Mãng Hoang Kỷ
Chương 1456
- Ta, Thần Đế Hòa Lung, sẽ dốc hết tất cả sức mạnh giết chết mọi Tây Tư tộc. Các tu hành giả đến sau, nếu chúng ta thua thì các ngươi cũng phải tiếp tục giết, giết, giết! Phải diệt tuyệt Tây Tư tộc!!!
Giọng nam nhân cánh trắng cao cao tại thượng chất chứa sát khí ngập trời, suýt lay động đạo tâm của Kỷ Ninh. Theo đó là nhiều tin tức ùa vào óc, tất cả truyền thừa của Thần Đế Hòa Lung.
Thật lâu sau Kỷ Ninh, Cửu Trần mở mắt ra nhìn nhau.
Cửu Trần rung động nói:
- Mạnh quá.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Ta cứ nghĩ tâm kiếm thuật rất hiếm thấy, không ngờ Thần Đế Hòa Lung sáng chế ra pháp môn tương tự.
Đây là pháp môn kết hợp hoàn mỹ Tâm Lực với thần lực, pháp lực. Thần Đế Hòa Lung bằng vào pháp môn này thực lực đứng trên Chúa Tể bình thường. Bằng vào thực lực này tất nhiên có thể cướp được một dị vũ trụ, thế lực trải rộng ba vực giới, trong giáo phái của Thần Đế Hòa Lung có đến tám Chúa Tể.
Cửu Trần nói:
- Không biết vị đại năng đó có sống sót không.
Kỷ Ninh không quá tin tưởng:
- Với thực lực của ngài ấy chắc sống được.
Hai người luyện hóa khôi lỗi cấp Đế biết chút tin tức của Tây Tư tộc, có lẽ đây chỉ là một góc núi băng nhưng đã làm bọn họ kinh sợ.
Thần Đế Hòa Lung rất mạnh, nhưng tự so sánh mình như con kiến đối với Tây Tư tộc.
Kỷ Ninh, Cửu Trần bay đi từng ngôi sao, không ngừng nhận truyền thừa.
Sông sao mênh mông có ức vạn vì sao, nhưng chỉ có ba trăm mười tám ngôi sao cách thuyền bay gần nhất là chứa truyền thừa, truyền thừa của ba trăm mười tám vị Chúa Tể!
Nghe lời dặn dò của các Chúa Tể cho tu hành giả đến sau, cảm nhận trong những truyền thừa ẩn chứa trí tuệ vô tận và tâm huyết, không một người bắt buộc Kỷ Ninh, Cửu Trần lập lời thề bản mệnh.
Kỷ Ninh thở hắt ra như muốn trút hết nặng nề trong ngực:
- Phù.
Cửu Trần kinh thán:
- Đều không cần lời thề, tức là chúng ta có thể đưa truyền thừa của ba trăm mười tám Chúa Tể ra ngoài, có thể tự do truyền dạy cho người.
Kỷ Ninh cũng kích động.
Nhiều pháp môn, thần thông, bí thuật như vậy hắn có thể tự do truyền dạy, vậy thì quê hương tam giới có trụ cột vững chắc trưởng thành rồi.
Kỷ Ninh nói:
- Chắc các vị tiền bối cũng hy vọng chúng ta truyền dạy. Nếu văn minh tu hành giả đánh thua dĩ nhiên bồi dưỡng ra càng nhiều tu hành giả càng tốt. Bọn họ đối diện chiến tranh không e ngại sống chết thì càng không để bụng truyền thừa của mình tuyền bá ra.
- Nhưng kết quả cuộc chiến là chúng ta thắng, nên bây giờ thế lực nào cũng giữ kín truyền thừa quý giá cực kỳ nghiêm ngặt, tuyệt đối không dễ dàng lộ ra ngoài.
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
- Quá khứ là văn minh tu hành giả đối chiến với Tây Tư tộc, giờ Tây Tư tộc đã bị hủy diệt từ lâu nên văn minh tu hành giả nội đấu.
Có bên ngoài uy hiếp thì có thể đoàn kết cùng một chỗ, nhưng khi không có nhân tố bên ngoài thì quay sang đấu nhau.
Nhỏ như tam giới nội đấu dữ dội. Thậm chí gia tộc nhỏ bé cũng có nội đấu.
Vô Tận Cương Vực vĩ đại cũng nội đấu kịch liệt, vực giới khác nhau thì đối địch với nhau. Như Hắc Ám quốc gia là người chạy nạn di chuyển từ vực giới khác không may bị thế lực bản xứ của Vô Tận Cương Vực kiềm chế.
