Mãng Hoang Kỷ
Chương 1604
Chớp mắt qua một trăm hai mươi chín năm.
Vù vù vù vù vù!
Phía xa có vòng xoáy phóng lên cao, thời không hỗn loạn. Bốn người Kỷ Ninh đến chỗ rìa động quật của vòng xoáy đó, nhìn vào trong.
Thanh Ma khẽ nói:
- Theo lời Đạt Phong Lĩnh Chủ thì một số kỳ trân quý giá nhất nằm ở sâu trong vực sâu vòng xoáy, tức là trong lòng đất đại lục khối băng. Bắc Minh, chúng ta có nên vào xem không?
Kỷ Ninh bác bỏ:
- Không cần. Mục tiêu của chúng ta là Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, không cần vào vực sâu vòng xoáy. Đi vào càng dễ bị Nguyên Hành Giả phát hiện.
Thanh Ma không cãi lại:
- Được rồi.
Thật ra Thanh Ma rất muốn đi vào xông pha thử, tuy mấy năm nay cướp bóc nhiều báu vật nhưng không dám quá điên cuồng, chỉ ngẫu nhiên mang đi chút quý giá. Thanh Ma kiếm được số trân tài nhiều hơn toàn bộ báu vật lão có được gấp hai, ba lần. Thanh Ma rất muốn vào trong vực sâu sưu tầm báu vật hiếm thấy hơn, nhưng lần này đến đây được chủ yếu dựa vào Cầm Hỏa Thần, Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh nói:
- Đã đến gần hiệp cốc Đạt Phong Lĩnh Chủ nói, chắc khoảng ba mươi năm là tới nơi. Tiếp tục tiến lên.
Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa rất hiếm hoi.
Đã qua nhiều năm mà không phát hiện Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, ngược lại thấy một trái Hương Bảo Linh Quả, đáng tiếc chưa chín.
Nhóm Kỷ Ninh lại đi khoảng một tách trà sau.
Ong ong ong ong ong!
Dưới chân nhóm Kỷ Ninh bỗng hiện ra một luồng sáng đen mông lung. Ánh sáng đen hiện ra trên đất liền khối băng thành đường cong kéo dài ức vạn dặm, không thấy cuối.
Kỷ Ninh biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi, là trận pháp! Trận pháp cảnh giới!
Thanh Ma Chúa Tể giật mình kêu lên:
- Chúng ta bị phát hiện!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mặt đất ở phía xa phát ra tiếng nổ ầm vang, mặt đất bắt đầu nứt ra. Một sinh vật hình người băng gía to như ngọn núi chui lên từ lòng dất, hai tay xé rách đất đai đạp nát vô số băng vụn bước ra.
Con ngươi Kỷ Ninh co rút.
Nếu Kỷ Ninh không dùng Bắc Hồng kiếm thì cần năm mươi phần trăm thực lực mới phá được hàn băng, phỏng chừng Thánh Thành Chi Chủ khá lợi hại dốc hết sức ứng đối mới miễn cưỡng phá được. Nhưng đối phương chớp mắt xé rách mặt đất hàn băng, chỉ nhìn lực lượng đáng sợ này đã vượt xa đẳng cấp Chúa Tể, chắc cỡ Dị Vũ Trụ Chi Chủ.
Kỷ Ninh truyền âm:
- Là Nguyên Hành Giả!
Thanh Ma biến sắc mặt nói:
- Nguyên Hành Giả?
Cầm Hỏa hưng phấn nói:
- Rốt cuộc đến!
Cầm Hỏa luôn không thích Băng Phong Hải, khắp nơi là lực lượng băng giá, giờ trông thấy Nguyên Hành Giả khiến nó hưng phấn.
Nguyên Hành Giả toàn thân là giáp băng dày, giáp băng lóe ánh sáng xanh, mũ giáp trên đầu có hai cây trùy băng, mái tóc dài màu xanh rũ xuống eo, râu xồm xoàm, đôi mắt xanh lè tràn ngập lửa giận và cuồng bạo.
Nguyên Hành Giả giận dữ gầm lên:
- Lại là đám cướp vặt các ngươi đến trộm bảo bối của ta!
Giọng Nguyên Hành Giả hình thành cuồng phong vô tận thổi đi bốn phương tám hướng.
Uy thế vô tận phát tán làm Kỷ Ninh, Thanh Ma thót tim, cách biệt quá lớn.
Kỷ Ninh bất đắc dĩ nói:
- Còn chưa tìm được Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa đã đụng phải Nguyên Hành Giả, xui thật.
Kỷ Ninh chưa từ vực sâu vòng xoáy đi vào lòng đất, trong lòng đất đại lục khối băng có nhiều báu vật hơn, Nguyên Hành Giả cũng ở lòng đất.
