Lóe Hôn - Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Chương 43
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 43
Tạ Diễm có thể cảm nhận được sự bất lực trong câu từ của Cố Ngộ Sâm.
Cậu không nhịn được gửi một biểu tượng cảm xúc cười lớn qua.
Vương Hỏa Hỏa: Hahaha.jpg
Tin nhắn vừa được gửi đi, Tạ Diễm cảm giác như có người đang nhìn chằm chằm mình. Cậu ngẩng đầu thì thấy Lý Trạch Khâm và An Viễn Hề đang nhìn mình không chớp mắt.
Tạ Diễm sờ mặt mình theo bản năng: “Trên mặt tao dính gì hả?”
“Bây giờ mày đừng nói chuyện với tao.” Lý Trạch Khâm giơ tay tạo thành một chữ X lớn: “Hãy để tao tự ghen tị một lát.”
An Viễn Hề yên lặng +1.
Lúc này bọn họ mới chợt nhận ra người giàu nhất trước đó là Tạ Hành Đông, không phải là cha của Tạ Diễm sao?
Và người đã vượt qua Tạ Hành Đông trở thành người giàu nhất hiện tại là Cố Ngộ Sâm, cũng là chồng của Tạ Diễm!
Đậu má, chua lè!
Tại sao tất cả người giàu nhất đều là người nhà của Tạ Diễm vậy?
Tạ Diễm là con cưng của ông trời đúng không?
Tạ Diễm ngẫm lại giờ mà mình nói gì đi nữa thì cũng trông rất giống muốn bị đòn, thế là cậu chỉ biết rụt cổ tiếp tục nói chuyện với Cố Ngộ Sâm, hả hê khi người khác gặp họa.
Thời gian mà Cố Ngộ Sâm trở thành người giàu nhất vô cùng vi diệu, ngay khi anh chuẩn bị ra mắt gia đình cậu thì anh đã vượt mặt cha cậu.
Không chỉ mỗi Tạ Diễm nhắn tin với Cố Ngộ Sâm mà bạn bè của Cố Ngộ Sâm cũng nhắn tin an ủi anh, đồng thời còn không chê to chuyện hỏi cảm tưởng của Cố Ngộ Sâm khi vượt mặt Tạ Hành Đông để trở thành người giàu nhất.
Ngay cả Tạ Tấn cũng nhắn Wechat cho anh.
XJ: Cậu giỏi đó
Cố Ngộ Sâm nhìn thấy tin nhắn, nghĩ rồi trả lời Tạ Tấn.
Cố Ngộ Sâm: Chắc cái này là lợi ích của việc keo kiệt đó.
Hàm ý là nếu anh ấy keo kiệt thêm chút nữa thì anh đã không thể cướp đi cái danh hiệu người giàu nhất này.
XJ: Giỏi đó, để chụp hình gửi ba tôi xem.
Cố Ngộ Sâm: …
Cố Ngộ Sâm đã thu hồi một tin nhắn.
XJ: Cười.jpg
Lại hòa nhau một ván, tuyệt.
***
Tất nhiên Tạ Diễm không biết anh trai mình và Cố Ngộ Sâm lại đâm chọt nhau trên Wechat, cho dù biết thì cậu cũng không cảm thấy lạ gì.
Lúc này Lý Trạch Khâm và An Viễn Hề cũng đã chua xong rồi, hai người đi đến trước mặt Tạ Diễm, đưa cho Tạ Diễm xem hotsearch.
Vốn dĩ mỗi năm bảng xếp hạng độ giàu có đều sẽ lên hotsearch một lần, năm nay dựa theo thường lệ cũng sẽ lên một lần, nhưng năm nay lại không giống với năm rồi.
Bởi vì người giàu nhất năm nay là Cố Ngộ Sâm có hai mánh lới lớn – là người trẻ tuổi nhất và đẹp trai nhất.
Còn không đến 30 tuổi đã trở thành người giàu nhất thì quả thật là người trẻ tuổi nhất, điều này không có gì để bàn cãi.
Nhưng đẹp trai nhất thì sao?
Đừng nói là tiền tài làm mờ con mắt, nhìn thấy người giàu nhất trẻ tuổi thì cảm thấy người ta đẹp trai nhen?
Mọi người đều biết ngoại hình chưa chắc đã bằng với năng lực.
Những người ôm nghi ngờ hay có cùng quan điểm này đều bấm vào hotsearch, nhìn thấy bức ảnh độ phân giải kém kia thì lập tức bị vả mặt, hận không thể ôm điện thoại gọi chồng.
