Ma Thiên Ký

Chương 995: Tứ Quan Kim Kê Vương

Dịch giả: khangvan

Biên: nila32

Nếu như đã không thể nhận biết được quả trứng màu vàng kia thì Liễu Minh liền nghĩ đến nơi này. Nhưng mà nơi này cũng là lần đầu tiên hắn đến, chẳng qua trước đây hắn ngẫu nhiên được đồng môn nói qua mà thôi. Sau khi đánh giá vài lần, hắn liền khoát tay, thả ra một đạo linh quang, lóe lên rồi chui vào giữa hai ngọn núi rồi không thấy bóng dáng. Một lát sau, giữa hai ngọn núi có một đạo ánh sáng màu đỏ lóe lên, hiện ra một thanh niên áo đỏ, sau mấy cái chớp động thì liền xuất hiện trước người Liễu Minh, thi lễ một cái rồi khách khí nói:

“Vị sư huynh này không biết vào Linh Thú Viên có việc gì hay không?”

“Ta muốn thuê một đầu Tam Quan Kim Kê.” Liễu Minh hơi trầm ngâm, sau đó nói.

“Tam Quan Kim Kê?” Thanh niên áo đỏ nghe vậy thì trên mặt lộ ra vẻ cổ quái.

“Sao vậy? Chẳng lẽ bổn môn không có nuôi loại yêu thú này hay sao?” Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, nhìn về phía thanh niên áo đỏ.

Lại nói, liên quan đến yêu thú Tam Quan Kim Kê thì hắn cũng chỉ xem lại những ghi chép trên điển tịch, chứ cũng chưa tận mắt nhìn thấy. Thanh niên áo đỏ nghe vậy vội vàng khoát tay:

“Sư huynh không nên hiểu nhầm, Tam Quan Kim Kê chỉ là một loại yêu thú hỏa thuộc tính bình thường, bên trong Linh Thú Viên tất nhiên là có, nhưng mà có rất ít người thuê, sư huynh đi theo ta.”

Nói xong thì trên mặt tên thanh niên này đổ cả mồ hôi, vội vàng quay người bay về phía chính giữa hai ngọn núi.


Liễu Minh thấy vậy liền nhướng mày. Vừa rồi hắn cũng không hề xuất ra linh áp để uy hiếp tên thanh niên áo đỏ này, nhưng chỉ có điều là do hắn tu luyện công pháp quỷ đạo, sát khí trên người vô cùng nồng đậm, ở trong phế tích thì hắn lại giết chết không ít cùng giai, thậm chí là tu sĩ cao giai, sát khí trong cơ thể cũng đã dần toát ra ngoài.

Tại thời điểm chiến đấu, luồng sát khí kia có thể giúp ích hắn không ít, có thể đơn giản chấn nhiếp một chút tu sĩ có tu vi không bằng mình, thậm chí là tu sĩ cùng giai, nhưng mà bình thường thì cũng nên thu liễm lại, cũng khiến cho hắn đỡ bất tiện một chút.

Ý niệm trong đầu hắn nhanh chóng chuyển động thì hai người cũng đã tiến vào trong Linh Thú Viên.

Ánh mắt hướng về hai ngọn núi nhìn lại thì đập vào mắt hắn chính là một mảnh núi đồi liên miên thấp bé, núi lớn núi nhỏ cũng phải hơn một nghìn tòa, mà mỗi ngọn núi đều bị một màn kết giới hình tròn bao phủ, trong đó mơ hồ có quang mang chớp động.

Thần thức liễu Minh quét qua thì lại phát hiện mỗi ngọn núi đều mang một phong cách khác lạ, tòa thì có rất nhiều cổ thụ che trời, tòa thì hoa cỏ xanh tươi um tùm, tòa thì giống như một nông trường, dựa lưng vào núi, thậm chí tại chân núi còn kiến tạo những dãy hàng rào như chuồng heo của gia đình nông dân, chẳng qua là nó lớn hơn chuồng heo bình thường không biết bao nhiêu lần.