Cửu Trần trịnh trọng lên tiếng:
- Bắc Minh.
Kỷ Ninh nhìn sang:
- Gì?
Cửu Trần nói:
- Nhiều truyền thừa như vậy chúng ta không thể dễ dàng lộ ra ngoài, nếu bị thế lực lớn biết hai chúng ta có nhiều truyền thừa thì rắc rối to.
- Đúng rồi, căn bản của một thế lực trừ cường giả ra là truyền thừa quý giá.
Cửu Trần trịnh trọng nói:
- Chờ rời đi ta sẽ quay về một chuyến, ghi lại tất cả truyền thừa ta biết, để pháp thân của ta mang theo bên người. Ta sẽ không công khai chúng, nhưng nếu ta chết hoặc sau khi hợp đạo, dù hợp đạo thành công hay thất bại ta sẽ đưa tất cả cho tộc cổ tu hành giả của ta.
Cửu Trần khẽ thở dài:
- Những truyền thừa này ảnh hưởng quá lớn, nếu ta công khai quá sớm sẽ ảnh hưởng đến ta. Chờ ta hợp đạo rồi thì không còn kiêng dè gì nữa, nếu ta chết thì cũng không phải lo gì.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Ta cũng không vội truyền dạy, quê hương của ta còn quá yếu.
Những truyền thừa này cuối cùng sẽ cho tam giới, nhưng không thể nóng vội. Kỷ Ninh định chọn lựa các pháp môn thần thông bí thuật từ tu hành sơ cấp đến Nhất Bộ Đạo Quân dần truyền dạy trong tam giới, thứ cao sâu hơn thì để từ từ. Nếu Kỷ Ninh chết những thứ này sẽ được truyền dạy.
Truyền thừa của hơn ba trăm Chúa Tể khiến Kỷ Ninh, Cửu Trần chịu áp lực quá lớn, không dám truyền dạy rộng rãi. Bởi vì thực lực của hai người quá yếu, nếu ngang ngửa Chúa Tể thì họ không sợ gì.
Trên ngôi sao, có một gian nhà cỏ thời gian và một nhà gỗ thời gian, Kỷ Ninh và Cửu Trần bế quan cảm ngộ trong nhà, bọn họ cần tiêu hóa những truyền thừa này. Chỉ tính ý chí ngập trời trước cuộc chiến của các Chúa Tể đã là nhiều đợt trui rèn cho hai người, làm đạo tâm của họ hơi thay đổi.
Cửu Trần bước ra nhà gỗ thời gian, mỉm cười nói:
- Có những cái này thì nắm chắc hợp đạo thành công càng lớn.
Tất cả làm Cửu Trần tràn trề tự tin.
Cửu Trần cười lẩm bẩm:
- Ủa? Bắc Minh vẫn đang tham ngộ? Chậm hơn ta nhiều.
Cửu Trần quay đầu nhìn hướng vật bay hình tháp phía xa:
- Đi thử mấy Đạo Quân áo bạc xem sao.
Vèo!
Cửu Trần phá không bay đi, mặc dù thực lực kém xa Đạo Quân áo bạc nhưng dư sức tự giữ mạng, vừa có thể rèn luyện bản thân.
Kỷ Ninh tiêu hóa những truyền thừa lâu hơn Cửu Trần nhiều. Vì Cửu Trần đã đến bên bờ hợp đạo, chỉ cần hoàn thiện đạo của mình, tích lũy cảm ngộ, cuối cùng một hơi hợp đạo thành công. Kỷ Ninh thì khác, hắn mới chỉ là Tam Bộ Đạo Quân, có rất nhiều thứ cần cảm ngộ, nên hắn phải cẩn thận cảm nhận truyền thừa của các Chúa Tể.
Kỷ Ninh bước ra nhà tranh thời gian nhìn phi chu và vật bay hình tháp ở phía xa:
- Lần này đến đây có thu hoạch lớn, truyền thừa của hơn ba trăm Chúa Tể giúp ích cho ta, cho tam giới rất lớn.
Thần thông vô dụng với Kỷ Ninh, bí thuật thì giúp ích nhiều. Tuy có một môn truyền thừa từ bí thuật của Kiếm Đạo Chúa Tể, hơn ba trăm Chúa Tể truyền lại nhiều bí thuật, có bảy vị Chúa Tể am hiểu kiếm đạo, Kỷ Ninh chọn trong đó một bí thuật thích hợp với mình.
Kỷ Ninh hơi mong chờ:
- Đợi ta thành Tứ Bộ Đạo Quân rồi cùng tu hai môn bí thuật, thi triển hai bí thuật rồi dùng âm dương kiếm ý hỗ trợ cho nhau.
