Ma Thiên Ký
Chương 1258: Phân thân Hồ Mị
Dịch giả: Khói
Ảnh Lang một đám rút điHuyết Văn yên trí tưởng thì việc xong
Hồ Mị một cái phân thân
Ẩn Nấp, đánh lén, thành công giết người.
(andreyquoc)
Mị phân thân, đồ sát Huyết Văn
Minh vệ nữ, đại thù chấp niệm.
(tridatinh)
Ảnh Nghiêu nghe xong lời Huyết Văn nói, sắc mặt trầm xuống, ánh mắt lập loè bất định.
Hiện tại, Huyết Đằng tộc cũng liên quan đến chuyện này, hắn quả thật rất bất ngờ.
Trong tám tộc ở Man Hoang, Huyết Đằng tộc luôn luôn tồn tại dưới dạng siêu nhiên, tộc này chấp hành đối nhân xử thế là thuận theo tự nhiên, cho nên cũng không tham dự phân tranh giữa các tộc, có thể nói, Huyết Đằng tộc khác hẳn với bảy tộc, thậm chí không hề hòa hợp chút nào với các tộc còn lại ở Man Hoang.
Nhưng điều này tuyệt không có nghĩa là Huyết Đằng tộc dễ bị trêu trọc.
Trong những năm gần đây ở Man Hoang đại lục, có không ít tiểu bộ lạc trong vòng một đêm đột nhiên tan biến vô tung vô tích, và chúng đều có một điểm giống nhau chính là coi rẻ uy nghiêm của Huyết Đằng tộc hoặc nảy sinh địch ý với Huyết Đằng tộc.
Tuy nhiên về việc của những bộ tộc này, Huyết Đằng tộc chẳng thèm đưa ra một lời giải thích nào, thế lực có thể làm được điều này ở Man Hoang đại lục, tất nhiên là thuộc hàng có số có má!
Cũng chính là bởi vì việc này, bảy tộc khác đều kiêng kị Huyết Đằng tộc vài phần.
Thậm chí Thánh Vương ở tất cả các đại bộ tộc đều nghiêm lệnh nhắc nhở tộc nhân, không nên trêu chọc vào Huyết Đằng tộc.
Hôm nay nếu Huyết Đằng tộc thật sự nhúng tay vào sự tình của Thiên Hồ tộc, việc này đã nằm ngoài tầm kiểm soát rồi, hắn không còn khả năng tự tiện xử lý được nữa, nhất định lập tức phải báo cáo cho Thánh Vương Ảnh Lang, để Thánh vương định đoạt.
Hơn nữa thực lực tên Huyết Văn kia cũng không kém, nếu đơn đả độc đấu, Ảnh Nghiêu cũng không có nắm chắc phần thắng.
Sau khi bọn người thiếu phụ che mặt chứng kiến người của Huyết Đằng tộc bỗng nhiên xuất hiện, cũng nhao nhao lộ ra vẻ khẩn trương, ánh mắt đều nhìn về phía Ảnh Nghiêu, một dạng hoàn toàn nghe theo lời hắn.
Huyết phát nam tử nhìn qua vẻ mặt biến hóa của đám người Ảnh Lang tộc, trên mặt lộ ra một tia cười nhạt, rồi quay đầu nhìn về Dao Cơ đang ở sau lưng Liễu Minh, có chút áy náy nói:
"Thiếu chủ Dao Cơ, tại hạ đến chậm, kính xin người đừng nên trách."
"Trưởng lão Huyết Văn quá lời rồi, tiểu nữ tử hôm nay thân lâm khốn cảnh, hai chữ "thiếu chủ" đã không dám nhận rồi." Dao Cơ nhớ tới đồng tộc của nàng hiện giờ đang lưu vong tứ tán, thần sắc có chút ảm đạm, không kìm nổi, nói như vậy.
Huyết phát nam tử quay đầu nhìn về Liễu Minh, trong mắt lại hiện ra vài phần đăm chiêu, nói.
"Chắc hẳn các hạ chính là Liễu đạo hữu? Hôm nay vừa nhìn thấy. Quả nhiên danh bất hư truyền. Đúng rồi, nhờ ơn đạo hữu luyện chế đan dược chi phúc, Thiếu chủ đã thành công đột phá Thiên Tượng cảnh. Thánh Vương đại nhân từng nói qua muốn mời ngươi đến Huyết Đằng tộc làm khách, để tỏ lòng biết ơn. Đáng tiếc một mực không có cơ hội, không thể tưởng được ở chỗ này lại có thể gặp được! Chờ sau khi sự tình nơi đây hoàn tất, cần phải thỉnh đạo hữu đến Huyết Đằng tộc ở mấy ngày."
