Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À
Chương 16: C16: Ai mà dũng cảm đến như vậy
Tối hôm qua Hạ Trúc bị Vương Long phớt lờ, cả buổi sáng tự giam mình ở trong phòng ngủ, nửa tựa lên đầu giường ngẩn người nhìn trần nhà.
Đèn treo trong phòng ngủ, mỗi một cái đèn đều có hình của cô ta, chỉ cần bật đèn thì trên trần nhà toàn là khuôn mặt tươi cười của cô ta, cái này là trước đây Sở Vũ Hiên cố ý đặt làm cho cô ta
Hồi tưởng từng li từng tí trong hai năm kết hôn, Hạ Trúc không khỏi ghê tởm.
Sao không sớm phát hiện. như vậy chứ?
Sở Vũ Hiên lại là loại người
"Cốc cốc cốc..."
Sau một tiếng gõ cửa nhỏ nhẹ, Cao Ninh bưng trái cây đi vào,
“Tiểu Trúc Tử, em không muốn ăn cơm... thì ăn chút trái cây ***
Hạ Trúc cười nhạt, gật đầu nói: "Được.
Cao Ninh ngồi xuống mép giường, lột một quả chuối tiêu ra đưa tới, nói: "Tiểu Trúc, bác gái đã dọn đến chỗ anh, hay là em cũng dọn dẹp đi, buổi chiều dọn đến chỗ anh!"
Hạ Trúc cản chuối tiêu, vẻ mặt dường như có hơi băn khoăn: "Anh Ninh, hay là chờ thêm một thời gian nữa đi... dư luận bên em mới vừa läng xuống, em không muốn để cho người của công ty nói gì về em”
Cao Ninh vốn định thuận thế nói chuyện kết hôn, nhưng thấy Hạ Trúc không mấy hứng thú nên đành nhịn lại không nói.
Đúng lúc này, quản lý của Hạ Trúc gửi tin nhắn cho cô ta: “Bốn giờ chiều đến công ty, ông chủ mới tới muốn gặp tất cả nghệ sĩ"
Hạ Trúc cau mày, vội hỏi: "Là có chuyện gì sao? Ông chủ mới là ai?"
Quản lý của cô ta không phải là quản lý của công ty mà là bạn học cấp ba và là bạn thân của cô ta, trong chốc lát cô ấy lại trả lời tin nhẫn: "Mình đang xem mắt ở quê nhà, cũng mới vừa nhận được thông báo... nhớ đừng tới trế!"
Hạ Trúc: "... Biết rồi, chúc cậu xem mắt được một con lợn!"
Hạ Trúc trả lời tin nhắn rồi lại thấp thỏm không yên: “Người ta thường nói quan mới nhậm chức sẽ lập uy, gần đây trong các nghệ sĩ của công ty, chỉ có mình có tin tức tiêu cực... cũng không biết việc lập uy đó có ảnh hưởng tới mình không...”
Cao Ninh nhìn chăm chăm khung chat của Hạ Trúc trong chốc lát, ngay sau đó lấy điện thoại ra gọi cho cha mình.
"Cha, con nghe nói Truyền thông Thanh Nhã đổi chủ, cha có biết là ai không?"
Hiến nhiên Cao Chấn Thanh cũng không biết chuyện: "Hả? Vậy sao? Sau khi lão Triệu gặp chuyện không may thì cha và người của Triệu thị cũng không liên lạc... ai to gan thế, dám nhận lấy Thanh Nhã ở lúc mấu chốt này?"
Cao Ninh dừng một chút rồi nói: "Cha, không phải là gần đây cha vừa đầu tư một chương trình tạp kỹ sao? Hay là con mượn danh nghĩa này đến Truyền thông Thanh Nhã thăm dò, xem chủ mới của bọn họ rốt cuộc là ai? Nếu đáng tin thì cũng có thể hợp tác với bọn họ."
Cao Chấn Thanh cười nói: "Thăng nhóc con, là vì Hạ Trúc đúng không? Ha ha... đ đi, bản thân cha cũng rất tò mò rốt cuộc là ai dũng cảm đến như vậy?”
Cao Ninh cúp điện thoại, nắm tay Hạ Trúc, dịu dàng nói *Oông chúa nhỏ của anh, đừng lo lãng, có anh đây... sửa soạn đi, chúng ta sớm đi qua đó."
Hạ Trúc cười: "Anh Ninh, cảm ơn anh vẫn luôn ủng hộ em như vậy."
Hai giờ chiều, Triệu Nhã Nam đang xem tài liệu trong phòng làm việc thì Tiếu Vi gõ cửa, nói: Sếp Triệu, Hạ Trúc tới, còn có một người tự xưng là sếp Cao đi cùng với cô ấy, muốn gặp ông chủ của công ty chúng ta, nói là có chuyện hợp tác cần bàn”
Vẻ mặt Triệu Nhã Nam hơi kỳ dị, sao Cao Ninh này cứ như: thuốc cao bôi da chó thế, chỗ nào cũng có mặt anh ta? Còn Hạ Trúc nữa, đầu óc thật làm cho người ta lo ngại
Cô ấy nghĩ ngợi một lát rồi cười yếu ớt, nói: "Để cho bọn họ. vào đi”
Vừa vào cửa, Hạ Trúc khẽ gật đầu: "Sếp Triệu...
Triệu Nhã Nam ừ một tiếng, nói: "Thông báo bốn giờ, sao cô tới sớm vậy?"
