Linh Vực
Chương 1980: Thiên Mộc giới (2)
“Ta có thể mang ngươi đi Vũ tộc.” Mắt Bố Lôi Đa chuyển động linh hoạt, “Âm Ảnh sinh mệnh hiện tại vẫn lưu lại ở tinh vực của Vũ tộc, theo ngươi nói, Âm Ảnh Ám Giới là có thể phân liệt hoạt động. Cái này ý nghĩa, vũ trụ Linh Vực các ngươi và Vũ tộc đều gặp phải nguy hiểm Âm Ảnh sinh mệnh. Hơn nữa, nhìn từ trước mắt, uy hiếp Vũ tộc đối mặt, so với Linh Vực các ngươi còn lớn hơn.”
Mắt Tần Liệt sáng lên.
Hắn trong nháy mắt đã lĩnh ngộ hàm nghĩa trong lời của Bố Lôi Đa.
Vũ tộc và bọn họ có kẻ địch chung, bởi vì hắn cứu Lệ Na, lại quan hệ không phải là cạn với Vũ tộc Tư Thản Tạp, hắn tin tưởng hắn có thể dễ dàng thu được Vũ tộc hữu nghị.
Linh Vực bên kia đã quyết định khai chiến với Âm Ảnh sinh mệnh, vậy nếu có thể sớm câu thông với Vũ tộc, vậy ý nghĩa sẽ phi thường lớn.
Phân thân này của hắn, cho dù về tới Linh Vực, cũng chỉ là có thêm một chiến sĩ huyết mạch cấp mười.
Nhưng đi Vũ tộc, bởi vì hai phân hồn của hắn liên hệ, Huyết Hồn Thú của hắn tọa trấn Vũ tộc, liền tương đương Vũ tộc và Linh Vực có thể cùng nhau chế định kế hoạch chiến đấu, trong nháy mắt đoàn kết với nhau.
“Đa tạ đại trưởng lão chỉ điểm.”
Sau khi nghĩ cẩn thận, hắn đứng lên, hướng Bố Lôi Đa khom người hành một lễ.
Quan tâm tắc loạn. Bởi vì Linh Vực thế cục nghiêm tuấn, hắn thật ra có điểm hoảng thần.
Bố Lôi Đa thấy rõ thấu triệt, chỉ ra cho hắn, so với hắn hoang mang rối loạn quay về Linh Vực không biết cao minh hơn bao nhiêu lần.
Hắn chân thành bày tỏ ý cảm ơn.
“Ta và ngươi cùng đi.” Bố Lôi Đa gật đầu, thông báo Sa Liệt một tiếng. “Ngươi và Tư Thản Tạp cũng quen nhau, ngươi cũng cùng đi.”
Sa Liệt vội vàng gật đầu.
“Đi ra!”
Bố Lôi Đa lắc thi linh, một con tinh không cự thú chìm trong mai cốt trì đột nhiên vô thanh vô tức đứng lên.
Một cỗ thi khí ngút trời, từ trong cơ thể con tinh không cự thú như núi kia truyền tới, làm Tần Liệt cũng sinh ra một tia ý sợ hãi.
Con tinh không cự thú này, cả người phủ đầy lân giáp dữ tợn, to lớn như đại ác ma cấp mười, trên người biểu lộ khí tức thế mà vượt qua thi thể titan khổng lồ kia.
“Lần trước Tạp Tư Thác Nhĩ đến, hắn còn chưa hoàn toàn luyện chế thành công, bằng không, hắn có thể đối phó thi thể titan khổng lồ của Ngải Sâm Bá Cách gia tộc.” Bố Lôi Đa ngạo nghễ nói.
Tần Liệt nhìn tinh không cự thú kia thật sâu, cảm thụ thi khí ngập trời, nói: “Vật ấy... trước khi chết, thực lực ở cấp bậc gì?”
Bố Lôi Đa do dự một chút, nói: “Hẳn tương đương với Đạo Sâm của Hàn Tịch Thâm Uyên.”