"Huyết huynh quá khen, Liễu mỗ cũng vậy, vẫn luôn muốn đến quý tộc bái phỏng một lần." Liễu Minh ung dung thản nhiên nhìn (ngắm) Diệp Thiên Mi, sau đó hướng huyết phát trung niên nhân gật đầu, nói.
Ảnh Nghiêu nhìn thấy cảnh này. Sắc mặt lập tức trở nên âm trầm.
Tên tu sĩ Nhân tộc Thiên Tượng cảnh đột nhiên xuất hiện lúc trước, vậy mà lại cùng Huyết Đằng tộc hiểu biết đến trình độ như vậy, chỉ sợ Huyết Đằng tộc cảm thấy việc trực tiếp nhúng tay vào sự tình của Thiên Hồ nhất tộc có chút không tốt, nên mới âm thầm ủy thác người này.
Chỉ riêng tu sĩ Nhân tộc kia, Ảnh Nghiêu không hề nắm chắc có thể đối phó, hơn nữa còn có Huyết Văn, kể cả là cưỡng ép ra tay thì cơ hội chiến thắng cũng không đến ba thành, chứ đừng nói đến việc mang Dao Cơ đi.
Việc cấp bách hiện tại, chính là mang sự tình Huyết Đằng tộc nhúng tay vào việc này mau chóng báo cáo cho người trong tộc biết.
Thiếu phụ che mặt và mọi người Ảnh Lang tộc khác thấy vậy, cũng nhao nhao thuận theo leo lên phi thuyền.
Lông cánh xung quanh phi thuyền vẫy một cái, liền hóa thành một đạo bóng đen. Bay nhanh về phía xa xa.
"Trưởng lão Ảnh Nghiêu, chúng ta cứ như vậy tặng Dao Cơ cho bọn hắn? Trở về phải giải thích với Thánh Vương như nào?" Thiếu phụ che mặt có chút không cam lòng, nói.
"Hừ, việc này tự nhiên sẽ không bỏ qua dễ như vậy! Bất quá thực lực đối phương không kém, nếu mà động thủ ta cũng không nắm chắc phần thắng. Vì vậy trước hết chúng ta đem chân tướng việc này báo cáo với Thánh Vương, ngươi lập tức đến cứ điểm gần đây, triệu tập nhân thủ tới, dù sao nơi đây cách phạm vi thế lực Huyết Đằng tộc còn xa, cũng không sợ bọn kia thực sự chạy mất." Ảnh Nghiêu cười lạnh một tiếng, nói ra.
"Trưởng lão Ảnh Nghiêu suy nghĩ chu đáo, ta tựu đi liền!" Thiếu phụ che mặt nghe vậy. Lập tức đại hỉ gật đầu đáp ứng nói.
"Cực Mông, ngươi bây giờ chỉ còn tồn tại tinh phách, ngược lại sẽ tương đối dễ dàng ẩn nặc dấu vết hoạt động, nếu cẩn thận che dấu mà nói, chắc hẳn có thể giấu diếm được tai mắt của Huyết Văn cùng tên tu sĩ nhân tộc kia. Ngươi bây giờ lặng lẽ quay lại đó, giám thị hướng đi của bọn hắn và chờ đợi viện quân đến." Ảnh Nghiêu quay đầu phân phó cho tinh phách Cực Mông, nói.
"Chỉ... Chỉ có một mình ta sao?" Tinh phách Cực Mông một hồi lập loè, tựa hồ có chút sợ hãi.
"Như thế nào, ngươi sợ?" Ảnh Nghiêu ngữ khí thản nhiên nói.
"Không, không phải..." Cực Mông vội vàng phủ nhận.
"Lúc trước ngươi đã thất thủ một lần, nếu lần này có thể lập công, về sau ta có thể làm chủ, cầu xin Thánh Vương cho ngươi một viên Huyết Cốt Hóa Hình Đan, để ngươi cải tạo lại thân thể." Ánh mắt Ảnh Nghiêu lóe lên nhàn nhạt nói ra.
"Chuyện này là thật? Cực Mông phải đa tạ Ảnh Nghiêu trưởng lão rồi." Cực Mông nghe vậy liền đại hỉ, lập tức đáp ứng.