Độ phân giải kém như thế còn không che giấu được sự đẹp trai của người giàu nhất, trên người khoác lên bộ vest càng khiến người đàn ông trông cao hơn, chân dài vai rộng eo hẹp.
Người giàu nhất là cha, người giàu nhất mà trẻ tuổi đương nhiên là chồng.
Nhất thời, dưới bình luận của bài hotsearch đều gọi Cố Ngộ Sâm là chồng.
Lý Trạch Khâm đùa: “Không ngờ đúng không, tự nhiên lòi ra một bụm đối thủ cạnh tranh.”
Tạ Diễm nhìn những comment gọi chồng ở phần bình luận.
— Chồng của tui có dáng người đẹp ghê! Chắc chắn có cơ bụng tám múi!
Nội tâm của Tạ Diễm: Có, tôi còn sờ qua rồi nè. Tôi không cho xem đấy!
— Chồng mặc vest trông cấm dục quá à, aaa tui muốn tự mình lột đồ ảnh ra.
Nội tâm Tạ Diễm: Tôi đã cởi rồi, cấm dục là cấm dục thật, dục cũng là dục thật. Tuy nhiên mấy người sẽ vĩnh viễn không chạm vào được bộ vest của ảnh đâu.
— Tui không quan tâm đến ngoại hình và dáng người của ảnh, thứ tui quan tâm là tiền của ảnh, chồng ơi, anh lấy số lẻ nuôi em đi.
Nội tâm Tạ Diễm: Không có cửa đâu! Sắc đẹp này là của tôi, dáng người này là của tôi, chồng là của tôi, tiền cũng là cũng tôi, tất cả đều là của tôi, là của tôi là của tôi!
…
Tạ Diễm còn muốn tiếp tục đọc, nhưng Lý Trạch Khâm đã lấy lại điện thoại.
Tạ Diễm nhìn sang Lý Trạch Khâm.
Lý Trạch Khâm rụt người, tỏ vẻ đáng thương yếu đuối bất lực: “Tạ Diễm Diễm, mày nhìn vào gương xem vẻ mặt hiện tại của mày đi, trông kh*ng b* lắm ấy.”
An Viễn Hề cũng nhảy ra xa.
Tạ Diễm lấy điện thoại ra và bật camera trước lên xem vẻ mặt của mình hiện tại, ngoài việc mặt có hơi nghiêm túc và âm trầm một tí, đôi mắt cũng tối đi một chút thì cũng không khác biệt mấy so với lúc bình thường.
Không có gì đâu, thật sự cậu không có gì hết.
Không có chết liền á!
Tạ Diễm lập tức mở Weibo, chụp những bình luận đứng top trên Weibo gửi cho Cố Ngộ Sâm.
Vương Hỏa Hỏa: [hình ảnh]
Vương Hỏa Hỏa: Cuối cùng anh có bao nhiêu cô vợ hờ thế hả?
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc phẫn nộ.jpg
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc phun hỏa.jpg
Tất nhiên là Tạ Diễm biết bản thân đang giận chó đánh mèo, cho nên sau khi gửi cho Cố Ngộ Sâm mười mấy cái biểu tượng cảm xúc tức giận, cậu gửi lại một biểu tượng cảm xúc khác.
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc nhụt chí.jpg
Vương Hỏa Hỏa: Được rồi, em trút giận xong rồi, anh có thể mặc kệ em rồi đó.
Nói như thế nhưng khi nhìn đến Cố Ngộ Sâm trả lời tin nhắn, Tạ Diễm vẫn rất vui vẻ.
Nước sốt chua ngọt của tôi: Gấu trúc hôn hôn.jpg
Nước sốt chua ngọt của tôi: Gấu trúc ôm một cái.jpg
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc bổ nhào.jpg
Sau khi gửi biểu tượng cảm xúc một hồi, cuối cùng Tạ Diễm cũng cảm thấy thoải mái hơn, nhưng cậu vẫn mở app đồ ăn và đặt một phần cho Cố Ngộ Sâm.
Sau khi đặt đồ ăn xong, Tạ Diễm lại gửi tin nhắn cho Cố Ngộ Sâm.
Vương Hỏa Hỏa: Em đặt một phần cơm cho anh á, chút nữa anh nhớ lấy nha.
Nước sốt chua ngọt của tôi: Ừm.
Nước sốt chua ngọt của tôi: Gấu trúc hôn hôn.jpg
***
Hơn ba mươi phút sau, Cố Ngộ Sâm nhận được một phần thức ăn. Khi người giao đồ ăn gọi đến, Cố Ngộ Sâm đã tự mình đi xuống tầng lấy.
