Mãng Hoang Kỷ
Chương 19: Vào thành
Một hàng rào bằng gỗ lớn quây một mảnh đất. Những cọc gỗ đều được làm từ thân cây gỗ cao gần hai trượng cắm sâu vào lòng đất làm cho bầy dã thú không cách nào xông vào được. Bên trong hàng rào có những gian nhà đá, nhà gỗ và rất nhiều nam, nữ, lão, ấu mặc da thú sinh sống.
Đây là một bộ lạc bình thường với khoảng mấy ngàn người.
"Con của ta đã bị bắt rồi! Cách chỗ ta khoảng mấy chục dặm." Một gã hắc y vừa đi ra cổng bộ lạc vừa bảo "Đây là bộ lạc gần nhất."
"Đứng lại."
"Đứng lại."
Cánh cổng đang đóng im ỉm. Hai bên cổng là hai ngọn tháp để bắn tên. Mỗi một tháp có năm chiến sĩ cường tráng thân khoác da thú. Lúc này mỗi người đều giương một cây cung lớn, mũi tên đã lên cung nhằm vào gã đàn ông mặc bộ hắc y đang từ từ tiến tới.
"Tên ngoại tộc kia, nói rõ ý đồ của ngươi đến đây đi." Chiến sĩ trên tháp gầm vang.
Gã hắc y liếc cái mắt hẹp dài giống như nhìn con sâu cái kiến, chân gã vẫn bước tới không ngừng.
Mười chiến sĩ trực sẵn trên hai tháp đều nổi giận...
"Giết chết hắn!" Mười cánh cung lớn đồng loạt bắn Păng! Păng! Păng! những thanh âm dây cung bật vào không khí, mũi tên xé gió sưu sưu sưu thẳng về gã hắc y. Mỗi một mũi tên đều có thể làm cho đá tảng nổ tung, cây đại thụ phải đổ ập. Thế nhưng khi mười mũi tên bay gần đến gã hắc y thì trong nháy mắt pằng! pằng!
Từng mũi tên phát nổ, hóa thành bột phấn.
Gã hắc y vẫn tiếp tục đi tới.
"Không ổn." Mười chiến sĩ trên tháp cao kinh hãi. Một người cầm sừng trâu lên, y ngửa đầu thổi lớn!
"Ô ô ô ~~~" Thanh âm trầm thấp phát ra từ chiếc sừng trâu có tác dụng cảnh báo. Cả bộ lạc nhanh chóng chuẩn bị. Nam, nữ, lão, ấu vội vàng cầm binh khí, rầm rập chạy đến nơi tập họp. Muốn sinh tồn ở tại mảnh đất này thì bất kể nam hay nữ, người già hay trẻ em đều phải trở thành chiến sĩ có thể tranh đấu.
Đương lúc mọi người trong bộ lạc đang tụ lại, ai ai cũng giận dữ phóng ra cổng bộ lạc thì ....
Pằng!
Cánh cổng của bộ lạc làm bằng hắc thiết lân mộc rất dày dặn bỗng bị vỡ tan tành. Cánh cổng hóa thành từng mảnh gỗ vụn bay thẳng vào trong. Mỗi một mảnh gỗ vụn này còn đáng sợ hơn những mũi tên do các tiễn thủ trong bộ lạc vừa bắn. Trong chớp mắt mười mấy chiến sĩ gần cổng người chết người tàn phế. Toàn trường là một cảnh máu tươi tung tóe. Các chiến sĩ còn lại không tỏ vẻ sợ hãi mà giận dữ rống lên xông tới đâm chém.
"Dừng tay." Một tiếng quát vang lên.
Một Bạch Phát lão giả mặc da thú hóa thành một đạo ảo ảnh vọt tới chỗ đất trống trước cổng.
Các chiến sĩ vốn đang giận dữ, lập tức dừng tay nhìn về Bạch Phát lão giả khoác tấm da thú màu xám. Hóa ra đây chính là thủ lĩnh của bộ lạc.
