Mãng Hoang Kỷ
Chương 1103
- Mộc Hoa.
Âm Phong Đạo quân liếc mắt nhìn qua Mộc Hoa cung chủ, cười hắc hắc, có chút quái dị nói:
- Kiếm cung các ngươi có năm người vượt ải a. Người có vị trí tốt nhất hiện tại cũng chỉ xếp hạng thứ bảy thứ bảy mà thôi. Căn bản không có một chút hi vọng nào a.
- Hừ.
Sắc mặt của Mộc Hoa cung chủ có chút khó coi.
Hắn không có giải thích nhiều, chủ yếu là bởi vì Thế giới cảnh của Đao cung quả thực đủ yêu nghiệt, mà biểu hiện của Kiếm cung bọn hắn quả thực cũng không tốt.
Những đại năng có thể đảm đương chức vị cung chủ, phó cung chủ này. Đường tu hành cơ hồ đều đã đi tới cuối cùng, Hợp Đạo thành thì sẽ trở thànhVĩnh Hằng, Hợp Đạo thất bại thì sẽ thân tử đạo tiêu. Đến cấp độ như bọn hắn lại càng coi trọng thể diện.
- Chờ xem a.
Mộc Hoa cung chủ lạnh nhạt nói.
Đảo mắt đã tới ngày cuối cùng trong kỳ hạn ba ngày mà Chúa tể vĩ đại định ra, nhiều người đều giống như Kỷ Ninh đợi ở trong Thanh Vân giới khôi phục thực lực. Sau đó lại dùng trạng thái đỉnh phong nhất để xông vào tầng thứ ba Ngân Vân giới. Dù sao chỉ có một số ít người như Kỷ Ninh là có thể bền bỉ chém giết. Những người khác, đại đa số ỷ vào thần thông mới có thể trong thời gian ngắn bộc phát ra thực lực mạnh nhất.
Ngày thứ ba, một đám yêu nghiệt Thế giới cảnh trong Thập Nhị cung lại bắt đầu lưu lạc, vượt qua Ngân Vân giới.
- Khánh Hoàn đã đi ra.
- Là Khánh Hoàn.
Trên mười ba vương tọa trong hư không, kể cả Chúa tể vĩ đại, ánh mắt của mỗi người đã rơi vào cảnh tượng ở trước mặt. Ở trước mắt bọn hắn xuất hiện hình ảnh Khánh Hoàn hoàng tử xông vào Ngân Vân giới.
- Quá nhanh.
- Thật sự là dễ như trở bàn tay a.
- Chúa tể, mỗi lần nhìn thấy Khánh Hoàn, ta đều hối hận, hối hận không thể kéo hắn vào trong Thiên Kim cung chúng ta.
Một thanh niên tuấn mỹ người mặc áo bào hoa lệ màu vàng than thở nói một tiếng:
- Lúc ấy ta thấy có lẽ tiềm lực của hắn không tệ, thế nhưng cũng không quan trọng. Bởi vì khi đó hắn còn rất nhỏ yếu, cuối cùng lại bị Thời Không cung thu tới tay. Không ngờ cuối cùng hắn lại trở thành đệ tử ký danh của chúa tể a! Nhìn hiện tại hắn vượt qua Ngân Vân giới, hiển nhiên thực lực lại tăng lên một lần nữa rồi.
- Ha ha ha, Chiết Du, ngươi có hâm mộ cũng không được a. Khánh Hoàn là người của Thời Không cung chúng ta.
Một nam tử có mái tóc rối tung, mắt xanh cười ha hả nói.
- Tiến bộ của Khánh Hoàn rất nhanh.
Chúa tể vĩ đại cũng vuốt chòm râu dài trắng nõn của mình.
