Mãng Hoang Kỷ
Chương 229: Tên là ‘Hàn Minh’
Trong Trân Bảo Điện vẫn như trước, trên không trung có lơ lửng từng món pháp bảo, kỳ vật tạo ra những luồng dao động...Nếu không phải cấm chế cách ly mà để bản thân tiếp xúc thì những dao động của pháp bảo này có thể dễ dàng giết chết Kỷ Ninh! Kỷ Ninh cũng không hề nghi ngờ điều này...
Con gấu lớn lông vàng và Kỷ Ninh cùng tiến vào trong Trân Bảo Điện.
"Kỷ Ninh, hiện tại ngươi đã có thể chon pháp bảo địa giai ở Trân Bảo Điện." Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh. "Ngươi sẽ phải để ý chọn pháp bảo hơn lúc trước, phải cận thận hơn...Bởi vì ngươi tu luyện từ cấp độ Tử Phủ lên Vạn Tượng cực kỳ nhanh. Nhưng từ cấp độ Vạn Tượng tới cấp độ Nguyên Thần thì e là cần phải tốn thời gian hơn nhiều. Còn từ Nguyên Thần tới 'Phản Hư địa tiên' thì còn lâu hơn nữa nhiều."
Kỷ Ninh gật đầu.
Cấp độ càng về sau thì thời gian dậm chân tại cấp độ đó càng lâu.
"Cho nên pháp bảo do ngươi chọn cũng phải đi theo đó." Con gấu lớn lông vàng nói. "Có thể ngươi sẽ chỉ dùng pháp bảo nhân giai trong thời gian rất ngắn. Như lúc trước ngươi đã dùng ba kiện. Nhưng bây giờ thì e là ngươi sẽ chẳng thể dùng nhiều được như thế." Kỷ Ninh nở nụ cười.
Trong ba kiện mình chọn, Minh Long Tỏa Thiên Trận đã được đấu giá mất ở động Vô Ưu thành An Thiền!
Cửu Dương kiếm trận đã bị mình thay bằng pháp bảo địa giai 'Bắc Hà kiếm trận' ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch.
Chỉ có Tịch Diệt Lục Ma kiếm, do có khả năng đánh lén nên Kỷ Ninh còn giữ lại...Nhưng Tịch Diệt Lục Ma kiếm cũng có chỗ khuyết điểm của nó. Nó chỉ dùng tốt nhất vào những lúc đánh lén từ dưới đất lên. Chứ chiến đấu giữa không trung như ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch thì Tịch Diệt Lục Ma kiếm chưa tới gần, kẻ địch đã có thể dễ dàng phát hiện ra nên cũng chẳng có hiệu quả đánh lén.
"Lần này ngươi đã vượt qua tầng thứ ba, không lâu nữa sẽ có thể vượt qua tầng thứ tư. Còn cả Thần Ma luyện thể đạt cấp độ Vạn Tượng nữa...Đây là ba lần khác nhau có thể giúp ngươi kiếm được pháp bảo địa giai hoặc kỳ vật giá trị tương đương." Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh. "Ngươi nên cẩn thận lựa chọn. Bởi vì ở thế giới do vương triều Đại Hạ thống lĩnh này, e là chỉ có những kẻ thuộc những thế lực siêu lớn mới có thể kiếm được những bảo vật, pháp bảo cực phẩm như thế này. Cho dù ngươi có dùng bảo vật đi đổi cũng khó kiếm được người mà đổi."
Kỷ Ninh gật đầu. Nhân giai cực phẩm đã ít, địa giai cực phẩm lại càng vô cùng hiếm thấy...Tìm còn khó gặp chứ đừng nói là thích hợp với mình hay không. Mà bản thân mình lại có thể thoải mái chọn lựa pháp bảo địa giai cực phẩm theo ý mình.
"Ngươi chọn đi."
Con gấu lớn lông vàng quờ tay lên. Một quyển sách màu vàng xuất hiện, trên bìa sách có hai chữ Thần Ma 'Trân Bảo'.
"Sao quyển sách này lại giống quyển chọn pháp bảo nhân giai khi trước như đúc vậy?" Kỷ Ninh nhịn không được nói.