“Lợi hại.” Tần Liệt cả kinh nói.
“Thực lực hiện nay, so với trước khi chết... Không kém bao nhiêu, hơn nữa bởi vì là thi nô, còn có rất nhiều ưu thế khác.” Bố Lôi Đa thuận miệng giải thích một câu, nói: “May mà ngươi cứu Lệ Na, cùng Vũ tộc có kẻ thù chung, bằng không ta chỉ sợ không dám mang nó đi Vũ tộc, miễn cho Vũ tộc tưởng Cốt tộc chúng ta khai chiến với bọn họ.”
Nói như thế, thân mình nho nhỏ kia của hắn bay xuống cái lưng rộng rãi vô biên của tinh không cự thú.
Tần Liệt và Sa Liệt cũng bay lên.
Không lâu sau, con tinh không cự thú vừa mới luyện chế thành công này đã tới cánh cửa vực giới của Bạch Cốt giới.
“Hô!”
Vũ tộc Thiên Mộc giới.
Vô số cổ mộc ngút trời trải khắp ở mặt đất sinh cơ bừng bừng, nhìn một cái vực giới này chính là rừng rậm vô biên.
Vũ tộc và tộc nhân Mộc tộc Linh Vực đều thích rừng rậm, thích nơi sinh cơ nồng đậm.
Một điểm này hoàn toàn ngược với Cốt tộc.
Chính bởi vì vậy, tộc nhân Vũ tộc và Cốt tộc rất ít đi lại.
Cốt tộc đối với vực giới Vũ tộc sinh sống, một chút hứng thú cũng không có, tương tự, tộc nhân Vũ tộc cũng cực kì khó có thể thích ứng tinh không của Cốt tộc.
Điều này khiến Cốt tộc và Vũ tộc gần như không có khả năng bộc phát chiến đấu.
Chiến đấu, đều kèm theo ích lợi, Cốt tộc từ chỗ Vũ tộc không chiếm được ích lợi gì, Vũ tộc từ Cốt tộc, càng thêm không có khả năng lấy được tinh không có lợi với bọn họ.
Điều này khiến hai chủng tộc gần như là chết già không qua lại.
Bởi vậy, chờ lúc Bố Lôi Đa cưỡi thi nô khổng lồ kia, cùng Tần Liệt, Sa Liệt hàng lâm đến vực giới Thiên Mộc giới, tộc nhân Vũ tộc đều bị kinh động.
Nháy mắt xuyên qua cánh cửa vực giới, rất rất nhiều tộc nhân Vũ tộc đều tụ tập lại, trợn mắt nhìn Bố Lôi Đa.
“Lệ Na trở về chưa? Tư Thản Tạp có đó không? Xin thông truyền một tiếng, Tần Liệt đặc biệt đến bái kiến!”
Trên tinh không cự thú, Tần Liệt quan sát rừng rậm rộng lớn vô biên, cảm thụ khí tức sinh mệnh nồng đậm, trầm giọng hô.
“Là Tần Liệt chiến thắng Tạp Tư Thác Nhĩ phải không?”
“Là ngươi sao?”
Rất nhiều tộc nhân Vũ tộc, sau khi nghe Tần Liệt tự báo tên họ, thế mà lập tức sôi trào.
Những người này còn chưa biết chuyện xảy ra ở trên người Lệ Na, bởi vì cấp bậc huyết mạch bọn họ không đủ.
Nhưng bọn họ đều biết danh hiệu Tần Liệt!
Tên Tần Liệt, ở tinh hà bây giờ, chính là cái tên vang dội nhất!
“Là ta.” Tần Liệt kinh ngạc nói.
“Ta lập tức bẩm báo bên trên!” Có tộc nhân Vũ tộc thét to.
***
Thiên Mộc giới.
Từng gốc cổ mộc ngút trời, như núi cao cắm vào trời mây, ở trên những cành thô to, có từng căn nhà gỗ tạo hình kì dị.