Kỷ Ninh cao giọng nói:
- Nguyên Hành Giả! Chúng ta đến đây chỉ vì một đóa Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa! Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa không xem như quý giá, chúng ta chấp nhận trao đổi bằng báu vật, có được Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa là chúng ta đi ngay!
Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa là kỳ trân rất ghê gớm với Đạo Quân, nhưng ở trong Băng Phong Hải thì nó rất bình thường. Nơi này có nhiều báu vật làm Chúa Tể, Dị Vũ Trụ Chi Chủ phải thèm muốn.
Nguyên Hành Giả mặc giáp băng cao mười vạn tám ngàn trượng nhìn xuống nhóm Kỷ Ninh ở phía xa, tức giận quát:
- Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa? Một khối băng của ta cũng đừng hòng mang đi! Đám tu hành giả các ngươi luôn thập thò lén lút, đây là chỗ của ta!
Kỷ Ninh sốt ruột nói:
- Chúng ta có thể dùng báu vật trao đổi!
Nguyên Hành Giả giận dữ nhấc chân lướt qua không trung:
- Báu vật? Có ích lợi gì với ta? Chịu chết đi!
Kỷ Ninh không biết nên nói cái gì.
Nguyên Hành Giả đúng là cuồng bạo như Đạt Phong Lĩnh Chủ ghi chép.
Vèo!
Nguyên Hành Giả cầm cây trường kích băng giá lóe ánh sáng xanh quét qua.
Xem uy thế đó Kỷ Ninh đành ra lệnh:
- Cầm Hỏa, lên!
Cầm Hỏa mập mạp hưng phấn kêu to một tiếng:
- Ha ha ha! Ta sớm không nhịn nổi!
Cầm Hỏa biến ra nguyên hình là một con Cầm Hỏa Thần khổng lồ, cánh lửa to lớn giương rộng, người tẩm trong lửa. Ngọn lửa điên cuồng đốt năng lượng băng giá xung quanh tản ra, khiến phạm vi trăm ức dặm nóng cháy.
Nếu nói dị vũ trụ có một căn nguyên thì Băng Phong Hải xem như tự thành một căn nguyên.
Cầm Hỏa Thần cũng là một căn nguyên, năng lượng của nó cơ hồ mênh mông vô cùng vô tận. Thân thể Cầm Hỏa Thần gần như bất diệt, nó sinh ra đã ngao du bốn phương tám hướng, dễ dàng ăn các vực giới. Năng lượng của hỗn độn nguyên thú hùng hồn không tưởng, điểm yếu duy nhất là cảnh giới quá thấp, nếu cảnh giới cao chút thì Dị Vũ Trụ Chi Chủ cũng bị giết như chơi.
Nhưng tất cả đều là cân bằng, căn nguyên vũ trụ hỗn độn không thể dựng dục ra sinh vật mạnh mẽ như hỗn độn nguyên thú, ngộ tính ngang ngửa Nguyên Hành Giả, chuyện này không thể nào làm được.
Nguyên Hành Giả lao đến nhìn Cầm Hỏa Thần ở trong lửa giương cánh trên trời đã trấn áp bốn phương tám hướng.
Nguyên Hành Giả giật mình kêu lên:
- Hỗn độn nguyên thú?
Cầm Hỏa Thần xé gió bay đi:
- Ha ha ha! Còn chưa ăn Nguyên Hành Giả bao giờ!
Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung trốn vào vực giới phi chu ngay, bọn họ không thể xen vào loại chiến đấu kiểu này.
Nguyên Hành Giả chiến ý hừng hực cầm trường kích dũng mãnh nghênh đón trực diện:
- Ta cũng lần đầu tiên đụng độ hỗn độn nguyên thú, đến hay!
Xoẹt!
Trường kích đột nhiên đâm ra như cuồng phong rít gào, mau kinh người. Nhưng tốc độ của Cầm Hỏa Thần rất nhanh, cái đâm này không trúng mục tiêu tiêu, lướt qua móng vuốt của Cầm Hỏa Thần, không làm sứt mẻ chút nào.
Trường kích từ đâm bỗng hất lên trên, Nguyên Hành Giả quát:
- Lên cho ta!
Cái hất này làm bầu trời như tách thành hai nửa.
Trong phút chốc Cầm Hỏa Thần không kịp né, đương nhiên nó cũng coi thường né.
Bùm!
Cầm Hỏa Thần đang bay nhanh bỗng bị hất lảo đảo mấy trăm dặm.
Nguyên Hành Giả ngạc nhiên, Dị Vũ Trụ Chi Chủ hay các tu hành giả bị trúng sát chiêu này sẽ bị đánh bay, bị thương nặng, nhưng Cầm Hỏa Thần chỉ lảo đảo một chút?
Mãng Hoang Kỷ
Vù vù vù vù vù!
