Mãng Hoang Kỷ
Chương 1204
Thanh hoa vụ khí chi lực, Đan Diệp Thất Chương, Kỷ Ninh có thể tu hành dễ dàng, trước kia hắn có thể nhẹ nhõm luyện thành thất trọng thần lôi nhưng chỉ là đạo chi thần lôi mà thôi.
- Nếu như luyện thành cửu trọng thần lôi, Đạo Quân biên giới hợp đạo cũng có thể bị ta đánh chết, chín đại bí thuật kết hợp, người như Thanh Phong Thánh chủ cũng phải bỏ mạng, cho dù không chết cũng phải trọng thương.
Kỷ Ninh biết rõ mình tu hành chín đại bí thuật thật là thích hợp, cho nên mới tốn hao thời gian ngàn năm đi tới thành Thiên Mộc.
Bởi vì Vạn Thần Đạo Quân đặt chín đại bí thuật chỉ mua được trong Đạo Minh mà thôi.
Như Mang Nhai quốc chỉ mua sắm được năm loại yếu kém, so sánh với cửu nguyên thần lôi, cửu nguyên thần phong, cửu nguyên thần quang và mạnh nhất là cửu nguyên hư không là không có.
Kỷ Ninh xem xong liền vui mừng, đây là bí thuật Vạn Thần Đạo Quân vất vả sáng chế cho nên uy lực rất mạnh.
- Mua tất cả.
Kỷ Ninh vung tay lên, hắn cầm lấy chín cuốn ngọc giản.
Trong chín đại bí thuật, cửu nguyên thần lôi, cửu nguyên thần thủy đã không cần mua, bảy đại bí thuật lại cần phải mua.
Cửu nguyên thần hỏa, cửu nguyên hậu thổ tương đối rẻ, cũng giống tại Mang Nhai quốc, mỗi loại có giá một trăm vạn phương.
Cửu nguyên thần phong, cửu nguyên thần quang có giá một trăm năm mươi vạn phương.
Cửu nguyên hư không thì có giá năm trăm vạn phương.
Tổng cộng một ngàn hai trăm muôn phương!
- Nhìn xem có bí thuật nào thích hợp với ta không.
Kỷ Ninh tìm kiếm, Vạn Thần Đạo Quân có chín đại bí thuật nói mạnh rất mạnh, nói không được cũng không được, bởi vì tu hành đến mức tận cùng, bí thuật không thể chém giết Vĩnh Hằng Đế Quân.
Tối đa trói buộc áp chế Vĩnh Hằng Đế Quân! Mà bí thuật chúa tể đã chết truyền thụ Kỷ Ninh có thể giết Đế Quân, đáng tiếc rất khó tu hành.
...
Kỷ Ninh cầm bảy cuốn bí thuật, hắn đi dạo trong pháp giới ba ngày, cũng chính thức mở rộng tầm mắt, hiểu rõ lợi hại của vô số bí thuật. Mang Nhai quốc có bí thuật không cách nào sánh bằng Đạo Minh! Số lượng người tu hành của Đạo Minh quá nhiều, tự nhiên số lượng yêu nghiệt nhiều hơn, nhiều đời tích lũy cho nên có nhiều loại mạnh hơn chín đại bí thuật.
Nhưng với Kỷ Ninh mà nói, chín đại bí thuật mới là thích hợp với hắn nhất, cũng là thứ hắn có khả năng phát huy uy lực lớn nhất.
- Các ngươi không vào trong xem sao?
Kỷ Ninh đi ra khỏi pháp giới, nhìn thấy Tô Vưu Cơ và Đan Bảo đang ở cửa.
- Chúng ta đều không cần bí thuật gì, xem hai ba ngày là đủ.
Đan Bảo nói.
- Pháp môn của chúng ta còn chưa tu thành đấy.
Tô Vưu Cơ cũng nói.