Mà trong những khu rừng bên trong mỗi ngọn núi, đều nuôi dưỡng một hoặc nhiều loại yêu thú, chim bay cá nhảy, muôn hình vạn trạng, có thể nói là cần gì cũng có.

Ví dụ như tại một thành trì trong một sơn cốc có một con Bát Túc Cự Tượng toàn thân màu vàng đất, thân cao hơn trăm trượng đứng sừng sững, một cái vòi khổng lồ dài hơn hai ba mươi trượng tùy ý vũ động trong không trung, khiến cho hư không cũng vặn vẹo lắc lư.

Một tòa khác thì là một phiến rừng rậm, mơ hồ có thể thấy được vài con linh thú thân báo đầu ưng, tướng mạo vô cùng dữ tợn, nhàn nhã bước trong rừng, thần thái ôn hòa.

Bên cạnh ngọn núi này là một tòa núi lớn trụi lủi, có một đầu yêu cầm toàn thân tỏa ra hàn quang lam tử, tướng mạo có chút giống với Thái Cổ thần thú Chu Tước, đang không ngừng bay vọt lên, đụng vào kết giới, trong miệng nó còn phát ra thanh âm Xi.. Xiiii ngút trời.

Nhưng yêu thú này thì có con Liễu Minh nhận ra, có con thì chỉ biết được dựa vào điển tịch, còn một số thì hắn chưa từng thấy qua, đúng là được mở rộng tầm mắt. Có chút giống nhau chính là mỗi tòa trận pháp kết giới đều có một gã tu sĩ mặc hồng bào trông coi. Thần thức Liễu Minh quét qua những tu sĩ này thì trong mắt không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc. Những tu sĩ mặc hồng bào này, tu vi thấp nhất cũng là Ngưng Dịch trung kỳ, thậm chí ở vài ngọn núi có những hung thú thì còn có cả những tu sĩ Hóa Tinh, xem ra việc thuần dưỡng linh thú cũng khiến Thái Thanh Môn hao tổn không ít tâm tư và tài lực. Thanh niên áo đỏ cùng với Liễu Minh bay sâu vào trong ngọn núi, không bao lâu thì bay đến một ngọn núi toàn thân đỏ rực, cả ngọn núi cũng được một bao phủ bởi một tầng kết giới cực lớn.


“Nơi nuôi dưỡng Tam Quan Kim Kê chính là chỗ này, sư huynh xin chờ một chút.” Thanh niên áo đó cố nặn ra vẻ tươi cười, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, rơi vào trong kết giới.

Một lát sau, kết giới rung động một chút, sau đó chậm rãi lộ ra một khe hở, từ trong đó, một tráng hán bay ra.

“Thì ra là Khúc sư đệ, đúng là bất ngờ! Sao? Có người muốn thuê linh thú ở chỗ ta hay sao? Là vị này sao?” Tráng hán tóc ngắn vừa nhìn thấy thanh niên áo đỏ thì lập tức nhếch miệng cười, sau đó lập tức chuyển mắt về phía Liễu Minh, hỏi tiếp.

“Vị này chính là Khâu sư huynh.” Thanh niên áo đỏ có vẻ quen thuộc tráng hán tóc ngắn này, nhẹ giọng giải thích với Liễu minh.

Liễu Minh nghe vậy thì nhẹ gật đầu.

“Sư huynh có yêu cầu gì thì cứ trực tiếp nói với Khâu sư huynh, tại hạ còn có chút việc, thứ lỗi không thể bồi tiếp rồi.” Thanh niên áo đỏ sau khi nói xong thì liền quay người, chạy như bay rời đi.

“Không biết vị sư đệ này xưng hô thế nào? Muốn thuê loại linh thú nào?” Tráng hán tóc ngắn thấy thanh niên áo đỏ vội vàng rời đi như thế thì thoáng nhíu mày, lại cẩn thận dò xét Liễu Minh một lần nữa, sau đó cười nói.

