Mãng Hoang Kỷ
Chương 1454
Ầm!
Uy năng màu đỏ cao cao tại thượng bao bọc Cửu Trần, gã xé rách thời không chớp mắt biến mất tại chỗ.
Trong Vĩnh Hằng quốc gia có rất nhiều bí mật.
Trong một thế giới quan trọng nhất, bí ẩn nhất, dù là tộc Vĩnh Hằng cũng khó vào nơi này một lần vì mỗi lần vào sẽ phải trả giá rất lớn.
Trong thế giới bí ẩn, một khe nứt hiện ra giữa hư không.
Vèo!
Cửu Trần bay ra từ khe hở, nghi hoặc nhìn bốn phía:
- Đã đến.
Cửu Trần chợt biến sắc mặt vội vung tay lên, một thiếu niên áo trắng hiện ra bên cạnh gã.
Cửu Trần chỉ phía xa:
- Đã được đưa vào, Bắc Minh, ngươi mau nhìn bên kia.
Kỷ Ninh nhìn theo.
Phương xa có một con sông sao to lớn rực rỡ, trong sông có một chiếc phi chu, đối diện phi chu có vật giống tháp bay kỳ dị, đỉnh tháp đặt ba vương tọa. Ba sinh vật hình người màu đen ngồi trên vương tọa, dưới tháp chia chín tầng, mỗi tầng đứng vài Đạo Quân áo bạc. Nhìn sơ có khoảng ba trăm Đạo Quân áo bạc.
Kỷ Ninh giật mình kêu lên:
- Tây Tư tộc?
Phi chu và vật bay hình tháp giằng co.
Trên vật bay hình tháp có ba sinh vật hình người màu đen, ba trăm Đạo Quân áo bạc.
Kỷ Ninh, Cửu Trần nhanh chóng phát hiện điều lạ lùng:
- Không đúng, không thích hợp!
Kỷ Ninh khẽ nói:
- Hơi thở khác lạ, không giống những Tây Tư tộc mà chúng ta từng gặp.
Cửu Trần đề nghị:
- Đi xem thử?
Kỷ Ninh đồng ý, họ lặng lẽ đến gần.
Càng tới gần Kỷ Ninh, Cửu Trần nhanh chóng thấy một tấm bia đá lơ lửng bên cạnh phi chu.
- Bia đá đó là?
Kỷ Ninh, Cửu Trần nhìn chăm chú, giải đọc chữ trên bia đá.
Tấm bia có nội dung như sau:
[Ta, Ba Lâm.
Có năm đệ tử thân truyền. Đệ tử thứ năm Bạch Trúc có thiên phú cao nhất, thực lực mạnh nhất, hơn xa Chúa Tể bình thường. Nhưng Bạch Trúc chết sớm nhất trong tay Tây Tư tộc, cũng là Chúa Tể thứ ba bị giết sau khi Tây Tư tộc lộ ra răng nanh. Trận chiến ấy Tây Tư tộc phái một tiểu đội do ba Đế Quân áo đen dẫn dắt đột nhiên chặn giết đồ đệ của ta.
Trong trận chiến này Bạch Trúc đệ tử của ta đã giết một trăm hai mươi sáu Đạo Quân áo bạc, một Đế Quân áo đen, cuối cùng bị vây đánh đến chết. Dù ta đã cố đến thật nhanh nhưng vẫn muộn một bước.
Hiện giờ...
Chiến tranh đã bắt đầu!
Nếu văn minh tu hành giả của ta đánh thua, hy vọng các tu hành giả không ngừng dựng dục sinh ra có thể mượn cái này chiến đấu tỷ thí với Đạo Quân áo bạc, Đế Quân áo đen. Hãy cảm nhận sự lợi hại của Tây Tư tộc thật kỹ, nên biết đây chỉ là tiểu đội bình thường nhất của Tây Tư tộc, không tính là sức chiến đấu tinh anh đỉnh cao nhất. Không được lơ là sơ sẩy với Tây Tư tộc, phải dốc hết sức ứng đối.
Dù trong chiến tranh này văn minh tu hành giả của ta đánh thua, nhưng ta vẫn tin tu hành giả không ngừng sinh ra, không ngừng chống cự thì Tây Tư tộc rồi sẽ bị hủy diệt!
Ba Lâm ký tên.]
Kỷ Ninh, Cửu Trần sững sờ nhìn chữ trên bia đá lơ lửng thật lâu.
Hai người cảm nhận được chiến ý ngập trời chứa trong hàng chữ. Đồ đệ mình yêu chết đi là nỗi đau ray rứt, nhưng khi Ba Lâm Chí Tôn viết tấm bia đá này chỉ một lòng nghĩ cho văn minh tu hành giả của mình.