Chỉ là việc theo dõi mà nói, hắn tự hỏi chính mình vẫn có vài phần nắm chắc, chỉ cần cách một khoảng rất xa ở phía sau là được.
Phi thuyền Huyễn Lang sau khi bay ra mấy ngàn dặm, liền có hai đạo bóng đen bay ra, một đạo đã chui vào bên trong lòng đất, một đạo khác tức thì hướng về phía xa xa phi độn mà đi.
Sau đó, bản thể phi thuyền vẫn tiếp tục phi nhanh về phía trước, chớp mắt đã không còn tung tích.
Hồng Phát nam tử lập tức tế ra một chiếc Phi xa huyết sắc, thoạt nhìn thì thấy bộ dáng cùng cái Huyết Lung lúc trước không kém bao nhiêu.
"Trước tiên tranh thủ thời gian ly khai nơi đây rồi nói sau. Người Ảnh Lang tộc tạm thời đã rời đi, nhưng với phong cách làm việc của bọn hắn, tuyệt sẽ không dừng tay dễ dàng như vậy. Nhất là Ảnh Nghiêu, làm việc trầm ổn tàn nhẫn, tuyệt không phải hạng người dễ dãi." Sắc mặt huyết phát nam tử ngưng trọng nói, thân hình hắn khẽ động, đã dẫn đầu rơi lên trên xe.
Thanh niên chân đan cảnh Huyết Đằng tộc thấy vậy, vội vàng phi thân cũng rơi vào trong xe, bất quá Diệp Thiên Mi lại không hề di chuyển, ánh mắt đang nhìn về phía Liễu Minh.
Dao Cơ nguyên bản đang muốn phi thân lên xe, mắt thấy cảnh này, khuôn mặt thâm thúy, đồng dạng nhìn về phía Liễu Minh, trong đôi mắt đẹp dịu dàng hiện lên một tia nghi hoặc.
"Diệp sư thúc, trước tiên ly khai nơi đây, những sự tình khác để sau hãy nói." Liễu Minh bờ môi khẽ nhúc nhích, truyền âm cho Diệp Thiên Mi, nói.
Diệp Thiên Mi nghe vậy, liếc nhìn Liễu Minh một cái thật sâu, hơi nhẹ gật đầu một cái không dấu vết, thân thể xoay lại, đang muốn phi thân lên xe.
Nhưng vào thời khắc này, sắc mặt Liễu Minh bỗng nhiên đại biến, hắc quang trên người đột nhiên đại phóng, hai tay giương lên bay ra hai đạo hào quang màu đen, bao trùm hai người Diệp Thiên Mi cùng Dao Cơ lại, lập tức bắn ngược về phía sau.
Ngay lúc hai nữ lộ vẻ mặt kinh ngạc, còn không biết đã xảy ra chuyện gì, đúng thời điểm này dị biến phát sinh!
Nguyên bản trên không trung tại vị trí mà hai nữ tử đứng, một đạo quang mang phấn sắc lóe lên rồi biến mất, một cái bàn tay lớn màu hồng nhạt bỗng nhiên hiển hiện mà ra.
Bàn tay khổng lồ này chưa chính thức rơi xuống, đã có một cỗ linh áp mãnh liệt gào thét bắn tới, bất ngờ là đạt đến Thiên Tượng hậu kỳ, ẩn ẩn đã tiếp cận cấp độ Thông Huyền, khiến cho người có loại cảm giác hít thở không thông.
Trên năm ngón tay hồng nhạt của bàn tay khổng lồ rõ ràng là hiện ra những móng vuốt bén nhọn, có từng đạo chỉ mang màu hồng kích xạ xuống dưới, bao phủ phi xa vào bên trong.
Sắc mặt huyết phát nam tử đại biến, bất quá giờ phút này muốn thoát đi đã quá muộn rồi, miệng hắn phát ra một tiếng hét lớn, ánh sáng màu đỏ trên người đại phóng, một hư ảnh gốc cây vô cùng khổng lồ hiện ra trên đỉnh đầu hắn, ở gốc cây có vô số nhánh cây huyết sắc đang điên cuồng sinh trưởng, đâm rầm về phía bàn tay khổng lồ màu hồng nhạt.
Một hồi thanh âm "Dát băng" "Dát băng" truyền đến!