Phía xa có vòng xoáy phóng lên cao, thời không hỗn loạn. Bốn người Kỷ Ninh đến chỗ rìa động quật của vòng xoáy đó, nhìn vào trong.
Thanh Ma khẽ nói:
- Theo lời Đạt Phong Lĩnh Chủ thì một số kỳ trân quý giá nhất nằm ở sâu trong vực sâu vòng xoáy, tức là trong lòng đất đại lục khối băng. Bắc Minh, chúng ta có nên vào xem không?
Kỷ Ninh bác bỏ:
- Không cần. Mục tiêu của chúng ta là Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, không cần vào vực sâu vòng xoáy. Đi vào càng dễ bị Nguyên Hành Giả phát hiện.
Thanh Ma không cãi lại:
- Được rồi.
Thật ra Thanh Ma rất muốn đi vào xông pha thử, tuy mấy năm nay cướp bóc nhiều báu vật nhưng không dám quá điên cuồng, chỉ ngẫu nhiên mang đi chút quý giá. Thanh Ma kiếm được số trân tài nhiều hơn toàn bộ báu vật lão có được gấp hai, ba lần. Thanh Ma rất muốn vào trong vực sâu sưu tầm báu vật hiếm thấy hơn, nhưng lần này đến đây được chủ yếu dựa vào Cầm Hỏa Thần, Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh nói:
- Đã đến gần hiệp cốc Đạt Phong Lĩnh Chủ nói, chắc khoảng ba mươi năm là tới nơi. Tiếp tục tiến lên.
Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa rất hiếm hoi.
Đã qua nhiều năm mà không phát hiện Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, ngược lại thấy một trái Hương Bảo Linh Quả, đáng tiếc chưa chín.
Nhóm Kỷ Ninh lại đi khoảng một tách trà sau.
Ong ong ong ong ong!
Dưới chân nhóm Kỷ Ninh bỗng hiện ra một luồng sáng đen mông lung. Ánh sáng đen hiện ra trên đất liền khối băng thành đường cong kéo dài ức vạn dặm, không thấy cuối.
Kỷ Ninh biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi, là trận pháp! Trận pháp cảnh giới!
Thanh Ma Chúa Tể giật mình kêu lên:
- Chúng ta bị phát hiện!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mặt đất ở phía xa phát ra tiếng nổ ầm vang, mặt đất bắt đầu nứt ra. Một sinh vật hình người băng gía to như ngọn núi chui lên từ lòng dất, hai tay xé rách đất đai đạp nát vô số băng vụn bước ra.
Con ngươi Kỷ Ninh co rút.
Nếu Kỷ Ninh không dùng Bắc Hồng kiếm thì cần năm mươi phần trăm thực lực mới phá được hàn băng, phỏng chừng Thánh Thành Chi Chủ khá lợi hại dốc hết sức ứng đối mới miễn cưỡng phá được. Nhưng đối phương chớp mắt xé rách mặt đất hàn băng, chỉ nhìn lực lượng đáng sợ này đã vượt xa đẳng cấp Chúa Tể, chắc cỡ Dị Vũ Trụ Chi Chủ.
Kỷ Ninh truyền âm:
- Là Nguyên Hành Giả!
Thanh Ma biến sắc mặt nói:
- Nguyên Hành Giả?
Cầm Hỏa hưng phấn nói:
- Rốt cuộc đến!
Cầm Hỏa luôn không thích Băng Phong Hải, khắp nơi là lực lượng băng giá, giờ trông thấy Nguyên Hành Giả khiến nó hưng phấn.
Nguyên Hành Giả toàn thân là giáp băng dày, giáp băng lóe ánh sáng xanh, mũ giáp trên đầu có hai cây trùy băng, mái tóc dài màu xanh rũ xuống eo, râu xồm xoàm, đôi mắt xanh lè tràn ngập lửa giận và cuồng bạo.
Nguyên Hành Giả giận dữ gầm lên:
- Lại là đám cướp vặt các ngươi đến trộm bảo bối của ta!
Giọng Nguyên Hành Giả hình thành cuồng phong vô tận thổi đi bốn phương tám hướng.
Uy thế vô tận phát tán làm Kỷ Ninh, Thanh Ma thót tim, cách biệt quá lớn.
Kỷ Ninh bất đắc dĩ nói:
- Còn chưa tìm được Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa đã đụng phải Nguyên Hành Giả, xui thật.
Kỷ Ninh chưa từ vực sâu vòng xoáy đi vào lòng đất, trong lòng đất đại lục khối băng có nhiều báu vật hơn, Nguyên Hành Giả cũng ở lòng đất.
Kỷ Ninh cao giọng nói:
- Nguyên Hành Giả! Chúng ta đến đây chỉ vì một đóa Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa! Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa không xem như quý giá, chúng ta chấp nhận trao đổi bằng báu vật, có được Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa là chúng ta đi ngay!
Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa là kỳ trân rất ghê gớm với Đạo Quân, nhưng ở trong Băng Phong Hải thì nó rất bình thường. Nơi này có nhiều báu vật làm Chúa Tể, Dị Vũ Trụ Chi Chủ phải thèm muốn.
Nguyên Hành Giả mặc giáp băng cao mười vạn tám ngàn trượng nhìn xuống nhóm Kỷ Ninh ở phía xa, tức giận quát:
- Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa? Một khối băng của ta cũng đừng hòng mang đi! Đám tu hành giả các ngươi luôn thập thò lén lút, đây là chỗ của ta!
Kỷ Ninh sốt ruột nói:
- Chúng ta có thể dùng báu vật trao đổi!
Nguyên Hành Giả giận dữ nhấc chân lướt qua không trung:
- Báu vật? Có ích lợi gì với ta? Chịu chết đi!
Kỷ Ninh không biết nên nói cái gì.
Nguyên Hành Giả đúng là cuồng bạo như Đạt Phong Lĩnh Chủ ghi chép.
Vèo!
Nguyên Hành Giả cầm cây trường kích băng giá lóe ánh sáng xanh quét qua.
Xem uy thế đó Kỷ Ninh đành ra lệnh:
- Cầm Hỏa, lên!
Cầm Hỏa mập mạp hưng phấn kêu to một tiếng:
- Ha ha ha! Ta sớm không nhịn nổi!
Cầm Hỏa biến ra nguyên hình là một con Cầm Hỏa Thần khổng lồ, cánh lửa to lớn giương rộng, người tẩm trong lửa. Ngọn lửa điên cuồng đốt năng lượng băng giá xung quanh tản ra, khiến phạm vi trăm ức dặm nóng cháy.
Nếu nói dị vũ trụ có một căn nguyên thì Băng Phong Hải xem như tự thành một căn nguyên.
Cầm Hỏa Thần cũng là một căn nguyên, năng lượng của nó cơ hồ mênh mông vô cùng vô tận. Thân thể Cầm Hỏa Thần gần như bất diệt, nó sinh ra đã ngao du bốn phương tám hướng, dễ dàng ăn các vực giới. Năng lượng của hỗn độn nguyên thú hùng hồn không tưởng, điểm yếu duy nhất là cảnh giới quá thấp, nếu cảnh giới cao chút thì Dị Vũ Trụ Chi Chủ cũng bị giết như chơi.
Nhưng tất cả đều là cân bằng, căn nguyên vũ trụ hỗn độn không thể dựng dục ra sinh vật mạnh mẽ như hỗn độn nguyên thú, ngộ tính ngang ngửa Nguyên Hành Giả, chuyện này không thể nào làm được.
Nguyên Hành Giả lao đến nhìn Cầm Hỏa Thần ở trong lửa giương cánh trên trời đã trấn áp bốn phương tám hướng.
Nguyên Hành Giả giật mình kêu lên:
- Hỗn độn nguyên thú?
Cầm Hỏa Thần xé gió bay đi:
- Ha ha ha! Còn chưa ăn Nguyên Hành Giả bao giờ!
Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung trốn vào vực giới phi chu ngay, bọn họ không thể xen vào loại chiến đấu kiểu này.
Nguyên Hành Giả chiến ý hừng hực cầm trường kích dũng mãnh nghênh đón trực diện:
- Ta cũng lần đầu tiên đụng độ hỗn độn nguyên thú, đến hay!
Xoẹt!
Trường kích đột nhiên đâm ra như cuồng phong rít gào, mau kinh người. Nhưng tốc độ của Cầm Hỏa Thần rất nhanh, cái đâm này không trúng mục tiêu tiêu, lướt qua móng vuốt của Cầm Hỏa Thần, không làm sứt mẻ chút nào.
Trường kích từ đâm bỗng hất lên trên, Nguyên Hành Giả quát:
- Lên cho ta!
Cái hất này làm bầu trời như tách thành hai nửa.
Trong phút chốc Cầm Hỏa Thần không kịp né, đương nhiên nó cũng coi thường né.
Bùm!
Cầm Hỏa Thần đang bay nhanh bỗng bị hất lảo đảo mấy trăm dặm.
Nguyên Hành Giả ngạc nhiên, Dị Vũ Trụ Chi Chủ hay các tu hành giả bị trúng sát chiêu này sẽ bị đánh bay, bị thương nặng, nhưng Cầm Hỏa Thần chỉ lảo đảo một chút?
Mãng Hoang Kỷ
Đánh giá:
Truyện Mãng Hoang Kỷ
Story
Chương 1604
10.0/10 từ 21 lượt.