Mãng Hoang Kỷ
Giọng nam nhân cánh trắng cao cao tại thượng chất chứa sát khí ngập trời, suýt lay động đạo tâm của Kỷ Ninh. Theo đó là nhiều tin tức ùa vào óc, tất cả truyền thừa của Thần Đế Hòa Lung.
Thật lâu sau Kỷ Ninh, Cửu Trần mở mắt ra nhìn nhau.
Cửu Trần rung động nói:
- Mạnh quá.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Ta cứ nghĩ tâm kiếm thuật rất hiếm thấy, không ngờ Thần Đế Hòa Lung sáng chế ra pháp môn tương tự.
Đây là pháp môn kết hợp hoàn mỹ Tâm Lực với thần lực, pháp lực. Thần Đế Hòa Lung bằng vào pháp môn này thực lực đứng trên Chúa Tể bình thường. Bằng vào thực lực này tất nhiên có thể cướp được một dị vũ trụ, thế lực trải rộng ba vực giới, trong giáo phái của Thần Đế Hòa Lung có đến tám Chúa Tể.
Cửu Trần nói:
- Không biết vị đại năng đó có sống sót không.
Kỷ Ninh không quá tin tưởng:
- Với thực lực của ngài ấy chắc sống được.
Hai người luyện hóa khôi lỗi cấp Đế biết chút tin tức của Tây Tư tộc, có lẽ đây chỉ là một góc núi băng nhưng đã làm bọn họ kinh sợ.
Thần Đế Hòa Lung rất mạnh, nhưng tự so sánh mình như con kiến đối với Tây Tư tộc.
Kỷ Ninh, Cửu Trần bay đi từng ngôi sao, không ngừng nhận truyền thừa.
Sông sao mênh mông có ức vạn vì sao, nhưng chỉ có ba trăm mười tám ngôi sao cách thuyền bay gần nhất là chứa truyền thừa, truyền thừa của ba trăm mười tám vị Chúa Tể!
Nghe lời dặn dò của các Chúa Tể cho tu hành giả đến sau, cảm nhận trong những truyền thừa ẩn chứa trí tuệ vô tận và tâm huyết, không một người bắt buộc Kỷ Ninh, Cửu Trần lập lời thề bản mệnh.
Kỷ Ninh thở hắt ra như muốn trút hết nặng nề trong ngực:
- Phù.
Cửu Trần kinh thán:
- Đều không cần lời thề, tức là chúng ta có thể đưa truyền thừa của ba trăm mười tám Chúa Tể ra ngoài, có thể tự do truyền dạy cho người.
Kỷ Ninh cũng kích động.
Nhiều pháp môn, thần thông, bí thuật như vậy hắn có thể tự do truyền dạy, vậy thì quê hương tam giới có trụ cột vững chắc trưởng thành rồi.
Kỷ Ninh nói:
- Chắc các vị tiền bối cũng hy vọng chúng ta truyền dạy. Nếu văn minh tu hành giả đánh thua dĩ nhiên bồi dưỡng ra càng nhiều tu hành giả càng tốt. Bọn họ đối diện chiến tranh không e ngại sống chết thì càng không để bụng truyền thừa của mình tuyền bá ra.
- Nhưng kết quả cuộc chiến là chúng ta thắng, nên bây giờ thế lực nào cũng giữ kín truyền thừa quý giá cực kỳ nghiêm ngặt, tuyệt đối không dễ dàng lộ ra ngoài.
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
- Quá khứ là văn minh tu hành giả đối chiến với Tây Tư tộc, giờ Tây Tư tộc đã bị hủy diệt từ lâu nên văn minh tu hành giả nội đấu.
Có bên ngoài uy hiếp thì có thể đoàn kết cùng một chỗ, nhưng khi không có nhân tố bên ngoài thì quay sang đấu nhau.
Nhỏ như tam giới nội đấu dữ dội. Thậm chí gia tộc nhỏ bé cũng có nội đấu.
Vô Tận Cương Vực vĩ đại cũng nội đấu kịch liệt, vực giới khác nhau thì đối địch với nhau. Như Hắc Ám quốc gia là người chạy nạn di chuyển từ vực giới khác không may bị thế lực bản xứ của Vô Tận Cương Vực kiềm chế.
Cửu Trần trịnh trọng lên tiếng:
- Bắc Minh.
Kỷ Ninh nhìn sang:
- Gì?
Cửu Trần nói:
- Nhiều truyền thừa như vậy chúng ta không thể dễ dàng lộ ra ngoài, nếu bị thế lực lớn biết hai chúng ta có nhiều truyền thừa thì rắc rối to.