"Người anh hùng vĩ đại, không biết bộ lạc Kim Đao chúng ta có thể làm gì cho người?" Bạch Phát lão giả khom người kính cẩn hỏi. Người có thể chỉ dùng kình khí mà phá tan cổng lớn thì chắc chắn phải là Tiên Thiên, mà đã đến cấp Thiên tiên rồi ... thì chính là một nhân vật có địa vị cực cao trong gia tộc "Kỷ tộc" bá chủ vùng đất này.
Gã hắc y giờ mới tiến vào cổng chính.
"Ta hỏi ngươi." Gã hắc y nhìn Bạch Phát Lão Giả "Gần đây có xà yêu xuất hiện không?"
"Xà yêu?" Bạch Phát Lão Giả khẽ giật mình rồi gật đầu liên tục "Có, gần đây có một con xà yêu thường xuyên xuất hiện, có rất nhiều bộ lạc nhỏ gặp phải họa. Sau đó những bộ lạc xung quanh truyền báo tin này đến Kỷ tộc... Vì vậy Kỷ tộc phái Hắc Giáp Vệ giải quyết mối họa xà yêu."
Trong con ngươi của gã hắc y lóe lên tia hàn quang.
Quả đúng là Kỷ tộc!
Kỷ tộc, là thế lực khổng lồ của vùng đất này, cho dù là lão yêu như nó cũng không dám đến trêu chọc. Trước đây, nó suy đoán đứa con "Xích Mang" của nó có thể bị Kỷ tộc bắt. Giờ đây nghe vậy thì quả đúng là thực.
"Bị giết hay là bị bắt?" Gã hắc y hỏi dồn.
"Bị bắt." Bạch Phát Lão Giả đáp nhanh. "Kỷ tộc phái Hắc Giáp Vệ truy bắt, khi bắt được xà yêu họ liền trở về. Hiện giờ có khả năng đã đến Tây Phủ Thành được một thời gian rồi!"
"Tây Phủ Thành?" Trong mắt gã hắc y dường như có lửa, đó là ngọn lửa giận dữ.
Tây Phủ Thành đối với đám Đại Yêu thì chính là chỗ nguy hiểm nhất.
Tây Phủ là nơi những cường giả Kỷ tộc tụ họp! Đám Đại Yêu căn bản không dám đến chỗ đấy, con của gã đã đến đó... Gã mà xông đến thì khả năng cứu được đã thấp lại càng thấp hơn.
"Con người." Gã hắc y nhìn Bạch Phát Lão Giả, thanh âm lạnh như băng, "Ngươi biết ta là ai?"
Bạch Phát Lão Giả nghe thấy đối phương gọi mình là 'Con người" thì lập tức sắc mặt đại biến.
Yêu!
Hơn nữa có thể biến thành hình người thì đó là một con Đại Yêu đáng sợ!
"Ào, ào ~~~" nhiệt độ xung quanh chợt hạ xuống, băng sương vô tận chợt hiện, thậm chí có những bông tuyết như là lông ngỗng nhẹ bay bồng bềnh rơi xuống. Nhiệt độ xuống cực thấp nháy mắt tràn ra. Lũ đàn ông cường tráng của bộ lạc đang đứng xung quanh nhanh chóng đông lại thành tượng băng, sau đó vỡ vụn, đổ sập.
"Chạy mau!" Mày râu của Bạch Phát Lão Giả cũng ngưng kết một tầng băng sương, lão quay lại các tộc nhân trong bộ lạc ở phía sau gào thét, "Là Đại Yêu, chạy mau, chạy mau."
"Chạy."
"Nhanh."
Cả đám tộc nhân trong bộ lạc dù nghiến răng nghiến lợi thống hận cũng phải nén lòng mà chạy tán loạn. Một số người trong bộ lạc điên lên, tru lên một hồi rồi xông vào gã hắc y. Nhưng khi tới gần gã hắc y thì băng sương trên người dần dần lan ra, họ nhanh chóng hóa thành tượng đá.
Nội kình Bạch Phát Lão Giả hùng hậu nhưng cũng phải khó khăn lắm mới quát được tròn câu: "Ngươi muốn khiêu khích Kỷ tộc hùng mạnh?"