Hư ảnh đại thụ huyết sắc mặc dù bị cự trảo hung hăng áp bách, không ít nhánh cây nhao nhao cong lại, thậm chí bị bẻ gẫy, thế nhưng xu thế cự trảo đang hạ xuống, tốt xấu gì cũng đã bị cản lại rồi.
Thân thể huyết phát nam tử run lên, tay vừa mới nâng lên chợt dừng lại, trong mắt hiện ra thần sắc mê ly ngây ngất.
Bên kia, tên thanh niên Chân Đan cảnh Huyết Đằng tộc khó khăn lắm mới kịp phản ứng, vừa mới chuẩn bị tế ra thủ đoạn phòng ngự, cũng liền ở bên trong rung động hồng nhạt, đồng dạng trở nên mê ly đờ đẫn.
Từ hư không vang lên một tiếng cười duyên, quang mang phấn sắc lóe lên, liền có thêm một bàn tay khổng lồ màu hồng nhạt khác không biết từ chỗ nào hiển hiện mà ra, một cái mơ hồ, trực tiếp đâm xuyên qua thân thể huyết phát nam tử.
Huyết phát nam tử dưới đau nhức kịch liệt, bỗng nhiên bừng tỉnh, trong mắt hiện ra thần sắc không thể tin, trong miệng máu tươi điên cuồng phun ra, khí tức trên thân đang vô cùng nhanh chóng suy yếu rồi triệt để tán loạn, hư ảnh đại thụ hồng sắc trên đỉnh đầu theo đó cũng ầm ầm tán loạn.
Hai cái đại thủ hồng nhạt hợp lại làm một, liền có một tiếng hét thảm truyền ra, thanh niên Chân Đan cảnh Huyết Đằng tộc không hề có lực chống cự, thân thể cùng một chỗ với phi xa đã bị nghiền thành mảnh nhỏ, biến thành một mảnh huyết vũ đầy trời.
Nương theo đại thủ hồng nhạt hiển hiện, đến lúc hai người kia bị đánh chết, bất quá chỉ là thời gian hai ba cái hô hấp mà thôi.
Liễu Minh mang theo Dao Cơ cùng Diệp Thiên Mi, khó khăn lắm mới bắn ngược ra ngoài cách đó mấy trăm trượng, thân thể dừng lại, sắc mặt vô cùng âm trầm.
Liền vào lúc này, ở chỗ phi thuyền đậu, hào quang lóe lên, một thân ảnh uyển chuyển màu hồng phấn hiển hiện mà ra.
Dung mạo nàng này mặc dù không sánh được với Dao Cơ, nhưng lại nhiều thêm vài phần vũ mị cùng thành thục, đồng dạng có thể nói là có tư thế khuynh quốc khuynh thành, giờ phút này trên mặt nàng vẫn mang dáng tươi cười nhàn nhạt, dưới huyết vũ đầy trời, càng làm nổi bật thêm phấn diễm mê người.
"Là ngươi, Hồ Mị!" Dao Cơ vừa nhìn thấy thân ảnh Hồ Mị, trong mắt đẹp lập tức hiện ra cừu hận thấu xương.
"Không nên kích động, đây không phải bản thể của nàng ta, chỉ là một cỗ phân thân!" Liễu Minh thò tay ngăn ở trước người Dao Cơ, trong miệng nói ra.
Ánh mắt của hắn đã rơi vào trên người Hồ Mị, bên trong tâm thần cũng hiện ra một tia rung động không hiểu.
Ngay khi đối phương nháy mắt xuất hiện, Xa Hoạn đồ đằng ở đầu vai lại mơ hồ rung động bỗng nhúc nhích, đồng thời tại đáy lòng hắn có một thanh âm đang không ngừng nói cho hắn biết, phải ra tay hủy diệt nữ tử hồng nhạt ở trước mắt.
Nguyên nhân tự nhiên chính là lúc trước hắn cùng Thanh Lam dùng Tâm Ma thề, một tia chấp niệm báo thù của Thanh Lam sớm đã tồn tại tận sau bên trong thần hồn của hắn, cho nên vừa thấy cừu địch, đã trực tiếp khiến cho tâm thần hắn chấn động.
Liễu Minh chậm rãi thở ra một hơi, trước mắt mặc dù chỉ là một cái phân thân của Hồ Mị, nhưng thực lực lại mạnh mẽ vượt xa tưởng tượng, tuyệt đối không phải đơn giản có thể giải quyết đối thủ.