“Tại hạ họ Liễu, lần này đến đây là muốn thuê một đầu Tam Quan Kim Kê.” Liễu Minh cũng không muốn nhiều lời, trực tiếp nói rõ ý đồ của mình đến đây.

“Thì ra là Liễu sư đệ, mời theo ta.” Tráng hán tóc ngắn nhếch miệng cười, từ vết nứt của kết giới lách mình vào, Liễu Minh cũng theo sát phía sau, bay vào trong kết giới.

Vừa mới ở ngoài thì không thấy gì, nhưng khi hắn vừa mới tiến vào trong kết giới thì lập tức cảm thấy một cảm giác cực nóng đập vào mặt.


“Nơi này chính là một Địa Hỏa linh mạch, nuôi dưỡng nhiều loại linh thú Hỏa thuộc tính…” Tráng hán tóc ngắn một bên mang theo Liễu Minh bay đi, một bên tùy ý giới thiệu tình huống của mình quản hạt.

Không bao lâu, hai người đã bay đến quảng trường bằng phẳng phía trên đỉnh núi màu hồng.

“Sư đệ hãy ở chỗ này chờ một chút, ta đi lấy Tam Quan Kim Kê đến… Đúng rồi, không biết Liễu sư đệ cần phẩm giai như thế nào?” Tráng hán tóc ngắn hỏi.

“Tam Quan Kim Kê ở đây lợi hại nhất là có tu vi gì?” Liễu Minh suy nghĩ một chút rồi hỏi ngược lại.

“Tam Quan Kim Kê chỉ là một loại yêu thú hỏa thuộc tính bình thường, sinh ra thì liền có một quan, còn nhỏ thì sẽ sinh ra quan thứ hai, sau khi trưởng thành, thực lực có thể đạt đến Ngưng Dịch kỳ, đồng thời sinh ra quan thứ ba. Nhưng mà nơi này có một đầu tứ quan Kê Vương, tu vi đã đạt đến Hóa Tinh sơ kỳ, bên ngoài cũng vô cùng hiếm thấy.” Tráng hán tóc ngắn mặc dù có chút kỳ quái, nhưng vẫn nói ra rành mạch.

“A? Vậy thì tại hạ muốn mượn đầu tứ quan Kim Kê Vương Hóa Tinh kỳ đó.” Liễu Minh nghe vậy thì không chút do dự nói.

Tráng hán tóc ngắn khẽ giật mình, ngược lại cũng không nói thêm gì, ý bảo Liễu Minh chờ một chút, lập tức hóa thành một đạo hồng quang, bay về phía đông bắc của ngọn núi.

Liễu Minh dùng ánh mắt đánh giá xung quanh vài lần, chỉ thấy trên đỉnh núi có mấy tòa cung điện dựa vào núi mà xây lên, chắc hẳn là dùng để cho nhân thủ ở đây nghỉ ngơi, dưới ngọn núi còn có vài chỗ có cấm chế, phân biệt ngọn núi thành bốn khu vực Đông Tây Nam Bắc. Từ đỉnh núi có thể nhìn thấy mặt phía Nam và phía Tây, phân biệt nuôi nhốt một loại Hỏa Thử lớn chừng nửa người và một loại Tam Túc Hỏa Điểu, tu vi phần lớn đều là Ngưng Dịch kỳ, đều là những yêu thú hắn chưa từng thấy. Cũng không lâu sau, tráng hán tóc ngắn đã bay trở lại, khiến cho Liễu Minh kỳ quái chính là hai tay hắn trống trơn, khiến cho Liễu Minh không khỏi nhíu mày. Nhưng sau một khắc, Liễu Minh liền chú ý tới bên hông của tráng hán có buộc một cái túi màu hồng, thì hắn liền hiểu ra.

“Để sư đệ phải đợi lâu rồi, Tứ Quan Kim Kê Vương ở trong Linh Thú Đại này, sử dụng bổn mạng lệnh bài liền có thể thao túng nó.” Tráng hán nói xong, liền gỡ chiếc túi vải màu hồng xuống, lấy ra một tấm ngọc bài đỏ sậm, đồng loạt đưa cho Liễu Minh.