"Khiêu khích?" Những lọn tóc dài đen đậm như mực của gã hắc y bay múa, hào quang đỏ thẫm trong mắt lập lòe "Xà yêu là con của ta, ta yêu đứa nhỏ tha thiết. Chẳng những ta muốn khiêu khích mà còn muốn xông thẳng vào Tây Phủ Thành!"
"Gào ~~~ "
Một tiếng gào thét rung trời vang lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Gã hắc y uốn lượn xoay tròn trên không trung rồi biến thành một con đại xà hắc sắc cực lớn. Hai cánh cực lớn đầy lân giáp của con đại xà giương hết cỡ che khuất hoàn toàn bầu trời phía trên của bộ lạc. Tộc nhân trong bộ lạc đang chạy tứ tán, khi họ ngẩng đầu lên thì trở nên cực kỳ kinh hoảng.
"Là Dực Xà!"
"Là Đại Yêu ở hồ Dực Xà!"
Không có một chiến sĩ trong bộ lạc còn muốn chống cự, từ lúc sinh ra họ đã được kể về 'Đại Yêu hồ Dực Xà' trong truyền thuyết cổ xưa. Họ đều biết Dực Xà đáng sợ đến thế nào, bộ lạc Kim Đao không thể chống lại được con Đại Yêu khủng bố cỡ đó!
"Đều phải chết!"
"Toàn bộ lũ các ngươi đều phải chết!"
Con Dực Xà khổng lồ giương cánh lên nhìn xuống bên dưới, đồng tử đỏ ngầu tràn đầy vẻ điên cuồng. Nó bỗng há cái miệng to như chậu máu. Vù~~~ hắc phong vô tận lạnh thấu xương thổi, gió thổi cào nát mặt đất. Vài căn nhà đá cũng ngả nghiêng sụp đổ. Ngọn Hắc phong nhanh chóng bao phủ trong phạm vi mười dặm.
"Ôi ôi~~" Tất cả các tộc nhân trong bộ lạc đều ôm lấy yết hầu, toàn thân nhanh chóng trở nên đen kịt.
"Không." Phụ nữ ôm đứa con nhỏ, nước mắt chảy ra.
"Đại Yêu, Kỷ tộc nhất định sẽ báo thù cho chúng ta." Những chiến sĩ đạt tới nội kình viên mãn cho dù họ có nhịn thở nhưng độc khí lại thẩm thấu qua da cũng chỉ bảo trụ tính mạng sau một khắc. Họ cũng chỉ gầm lên những tiếng không cam lòng.
Trong chốc lát ——
Bộ lạc Kim Đao trở nên hoàn toàn yên tĩnh, không một thanh âm. Tất cả tộc nhân bộ lạc Kim Đao, người thành tượng băng, người thành khối vụn còn lại thì đều bị dính độc mà ngã xuống. Trong phạm vi mười dặm ... đều không còn sự sống, ngay cả độc trùng, Phong Thú đều bị dính độc mà chết.
Con Dực Xà khổng lồ nhẹ nhàng phe phẩy cánh trên không trung, mắt nó nhìn phía dưới. Nó cảm ứng được tất cả những sinh linh đều chết nên nhanh chóng bay đi. Chẳng mấy chốc nó biết mất phía chân trời xa xăm.
...
Màn đêm buông xuống, hàn phong gào thét. Tường thành Tây Phủ Thành nguy nga sừng sững kéo dài miên man.
"Vèo!" Một đạo hắc ảnh nấp ở tường thành quan sát Hắc Giáp Vệ đi vào phía trong Tây Phủ Thành.
"Con của ta bị đưa đi đâu?"
Gã hắc y bắt đầu tra xét mọi việc.
Lần đầu tiên tới Tây Phủ Thành, Đại Yêu 'Dực Xà' dò xét trong thành hồi lâu liền thống khổ phát hiện: "Yêu bị bắt giữ đều bị đưa vào trong nội thành. Mà nội thành là nơi cư ngụ của người trong Kỷ tộc. Chỗ này thủ vệ sâm nghiêm lại có rất nhiều người cấp Tiên Thiên ở đó... Ta căn bản không có cách nào lẻn vào được."
Lẻn vào Tây Phủ Thành thì khá dễ dàng.
Lẻn vào nội thành ư?