Ma Thiên Ký
Ảnh Lang một đám rút điHuyết Văn yên trí tưởng thì việc xong
Hồ Mị một cái phân thân
Ẩn Nấp, đánh lén, thành công giết người.
(andreyquoc)
Mị phân thân, đồ sát Huyết Văn
Minh vệ nữ, đại thù chấp niệm.
(tridatinh)
Ảnh Nghiêu nghe xong lời Huyết Văn nói, sắc mặt trầm xuống, ánh mắt lập loè bất định.
Hiện tại, Huyết Đằng tộc cũng liên quan đến chuyện này, hắn quả thật rất bất ngờ.
Trong tám tộc ở Man Hoang, Huyết Đằng tộc luôn luôn tồn tại dưới dạng siêu nhiên, tộc này chấp hành đối nhân xử thế là thuận theo tự nhiên, cho nên cũng không tham dự phân tranh giữa các tộc, có thể nói, Huyết Đằng tộc khác hẳn với bảy tộc, thậm chí không hề hòa hợp chút nào với các tộc còn lại ở Man Hoang.
Nhưng điều này tuyệt không có nghĩa là Huyết Đằng tộc dễ bị trêu trọc.
Trong những năm gần đây ở Man Hoang đại lục, có không ít tiểu bộ lạc trong vòng một đêm đột nhiên tan biến vô tung vô tích, và chúng đều có một điểm giống nhau chính là coi rẻ uy nghiêm của Huyết Đằng tộc hoặc nảy sinh địch ý với Huyết Đằng tộc.
Tuy nhiên về việc của những bộ tộc này, Huyết Đằng tộc chẳng thèm đưa ra một lời giải thích nào, thế lực có thể làm được điều này ở Man Hoang đại lục, tất nhiên là thuộc hàng có số có má!
Cũng chính là bởi vì việc này, bảy tộc khác đều kiêng kị Huyết Đằng tộc vài phần.
Thậm chí Thánh Vương ở tất cả các đại bộ tộc đều nghiêm lệnh nhắc nhở tộc nhân, không nên trêu chọc vào Huyết Đằng tộc.
Hôm nay nếu Huyết Đằng tộc thật sự nhúng tay vào sự tình của Thiên Hồ tộc, việc này đã nằm ngoài tầm kiểm soát rồi, hắn không còn khả năng tự tiện xử lý được nữa, nhất định lập tức phải báo cáo cho Thánh Vương Ảnh Lang, để Thánh vương định đoạt.
Hơn nữa thực lực tên Huyết Văn kia cũng không kém, nếu đơn đả độc đấu, Ảnh Nghiêu cũng không có nắm chắc phần thắng.
Sau khi bọn người thiếu phụ che mặt chứng kiến người của Huyết Đằng tộc bỗng nhiên xuất hiện, cũng nhao nhao lộ ra vẻ khẩn trương, ánh mắt đều nhìn về phía Ảnh Nghiêu, một dạng hoàn toàn nghe theo lời hắn.
Huyết phát nam tử nhìn qua vẻ mặt biến hóa của đám người Ảnh Lang tộc, trên mặt lộ ra một tia cười nhạt, rồi quay đầu nhìn về Dao Cơ đang ở sau lưng Liễu Minh, có chút áy náy nói:
"Thiếu chủ Dao Cơ, tại hạ đến chậm, kính xin người đừng nên trách."
"Trưởng lão Huyết Văn quá lời rồi, tiểu nữ tử hôm nay thân lâm khốn cảnh, hai chữ "thiếu chủ" đã không dám nhận rồi." Dao Cơ nhớ tới đồng tộc của nàng hiện giờ đang lưu vong tứ tán, thần sắc có chút ảm đạm, không kìm nổi, nói như vậy.
Huyết phát nam tử quay đầu nhìn về Liễu Minh, trong mắt lại hiện ra vài phần đăm chiêu, nói.
"Chắc hẳn các hạ chính là Liễu đạo hữu? Hôm nay vừa nhìn thấy. Quả nhiên danh bất hư truyền. Đúng rồi, nhờ ơn đạo hữu luyện chế đan dược chi phúc, Thiếu chủ đã thành công đột phá Thiên Tượng cảnh. Thánh Vương đại nhân từng nói qua muốn mời ngươi đến Huyết Đằng tộc làm khách, để tỏ lòng biết ơn. Đáng tiếc một mực không có cơ hội, không thể tưởng được ở chỗ này lại có thể gặp được! Chờ sau khi sự tình nơi đây hoàn tất, cần phải thỉnh đạo hữu đến Huyết Đằng tộc ở mấy ngày."
