Lưỡng Giới Chủng Điền Đại Hanh
Chương 114: Đả Giả Nhân
Theo từ điển thì "" (Đả giả nhân) là chiến đấu chống hàng giả, nhưng mà nội dung không thấy liên quan gì luôn.
Trong một căn hộ nhỏ ba phòng ngủ tại thành phố A, một chàng trai trẻ ngồi trước máy tính với vẻ mặt trầm ngâm.
"Em trai, đang nhìn gì vậy?"
"Đang xem cửa hàng trực tuyến này." Thạch Đông Hải () nói.
Thạch Thư Vũ () tỏ vẻ nghi hoặc: "Một cửa hàng trực tuyến thì có gì đáng xem chứ?"
Thạch Đông Hải giải thích: "Chị à, chị không biết cửa hàng này có điều kỳ lạ sao? Hai ngày trước, họ đăng sản phẩm và giá cả lên, mỗi món đều là giá trên trời. Em còn hỏi nhân viên cửa hàng xem liệu giá có bị ghi nhầm không. Nhân viên đó kiêu căng lắm, khi em hỏi vì sao đắt đỏ như thế, cô ta chỉ trả lời rằng 'đây là giá niêm yết, người hiểu tự khắc sẽ hiểu', kiểu như 'không mua thì thôi' vậy."
Thạch Thư Vũ nhướng mày: "Rồi sao? Em mua rồi à?"
Thạch Đông Hải gật đầu: "Em đã bỏ ra một vạn để mua một phần Ô Phát Linh ()."
Thạch Thư Vũ tức giận búng trán cậu một cái: "Em đã dẫm phải bao nhiêu cái hố trong việc trị hói đầu rồi mà vẫn còn tin mấy thứ sản phẩm ba không () này nữa hả!"
Thạch Đông Hải ôm đầu, biện minh: "Chị à, chị không hiểu đâu, em đã suy nghĩ rất kỹ rồi, cửa hàng này khác biệt."
Thạch Thư Vũ lườm cậu: "Khác biệt? Khác chỗ nào? Vì nhân viên kiêu căng nên khác biệt à? Em thật sự muốn bị hành hạ đúng không!"
Thạch Đông Hải tiếp tục: "Hàng hóa của cửa hàng này bán cực kỳ nhanh, một vạn một phần Sinh Khương, chỉ hai phút là hết sạch. Em thử đặt hàng nhưng thực sự không mua được."
Thạch Thư Vũ khinh thường: "Rõ ràng là đánh đơn giả rồi còn gì? Đồ ngốc!"
Thạch Đông Hải phản bác: "Nhưng nếu là đánh đơn giả, chẳng lẽ những kẻ đánh đơn lại chuyên nghiệp đến mức vừa đăng hàng lên đã bị cướp sạch sao?"
Thạch Thư Vũ đáp: "Làm trò để lừa mấy đứa ngốc như em vào hố thôi!"
Thạch Đông Hải nhíu mày: "Không đến mức đó đâu. Em đã xem qua các tin tức, có người tiết lộ rằng cửa hàng này là do Trình Dương () mở."
Thạch Thư Vũ ngạc nhiên: "Trình Dương? Là ai? Có nổi tiếng không?"
Thạch Đông Hải cười: "Chị chắc chắn không biết Trình Dương, nhưng chị nhất định biết về đám cưới gần đây, nơi mà người đầu bếp có giác tỉnh năng lực nấu ăn phục vụ, ngôi sao hạng A Viên Tụng () tham gia, và còn có người dị hóa thú biểu diễn ma thuật..."
Thạch Thư Vũ giật mình: "Ý em là, Trình Dương chính là chú rể đó?"
Thạch Đông Hải gật đầu: "Đúng vậy."
Sau đám cưới của Trình Dương, Phong Ngữ () trở nên nổi đình nổi đám. Buổi biểu diễn "ảo thuật" của Phong Ngữ được chế thành vô số video hài hước lan truyền khắp mạng, và Phong Ngữ cũng được mệnh danh là nhà ảo thuật triển vọng nhất của thời đại mới.
Chuông báo thức của Thạch Thư Vũ mỗi sáng phát ra âm thanh "gù gù gù", "cục cục cục", "kha kha kha"... Mỗi buổi sáng nghe một đoạn, hiệu quả tỉnh táo đầu óc cực kỳ tốt.
Thạch Thư Vũ cau mày: "Nếu cửa hàng này thực sự là do chú rể đó mở, thì thứ em mua có thể là thật."
Thạch Đông Hải gật đầu: "Lần này chắc chắn không sai đâu."