Liễu Minh thấy vậy thì đưa tay ra nhận lấy.


“Đúng rồi, đầu Tứ Quan Kim Kê Vương này thuê mỗi ngày thì cần mười vạn linh thạch, không biết Liễu sư huynh thuê con thú này để làm gì? Loại linh thú này ngoại trừ trong cơ thể có thể sinh ra yêu hỏa có chút lợi hại thì thần thông khác cũng không có gì đặc biệt.” Tráng hán tự nhiên nói ra.

Liễu Minh tự nhiên cũng không nói rõ, chỉ nhếch miệng cười:

“Tại hạ thuê con thú này, cũng không phải muốn dùng nó để chiến đấu, chỉ là trong lòng tại hạ có một chuyện, cần chứng thực một chút mà thôi.”

Hắn vừa dứt lời, liền phất tay đánh ra một đạo pháp quyết vào trong lệnh bài trong tay, mà Linh Thú Đại trong tay còn lại cũng lóe lên, một con chim màu đỏ thắm, to hơn một trượng liền xuất hiện trên quảng trường. Con thú này thì trông như những con gà trong thế giới phàm tục, cũng không khác nhau gì lắm, hai bộ móng vuốt màu đen, bộ lông trên người sáng sủa, lông vũ dài mà uốn lượn, duy nhất một chỗ đặc thù là trên đầu nó thình lình lại mọc ra bốn cái mào đỏ thẫm như máu, chợt nhìn thì trông như bốn đóa hoa tươi, có chút hoạt kê.

“Ngươi đây là muốn…” Tráng hán tóc ngắn thấy vậy thì muốn nói gì đó, nhưng lại thôi.

Liễu Minh cũng không hề để ý đến tráng hán, hai mắt híp lại đánh giá. Thấy con thú này phát ra tiếng kêu xì xào, cái đầu to lớn nhìn trái nhìn phải một chút, khiến cho bốn cái mào cũng đung đưa, thoạt nhìn thì nào có dáng vẻ hung mãnh của yêu thú.

Liễu Minh liền vỗ vào Dưỡng Hồn Đại bên hông, một đạo hắc quang bay ra, hóa thành một con bò cạp màu bạc to bằng lòng bàn tay.

“Chủ nhân!” Có người ngoài nên Hạt nhi cũng không mở miệng nói mà dùng tâm thần liên hệ với Liễu Minh.

“Ồ, là Bạch Cốt Hạt, không đúng, tựa hồ là Quỷ Hạt? Chậc chậc, đã đạt đến Hóa Tinh hậu kỳ, không nghĩ tới Liễu sư huynh cũng ưa thích việc nuôi dưỡng linh thú.” Tráng hán tóc ngắn nhìn trên dưới của cốt hạt, tấm tắc kêu kỳ lạ.

“Hạt nhi, đây chính là một đầu Hóa Tinh Kỳ Tứ Quan Kim Kê Vương, ngươi thấy sao?” Liễu Minh cũng không trả lời tráng hán, thông qua thần niệm nói chuyện với Hạt nhi.

Không cần Liễu Minh nói thì Hạt nhi sớm đã thấy cách đó không xa là Tứ Quan Kim Kê Vương, hai cánh càng lớn giương lên, trong miệng phát ra tiếng kêu xèo xèo đầy địch ý. Tứ Quan Kim Kê Vương vừa nhìn thấy Hạt nhi thì bốn cái mào của nó cũng dựng lên thẳng tắp, càng trở nên đỏ tươi, đồng thời lông vũ màu hồng cũng dựng lên, thình lình lộ ra trạng thái công kích.

Ma Thiên Ký
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ma Thiên Ký Truyện Ma Thiên Ký Story Chương 995: Tứ Quan Kim Kê Vương
10.0/10 từ 19 lượt.
loading...