Khi mang về văn phòng rồi mở hộp đồ ăn ra, Cố Ngộ Sâm không nhịn được bật cười.
Toàn là giấm chua Sơn Tây.
Cố Ngộ Sâm: [hình ảnh]
Cố Ngộ Sâm: Anh đã nhận được.
Cố Ngộ Sâm: Anh đã hiểu ý chỉ sâu sắc của lãnh đạo và sẽ dựa theo ý của lãnh đạo để hoàn thành nhiệm vụ.
Mặt trời nhỏ của tôi: Lãnh đạo đã biết, lui xuống làm việc đi.
***
Cố Ngộ Sâm: “Tạ Diễm mua.”
Thư ký: “…”
Có lẽ anh ta có thể đoán được một ít thứ.
Chỉ là cảm giác như sếp Cố đang rải cơm chó trước mặt anh ta, giấm này chắc rót cho anh ta đúng không?
Thư ký nhanh chóng chuyển chủ đề: “Sếp Cố, tổng biên tập của Kinh Tế Tài Chính Mỗi Ngày gọi điện đến và muốn hẹn gặp mặt anh. Tôi từ chối như mấy lần trước đúng không?”
Cố Ngộ Sâm thường rất khiêm tốn, hiếm khi nào anh nhận lời phỏng vấn, nếu không, bức ảnh đăng trên mạng hôm nay không chỉ là một bức ảnh mơ hồ như vậy.
Trong trường hợp bình thường, Cố Ngộ Sâm sẽ từ chối cuộc phỏng vấn.
Thư ký hỏi câu này cũng chỉ là một hình thức mà thôi.
Không ngờ anh ta lại nhận được một câu trả lời khẳng định: “Có thể nhận, thứ bảy này tôi muốn đi đến thành phố Kinh, hẹn thời gian là chiều nay đi.”
Thư ký có chút kinh ngạc, nhưng vẫn nhớ kỹ, sắp xếp thời gian theo lịch trình hôm nay của Cố Ngộ Sâm.
Sau khi hẹn gặp Kinh Tế Tài Chính Mỗi Ngày để phỏng vấn độc quyền, thư ký lập tức thông báo cho Cố Ngộ Sâm.
Sẽ muộn hơn giờ tan làm mỗi ngày khoảng một tiếng.
Cố Ngộ Sâm lập tức nói với Tạ Diễm, bảo Tạ Diễm về nhà trước, hôm nay không cần đến đón anh.
***
Ninh Ninh là phóng viên của Kinh Tế Tài Chính Mỗi Ngày, một khoảng thời gian trước cô vừa chuyển đến chi nhánh thành phố K.
Người hướng dẫn chính cho cô là một phóng viên lão làng, hôm nay người nọ hào hứng đến gặp cô và nói với cô rằng bọn họ sẽ phỏng vấn Cố Ngộ Sâm vào ngày hôm nay.
Là một phóng viên về kinh tế tài chính, tất nhiên cô biết Cố Ngộ Sâm là ai, người giàu nhất trong nước hiện tại, người chiếm giữ top đầu hotsearch chỉ vì một bức ảnh mơ hồ.
Phỏng vấn vào 5 giờ chiều nay, thời gian để Ninh Ninh sửa soạn lại tư liệu về Cố Ngộ Sâm không nhiều lắm, cô còn nghĩ là mình sẽ rất vội vàng trong mấy tiếng kế tiếp, không nghĩ đến một hồi sau, cô vẫn không thấy tài liệu về Cố Ngộ Sâm.
Cô nhanh chóng hỏi thầy của mình: “Thầy ơi, tại sao em không tìm được tài liệu gì về Cố Ngộ Sâm vậy ạ?”
“Thầy quên nói với em, không cần tìm tài liệu về người này, trước kia anh ta không chịu nhận phỏng vấn, là một người khá bí ẩn và ít nói. Thầy có một bài giới thiệu ngắn gọn, em cầm đi xem đi.” Thầy của Ninh Ninh không quên dặn dò cô: “Tạp chí của chúng ta xem như là người đầu tiên phỏng vấn anh ta. Bởi vậy mà tổng biên tập rất coi trọng cuộc phỏng vấn lần này, chút nữa nhớ đừng phạm lỗi.”
Trong thời gian nghỉ trưa, Ninh Ninh nói chuyện này cho cô bạn thân Chu Dĩnh nghe.
