Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 159: Săn Mồi

94@-

Nhưng cũng đúng thôi, tuy quy luật hơi khắt khe, nhưng đã vào đây mạo hiểm thì nên chấp nhận kết quả, cho dù may cho dù rủi, sống ở xã hội này cá lớn nuốt cá bé, thực lực vi tôn.

- nơi đây quá rộng rãi, để tìm được nơi có người còn hơn mò kim đáy biển, ta có ý này!

- chúng ta được truyền tống đến đây không biết là hướng nào, nhưng vẫn có cách.

- chúng ta đi chọc chó tý, nơi bìa rừng thì chắc chắn yêu thú sẽ mạnh, càng về giữa yêu thú sẽ yếu dần đi, bây giờ việc của chúng ta là đi chọc khắp nơi, sau đó hướng di chuyển về giữa, về tới trung tâm chắc chắn có người, chúng ta sẽ bắt đầu ám sát từng tên!

Trừ Thiên Long ra cả đám Tùng Khúc trố cả mắt ra, nghe Lang Khắc Hàn nói mà cả đám không dám tin đây là sự thật, Mộc Hồng Lai bơ vơ hỏi lại:

- là do lão tổ nhà ngươi nói hả?

Lang Khắc Hàn nghe vậy tỏ ra kinh ngạc không thôi, đúng vậy a, đây là mẹo do lão tổ ở nhà nói khi không tìm thấy đường:

- sao ngươi biết hay vậy?

- Ề....



Cả đám năm người Tùng Khúc,Hỏa Linh Nhi, Phạm La La, Mộc Hồng Lai, và Quy Khứ Hồi đồng thanh chề môi ra thất vọng ra tiếng, Mộc Hồng Lai nhảy lên nói to:

- ta lại bảo sao thằng đầu đất nhà ngươi hôm nay lại thông minh như vậy, hèn gì có người trợ giúp!

- Ta mà đầu đất hả? Ta giết ngươi A...

ầm ầm...

Lang Khắc Hàn bị chửi một cách té tát nhảy lên sống chết đấm nhau túi bụi với Mộc Hồng Lai, tức lộn máu, biết thì câm đi lại bêu xấu trước người ngoài, thật mất mặt!

Kệ hai tên đánh nhau Thiên Long đang nghĩ cách phải chọc chó làm sao đây này, lỡ may lại đụng phải một con yêu thú Động Hư mà con Động Hư đó lại thiên về tốc độ, vậy xác định lên dĩa là cái chắc.

- không phải Hỏa cô nương cũng luyện Ma Pháp sao, liệu có thể dùng Ma Chú ở khoảng cách xa không?

Thiên Long đột nhiên nhớ ra trong đội vẫn còn một đứa tay dài, cái này được này!

- được, để ta thử xem đã!

- Hỡi Hỏa Hệ Chi Chủ Tối Cao, Con Thần Dân Tín Đồ Ma Pháp Hỏa Linh...

Đoạn sau Ma chú đã được Hỏa Linh Nhi đọc theo ngôn ngữ sao hỏa nên bỏ qua, có nghe cũng chả hiểu, trên không trung trước mặt nàng xuất hiện một quả cầu lửa to bằng một cái giường bán kính một trượng.

- Ầm Ầm...

- Phập phà phập phồng....

Quả cầu hỏa lực không biết bao nhiêu, nó nổ đoàng bung ra tứ phía, khoảng cách được Hỏa Linh Nhi điều chỉnh cho nên bay khá xa, phải cả ba dặm đường, khoảng cách này tuy nguy hiểm nhưng vẫn kiểm soát được chút chút.

- Grào.....

- Rống Rống...


- Rít Rít...

Ba phía có yêu thú, Thiên Long thấy vậy đưa tay vào ngực, dồn các tia năng lượng từ những viên Thạch Nhũ Sinh Mệnh vào những viên đan dược trị thương cấp thấp, cứ mỗi lần Hỏa Linh Nhi dùng chiêu thức nàng sẽ cắn một viên đan của Thiên Long, liên tục mười lần như vậy lại chọn nơi yên tĩnh nghỉ ngơi một chút, cho Hỏa Linh Nhi nghỉ chút không nàng mệt quá hóa giận lại mất hay!

- chúng ta đánh dấu!

Thiên Long lôi trong ba lô ra một tờ giấy và một cây bút vẽ hình tròn, sau đó điểm điểm liên tiếp vào đó, qua một ngày mệt mọi Thiên Long đề nghị nghỉ ngơi, mọi người đốt lửa lớn quay thịt, Thiên Long cầm bản đồ hướng ra, mở ra nói:

- nhờ Hỏa Linh Nhi cô nương khả ái, chúng ta tạm kết luận được nơi khi truyền tống trận đến là hướng Tây Tây Nam, cần phải xác định một chút nữa để chắc chắn, nhưng đại khái là vậy, hôm nay chúng ta đã đi được trăm dặm, nên nghỉ ngơi thôi.

- A... Tiếc quá A...