"Tôi..."
Hạ Trúc chỉ nói một chữ đã bị Cao Ninh ngất lời: "Sếp. Triệu, nhanh vậy đã gặp lại nhau... cô có còn nhớ cái chương trình tạp kỹ tối hôm qua tôi đã đề cập với cô không?"
Triệu Nhã Nam liếc anh ta, vẻ mặt không chút thay đổi, nói: "Nhớ”
"Hôm nay tôi đại diện cho Cao thị đến bàn chuyện hợp tác với Truyền thông Thanh Nhã các cô."
Cao Ninh trưng ra cái vẻ ta đây, giống như hoàn toàn quên tối hôm qua anh ta còn mất hết thể diện ở trước mặt Triệu Nhã Nam
Nhưng như đã nói qua, hiện giờ Truyền thông Thanh Nhã trong mắt người ngoài là đã đến bước đường cùng, Cao Ninh làm vậy cũng là cho Truyền thông Thanh Nhã cơ hội, cho nên dáng vẻ ta đây này cũng không khó hiếu.
Triệu Nhã Nam bình tĩnh chỉ vào ghế salon: "Ngồi đi”
Vậy mà Cao Ninh lại châm chọc: "Không cần đâu sếp. Triệu, tôi nghe nói công ty của các cô đã đối chủ đúng không? Vậy bây giờ cô... còn làm chủ được không?"
Triệu Nhã Nam mỉm cười lẽ phép: "Tôi là tổng giám đốc điều hành của Truyền thông Thanh Nhã, tất cả mọi chuyện đều làm chủ được”
“Không hản!" Cao Ninh đùa cợt: "Cô biết rõ tình cảnh hiện tại của công ty các cô hơn tôi. Tôi cảm thấy để cho chủ mới của các cô đến nói chuyện với tôi đi. Có một số việc không thể tùy tiện giống như bao nuôi mấy tên ăn bám được, cô nói đúng không, sếp Triệu?"
Hạ Trúc ở bên cạnh kéo tay áo Cao Ninh, thấp giọng nói: "Anh Ninh, anh đừng nói chuyện với sếp Triệu như vậy..."
Cao Ninh vỗ tay cô ta, bày ra một ánh mắt "yên tâm đi", tựa như anh ta đã ăn chắc Triệu Nhã Nam.
Triệu Nhã Nam cũng không tức giận, khuôn mặt lạnh lùng nở nụ cười nhàn nhạt: "Anh có chắc là muốn gặp ông chủ mới của chúng tôi không?”
"Chắc chản." Cao Ninh nói: "Cũng khẳng định!"
Triệu Nhã Nam tức giận nói: OK, giờ ông chủ chúng tôi vẫn còn đang bận, ngay bây giờ tôi gọi cho anh ấy nói rõ một: chút, các anh đi ra ngoài chờ đi."
Cô ấy dứt lời rồi kêu Tiểu Vi, nói: "Dẫn sếp Cao đến phòng tiếp khách”
Bây giờ cô ấy vẫn nghĩ không ra, Hạ Trúc ngốc thì thôi đi, vị này đường đường là thái tử Tập đoàn Cao thị, sao cũng ngốc. như thế? Còn ăn nói rất tự tin, anh ta thật sự coi cha mình là ông vua của Giang Thành sao?
Lấy anh ta so với tên chó Sở Vũ Hiên kia, anh ta trông giống đứa con trai ngốc nhà địa chủ hơn.
Sở Vũ Hiên đang được một đám giám đốc dẫn đi thị sát công ty đột nhiên hät hơi một cái, nói thầm: "Ai đang mảng mình thế?"
Mới vừa nói xong, Triệu Nhã Nam đã gọi điện thoại tới “Thái tử Tập đoàn Cao thị tới công ty, nói có chuyện hợp tác cần bàn"
Sở Vũ Hiên khó hiểu: "Cao Ninh? Cô bàn với anh ta không được sao? Tôi không có hứng thú với việc làm ăn của Truyền thông Thanh Nhã các cô"
Giọng của Triệu Nhã Nam rất bình thản: "Anh ta nói muốn gặp ông chủ mới" Cô ấy dừng một chút rồi bổ sung thêm một câu: "Vợ sắp cưới của anh ta cũng ở đâ
Lúc nói nửa câu sau, ánh mắt cô gái xinh đẹp này ẩn chứa vẻ châm chọc.
Đương nhiên Sở Vũ Hiên biết cô ấy cố ý, cười khổ nói: "Bảo. chờ đi, giờ tôi không rảnh”
Sau khi anh cúp điện thoại, giám đốc bộ phận thị trường vội vàng tiến lên: Sếp Sở, chúng ta tiếp tục đi... cái tầng mà anh đang thấy bây giờ là cơ sở ươm tạo người nổi tiếng trên mạng mà hai tháng trước sếp Triệu định ra, sau đó sếp Triệu. khủ khụ... sau đó vẫn luôn bị trở ngại..."
"Cơ sở ươm tạo người nối tiếng trên mạng..." Sở Vũ Hiên nói thầm, hỏi: "Đều trang trị xong rồi hả?"
"Đã trang bị xong rồi! Hiện tại chỉ cần anh quyết định là ngày mai có thể khởi động ngay!"
Sở Vũ Hiên gật đầu nói: Được! Lát nữa mang tài liệu đến phòng làm việc của tôi, tôi duyệt dự án này!"
Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À