Đan Bảo một lòng luyện đan, sáu chương của Đan Diệp Thất Chương đủ cho hắn tìm hiểu, Tô Vưu Cơ cũng như thế.
- Chủ nhân, ngươi chọn pháp môn chưa?
Tô Vưu Cơ hiếu kỳ nói.
- Rồi!
Kỷ Ninh đi tới chỗ khôi lỗi thủ hộ, khẽ đảo tay và xuất hiện bảy cuốn ngọc giản, hai mắt khôi lỗi thủ hộ tỏa sáng, lạnh nhạt nói:
- Mắc như vậy?
Tô Vưu Cơ, Đan Bảo nghe xong liền líu lưỡi.
- Đây!
Kỷ Ninh đưa ra một bình ngọc.
Sau khi khôi lỗi thủ hộ xem xét liền gật gật đầu, về sau nhẹ nhàng điểm ngón tay vào ngọc giản, lập tức bảy cuốn ngọc giản tỏa ra hào quang sáng ngời, hiển nhiên tạm thời giải trừ cấm chế.
Kỷ Ninh lập tức bắt đầu dùng thần niệm thẩm thấu vào, lập tức phát ra lời thề bổn mạng không truyền ra ngoài, về sau mới có thể ghi nhớ bảy bí thuật.
- Đã ghi nhớ.
Kỷ Ninh đưa ngọc giản cho khôi lỗi.
- Tốt.
Khôi lỗi thủ hộ nhận lấy, lập tức vung tay lên, cấm chế lại khôi phục và hắn ném đi, ngọc giản cũng bị ném vào trong thế giới.
- Đi thôi.
Kỷ Ninh cũng đầy hào khí.
...
Lão giả áo trắng Thế Giới Cảnh của Thiên Mộc tông vẫn đang chờ đám người Kỷ Ninh, lúc này dẫn đường cho Kỷ Ninh.
- Thiên Mộc tông có mấy nơi bán pháp bảo kỳ vật?
Kỷ Ninh hỏi.
- Nơi tốt nhất chính là Thiên Mộc tông ‘Phi Vũ lâu’.
Lão giả áo trắng lên tiếng, mua bán pháp bảo lợi nhuận thật lớn, Đạo Quân đi ra bên ngoài liều mạng, có thể kiếm được mấy trăm vạn phương đã không dễ dàng. Tám đại Thánh Thành bán pháp bảo lợi nhuận to lớn. Đương nhiên thế lực khác căn bản không thể bán pháp bảo sánh bằng tám đại Thánh Thành.
- Ta hỏi bao nhiêu chỗ!
Kỷ Ninh lại nói.
Lão giả áo trắng bất đắc dĩ nói:
- Có ba nơi, theo thứ tựlà Thiên Mộc tông Phi Vũ lâu, còn có Hắc Thủy các, Vũ Bảo điện. Nơi này cuối cùng là thành Thiên Mộc, cho nên Phi Vũ lâu có nhiều kỳ bảo nhất.
- Vậy đi Phi Vũ lâu trước.
Kỷ Ninh cười nói.
Được bí thuật, hắn cũng cần mua sắm kỳ vật tu hành bí thuật.
Như đạo chi thần lôi, đạo chi thần thủy, mình còn thiếu nhiều lắm.
- Nơi này chính là Thiên Mộc tông Phi Vũ lâu.
Lão giả áo trắng chỉ vào tòa lầu các nguy nga tráng lệ và xinh đẹp cao chín tầng, tòa lầu các tỏa ra hào quang vạn trượng, bên trên có tầng tầng lớp lớp trận pháp cấm chế, Phi Vũ lâu là nơi có nhiều bảo vật nhất Thiên Mộc tông, tự nhiên phòng bị vô cùng sâm nghiêm.
- Phi Vũ lâu thường xuyên cử hành đấu giá hội, mấy tháng sau sẽ có đấu giá hội được tổ chức.
Lão giả áo trắng nói:
- Ba vị tiền bối có thể nhìn xem.