"Huyết huynh quá khen, Liễu mỗ cũng vậy, vẫn luôn muốn đến quý tộc bái phỏng một lần." Liễu Minh ung dung thản nhiên nhìn (ngắm) Diệp Thiên Mi, sau đó hướng huyết phát trung niên nhân gật đầu, nói.
Ảnh Nghiêu nhìn thấy cảnh này. Sắc mặt lập tức trở nên âm trầm.
Tên tu sĩ Nhân tộc Thiên Tượng cảnh đột nhiên xuất hiện lúc trước, vậy mà lại cùng Huyết Đằng tộc hiểu biết đến trình độ như vậy, chỉ sợ Huyết Đằng tộc cảm thấy việc trực tiếp nhúng tay vào sự tình của Thiên Hồ nhất tộc có chút không tốt, nên mới âm thầm ủy thác người này.
Chỉ riêng tu sĩ Nhân tộc kia, Ảnh Nghiêu không hề nắm chắc có thể đối phó, hơn nữa còn có Huyết Văn, kể cả là cưỡng ép ra tay thì cơ hội chiến thắng cũng không đến ba thành, chứ đừng nói đến việc mang Dao Cơ đi.
Việc cấp bách hiện tại, chính là mang sự tình Huyết Đằng tộc nhúng tay vào việc này mau chóng báo cáo cho người trong tộc biết.
Thiếu phụ che mặt và mọi người Ảnh Lang tộc khác thấy vậy, cũng nhao nhao thuận theo leo lên phi thuyền.
Lông cánh xung quanh phi thuyền vẫy một cái, liền hóa thành một đạo bóng đen. Bay nhanh về phía xa xa.
"Trưởng lão Ảnh Nghiêu, chúng ta cứ như vậy tặng Dao Cơ cho bọn hắn? Trở về phải giải thích với Thánh Vương như nào?" Thiếu phụ che mặt có chút không cam lòng, nói.
"Hừ, việc này tự nhiên sẽ không bỏ qua dễ như vậy! Bất quá thực lực đối phương không kém, nếu mà động thủ ta cũng không nắm chắc phần thắng. Vì vậy trước hết chúng ta đem chân tướng việc này báo cáo với Thánh Vương, ngươi lập tức đến cứ điểm gần đây, triệu tập nhân thủ tới, dù sao nơi đây cách phạm vi thế lực Huyết Đằng tộc còn xa, cũng không sợ bọn kia thực sự chạy mất." Ảnh Nghiêu cười lạnh một tiếng, nói ra.
"Trưởng lão Ảnh Nghiêu suy nghĩ chu đáo, ta tựu đi liền!" Thiếu phụ che mặt nghe vậy. Lập tức đại hỉ gật đầu đáp ứng nói.
"Cực Mông, ngươi bây giờ chỉ còn tồn tại tinh phách, ngược lại sẽ tương đối dễ dàng ẩn nặc dấu vết hoạt động, nếu cẩn thận che dấu mà nói, chắc hẳn có thể giấu diếm được tai mắt của Huyết Văn cùng tên tu sĩ nhân tộc kia. Ngươi bây giờ lặng lẽ quay lại đó, giám thị hướng đi của bọn hắn và chờ đợi viện quân đến." Ảnh Nghiêu quay đầu phân phó cho tinh phách Cực Mông, nói.
"Chỉ... Chỉ có một mình ta sao?" Tinh phách Cực Mông một hồi lập loè, tựa hồ có chút sợ hãi.
"Như thế nào, ngươi sợ?" Ảnh Nghiêu ngữ khí thản nhiên nói.
"Không, không phải..." Cực Mông vội vàng phủ nhận.
"Lúc trước ngươi đã thất thủ một lần, nếu lần này có thể lập công, về sau ta có thể làm chủ, cầu xin Thánh Vương cho ngươi một viên Huyết Cốt Hóa Hình Đan, để ngươi cải tạo lại thân thể." Ánh mắt Ảnh Nghiêu lóe lên nhàn nhạt nói ra.
"Chuyện này là thật? Cực Mông phải đa tạ Ảnh Nghiêu trưởng lão rồi." Cực Mông nghe vậy liền đại hỉ, lập tức đáp ứng.
