Ma Thiên Ký

Chương 1056: Thiên Ngưng Hóa Thủy Quyết

Dịch giả: nila32

Sau khi băng qua vài bụi cây trụi lủi màu xám trắng, hai người mới dừng bước bên cạnh một tảng đá lớn dưới sườn núi.

Liễu Minh thấy thế không khỏi thầm kêu kỳ lạ. Dựa vào thần thức cường đại của hắn, họ Liễu đã sớm kiểm tra tỉ mỉ nơi này từ xa một lần thế nhưng lại không phát hiện bất cứ dao động cấm chế nào. Ngay lúc Liễu Minh còn hơi nghi hoặc, U Lan đã tiến tới vỗ nhẹ mấy cái lên mặt cự thạch bên cạnh. Nếu để ý kỹ có thể nhận thấy tiết tấu bàn tay của nàng dường như tuân theo quy luật kỳ lạ nào đó.

Chợt nghe một hồi rung động “Ầm ầm” vang lên, tảng đá to lớn đã bất ngờ chuyển động một cách chậm rãi, để lộ một hang động tối om thật lớn.

“Ẩn Hàn huynh, chúng ta đi thôi.”

U Lan tiến lên vài bước nhìn quanh một hồi, sau khi chắc chắn không có gì khác thường mới quay đầu ra hiệu cho Liễu Minh. Họ Liễu nghe vậy liền gật nhẹ đầu với nàng một cái rồi cả hai cùng nhau sóng vai tiến vào.

Đi được một đoạn, một hành lang tối tăm đã hiện ra trước mắt hai người bọn họ. Chỉ thấy một hàng thang đá màu xám uốn lượn dẫn lòng núi bên dưới. Hành lang hai bên được xây nên từ vô số tinh thạch đen nhánh chớp động ánh sáng nhàn nhạt khiến cho không khí xung quanh càng thêm quỷ bí, âm u. Không biết phải vì hào khí xung quanh ảnh hưởng hay không mà Liễu Minh và U Lan chỉ lặng lẽ tiến thẳng về phía trước, không hề nói với nhau dù chỉ một câu.

Vừa đi, Liễu Minh vừa xoa xoa chiếc nhẫn bằng đá đen đeo trên ngón cái tay phải của hắn đồng thời suy nghĩ cẩn thận về tình hình tài chính của bản thân lúc này. Tài vật dùng để lưu thông tại Cửu U Minh Giới là Minh thạch chứ không phải linh thạch.

Trong khoảng thời gian ma luyện tại Ác Quỷ Đạo, hắn đã đánh chết không ít quỷ vật. Tuy phần lớn ác quỷ đã bị hai đầu linh sủng thôn phệ thế nhưng một ít tài liệu từ xác của quỷ vật Hóa Tinh, thậm chí Chân Đan cảnh vẫn được họ Liễu giữ lại bên người, vừa hay những thứ này lại là tài liệu luyện chế đan dược, phù lục ở nơi đây.

Mấy ngày gần đây, hắn đã nhiều lần ra vào phường thị tại thành Lãnh Nguyệt, dùng một ít tài liệu quỷ vật Hóa Tinh để đổi lấy chừng tám nghìn Minh thạch. Đừng xem thường số lượng tài vật này, tại Cửu U Minh Giới đã có thể xem là một khoản tiền tài xa xỉ.

Phải biết rằng, những nhiệm vụ do thành chủ ban bố, căn cứ vào độ khó cao thấp có thể nhận được ban thưởng vài chục đến mấy trăm Minh thạch. Để cầm được một ngàn Minh thạch trong tay, không ít tộc nhân phải tiếp nhận nhiệm vụ vô cùng gian khó hoặc thời gian thực hiện kéo dài đến mức khó có thể chấp nhận được. Một đầu quỷ vật Ngưng Dịch cảnh chỉ đổi được vẻn vẹn hai mươi mai Minh thạch mà thôi.


Tuy nhiên nếu có thể bắt sống hoặc chiêu số lượng thành viên mới nhất định cho U Tộc thì sẽ được ban thưởng món lợi không nhỏ, tối thiểu như hắn được biết là năm khỏa Minh thạch trung phẩm. Hơn nữa nếu tân sinh là kẻ có tư chất tốt thì thành viên tiếp nhận nhiệm vụ còn được ban thưởng phong phú hơn nhiều. Kể từ đó khó trách những tộc nhân U tộc lại thường xuyên ra ngoài tìm người một cách điên cuồng như vậy.