- Đúng rồi, căn bản của một thế lực trừ cường giả ra là truyền thừa quý giá.
Cửu Trần trịnh trọng nói:
- Chờ rời đi ta sẽ quay về một chuyến, ghi lại tất cả truyền thừa ta biết, để pháp thân của ta mang theo bên người. Ta sẽ không công khai chúng, nhưng nếu ta chết hoặc sau khi hợp đạo, dù hợp đạo thành công hay thất bại ta sẽ đưa tất cả cho tộc cổ tu hành giả của ta.
Cửu Trần khẽ thở dài:
- Những truyền thừa này ảnh hưởng quá lớn, nếu ta công khai quá sớm sẽ ảnh hưởng đến ta. Chờ ta hợp đạo rồi thì không còn kiêng dè gì nữa, nếu ta chết thì cũng không phải lo gì.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Ta cũng không vội truyền dạy, quê hương của ta còn quá yếu.
Những truyền thừa này cuối cùng sẽ cho tam giới, nhưng không thể nóng vội. Kỷ Ninh định chọn lựa các pháp môn thần thông bí thuật từ tu hành sơ cấp đến Nhất Bộ Đạo Quân dần truyền dạy trong tam giới, thứ cao sâu hơn thì để từ từ. Nếu Kỷ Ninh chết những thứ này sẽ được truyền dạy.
Truyền thừa của hơn ba trăm Chúa Tể khiến Kỷ Ninh, Cửu Trần chịu áp lực quá lớn, không dám truyền dạy rộng rãi. Bởi vì thực lực của hai người quá yếu, nếu ngang ngửa Chúa Tể thì họ không sợ gì.
Trên ngôi sao, có một gian nhà cỏ thời gian và một nhà gỗ thời gian, Kỷ Ninh và Cửu Trần bế quan cảm ngộ trong nhà, bọn họ cần tiêu hóa những truyền thừa này. Chỉ tính ý chí ngập trời trước cuộc chiến của các Chúa Tể đã là nhiều đợt trui rèn cho hai người, làm đạo tâm của họ hơi thay đổi.
Cửu Trần bước ra nhà gỗ thời gian, mỉm cười nói:
- Có những cái này thì nắm chắc hợp đạo thành công càng lớn.
Tất cả làm Cửu Trần tràn trề tự tin.
Cửu Trần cười lẩm bẩm:
- Ủa? Bắc Minh vẫn đang tham ngộ? Chậm hơn ta nhiều.
Cửu Trần quay đầu nhìn hướng vật bay hình tháp phía xa:
- Đi thử mấy Đạo Quân áo bạc xem sao.
Vèo!
Cửu Trần phá không bay đi, mặc dù thực lực kém xa Đạo Quân áo bạc nhưng dư sức tự giữ mạng, vừa có thể rèn luyện bản thân.
Kỷ Ninh tiêu hóa những truyền thừa lâu hơn Cửu Trần nhiều. Vì Cửu Trần đã đến bên bờ hợp đạo, chỉ cần hoàn thiện đạo của mình, tích lũy cảm ngộ, cuối cùng một hơi hợp đạo thành công. Kỷ Ninh thì khác, hắn mới chỉ là Tam Bộ Đạo Quân, có rất nhiều thứ cần cảm ngộ, nên hắn phải cẩn thận cảm nhận truyền thừa của các Chúa Tể.
Kỷ Ninh bước ra nhà tranh thời gian nhìn phi chu và vật bay hình tháp ở phía xa:
- Lần này đến đây có thu hoạch lớn, truyền thừa của hơn ba trăm Chúa Tể giúp ích cho ta, cho tam giới rất lớn.
Thần thông vô dụng với Kỷ Ninh, bí thuật thì giúp ích nhiều. Tuy có một môn truyền thừa từ bí thuật của Kiếm Đạo Chúa Tể, hơn ba trăm Chúa Tể truyền lại nhiều bí thuật, có bảy vị Chúa Tể am hiểu kiếm đạo, Kỷ Ninh chọn trong đó một bí thuật thích hợp với mình.
Kỷ Ninh hơi mong chờ:
- Đợi ta thành Tứ Bộ Đạo Quân rồi cùng tu hai môn bí thuật, thi triển hai bí thuật rồi dùng âm dương kiếm ý hỗ trợ cho nhau.
Mãng Hoang Kỷ
Đánh giá:
Truyện Mãng Hoang Kỷ
Story
Chương 1456
10.0/10 từ 21 lượt.