Mãng Hoang Kỷ
Chương 1127
- Ngươi nói những thi thể này phân thành ba phương?
Kỷ Ninh nói.
- Đúng.
Phong Nhất Tâm Quân gật đầu, nói:
- Nơi này có ba mươi lăm thi thể, mơ hồ phân thành ba phái hệ, ba phái hệ đều có một đứng đầu, đại năng tỏa ra kim quang trước mặt chính là người đứng đầu phái hệ trong đó, hắn là người tu hành tâm lực thành tựu vĩnh hằng.
Kỷ Ninh lộ ra vẻ giật mình, nói:
- Người tu hành tâm lực, ngươi không có tính sai?
- Ta sẽ không tính sai.
Hai mắt Phong Nhất Tâm Quân mang theo lửa nóng nhìn sang thi thể tỏa ra kim quang
Nội tâm Kỷ Ninh vô cùng khiếp sợ, bởi vì người tu hành tâm lực số lượng có thể nói là thưa thớt nhất, xem cả Mang Nhai quốc thập nhị cung, Tâm Lực Cung chỉ có mấy Đạo Quân là hiểu. Muốn bằng vào tu hành tâm lực thành tựu Vĩnh Hằng Đế Quân... Kỷ Ninh chưa từng nghe qua trong lãnh thổ vô tận có ai làm được. Nhưng thi thể trước mặt chính là đại năng tu hành tâm lực thành tựu vĩnh hằng.
Ông!
Kỷ Ninh, Phong Nhất Tâm Quân lúc này đi về phía thi thể đại năng tỏa ra kim quang nhàn nhạt kia, bỗng nhiên có lực lượng vô hình rung động nhộn nhạo lan tới bao phủ hai người.
- Ân?
Kỷ Ninh cảm giác được trở ngại cường đại, trở ngại chính mình tới gần, không cho mình tiến thêm một bước.
- Xem ra ta không có duyên với đại năng này.
Kỷ Ninh cười.
Phong Nhất Tâm Quân không gặp trở ngại gì cả, hắn nhìn về phía Kỷ Ninh:
- Bắc Minh huynh, nội vực mặc dù có ba mươi lăm vị đại năng, nhưng ta quyết định... Lựa chọn vị trước mặt thử một lần.
- Đã quyết định thì cẩn thận.
Kỷ Ninh nói.
Ba mươi lăm vị đại năng cổ xưa, bọn họ bình tĩnh nghênh đón tử vong.
Bảo vật và truyền thừa đều lưu lại nơi này.
Muốn đạt được phải thông qua chút ít khảo nghiệm của các đại năng này lưu lại trước khi chết! Khảo nghiệm phi thường nguy hiểm. Cũng là nguy cơ sinh tử... Trước kia Dục Kiêu Đạo Quân đã sớm nói với đám người Kỷ Ninh, tiến vào nội vực cũng có rất nhiều người chết trong nội vực.
- Hắn là một trong ba người đứng đầu của nội vực này, cũng là người duy nhất dùng tâm lực tu thành Vĩnh Hằng Đế Quân.
Phong Nhất Tâm Quân nhìn vị đại năng nguy nga ngồi khoanh chân trước mặt, ánh mắt nóng bỏng.
Kỷ Ninh gật gật đầu.
Tu hành tâm lực là khó khăn nhất! Như Kiếm Cung, Thời Không Cung các cung khác đều có Vĩnh Hằng Đế Quân. Chỉ có Tâm Lực Cung chưa có, cũng chưa từng nghe qua.
Nhưng tại nội vực dị vũ trụ khởi nguyên chi địa lại có thể nhìn thấy một đại năng như vậy chết đi.
- Ta đi vào.
Phong Nhất Tâm Quân nhìn về phía Kỷ Ninh,
- Ngươi cũng cẩn thận.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
Phong Nhất Tâm Quân nói xong liền cất bước đi tới phía trước.
Xôn xao ~~~
Không gian rung động mạnh, Phong Nhất Tâm Quân bị rung động bao phủ và biến mất tại chỗ.
Kỷ Ninh đứng đó nhưng có cảm giác trở ngại rất mạnh, hắn quay đầu rời đi, phương diện tu hành tâm lực của mình còn yếu, hiển nhiên đều không có đạt tới cánh cửa mà đại năng kia đinh ra, căn bản không có tư cách đi rình mò bảo vật hắn lưu lại.