Ngoại trừ những Minh thạch đổi được, Liễu Minh còn giữ bên ba loại tài liệu thu được từ xác quỷ vật cấp Chân Đan để có thể sử dụng những lúc cần kíp, trong đó bao gồm một đôi vũ dực của âm thú Quỷ Kiêu, ngoài ra còn có hài cốt của Thi Diễm Lang cùng con ngươi của quỷ vương Linh Mục.

Căn cứ vào thông tin mà hắn nghe ngóng được, những tài liệu kể trên đều có giá trí vô cùng xa xỉ. Mỗi thứ đều có thể đổi được ít năm mươi khỏa Minh thạch trung phẩm. Nhất là bộ xương của đầu Thi Diễm Lang đã đạt đến Chân Đan trung kỳ kia, hơn nữa còn là hài cốt hoàn toàn nguyên vẹn. Quả thật là tài liệu tốt nhất để luyện chế khối lỗi dạng xương.

Loại hài cốt khôi lỗi này được tạo ra từ phương pháp luyện chế đặc thù của Cửu U Minh Giới, tuy thực lực so với vật chủ khi còn sống sẽ bị hạ xuống không ít nhưng ưu điểm của nó chính là khôi lỗi sẽ không còn cảm thấy đau đớn, từ đó luôn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ người điều khiển giao phó, trừ khi bị tiêu diệt.

Khi hắn còn đang chìm vào suy nghĩ, cả hai đã đi tới đoạn cuốn của hành lang. Trước mặt bọn họ lúc này là một thạch môn không lớn lắm. Một gã trai trẻ ốm yếu, thân vận ma y màu xám đang lẳng lặng canh gác phía trước cửa đá, nhìn thấy hai người Liễu Minh tiến đến bèn đưa tay ngăn cản.

U Lan thấy vậy bèn không nói hai lời tiến lên vài bước đồng thời thò tay vào túi lấy ra hai tấm thiếp xám nhạt ẩm đạm vô quang giao cho gã gác cổng. Tên ốm yếu kia nhận được thiếp mời liền nhìn qua một chút rồi khẽ niệm vài câu chú ngữ. Chỉ thấy phù văn màu xám trên mặt thiếp mời thình lình bay lên, tiếp đó quay tít một vòng giữa không trung rồi từ từ hóa thành hai luồng sương xám bao phủ Liễu Minh và U Lan vào trong.

Liễu Minh thấy vậy không khỏi kinh ngạc. Hắn phát hiện sương mù quanh người không hề ảnh hưởng đến khả năng quan sát của mình thế nhưng thần thức thả ra xung quanh vừa chạm đến quanh người U Lan liền bị ngăn cản bên ngoài một cách dễ dàng. Kể từ đó, hắn mới an tâm thở dài một hơi, hoàn toàn bỏ qua những băn khoăn còn lại trong lòng.

Sau một khắc, gã trai trẻ gầy còm kia mới vươn tay đẩy nhẹ cửa đá đồng thời duỗi tay an bài vị trí cho hai vị khác vừa đến.

“Ẩn Hàn huynh, tiểu muội đi trước một bước.” Sau khi nói với Liễu Minh một câu, U Lan liền nhoáng người tiến về phía trước.

Liễu Minh nghe vậy mỉm cười, sau đó không chút chậm trễ tiến về phía sau cửa đá. Chỉ thấy quang cảnh trước mắt đột nhiên trở nên sáng ngời, không ngờ phía sau thông đạo tối tăm lại là đại sảnh hình vuông lớn chừng ba mươi trượng.


Căn phòng này thoạt nhìn có chút hôn ám. Bên trong có đặt hai ba mươi cỗ ghế đá màu xám đã có hơn nửa số người ngồi. Mỗi người đều bị một đoàn sương mù xám xịt vây quanh khiến cho kẻ khác vô phương nhận ra dáng vẻ thật sự. Ở phía trước nhất còn có một chiếc bàn đá hơi thấp dài chừng hai ba trượng, chỉ là lúc này vẫn chưa có ai an tọa tại đó.

Sau khi quan sát một hồi, Liễu Minh mới tìm một vị trí hẻo lánh ở phía sau, lẳng lặng chờ đợi.

Theo thời gian trôi qua, số người có mặt trong đại sảnh ngày càng nhiều lên khiến cho số ghế được bày bố từ trước hoàn toàn bị lấp đầy thế nhưng những người chậm chân dường như không thèm để ý, vẫn đứng thẳng hờ hững chờ đợi. Nhìn lướt qua một vòng có thể đếm được đại khái buổi hội họp hôm nay đã tập trung chừng bốn năm mươi tu sĩ vãng lai.