Không phải là cô cố ý nói về nó, chỉ là trong lúc nói chuyện trên WeChat cô có nói chút nữa mình sẽ phỏng vấn người giàu nhất mới lên Cố Ngộ Sâm, đến lúc đó thì có thể nhìn xem liệu Cố Ngộ Sâm có đẹp trai như lời đồn không, có thể gánh được nhiều cô gái gọi anh là chồng không.
Chu Dĩnh: Cái tên Cố Ngộ Sâm này trông khá quen.
Chu Dĩnh: Ê tao nhớ ra rồi, đối tượng xem mắt keo kiệt lần trước của tao cũng tên Cố Ngộ Sâm á.
Ninh Ninh: !!!
Chu Dĩnh: “…”
Chu Dĩnh: Chắc là trùng hợp thôi? Nếu là người giàu nhất thì sao có thể keo kiệt như vậy được?
Ninh Ninh: Chắc là trùng tên trùng họ thôi.
Chu Dĩnh: Nhưng mà lúc đó người giới thiệu nói là người đàn ông kia đang làm việc tại YC.
Đi làm ở YC, còn tên Cố Ngộ Sâm.
Điều này chỉ là trùng hợp thật hả?
Ninh Ninh: Sẽ không trùng hợp đến vậy đi.
Chu Dĩnh: Ai biết được?
Ninh Ninh: Thôi mặc kệ đi, chờ tao phỏng vấn người giàu nhất rồi sẽ biết thôi.
Ninh Ninh còn nhớ buổi xem mắt của Chu Dĩnh, cô sẽ không quên người đẹp trai như thế.
Chút nữa phải đi phỏng vấn, nếu người giàu nhất Cố Ngộ Sâm thật sự là đối tượng xem mắt trước kia của Chu Dĩnh…
Nghĩ đến đây, Ninh Ninh đột nhiên lắc đầu.
Điều này thật không thể tưởng tượng nổi, thật sự không thể tưởng tượng nổi mà.
Không biết có phải vì lý do tâm lý hay không, sau khi hết giờ nghỉ trưa, Ninh Ninh nhìn bức ảnh mạng độ phân giải kém kia rồi lại bắt đầu so sánh với đối tượng xem mắt của Chu Dĩnh.
Trong lúc Ninh Ninh chờ đợi với tâm trạng thấp thỏm, cuối cùng thầy của cô cũng kêu cô đi đến tòa nhà YC.
Cô im lặng đi theo phía sau thầy của mình, gặp thư ký của Cố Ngộ Sâm, sau đó được thư ký dẫn đến văn phòng tiếp khách của Cố Ngộ Sâm.
“Mong hai vị chờ một chút, sếp Cố họp xong sẽ tới đây ngay lập tức.” Thư ký mang ra một ít trà bánh, thái độ ôn hòa lịch sự.
Cô là phóng viên về kinh tế tài chính, phỏng vấn qua rất nhiều ông chủ lớn. Văn phòng của những ông chủ lớn đều có đặc điểm chung là rất hoành tráng, nhưng văn phòng của Cố Ngộ Sâm thì khác, rất đơn giản.
Nó đơn giản đến mức nhìn không giống văn phòng của người giàu nhất. Không, thậm chí có nhìn kỹ cũng không thể nhìn ra là văn phòng của người giàu nhất nữa.
Ninh Ninh đang suy nghĩ thì nghe được cửa văn phòng bị mở ra.
Giọng nói của thư ký cũng cùng lúc truyền đến: “Sếp Cố, phóng viên của Kinh Tế Tài Chính Mỗi Ngày đã ngồi chờ trong văn phòng.”
Ninh Ninh nghe vậy, ngẩng đầu lên, nhìn thấy người đàn ông đẹp trai thân hình cao lớn đi vào, người cô như dại ra.
Lúc này trong đầu cô chỉ có một câu…
Bạn thân nhất của tao ơi! Mày có biết là mày đã từng gặp thoáng qua hàng trăm tỷ không hả!
____
Tác giả có lời muốn nói:
[Kịch nhỏ]
Trên trang đầu của diễn đàn, bài viết về buổi xem mắt kỳ lạ đã có thêm cập nhật mới.
LZ: Quên nói, đối tượng xem mắt keo kiệt lập dị tên Cố Ngộ Sâm. Đúng rồi đó, chính là người giàu nhất mới lên Cố Ngộ Sâm.
LZ: Cười sống sót.jpg
Chương 43
Tạ Diễm có thể cảm nhận được sự bất lực trong câu từ của Cố Ngộ Sâm.
