Long Vương Xuất Thế
Chương 142: C142: Tài sản bách thái
Sao Tê Chu có thể không nhìn ra giọng điệu của quản lý không tốt, vội vàng nói: “Quản lý Triệu, tôi không quen biết mấy với gia đình họ, tên Tê Thiên đó đã từng ngồi tù! Tôi không biết tại sao sếp Gố lại tuyển dụng anh †a, công việc của Văn Tố Hoa cũng là do Tê Thiên đi nhờ Cố đổng mới có được."
Quản lý Triệu cau mày: "Tê Chu, cậu chỉ là một nhân viên nhỏ, quyết sách của Cố đổng còn chưa đến lượt cậu nói ra nói vào, cậu hiểu không?"
Tê Chu gật đầu liên tục: “Vâng, tôi hiểu rồi.” "Được rồi, đi xuống đi." Quản lý Triệu vẫy tay.
Sau khi Tê Chu rời đi mấy phút, cửa phòng làm việc của quản lý Triệu bị đẩy ra, một người phụ nữ trung niên bước vào, chính là người hôm đó đã cãi nhau với Văn Tố Hoa ở cửa bếp.
Quản lý Triệu ra hiệu cho người phụ nữ đóng cửa lại, sau đó nói: “Lưu Ngọc Phương, tôi đã hỏi rõ tên Tê Thiên kia chỉ là một tên tội phạm lao động cải tạo, không biết †ại sao tên họ Cố lại tuyển dụng cậu ta, không phải là một nhân vật quan trọng gì."
Lưu Ngọc Phương nghỉ ngờ hỏi: “Một tội phạm lao. động cải tạo có đáng để Cố Văn sắp xếp công việc cho người nhà cậu ta sao?”
"Ha ha, tại sao lại không đáng?" Quản lý Triệu cười lạnh một tiếng: "Cô cho rằng Cố Văn là người tốt sao? Ông ta khởi nghiệp trong lĩnh vực bất động sản, sau lưng đã làm rất nhiêu chuyện mờ ám, tuyển dụng tội phạm lao động cải tạo như vậy, không phải là để xử lý với những chuyện đen tối đó sao! Nếu tìm được người bán mạng cho ông ta, thì tự nhiên phải cho cậu ta một số lợi ích! Không phải là cô không nhìn thấy chuyện lần trước ở trong nhà ăn, tên họ Tê kia đã bị mắng té tát! Nếu cậu ta thực sự là một nhân vật quan trọng, Cố Văn có thể nổi giận ở nơi công cộng được không?"
Lưu Ngọc Phương đảo mắt, hỏi: "Vậy tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?"
"Còn có thể làm gì nữa?" Quản lý Triệu nhấp một ngụm trà, tỏ vẻ khinh thường: "Muốn làm gì thì làm, nhà bếp là nguồn lợi nhuận lớn nhất của chúng ta, sao có thể để người khác lấy mất tiền được? Trong cuộc họp ngày mai, tôi sẽ đề nghị giao lại toàn bộ việc mua sắm lại cho cô, sau đó tôi sẽ giới thiệu cho cô một vài người buôn bán, các mặt hàng sẽ giảm 30% so với trước đây, cũng sẽ ra hóa đơn hợp lý cho cô, hiểu không?"
"Được rồi, cứ như vậy đi." Lưu Ngọc Phương gật đầu: "Nhưng nếu Văn Tố Hoa kia tiếp tục gây rối thì sao?"
"Gây rối? Gây rối thì kêu cô ta đến tìm tôi, người quản lý này!" Quản lý Triệu hừ lạnh: "Tôi muốn xem thử cô ta có thể gây ra chuyện gì! Tôi vốn nghĩ Tề Thiên kia có bối cảnh nào đó, nhưng hóa ra lại không phải, căn bản là không cần quan tâm!
Lưu Ngọc Phương có chút lo lắng nói: “Nếu chất lượng bữa ăn của nhân viên tiếp tục sa sút, e rằng sẽ khiến nhiều người bất mãn.”
"Đâu có liên quan gì đến chúng ta?" Quản lý Triệu châm một điếu thuốc: "Quản lý nhà bếp là Văn Tố Hoa, bọn họ có bất mãn thì đến tìm Văn Tố Hoa đi, có mắng cũng mắng Văn Tố Hoa, có người tới gánh tội thay cho chúng ta, đây là một chuyện tốt.”
Lưu Ngọc Phương nghe vậy, nỗi lo lắng cuối cùng trong lòng cũng biến mất, trên mặt lộ ra nụ cười, đắc ý rời khỏi phòng làm việc của quản lý Triệu.
Lúc 5:30 chiều, Tê Thiên rời khỏi văn phòng của Cố Văn, đi đến một nhà hàng Trung Quốc, Thẩm Thu Thủy đã gửi địa chỉ cho Tề Thiên.
Khi Tê Thiên đến nơi, Phương Hải và Thẩm Thu Thủy đã ngồi ở đó.
Nhìn thấy Tề Thiên tới, Thẩm Thu Thủy và Phương Hải đều đứng dậy, Thẩm Thu Thủy khoác tay Tề Thiên, tỏ ra rất ngọt ngào, đây cũng là điều bọn họ đã thống nhất sẽ không thể hiện ra bất kỳ biểu hiện gì khác thường trước mặt người ngoài.
"Tề tiên sinh, mời ngồi!" Phương Hải cũng vô cùng nhiệt tình, nóng lòng muốn nhờ Tề Thiên tư vấn về một số chuyện liên quan đến tranh.
Bữa ăn vô cùng vui vẻ, bảy giờ rưỡi, Tẻ Thiên nhận được tin nhắn của Kiều Lăng gửi đến, nói lô dược liệu đó đã đến bệnh viện, nhưng có một loại thảo dược nhìn như sắp héo, các bác sĩ trong bệnh viện cũng không biết nhiều về nó.
Tề Thiên biết Kiều Lăng đang nói đến loại thảo dược nào, thực sự rất hiếm, sau khi hái phải sử dụng trong thời gian rất ngắn, nếu không tác dụng của nó sẽ nhanh chóng biến mất.
Nhìn thấy Thẩm Thu Thủy và Phương Hải còn đang trò chuyện vui vẻ, Tê Thiên chỉ có thể nói: "Bà xã, sếp Phương, bên phía tôi còn có việc phải xử lý, xin lỗi tạm thời không tiếp được."
"Được rồi, Tê tiên sinh, cậu đi làm việc trước đi, cuộc trao đổi hôm nay với Tề tiên sinh, đã cho Phương Hải rất nhiều lợi ích, ha ha, một ngày nào đó Tề tiên sinh đến An thị, thì nhớ liên hệ với tôi, để tôi có thể làm đủ lễ nghĩa người chủ nhà."
"Chắc chắn rồi." Tê Thiên chào hỏi, rồi rời đi trước.
Thẩm Thu Thủy và Phương Hải đang ngồi ở bàn nói chuyện làm ăn.
Mười phút sau, Phương Hải trầm ngâm nói: “Sếp Thẩm, Công ty Thương mại Bảo Đức của tôi rất sẵn lòng hợp tác với Thẩm thị của cô, nhưng dưới góc độ một người bạn, tôi có một đề nghị hay hơn, không biết sếp Thẩm có nghe nói qua chưa, Tài sản Bách Thái!
Long Vương Xuất Thế