"Đứng nói là chọn pháp bảo địa giai, cho dù có chọn pháp bảo thiên giai, tiên giai, thậm chí Thuần Dương thì vẫn đều là quyển sách này. Bởi vì quyển sách này chính là do ta biên soạn." Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh. "Đây là lần đầu tiên ngươi chọn pháp bảo địa giai cho nên quyển sách này chỉ ghi chép một phần. Đợi tới lần thứ hai ngươi chọn...thì trong sách sẽ ghi lại nhiều hơn. Lần thứ ba chọn thì sách sẽ ghi lại toàn bộ không thiếu món nào."
Kỷ Ninh liền nói: "Tiền bối có biết thứ nào thích hợp nhất với ta không?"
Bảo vật làm mờ mắt, mà con gấu lớn lông vàng ở trong tối nên biết được thứ nào tốt nhất. Như lần trước con gấu này đã chỉ cho mình biết Cửu Dương kiếm trận. Tới lần thứ ba, đúng là mình đã phải chọn Cửu Dương kiếm trận. "Vật quý còn nhiều, thứ thích hợp với ngươi cũng không thiếu." Con gấu lớn lông vàng nói. "Ta thấy tốt nhất là ngươi cứ từ từ chọn đi."
Kỷ Ninh bất đắc dĩ mở sách ra nhìn.
"Việc này đúng là!"
Vừa mới xem qua mà Kỷ Ninh đã như bỏng cả mắt.
Bản thân cũng đã đi tới Thiên Bảo Sơn. Trong Thiên Bảo Sơn cũng bày từng kiện pháp bảo địa giai, thậm chí còn có những pháp bảo địa giai triển lãm công khai nhưng không bán như kiểu khu triển lãm chỉ xem không bán. Tất cả những thứ đó đều thuộc bảo vật trấn sơn của chi nhánh Thiên Bảo Sơn. Không bỏ ra cho thiên hạ xem vài món thì người ngoài làm sao có thể biết được thực lực hùng hậu của Thiên Bảo Sơn?
"Lấy bất kỳ món nào ở đây ra đều có thể làm bảo vật địa giai trấn sơn ở Thiên Bảo Sơn đấy." Tim của Kỷ Ninh đập nhanh liên hồi.
Huyền Vũ Kim Lân Chu, pháp bảo phi hành địa giai cực phẩm. Lúc bay có thể hóa thành một con cá vảy vàng, có thể bay lên trời, lặn xuống đất với tốc độ cực kỳ nhanh, mà lại có khả năng linh hoạt của vảy nên lúc bay có khả năng điều chỉnh cực kỳ tốt. Khi xuống đất lại càng nhanh hơn. Nếu tính riêng về tốc độ bay thì không kém gì pháp bảo phi hành thiên giai.
Mà nó vốn lấy tên là 'Huyền Vũ' vì khả năng vững chắc cực kỳ. Nếu trốn trong vảy vàng Huyền Vũ thì dù Nguyên Thần đạo nhân tấn công cũng khó có thể làm gì được Huyền Vũ Kim Lân Chu này.
"Tốt thật." Kỷ Ninh lẩm bẩm nói. "Ở Thiên Bảo Sơn ta cũng đã một kiện không bán là 'Như Ý Thần Hành Chu' có tốc độ cũng ngang với cái này nhưng khả năng phòng ngự thì kém hơn. Vậy mà từng đó đã là hàng không bán rồi."
Tốt thì đúng là tốt thật.
Nhưng bản thân cùng lắm cũng chỉ có ba lần chọn pháp bảo địa giai. Kỷ Ninh không muốn lãng phí một cơ hội cho pháp bảo phi hành làm gì.
Địa Hỏa Tâm Đăng, kỳ vật.
Địa Hỏa Tâm Đăng chính là một khối đá được tự nhiên sinh ra, tự tạo thành hình cái đèn. Trong đèn có ngọn lửa tinh túy...Loại tinh túy này có khả năng nuôi dưỡng Địa Hỏa đặc biệt, cực kỳ kinh người. Nếu thường xuyên để Địa Hỏa trong người mình vào trong đó, hấp thu những tinh túy này để nuôi dưỡng thì có thể trong mười năm nuôi Địa Hỏa tới cấp độ cấp một!
Nếu có những bảo vật khác phụ trợ, tốc độ tăng cấp của Địa Hỏa còn nhanh hơn nữa.
"Địa Hỏa Tâm Đăng!" Kỷ Ninh thật sự động lòng. Những bảo vật trước cùng lắm cũng chỉ làm hắn phải tim đập nhanh hơn. Nhưng thứ này lại đem tới cho hắn một dục vọng ham muốn chọn nó cực lớn.