- Không càn đấu giá hội.
Kỷ Ninh bay thẳng vào Phi Vũ lâu.
Như thành Dịch Thủy tại Đại Mạc Vực cũng khó tổ chức đấu giá hội một lần.
Mà thành Thiên Mộc với tư cách là một trong tám Thánh Thành, Phi Vũ lâu, Hắc Thủy các, Vũ Bảo điện ba nhà này ngẫu nhiên sẽ có đấu giá hội.
Bay vào trong trận pháp cấm chế liền có thể cảm giác được pháp bảo kỳ bật chấn động ập vào mặt.
- Thật sự là bảo vật như núi ah.
Kỷ Ninh xuyên thấu qua cửa chính Phi Vũ lâu và nhìn vào bên trong, liền nhìn thấy đại lượng bảo vật, số lượng nhiều làm người ta sợ hãi, thập chí còn nhiều hơn gấp mười lần thập nhị cung của Mang Nhai quốc. Luận ‘số lượng’, Đạo Minh vĩnh viễn là nhiều nhất, bất kể là số lượng người cho tới pháp môn là pháp bảo cũng như vậy.
- Đan Bảo, Vưu Cơ, các ngươi đột phá đến Đạo Quân, cũng cần một ít pháp bảo phát huy thực lực.
Kỷ Ninh nói:
- Muốn cái gì thì đi tìm đi, trong năm trăm vạn phương đều có thể.
- Năm trăm vạn phương?
Đan Bảo và Tô Vưu Cơ đều có chút giật mình.
- Đừng khiêm nhường, Đan Bảo, ngươi luyện đan cũng là lò đan tốt, cần rất nhiều luyện tài, nếu không làm sao đề cao?
Kỷ Ninh phân phó nói, “Vưu Cơ, ngươi hôm nay thực lực không tệ, nếu có pháp bảo thì thực lực sẽ đề thăng rất lớn.
Hai người bọn họ đi theo hắn vào sinh ra tử, là tùy tùng vĩnh viễn đi theo hắn.
Mãng Hoang Kỷ
- Nếu như luyện thành cửu trọng thần lôi, Đạo Quân biên giới hợp đạo cũng có thể bị ta đánh chết, chín đại bí thuật kết hợp, người như Thanh Phong Thánh chủ cũng phải bỏ mạng, cho dù không chết cũng phải trọng thương.
Kỷ Ninh biết rõ mình tu hành chín đại bí thuật thật là thích hợp, cho nên mới tốn hao thời gian ngàn năm đi tới thành Thiên Mộc.
Bởi vì Vạn Thần Đạo Quân đặt chín đại bí thuật chỉ mua được trong Đạo Minh mà thôi.
Như Mang Nhai quốc chỉ mua sắm được năm loại yếu kém, so sánh với cửu nguyên thần lôi, cửu nguyên thần phong, cửu nguyên thần quang và mạnh nhất là cửu nguyên hư không là không có.
Kỷ Ninh xem xong liền vui mừng, đây là bí thuật Vạn Thần Đạo Quân vất vả sáng chế cho nên uy lực rất mạnh.
- Mua tất cả.
Kỷ Ninh vung tay lên, hắn cầm lấy chín cuốn ngọc giản.
Trong chín đại bí thuật, cửu nguyên thần lôi, cửu nguyên thần thủy đã không cần mua, bảy đại bí thuật lại cần phải mua.
Cửu nguyên thần hỏa, cửu nguyên hậu thổ tương đối rẻ, cũng giống tại Mang Nhai quốc, mỗi loại có giá một trăm vạn phương.
Cửu nguyên thần phong, cửu nguyên thần quang có giá một trăm năm mươi vạn phương.
Cửu nguyên hư không thì có giá năm trăm vạn phương.
Tổng cộng một ngàn hai trăm muôn phương!
- Nhìn xem có bí thuật nào thích hợp với ta không.