Kỷ Ninh khẽ nói:
- May mắn trận chiến ấy cuối cùng chúng ta thắng.
Cửu Trần cảm khái:
- Đúng rồi, làm Ba Lâm Chí Tôn để lại nhiều sắp xếp như thế thật không biết năm xưa Tây Tư tộc mạnh đến mức nào.
Kỷ Ninh nói:
- Chí Tôn nói có thể mượn thứ này tỷ thí với các Đạo Quân áo bạc, Đế Quân áo đen.
Cửu Trần nhìn vật bay hình tháp phía xa:
- Những Đạo Quân áo bạc, Đế Quân áo đen này có thể ra tay sao? Để ta thử xem.
Cửu Trần nói xong bay đi ngay.
Khi Cửu Trần bay đến gần vật bay hình tháp thì đột nhiên một Đế Quân áo đen trên đỉnh tháp nhìn xuống, lạnh lùng quát:
- Đi, giết kẻ địch tới!
Một Đạo Quân áo bạc ở tầng chót nhất cái tháp tuân mệnh:
- Rõ thưa Đế Quân!
Hơi thở trên người Đạo Quân áo bạc nhanh chóng ngưng tụ trở nên hùng hồn cường đại, trực tiếp bay về phía.
Kỷ Ninh đứng gần đó xem, hắn không quá lo, Cửu Trần có năng lực giữ mạng mạnh hơn hắn nhiều.
Vèo!
Đạo Quân áo bạc cầm cây trường thương lao ra.
Cửu Trần tràn đầy chiến ý nói:
- Ta chờ xem Đạo Quân áo bạc thật sự của Tây Tư tộc mạnh đến mức nào!
Cửu Trần cầm trường côn nghênh đón kẻ địch lao đến, trường côn đánh ra xuất hiện từng đợt sóng gợn vô tận.
Bùm!
Đầu trường thương và trường côn va chạm.
cảm giác trường côn trong tay rung bần bật mất kiểm soát, trường thương thuận thế đâm thẳng. Phập một tiếng bị đâm thủng ngực, gã trợn to mắt khó tin vèo một tiếng biến thành sóng nước vô tận nhanh chóng lùi ra sau.
Đạo Quân áo bạc cầm trường thương, tốc độ nhanh hơn cực hạn thiên đạo gấp trăm lần đuổi theo gắt gao:
- Muốn trốn?
hóa thành sóng nước cuống cuồng chạy trốn.
Phập phập phập!
Đạo Quân áo bạc nhiều lần tập kích, mũi trường thương lóe tia sắc nhọn.
bị đánh hú hét:
- Ta có thân bất tử thủy hành mà vẫn thấy đau, quá đáng sợ!
vừa la làng vừa trốn.
Kỷ Ninh hét lên:
- Cần ta hỗ trợ không?
Cửu Trần nói nhanh:
- Không cần không cần!
Cửu Trần chạy trốn càng lúc càng xa thì Đạo Quân áo bạc chợt ngừng lại, lạnh lùng liếc gã một cái rồi bay về vật bay hình tháp, đứng ở tầng dưới chót nhất, hơi thở cường đại nhanh chóng tan biến trở nên rất bình thường.
Cửu Trần chạy đến bên cạnh Kỷ Ninh, biến ra hình người.
Cửu Trần thở phào:
- Phù.
Kỷ Ninh chế nhạo:
- Mới đụng độ đã thua?
Cửu Trần phân bua:
- Tuyệt đối mạnh hơn ba tộc trưởng nhiều. Đạo Quân áo bạc vừa rồi thương thuật cực kỳ cao siêu, ước chừng ngang ngửa với ta. Hắn đã qua nghi thức xả thân trở thành Đạo Quân áo bạc nên đương nhiên mạnh hơn ta nhiều.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Đây mới là Đạo Quân áo bạc thật sự, cỡ như ba tộc trưởng cảnh giới quá thấp. Ba sinh vật hình người màu đen dẫn dắt ba trăm Đạo Quân áo bạc thật đáng sợ. Những Đạo Quân áo bạc này mỗi người giống sức chiến đấu của tám Thánh Thành Chi Chủ. Ba trăm người liên hợp lại thì Chúa Tể cũng không chịu nổi.
Ba trăm Đạo Quân áo bạc là sức chiến đấu rất đáng sợ.
Cửu Trần kinh thán:
- Bạch Trúc Chúa Tể đệ tử thân truyền của Ba Lâm Chí Tôn cũng quá mạnh, bị vây công mà giết được một trăm hai mươi sáu Đạo Quân áo bạc, còn giết một Đế Quân áo đen.