"Chọn hay không đây?" Kỷ Ninh suy ngẫm.
"Nếu Địa Hỏa có thể lên tới tận cấp một thì nó có thể uy hiếp cả Nguyên Thần đạo nhân. Nhưng nó lại cần tới mười năm." Kỷ Ninh đắn đo rồi cuối cùng phải lắc đầu. "Mười năm, e là Xích Minh Cửu Thiên Đồ của ta đã mạnh lên rất nhiều, mà cả kiếm thuật của ta nữa. Khi đó có lẽ Địa Hỏa cũng sẽ không còn trợ giúp nhiều cho ta được nữa."
Từ lúc mình vào Hắc Bạch Học cung tới nay cũng chỉ có bốn năm!
Vậy mà mình đã ngộ ra chiêu thứ ba 'Tam Xích Kiếm'!
Bốn năm đã có tiến bộ lớn như vậy rồi. Nếu thêm tính xa xôi hơn nữa...Mười năm trước, mình còn đang chiến đấu ngang ngửa với Không Thanh Xà khi vừa mới ra khỏi Tây Phủ Thành tới Đông Sơn Trạch mạo hiểm...
Mười năm sau, mình đã có thể dễ dàng giết chết Vạn Tượng chân nhân rồi.
Tuy rằng càng về sau sẽ càng tiến bộ chậm nhưng trong mười năm, chắc chắn Kỷ Ninh sẽ có tiến bộ rất lớn.
"Đồ tốt." Kỷ Ninh ngẫm nghĩ. "Nhưng Kim Diễm Địa Hỏa đã được chú định không phải đòn đánh mạnh nhất của ta từ trước. Mà trong cơ thể ta ngoài Địa Hỏa còn có cả Hàn Sát. Lúc ta thi triển 'Thủy Hỏa Liên Hoa' thì tốt nhất là Hàn Sát và Địa Hỏa phải có uy lực tương đương. Nếu Địa Hỏa quá mạnh mẽ, Hàn Sát quá yếu thì khi thi triển Thủy Hỏa Liên Hoa cũng không tốt lắm."
"Không có thứ quý giá như Địa Hỏa Tâm Đăng nhưng ta cũng có băng vạn năm, Hỏa Liên Tủy. Tuy nuôi dưỡng chậm đi chút, có lẽ mười năm sẽ nuôi tới cấp bốn, năm. Nhưng hai thứ đó lại có uy lực tương đương." Sau khi tự thuyết phục chính mình, Kỷ Ninh lại tiếp tục xem tiếp.
Từng kiện bảo vật. Khi trước mặc dù bảo vật địa giai rất hấp dẫn, nhưng lúc đó Kỷ Ninh vẫn còn chưa thực sự ra ngoài lưu lạc. Hiện giờ Kỷ Ninh đã là đệ tử Hắc Bạch Học cung, Ứng Long Vệ, lại đi tới các nơi như Thiên Bảo Sơn...Nên tầm mắt cũng được mở rộng ra nên càng thêm hiểu được mức độ trân quý, hiếm có của những bảo vật do Tam Thọ đạo nhân để lại trong Trân Bảo Điện. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
E là trân bảo ở vương triều Đại Hạ cũng chưa chắc đã so bằng được. Đáng tiếc, mỗi một cấp độ chỉ có thể chọn nhiều nhất là ba kiện.
Cẩm Vân Chướng...Pháp bảo hộ thể địa giai cực phẩm...
Bách Độc Tiên Tác Trận...pháp bảo đại trận địa giai...
Hàn Sát Kính...Kỳ vật. Có khả năng nuôi dưỡng Hàn Sát trong mười năm lên tới cấp một...
Từng kiện bảo vật.
Làm Kỷ Ninh xem tới đỏ con mắt.
"Tiền bối. Hàn Sát Kính và Địa Hỏa Tâm Đăng này chắc là tương đương với một bảo vật phải không?" Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn về phía con gấu lớn lông vàng. "Nếu là một bảo vật thì ta sẽ chọn nó."