Cậu không nhịn được gửi một biểu tượng cảm xúc cười lớn qua.
Vương Hỏa Hỏa: Hahaha.jpg
Tin nhắn vừa được gửi đi, Tạ Diễm cảm giác như có người đang nhìn chằm chằm mình. Cậu ngẩng đầu thì thấy Lý Trạch Khâm và An Viễn Hề đang nhìn mình không chớp mắt.
Tạ Diễm sờ mặt mình theo bản năng: “Trên mặt tao dính gì hả?”
“Bây giờ mày đừng nói chuyện với tao.” Lý Trạch Khâm giơ tay tạo thành một chữ X lớn: “Hãy để tao tự ghen tị một lát.”
An Viễn Hề yên lặng +1.
Lúc này bọn họ mới chợt nhận ra người giàu nhất trước đó là Tạ Hành Đông, không phải là cha của Tạ Diễm sao?
Và người đã vượt qua Tạ Hành Đông trở thành người giàu nhất hiện tại là Cố Ngộ Sâm, cũng là chồng của Tạ Diễm!
Đậu má, chua lè!
Tại sao tất cả người giàu nhất đều là người nhà của Tạ Diễm vậy?
Tạ Diễm là con cưng của ông trời đúng không?
Tạ Diễm ngẫm lại giờ mà mình nói gì đi nữa thì cũng trông rất giống muốn bị đòn, thế là cậu chỉ biết rụt cổ tiếp tục nói chuyện với Cố Ngộ Sâm, hả hê khi người khác gặp họa.
Thời gian mà Cố Ngộ Sâm trở thành người giàu nhất vô cùng vi diệu, ngay khi anh chuẩn bị ra mắt gia đình cậu thì anh đã vượt mặt cha cậu.
Không chỉ mỗi Tạ Diễm nhắn tin với Cố Ngộ Sâm mà bạn bè của Cố Ngộ Sâm cũng nhắn tin an ủi anh, đồng thời còn không chê to chuyện hỏi cảm tưởng của Cố Ngộ Sâm khi vượt mặt Tạ Hành Đông để trở thành người giàu nhất.
Ngay cả Tạ Tấn cũng nhắn Wechat cho anh.
XJ: Cậu giỏi đó
Cố Ngộ Sâm nhìn thấy tin nhắn, nghĩ rồi trả lời Tạ Tấn.
Cố Ngộ Sâm: Chắc cái này là lợi ích của việc keo kiệt đó.
Hàm ý là nếu anh ấy keo kiệt thêm chút nữa thì anh đã không thể cướp đi cái danh hiệu người giàu nhất này.
XJ: Giỏi đó, để chụp hình gửi ba tôi xem.
Cố Ngộ Sâm: …
Cố Ngộ Sâm đã thu hồi một tin nhắn.
XJ: Cười.jpg
Lại hòa nhau một ván, tuyệt.
***
Tất nhiên Tạ Diễm không biết anh trai mình và Cố Ngộ Sâm lại đâm chọt nhau trên Wechat, cho dù biết thì cậu cũng không cảm thấy lạ gì.
Lúc này Lý Trạch Khâm và An Viễn Hề cũng đã chua xong rồi, hai người đi đến trước mặt Tạ Diễm, đưa cho Tạ Diễm xem hotsearch.
Vốn dĩ mỗi năm bảng xếp hạng độ giàu có đều sẽ lên hotsearch một lần, năm nay dựa theo thường lệ cũng sẽ lên một lần, nhưng năm nay lại không giống với năm rồi.
Bởi vì người giàu nhất năm nay là Cố Ngộ Sâm có hai mánh lới lớn – là người trẻ tuổi nhất và đẹp trai nhất.
Còn không đến 30 tuổi đã trở thành người giàu nhất thì quả thật là người trẻ tuổi nhất, điều này không có gì để bàn cãi.
Nhưng đẹp trai nhất thì sao?
Đừng nói là tiền tài làm mờ con mắt, nhìn thấy người giàu nhất trẻ tuổi thì cảm thấy người ta đẹp trai nhen?
Mọi người đều biết ngoại hình chưa chắc đã bằng với năng lực.
Những người ôm nghi ngờ hay có cùng quan điểm này đều bấm vào hotsearch, nhìn thấy bức ảnh độ phân giải kém kia thì lập tức bị vả mặt, hận không thể ôm điện thoại gọi chồng.