Chỉ là việc theo dõi mà nói, hắn tự hỏi chính mình vẫn có vài phần nắm chắc, chỉ cần cách một khoảng rất xa ở phía sau là được.
Phi thuyền Huyễn Lang sau khi bay ra mấy ngàn dặm, liền có hai đạo bóng đen bay ra, một đạo đã chui vào bên trong lòng đất, một đạo khác tức thì hướng về phía xa xa phi độn mà đi.
Sau đó, bản thể phi thuyền vẫn tiếp tục phi nhanh về phía trước, chớp mắt đã không còn tung tích.
Hồng Phát nam tử lập tức tế ra một chiếc Phi xa huyết sắc, thoạt nhìn thì thấy bộ dáng cùng cái Huyết Lung lúc trước không kém bao nhiêu.
"Trước tiên tranh thủ thời gian ly khai nơi đây rồi nói sau. Người Ảnh Lang tộc tạm thời đã rời đi, nhưng với phong cách làm việc của bọn hắn, tuyệt sẽ không dừng tay dễ dàng như vậy. Nhất là Ảnh Nghiêu, làm việc trầm ổn tàn nhẫn, tuyệt không phải hạng người dễ dãi." Sắc mặt huyết phát nam tử ngưng trọng nói, thân hình hắn khẽ động, đã dẫn đầu rơi lên trên xe.
Thanh niên chân đan cảnh Huyết Đằng tộc thấy vậy, vội vàng phi thân cũng rơi vào trong xe, bất quá Diệp Thiên Mi lại không hề di chuyển, ánh mắt đang nhìn về phía Liễu Minh.
Dao Cơ nguyên bản đang muốn phi thân lên xe, mắt thấy cảnh này, khuôn mặt thâm thúy, đồng dạng nhìn về phía Liễu Minh, trong đôi mắt đẹp dịu dàng hiện lên một tia nghi hoặc.
"Diệp sư thúc, trước tiên ly khai nơi đây, những sự tình khác để sau hãy nói." Liễu Minh bờ môi khẽ nhúc nhích, truyền âm cho Diệp Thiên Mi, nói.
Diệp Thiên Mi nghe vậy, liếc nhìn Liễu Minh một cái thật sâu, hơi nhẹ gật đầu một cái không dấu vết, thân thể xoay lại, đang muốn phi thân lên xe.
Nhưng vào thời khắc này, sắc mặt Liễu Minh bỗng nhiên đại biến, hắc quang trên người đột nhiên đại phóng, hai tay giương lên bay ra hai đạo hào quang màu đen, bao trùm hai người Diệp Thiên Mi cùng Dao Cơ lại, lập tức bắn ngược về phía sau.
Ngay lúc hai nữ lộ vẻ mặt kinh ngạc, còn không biết đã xảy ra chuyện gì, đúng thời điểm này dị biến phát sinh!
Nguyên bản trên không trung tại vị trí mà hai nữ tử đứng, một đạo quang mang phấn sắc lóe lên rồi biến mất, một cái bàn tay lớn màu hồng nhạt bỗng nhiên hiển hiện mà ra.
Bàn tay khổng lồ này chưa chính thức rơi xuống, đã có một cỗ linh áp mãnh liệt gào thét bắn tới, bất ngờ là đạt đến Thiên Tượng hậu kỳ, ẩn ẩn đã tiếp cận cấp độ Thông Huyền, khiến cho người có loại cảm giác hít thở không thông.
Trên năm ngón tay hồng nhạt của bàn tay khổng lồ rõ ràng là hiện ra những móng vuốt bén nhọn, có từng đạo chỉ mang màu hồng kích xạ xuống dưới, bao phủ phi xa vào bên trong.
Sắc mặt huyết phát nam tử đại biến, bất quá giờ phút này muốn thoát đi đã quá muộn rồi, miệng hắn phát ra một tiếng hét lớn, ánh sáng màu đỏ trên người đại phóng, một hư ảnh gốc cây vô cùng khổng lồ hiện ra trên đỉnh đầu hắn, ở gốc cây có vô số nhánh cây huyết sắc đang điên cuồng sinh trưởng, đâm rầm về phía bàn tay khổng lồ màu hồng nhạt.
Một hồi thanh âm "Dát băng" "Dát băng" truyền đến!
Hư ảnh đại thụ huyết sắc mặc dù bị cự trảo hung hăng áp bách, không ít nhánh cây nhao nhao cong lại, thậm chí bị bẻ gẫy, thế nhưng xu thế cự trảo đang hạ xuống, tốt xấu gì cũng đã bị cản lại rồi.