Chúa tể vĩ đại, ở trên Thời Không nhất đạo có thành tựu có thể khinh thường toàn bộ cương vực vô tận, ở bên trong Thập Nhị cung, quan hệ giữa hắn và Thời Không cung cũng rất gần. Ở bên trong Thời Không cung ngẫu nhiên sẽ có một chút thiên tài kinh diễm có cơ hội nhận được truyền thừa của hắn, trở thành đệ tử ký danh của hắn! Như Khánh Hoàn hoàng tử, người này chính là một trong các đệ tử ký danh của Chúa tể vĩ đại.
Chúa tể và mười hai vị đại năng Kim giáp đều nhìn vào cảnh tượng đang lơ lửng ở giữa không trung. Khánh Hoàn hoàng tử đang ở trong Ngân Vân giới, chân đạp lên trên bậc thang của tế đàn, từng bước một tiến lên, đồng thời cũng không ngừng đánh bại từng cỗ Khôi lỗi một.
- Ông!
Toàn thân của Khánh Hoàn hoàng tử mơ hồ có quang mang màu vàng hiển hiện, trên thân hắn hiện ra sáu cái cánh tay, một đường quét ngang tất cả chướng ngại vật.
Quyền pháp, chưởng pháp của hắn, tất cả đều huyền diệu khó lường, mà uy năng lại cũng lớn tới mức không hợp thói thường, khi thì thật nhanh khi thì rất chậm. Tốc độ chảy của thời gian chung quanh, độ ổn định của không gian chung quanh đang không ngừng biến ảo, khiến cho những đầu Khôi lỗi đang vây công đến kia cũng khó có thể phát huy ra thực lực chính thức. Mà mỗi một chiêu của Khánh Hoàn hoàng tử đều có thể phát huy ra đươc hiệu quả kinh người.
Phanh Phanh Phanh ~~~~
Hắn cường thế quét ngang, thậm chí ngay cả làn da toàn thân cũng biến thành màu vàng, tựa như một chiến thần màu vàng, ánh mắt của hắn lạnh như băng, tuyệt đối tỉnh táo.
- Đã là tầng thứ sáu trăm rồi.
Thiên Đào Đạo quân nhưng dùng thanh âm có chút quái dị nói:
- Cứ nghiền áp như vậy mà đã vọt tới tầng thứ sáu trăm, hoàn toàn có hi vọng so một lần với Phong Nhất a.
Bên trong Ngân Vân giới chính là một tòa tế đàn cực lớn.
Tế đàn có tất cả chín trăm tầng, từ tầng dưới chót từng bước một đi lên trên, càng lên cao thì ngăn cản gặp phải sẽ lại càng lớn, đi càng xa cũng đồng nghĩa với việc thực lực càng mạnh!
Hiện nay người xếp đầu tiên chính là Phong Nhất Tâm Quân, Phong Nhất Tâm Quân đã đi tới tầng thứ sáu trăm chín mươi hai.
Người xếp thứ hai chính là Hồng Tuyết Đao Quân của Đao cung, đã đi tới tầng thứ sáu trăm tám mươi.
Xếp thứ ba thứ tư, đều là người của Đao cung, đều là tầng hơn sáu trăm.
Tầng sáu trăm... Cũng đại biểu cho một loại cấp độ thực lực, hiện tại đã có hơn phân nửa Thế giới cảnh chấm dứt xông qua. Người có thể xông đến tầng sáu trăm của Ngân Vân giới, hiện tại cũng mới chỉ có tám người mà thôi!
- Nhẹ nhàng như vậy mà đã tới tầng sáu trăm, quả thực có hi vọng so sánh được với Phong Nhất.
Mộc Hoa cung chủ thì khẽ gật đầu bình luận một câu.
- Chuyện này cũng khó nói, nhìn như nhẹ nhõm, nói không chừng đã toàn lực ứng phó.
Âm Phong Đạo quân ở một bên lại dùng thanh âm lạnh như băng nói.
- Cứ nhìn đi là được.
Mộc Hoa cung chủ liếc mắt nhìn hắn.