"Đing!" Tin nhắn điện thoại của Thạch Đông Hải reo lên. Cậu mở điện thoại ra xem, lập tức phấn chấn: "Ô Phát Linh của em đã tới!"
Thạch Đông Hải lấy gói hàng ra mở, bên trong là một túi trong suốt, đựng một gói giấy nhỏ.
Thạch Thư Vũ ghé mắt nhìn: "Tin tức của em có chuẩn không? Cửa hàng này thực sự liên quan đến người đó? Nhìn thế nào cũng giống sản phẩm ba không, có đáng giá một vạn không?" Bao bì này, không phải quá sơ sài hay sao!
Thạch Đông Hải thở dài: "Đành đánh cược một phen vậy."
Thạch Thư Vũ nhìn hộp chuyển phát trống trơn: "Cửa hàng này quả thật không tầm thường."
Các cửa hàng thông thường đều để một tờ giấy trong hộp chuyển phát, khuyến khích khách hàng viết đánh giá tích cực để nhận tiền hoàn lại. Nhưng cửa hàng này thì không có gì cả. Dĩ nhiên, hàng hóa của họ đều có giá trên trời, người mua cũng chẳng quan tâm chút tiền hoàn lại ấy.
Thạch Đông Hải nắm chặt tay, với tâm lý liều một phen, uống luôn gói Ô Phát Linh. Ngày hôm sau, trên trán hói của Thạch Đông Hải bắt đầu mọc ra vài sợi tóc non.
Thạch Đông Hải soi gương, ngắm nghía kỹ càng từng sợi tóc mới mọc, thầm tán thưởng con mắt tinh đời của mình. "Bàn Thạch Nông Gia () này quả thật là một cửa hàng thần thánh! Chỉ tiếc không biết cửa hàng này nằm ở đâu."
...
Thạch Thư Vũ nhìn điện thoại, giọng hơi khác thường: "Bàn Thạch Nông Gia lên top tìm kiếm rồi!"
Thạch Đông Hải ngạc nhiên: "Lên top nhanh vậy? Xem ra vẫn có nhiều người biết hàng tốt!"
Thạch Đông Hải mở một video, video này do một blogger chuyên vạch mặt làm giả thực hiện.
Blogger này cũng là một kẻ gan dạ, tên là Tôn Vệ Thao ().
Kể từ khi thời đại dị năng () bắt đầu, nhiều công ty đã lợi dụng việc bán sản phẩm dị năng để kiếm lời. Các sản phẩm trên thị trường chất lượng hỗn tạp. Tôn Vệ Thao chuyên thử nghiệm các sản phẩm dị năng.
Tên này rất gan dạ, dường như không sợ sống chết. Trước đây, hắn từng vài lần bị ngộ độc khi thử sản phẩm dị năng và phải vào viện rửa dạ dày.
Sau nhiều lần dẫm phải hố, Tôn Vệ Thao quyết định thuê nhà gần bệnh viện. Lần gần nhất hắn vào viện là năm ngày trước, không ngờ vừa ra viện đã tiếp tục công việc cũ. Tôn Vệ Thao có rất nhiều fan, vừa phát sóng đã thu hút sự chú ý của nhiều người.
"Hôm nay tôi sẽ giới thiệu cho mọi người sản phẩm từ cửa hàng đặc sản địa phương chính gốc của Bàn Thạch Nông Gia. Tên cửa hàng này nghe có vẻ quê mùa, nhưng nó lại có điểm đặc biệt. Nhiều cửa hàng quảng bá sản phẩm của mình rầm rộ, nhưng cửa hàng này lại vô cùng khiêm tốn. Tôi chỉ tìm được một số bài đăng trên mạng nói rằng cửa hàng nông sản Ngư Đa Đa () sắp khai trương."
"Người đăng bài viết khá úp mở. Sau khi đọc kỹ, tôi mới hiểu rằng chủ cửa hàng Bàn Thạch Nông Gia trước đây từng mở nhà hàng buffet hải sản Ngư Đa Đa. Sau khi nhà hàng đóng cửa, họ mở cửa hàng trực tuyến này. Vì vậy, khách hàng quen của nhà hàng buffet vẫn gọi Bàn Thạch Nông Gia là cửa hàng Ngư Đa Đa..."
"Nhà hàng buffet hải sản Ngư Đa Đa trước đây là một cửa hàng đặc biệt, nổi tiếng là một cửa hàng võng hồng () trong khu vực. Rất nhiều người từ khắp nơi đổ về để check-in."
"Nước đường đỏ gừng tươi của quán được gọi là 'thần dược cho phụ nữ'. Uống một ly, bụng không đau, người nhẹ nhõm."