Kỷ Ninh một mình đi trong thế giới nội vực, trong thế giới nội vực có ba mươi lăm thi thể, từ vị trí trước khi chết đúng là ẩn ẩn hình thành ba trận doanh.
Tăng thêm khí tức của ba thi thể vô cùng mênh mông xa xưa, hoàn toàn có thể so sánh với chủa tể.
- Vị đứng đầu thứ hai!
Kỷ Ninh nhìn thấy dị thú bốn vó khổng lồ và hai sừng cong. Khí tức của nó mang theo hủy diẹt, chỉ cần mắt thường nhìn cũng làm tâm thần người khác diệt vong, hai mắt nó lạnh như băng cao cao tại thượng, mặc dù chết cũng chưa từng cúi đầu. Phía sau nó còn có năm vị Vĩnh Hằng Đế Quân giống như tùy tùng..
Dị thú bốn vó này mang theo hủy diệt rất mạnh, hình thể khổng lồ, lớn chừng trăm vạn dặm, Kỷ Ninh suy đoán hẳn là sinh mệnh đặc thù.
- Vị đứng đầu thứ ba!
Kỷ Ninh lại đi hồi lâu, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt nóng bỏng.
Bởi vì vị đứng đầu này dùng kiếm.
Chỉ thấy một nam tử khôi ngô đứng đó, hai tay chống một thanh cự kiếm, thanh kiếm màu u lam, chuôi kiếm cao ngang ngực của hắn. Hắn đứng ở đó giống như trụ cột thế giới! Hắn bình tĩnh nhìn thẳng về phía trước, chỉ cần nhìn thấy hắn, không ai có thể hoài nghi cho dù vũ trụ có bị chôn vùi thì hắn vẫn còn sống.
Một vị đại năng mang theo kiếm ý kiếm đạo cường đại cũng chết ở nơi này.
Phía sau hắn có hai nam tử.
Một gã nam tử thân mặc áo trắng, trên mặt vui vẻ, phía sau hắn có vác ba thanh kiếm màu tím, màu vàng, màu trắng, toàn thân mang theo kiếm ý phiêu miểu, kiếm ý vô hình phiêu đãng bất định.
- Vị đại năng kiếm đạo này sử dụng cự kiếm, có thể làm cho hai đại năng vĩnh hằng kiếm đạo khác cho dù chết cũng đứng sau lưng hắn. Chỉ sợ tình cảm ba người rất sâu.
Kỷ Ninh nói thầm, bằng vào thực lực tuyệt đối có thể làm đại năng khác đi theo tùy tùng. Giống như Mang Nhai quốc có vài vị Vĩnh Hằng Đế Quân theo sau chúa tể vĩ đại.
Nhưng nếu đi nghênh đón tử vong, nguyện ý đi theo ngươi chịu chết sẽ không liên quan tới thực lực.
Biết rõ hẳn phải chết còn dám đi theo sau, tình cảm hai bên tuyệt đối không cạn.
- Ân?
Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn sơn mạch bên cạnh thi thể ba vị đại năng kiếm đạo, sơn mạch bị chém nát vách núi, phía trên có bức họa một người đang chống cự đại năng kiếm đạo, đó là bức họa lúc hắn chiến đấu, có bức họa lúc hắn mỉm cười, cũng có khoan thai uống rượu.
Trên vách đá này có khoảng mười chín bức họa như thế, bút pháp mang theo tình cảm và tưởng niệm nồng đậm, mặc dù cách vô tận tuế nguyệt vẫn không nhạt đi, Kỷ Ninh nhìn thấy người họa tưởng niệm đại năng kiếm đạo kia cỡ nào.
- Ai vẽ?
Kỷ Ninh nói thầm:
- Dường như vị này có tình cảm sâu đậm với đại năng kiếm đạo chết đi.
- Chờ lát nữa phải đi tìm kiếm mới được.
Kỷ Ninh nhìn đại năng kiếm đạo chống kiếm kia.
Cần biết vị đại năng kiếm đạo này là người đứng đầu một trận doanh, hắn cho Kỷ Ninh cảm giác không thua gì chúa tể vĩ đại! Hơn nữa phía sau hắn còn hai đại năng kiếm đạo đi theo, bởi vì đứng chung một chỗ cho nên khảo nghiệm của ba người cùng nhau. Chỉ cần Kỷ Ninh tới gần một chút sẽ tiến vào trong thế giới khảo nghiệm.
Mãng Hoang Kỷ
Kỷ Ninh nói.