- Hừ.
Âm Phong Đạo quân chằm chằm vào cảnh tượng ở phía trước. Ở trên cảnh tượng kia, Khánh Hoàn hoàng tử đang không ngừng tiến lên, bắt đầu bước vào tầng thứ sáu trăm. Mà lúc này thực lực của Khôi lỗi càng mạnh hơn nữa, số lượng cũng đang không ngừng tăng lên. Thậm chí còn hai ba mươi cỗ Khôi lỗi cùng nhau vây công, thế nhưng Khánh Hoàn hoàng tử khống chế đối với thời không có thể khinh thường tất cả Thế giới cảnh trong Thập Nhị cung. Cho nên hắn hoàn toàn có thể tìm được khe hở trong khi người khác không tìm được, có thể đồng thời đối phó với ba cỗ ba cỗ Khôi lỗi.
Phanh Phanh Phanh
- Tầng thứ sáu trăm năm mươi rồi.
- Sáu trăm sáu mươi, sáu trăm bảy mươi.
Âm Phong Đạo quân nhìn thấy vậy, sắc mặt càng thêm khó coi. Bởi vì Khánh Hoàn hoàng tử đã đào thải một người của Đao cung bọn hắn ra ngoài rồi.
- Sáu trăm tám mươi! Vẫn còn đang tiến lên.
- Sáu trăm chín mươi!
Chỉ thấy trên hình ảnh, lúc này sắc mặt của Khánh Hoàn hoàng tử cũng càng thêm nghiêm nghị, trong ánh mắt lại có một tia điên cuồng và nóng bỏng. Toàn thân tỏa ra quang mang màu vàng, uy lực của mỗi một chiêu đều kinh thiên động địa. Ngẫu nhiên cũng có Khôi lỗi đánh lên trên người hắn, thế nhưng đều không thể gây ra được một chút thương thế nào.
Mãng Hoang Kỷ
Âm Phong Đạo quân liếc mắt nhìn qua Mộc Hoa cung chủ, cười hắc hắc, có chút quái dị nói:
- Kiếm cung các ngươi có năm người vượt ải a. Người có vị trí tốt nhất hiện tại cũng chỉ xếp hạng thứ bảy thứ bảy mà thôi. Căn bản không có một chút hi vọng nào a.
- Hừ.
Sắc mặt của Mộc Hoa cung chủ có chút khó coi.
Hắn không có giải thích nhiều, chủ yếu là bởi vì Thế giới cảnh của Đao cung quả thực đủ yêu nghiệt, mà biểu hiện của Kiếm cung bọn hắn quả thực cũng không tốt.
Những đại năng có thể đảm đương chức vị cung chủ, phó cung chủ này. Đường tu hành cơ hồ đều đã đi tới cuối cùng, Hợp Đạo thành thì sẽ trở thànhVĩnh Hằng, Hợp Đạo thất bại thì sẽ thân tử đạo tiêu. Đến cấp độ như bọn hắn lại càng coi trọng thể diện.
- Chờ xem a.
Mộc Hoa cung chủ lạnh nhạt nói.
Đảo mắt đã tới ngày cuối cùng trong kỳ hạn ba ngày mà Chúa tể vĩ đại định ra, nhiều người đều giống như Kỷ Ninh đợi ở trong Thanh Vân giới khôi phục thực lực. Sau đó lại dùng trạng thái đỉnh phong nhất để xông vào tầng thứ ba Ngân Vân giới. Dù sao chỉ có một số ít người như Kỷ Ninh là có thể bền bỉ chém giết. Những người khác, đại đa số ỷ vào thần thông mới có thể trong thời gian ngắn bộc phát ra thực lực mạnh nhất.
Ngày thứ ba, một đám yêu nghiệt Thế giới cảnh trong Thập Nhị cung lại bắt đầu lưu lạc, vượt qua Ngân Vân giới.