Trên một gốc cổ mộc, nhà gỗ treo, chỉ sợ cả trăm cả ngàn.
Trong một căn nhà gỗ lớn, rất nhiều tộc nhân Vũ tộc tụ tập, những tộc nhân Vũ tộc đó có nam có nữ, có già có trẻ, nhưng mỗi người đều là mặt co mày cáu.
Tư Thản Tạp bị thương khắp người, vừa mới quay về không lâu, hắn quỳ rạp trên đất, đang hướng tộc trưởng Vũ tộc miêu tả tràng cảnh hắn nhìn thấy.
“Thanh Mộc giới, ngay trước mắt ta, bị Âm Ảnh Ám Giới nuốt chửng đồng hóa, toàn bộ tộc nhân Thanh Mộc giới, không một ai có thể trốn thoát...”
Tư Thản Tạp vẻ mặt suy sụp, cúi đầu, không dám nhìn tộc trưởng Vũ tộc Khắc Mễ Đặc.
Lệ Na cũng ở bên cạnh, nói xen vào: “Âm Ảnh sinh mệnh, so với chúng ta nghĩ còn đáng sợ hơn, chúng ta chỉ có dốc toàn lực, có lẽ mới có thể chiến một trận với chúng.”
Tạm dừng chút, nàng lại bổ sung: “Có thể thắng lợi hay không, vẫn là con số chưa biết.”
Rất nhiều cường giả Vũ tộc nghe phen lời này của Tư Thản Tạp và Lệ Na, đều trầm mặc không nói.
Bọn họ đều cảm giác được áp lực như núi.
Lệ Na và Tư Thản Tạp dẫn một đám tộc nhân Vũ tộc, đi tra xét vực giới biến mất kia.
Kết quả, Lệ Na là thông qua Thần Vực chuyển đường trở về, mà Tư Thản Tạp... chỉ cùng ba tộc nhân Vũ tộc sống sót quay về.
Chiến sĩ Vũ tộc còn lại gần như tử vong toàn bộ.
“Đây là một trường hạo kiếp.”
Tộc trưởng Vũ tộc Khắc Mễ Đặc than thở thật sâu, cũng hết đường xoay xở.
“Làm sao bây giờ?”
Đây là một câu nói lượn vòng ở trong lòng mọi người.
Linh Vực
Mắt Tần Liệt sáng lên.
Hắn trong nháy mắt đã lĩnh ngộ hàm nghĩa trong lời của Bố Lôi Đa.
Vũ tộc và bọn họ có kẻ địch chung, bởi vì hắn cứu Lệ Na, lại quan hệ không phải là cạn với Vũ tộc Tư Thản Tạp, hắn tin tưởng hắn có thể dễ dàng thu được Vũ tộc hữu nghị.
Linh Vực bên kia đã quyết định khai chiến với Âm Ảnh sinh mệnh, vậy nếu có thể sớm câu thông với Vũ tộc, vậy ý nghĩa sẽ phi thường lớn.
Phân thân này của hắn, cho dù về tới Linh Vực, cũng chỉ là có thêm một chiến sĩ huyết mạch cấp mười.
Nhưng đi Vũ tộc, bởi vì hai phân hồn của hắn liên hệ, Huyết Hồn Thú của hắn tọa trấn Vũ tộc, liền tương đương Vũ tộc và Linh Vực có thể cùng nhau chế định kế hoạch chiến đấu, trong nháy mắt đoàn kết với nhau.
“Đa tạ đại trưởng lão chỉ điểm.”
Sau khi nghĩ cẩn thận, hắn đứng lên, hướng Bố Lôi Đa khom người hành một lễ.
Quan tâm tắc loạn. Bởi vì Linh Vực thế cục nghiêm tuấn, hắn thật ra có điểm hoảng thần.
Bố Lôi Đa thấy rõ thấu triệt, chỉ ra cho hắn, so với hắn hoang mang rối loạn quay về Linh Vực không biết cao minh hơn bao nhiêu lần.