- Đúng.
Phong Nhất Tâm Quân gật đầu, nói:
- Nơi này có ba mươi lăm thi thể, mơ hồ phân thành ba phái hệ, ba phái hệ đều có một đứng đầu, đại năng tỏa ra kim quang trước mặt chính là người đứng đầu phái hệ trong đó, hắn là người tu hành tâm lực thành tựu vĩnh hằng.
Kỷ Ninh lộ ra vẻ giật mình, nói:
- Người tu hành tâm lực, ngươi không có tính sai?
- Ta sẽ không tính sai.
Hai mắt Phong Nhất Tâm Quân mang theo lửa nóng nhìn sang thi thể tỏa ra kim quang
Nội tâm Kỷ Ninh vô cùng khiếp sợ, bởi vì người tu hành tâm lực số lượng có thể nói là thưa thớt nhất, xem cả Mang Nhai quốc thập nhị cung, Tâm Lực Cung chỉ có mấy Đạo Quân là hiểu. Muốn bằng vào tu hành tâm lực thành tựu Vĩnh Hằng Đế Quân... Kỷ Ninh chưa từng nghe qua trong lãnh thổ vô tận có ai làm được. Nhưng thi thể trước mặt chính là đại năng tu hành tâm lực thành tựu vĩnh hằng.
Ông!
Kỷ Ninh, Phong Nhất Tâm Quân lúc này đi về phía thi thể đại năng tỏa ra kim quang nhàn nhạt kia, bỗng nhiên có lực lượng vô hình rung động nhộn nhạo lan tới bao phủ hai người.
- Ân?
Kỷ Ninh cảm giác được trở ngại cường đại, trở ngại chính mình tới gần, không cho mình tiến thêm một bước.
- Xem ra ta không có duyên với đại năng này.
Kỷ Ninh cười.
Phong Nhất Tâm Quân không gặp trở ngại gì cả, hắn nhìn về phía Kỷ Ninh:
- Bắc Minh huynh, nội vực mặc dù có ba mươi lăm vị đại năng, nhưng ta quyết định... Lựa chọn vị trước mặt thử một lần.
- Đã quyết định thì cẩn thận.
Kỷ Ninh nói.
Ba mươi lăm vị đại năng cổ xưa, bọn họ bình tĩnh nghênh đón tử vong.
Bảo vật và truyền thừa đều lưu lại nơi này.
Muốn đạt được phải thông qua chút ít khảo nghiệm của các đại năng này lưu lại trước khi chết! Khảo nghiệm phi thường nguy hiểm. Cũng là nguy cơ sinh tử... Trước kia Dục Kiêu Đạo Quân đã sớm nói với đám người Kỷ Ninh, tiến vào nội vực cũng có rất nhiều người chết trong nội vực.
- Hắn là một trong ba người đứng đầu của nội vực này, cũng là người duy nhất dùng tâm lực tu thành Vĩnh Hằng Đế Quân.
Phong Nhất Tâm Quân nhìn vị đại năng nguy nga ngồi khoanh chân trước mặt, ánh mắt nóng bỏng.
Kỷ Ninh gật gật đầu.
Tu hành tâm lực là khó khăn nhất! Như Kiếm Cung, Thời Không Cung các cung khác đều có Vĩnh Hằng Đế Quân. Chỉ có Tâm Lực Cung chưa có, cũng chưa từng nghe qua.
Nhưng tại nội vực dị vũ trụ khởi nguyên chi địa lại có thể nhìn thấy một đại năng như vậy chết đi.
- Ta đi vào.
Phong Nhất Tâm Quân nhìn về phía Kỷ Ninh,
- Ngươi cũng cẩn thận.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu.
Phong Nhất Tâm Quân nói xong liền cất bước đi tới phía trước.
Xôn xao ~~~
Không gian rung động mạnh, Phong Nhất Tâm Quân bị rung động bao phủ và biến mất tại chỗ.
Kỷ Ninh đứng đó nhưng có cảm giác trở ngại rất mạnh, hắn quay đầu rời đi, phương diện tu hành tâm lực của mình còn yếu, hiển nhiên đều không có đạt tới cánh cửa mà đại năng kia đinh ra, căn bản không có tư cách đi rình mò bảo vật hắn lưu lại.
Kỷ Ninh một mình đi trong thế giới nội vực, trong thế giới nội vực có ba mươi lăm thi thể, từ vị trí trước khi chết đúng là ẩn ẩn hình thành ba trận doanh.