Nghe Lang Khắc Hàn ăn vạ tiếc nuối, mọi người cũng có chút đau lòng, hôm nay gặp rất nhiều võ giả, kẻ chạy được kẻ bị yêu thú lên thực đơn, thẻ xuất hiện không bị yêu thú nó ăn cũng bị yêu thú lấy về làm đồ chơi, bố bảo cũng không dám quay lại nhặt, chúng nó vả chết!

- ngày mai không cần trêu đám hung thần kia nữa, chúng ta vào cuộc săn mồi, đi săn hoặc bị săn, hai người một đội, tách nhau ra đi, giữ khoảng cách với nhau, địch khó nhai nhưng vẫn sống chết được thì hú nhau người gần tới hỗ trợ, còn không nhai nổi thì vứt mạng mà chạy, chúng ta sẽ liên hệ bằng Đá Truyền tin!

Đá truyền tin là loại đá có thể phát hiện ra tung tích của nhau, nó không liên lạc được, nó là một viên đá trọn vẹn, được đám Thiên Long mua giá cao ngút mây, chia ra sáu phần, cho dù ở hướng chân trời những viên đá cũng sẽ hút nhau lại, đá truyền tin tên không như ý nghĩa, nó chỉ có nhiệm vụ hút lại, dẫn mọi người tìm được nhau chứ không truyền được chút rắm thối gì của nhau, ừm nếu bên ngoài trái đất nhất định được liệt vào hàng phế phẩm, nhưng trong này là hàng cực phẩm.

Đêm đến mỗi người một lều ngủ tách biệt, sáu người sáu lều. Thiên Long đã qua đề nghị với Hư Huyễn ngủ chung để đỡ tốn đất vứt đi một cái lều cũng đỡ chật ba lô, vã hết nước bọt để giúp Hư Huyễn hiểu hắn ngủ chung lều với nàng chỉ bắt muỗi canh chừng đến sáng thôi, nhưng cuối cùng chỉ nhật được một ánh mắt khinh bỉ đến không thể hơn của nàng, rồi cuối cùng là kéo khóa lều và ngủ, mặc Thiên Long oanh oanh liệt liệt bên ngoài rên rỉ mọi thứ trên đời.

Kệ chứ,ban ngày ôm người ta cả ngày còn chưa đã hay sao? Đến tối còn muốn chiếm chút tiện nghi cuối cùng nữa, còn lâu nhá, người ta là gái nhà lành đó a!


Thiên Long nhận canh gác cho mọi người ngủ, dù sao ngủ cũng chẳng ngủ được, ơn giời thương hại ban cho hắn Sinh Mệnh Chi Tuyền giúp hắn tỉnh táo hơn, chứ đã rất lâu rồi Thiên Long có biết chữ ngủ nó viết làm sao đâu? Cứ nhắm mắt chưa được 10 giây là lại giật mình dậy, không phải do mơ thấy ác mộng thì là động tĩnh bên ngoài, từ khi biết đến thực lực Thiên Long kể cả ngủ cũng rải thần thức, không có gì có thể qua mắt được hắn, nhưng làm vậy sẽ làm cơ thể trở nên không được tỉnh táo mấy, nhưng không sao, Thiên Long cố được, ta không vào địa ngục ai vào địa ngục, cố thôi! Gánh nặng trên vai đâu thể nào lôi hai chữ Vất Vả ra làm điểm tựa, đằng sau còn một đống người thân cần bảo vệ a!

- hửm!!!!

Thiên Long nhíu mày thu lại toàn bộ thần thức, cậu ta phát hiện có một thần thức đang quét tới, khi thần thức tên kia quét gần tới chỗ mọi người nghỉ ngơi lại rụt về, Thiên Long đánh thức Lang Khắc Hàn dậy canh gác tức tốc nhảy đi rượt theo thần thức kẻ lạ mặt!

- hít...

Hít một hơi thật sâu Thiên Long phát hiện cách không xa nơi mình cắm trại cũng có một đám người đang nghỉ ngơi, trời đã đêm đen những đám người này mới bắt đầu nghỉ ngơi, Thiên Long xem một lúc kết luận đám người này gồm năm người, kẻ có thực lực nhất là Hóa Thần thất phẩm, cao thủ, cái dạng này không nên đụng vào, hiện tại chưa thể đánh lại.

Thiên Long như một đầu Hắc Long ẩn mình trong đêm tối, cái quan trọng hiện giờ là chờ, mà chộp.

Cậu ta chờ cho đám người nghỉ ngơi, chờ gần ba tiếng đồng hồ không nhúc nhíc không vận khí, mặc cho thần thức của tên Hóa Thần Thất cấp quét qua người, hết ba giờ đồng hồ đám người thay kẻ canh gác, kẻ lần này là một Hóa Thần Nhất cấp, Thiên Long liếm môi một cái như đã thấy một miếng mồi ngon.

- thời cơ đã tới!

Sau khi chờ thêm nửa giờ nữa cho tên Hóa Thần Thất trọng nghỉ ngơi tuyệt đối, Thiên Long mới mắt đầu vào cuộc săn!



Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn Truyện Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn Story Chương 159: Săn Mồi
10.0/10 từ 12 lượt.
loading...