"Đáng chú ý, lý do nhà hàng đóng cửa là vì một dị năng giả kiểm soát chuột gây chuyện. Chỉ hai ngày sau khi nhà hàng đóng cửa, dị năng giả kiểm soát chuột này bị một dị năng giả kiểm soát rắn tìm đến gây chuyện và trở thành kẻ điên. Liệu dị năng giả kiểm soát rắn này có liên quan đến nhà hàng Ngư Đa Đa hay không, vẫn là một bí ẩn chưa có lời giải."
"Khi tôi hỏi chủ cửa hàng liệu sản phẩm của họ có tác dụng k*ch th*ch giác tỉnh dị năng hay không, chủ cửa hàng nói không. Khi tôi hỏi liệu sản phẩm có giúp tăng tu vi cho dị năng giả hay không, chủ cửa hàng lại nói không. Khi tôi hỏi tại sao sản phẩm lại đắt đỏ như vậy, nhân viên cửa hàng trả lời rằng 'đây là giá do ông chủ định.'"
"Từ đây có thể thấy, chủ cửa hàng và nhân viên đều rất kiêu ngạo, không thiếu tiền, hoặc đây là một chiêu trò ngược đời."
"Trang cửa hàng rất thô sơ, ta vốn nghĩ sẽ chẳng có ai mua đồ, không ngờ sản phẩm đầu tiên của cửa hàng – hạt dưa, lại bán hết sạch chỉ trong hai phút sau khi được đăng lên."
"Với lòng tò mò mãnh liệt, ta đã mua một phần hạt dưa, giá một vạn. Nó sẽ sớm đến nơi. Hạt dưa giá một vạn thì sẽ như thế nào đây? Hãy cùng chờ xem."
"..."
Tôn Vệ Thao () mở hộp chuyển phát, lấy ra một túi hạt dưa. "Ồ, loại hạt dưa này quả thật khác với hạt dưa bình thường, kích thước to bằng quả óc chó. Xem ra đây là thực vật biến dị. Như vậy, một vạn này cũng đáng đồng tiền bát gạo đấy chứ."
Tôn Vệ Thao trước mặt vô số cư dân mạng bóc một hạt dưa và ăn thử. "Hương vị khá ngon. Thực tế, gần đây ta đã ăn nhiều thứ linh tinh, nên cảm thấy chán ăn. Nhưng hạt dưa này lại không khiến ta cảm thấy khó chịu, dù giá thành quá đắt đỏ."
Buổi phát sóng trực tiếp của Tôn Vệ Thao đã khiến rất nhiều người tò mò về cửa hàng trực tuyến Bàn Thạch Nông Gia (). Một lượng lớn người tràn vào cửa hàng để hỏi han tình hình.
Dịch vụ khách hàng của cửa hàng chỉ có Hàn Kiều () và Trình Dương (). Hai người không kịp trả lời tất cả các câu hỏi, nên quyết định bỏ mặc luôn.
Hai người quả nhiên giống như lời đồn, cực kỳ "kiêu ngạo", khiến cửa hàng càng trở nên bí ẩn hơn trong mắt mọi người.
Nhiều người đúng là "tự ngược". Càng không mua được thứ gì, họ lại càng muốn mua.
Một số người phàn nàn rằng sản phẩm của Bàn Thạch Nông Gia quá đắt đỏ, nhưng khi thấy hàng hóa trong cửa hàng đều đã bán hết sạch, họ lại nghĩ rằng cửa hàng này có lẽ thực sự có "hai chiêu thức đặc biệt", và những món đồ bên trong có thể xứng đáng với giá tiền.
...
Buổi phát sóng trực tiếp của Tôn Vệ Thao thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Trên mạng xuất hiện một bài viết hot về "Đặc sản Bàn Thạch".
Dưới bài viết có rất nhiều người hỏi về công dụng của các sản phẩm đặc sản. Một trong những bình luận nhận được rất nhiều lượt thích.
"Chị gái tôi đã mua một phần Ô Phát Linh (), do một người bạn thân giới thiệu. Chị ấy nói rằng người bạn đó có tin tức nội bộ, và thứ này cực kỳ hiệu quả. Vì chị gái tôi thường kết giao với những kẻ xấu, bị lừa nhiều lần, nên tôi quyết định dùng cái đầu hói của mình để chứng minh rằng Ô Phát Linh này sẽ không có tác dụng gì. Hôm đó, tôi lén nhận hàng chuyển phát và uống Ô Phát Linh thay chị."
"Không may thay, sau khi uống Ô Phát Linh vào ngày hôm sau, tóc tôi lại mọc ra một chút. Không ngờ, thứ trông giống như sản phẩm ba không này lại thực sự có hiệu quả."