"Tương đương với một bảo vật?" Con gấu lớn lông vàng trừng mắt. "Ngươi có biết hay không thế? Rất nhiều Hàn Sát, Địa Hỏa chỉ có khả năng tăng tới cấp ba, cấp hai. Tuy rằng có vài Địa Hỏa, Hàn Sát có khả năng tăng tới cấp một. Nhưng đó mới chỉ là tiềm lực! Đạt tới cấp một khó khăn tới mức nào? Một khi tới được cấp một rồi lại lên thành Thiên Hỏa thì uy lực sẽ mạnh hơn rất nhiều. Ngươi có hiểu không? Ta cũng không tin là ngươi tìm được ở vùng đất do vương triều Đại Hạ thống lĩnh này có kẻ có thể bán Địa Hỏa Tâm Đăng và Hàn Sát Kính ra ngoài được!"
Kỷ Ninh im lặng.
Bán ra ngoài? Đúng là mình không hề thấy động Vô Ưu hay Thiên Bảo Sơn bán Địa Hỏa Tâm Đăng, Hàn Sát Kính ra bên ngoài.
Cái gì gọi là kỳ vật? Kỳ vật là thứ được thiên nhiên tạo nên chứ không phải pháp bảo có thể luyện chế được. Cho nên số lượng vốn có hạn lại hiếm thấy. Như Thiên Bảo Sơn của vương triều Đại Hạ. Đây chính là một ngàn núi vàng núi bạc ở mỗi quận thành. Vậy mà! Tại sao họ lại không công khai bán Địa Hỏa Tâm Đăng?
"Trong lần chọn đầu tiên này, ta lấy Địa Hỏa Tâm Đăng và Hàn Sát Kinh ra ngoài vì thấy trong người của ngươi có Địa Hỏa và Hàn Sát." Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh. "Đặc biệt quan tâm tới ngươi nên mới cho nó vào trong phạm vi những bảo vật mà ngươi có thể chọn trong lần đầu này. Nói thật, trong lần đầu này có ba thứ là hợp với ngươi nhất."
"Địa Hỏa Tâm Đăng, Hàn Sát Kính là hai kiện."
"Còn kiện thứ ba nằm ở trên trang thứ ba từ dưới lên."
Lời của con gấu vừa dứt.
Kỷ Ninh liền mở rào rào tới trang thứ ba từ dưới lên, xem xét kỹ.
Hàn Minh kiếm trận.
Hàn Minh kiếm trận được tạo thành từ chín thanh phi kiếm địa giai cực phẩm. Mỗi một phi kiếm đều được luyện chế từ 'Hàn Minh Âm Thiết' cực kỳ trân quý.
"Đều là phi kiếm địa giai cực phẩm?" Kỷ Ninh giật mình trợn tròn mắt. Cái địa giai cực phẩm này không phải là cấp độ của Thiên Bảo Sơn phân chia mà là cấp độ do Tam Thọ đạo nhân phân chia đó!
Hai cấp độ phân chia này hoàn toàn khác nhau. Tam Thọ đạo nhân có yêu cầu phân chia hà khắc hơn. Trong những bảo vật để lại, khi trước mình chọn Cửu Dương kiếm trận được tạo thành từ chín thanh phi kiếm nhân giai thượng phẩm. Nhưng cái gọi là 'nhân giai thượng phẩm' ấy nếu vào tay Thiên Bảo Sơn thì nhất định sẽ được đặt ở mức nhân giai cực phẩm!
"Làm sao lại có tới chín kiện đều là địa giai cực phẩm?" Kỷ Ninh kinh ngạc nhìn về phía con gấu lớn lông vàng.
"Ta vốn định chia chín kiện này ra và ghi trên sách trân bảo là 'Hàn Minh Kiếm, phi kiếm địa giai cực phẩm'." Con gấu lớn lông vàng lắc đầu. "Nhưng sau khi suy ngẫm. Nếu tách ra thì e là dù có hơn mười chủ nhân nữa thì cũng sẽ không ai chọn nó. Nên ta mới ghép chúng lại thành một kiếm trận này. Tạo thành một kiếm trận từ chín thanh phi kiếm địa giai cực phẩm...Theo lý thuyết thì ta sẽ đợi tới lần thứ ba của ngươi. Nhưng ta không muốn đứa nhỏ như ngươi chết sớm ở bên ngoài. Cho nên...quên đi. Cứ cho ngươi xem trước vậy."
"Địa Hỏa Tâm Đăng, Hàn Sát Kính, Hàn Minh kiếm trận. Tất cả đều là thứ rất tốt với ngươi." Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh. "Chọn đi."
Mãng Hoang Kỷ
Đánh giá:
Truyện Mãng Hoang Kỷ
Story
Chương 229: Tên là ‘Hàn Minh’
10.0/10 từ 21 lượt.