Hắn chân thành bày tỏ ý cảm ơn.
“Ta và ngươi cùng đi.” Bố Lôi Đa gật đầu, thông báo Sa Liệt một tiếng. “Ngươi và Tư Thản Tạp cũng quen nhau, ngươi cũng cùng đi.”
Sa Liệt vội vàng gật đầu.
“Đi ra!”
Bố Lôi Đa lắc thi linh, một con tinh không cự thú chìm trong mai cốt trì đột nhiên vô thanh vô tức đứng lên.
Một cỗ thi khí ngút trời, từ trong cơ thể con tinh không cự thú như núi kia truyền tới, làm Tần Liệt cũng sinh ra một tia ý sợ hãi.
Con tinh không cự thú này, cả người phủ đầy lân giáp dữ tợn, to lớn như đại ác ma cấp mười, trên người biểu lộ khí tức thế mà vượt qua thi thể titan khổng lồ kia.
“Lần trước Tạp Tư Thác Nhĩ đến, hắn còn chưa hoàn toàn luyện chế thành công, bằng không, hắn có thể đối phó thi thể titan khổng lồ của Ngải Sâm Bá Cách gia tộc.” Bố Lôi Đa ngạo nghễ nói.
Tần Liệt nhìn tinh không cự thú kia thật sâu, cảm thụ thi khí ngập trời, nói: “Vật ấy... trước khi chết, thực lực ở cấp bậc gì?”
Bố Lôi Đa do dự một chút, nói: “Hẳn tương đương với Đạo Sâm của Hàn Tịch Thâm Uyên.”
“Lợi hại.” Tần Liệt cả kinh nói.
“Thực lực hiện nay, so với trước khi chết... Không kém bao nhiêu, hơn nữa bởi vì là thi nô, còn có rất nhiều ưu thế khác.” Bố Lôi Đa thuận miệng giải thích một câu, nói: “May mà ngươi cứu Lệ Na, cùng Vũ tộc có kẻ thù chung, bằng không ta chỉ sợ không dám mang nó đi Vũ tộc, miễn cho Vũ tộc tưởng Cốt tộc chúng ta khai chiến với bọn họ.”
Nói như thế, thân mình nho nhỏ kia của hắn bay xuống cái lưng rộng rãi vô biên của tinh không cự thú.
Tần Liệt và Sa Liệt cũng bay lên.
Không lâu sau, con tinh không cự thú vừa mới luyện chế thành công này đã tới cánh cửa vực giới của Bạch Cốt giới.
“Hô!”
Vũ tộc Thiên Mộc giới.
Vô số cổ mộc ngút trời trải khắp ở mặt đất sinh cơ bừng bừng, nhìn một cái vực giới này chính là rừng rậm vô biên.
Vũ tộc và tộc nhân Mộc tộc Linh Vực đều thích rừng rậm, thích nơi sinh cơ nồng đậm.
Một điểm này hoàn toàn ngược với Cốt tộc.
Chính bởi vì vậy, tộc nhân Vũ tộc và Cốt tộc rất ít đi lại.
Cốt tộc đối với vực giới Vũ tộc sinh sống, một chút hứng thú cũng không có, tương tự, tộc nhân Vũ tộc cũng cực kì khó có thể thích ứng tinh không của Cốt tộc.
Điều này khiến Cốt tộc và Vũ tộc gần như không có khả năng bộc phát chiến đấu.
Chiến đấu, đều kèm theo ích lợi, Cốt tộc từ chỗ Vũ tộc không chiếm được ích lợi gì, Vũ tộc từ Cốt tộc, càng thêm không có khả năng lấy được tinh không có lợi với bọn họ.
Điều này khiến hai chủng tộc gần như là chết già không qua lại.
Bởi vậy, chờ lúc Bố Lôi Đa cưỡi thi nô khổng lồ kia, cùng Tần Liệt, Sa Liệt hàng lâm đến vực giới Thiên Mộc giới, tộc nhân Vũ tộc đều bị kinh động.
