứng đầu tam giới, thật không biết lấy truyền thừa ở đâu." Ô Tiêu cảm khái nói, "Ba con độc trùng này của hắn đều có lực chiến tương đương Thiên Tiên đỉnh cấp, lại không sợ chết, so với Thiên Tiên còn đáng sợ hơn. Cho nên mặc dù là thời thế giới Bàn Cổ thượng cổ, Độc Sửu tiên nhân cũng cực kỳ khó chơi , giết hắn rất khó, trừ phi cấp độ Đạo Tổ ra tay tìm được tất cả phân thân của hắn giết hết đi. Giết độc trùng của hắn, chả mấy hắn có thể sinh ra con khác."
"Cho nên tốt nhất là lôi kéo được Độc Sửu tiên nhân từ phe Hạ Hoàng về." Ô Tiêu Thiên Tiên nói, "Đây cũng là một trợ lực đắc thủ."
. . .
Gã một sừng áo bào màu vàng nhìn xuống, phát hiện ba con dị thú đều không có thể ngăn cản đồng trụ tiếp tục rút lên trên, lúc này nóng nảy, trực tiếp tâm thức truyền âm: "Tiểu tử Kỷ Ninh, nếu không muốn chết , dừng lại ngay!"
Mãng Hoang Kỷ
Đánh giá:
Truyện Mãng Hoang Kỷ
Story
Chương 447: Thủy tổ Thiếu Viêm tộc
10.0/10 từ 21 lượt.