- Khánh Hoàn đã đi ra.
- Là Khánh Hoàn.
Trên mười ba vương tọa trong hư không, kể cả Chúa tể vĩ đại, ánh mắt của mỗi người đã rơi vào cảnh tượng ở trước mặt. Ở trước mắt bọn hắn xuất hiện hình ảnh Khánh Hoàn hoàng tử xông vào Ngân Vân giới.
- Quá nhanh.
- Thật sự là dễ như trở bàn tay a.
- Chúa tể, mỗi lần nhìn thấy Khánh Hoàn, ta đều hối hận, hối hận không thể kéo hắn vào trong Thiên Kim cung chúng ta.
Một thanh niên tuấn mỹ người mặc áo bào hoa lệ màu vàng than thở nói một tiếng:
- Lúc ấy ta thấy có lẽ tiềm lực của hắn không tệ, thế nhưng cũng không quan trọng. Bởi vì khi đó hắn còn rất nhỏ yếu, cuối cùng lại bị Thời Không cung thu tới tay. Không ngờ cuối cùng hắn lại trở thành đệ tử ký danh của chúa tể a! Nhìn hiện tại hắn vượt qua Ngân Vân giới, hiển nhiên thực lực lại tăng lên một lần nữa rồi.
- Ha ha ha, Chiết Du, ngươi có hâm mộ cũng không được a. Khánh Hoàn là người của Thời Không cung chúng ta.
Một nam tử có mái tóc rối tung, mắt xanh cười ha hả nói.
- Tiến bộ của Khánh Hoàn rất nhanh.
Chúa tể vĩ đại cũng vuốt chòm râu dài trắng nõn của mình.
Chúa tể vĩ đại, ở trên Thời Không nhất đạo có thành tựu có thể khinh thường toàn bộ cương vực vô tận, ở bên trong Thập Nhị cung, quan hệ giữa hắn và Thời Không cung cũng rất gần. Ở bên trong Thời Không cung ngẫu nhiên sẽ có một chút thiên tài kinh diễm có cơ hội nhận được truyền thừa của hắn, trở thành đệ tử ký danh của hắn! Như Khánh Hoàn hoàng tử, người này chính là một trong các đệ tử ký danh của Chúa tể vĩ đại.
Chúa tể và mười hai vị đại năng Kim giáp đều nhìn vào cảnh tượng đang lơ lửng ở giữa không trung. Khánh Hoàn hoàng tử đang ở trong Ngân Vân giới, chân đạp lên trên bậc thang của tế đàn, từng bước một tiến lên, đồng thời cũng không ngừng đánh bại từng cỗ Khôi lỗi một.
- Ông!
Toàn thân của Khánh Hoàn hoàng tử mơ hồ có quang mang màu vàng hiển hiện, trên thân hắn hiện ra sáu cái cánh tay, một đường quét ngang tất cả chướng ngại vật.
Quyền pháp, chưởng pháp của hắn, tất cả đều huyền diệu khó lường, mà uy năng lại cũng lớn tới mức không hợp thói thường, khi thì thật nhanh khi thì rất chậm. Tốc độ chảy của thời gian chung quanh, độ ổn định của không gian chung quanh đang không ngừng biến ảo, khiến cho những đầu Khôi lỗi đang vây công đến kia cũng khó có thể phát huy ra thực lực chính thức. Mà mỗi một chiêu của Khánh Hoàn hoàng tử đều có thể phát huy ra đươc hiệu quả kinh người.
Phanh Phanh Phanh ~~~~
Hắn cường thế quét ngang, thậm chí ngay cả làn da toàn thân cũng biến thành màu vàng, tựa như một chiến thần màu vàng, ánh mắt của hắn lạnh như băng, tuyệt đối tỉnh táo.
- Đã là tầng thứ sáu trăm rồi.