Nháy mắt xuyên qua cánh cửa vực giới, rất rất nhiều tộc nhân Vũ tộc đều tụ tập lại, trợn mắt nhìn Bố Lôi Đa.
“Lệ Na trở về chưa? Tư Thản Tạp có đó không? Xin thông truyền một tiếng, Tần Liệt đặc biệt đến bái kiến!”
Trên tinh không cự thú, Tần Liệt quan sát rừng rậm rộng lớn vô biên, cảm thụ khí tức sinh mệnh nồng đậm, trầm giọng hô.
“Là Tần Liệt chiến thắng Tạp Tư Thác Nhĩ phải không?”
“Là ngươi sao?”
Rất nhiều tộc nhân Vũ tộc, sau khi nghe Tần Liệt tự báo tên họ, thế mà lập tức sôi trào.
Những người này còn chưa biết chuyện xảy ra ở trên người Lệ Na, bởi vì cấp bậc huyết mạch bọn họ không đủ.
Nhưng bọn họ đều biết danh hiệu Tần Liệt!
Tên Tần Liệt, ở tinh hà bây giờ, chính là cái tên vang dội nhất!
“Là ta.” Tần Liệt kinh ngạc nói.
“Ta lập tức bẩm báo bên trên!” Có tộc nhân Vũ tộc thét to.
***
Thiên Mộc giới.
Từng gốc cổ mộc ngút trời, như núi cao cắm vào trời mây, ở trên những cành thô to, có từng căn nhà gỗ tạo hình kì dị.
Trên một gốc cổ mộc, nhà gỗ treo, chỉ sợ cả trăm cả ngàn.
Trong một căn nhà gỗ lớn, rất nhiều tộc nhân Vũ tộc tụ tập, những tộc nhân Vũ tộc đó có nam có nữ, có già có trẻ, nhưng mỗi người đều là mặt co mày cáu.
Tư Thản Tạp bị thương khắp người, vừa mới quay về không lâu, hắn quỳ rạp trên đất, đang hướng tộc trưởng Vũ tộc miêu tả tràng cảnh hắn nhìn thấy.
“Thanh Mộc giới, ngay trước mắt ta, bị Âm Ảnh Ám Giới nuốt chửng đồng hóa, toàn bộ tộc nhân Thanh Mộc giới, không một ai có thể trốn thoát...”
Tư Thản Tạp vẻ mặt suy sụp, cúi đầu, không dám nhìn tộc trưởng Vũ tộc Khắc Mễ Đặc.
Lệ Na cũng ở bên cạnh, nói xen vào: “Âm Ảnh sinh mệnh, so với chúng ta nghĩ còn đáng sợ hơn, chúng ta chỉ có dốc toàn lực, có lẽ mới có thể chiến một trận với chúng.”
Tạm dừng chút, nàng lại bổ sung: “Có thể thắng lợi hay không, vẫn là con số chưa biết.”
Rất nhiều cường giả Vũ tộc nghe phen lời này của Tư Thản Tạp và Lệ Na, đều trầm mặc không nói.
Bọn họ đều cảm giác được áp lực như núi.
Lệ Na và Tư Thản Tạp dẫn một đám tộc nhân Vũ tộc, đi tra xét vực giới biến mất kia.
Kết quả, Lệ Na là thông qua Thần Vực chuyển đường trở về, mà Tư Thản Tạp... chỉ cùng ba tộc nhân Vũ tộc sống sót quay về.
Chiến sĩ Vũ tộc còn lại gần như tử vong toàn bộ.
“Đây là một trường hạo kiếp.”
Tộc trưởng Vũ tộc Khắc Mễ Đặc than thở thật sâu, cũng hết đường xoay xở.
“Làm sao bây giờ?”
Đây là một câu nói lượn vòng ở trong lòng mọi người.
Linh Vực
Đánh giá:
Truyện Linh Vực
Story
Chương 1980: Thiên Mộc giới (2)
10.0/10 từ 44 lượt.