Đó chính là chỗ người Kỷ tộc Tây phủ sinh sống, thủ vệ chốn này sâm nghiêm đến bực nào?
"Vù!"
Một lát sau.
Trên bầu trời Tây Phủ Thành, Dực Xà đang phi hành trên không. Nó vừa dùng năng lực khống thủy trời sinh để nhanh chóng làm cho sương mù hiện lên rồi tạo thành mây mù. Mây mù vờn quanh để nó ẩn nấp tại đó rồi từ trên cao quan sát phía dưới. Từ trên cao nó quan sát cẩn thận từng chỗ một.
*******
Vào lúc sáng sớm.
Kỷ Ninh một mình đi tới Long Bảo, hôm nay là cuộc chiến trong lồng giam theo lịch ba ngày một lần rồi.
"Công tử."
"Công tử."
Bên trong Long Bảo, Hắc Giáp Vệ và một vài tôi tớ đều cung kính muôn phần.
Phụ thân của Kỷ Ninh là người đứng đầu Kỷ tộc Tây phủ! Bản thân Kỷ Ninh đã có tiếng là kỳ lạ... Kỷ Ninh có khả năng là Phủ Chủ kế nhiệm, địa vị này ai cũng nghĩ vậy.
"Xếp một con yêu lợi hại vào đây." Kỷ Ninh vừa cười vừa bảo.
"Gần đây có đưa đến một con yêu lợi lại, do Mông Ngư thống lĩnh đưa đến. Nó có huyết mạch Thần Ma." Một lão giả cụt một tay cao giọng hô.
"Con yêu có huyết mạch Thần Ma hả?" Kỷ Ninh lộ ra sắc mặt vui mừng, "Hay, nó có thể cho ta một trận chiến thống khoái, nhanh nhanh đưa nó vào lồng giam."
"Vâng."
Lão giả cụt một tay liền đi sắp xếp.
Long Bảo chia làm hai nơi là lồng giam và hang thú. Hang thú đương nhiên là nơi nhốt các loại yêu.
"Gào" Một con đại xà màu đỏ bị xích sắt khóa chặt nằm im đó. Nó nhìn thấy con người bên ngoài phòng giam thì gào lên từng thanh âm trầm thấp giận dữ.
"Kêu to lên." Lão giả cụt một tay hừ lạnh một tiếng, "Ăn nhiều người như vậy, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi. Đi, mở miệng cống ra. Bỏ xiềng xích... Bắt nó xông vào lồng giam."
"Vâng."
Một số tôi tớ chuyên chăn nuôi tại đây liền thực hiện mệnh lệnh.
"Ầm, rầm rầm ~~~" Miệng cống ngăn giữa lồng giam và hang thú đã được mở. Phía xa xa của thông đạo mơ hồ có ánh sáng chiếu vào, con đại xà màu đỏ lập tức nhìn ra, miệng gào lên từng tiếng vang động.
"Bỏ xiềng xích." Lão giả cụt một tay hạ lệnh.
"Cạch...!"
"Cạch...!"
Tất cả xiềng xích đều được cởi bỏ. Cảm giác từng sợi xiềng xích được tháo ra, đại xà màu đỏ ngọ nguậy cơ thể làm xiềng xích vang lên những tiếng rào rào. Cuối cùng tất cả được tháo hết ... một tiếng keng trầm đục vang lên, xiềng xích rơi trên mặt đất bị phát nổ.
Con đại xà màu đỏ lạnh lẽo nhìn lão giả cụt một tay rồi nhanh chóng chạy ra khỏi miệng cống. Nó chạy dọc theo thông đạo rồi đi vào trong lồng giam.
Bên trong lồng giam cực lớn...
Ở đó đang có một thiếu niên môi hồng răng trắng nghiêng đầu nhìn nó. Miệng con đại xà lập tức tiết ra nước bọt. Kinh nghiệm ăn thịt người bảo cho nó biết, đứa nhỏ này thịt mềm thơm ngon đây.
Mãng Hoang Kỷ
Đánh giá:
Truyện Mãng Hoang Kỷ
Story
Chương 19: Vào thành
10.0/10 từ 21 lượt.