Nhưng vào lúc này, một bóng người chợt lóe lên cạnh chiếc bàn đá. Nhìn kỹ liền có thể nhận ra nhân vật vừa xuất hiện là một lão già U tộc nổi bật bởi hàm râu dài cùng linh áp như có như không dật tán từ trên cơ thể.

“Chân Đan hậu kỳ!” Liễu Minh thấy vậy không khỏi cau mày.

Lão già trước mắt chính là nhân vật có tu vi cao nhất mà hắn nhìn thấy từ khi tiến vào Cửu U Minh Giới thế nhưng thoạt nhìn ngoại trừ làn da có chút trắng xám, lão ta cũng không quá khác biệt so với một lão nhân bình thường sinh sống tại phàm thế Nhân tộc.

“Tiểu lão nhân là ai ắt hẳn mọi người ở đây cũng đã biết rõ, tại hạ cũng không phí công giới thiệu lại làm chi. Hôm nay tổ chức hội trao đổi là muốn cùng các vị trao đổi một ít đồ vật. Chỉ cần vật phẩm không vi phạm quy củ do chúng ta đặt ra, mọi giao dịch đều có thể tiến hành. Thế nhưng ta cũng xin nhắc lại lệ cũ một chút, một khi giao dịch được xác lập, chúng ta sẽ trích ra năm phần trăm số Minh thạch giao dịch coi như phí tổn. Chư vị không có ý kiến gì chứ?” Lão già râu dài vừa đứng vững thân hình đã lập tức cao giọng tuyên bố.

Lão già vừa xuất hiện đã hoàn toàn hấp dẫn ánh mắt của người. Thấy không ai dị nghị gì thêm, lão mới hài lòng gật đầu rồi hắng giọng nói tiếp:

“Thời gian đã đến, ta xin tuyên bố bắt đầu hội trao đổi.” Hai lần lên tiếng chỉ cách nhau không quá một hơi thở, xem ra những lời hỏi thăm vừa rồi chỉ là khách sáo mà thôi.

Sau khi nói xong, lão già liền lui về bên trái vài bước, từ từ nhường lại vị trí trung tâm.

Trong tích tắc, sảnh đường lại hoàn toàn trở nên yên tĩnh.


Liễu Minh thấy vậy khẽ nhíu đôi mắt thế nhưng hắn cũng không làm thêm hành động gì khác.

Bất quá tình huống này cũng không kéo dài bao lâu. Chỉ thấy trên đài bụi quang chợt lóe, một bóng người được sương mù vây quanh đã thình lình xuất hiện. Kẻ vừa đến chỉ khẽ giương cao tay áo đã kéo theo hắc quang chớp động. Bàn đá trước mặt trong chớp mắt đã nhiều thêm một chiếc túi khô quắt màu bạc và một gốc linh dược tím đen tán ra hắc khí lượn lờ.

Liễu Minh không biết linh dược kia tên gọi là gì liền dời ánh mắt về phía chiếc túi màu bạc. Vật này thoạt nhìn có chút tương tự với túi Khu Quỷ mà hắn nhận được lúc trước thế nhưng so về độ tinh xảo thì túi của hắn thua kém không ít, hơn nữa bề mặt chiếc túi đang được chào bán còn nổi lên vô số linh văn hình thù kỳ lạ.

“Vật trong tay ta là túi Khu Quỷ cao cấp có thể bắt nhốt ác quỷ Chân Đan cùng một gốc Hướng Âm Thảo hỏa hầu ngàn năm. Tất cả đều trao đổi bằng Minh thạch. Túi Khu Quỷ hai ngàn Minh thạch, Hướng Âm thảo ba ngàn Minh thạch.”

“Túi Khu Quỷ cao giai?” Liễu Minh nghe vậy không khỏi giật mình.

Khi hắn còn đang suy nghĩ, có người trong đại sảnh đã cướp lời ra giá.

“Ta muốn túi Khu Quỷ!”

“Ta ra giá hai ngàn năm trăm Minh thạch!”

“Ta trả ba nghìn năm trăm Minh thạch cho Hướng Âm Thảo.”