"Chị gái nói rằng, khi tóc tôi mọc ra, cô ấy sẽ nhổ từng sợi một. Dù tôi đã cam đoan rằng khi cửa hàng có hàng mới, tôi sẽ mua một phần giống y chang để bồi thường cho cô ấy, nhưng cô ấy vẫn không tha thứ cho tôi. Giờ phải làm sao đây?"
Người đàn ông đăng kèm hình ảnh trước và sau khi tóc mọc, thu hút rất nhiều bình luận.
"Ồ, tình chị em cảm động trời đất này, chắc chị gái tức chết rồi!"
"Ô Phát Linh thực sự có hiệu quả sao? Không biết khi nào sẽ có hàng mới?"
"Cửa hàng trực tuyến này hình như thực sự có chút lợi hại đấy!"
"Bị hói nhiều năm, hỏi đây có phải là thật không? Có phải chỉ là chiêu trò quảng cáo không?"
"..."
...
Cục Dị Năng.
"Bọn cư dân mạng này đúng là lo chuyện bao đồng." Bạch Nham () nói.
Lâm Đình () lắc đầu: "Thôi, sớm muộn gì cũng không giấu được."
Sản phẩm từ Bàn Thạch Nông Gia đều khá đặc biệt, nhiều giáo sư tại viện nghiên cứu đang chờ đợi những thứ này để tiến hành nghiên cứu.
Để giành thêm thị phần, Cục Dị Năng âm thầm mua hàng, nhưng không để lại bình luận hay tuyên truyền trên cửa hàng.
Nhiều khách hàng giàu có biết rõ tình hình cũng có suy nghĩ tương tự. Tất cả đều im lặng mua hàng, giữ kín thông tin.
Đáng tiếc, dù họ đã giữ kín đáo, vẫn có người không kiềm chế được mà muốn quảng bá.
Bạch Nham nhíu mày: "Hiệu quả của Ô Phát Linh thực sự rất tốt. Thành phần chính của nó là hà thủ ô, nhưng hiệu quả thuốc rất cao và tác dụng phụ giảm đi đáng kể. Sau khi dị năng giả sử dụng, phản hồi rằng nó có thể giúp tăng cường dị năng, nhưng chỉ một hoặc hai phần thì hiệu quả không lớn, có lẽ cần dùng lâu dài."
Lâm Đình thở dài: "Dùng lâu dài thì tốn kém lắm." Thỉnh thoảng mua vài phần còn được, nhưng nếu liên tục mua, ngân sách e rằng không đủ.
...
Đàm Gia ().
Dịch Thù Tuyết () nhìn Trình Chu () bước xuống cầu thang và hỏi: "Cửa hàng của Trình Dương đã mở rồi sao?"
Trình Chu gật đầu: "Ừ! Nghe nói, doanh thu rất tốt, hàng hóa đều đã bán hết sạch."
Dịch Thù Tuyết cười: "Doanh thu chắc chắn rất tốt. Hoàng lão nói với ta rằng ông ấy định mua một ít ớt từ cửa hàng trực tuyến để làm tương ớt, nhưng đã bị người khác mua hết rồi. Ông ấy hỏi ta có thể mua nội bộ một ít ớt không, ông ấy có thể đổi lại cho chúng ta vài gói tương ớt."
Trình Chu chống cằm: "Lần sau vậy, hàng lần này đã hết sạch rồi."
Dịch Thù Tuyết gật đầu: "Được, có lẽ lần này phần lớn hàng đều bị Cục Dị Năng mua sạch."
Trình Chu nhún vai: "Tùy họ thôi. Bán cho ai cũng vậy, miễn là tiền vào túi là được."
Dịch Thù Tuyết nhìn Trình Chu: "Ta nghe nói, Trình Dương đã thuê rất nhiều đất để trồng hướng dương và ớt?"
Trình Chu gật đầu: "Đúng vậy."
Ở dị giới (), Trình Chu tuy có lãnh địa riêng, nhưng cảm thấy nó quá nhỏ. Trình Chu tính toán rằng, sau khi Trình Dương trồng cây trên mặt đất, anh sẽ cử tinh linh trùng () và tiểu tinh linh đi thúc đẩy sự sinh trưởng của cây trồng trong ruộng.
Dịch Thù Tuyết nhìn Trình Chu: "Mẹ ở ngoại ô kinh đô có vài thửa ruộng thí nghiệm, vốn dùng để trồng rau củ quả hữu cơ, không độc hại. Nếu con thích, hãy giao cho con quản lý nhé."
Trình Chu gật đầu: "Được."
Lưỡng Giới Chủng Điền Đại Hanh