Độ phân giải kém như thế còn không che giấu được sự đẹp trai của người giàu nhất, trên người khoác lên bộ vest càng khiến người đàn ông trông cao hơn, chân dài vai rộng eo hẹp.
Người giàu nhất là cha, người giàu nhất mà trẻ tuổi đương nhiên là chồng.
Nhất thời, dưới bình luận của bài hotsearch đều gọi Cố Ngộ Sâm là chồng.
Lý Trạch Khâm đùa: “Không ngờ đúng không, tự nhiên lòi ra một bụm đối thủ cạnh tranh.”
Tạ Diễm nhìn những comment gọi chồng ở phần bình luận.
— Chồng của tui có dáng người đẹp ghê! Chắc chắn có cơ bụng tám múi!
Nội tâm của Tạ Diễm: Có, tôi còn sờ qua rồi nè. Tôi không cho xem đấy!
— Chồng mặc vest trông cấm dục quá à, aaa tui muốn tự mình lột đồ ảnh ra.
Nội tâm Tạ Diễm: Tôi đã cởi rồi, cấm dục là cấm dục thật, dục cũng là dục thật. Tuy nhiên mấy người sẽ vĩnh viễn không chạm vào được bộ vest của ảnh đâu.
— Tui không quan tâm đến ngoại hình và dáng người của ảnh, thứ tui quan tâm là tiền của ảnh, chồng ơi, anh lấy số lẻ nuôi em đi.
Nội tâm Tạ Diễm: Không có cửa đâu! Sắc đẹp này là của tôi, dáng người này là của tôi, chồng là của tôi, tiền cũng là cũng tôi, tất cả đều là của tôi, là của tôi là của tôi!
…
Tạ Diễm còn muốn tiếp tục đọc, nhưng Lý Trạch Khâm đã lấy lại điện thoại.
Tạ Diễm nhìn sang Lý Trạch Khâm.
Lý Trạch Khâm rụt người, tỏ vẻ đáng thương yếu đuối bất lực: “Tạ Diễm Diễm, mày nhìn vào gương xem vẻ mặt hiện tại của mày đi, trông kh*ng b* lắm ấy.”
An Viễn Hề cũng nhảy ra xa.
Tạ Diễm lấy điện thoại ra và bật camera trước lên xem vẻ mặt của mình hiện tại, ngoài việc mặt có hơi nghiêm túc và âm trầm một tí, đôi mắt cũng tối đi một chút thì cũng không khác biệt mấy so với lúc bình thường.
Không có gì đâu, thật sự cậu không có gì hết.
Không có chết liền á!
Tạ Diễm lập tức mở Weibo, chụp những bình luận đứng top trên Weibo gửi cho Cố Ngộ Sâm.
Vương Hỏa Hỏa: [hình ảnh]
Vương Hỏa Hỏa: Cuối cùng anh có bao nhiêu cô vợ hờ thế hả?
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc phẫn nộ.jpg
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc phun hỏa.jpg
Tất nhiên là Tạ Diễm biết bản thân đang giận chó đánh mèo, cho nên sau khi gửi cho Cố Ngộ Sâm mười mấy cái biểu tượng cảm xúc tức giận, cậu gửi lại một biểu tượng cảm xúc khác.
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc nhụt chí.jpg
Vương Hỏa Hỏa: Được rồi, em trút giận xong rồi, anh có thể mặc kệ em rồi đó.
Nói như thế nhưng khi nhìn đến Cố Ngộ Sâm trả lời tin nhắn, Tạ Diễm vẫn rất vui vẻ.
Nước sốt chua ngọt của tôi: Gấu trúc hôn hôn.jpg
Nước sốt chua ngọt của tôi: Gấu trúc ôm một cái.jpg
Vương Hỏa Hỏa: Gấu trúc bổ nhào.jpg
Sau khi gửi biểu tượng cảm xúc một hồi, cuối cùng Tạ Diễm cũng cảm thấy thoải mái hơn, nhưng cậu vẫn mở app đồ ăn và đặt một phần cho Cố Ngộ Sâm.
Sau khi đặt đồ ăn xong, Tạ Diễm lại gửi tin nhắn cho Cố Ngộ Sâm.
Vương Hỏa Hỏa: Em đặt một phần cơm cho anh á, chút nữa anh nhớ lấy nha.
Nước sốt chua ngọt của tôi: Ừm.
Nước sốt chua ngọt của tôi: Gấu trúc hôn hôn.jpg
***
Hơn ba mươi phút sau, Cố Ngộ Sâm nhận được một phần thức ăn. Khi người giao đồ ăn gọi đến, Cố Ngộ Sâm đã tự mình đi xuống tầng lấy.