Trong nháy mắt, giá cả hai món đồ do người kia xuất ra đã được đẩy lên cao ngất. Cuối cùng túi Khu Quỷ cao giai đã bị một kẻ mua về với giá ba nghìn tám trăm Minh thạch. Còn Hướng Âm Thảo càng được chào đón dữ dội hơn, rốt cuộc cũng đổi chủ sau khi được trả bốn ngàn tám trăm Minh thạch. Người kia tựa hồ thỏa mãn với số tiền thu được. Sau khi giao dịch xong liền lấy ra một ít Minh thạch đưa cho lão giả râu dài đứng một bên rồi từ từ trở về chỗ ngồi của mình.

“Minh khuyển hai đầu có tu vi Giả Đan, nếu được đào tạo bài bản sẽ có hy vọng lớn đột phá Chân Đan, giá khởi điểm năm nghìn Minh thạch.” Sau khi kẻ kia rời đi, một tu sĩ U Tộc khác liền xuất hiện bên cạnh bàn đá đồng thời vẫy tay gọi ra một con quỷ khuyển hai đầu lớn chừng một trượng, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.



Trong khoảng thời gian tiếp theo, từng kiện đồ vật xa xỉ liên tục được chào bán, đương nhiên những ai muốn thu về tay cũng phải bỏ ra cái giá không hề dễ chịu. Bất quá những thứ vừa rồi vẫn chưa hoàn toàn hấp dẫn được sự chú ý của Liễu Minh. Khi họ Liễu nghĩ đến khả năng bản thân lần này phải trở về tay trắng thì một giọng nói thình lình vang lên khiến hắn không khỏi chấn động.

“Thiên Ngưng Hóa Thủy Quyết, pháp quyết có thể luyện hóa Minh Hà chi thủy thành trọng thủy độc môn. Giá khởi điểm một vạn Minh thạch!”

Một bóng người cao lớn chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện phía trước bàn đá. Y vừa cầm một cuốn điển tịch thoạt nhìn có chút rách rưới, vừa cao giọng tuyên bố.

Lời nói vừa dứt thế nhưng tình hình đại sảnh so với lúc trước hoàn toàn bất động. Cả khán phòng đột nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh, tựa hồ không ai nảy sinh hứng thú với vật vừa được chào bán. Điều này cũng khó trách, dựa theo giá thị trường mà nói, một vạn Minh thạch quả thật là con số không nhỏ, đủ để đổi lấy một kiện Minh khí cực phẩm. Hơn nữa, hiếm môn pháp quyết nào lại có giá cao đến thế.

Trong lúc đó, Liễu Minh chợt hít một hơi dài, cố gắng kiềm chế cảm giác hưng phấn trào dâng trong lòng. Pháp quyết cô đọng trọng thủy bình thường hắn đã sớm có thế nhưng Minh Hà chi thủy cũng không phải thứ nước bình thường nơi hắn sống, cần có pháp quyết đặc thù của U Tộc mới có thể tiến hành tinh luyện. Đây cũng là mục đích chủ yếu khiến hắn tìm đến hội trao đổi lần này.

Suy cho cùng, tuy hắn chưa thấy qua việc sử dụng thứ nước Minh Hà để luyện chế trọng thủy nhưng trước đó đã nghe chủ một cửa hàng trong thành nói qua. Vô luận tu luyện hay dùng như tài liệu luyện khí, giá trị to lớn của loại nước đặc thù này hoàn toàn vượt xa trọng thủy tinh luyện từ nước sông bình thường.

Điều này khiến hắn nảy sinh ý định tinh luyện một ít Minh Hà Trọng Thủy. Thứ nhất có thể để tu luyện Minh Cốt Quyết. Suy cho cùng, Minh Hà Trọng Thủy chính là áp súc thứ nước Minh Hà, dùng để tu luyện càng có hiệu quả tốt hơn bình thường. Thứ hai, nếu sử dụng trên mười hai khỏa Sơn Hà Châu nói không chừng có thể luyện ra pháp bảo với uy lực cao hơn một tầng. Khuyết điểm duy nhất là mức độ phù hợp của pháp quyết vẫn chưa được kiểm chứng, cộng thêm việc tinh luyện Minh Hà Trọng Thủy e rằng sẽ tiêu hao của hắn không ít thời gian.

Bất quá Liễu Minh cũng không vội vã hô giá, thay vào đó hắn lựa chọn quan sát cẩn thận một phen. Tuy trên người họ Liễu không có nhiều Minh thạch như vậy nhưng nếu dùng vài món tài liệu của quỷ vật Chân Đan để trao đổi thì vẫn thừa sức.

Ma Thiên Ký
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Ma Thiên Ký Truyện Ma Thiên Ký Story Chương 1056: Thiên Ngưng Hóa Thủy Quyết
10.0/10 từ 19 lượt.
loading...