Thân thể huyết phát nam tử run lên, tay vừa mới nâng lên chợt dừng lại, trong mắt hiện ra thần sắc mê ly ngây ngất.
Bên kia, tên thanh niên Chân Đan cảnh Huyết Đằng tộc khó khăn lắm mới kịp phản ứng, vừa mới chuẩn bị tế ra thủ đoạn phòng ngự, cũng liền ở bên trong rung động hồng nhạt, đồng dạng trở nên mê ly đờ đẫn.
Từ hư không vang lên một tiếng cười duyên, quang mang phấn sắc lóe lên, liền có thêm một bàn tay khổng lồ màu hồng nhạt khác không biết từ chỗ nào hiển hiện mà ra, một cái mơ hồ, trực tiếp đâm xuyên qua thân thể huyết phát nam tử.
Huyết phát nam tử dưới đau nhức kịch liệt, bỗng nhiên bừng tỉnh, trong mắt hiện ra thần sắc không thể tin, trong miệng máu tươi điên cuồng phun ra, khí tức trên thân đang vô cùng nhanh chóng suy yếu rồi triệt để tán loạn, hư ảnh đại thụ hồng sắc trên đỉnh đầu theo đó cũng ầm ầm tán loạn.
Hai cái đại thủ hồng nhạt hợp lại làm một, liền có một tiếng hét thảm truyền ra, thanh niên Chân Đan cảnh Huyết Đằng tộc không hề có lực chống cự, thân thể cùng một chỗ với phi xa đã bị nghiền thành mảnh nhỏ, biến thành một mảnh huyết vũ đầy trời.
Nương theo đại thủ hồng nhạt hiển hiện, đến lúc hai người kia bị đánh chết, bất quá chỉ là thời gian hai ba cái hô hấp mà thôi.
Liễu Minh mang theo Dao Cơ cùng Diệp Thiên Mi, khó khăn lắm mới bắn ngược ra ngoài cách đó mấy trăm trượng, thân thể dừng lại, sắc mặt vô cùng âm trầm.
Liền vào lúc này, ở chỗ phi thuyền đậu, hào quang lóe lên, một thân ảnh uyển chuyển màu hồng phấn hiển hiện mà ra.
Dung mạo nàng này mặc dù không sánh được với Dao Cơ, nhưng lại nhiều thêm vài phần vũ mị cùng thành thục, đồng dạng có thể nói là có tư thế khuynh quốc khuynh thành, giờ phút này trên mặt nàng vẫn mang dáng tươi cười nhàn nhạt, dưới huyết vũ đầy trời, càng làm nổi bật thêm phấn diễm mê người.
"Là ngươi, Hồ Mị!" Dao Cơ vừa nhìn thấy thân ảnh Hồ Mị, trong mắt đẹp lập tức hiện ra cừu hận thấu xương.
"Không nên kích động, đây không phải bản thể của nàng ta, chỉ là một cỗ phân thân!" Liễu Minh thò tay ngăn ở trước người Dao Cơ, trong miệng nói ra.
Ánh mắt của hắn đã rơi vào trên người Hồ Mị, bên trong tâm thần cũng hiện ra một tia rung động không hiểu.
Ngay khi đối phương nháy mắt xuất hiện, Xa Hoạn đồ đằng ở đầu vai lại mơ hồ rung động bỗng nhúc nhích, đồng thời tại đáy lòng hắn có một thanh âm đang không ngừng nói cho hắn biết, phải ra tay hủy diệt nữ tử hồng nhạt ở trước mắt.
Nguyên nhân tự nhiên chính là lúc trước hắn cùng Thanh Lam dùng Tâm Ma thề, một tia chấp niệm báo thù của Thanh Lam sớm đã tồn tại tận sau bên trong thần hồn của hắn, cho nên vừa thấy cừu địch, đã trực tiếp khiến cho tâm thần hắn chấn động.
Liễu Minh chậm rãi thở ra một hơi, trước mắt mặc dù chỉ là một cái phân thân của Hồ Mị, nhưng thực lực lại mạnh mẽ vượt xa tưởng tượng, tuyệt đối không phải đơn giản có thể giải quyết đối thủ.
Ma Thiên Ký
Đánh giá:
Truyện Ma Thiên Ký
Story
Chương 1258: Phân thân Hồ Mị
10.0/10 từ 19 lượt.