Khi mang về văn phòng rồi mở hộp đồ ăn ra, Cố Ngộ Sâm không nhịn được bật cười.
Toàn là giấm chua Sơn Tây.
Cố Ngộ Sâm: [hình ảnh]
Cố Ngộ Sâm: Anh đã nhận được.
Cố Ngộ Sâm: Anh đã hiểu ý chỉ sâu sắc của lãnh đạo và sẽ dựa theo ý của lãnh đạo để hoàn thành nhiệm vụ.
Mặt trời nhỏ của tôi: Lãnh đạo đã biết, lui xuống làm việc đi.
***
Cố Ngộ Sâm: “Tạ Diễm mua.”
Thư ký: “…”
Có lẽ anh ta có thể đoán được một ít thứ.
Chỉ là cảm giác như sếp Cố đang rải cơm chó trước mặt anh ta, giấm này chắc rót cho anh ta đúng không?
Thư ký nhanh chóng chuyển chủ đề: “Sếp Cố, tổng biên tập của Kinh Tế Tài Chính Mỗi Ngày gọi điện đến và muốn hẹn gặp mặt anh. Tôi từ chối như mấy lần trước đúng không?”
Cố Ngộ Sâm thường rất khiêm tốn, hiếm khi nào anh nhận lời phỏng vấn, nếu không, bức ảnh đăng trên mạng hôm nay không chỉ là một bức ảnh mơ hồ như vậy.
Trong trường hợp bình thường, Cố Ngộ Sâm sẽ từ chối cuộc phỏng vấn.
Thư ký hỏi câu này cũng chỉ là một hình thức mà thôi.
Không ngờ anh ta lại nhận được một câu trả lời khẳng định: “Có thể nhận, thứ bảy này tôi muốn đi đến thành phố Kinh, hẹn thời gian là chiều nay đi.”
Thư ký có chút kinh ngạc, nhưng vẫn nhớ kỹ, sắp xếp thời gian theo lịch trình hôm nay của Cố Ngộ Sâm.
Sau khi hẹn gặp Kinh Tế Tài Chính Mỗi Ngày để phỏng vấn độc quyền, thư ký lập tức thông báo cho Cố Ngộ Sâm.
Sẽ muộn hơn giờ tan làm mỗi ngày khoảng một tiếng.
Cố Ngộ Sâm lập tức nói với Tạ Diễm, bảo Tạ Diễm về nhà trước, hôm nay không cần đến đón anh.
***
Ninh Ninh là phóng viên của Kinh Tế Tài Chính Mỗi Ngày, một khoảng thời gian trước cô vừa chuyển đến chi nhánh thành phố K.
Người hướng dẫn chính cho cô là một phóng viên lão làng, hôm nay người nọ hào hứng đến gặp cô và nói với cô rằng bọn họ sẽ phỏng vấn Cố Ngộ Sâm vào ngày hôm nay.
Là một phóng viên về kinh tế tài chính, tất nhiên cô biết Cố Ngộ Sâm là ai, người giàu nhất trong nước hiện tại, người chiếm giữ top đầu hotsearch chỉ vì một bức ảnh mơ hồ.
Phỏng vấn vào 5 giờ chiều nay, thời gian để Ninh Ninh sửa soạn lại tư liệu về Cố Ngộ Sâm không nhiều lắm, cô còn nghĩ là mình sẽ rất vội vàng trong mấy tiếng kế tiếp, không nghĩ đến một hồi sau, cô vẫn không thấy tài liệu về Cố Ngộ Sâm.
Cô nhanh chóng hỏi thầy của mình: “Thầy ơi, tại sao em không tìm được tài liệu gì về Cố Ngộ Sâm vậy ạ?”
“Thầy quên nói với em, không cần tìm tài liệu về người này, trước kia anh ta không chịu nhận phỏng vấn, là một người khá bí ẩn và ít nói. Thầy có một bài giới thiệu ngắn gọn, em cầm đi xem đi.” Thầy của Ninh Ninh không quên dặn dò cô: “Tạp chí của chúng ta xem như là người đầu tiên phỏng vấn anh ta. Bởi vậy mà tổng biên tập rất coi trọng cuộc phỏng vấn lần này, chút nữa nhớ đừng phạm lỗi.”
Trong thời gian nghỉ trưa, Ninh Ninh nói chuyện này cho cô bạn thân Chu Dĩnh nghe.