Mãng Hoang Kỷ
Uy năng màu đỏ cao cao tại thượng bao bọc Cửu Trần, gã xé rách thời không chớp mắt biến mất tại chỗ.
Trong Vĩnh Hằng quốc gia có rất nhiều bí mật.
Trong một thế giới quan trọng nhất, bí ẩn nhất, dù là tộc Vĩnh Hằng cũng khó vào nơi này một lần vì mỗi lần vào sẽ phải trả giá rất lớn.
Trong thế giới bí ẩn, một khe nứt hiện ra giữa hư không.
Vèo!
Cửu Trần bay ra từ khe hở, nghi hoặc nhìn bốn phía:
- Đã đến.
Cửu Trần chợt biến sắc mặt vội vung tay lên, một thiếu niên áo trắng hiện ra bên cạnh gã.
Cửu Trần chỉ phía xa:
- Đã được đưa vào, Bắc Minh, ngươi mau nhìn bên kia.
Kỷ Ninh nhìn theo.
Phương xa có một con sông sao to lớn rực rỡ, trong sông có một chiếc phi chu, đối diện phi chu có vật giống tháp bay kỳ dị, đỉnh tháp đặt ba vương tọa. Ba sinh vật hình người màu đen ngồi trên vương tọa, dưới tháp chia chín tầng, mỗi tầng đứng vài Đạo Quân áo bạc. Nhìn sơ có khoảng ba trăm Đạo Quân áo bạc.
Kỷ Ninh giật mình kêu lên:
- Tây Tư tộc?
Phi chu và vật bay hình tháp giằng co.
Trên vật bay hình tháp có ba sinh vật hình người màu đen, ba trăm Đạo Quân áo bạc.
Kỷ Ninh, Cửu Trần nhanh chóng phát hiện điều lạ lùng:
- Không đúng, không thích hợp!
Kỷ Ninh khẽ nói:
- Hơi thở khác lạ, không giống những Tây Tư tộc mà chúng ta từng gặp.
Cửu Trần đề nghị:
- Đi xem thử?
Kỷ Ninh đồng ý, họ lặng lẽ đến gần.
Càng tới gần Kỷ Ninh, Cửu Trần nhanh chóng thấy một tấm bia đá lơ lửng bên cạnh phi chu.
- Bia đá đó là?
Kỷ Ninh, Cửu Trần nhìn chăm chú, giải đọc chữ trên bia đá.
Tấm bia có nội dung như sau:
[Ta, Ba Lâm.
Có năm đệ tử thân truyền. Đệ tử thứ năm Bạch Trúc có thiên phú cao nhất, thực lực mạnh nhất, hơn xa Chúa Tể bình thường. Nhưng Bạch Trúc chết sớm nhất trong tay Tây Tư tộc, cũng là Chúa Tể thứ ba bị giết sau khi Tây Tư tộc lộ ra răng nanh. Trận chiến ấy Tây Tư tộc phái một tiểu đội do ba Đế Quân áo đen dẫn dắt đột nhiên chặn giết đồ đệ của ta.
Trong trận chiến này Bạch Trúc đệ tử của ta đã giết một trăm hai mươi sáu Đạo Quân áo bạc, một Đế Quân áo đen, cuối cùng bị vây đánh đến chết. Dù ta đã cố đến thật nhanh nhưng vẫn muộn một bước.
Hiện giờ...
Chiến tranh đã bắt đầu!
Nếu văn minh tu hành giả của ta đánh thua, hy vọng các tu hành giả không ngừng dựng dục sinh ra có thể mượn cái này chiến đấu tỷ thí với Đạo Quân áo bạc, Đế Quân áo đen. Hãy cảm nhận sự lợi hại của Tây Tư tộc thật kỹ, nên biết đây chỉ là tiểu đội bình thường nhất của Tây Tư tộc, không tính là sức chiến đấu tinh anh đỉnh cao nhất. Không được lơ là sơ sẩy với Tây Tư tộc, phải dốc hết sức ứng đối.
Dù trong chiến tranh này văn minh tu hành giả của ta đánh thua, nhưng ta vẫn tin tu hành giả không ngừng sinh ra, không ngừng chống cự thì Tây Tư tộc rồi sẽ bị hủy diệt!
Ba Lâm ký tên.]
Kỷ Ninh, Cửu Trần sững sờ nhìn chữ trên bia đá lơ lửng thật lâu.
Hai người cảm nhận được chiến ý ngập trời chứa trong hàng chữ. Đồ đệ mình yêu chết đi là nỗi đau ray rứt, nhưng khi Ba Lâm Chí Tôn viết tấm bia đá này chỉ một lòng nghĩ cho văn minh tu hành giả của mình.
Kỷ Ninh khẽ nói:
- May mắn trận chiến ấy cuối cùng chúng ta thắng.