Kỷ Ninh tìm kiếm, Vạn Thần Đạo Quân có chín đại bí thuật nói mạnh rất mạnh, nói không được cũng không được, bởi vì tu hành đến mức tận cùng, bí thuật không thể chém giết Vĩnh Hằng Đế Quân.
Tối đa trói buộc áp chế Vĩnh Hằng Đế Quân! Mà bí thuật chúa tể đã chết truyền thụ Kỷ Ninh có thể giết Đế Quân, đáng tiếc rất khó tu hành.
...
Kỷ Ninh cầm bảy cuốn bí thuật, hắn đi dạo trong pháp giới ba ngày, cũng chính thức mở rộng tầm mắt, hiểu rõ lợi hại của vô số bí thuật. Mang Nhai quốc có bí thuật không cách nào sánh bằng Đạo Minh! Số lượng người tu hành của Đạo Minh quá nhiều, tự nhiên số lượng yêu nghiệt nhiều hơn, nhiều đời tích lũy cho nên có nhiều loại mạnh hơn chín đại bí thuật.
Nhưng với Kỷ Ninh mà nói, chín đại bí thuật mới là thích hợp với hắn nhất, cũng là thứ hắn có khả năng phát huy uy lực lớn nhất.
- Các ngươi không vào trong xem sao?
Kỷ Ninh đi ra khỏi pháp giới, nhìn thấy Tô Vưu Cơ và Đan Bảo đang ở cửa.
- Chúng ta đều không cần bí thuật gì, xem hai ba ngày là đủ.
Đan Bảo nói.
- Pháp môn của chúng ta còn chưa tu thành đấy.
Tô Vưu Cơ cũng nói.
Đan Bảo một lòng luyện đan, sáu chương của Đan Diệp Thất Chương đủ cho hắn tìm hiểu, Tô Vưu Cơ cũng như thế.
- Chủ nhân, ngươi chọn pháp môn chưa?
Tô Vưu Cơ hiếu kỳ nói.
- Rồi!
Kỷ Ninh đi tới chỗ khôi lỗi thủ hộ, khẽ đảo tay và xuất hiện bảy cuốn ngọc giản, hai mắt khôi lỗi thủ hộ tỏa sáng, lạnh nhạt nói:
- Mắc như vậy?
Tô Vưu Cơ, Đan Bảo nghe xong liền líu lưỡi.
- Đây!
Kỷ Ninh đưa ra một bình ngọc.
Sau khi khôi lỗi thủ hộ xem xét liền gật gật đầu, về sau nhẹ nhàng điểm ngón tay vào ngọc giản, lập tức bảy cuốn ngọc giản tỏa ra hào quang sáng ngời, hiển nhiên tạm thời giải trừ cấm chế.
Kỷ Ninh lập tức bắt đầu dùng thần niệm thẩm thấu vào, lập tức phát ra lời thề bổn mạng không truyền ra ngoài, về sau mới có thể ghi nhớ bảy bí thuật.
- Đã ghi nhớ.
Kỷ Ninh đưa ngọc giản cho khôi lỗi.
- Tốt.
Khôi lỗi thủ hộ nhận lấy, lập tức vung tay lên, cấm chế lại khôi phục và hắn ném đi, ngọc giản cũng bị ném vào trong thế giới.
- Đi thôi.
Kỷ Ninh cũng đầy hào khí.
...
Lão giả áo trắng Thế Giới Cảnh của Thiên Mộc tông vẫn đang chờ đám người Kỷ Ninh, lúc này dẫn đường cho Kỷ Ninh.
- Thiên Mộc tông có mấy nơi bán pháp bảo kỳ vật?
Kỷ Ninh hỏi.
- Nơi tốt nhất chính là Thiên Mộc tông ‘Phi Vũ lâu’.