Không phải là cô cố ý nói về nó, chỉ là trong lúc nói chuyện trên WeChat cô có nói chút nữa mình sẽ phỏng vấn người giàu nhất mới lên Cố Ngộ Sâm, đến lúc đó thì có thể nhìn xem liệu Cố Ngộ Sâm có đẹp trai như lời đồn không, có thể gánh được nhiều cô gái gọi anh là chồng không.
Chu Dĩnh: Cái tên Cố Ngộ Sâm này trông khá quen.
Chu Dĩnh: Ê tao nhớ ra rồi, đối tượng xem mắt keo kiệt lần trước của tao cũng tên Cố Ngộ Sâm á.
Ninh Ninh: !!!
Chu Dĩnh: “…”
Chu Dĩnh: Chắc là trùng hợp thôi? Nếu là người giàu nhất thì sao có thể keo kiệt như vậy được?
Ninh Ninh: Chắc là trùng tên trùng họ thôi.
Chu Dĩnh: Nhưng mà lúc đó người giới thiệu nói là người đàn ông kia đang làm việc tại YC.
Đi làm ở YC, còn tên Cố Ngộ Sâm.
Điều này chỉ là trùng hợp thật hả?
Ninh Ninh: Sẽ không trùng hợp đến vậy đi.
Chu Dĩnh: Ai biết được?
Ninh Ninh: Thôi mặc kệ đi, chờ tao phỏng vấn người giàu nhất rồi sẽ biết thôi.
Ninh Ninh còn nhớ buổi xem mắt của Chu Dĩnh, cô sẽ không quên người đẹp trai như thế.
Chút nữa phải đi phỏng vấn, nếu người giàu nhất Cố Ngộ Sâm thật sự là đối tượng xem mắt trước kia của Chu Dĩnh…
Nghĩ đến đây, Ninh Ninh đột nhiên lắc đầu.
Điều này thật không thể tưởng tượng nổi, thật sự không thể tưởng tượng nổi mà.
Không biết có phải vì lý do tâm lý hay không, sau khi hết giờ nghỉ trưa, Ninh Ninh nhìn bức ảnh mạng độ phân giải kém kia rồi lại bắt đầu so sánh với đối tượng xem mắt của Chu Dĩnh.
Trong lúc Ninh Ninh chờ đợi với tâm trạng thấp thỏm, cuối cùng thầy của cô cũng kêu cô đi đến tòa nhà YC.
Cô im lặng đi theo phía sau thầy của mình, gặp thư ký của Cố Ngộ Sâm, sau đó được thư ký dẫn đến văn phòng tiếp khách của Cố Ngộ Sâm.
“Mong hai vị chờ một chút, sếp Cố họp xong sẽ tới đây ngay lập tức.” Thư ký mang ra một ít trà bánh, thái độ ôn hòa lịch sự.
Cô là phóng viên về kinh tế tài chính, phỏng vấn qua rất nhiều ông chủ lớn. Văn phòng của những ông chủ lớn đều có đặc điểm chung là rất hoành tráng, nhưng văn phòng của Cố Ngộ Sâm thì khác, rất đơn giản.
Nó đơn giản đến mức nhìn không giống văn phòng của người giàu nhất. Không, thậm chí có nhìn kỹ cũng không thể nhìn ra là văn phòng của người giàu nhất nữa.
Ninh Ninh đang suy nghĩ thì nghe được cửa văn phòng bị mở ra.
Giọng nói của thư ký cũng cùng lúc truyền đến: “Sếp Cố, phóng viên của Kinh Tế Tài Chính Mỗi Ngày đã ngồi chờ trong văn phòng.”
Ninh Ninh nghe vậy, ngẩng đầu lên, nhìn thấy người đàn ông đẹp trai thân hình cao lớn đi vào, người cô như dại ra.
Lúc này trong đầu cô chỉ có một câu…
Bạn thân nhất của tao ơi! Mày có biết là mày đã từng gặp thoáng qua hàng trăm tỷ không hả!
____
Tác giả có lời muốn nói:
[Kịch nhỏ]
Trên trang đầu của diễn đàn, bài viết về buổi xem mắt kỳ lạ đã có thêm cập nhật mới.
LZ: Quên nói, đối tượng xem mắt keo kiệt lập dị tên Cố Ngộ Sâm. Đúng rồi đó, chính là người giàu nhất mới lên Cố Ngộ Sâm.
LZ: Cười sống sót.jpg
Lóe Hôn - Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Đánh giá:
Truyện Lóe Hôn - Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Story
Chương 43
10.0/10 từ 11 lượt.