Cửu Trần cảm khái:
- Đúng rồi, làm Ba Lâm Chí Tôn để lại nhiều sắp xếp như thế thật không biết năm xưa Tây Tư tộc mạnh đến mức nào.
Kỷ Ninh nói:
- Chí Tôn nói có thể mượn thứ này tỷ thí với các Đạo Quân áo bạc, Đế Quân áo đen.
Cửu Trần nhìn vật bay hình tháp phía xa:
- Những Đạo Quân áo bạc, Đế Quân áo đen này có thể ra tay sao? Để ta thử xem.
Cửu Trần nói xong bay đi ngay.
Khi Cửu Trần bay đến gần vật bay hình tháp thì đột nhiên một Đế Quân áo đen trên đỉnh tháp nhìn xuống, lạnh lùng quát:
- Đi, giết kẻ địch tới!
Một Đạo Quân áo bạc ở tầng chót nhất cái tháp tuân mệnh:
- Rõ thưa Đế Quân!
Hơi thở trên người Đạo Quân áo bạc nhanh chóng ngưng tụ trở nên hùng hồn cường đại, trực tiếp bay về phía.
Kỷ Ninh đứng gần đó xem, hắn không quá lo, Cửu Trần có năng lực giữ mạng mạnh hơn hắn nhiều.
Vèo!
Đạo Quân áo bạc cầm cây trường thương lao ra.
Cửu Trần tràn đầy chiến ý nói:
- Ta chờ xem Đạo Quân áo bạc thật sự của Tây Tư tộc mạnh đến mức nào!
Cửu Trần cầm trường côn nghênh đón kẻ địch lao đến, trường côn đánh ra xuất hiện từng đợt sóng gợn vô tận.
Bùm!
Đầu trường thương và trường côn va chạm.
cảm giác trường côn trong tay rung bần bật mất kiểm soát, trường thương thuận thế đâm thẳng. Phập một tiếng bị đâm thủng ngực, gã trợn to mắt khó tin vèo một tiếng biến thành sóng nước vô tận nhanh chóng lùi ra sau.
Đạo Quân áo bạc cầm trường thương, tốc độ nhanh hơn cực hạn thiên đạo gấp trăm lần đuổi theo gắt gao:
- Muốn trốn?
hóa thành sóng nước cuống cuồng chạy trốn.
Phập phập phập!
Đạo Quân áo bạc nhiều lần tập kích, mũi trường thương lóe tia sắc nhọn.
bị đánh hú hét:
- Ta có thân bất tử thủy hành mà vẫn thấy đau, quá đáng sợ!
vừa la làng vừa trốn.
Kỷ Ninh hét lên:
- Cần ta hỗ trợ không?
Cửu Trần nói nhanh:
- Không cần không cần!
Cửu Trần chạy trốn càng lúc càng xa thì Đạo Quân áo bạc chợt ngừng lại, lạnh lùng liếc gã một cái rồi bay về vật bay hình tháp, đứng ở tầng dưới chót nhất, hơi thở cường đại nhanh chóng tan biến trở nên rất bình thường.
Cửu Trần chạy đến bên cạnh Kỷ Ninh, biến ra hình người.
Cửu Trần thở phào:
- Phù.
Kỷ Ninh chế nhạo:
- Mới đụng độ đã thua?
Cửu Trần phân bua:
- Tuyệt đối mạnh hơn ba tộc trưởng nhiều. Đạo Quân áo bạc vừa rồi thương thuật cực kỳ cao siêu, ước chừng ngang ngửa với ta. Hắn đã qua nghi thức xả thân trở thành Đạo Quân áo bạc nên đương nhiên mạnh hơn ta nhiều.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Đây mới là Đạo Quân áo bạc thật sự, cỡ như ba tộc trưởng cảnh giới quá thấp. Ba sinh vật hình người màu đen dẫn dắt ba trăm Đạo Quân áo bạc thật đáng sợ. Những Đạo Quân áo bạc này mỗi người giống sức chiến đấu của tám Thánh Thành Chi Chủ. Ba trăm người liên hợp lại thì Chúa Tể cũng không chịu nổi.
Ba trăm Đạo Quân áo bạc là sức chiến đấu rất đáng sợ.
Cửu Trần kinh thán:
- Bạch Trúc Chúa Tể đệ tử thân truyền của Ba Lâm Chí Tôn cũng quá mạnh, bị vây công mà giết được một trăm hai mươi sáu Đạo Quân áo bạc, còn giết một Đế Quân áo đen.
Mãng Hoang Kỷ
Đánh giá:
Truyện Mãng Hoang Kỷ
Story
Chương 1454
10.0/10 từ 21 lượt.