Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ

Chương 84: Kẻ rình trộm tôi


Bố mẹ Yến sợ đến run cả người, vừa đến nơi không bao lâu thì anh Khởi và Yến Lạc cũng gọi điện tới, vừa hoảng sợ vừa tự trách.


Tôi còn phải trấn an ngược lại rằng mình không sao.


Chuyện này vốn không thể trách họ. Ai mà ngờ được một giáo viên nổi tiếng bên ngoài nho nhã lễ độ, bên trong lại là cầm thú đội lốt người?


May mắn là tôi chưa từng ở một mình trong nhà thầy Kim, cũng không ăn uống gì của hắn, thậm chí còn chưa từng đi vệ sinh ở đó. Nên cơ bản có thể loại trừ khả năng bị quay lén.


Lúc này nhìn tin tức, sau cơn chấn động chỉ còn lại sự may mắn.


May mà lúc nào cũng có bố và Yến Lạc đi cùng tôi.


Hai nhà ngồi trò chuyện thêm một lúc, bố mẹ Yến thấy tinh thần tôi bình thường mới yên tâm ra về.


Bố nói hôm nay nhất định phải làm một bữa ngon để tôi vơi bớt sợ hãi, sợ mẹ ở nhà lải nhải, nên lúc đi chợ liền kéo bà đi cùng.



Tôi ngồi ở nhà tiếp tục lướt điện thoại, xem thêm những chi tiết vụ án do các trang truyền thông tự tiết lộ.


Thầy Kim, không, giờ phải gọi là cầm thú Kim, nổi tiếng lắm, thu hút không ít học sinh tới nhà học thêm. Chiêu trò thường dùng của hắn là mời các cô gái uống gì đó trước và sau buổi học, khi đã làm họ mê man thì thực hiện hành vi tội ác.


Đến khi các cô gái tỉnh lại, có người hoàn toàn không nhớ đã xảy ra chuyện gì, có người phát hiện nhưng không dám hé môi.


Còn có những cô gái có gia cảnh khó khăn, cầm thú Kim lợi dụng lý do miễn học phí để nhiều lần thực hiện hành vi đồi bại với họ, nhưng vì muốn cải thiện thành tích, họ chọn im lặng.


Một vài nạn nhân thậm chí còn chủ động giới thiệu bạn gái khác đến học ở đó.


Nếu lần này không phải tên cầm thú Kim dùng thuốc quá liều làm chết người thì tội ác của hắn không biết còn bị che giấu đến bao giờ.


Lướt tiếp xuống, xu hướng dư luận bắt đầu trở nên kỳ lạ. Có mấy blogger quả quyết rằng nhiều cô gái học ở nhà cầm thú Kim đều duy trì quan hệ tình cảm với hắn, nạn nhân cũng nằm trong số đó. Vì không chịu được việc hắn chân đạp nhiều thuyền, nên mới cố tình uống thuốc mê liều cao để tự tử nhằm trả thù.


Khu vực bình luận ngập tràn lời tán đồng, còn có cả người xin "nguồn" video ảnh chụp.


Lũ đê tiện đó!



Tôi lần lượt báo cáo và chặn họ, nhưng những kẻ ấy như gián, cứ nối tiếp xuất hiện, báo cáo cũng không xuể.


Báo cáo đến mệt, tôi quẳng điện thoại xuống nằm trên sofa, liên tục nghĩ về cô gái bị hại kia.


Cô ấy xinh đẹp, tinh tế như vậy. Bố mẹ chắc chắn rất yêu thương cô, cả nhà đều tốt đẹp, thế mà bị tên khốn kia phá hủy.


Hơn 600 đoạn video quay lén, biết bao nạn nhân.


Tên khốn Kim chết đi cho xong! Nhất định phải xử tử hắn!


Bỗng nhiên, chuông cửa reo.


"Kính coong, kính coong" mang theo chút sốt ruột.


Nhà họ Yến đến chơi sẽ thường gõ cửa, bố mẹ tôi có chìa khóa, chỉ mỗi Yến Lạc là hay bấm chuông. Nhưng từ khi anh không có nhà, chuông gần như bỏ không.


Lúc này là ai nhỉ?



Tôi mở cửa trong, nhìn người đứng ngoài cửa thép, hơi hoài nghi: "Anh Cư Diên?"


Anh đứng ngoài cửa, mặc vest, hơi thở dồn dập, vài sợi tóc rơi lòa xòa trước trán, toàn thân căng như dây, thấy tôi mới thở phào: "Liên Hà."


Anh gọi tên tôi, tôi lập tức thấy ngứa ngáy khắp người, đâu đâu cũng không thoải mái.


Lần trước gặp nhau anh đã ném cho tôi một quả bom khủng khiếp, tôi không dám kể với cả Yến Lạc, ngày nào cũng giữ trong lòng.


Vừa mới nguôi ngoai, anh lại đến.


Tôi do dự không mở cửa ngay, đứng trong nhà trả lời: "Chào anh, chị tôi đi Mỹ rồi."


Anh chẳng quan tâm chị tôi: "Anh thấy tin rồi."


Chết thật, anh đến vì tôi.


Tâm trạng tôi phức tạp: "Cảm ơn, tôi không sao. Bố mẹ tôi không ở nhà, anh đi đi đừng để họ nhìn thấy, sau này cũng đừng đến nữa."



"Ừ."


Anh vẫn dứt khoát như trước, quay người đi, chẳng dây dưa.


Tôi đóng cửa trong, chống lưng vào tường, tim đập thình thịch.


Người này, thật là!


Chị tôi đã suýt chết vì anh ta một lần, anh ta còn dám đến nhà hỏi han tôi, lỡ bị bố mẹ thấy thì biết làm sao!


Khoan đã, sao anh biết tôi từng học ở nhà cầm thú Kim, lại biết tôi đang nghỉ ở nhà?


Một luồng lạnh bất ngờ chạy thẳng sống lưng.


Chẳng lẽ anh ta đã luôn rình mò tôi?


Tôi vội xô cửa chạy ra đuổi theo.


Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ Truyện Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ Story Chương 84: Kẻ rình trộm tôi
10.0/10 từ 12 lượt.
loading...