Thiên Đào Đạo quân nhưng dùng thanh âm có chút quái dị nói:
- Cứ nghiền áp như vậy mà đã vọt tới tầng thứ sáu trăm, hoàn toàn có hi vọng so một lần với Phong Nhất a.
Bên trong Ngân Vân giới chính là một tòa tế đàn cực lớn.
Tế đàn có tất cả chín trăm tầng, từ tầng dưới chót từng bước một đi lên trên, càng lên cao thì ngăn cản gặp phải sẽ lại càng lớn, đi càng xa cũng đồng nghĩa với việc thực lực càng mạnh!
Hiện nay người xếp đầu tiên chính là Phong Nhất Tâm Quân, Phong Nhất Tâm Quân đã đi tới tầng thứ sáu trăm chín mươi hai.
Người xếp thứ hai chính là Hồng Tuyết Đao Quân của Đao cung, đã đi tới tầng thứ sáu trăm tám mươi.
Xếp thứ ba thứ tư, đều là người của Đao cung, đều là tầng hơn sáu trăm.
Tầng sáu trăm... Cũng đại biểu cho một loại cấp độ thực lực, hiện tại đã có hơn phân nửa Thế giới cảnh chấm dứt xông qua. Người có thể xông đến tầng sáu trăm của Ngân Vân giới, hiện tại cũng mới chỉ có tám người mà thôi!
- Nhẹ nhàng như vậy mà đã tới tầng sáu trăm, quả thực có hi vọng so sánh được với Phong Nhất.
Mộc Hoa cung chủ thì khẽ gật đầu bình luận một câu.
- Chuyện này cũng khó nói, nhìn như nhẹ nhõm, nói không chừng đã toàn lực ứng phó.
Âm Phong Đạo quân ở một bên lại dùng thanh âm lạnh như băng nói.
- Cứ nhìn đi là được.
Mộc Hoa cung chủ liếc mắt nhìn hắn.
- Hừ.
Âm Phong Đạo quân chằm chằm vào cảnh tượng ở phía trước. Ở trên cảnh tượng kia, Khánh Hoàn hoàng tử đang không ngừng tiến lên, bắt đầu bước vào tầng thứ sáu trăm. Mà lúc này thực lực của Khôi lỗi càng mạnh hơn nữa, số lượng cũng đang không ngừng tăng lên. Thậm chí còn hai ba mươi cỗ Khôi lỗi cùng nhau vây công, thế nhưng Khánh Hoàn hoàng tử khống chế đối với thời không có thể khinh thường tất cả Thế giới cảnh trong Thập Nhị cung. Cho nên hắn hoàn toàn có thể tìm được khe hở trong khi người khác không tìm được, có thể đồng thời đối phó với ba cỗ ba cỗ Khôi lỗi.
Phanh Phanh Phanh
- Tầng thứ sáu trăm năm mươi rồi.
- Sáu trăm sáu mươi, sáu trăm bảy mươi.
Âm Phong Đạo quân nhìn thấy vậy, sắc mặt càng thêm khó coi. Bởi vì Khánh Hoàn hoàng tử đã đào thải một người của Đao cung bọn hắn ra ngoài rồi.
- Sáu trăm tám mươi! Vẫn còn đang tiến lên.
- Sáu trăm chín mươi!
Chỉ thấy trên hình ảnh, lúc này sắc mặt của Khánh Hoàn hoàng tử cũng càng thêm nghiêm nghị, trong ánh mắt lại có một tia điên cuồng và nóng bỏng. Toàn thân tỏa ra quang mang màu vàng, uy lực của mỗi một chiêu đều kinh thiên động địa. Ngẫu nhiên cũng có Khôi lỗi đánh lên trên người hắn, thế nhưng đều không thể gây ra được một chút thương thế nào.
Mãng Hoang Kỷ
Đánh giá:
Truyện Mãng Hoang Kỷ
Story
Chương 1103
10.0/10 từ 21 lượt.