Loạn Điểm Uyên Ương - Hi Vân

Chương 54

25@-

Lý thị biết đây chỉ là lời nói dối của hắn, càng thêm tức giận, giơ tay lên túm lấy Bùi Mộc Cảnh. Lý thị thường ngày cũng có vài phần phong thái quyến rũ, không túm tai hắn, mà lại gãi vào ngực rắn chắc của nam nhân. Bụng Bùi Mộc Cảnh liền nảy sinh vài phần nóng bỏng, thuận thế ôm thê tử vào lòng... không lâu sau, liền có vài tiếng th* d*c không cao không thấp truyền đến. Chỉ là hai người dù sao cũng biết quy củ, ở ngoài không tiện làm việc nên nhanh chóng lại dập tắt ý nghĩ đó.


"Chàng là cái đồ đáng chết, ở ngoài không có bản lĩnh gì, chỉ biết bắt nạt ta..." Mặc dù là lời trách mắng, nhưng cũng nghe ra vài phần tình cảm quyến luyến.


Từ Vân Tê hơi lúng túng.


Thì ra đây chính là "đầu giường cãi nhau cuối giường hòa" mà mọi người thường hay nói.


Bùi Mộc Hành cứ thế bị đánh thức.



Hắn không động đậy, cũng không mở mắt, chỉ là ý thức đã hoàn toàn tỉnh táo.


Từ Vân Tê nằm một lúc thì cảm thấy không thoải mái.


Nàng quen đắp chăn thật chặt để không bị cảm lạnh, bây giờ giữa hai người có một khoảng trống rất rộng, chăn bị hắn kéo đi một góc, gió cứ thế lùa vào. Từ Vân Tê rất biết cách giữ gìn sức khỏe, nên không thể yên tâm nhắm mắt ngủ được.


Bảo Bùi Mộc Hành dịch lại gần?


Rõ ràng là không thể.


Tự mình dịch qua… trừ phi dịch vào lòng hắn, nếu không khoảng trống sẽ luôn còn đó. Từ Vân Tê mặt chưa dày đến mức đó. Cân nhắc một lúc, nàng hơi xoay người, nằm nghiêng về phía Bùi Mộc Hành, lưng đắp chăn thật chặt, hai tay đặt lên ngực, cũng không đến nỗi bị lạnh.



Từ Vân Tê cứ thế ngủ thiếp đi.


Nghe thấy tiếng thở đều đặn bên cạnh, Bùi Mộc Hành từ từ mở mắt.


Ánh mắt liếc sang phía nàng, gương mặt trắng trẻo, xinh đẹp của Từ Vân Tê chìm trong mái tóc mềm như lụa, ngoan ngoãn như một chú mèo con, hai tay nắm chặt đặt trên ngực, rõ ràng là tư thế phòng bị. Bùi Mộc Hành day day trán.


Nửa đêm, từ ngọn núi xa vọng lại một tiếng chim kêu, Từ Vân Tê theo bản năng mở mắt ra. Xung quanh tối đen, chỉ thấy trước mặt có một bóng đen như ngọn núi, hắn mặc nguyên quần áo ngủ, trên người không có một mảnh chăn. Tuy thời tiết đã ấm lên, nhưng gió đêm vào rạng sáng vẫn còn lạnh. Từ Vân Tê nghi ngờ mình đã cuộn hết chăn của hắn, vội vàng khẽ khàng đắp chăn lên người Bùi Mộc Hành.


Ngay lúc đó, một cánh tay thon dài, mạnh mẽ vươn qua, bất ngờ kìm chặt lấy cổ tay Từ Vân Tê. Lực đó rất mạnh, đau đến mức nàng suýt nữa kêu lên: “Là ta…” Nàng khẽ nuốt nước bọt.


Nửa người Từ Vân Tê lơ lửng trên người hắn, hơi thở mềm mại của nữ tử gần như phả vào mặt hắn, đôi mắt trong veo như phủ một lớp sương mỏng, long lanh nhìn hắn.



Hơi thở hai người quyện vào nhau, chưa bao giờ gần đến thế.


Từ Vân Tê cúi đầu, Bùi Mộc Hành từ từ thở ra một hơi sang bên. Hắn gần đây đã trải qua quá nhiều vụ ám sát nên lòng đề phòng rất nặng.


Rốt cuộc là không quen có người bên cạnh.


Liếc nhìn tư thế của Từ Vân Tê, hắn liền biết nàng định làm gì.


Bùi Mộc Hành đứng dậy đỡ nàng ngồi vững, buông tay hỏi: “Làm đau nàng rồi sao?”


Từ Vân Tê xoa xoa cổ tay đỏ ửng, từ từ lắc đầu, nằm xuống lại. Lần này không còn quan tâm đến việc Bùi Mộc Hành có đắp chăn hay không nữa.


Bùi Mộc Hành thấy thê tử không nói gì, trong lòng áy náy, cuối cùng cũng dịch lại gần nàng một chút, lại đắp chặt thêm phần chăn bị hở ở giữa, mới ngủ lại.



Loạn Điểm Uyên Ương - Hi Vân
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Loạn Điểm Uyên Ương - Hi Vân Truyện Loạn Điểm Uyên Ương - Hi Vân Story Chương 54
10.0/10 từ 11 lượt.
loading...