Lão giả áo trắng lên tiếng, mua bán pháp bảo lợi nhuận thật lớn, Đạo Quân đi ra bên ngoài liều mạng, có thể kiếm được mấy trăm vạn phương đã không dễ dàng. Tám đại Thánh Thành bán pháp bảo lợi nhuận to lớn. Đương nhiên thế lực khác căn bản không thể bán pháp bảo sánh bằng tám đại Thánh Thành.
- Ta hỏi bao nhiêu chỗ!
Kỷ Ninh lại nói.
Lão giả áo trắng bất đắc dĩ nói:
- Có ba nơi, theo thứ tựlà Thiên Mộc tông Phi Vũ lâu, còn có Hắc Thủy các, Vũ Bảo điện. Nơi này cuối cùng là thành Thiên Mộc, cho nên Phi Vũ lâu có nhiều kỳ bảo nhất.
- Vậy đi Phi Vũ lâu trước.
Kỷ Ninh cười nói.
Được bí thuật, hắn cũng cần mua sắm kỳ vật tu hành bí thuật.
Như đạo chi thần lôi, đạo chi thần thủy, mình còn thiếu nhiều lắm.
- Nơi này chính là Thiên Mộc tông Phi Vũ lâu.
Lão giả áo trắng chỉ vào tòa lầu các nguy nga tráng lệ và xinh đẹp cao chín tầng, tòa lầu các tỏa ra hào quang vạn trượng, bên trên có tầng tầng lớp lớp trận pháp cấm chế, Phi Vũ lâu là nơi có nhiều bảo vật nhất Thiên Mộc tông, tự nhiên phòng bị vô cùng sâm nghiêm.
- Phi Vũ lâu thường xuyên cử hành đấu giá hội, mấy tháng sau sẽ có đấu giá hội được tổ chức.
Lão giả áo trắng nói:
- Ba vị tiền bối có thể nhìn xem.
- Không càn đấu giá hội.
Kỷ Ninh bay thẳng vào Phi Vũ lâu.
Như thành Dịch Thủy tại Đại Mạc Vực cũng khó tổ chức đấu giá hội một lần.
Mà thành Thiên Mộc với tư cách là một trong tám Thánh Thành, Phi Vũ lâu, Hắc Thủy các, Vũ Bảo điện ba nhà này ngẫu nhiên sẽ có đấu giá hội.
Bay vào trong trận pháp cấm chế liền có thể cảm giác được pháp bảo kỳ bật chấn động ập vào mặt.
- Thật sự là bảo vật như núi ah.
Kỷ Ninh xuyên thấu qua cửa chính Phi Vũ lâu và nhìn vào bên trong, liền nhìn thấy đại lượng bảo vật, số lượng nhiều làm người ta sợ hãi, thập chí còn nhiều hơn gấp mười lần thập nhị cung của Mang Nhai quốc. Luận ‘số lượng’, Đạo Minh vĩnh viễn là nhiều nhất, bất kể là số lượng người cho tới pháp môn là pháp bảo cũng như vậy.
- Đan Bảo, Vưu Cơ, các ngươi đột phá đến Đạo Quân, cũng cần một ít pháp bảo phát huy thực lực.
Kỷ Ninh nói:
- Muốn cái gì thì đi tìm đi, trong năm trăm vạn phương đều có thể.
- Năm trăm vạn phương?
Đan Bảo và Tô Vưu Cơ đều có chút giật mình.
- Đừng khiêm nhường, Đan Bảo, ngươi luyện đan cũng là lò đan tốt, cần rất nhiều luyện tài, nếu không làm sao đề cao?
Kỷ Ninh phân phó nói, “Vưu Cơ, ngươi hôm nay thực lực không tệ, nếu có pháp bảo thì thực lực sẽ đề thăng rất lớn.
Hai người bọn họ đi theo hắn vào sinh ra tử, là tùy tùng vĩnh viễn đi theo hắn.
Mãng Hoang Kỷ
Đánh giá:
Truyện Mãng Hoang Kỷ
Story
Chương 1204
10.0/10 từ 21 lượt.