Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ
Chương 65: Của hồi môn
Sau khi buổi thăm nhà kết thúc, tôi tiễn thầy chủ nhiệm ra về, rồi quay lại rửa mặt mũi chuẩn bị đi ngủ.
Nhưng lại trằn trọc không tài nào chợp mắt được.
Tôi lôi album ảnh chụp ở Vân Đại ra, lật xem từng tấm một.
Tôi cứ nghĩ điểm thi thử lần hai của mình đã khá rồi, nhưng so với điểm chuẩn mấy năm trước của Vân Đại vẫn còn kém hai, ba chục điểm.
Dù thầy nói tôi thi đỗ không thành vấn đề, nhưng thời gian chỉ còn chưa đầy trăm ngày nữa thôi, liệu tôi có làm được không?
Tôi đặt điện thoại xuống, vỗ mạnh vào mặt mình.
Việc luyện tập chuyên đề rất có hiệu quả, vậy thì tôi phải tiếp tục làm. Phía trước vẫn còn chừng mười lần kiểm tra tuần, kiểm tra tháng và cả kỳ thi thử lần ba. Không cần một bước lên mây, chỉ cần mỗi lần tiến bộ một chút, tích lũy dần dần cũng được mà!
Tôi nhất định phải dùng thẻ sinh viên của mình để ăn cơm trong căng tin của Vân Đại!
Nghĩ đến cá viên và thịt hấp ở đó, tôi lại chợt nhớ tới túi đồ ăn mang về để quên trên xe Cư Diên.
Từ hôm ấy đến giờ anh vẫn rất yên lặng, không giải thích cũng chẳng xin lỗi.
Tôi cũng chẳng biết tại sao hôm đó anh lại nổi hứng đua xe, sau khi tôi rời đi thì anh về kiểu gì?
Không biết bị phạt bao nhiêu tiền, có khi nào còn bị tước bằng lái không...
Tôi kéo chăn đắp kín người.
Chuyện đó... không liên quan gì đến tôi cả.
Không nghĩ nữa! Ngủ!
Không lâu sau, vụ án của anh họ cả có kết quả.
Bác cả và bác dâu chạy vạy khắp nơi, bán sạch gia sản, vay mượn đủ đường để lo lót quan hệ. Ban đầu phải ngồi mười năm, cuối cùng cũng được giảm xuống thành năm năm.
Hai anh họ còn lại thì dứt khoát tách hộ khẩu ra khỏi bố mẹ và anh cả, nói rằng nợ nần đâu phải tại họ, họ tuyệt đối không trả.
Còn căn nhà cũ của gia đình, nếu không bán thì bỏ đấy, còn bán đi thì tiền cũng phải chia phần cho họ.
Hai ông bà già tức gần như phát bệnh.
Mẹ tôi ban đầu còn đứng ngoài hả hê, thấy nhà bác cả tan nát đến mức ấy rồi, bà cũng chẳng tiện nói thêm lời nào cay nghiệt nữa.
Khi bác cả và bác dâu đến vay tiền đi đường để ra Bắc làm công, bố tôi đã cho họ, còn xé luôn cả giấy nợ, mẹ tôi cũng im lặng không phản đối.
Bác cả vừa đi không bao lâu, bên phía cô đã bắt đầu chuẩn bị đám cưới. Chị họ cả mang thai, tay xách của hồi môn, vui vẻ đi tái hôn với một gã nghèo nhưng đẹp trai.
Bà bảo thằng rể mới kia vừa nhìn đã biết không phải người đàng hoàng.
Vì sính lễ nằm trong tay chị họ, không giao cho hắn, nên ngay trong hôn lễ hắn đã đập phá, gây sự om sòm.
Đám bạn bè ăn chơi lêu lổng đi theo làm phù rể của hắn suýt nữa lột váy các cô phù dâu, khiến mấy cô gái sợ đến khóc nức nở.
Đám họ hàng nghèo bên nhà trai cũng chẳng khác gì lũ quỷ đói, vừa ăn vừa giấu đồ mang về.
Đôi hoa tai vàng của chị họ cả cũng mất, tám chín phần là bị bọn họ lấy trộm...
Bố tôi nói: "Biết đâu là rơi ở đâu đó, bảo họ về tìm kỹ lại xem. Bà cũng đừng nói nặng lời quá, dù gì sau này vẫn còn là họ hàng..."
Mẹ tôi hừ một tiếng: "Họ hàng kiểu ấy thì tôi chẳng thèm! Lần này ông lại mừng bao nhiêu?"
"Ờ... một nghìn..."
"Hứ, theo tôi năm trăm là đủ rồi! Nhìn cái bụng con bé đó mà xem, chẳng bao lâu nữa mình lại phải mừng cho đứa nhỏ của nó. Hết lần này tới lần khác, phiền phức không dứt!"
Nói xong, mẹ quay sang nhìn tôi: "Nếu sau này dám chửa trước khi cưới, thì đừng hòng có lấy một xu tiền của hồi môn!"
Nghe bà nói vậy, tôi lại thấy vui mừng: "Mẹ, vậy là mẹ cũng chuẩn bị của hồi môn cho con à?"
Tôi vẫn luôn nghĩ bà chán ghét tôi đến tận xương tủy, lại keo kiệt với tôi, chắc chắn sẽ chẳng bao giờ sắm sửa gì cho tôi cả.
Mẹ tôi sững người một chút rồi quay mặt đi: "Con gái lấy chồng mà không có của hồi môn, chẳng phải để người ta chê cười, chỉ trỏ sau lưng mẹ sao?"
Bố tôi cười nói: "Yên tâm đi, dù nhà mình có nghèo đến đâu cũng không để thiếu của hồi môn của hai chị em được."
Tôi liền nói: "Vậy thì phần của con phải bằng của chị."
Mẹ tôi đáp: "Trước tiên thi đậu vào Vân Đại! Không đậu thì chẳng có gì hết."
"Tất nhiên rồi, con sẽ cố gắng hết sức!"
Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ
Đánh giá:
Truyện Lồng Thủy Tinh - Nhất Diệp Quỳ
Story
Chương 65: Của hồi môn
10.0/10 từ 12 lượt.