Tăng thêm khí tức của ba thi thể vô cùng mênh mông xa xưa, hoàn toàn có thể so sánh với chủa tể.
- Vị đứng đầu thứ hai!
Kỷ Ninh nhìn thấy dị thú bốn vó khổng lồ và hai sừng cong. Khí tức của nó mang theo hủy diẹt, chỉ cần mắt thường nhìn cũng làm tâm thần người khác diệt vong, hai mắt nó lạnh như băng cao cao tại thượng, mặc dù chết cũng chưa từng cúi đầu. Phía sau nó còn có năm vị Vĩnh Hằng Đế Quân giống như tùy tùng..
Dị thú bốn vó này mang theo hủy diệt rất mạnh, hình thể khổng lồ, lớn chừng trăm vạn dặm, Kỷ Ninh suy đoán hẳn là sinh mệnh đặc thù.
- Vị đứng đầu thứ ba!
Kỷ Ninh lại đi hồi lâu, hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt nóng bỏng.
Bởi vì vị đứng đầu này dùng kiếm.
Chỉ thấy một nam tử khôi ngô đứng đó, hai tay chống một thanh cự kiếm, thanh kiếm màu u lam, chuôi kiếm cao ngang ngực của hắn. Hắn đứng ở đó giống như trụ cột thế giới! Hắn bình tĩnh nhìn thẳng về phía trước, chỉ cần nhìn thấy hắn, không ai có thể hoài nghi cho dù vũ trụ có bị chôn vùi thì hắn vẫn còn sống.
Một vị đại năng mang theo kiếm ý kiếm đạo cường đại cũng chết ở nơi này.
Phía sau hắn có hai nam tử.
Một gã nam tử thân mặc áo trắng, trên mặt vui vẻ, phía sau hắn có vác ba thanh kiếm màu tím, màu vàng, màu trắng, toàn thân mang theo kiếm ý phiêu miểu, kiếm ý vô hình phiêu đãng bất định.
- Vị đại năng kiếm đạo này sử dụng cự kiếm, có thể làm cho hai đại năng vĩnh hằng kiếm đạo khác cho dù chết cũng đứng sau lưng hắn. Chỉ sợ tình cảm ba người rất sâu.
Kỷ Ninh nói thầm, bằng vào thực lực tuyệt đối có thể làm đại năng khác đi theo tùy tùng. Giống như Mang Nhai quốc có vài vị Vĩnh Hằng Đế Quân theo sau chúa tể vĩ đại.
Nhưng nếu đi nghênh đón tử vong, nguyện ý đi theo ngươi chịu chết sẽ không liên quan tới thực lực.
Biết rõ hẳn phải chết còn dám đi theo sau, tình cảm hai bên tuyệt đối không cạn.
- Ân?
Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn sơn mạch bên cạnh thi thể ba vị đại năng kiếm đạo, sơn mạch bị chém nát vách núi, phía trên có bức họa một người đang chống cự đại năng kiếm đạo, đó là bức họa lúc hắn chiến đấu, có bức họa lúc hắn mỉm cười, cũng có khoan thai uống rượu.
Trên vách đá này có khoảng mười chín bức họa như thế, bút pháp mang theo tình cảm và tưởng niệm nồng đậm, mặc dù cách vô tận tuế nguyệt vẫn không nhạt đi, Kỷ Ninh nhìn thấy người họa tưởng niệm đại năng kiếm đạo kia cỡ nào.
- Ai vẽ?
Kỷ Ninh nói thầm:
- Dường như vị này có tình cảm sâu đậm với đại năng kiếm đạo chết đi.
- Chờ lát nữa phải đi tìm kiếm mới được.
Kỷ Ninh nhìn đại năng kiếm đạo chống kiếm kia.
Cần biết vị đại năng kiếm đạo này là người đứng đầu một trận doanh, hắn cho Kỷ Ninh cảm giác không thua gì chúa tể vĩ đại! Hơn nữa phía sau hắn còn hai đại năng kiếm đạo đi theo, bởi vì đứng chung một chỗ cho nên khảo nghiệm của ba người cùng nhau. Chỉ cần Kỷ Ninh tới gần một chút sẽ tiến vào trong thế giới khảo nghiệm.
Mãng Hoang Kỷ
Đánh giá:
Truyện Mãng Hoang Kỷ
Story
Chương 1127
10.0/10 từ 21 lượt.